Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chân Nhân Không Lộ Tướng

Cố Thường và Lục Tử Triệt, từ mười năm về trước đã được hai nhà họ Cố - Lục định thân bằng tín vật là cây lược gãy mấy cái răng và... một hòn đá nhặt bừa ở vệ đường. Nay, Lục gia có ý từ hôn với lý do Cố Thường không giữ thân trong sạch, ôm ấp nam nhân giữa thanh thiên bạch nhật.   Bức thư từ hôn vừa tới, không chỉ Cố lão gia tức giận dựng râu, mà Cố Thường còn cảm thấy cực kỳ oan ức. Ngày ngày Cố Thường sờ sờ mó mó các bột thuốc, độc dược, mê hương để mang đi hù người còn không đủ thời gian, ngoại trừ phụ thân và đệ đệ, nàng mới chỉ tiếp xúc với mấy con ngựa đực trong trang trại nhà mình thôi đấy!   Phụ thân Cố Thường từng làm phẩm quan triều đình, mẫu thân là nữ ma đầu năm xưa cả giang hồ sợ mất mật, Cố Gia bảo là một trang trại ngựa tốt nhất thiên hạ, nói tóm lại cả Cố gia đều tiếng tăm lẫy lừng. Hổ phụ sinh hổ tử, Cố phu nhân đã truyền cho nhi nữ bảo bối từ nhỏ một chân lý giữ trượng phu cực hiệu quả: “Khiến cho toàn bộ nữ nhân đều khiếp sợ mình, thì cho các nàng tiền cũng không dám mon men đến cướp.”   Tiếp thu triệt để lời mẫu thân dạy, Cố Thường dấn thân trên con đường chế biến độc dược không lối thoát. Nghe truyền rằng, chỉ có nàng chưa nghĩ đến, chứ không có loại mê độc cao cấp nào nàng không tạo ra được.   Nay phu quân tương lai chưa gặp mặt đã vuột mất với lý do không chính đáng, Cố Thường nhanh chóng đóng gói đồ đạc, tự tin một thân giắt đầy độc dược cực phẩm mới điều chế chưa có đất dụng võ, đi lên Kinh Thành tính sổ.   Quên chưa nhắc tới một tài năng khác của Cố Thường, già trẻ lớn bé nam nữ, chỉ cần qua bàn tay dịch dung của nàng, hoàn toàn có thể nhào nặn ra giống không một khe hở. Để hành trình ngao du tránh ong bướm đến phiền toái, Cố Thường che giấu mỹ nhan tuyệt trần, hô biến thành vô số nhân dạng khác nhau.   Lần đầu tiên, một nữ tử thanh tú với làn da nhợt nhạt.   Lần thứ hai, một tên nam nhân thô bỉ với hai cọng râu cá trê rung rinh như cọng rau.   Lần thứ n, một bà lão gần đất xa trời, lưng gù tai điếc, đi một bước lại thở dốc cực nhọc, vân vân và mây mây ~   …   Tuy nhiên hoá trang cũng chỉ có thể thay đổi được vẻ diện mạo bên ngoài chứ làm sao lung lay được bản chất nội tâm. Vậy nên tà tính háo sắc của Cố Thường hừng hực ngay khi chạm mặt một nam tử “Dáng người cao ngất, cả người toát ra khí chất cao quý, ngũ quan của hắn vô cùng tuấn tú giống như điêu khắc, làm cho người ta luyến tiếc không muốn dời tầm mắt, hắn vừa xuất hiện thì ánh sáng xung quanh hắn đều trở nên ảm đạm, dường như chỉ có nơi hắn đứng mới là nơi chói loá nhất.”   Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, trùng hợp làm sao mỹ nam ấy lại chính là Lục Tam-khốn-kiếp-huỷ-hôn-cần-được-hạ-độc mà Cố Thường đang tìm kiếm.   ———   Lục Tử Triệt da trắng mà mặt “than”, tuy trên người luôn có hương thơm thoang thoảng nhưng tính tình lại rất thối, hắn rất ghét những ai nhìn mình chằm chằm. Đặc biệt cặp chủ tớ này, mắt như đính keo vào hắn, khi bị khinh thường lại thẹn quá hoá giận mắng luôn cả Lục Tử Triệt là con lừa mặc áo hoa.   Kết bạn đã không khó, kết thù thì càng dễ. “Nghiệt duyên” của họ bắt đầu ngay từ lần thứ nhất gặp mặt, lúc nào cũng phải đấu võ mồm đến khi đối phương không còn mảnh giáp nào mới ngừng.   Lục Tử Triệt quẳng Cố Thường xuống sông, nàng trở tay cho hắn nếm mùi các độc dược kỳ quái. Lục Tử Triệt ném Cố Thường vào ăn cơm địa lao, ngay lập tức lan ra tin đồn hắn có đam mê đoạn tụ “chọt cúc hoa”,...   Từ thế giằng co không đội trời chung, chẳng biết vì sao Lục Tử Triệt lại rơi vào bể tình với nàng từ bao giờ. Martin Luther King từng nói “Yêu thương là sức mạnh duy nhất có thể biến kẻ thù thành bạn” nhưng với hắn vẫn chưa đủ. Lục Tử Triệt còn thậm chí muốn biến kẻ thù thành thê tử =)).   Mặc dù hồi trước bắt nạt con nhà người ta rất quá đáng, nhưng đến khi động lòng rồi thì nàng có đứt một sợi tóc cũng khiến hắn tiếc hộ. Cơ mà Cố Thường vẫn còn ghi nợ hắn rất dai, Lục Tử Triệt khôn khéo xuống tay từ nhạc phụ nhạc mẫu tương lai trước. Hắn dùng cả cuộc đời này để đảm bảo sẽ luôn bảo hộ và yêu thương Cố Thường - người trên đầu quả tim của hắn.   ——————   Trong cuốn truyện, một số nhân vật phụ phối hợp diễn có khá nhiều đất như Lục Đậu cái đuôi tuỳ tùng nhỏ của Cố Thường, tỷ tỷ song sinh Cố Y và Quách Tiểu Trà - công tử ngố nhà quan, có niềm đam mê nghiệt ngã với ngựa, mỗi người đều đóng góp công sức trong việc xúc tiến tình cảm nam nữ chính cao trào. Tuy nhiên rắc rối với tà giáo mà Cố Y mang đến cho Cố gia bị tác giả xử lý có chút qua loa, nhiều khi chẳng liên quan đến mạch truyện.   Đối với mình, Lục Tử Triệt có thể gọi là nhân vật ổn, có tư sắc, có phúc hắc, có sự tài giỏi, còn Cố Thường về cuối truyện lại hơi Tiểu Bạch. Phần đầu truyện tác giả hành văn hài hước và cuốn hút, từ nửa chừng đổ đi chắc là Khá Bảnh cũng khá đuối, đọc buồn ngủ, tốn nơron lắm mình mới đọc hết toàn văn. Có một điểm nhỏ mình để ý là cả hai truyện này và “Chọc không nổi trốn không xong” nữ chính đều bị huỷ hôn, phải chăng tác giả có bóng đen gì hay chỉ là thích thì viết thôi? =))   Chân nhân bất lộ tướng, lộ tướng bất chân nhân, nếu bạn muốn học hỏi bí kíp dụng “độc” bắt chồng thì cứ thử tìm hiểu xem sao nhé.    —-Phân cách nhỏ “dạy võ kiểu lưu manh”—-   Chả là Cố lão gia và Cố phu nhân muốn Lục Tử Triệt dạy Cố Thường chút công phu tự bảo vệ bản thân. Lục tranh thủ đã ra luật lệ: Trong vòng nửa nén hương phải đi hết các cọc gỗ, đổ cọc hay không hoàn thành đều phải chịu “sắc” phạt.   Cố cừu non khó khăn giữ thăng bằng, đi một mạch qua các cọc gỗ lung lay.   “Không tệ, cứ đi theo lực như vậy, chỉ là nhắc nàng một câu, nàng đi quá chậm rồi, nửa nén hương đã cháy xong rồi.” Lục Tử Triệt nói.   Mới đi một lúc mà nửa nén hương đã cháy xong rồi sao? Cố Thường không nhịn được ngoái đầu nhìn lại, quả nhiên nén hương đã cháy xong, nhưng mà tên Lục Tử Triệt đáng ghét đó lại cầm cây quạt quạt nén hương!   ———— " ": Trích từ truyện   Review by #Tà Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Buồn cười, Lục gia thật là khinh người quá đáng!" Lúc này, râu Cố lão gia vểnh lên, lông mày cũng theo đó mà nhướn lên, hai tròng mắt trợn trừng trừng như muốn rơi ra ngoài, thật là dọa người. Hạ nhân đứng ở ngoài cửa, nghe thấy tiếng động mà giật mình, thấy tình hình không ổn, vội vàng chạy đi mời phu nhân tới dập lửa. Chỉ trong chốc lát, một vị phụ nhân liền xuất hiện, khuôn mặt trái xoan, phong thái diễm lệ vội vàng chạy tới, cho hạ nhân lui ra, một mình đi vào thư phòng. "Lão gia, chuyện gì khiến ông tức giận đến vậy?" Vừa vào thư phòng, Cố phu nhân liền thấy một đống hỗn độn trên mặt đất cùng với vẻ mặt nổi giận của trượng phu, mày nàng lập tức nhăn lại, đi tới đỡ tay hắn, lo lắng hỏi. "Phu nhân, nàng xem đi!" Cố Phong Niên đưa cho thê tử bức thư suýt bị hắn xé rách, sau đó cầm một hòn đá, cố gắng lắm mới có thể nhìn ra là chữ "Cố" được khắc xiêu xiêu vẹo vẹo trên đó, giận dữ nói, "Lục gia nói Thường nhi không trong sạch, bôi nhọ gia phong* Cố Gia, cố ý từ hôn, vừa rồi, quản gia nhà bọn họ tới cửa đem thư do chính Lục lão gia tự tay viết, ngay cả tín vật kết thân năm đó cũng đều đem trả lại!" *gia phong: nề nếp gia đình Việc hứa hôn hơn mười năm trước là tình nghĩa chiếm hơn phân nửa, lúc đó Cố Phong Niên chỉ là một tiểu tử nghèo, lúc say rượu tai nóng là lúc vừa nghe cùng hắn có tình huynh đệ, muốn cùng hắn kết thân, khiến hắn mừng đến mức đồng ý luôn. Kích động lục lọi khắp người nhưng không tìm được vật gì tương xứng cho việc kết thân, hai người đành để lúc nào bàn bạc lại, sau vô số lần bọn họ chiến đấu anh dũng, tắm không biết bao nhiêu máu của kẻ thù, đánh lui vô số quân địch, bọn họ dùng vật tràn đầy kỷ niệm, có ý nghĩa quan trọng đối với họ trên chiến trường làm tín vật, lấy hòn đá sáng mà nhẵn, dưới ánh mắt lờ đờ say rượu, họ dùng chuỷ thủ, xoay tay bảy lần, khắc ở mặt trên viên đá tám nét nguệch ngoạc của chữ "Cố". Từ xưa đến nay, không có điều luật nào nói hòn đá không thể làm tín vật kết thân đúng không? Bởi vậy, Cố Phong Liên liền lấy hòn đá làm "dấu hiệu đặc biệt", là tín vật kết thân đưa cho Lục gia. Mà năm đó, của cải của Lục lão gia rất phong phú, nhưng lúc hành quân đánh giặc, cả người không có vật nào dư thừa, rối rắm cả buổi, cuối cùng đau lòng lấy ra vật có giá trị nhất trên người - - cây lược Mộc Đào, cây lược Mộc Đào là đồ hắn lấy trộm của ái thê trước đêm đánh trận nhằm an ủi bản thân, vốn không muốn đưa, nhưng ai bảo bọn họ đều uống say? Đầu nóng lên, vì thể hiện sự khác biệt của chiếc lược Đào Mộc này so vớt lược trên thế gian, Lục lão gia bèn giơ bàn tay to bẻ gãy vài cái răng trên cây lược thân yêu, vì vậy, sau một lượt bị giày vò, cây lược được Lục gia đưa cho Cố gia làm tín vật kết thân. (editor: éc....kết thân bằng đá nhặt ven đường vs lược mất răng...) "Nói: giữa thanh thiên bạch nhật Thường nhi cùng nam tử...ôm ấp?" Cố phu nhân xem xong thư, không thể tin nổi,nhìn sắc mặt xanh mét của trượng phu, nghi ngờ mình hoa mắt, lại một lần nữa nhìn chữ trên bức thư, kết quả chứng minh, những chữ nàng nhìn được cũng vẫn là những chữ vừa này nàng đã xem, chính là thứ từ hôn, lý do là nữ nhi Cố Thường của bọn họ dâm oa đãng phụ, Lục gia không thể cho nàng dâu như vậy vào cửa! "Nhưng mà, Thường nhi của chúng ta ngoại trừ thích sờ mó một ít độc dược, thuốc mê, lôi ra để dọa người, thì có chỗ nào không chứ? Lớn như vậy nhưng cả tay nam tử trẻ tuổi nó cũng chưa được sờ, thì sao mà ôm ôm ấp ấp được!" Cố Phong Liên thở gấp, giọng nói vang dội, thân hình cao lớn, mặt vuông chữ điền, mắt to như chuông đồng, khi trợn lên có thể khiến người nhát gan sợ tới mức nhũn cả chân. Cố phu nhân tính tình không tốt, nghe vậy đem thư vò thành cục, dùng sức ném bỏ, tức giận nói: "Mấy năm nay, trước mặt hoàng đế, Lục gia trở thành tâm phúc thì càng ngày càng khác trước, chẳng nhẽ cảm thấy hai nhà chúng ta không môn đăng hộ đối nên không muốn cưới Thường nhi! Nói thằng ra là nhà họ không muốn cưới, chẳng nhẽ Cố Gia chết cũng bám lấy bọn họ hay sao? Lấy chuyện trong sạch của con gái chưa chồng để nói, muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Rốt cục, ta cũng hiểu cái gì gọi là đê tiện vô sỉ, cái gì gọi là đổi trắng thay đen!" Mời các bạn đón đọc Chân Nhân Không Lộ Tướng của tác giả Mèo Mặt To Thích Ăn Cá.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Định Mệnh Anh Yêu Em - Lương Uẩn Như
Định mệnh anh yêu em là tác phẩm được đông đảo độc giả Đài Loan yêu thích cùng với hiệu ứng của cơn sốt bộ phim thần tượng cùng tên tạo ra năm 2008. Câu chuyện tình yêu giữa Trần Hân Di - cô bé Lọ lem và Kỷ Tồn Hy - chàng hoàng tử được bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ định mệnh. Họ vô tình gặp gỡ nhau trên con tàu tình yêu, với dự định và tình cảm riêng của mỗi người. Nhưng định mệnh đã đưa họ đến với nhau trong hoàn cảnh éo le. Định mệnh đã gắn kết hai trái tim với nhau, nhưng định mệnh cũng thử thách họ. Tình cảm của Anna với Tồn Hy, tình cảm của Dylan với Hân Di, những hiểu lầm, những khúc mắc khiến họ làm tổn thương lẫn nhau và rời xa nhau. Nhưng thời gian đã chứng minh tình yêu đích thực của Tồn Hy, thời gian cũng khiến cho con sâu nhút nhát Hân Di lột xác thành nàng bướm xinh đẹp... Là định mệnh khiến cho họ gặp nhau, nhưng chỉ có tình yêu mới đem họ về bên nhau... Bất kỳ một cô gái nào cũng mơ ước về một chàng hoàng tử. Bất kỳ một chàng trai nào cũng mơ ước về một người yêu tuyệt vời... *** Hân Di đọc được tin đó thì cuống hết cả lên, cô vội vã thu dọn hành lý trở về Đài Loan ngay. Dylan ngăn cô lại, anh cho rằng chuyện này có thể do Tồn hy làm để lừa cô về nhà. “Anh ta làm gì phải lừa em về nhà họ Kỷ chứ? Hơn nữa anh ta rất có hiếu, em không tin anh ta dám lấy chuyện sức khỏe của bà nội ra làm trò đùa đâu.” Cô phủ nhận. Dylan không khuyên được cô, anh liền gọi điện về cho người hầu của nhà họ Kỷ. Người hầu cũng nói sức khỏe của bà Trân Châu không tốt, bây giờ đang ở trong bệnh viện, lúc ấy Dylan mới tin, và đồng ý để cho Hân Di về Đài Loan. “Đợi anh giải quyết xong một số việc rồi anh cùng về Đài Loan, lần này về em nhớ cẩn thận nhé.” Dylan dặn dò. Hân Di gật đầu, cô cũng không nói nhiều, cô đáp chuyến bay sớm nhất về Đài Loan rồi ngồi taxi vè nhà họ Kỷ. Người nhà dường như đoán trước được sự trở về của cô nên đã lập tức dẫn cô vào phòng khách. “Bà nội đâu? Bà thế nào rồi? Bà vẫn khỏe chứ?” Cô vội vàng hỏi. Người hầu chưa kịp trả lời thì đúng lúc ấy Tồn Hy từ trên gác xuống, thấy cô anh khựng lại: “Cô đến đây làm gì?” Còn hỏi à? Hân Di nhìn anh: “Không phải anh đăng báo nhắn tôi mau trở về Đài Loan sao?” ... Mời các bạn đón đọc Định Mệnh Anh Yêu Em của tác giả Lương Uẩn Như.
Thiên Trương Nhục Cốt Đầu - Mặc Ngân
Ngôn Mạch đang trong thời gian nghỉ ngơi, anh được trải nghiệm những cảm xúc của tình yêu, anh không hiểu sao tình yêu lại có thể khiến người ta thấy ngứa ngáy khó chịu trong lòng cứ như có hàng ngàn mũi kim chích vào tim mà vẫn không suy tính thiệt hơn, mặt khác lại giống mật ngọt chao trong chảo ngon lành thơm phức khiến người ta không chịu được chỉ muốn thử một miếng, anh nằm dài trên giường thất vọng thở dài một tiếng, anh yêu cô ấy thật rồi. Anh nằm quay qua quay lại một lúc lâu trên giường, trong đầu ngập đầy hình ảnh của Thiên Trương mặc áo blouse trắng nhảy múa nghiêm túc khám bệnh cho anh, cuối cùng anh không thể chịu được nữa bèn gọi điện cho cô, thế mà lại bị gầm thanh gầm rú của sư tử Hà Đông hét thẳng vào tai trong điện thoại. Nhưng rất nhanh anh bĩnh tĩnh trở lại, tự giới thiệu mình với cô. Sau đó đột nhiên chỉ nghe thấy những tiếng thở ngắn của cô, anh vẫn muốn nói thêm vài điều nhưng đầu dây bên kia chỉ còn lại là những âm thanh tút tút báo hiệu máy bận. Một câu chuyện võng du nhẹ nhàng và ngọt ngào nhưng cũng không kém phần thú vị của một cô nàng sinh viên Y Khoa mê game và một anh chàng giám đốc nghệ thuật của một tập đoàn lớn, nếu như bạn hy vọng tìm thấy một tình yêu tình cờ đến bất ngờ thì bạn nên đọc cuốn truyện này. *** Mấy người nhà họ Bạch ăn xong bữa cơm tất niên, tất cả cùng ngồi quanh ti vi xem chương trình cuối năm. Thư Nhất Nhuận vừa cắn hạt dưa tanh tách, vừa chỉ trỏ sôi nổi: “Mẹ ơi, tên Phùng Củng kia sao ăn mặc giống quả ớt vậy, buồn cười quá.” “Ha ha, Bạch Thiên Trương, nhìn thấy mức độ ăn ý của Thái Minh và Quách Đạt chưa, thật sự giống chị với Ngôn Mạch nha!” Bạch Thiên Trương tung qua một chưởng, Thư Nhất Nhuận giác ngộ: “Em sai rồi, Quách Đạt sao có thể so sánh với Ngôn Mạch.” Mẹ Bạch hai mắt phát sáng: “Ngôn Mạch là ai?” Thư Nhất Nhuận thuận miệng nói tuột ra: “Đàn ông của chị Thiên Trương.” Lời này vừa nói ra, nụ cười kinh hãi của bà có thể so sánh với Phù Dung tỷ tỷ, ba Bạch đang cúi đầu cắn dưa hấu, nghe thấy câu này răng cũng rắc một tiếng… Khẽ dùng lực, vỏ dưa hấu bay thẳng tới mặt mẹ Bạch, dán sát vào. Vẻ mặt mẹ Bạch dữ tợn, trông giống như oan hồn nhập vào, âm trầm nhìn xoáy vào Bạch Thiên Trương: “Rốt cuộc chuyện là thế nào?” Bạch Thiên Trương căm hận liếc nhìn Thư Nhất Nhuận, một khoảng im lặng. Giữa khoảng lặng im đó, tiếng chuông điện thoại của Bạch Thiên Trương vang lên. Cô nước mắt lưng tròng, thần linh vẫn còn quan tâm đến cô, vị thiên sứ này làm việc thật tốt! Cô bắt lấy điện thoại như vớ được ân nhân cứu mạng, chân chó cười cười nịnh nọt, nói với mẹ Bạch: “Mẹ, con ra ngoài nghe điện thoại.” Sau đó cô cúi đầu nhìn, lòng chợt lạnh lẽo. Thần linh đúng là quan tâm tới cô thật, có điều không phải thiên sứ, mà là sứ giả gây chuyện Ngôn Mạch. Bạch Thiên Trương run rẩy nhận điện thoại: “Ngôn Mạch…” “Thiên Trương, anh đang ở dưới lầu nhà em.” ... Mời các bạn đón đọc Thiên Trương Nhục Cốt Đầu của tác giả Mặc Ngân.
Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng - Qifu A
Lưu Minh Dư ngẩng đầu nhìn mặt đối phương, rồi nhìn thử thân hình của người ấy, cuối cùng quan sát đến quần áo của hắn, lòng chợt phát hiện ra một điều. Lâm Kiều nói không sai, những người có thể át đi màu hồng như thế này thật là hiếm thấy...  Những bất ngờ khi quen cậu trai thích mặc đồ màu hồng Vương Vĩnh Chí khiến cuộc sống tình cảm của Lưu Minh Dư rẽ ngoặt sang một hướng khác, dần dần tự chấp nhận giới tính thật của chính mình.  15 truyện ngắn tình cảm trong tập truyện ngắn của Qifu A khiến cuộc sống trong khuôn viên đại học trở nên sôi động và đa sắc tới bất ngờ.  *** Anh nghĩ với tính tình của Triệu Tử Uất thì thế nào cũng sẽ từ chối vài câu, trong bụng đã chuẩn bị một loạt câu động viên khuyên nhủ. Nhưng chưa kịp nói gì, Triệu Tử Uất đã mừng rỡ và giằng lấy “điện thoại cũ” trong tay anh. “Anh Vương, anh thật tốt, anh trai em cũng có một cái điện thoại Iphone, rất tiện dụng. Nhưng bây giờ điện thoại của em vẫn chưa đến nỗi không sử dụng được, nên cứ nghĩ mãi chưa biết có nên mua hay không.” Cậu ta nhảy cẫng lên giống như một đứa trẻ, cậu ôm lấy Vương Liên Vũ: “Anh còn tốt hơn cả anh trai em nữa!” Vương Liên Vũ lòng rộn ràng. Hey, đây là lần đầu tiên họ thân mật như vậy, tặng điện thoại lại được một cái ôm, ai bảo là không xứng đáng? Anh còn sợ Triệu Tử Uất không thèm để ý quà anh tặng, bây giờ lại vui thế này thì tốt quá. Vương Liên Vũ không có gì ngoài tiền bạc. Lần sau, anh sẽ tặng tiểu thiên sứ của mình một máy tính xách tay, không biết là có thể đổi được một chiếc hôn không nhỉ? “Nếu anh tốt hơn cả anh trai em thì đừng gọi anh là anh Vương, gọi Liên Vũ nhé!” Triệu Tử Uất được dỗ dành, lòng vui sướng nên cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh đã đổi giọng, gọi một tiếng “Liên Vũ”, làm tim anh đập thình thịch, lý trí bỗng hóa cánh chim bay đi thật xa. Nhưng không vui được bao lâu, một câu hỏi của Triệu Tử Uất vang lên. “Liên Vũ, Iphone của anh sao không có pin dự trữ?” “Hả……?” ... Mời các bạn đón đọc Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng của tác giả Qifu A.
Tiểu hồ ly PK Đại ca Sói Xám - Lam Yên Hiểu Nguyệt
Lần đầu tiên họ gặp nhau khi cô đã là tiểu tiên oai phong lẫm liệt trong khi anh chỉ mới là một tân thủ chân ướt chân ráo bắt đầu vào sự nghiệp chơi game. Nhưng chỉ một câu nói mang tính bùng nổ "lần sau muốn chết cứ gặp ta" của anh khiến mối nghiệt duyên của hai người cả ở trong game lẫn đời thực hoan hỉ bắt đầu! Câu nói của chàng tân thủ Phong Diệp Vô Nhai ấy khiến Kỷ Hiểu Nguyệt đang bất lực trơ mắt đứng nhìn nhân vật Tế Nguyệt Thanh Thanh của mình bỏ mình vong mạng quyết tâm mạnh mẽ tiến hành cuộc báo thù người không biết, quỷ không hay. Kết quả của cuộc báo thù ấy khiến anh trong game rơi vào con đường ma đạo; anh ngoài đời lần đầu tiên nếm trải cảm giác "bị người khác đá" ngay trước mặt bàn dân thiên hạ. Nhưng cùng lúc đó lại mở sang một trang kế hoạch báo thù hoành tráng khác. Mục đích ban đầu là rửa hận cho lòng tự tôn bị chà đạp, rồi dần biến thành cuộc báo thù lấy vui. Bởi có ai đó rất thích nhìn vẻ mặt tức giận trước màn hình của cô hồ ly nhỏ. Cuối cùng kế hoạch báo thù mang mục đích lớn nhất ấy là biến cô tiểu tiên tinh nghịch trở thành người mãi mãi ở bên mình, đời game hợp nhất. Cuộc gặp gỡ trong game để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp, cuộc gặp gỡ ngoài đời lại chẳng sáng sủa gì hơn khi mà Tề Hạo hội đủ những điều kiện mà Hiểu Nguyệt căm ghét và đã thẳng thắn đặt ra khi tìm hiểu một chàng trai nào đó: Ấy là không thích người lăng nhăng, có quyền, lại có tiền. Sau những cuộc chạm trán nảy lửa giữa đời và game ấy liệu cô hồ ly nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt khoác lên mình tấm áo cừu non có thắng nổi đại ca sói xám Tề Hạo vào phút chót khi địch ở trong tối ta ở ngoài sáng? *** Rất nhiều năm sau, Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn canh cánh trong lòng chuyện Tề Hạo cầu hôn mình trong trạng thái gần như khỏa thân Tề Hạo nói: “Vậy càng có thể chứng minh tấm chân tình của anh với em!” Kỷ Hiểu Nguyệt giận dữ nói: “Sau này không cho phép anh được bơi trước mặt người khác!” Tề Hạo nhanh chóng hiểu ý của bà xã, anh gật đầu nói: “Cơ thể của anh vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình em”. Kỷ Hiểu Nguyệt: “!@#$#!” Người vô liêm sỉ vĩnh viễn vô liêm sỉ! *** Về việc gặp gỡ cha mẹ hai bên. Mẹ Kỷ Hiểu Nguyệt thấy con gái được cầu hôn trên TV, sung sướng đến rơi nước mắt. Hôm đó, bà định kết thúc chuyến du lịch vòng quanh thế giới với bố Kỷ để về nhà xem cậu con rể, nhưng bố Kỷ phân tích rất hợp lý rằng: Dù họ có quay về cũng không gặp được cô con gái và cậu con rể còn đang du lịch kia, có vậy mẹ Kỷ mới chịu từ bỏ ý định. Kỷ Hiểu Nguyệt và Tề Hạo trở về cũng gây nên xôn xao trong dư luận. Tổng giám đốc Tề và Tề phu nhân trong lời đồn đại cùng nhau quay về, đó đương nhiên là một tin tức lớn, sân bay tràn ngập phóng viên. Còn việc vì sao lại là sân bay mà không phải là bến tàu, vấn đề này nên để Tề Hạo trả lời. Tề Hạo thoải mái nói: “Tối hôm đó, Hiểu Nguyệt mệt quá nên tôi không đành lòng đánh thức cô ấy”. Vì lỡ giờ thuyền chạy, Tề Hạo đã rất “nhân đức” gọi điện thoại hủy phòng của anh và Kỷ Hiểu Nguyệt trên thuyền, sau đó bắt đầu một tuần trăng mật ý nghĩa, thế nên mới quay về muộn như vậy. ... Mời các bạn đón đọc Tiểu hồ ly PK Đại ca Sói Xám của tác giả Lam Yên Hiểu Nguyệt.