Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, tùy thân không gian, ấm áp. Số chương: 94c + 1 ngoại truyện. Nhạc Tư Trà – một sinh viên năm nhất bình thường, hiền lành, thể chất yếu đuối, dễ sinh bệnh. Cha mẹ cậu đã mất vào ngày giáng sinh của một năm trước, thế nhưng, xung quanh cậu vẫn có nhà để ở, có quê để về, có bạn bè, người thân yêu thương, chở che. Một ngày, trong khi câu cá, cậu bất ngờ “câu” được một miếng ngọc bội. Vết máu do vô tình bị thương được ngọc bội hấp thu, thế là ngọc ta nhận chủ ^^. Thế là, Nhạc Tư Trà không phải chỉ “câu” được ngọc bội, mà còn trở thành chủ nhân của một vùng đất kì lạ. *** REVIEW TRUYỆN CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ CỦA TÁC GIẢ TỪ TỪ TIÊU Tác giả: Từ Từ Tiêu Thể loại: Đam mỹ, Không gian Tình trạng: Hoàn thành Văn án: Nhạc Tư Trà – một sinh viên năm nhất bình thường, hiền lành, thể chất yếu đuối, dễ sinh bệnh. Cha mẹ cậu đã mất vào ngày giáng sinh của một năm trước, thế nhưng xung quanh cậu vẫn có nhà để về, có bạn bè người thân yêu thương chở che. Một lần, trong khi câu cá, Nhạc Tư Trà câu được một miếng ngọc bội, vô tình bị thương khiến máu bị ngọc bội hấp thu, từ đó cậu được làm chủ một không gian huyền bí, một vùng đất kỳ lạ. … Truyện này là truyện điền viên đầu tiên mình đọc lúc mới bắt đầu đọc truyện đam mỹ. Thường thì mình thấy truyện điền viên sẽ đi kèm yếu tố trọng sinh nhưng truyện này không có. Nhạc Tư Trà là một người khá hạnh phúc, trừ việc ba mẹ cậu mất sớm thì hoàn cảnh không hề trớ trêu như nhiều người, thậm chí cậu được rất nhiều người yêu thương bảo bọc, bởi lẽ cơ thể cậu là trời sinh thể chất yếu đuối, dù là một nam sinh nhưng vẫn rất nhỏ gầy. Kết quả là, một ngày cậu đã thu hoạch được một chiếc ngọc bội, còn được không gian trong ngọc bội nhận chủ, từ đó về sau sức khỏe càng ngày càng tốt lên, khỏe mạnh không nói, còn rước về được một tiểu công cực kỳ yêu thương cậu. Nhạc Tư Trà trong truyện này là loại hình khá điềm tĩnh, trưởng thành sớm. Có lẽ là liên quan đến tuổi nhỏ đã yếu đuối, nhiều bệnh nên Nhạc Tư Trà không trải qua những khoảng thời gian phản nghịch như người khác, trái lại rất ngoan ngoãn, ý thức được mình cũng là một loại gánh nặng. Ba mẹ cậu mất sớm, cậu vẫn có người thương yêu, nhưng chung quy cũng cô độc rất nhiều. Nhạc Tư Trà ban đầu khiến chúng ta cảm giác gió thổi cỏ lay vậy, nhưng cậu may mắn nhặt được không gian tùy thân, nhờ có nó mà sức khỏe càng ngày càng cải thiện. Tiểu công thì không nói nhiều, là học trưởng, rất học thức, điềm tĩnh, chu đáo, lại sủng Nhạc Tư Trà lên trời. Tuyệt vời quá trời luôn! *** Cảm nhận riêng: (của chủ nhà, ko phải của người giới thiệu ???? ) Từ đầu đến cuối chuyện là một không khí nhẹ nhàng, ấm áp, giống như một ly sữa nóng vào buổi sáng mùa đông lạnh lẽo vậy. Không có âm mưu thủ đoạn, không tranh đấu gay gắt, không có những tình huống kịch tính tới thót tim, chỉ bình dị và vô cùng đời thường,vậy mà mình đã bị nó cuốn hút. Đọc thấy món ăn, rồi rau củ, rồi rượu trái cây, rồi … là lại thèm nhỏ dãi ^^. Giá như mà mình có được khối ngọc kia nhỉ ^^. Bạn nào thích xôi thịt nhiều thì chuyện này giống như là một bữa ăn chay vậy. Tác giả toàn cho phần mào đầu rồi “Sáng hôm sau …” thôi à ==. 33_10762797_e1c5f06b48b8194 * ĐÁNH GIÁ : 9.5/10 Truyện này ngay từ đầu đã rất hay. Cái không khí nhẹ nhàng, ấm áp mà bình thản của nó dễ làm mê luyến bất cứ ai ???? Để dành nó ngay từ đầu, đến khi được 60 chương thì nhào vô đọc, rồi lại chờ từng ngày, từng ngày để có chap mới. ^ ^ Bản thân thấy truyện này hay, tuy 1 số tình tiết có vẻ hơi khập khiễng ( cái này tùy thân văn hay có nè) nhưng mà chỉ là 1 phần nhỏ thôi, truyện vẫn rất dễ thương . Với lại kết truyện có vẻ hơi vội. Ta thấy hơi cụt cảm xúc 1 tẹo. . . . . Nhưng mà tóm  lại là truyện rất hay, rất ngọt, rất đáng iu . . .  mau đọc  đi nào !!!! *** CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ Tác giả: Du Du Tiên Thể loại: hiện đại, kỳ huyễn, nông nghiệp, ấm áp, sinh tử văn, 1×1, đam mỹ Link gốc: www.cqbcy.com Nguồn: vnsharing.net Dịch: QT Edit: Ngáo Beta1: Fuu (Đông Chí Phong) Beta2: (S) Tình trạng bản gốc: đã hoàn thành Tình trạng bản edit: 94 chương chính văn + 1 phiên ngoại Tóm tắt: ( vì không có nên mình đành tự viết ^^ ) Nhạc Tư Trà – một sinh viên năm nhất bình thường, hiền lành, thể chất yếu đuối, dễ sinh bệnh. Cha mẹ cậu đã mất vào ngày giáng sinh của một năm trước, thế nhưng, xung quanh cậu vẫn có nhà để ở, có quê để về, có bạn bè, người thân yêu thương, chở che. Một ngày, trong khi câu cá, cậu bất ngờ “câu” được một miếng ngọc bội. Vết máu do vô tình bị thương được ngọc bội hấp thu, thế là ngọc ta nhận chủ ^^. Thế là, Nhạc Tư Trà không phải chỉ “câu” được ngọc bội, mà còn trở thành chủ nhân của một vùng đất kì lạ ^^. Từ đó, câu chuyện của chúng ta bắt đầu ….. Từ đầu đến cuối chuyện là một không khí nhẹ nhàng, ấm áp, giống như một ly sữa nóng vào buổi sáng mùa đông lạnh lẽo vậy. Không có âm mưu thủ đoạn, không tranh đấu gay gắt, không có những tình huống kịch tính tới thót tim, chỉ bình dị và vô cùng đời thường,vậy mà mình đã bị nó cuốn hút. Đọc thấy món ăn, rồi rau củ, rồi rượu trái cây, rồi … là lại thèm nhỏ dãi ^^. Giá như mà mình có được khối ngọc kia nhỉ ^^. Bạn nào thích xôi thịt nhiều thì chuyện này giống như là một bữa ăn chay vậy. Tác giả toàn cho phần mào đầu rồi “Sáng hôm sau …” thôi à ==. ????Bắt đầu bài cảm tưởng: ➕ Vầng, chính xác thì truyện này nó kéo rèm đến mức không thể kéo rèm nữa luôn ấy. Ai đời ôm nhau xong kéo rèm, xong mở rèm ra nói hai ba câu rồi lại kéo rèm tiếp. ???? Đọc truyện này, cảm nghĩ lớn nhất của tôi xuyên suốt câu chuyện là: Đờ mờ, muốn có cái không gian như thế này vờ lờ (vãi luôn ????)!!! Muốn biết vì sao thì bạn hãy đọc đi, tôi sẽ không tiết lộ quá nhiều đâu nà~ Cái cảm nghĩ thứ hai là về anh công Diệp Kình, mấy bạn đọc khác nhận xét là cứ cảm thấy anh í lợi dụng (không gian) Nhạc Tư Trà, còn tình cảm của hai trẻ thì nhạt nhòa quá. Cá nhân mình thì thấy hai bạn í vẫn rất là tình thương mến thương mà. Mặc dù anh Diệp cũng thường xuyên sử dụng (có chút ỷ lại thì đúng hơn) không gian của bạn Nhạc cho việc kinh doanh của mình ( bán một loại sản phẩm #vai_luyen lắm), nhưng dù sao thì tiền anh ấy kiếm ra cũng là của bạn Nhạc mà. Có lẽ do truyện không có mấy tình huống gay cấn tạo điều kiện nên vụ tình cúm nó mấy có vẻ nhạt, nhưng mà vẫn tổng thể thì truyện rất ấm áp nhẹ nhàng ???? Cái thứ ba là, mấy em thú cưng trong truyện moe vỡi. Em Thụ có tố chất "vạn thú mê", nào rắn (con này thân phận bất phàm) nào ngao Tây Tạng, ầyda~ ➖ Điểm trừ là :    ????Đoạn cuối truyện hơi ATSM quá, cơ bản là phần đầu phần giữa khá là hay, nhưng đến khúc muốn xanh hóa sa mạc thì hơi bị quá tay rồi đó nà~ Và lại còn xanh hóa thành công nữa. Một chữ thôi: LỐ! Chán dần đều ???? ????Trừ thêm một điểm nữa vì chi tiết BẠCH HÓA. Mấy nhân vật phụ này (bố + dì ghẻ + anh trai cùng cha khác mẹ của anh công) lúc bắt đầu xuất hiện trong mắt người đọc là trong hình tượng TRA ( một chút)(hoặc chỉ có tôi là nghĩ vậy ????) thế méo nào đến cuối truyện lại thành người tốt bụng đáng yêu hết cả gòi. Mặc dù vậy thì HE sẽ đẹp hơn, nhưng mà vẫn cảm thấy chả hợp lý tí nào ???? Tóm lại là đây là một câu truyện về BÀN TAY VÀNG VÔ ĐỐI, ai không thích thì tốt nhất đừng liều nà~ ✋   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà của tác giả Từ Từ Tiêu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiệm Quan Tài Số 7 - Niệm Tiểu Duệ
Ở ngõ Thanh Mộc có một tiệm quan tài, ông chủ tiệm tên là Đồng Thất, tính tình khiêm tốn lễ độ, tao nhã đạm bạc. Chỉ có điều, tiệm này trước đây có tin đồn về quỷ, khiến ai ai đi ngang cũng vừa sợ sệt vừa tò mò, đến trẻ con cũng nhịn không được phải tới xem trong tiệm có ma quỷ gì không.Chỉ có mấy người lớn tuổi nhìn tiệm quan tài đầy kính sợ, vì bọn họ chú ý đến một ký hiệu nho nhỏ trên bảng hiệu. Truyền thuyết nói rằng, có một loại người có thể nối liền âm dương… Ông chủ Đồng sáng mở cửa bán áo liệm, vòng hoa. Đêm đến đóng cửa lại nhận những giao dịch khác. Chẳng hạn như kiếm đầu người mất, chẳng hạn như tìm xác dưới sông. Cuộc sống đi lại giữa các chốn thần tiên yêu ma quỷ quái của Đồng Thất tưởng chừng sẽ mãi vô vị trôi đi như vậy, cho đến ngày Thẩm Trạch xuất hiện, khiến con đường sinh mệnh của cả hai đều rẽ ngoặt sang hướng khác… *** Thẩm Trạch tình cờ bắt được một con hạc giấy biết bay, đem nó tới tiệm quan tài để chọc phá Đồng Thất. Hành động trẻ con này không ngờ lại vô tình khiến ông chủ Đồng vốn lãnh đạm thờ ơ phải dùng đến linh lực của mình mà "giáo huấn" cậu. Thế rồi, duyên phận giữa hai người cũng từ đó mà bắt đầu. Là người của Đồng gia, Đồng Thất dù không muốn cũng buộc phải kế thừa linh lực và nhiệm vụ của gia tộc. Thế nhưng từ khi gặp Thẩm Trạch, cùng trải qua những vui vẻ hờn giận thường tình chốn nhân gian, tất cả những gì Đồng Thất mong muốn lại chỉ là một cuộc sống bình phàm an ổn, có thể ở bên người kia nhàn tản suốt đời. *** Tiểu Hổ là đứa nhỏ họ Vương trong ngõ Thanh Mộc, bộ dáng kháu khỉnh bụ bẫm. Chỗ sâu nhất trong ngõ Thanh Mộc có một gốc đào, gốc đào to lớn vững chắc, bốn năm nam tử rưởng thành may ra mới đủ vòng quanh, mấy lão nhân lớn tuổi đều nói, gốc đào kia chỉ sợ là đã thành tinh. Việc Tiểu Hổ phải làm đêm nay là đến chỗ cây đào đó bẻ một nhánh cây trên cao để củng cố địa vị ‘Lão đại’ của mình. Chỗ sâu trong ngõ nhỏ đột nhiên có một trận gió thổi qua, Tiểu Hổ bất giác rùng mình một cái nuốt một ngụm nước miếng. Bố cục của ngõ Thanh Mộc khá kỳ quái, cuối ngõ nhỏ cũng không có gia đình nào ở, cạnh gốc đào cũng chỉ có vài băng ghế nhỏ để cho mấy lão nhân ban ngày ngồi đây hóng gió mát. Tiểu Hổ nhìn bóng cây đen thẫm kia, đột nhiên rất muốn về nhà. Tiểu Hổ xoay người, nhưng nó phát hiện mình không hiểu sao không thể động đậy được, nó nhìn chằm chằm thẳng tắp về phía cây đào mà trong bóng đêm chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ kia, trong lòng sợ hãi không thôi. Lại một trận gió thổi qua, Tiểu Hổ đột nhiên mở to hai mắt, tiếng hét sợ hãi chói tai bị chặn ở trong cổ họng không phát ra được. Nó nhìn kĩ liền thấy, dưới cây đào có một thân ảnh màu trắng! Bỗng nhiên có một bàn tay đặt lên vai Tiểu Hổ, Tiểu Hổ rốt cuộc giống như cuồng loạn mà kêu lên. ... Mời các bạn đón đọc Tiệm Quan Tài Số 7 của tác giả Niệm Tiểu Duệ.
Chức Nghiệp Thế Thân - Thủy Thiên Thừa
Là một diễn viên đóng thế kỳ cựu, Chu Tường không ngờ lại có ngày mình trở thành thế thân trong đời thực. Gặp gỡ Yến Minh Tu, anh đâu ngờ cái giá phải trả lại chính là cuộc đời và sinh mệnh của mình. Yến Minh Tu khi ấy mù quáng xem anh là người thay thế, tạo thành ngọn nguồn bi kịch của cả hai người. Đến lúc Chu Tường được ban cho sinh mệnh mới, anh tìm mọi cách lẩn tránh, những mong có thể thoát khỏi ám ảnh chuyện xưa. Nào ngờ nghiệt duyên đưa đẩy, anh lại rơi vào con đường cũ, vẫn bị Yến Minh Tu coi là thế thân. Rốt cuộc ai mới là thế thân của ai? Hình bóng Yến Minh Tu vẫn hằng theo đuổi, tình yêu chôn chặt nơi đáy lòng cậu thực sự dành cho ai? *** Chu Tường thử mở mắt, nhưng mắt khô khốc, ánh sáng chói loà, hắn chỉ có thể hé mi thành một đường hẹp. Đập vào mắt hắn là một màu trắng toát lạnh lẽo, trắng đến chẳng có hơi người. Cảm giác thân thể dần dần quay lại, hắn ngửi thấy mùi thuốc sát trùng, hắn biết mình đang ở bệnh viện, hắn rất bất ngờ. Vậy mà còn sống? Ngã từ vách núi cao như thế mà vẫn còn sống? Chắc vì phẩm hạnh của hắn tốt quá, nên ông trời không nỡ bắt hắn đi, để hắn ở lại tiếp tục phổ độ nhân gian. Mặc kệ ra sao, nhặt được về một cái mạng vẫn là chuyện tốt, nhưng chẳng biết có cụt cái tay cái chân nào không. Tay hắn, chân hắn đều không có cảm giác. Hắn sợ đến toát mồ hôi lạnh. Nếu lành lặn thì tốt, nhưng nếu tàn phế, chẳng phải sống không bằng chết? “Chu Tường? Chu Tường? Con tỉnh rồi?” Đột nhiên, giọng nói của một người phụ nữ trung niên đập vào tai hắn, thê lương và bi ai, kèm theo cả tiếng khóc than nức nở. Chu Tường cố gắng quay đầu nhìn, một người phụ nữ khoảng hơn năm mươi tuổi, rất gầy gò, trông rất quen, nhưng mặc dù bà đang gọi tên hắn, hắn cũng không nhận ra bà, ai thế nhỉ? “Chu Tường ơi…” Người phụ nữ muốn khóc, nhưng cố gắng nín nhịn, chân nam đá chân xiêu chạy ra cửa, túm lấy một y tá, kích động kêu to, “Con tôi tỉnh rồi! Con tôi tỉnh rồi! Đi gọi bác sĩ nhanh với!” Con? Ai là con bà ấy? Chu Tường há miệng muốn nói gì đó, nhưng cổ họng khô rốc đau đớn như bị lửa thiêu, cố gắng nửa ngày vẫn không phát ra được âm thanh. ... Mời các bạn đón đọc Chức Nghiệp Thế Thân của tác giả Thủy Thiên Thừa.
Mười Năm Thương Nhớ - Thư Hải Thương Sinh
Nhiều người thường nói: “Mối tình đầu là mối tình để nhớ”, bởi lẽ rất ít ai trong chúng ta đủ can đảm để yêu một người qua năm năm tháng tháng mặc cho sự thay đổi của thời gian và cuộc sống. Nhưng vẫn có những người sẵn sàng trả giá cả tuổi thanh xuân để yêu chỉ một người duy nhất ngay từ lần gặp đầu tiên. Mười năm thương nhớ là câu chuyện của A Hoành và Ngôn Hi – một người hoang mang vì sự xa cách mà gia đình ruột thịt mang lại, một người nồng nhiệt, ấm áp che chở cho cô gái mà anh thích. Mối quan hệ của A Hoành cùng Ngôn Hi bắt đầu bằng tình thân, theo năm tháng dần dần nảy nở. Cũng có những hiểu lầm, những sóng gió, nhưng cuối cùng, họ vẫn nắm tay nhau trên con đường hạnh phúc. *** Tính ra cũng đã lâu lắm rồi. Hồi ấy A Hoành còn chưa quen chồng cô. Thời gian đó, hồi đó A Hoành còn đang mải băn khoăn với câu hỏi cô có phải từ trong đá chui ra hay không. Mỗi lần bê chiếc ghế con ngồi xem tivi ở nhà ông Vương - Chủ tịch thị trấn, nhìn đán con cháu Tôn Ngộ Không thi nhau nhảy nhót là cô lại ngân ngấn nước mắt nghĩ: đám khỉ này cũng giống như mình. Sau đó, cô cúi đầu, sụt sịt rồi từ nhà chủ tịch thị trấn quay về. Trường học của thị trấn cách nhà cô rất xa, mỗi lần tan học, cô đều đi về bằng đường này. Thời gian ấy, các hộ gia đình trên thị trấn, thuyền bè san sát thành nhà, bến đò sông nước, chẳng biết khi nào là xuân hạ thu đông. Hồi ấy, việc A Hoành có phải từ núi đá chui ra hay không tạm thời chưa rõ, nhưng dù gì cô vẫn hạnh phúc hơn các bạn khỉ kia, cô còn có cha mẹ nuôi và cậu em trai đang ốm liệt giường. Em trai cô rất ngoan, tên là Vân Tại nhưng Vân Tại lại mắc bệnh tim bẩm sinh. Vân Tại lớn lên trên lưng cô. Thuốc của cậu do một tay cô sắc, còn xuất thân của cô thì là do Vân Tại đoán già đoán non mà ra. Hồi nhỏ, A Hoành luôn bị đám trẻ con trong thị trấn bắt nạt, rủa cô là “đồ con hoang”. Mỗi khi về nhà, cô luôn mang tâm trạng buồn bã, tủi thân. ... Mời các bạn đón đọc Mười Năm Thương Nhớ của tác giả Thư Hải Thương Sinh.
Trời Đất Tác Thành - Tang Giới
Nếu thích sự mạo hiểm cùng một chút liều lĩnh, Trời đất tác thành của tác giả Tang Giới là tác phẩm dành cho bạn. Định mệnh đã để Doãn Bích Giới gặp lại Kha Khinh Đằng trên chuyến tàu Bốn Mùa. Tưởng rằng sau từng ấy năm, cô có thể dứt bỏ mối quan hệ với người đàn ông này, thế nhưng Doãn Bích Giới vẫn lựa chọn quay lại khi nghĩ Kha Khinh Đằng có thể đang gặp nguy hiểm. Từ đây, cô lại một lần nữa bước vào thế giới của anh, một thế giới đầy ắp sự nguy hiểm. Bản thân Doãn Bích Giới cũng không biết rằng, “thiên la địa võng” mà cô phải đối mặt là do Kha Khinh Đằng tạo nên để kéo cô về bên mình. *** Tình Lộ Hệ Liệt của Tang Giới gồm có: Cảm Mến Không Sợ Muộn Không Phải Em Không Yêu Tùy Tình Sở Dục Tình Có Chủ Ý Trời Đất Tác Thành *** New York, Mỹ. Bởi vì nằm tại phía Đông nước Mỹ, nhiệt độ ở New York không giống như Los Angeles thích hợp để ở lại, mùa lạnh nhất cả năm hẳn là vào tháng 1 và 2, nhiệt độ trung bình cơ bản khoảng -3~4oC. Doãn Bích Giới từ trên xe bước xuống, nắm áo gió trên người thật chặt, hướng đến cửa chính của biệt thự. Lúc đến cửa cô đã được quản gia đưa vào phòng khách, trời gần chập tối, cả thành phố New York bao phủ bởi ánh mặt trời mỏng manh. “Doãn tiểu thư.” Quản gia đương nhiên biết cô, lúc này đóng cửa lại, cung kính cười nói, “Mời cô vào phòng khách nghỉ ngơi một lúc, Kha tiên sinh ở phòng ngủ, lát nữa sẽ đi xuống.” Cô khẽ gật đầu, lúc này đưa ra gói to xách trong tay chuyển sang ông ta. “Đây là?” Quản gia có chút nghi hoặc mà nhận lấy. “Thịt xiên nướng.” Vẻ mặt cô thản nhiên, lời ít mà ý nhiều, “Bán thành phẩm, ông vào phòng bếp bảo người ta chế biến một chút.” Trong lòng quản gia đương nhiên rõ ràng đặc quyền của cô, lập tức dựa theo ý của cô đi làm. Cô ho nhẹ một tiếng, khom lưng ngồi xuống sofa. ... Mời các bạn đón đọc Trời Đất Tác Thành của tác giả Tang Giới.