Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mimizuku Và Vua Bóng Đêm

Rừng Bóng Đêm - chốn ma quỷ hoành hành, một cô gái nhỏ lang thang tìm đến. Dấu nung con số “332” trên trán, xiềng xích không thể gỡ được đeo chặt trên tay chân. Tự gọi mình là Mimizuku, cô bé đem thân mình dâng tới cho vị Quỷ Vương xinh đẹp. Cô chỉ có một lời thỉnh cầu duy nhất. “Anh có thể ăn tôi không?” Mimizuku muốn tìm đến cái chết, và vị Vua Bóng Đêm căm ghét loài người. Mọi thứ bắt đầu vào đêm trăng sáng lung linh ấy. … Đây là câu chuyện về sự tan vỡ và tái sinh của một cô gái nhỏ đã đi đến cùng cực của nỗi tuyệt vọng. Tác phẩm đã đạt giải Nhất tại Giải thưởng Tiểu thuyết Dengeki lần thứ XIII. *** Nơi Đến Của Những Lời Cầu Nguyện Tôi không còn nhiều ký ức về lần đầu tiên mình gửi một bản thảo tiểu thuyết. Bản thảo đó được viết tay bằng bút chì nên những gì có thể gợi lại ký ức cũng chẳng còn nguyên vẹn, nhưng tôi nhớ đó là một mẩu chuyện về ông già Noel, một truyện ngắn chừng 30 trang trên giấy bản thảo. Hình như đó là thời tôi còn học trung học. Tuy không có kết quả gì, nhưng tôi đã cảm thấy rất vui. Tôi không biết cách nộp bản thảo thế nào cho đúng, nên đã đến nhà bạn để làm vài thứ, như là dán phong thư chẳng hạn. “Đừng có bỏ vào bao nylon đấy nhé.” Thậm chí tôi còn nhớ rằng tôi đã giật mình khi nghe bạn tôi nhắc vậy. Cô ấy đã đi cùng tôi đến hòm thư bưu điện. Hai người chúng tôi dùng một phong bì màu nâu vàng, rồi cùng đi đến hòm thư ở sau nhà cô ấy. Mặt trời đã lặn, xung quanh chẳng nhìn thấy bóng người. Chúng tôi kiểm tra phong bì kỹ càng, cuối cùng bỏ vào khe trên hòm thư. Được rồi, tôi nói và chuẩn bị quay trở về, đúng lúc đó, bạn tôi đứng bên cạnh đã kéo tôi lại. “Này, cậu phải cầu nguyện thành tâm nữa chứ.” Bạn tôi nói như thế đấy. Tôi ngạc nhiên vô cùng. Hai chúng tôi đứng trước hòm thư, chắp tay lại và yên lặng nguyện cầu. Tôi không theo bất cứ một tôn giáo nào, và thực ra lúc đó tôi không biết phải cầu nguyện với ai nữa. Có lẽ là cầu nguyện với ban biên tập - những người sẽ đọc bản thảo của tôi, hoặc cầu nguyện với các vị thần, hoặc cầu nguyện với một người nào đó. Nên tôi chỉ im lặng và cầu nguyện. Sau lần đó, tôi gửi bài đi nhiều hơn, và cũng không còn đứng trước thùng thư để cầu nguyện nữa, (không tính đến cái lần mà tôi vừa khóc vừa mếu máo với nhân viên ca đêm ở quầy tiếp nhận bưu điện rằng “xin hãy đóng dấu hủy thư hôm nay” vì bị nhầm ngày), nhưng khi tôi gửi tiểu thuyết đi, tôi luôn nhớ đến câu nói “Này, cậu phải cầu nguyện thành tâm nữa chứ” của bạn mình. Tôi cũng nhớ lại rằng, cô ấy đã giúp đỡ tôi hoàn thành câu chuyện đó như thế nào. Đã qua bao nhiêu lâu rồi, tôi vẫn chưa thể đạt được độ chín muồi trong việc kể chuyện bằng ngòi bút, nhưng điều mà tôi có thể làm được là, dù thế nào, mỗi ngày tôi đều viết. Và từ đó trở đi, tôi cũng bắt đầu biết nói những lời cầu nguyện. Tới bây giờ, tôi không biết bao nhiêu năm đã trôi qua, nhưng, ừm... hình như lời cầu nguyện mà tôi chắp tay vào đêm khuya hôm ấy đã trở thành hiện thực. Cuối cùng cũng đã đến, ừm, nếu so sánh với ánh sáng của những ngôi sao trên bầu trời đêm rọi xuống tay tôi thì lời cầu nguyện của tôi đến nhanh hơn, nên tôi nghĩ, mình đã thành công một cách tốt đẹp. Tôi muốn viết một câu chuyện nhẹ nhàng, tôi đã nhắc đi nhắc lại điều đó giống y như người bệnh bị mê sảng khi đang trong cơn sốt, hay giống như một người say khướt luyên thuyên không ngừng. Tôi muốn viết một câu chuyện nhẹ nhàng. Không nhất thiết phải được lưu danh sử sách. Dù có bị quên lãng cũng không sao. Dù mọi người chỉ đọc qua thôi cũng được. Một câu chuyện khi bạn trở thành người lớn, có lỡ quên cũng không vấn đề gì. Chỉ cần như vậy thôi. Chỉ cần trong một khoảnh khắc. Một thứ có thể lay động trái tim bạn. Một thứ giống như ánh sáng. Chẳng hạn như một ai đó chưa bao giờ đọc sách, họ sẽ nghĩ rằng những quyển sách thật chán ngắt và khô khan. Tôi muốn dùng cuốn sách của mình để mở ra một thế giới mới cho những đứa trẻ đã từng nghĩ như vậy. Đại khái là như thế. Ừm, tôi muốn viết những tiểu thuyết như vậy. Tôi thì thầm điều đó với chính mình và cố gắng đến bây giờ. Cần có lý tưởng và luôn nghĩ tới những điều tốt đẹp. Một sempai đã nói với tôi rằng “Em không thể sống chỉ bằng những điều tốt đẹp” với một gương mặt tỏ vẻ thông thái. Trước vị sempai ấy, tôi không còn trẻ con hay nhỏ nhít để đáp lại rằng “Em vẫn sẽ tiếp tục!”, tôi chỉ cắn chặt răng và mơ giấc mơ của mình. Đến bây giờ, tôi vẫn đang mơ đây. Tôi đã có ý tưởng cho cuốn “Mimizuku và Vua Bóng Đêm” này vào năm cuối phổ thông, khi ấy đang trong thời gian ôn tập cho kỳ thi đại học. Câu chuyện đột nhiên tuôn trào từ trong tôi, khiến tim tôi đập mạnh. Để lưu lại tất cả những khung cảnh chớp nhoáng hiện ra rồi lại dần biến mất, tôi đã viết kín một cuốn rưỡi vở đại học trong vòng hai ngày, và rồi tôi nhẹ nhàng đặt nó vào trong giá sách. Nếu có thể đỗ đại học, tôi sẽ viết tiếp câu chuyện này. Tôi định bụng rằng, câu chuyện này sẽ là phần đầu tiên của một tiểu thuyết dài. Việc thi đại học rất khổ cực, nhưng mỗi lần mệt mỏi, tôi lại tự nhủ với chính mình. “Đây chỉ là điều quá bình thường.” Câu chuyện này đối với tôi rất đặc biệt, và nếu như nó có thể trở nên đặc biệt với một ai đó, quả thật chẳng còn niềm hạnh phúc nào bằng. Khi câu chuyện này ra đời, tôi đã nhận được sự giúp đỡ của rất nhiều người. Những người bạn của tôi đã đọc trước bản thảo, họ rất yêu Mimizuku nhỏ bé và đã động viên tôi nhiều, sau khi câu chuyện hoàn thành, họ đã vỗ đầu tôi và nói rằng “Cậu đã làm rất tốt.” Cũng có những người bạn đã khiến tôi nghĩ ra những hình tượng quan trọng. Nếu không có họ, chắc chắc tôi đã không thể hoàn thành câu chuyện này. Bản thân tôi tự thấy không xứng đáng với giải thưởng lớn thế này, sau khi đoạt giải, người phụ trách và nhiều người khác đã giúp đỡ tôi, họ đã dốc sức để cuốn sách này có thể ra đời với hình thức đẹp nhất có thể. Tôi là dân tỉnh lẻ, nên lần đầu tiên được đặt chân đến trung tâm Tokyo, tôi gần như không thể ngủ được. Gửi lời đến các vị sensei trong ban giám khảo, Isono Hiro-sensei đã vẽ nên thế giới quan của Mimizuku với trang bìa tuyệt vời này, Arikawa Hiro-sensei đã đọc câu truyện này và đón nhận một Mimizuku nhỏ bé, thật sự vô cùng cảm ơn mọi người. Tất nhiên tôi cũng xin gửi lời cảm ơn trân trọng nhất đến quý độc giả gần xa, những người luôn ở phía sau và ủng hộ tôi. Khi công bố giải thưởng, tôi đã nhận được lời chúc mừng từ một tiểu thuyết gia mà tôi rất ngưỡng mộ rằng: “Chúc cho những ngôn từ của cô sẽ mang pháp thuật đến cho trái tim hàng vạn độc giả trẻ.” Tôi vẫn còn non kém, nên vẫn chưa thể mang pháp thuật đến cho mọi người... Có vẻ hôm nay tôi chỉ biết cầu nguyện mà thôi. *** Lời bình Arikawa Hiro Tôi xin thú nhận. Tôi đã khóc. Tôi đã hoàn toàn chịu thua trước tác phẩm có kết thúc bất ngờ này. Khốn thật. Thật lòng mà nói, tôi được nhờ bình luận cho câu chuyện này trong khi đang khá bận, nên tôi sẽ không phủ nhận rằng tôi có hơi bực mình. Thật phiền phức. Vậy nên lúc đó tôi đã định rằng sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật nhanh, khi bản thảo được gửi đến đã bắt đầu đọc ngay lập tức, thế nhưng mà, úi chà, cái lực hấp dẫn gì thế này. Cảm giác như có ai đó túm lấy gáy tôi và dúi đầu vào trong bản thảo. Chà, chỉ sơ sẩy thôi là bị tác phẩm này nuốt chửng, quên khuấy mất phải phê bình như thế nào. Nhưng đã được nhờ viết lời bình, cũng không thể lừng khừng mãi được. Tôi hốt hoảng lấy lại bình tĩnh và tập trung, nhưng vẫn là cảm giác bị mắc vào một tấm lưới. Có lẽ nói là bị câu thì chính xác hơn. Bản thảo là cần câu, và tôi là cá. Hơn thế nữa, dây câu lại còn rất chắc. Kết quả là, sau khi đọc hết một lèo tôi đã không kìm được nước mắt. Tôi đã bị lôi cuốn bởi một thứ tuyệt vời. Cho nên nếu như nói về thắng thua thì tôi là người bại trận. A, đúng là tôi đã bị tác phẩm này đánh bại. Giống như một câu chuyện cổ tích được kể bằng văn chương bình dị. Ngày xửa ngày xưa ở một nơi nọ, những câu chuyện cổ tích trên thế giới đều bắt đầu bằng những câu chữ như vậy, nhưng trong câu chuyện này không kể tường tận như thế. Trong câu chuyện này cũng không kể rõ bối cảnh chi tiết diễn ra ở thế giới hay đất nước nào. Không cần thiết phải kể ra. Câu chuyện này dù có bắt đầu với câu “ngày xửa ngày xưa ở một nơi nọ” cũng được. Hoàn toàn chẳng sao cả. Đây là câu chuyện của một chú chim cú đại bàng (Mimizuku) có tính cách không nắm bắt được, nếu mượn lời trong tác phẩm là “có chút không đủ”, tuy nhiên chú chim cú này lại phát ra một sức lôi cuốn kỳ lạ. Và rồi, chú chim cú này đã đến gặp Vua Bóng Đêm, tuy nhiên câu chuyện không chỉ có vậy thôi. Sau đó tất cả những nhân vật bị cuốn theo họ đều rất đáng yêu. Có lẽ chính là vì bản thân Mimizuku đã vô cùng đáng yêu. Con người (và trong thế giới này thì quái vật cũng vậy?) để trở thành hình mẫu mình mong muốn là việc rất dễ dàng và cũng rất khó khăn. Người ta muốn thay đổi, nhưng lại luôn chống cự hoặc chần chừ không chịu thay đổi. Rồi một ngày nọ, một chú chim cú xuất hiện trước những người này, đem đến một mảnh vỡ nhỏ. Cái mảnh vỡ nhỏ tầm thường này có lẽ là thứ cần thiết để thay đổi mọi thứ. Chính chú chim nhỏ cũng không biết mảnh vỡ mà mình vô ý đánh rơi ấy lại có ý nghĩa đến thế. Chính vì điểm đó mà chú chim nhỏ này mới thật đáng yêu. Bạn hãy tự mình xem xem chú chim cú bé nhỏ ấy đã lần đầu tiên trong đời có một ý chí mạnh mẽ và kiên định đến nhường nào. Hoặc để sau cũng được. Xin độc giả hãy đón nhận kết thúc giống như một thứ gì đó từ trước mắt bay thẳng vào ngực mình, đừng tỏ ra khiên cưỡng. Thứ bay thẳng vào ngực các bạn chính là chú chim nhỏ đáng yêu ấy đấy. Nếu ôm chặt chú chim nhỏ đó, có lẽ bạn sẽ có được trong tay một điều đặc biệt nào đó chăng? Mời các bạn đón đọc Mimizuku Và Vua Bóng Đêm của tác giả Kougyoku Iduki.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vòng Xoáy Chết - Suzuki Koji
Vòng Xoáy Chết - Suzuki koji full  prc, pdf, epub ( Kinh dị, văn học phương đông)     Giới Thiệu: Tác Giả: Suzuki koji Chế bản ebook: bluye Dịch từ bản tiếng Anh: Spiral Dị ch Giả: Võ Hồng Long Chỉnh sửa ebook: Kayako Saeki Nguồn: truyenngan.com.vn     Tóm tắt nội dung:   Mitsuo Ando, bác sĩ pháp y và giảng viên khoa y của một trường đại học, đang vô cùng đau khổ. Đứa con trai nhỏ của anh chết đuối kéo theo cuộc hôn nhân tan vỡ, còn anh thì liên tục bị những cơn ác mộng về đại dương ám ảnh, hành hạ. Lối thoát duy nhất của Ando là công việc. Thế giới đắm chìm trong cô đơn, tuyệt vọng và sám hối của Ando đã rung chuyển bởi cái chết lạ lùng của một người bạn cũ, một đối thủ hồi còn học trường y, Ruyji Takayama, mà chính anh là người mổ tử thi. Khi Ando đã nhồi báo và khâu cái xác lại thì thật bất ngờ, một mẩu báo nhỏ lòi ra, trên có ghi sáu chữ số viết thành hai hàng: 178 và 136. Bị cuốn hút vào trò chơi giải mã, Ando, cùng bạn là Mitsuo, đã dần khám phá ra một loạt cái chết bí ẩn tương tự, cuốn băng mang lời nguyền, và cuối cùng là virus Ring - nguyên nhân của cái chết sau bảy ngày đối với bất kỳ ai xem băng. Kinh hoàng hơn, loại virus chết người đó đã đột biến, trở nên nguy hiểm và lây lan nhanh hơn bao giờ hết, đe dọa tính mạng của toàn thể nhân loại. Số phận loài người đang đứng trước một vòng xoáy hủy diệt.  
Thung Lũng Ma
Thung Lũng Ma     Tác giả: Hồ Linh Thể loại: Kinh dị, văn học việt nam, văn học phương đông Nguồn: vnthuqua.net Chỉnh sửa: Kayako Saeki   Nội dung Gồng mình bắt chuớc ông Bố   Đêm đêm rình rập nghe ma thì thầm   Vỗ vai, ma nói: "Ông lầm   Chuyện ma đâu có oái oăm hơn người,"   Hồ Linh sau 4 tập Truyện Ma   Năm 200O   Lời Nhà Xuất Bản Từ hơn bốn năm qua, người ta đã bàn tán nhiều về những truyện ngắn nửa ma quái, nửa thơ mộng của nhà văn Hồ Linh đăng trên báo chí khắp nơi. Phần lớn những truyện đó trích trong tập truyện kinh dị tựa đề "MA CỎ ". Dư luận đã tỏ ra mến mộ đặc biệt lối viết truyện ma lạ lùng và hấp dẫn của Hồ Linh. Ông đã tạo được một thế giới văn chương riêng cho mình. Ở đó, ngòi bút ông lôi cuốn độc giả vào cuộc sống nửa như ảo mộng nửa như có thật và bóng dáng ma quỷ ám ảnh tâm trí con người không dứt. "Thung Lũng Ma" mà bạn đọc đang cầm trên tay là tác phẩm thứ hai viết về thế giới vô hình lẫn hiện thực, nhưng là tác phẩm thứ ba của cuộc đời văn nghiệp Hồ Linh. Mười một truyện ngắn trong tập này là mười một nét chấm phá tân kỳ trên bức học văn chương Việt Nam đầy màu sắc. Bạn đọc sẽ tìm thấy ở Hồ Linh, một nhà văn hiếm hoi của Việt Nam hải ngoại sáng tác truyện ma mà như truyện có thật xảy ra trong đời sống thường nhật của mỗi chúng ta.   Cơ Sở Văn Hóa chúng tôi hân hạnh gởi đến quý bạn đọc khắp năm châu tập truyện ngắn "THUNG LŨNG MA" của nhà văn Hồ Linh, với niềm tin tưởng rằng tác phẩm này được mọi người Việt Nam yêu văn chương đón nhận nồng nhiệt hơn cả tập truyện Ma Cỏ đã từng được dư luận khen ngợi khá nhiều suốt mấy năm qua.   CƠ SỞ VĂN HÓA ĐÔNG PHƯƠNG   (DONG PHUONG FOUNDATION)   June 1988     Lời bạt cho lần tái bản năm 2000 Tác phẩm THUNG LŨNG MA đã hết trên thị trường từ rất lâu. Một số còn ở trong thư viện Hoa Kỳ một thời gian. Nhưng tới bây giờ, những cuốn này cũng chỉ thấy tên trong danh mục, sách thì đã mất cả.   Nhiều độc giả, thân hữu thương mến, khuyến khích chúng tôi tái bản. Nhưng kẹt vì sách tiếng Việt trên thi trường bán cũng không khá lắm, trừ một số tác giả danh tiếng, nên chúng tôi đành xin tạ lỗi cùng quý vị.   Năm nay, nhân chúng tôi muốn làm một chút gì để ghi dấu 15 năm cầm bút tại hải ngoại, nên cố gắng cho tái bản tác phẩm này cmng cuốn MA CỎ là tác phẩm đầu tiên chúng tôi xuất bản tại San Jose, năm 1985.   Đây được coi như là một chút kỷ vật dành riêng cho các con, cho gia đình tôi và nhất là những độc giả thương mến và thường ủng hộ chúng tôi từ trước tới nay. Vì nếu không có quý vị thì chúng tôi chẳng có sức cũng như hứng khởi để có thể tiếp tục sáng tác gần hai mươi tác phẩm và còn hy vọng tiếp tục mãi về sau này.   Mong rằng những tác phẩm này được nằm mãi trong tủ sách gia đình của quý độc giả kính mến   Mùa Hạ năm 2000   Hồ Linh
eBook Sưu Qủy Thục Lục - Quỷ cổ nữ full prc pdf epub [Kinh dị]
Sưu Qủy Thục Lục Bìa Sưu Quỷ Thục Lục - Quỷ Cổ Nữ Giới Thiệu:   Tác giả: Quỷ Cổ Nữ Thể loại: Trinh thám, kinh dị, văn học phương đông Nguồn: Sưu tầm, Chỉnh sửa: Kayako Saeki Nguồn: trinhthamkinhdi.blogspot.com Đăng:  daotieuvu.blogspot.com   Nội dung:   Thể loại truyện kinh dị, truyện ma luôn là thể loại đem lại cho bạn đọc những hồi hộp và những bất ngờ phía trước. Có rất nhiều tác phẩm đã nhận được sự ủng hộ của đông đảo bạn đọc như Rạp Chiếu Phim Kinh Dị, Ma Thổi Đèn,... cũng thể loại này và truyện mới của tác giả Quỷ Cổ Nữ đã và đang tiếp nối  những tác phẩm trên. Không quá màu mè cũng chẳng lạ lẫm gì, truyện được xây dưng với lối viết mộc mạc mà chẳng kém phần thu hút, đọc truyện để lạc bước vào không gian kì bí này. Ta bị giam cầm ở như vậy một cái rủa lí: bí mật của ta, không thể nói cho bất luận kẻ nào. Trừ phi ta chết, không có người ngoài có thể nhìn đến do ta viết ghi lại. Cho nên, khi ngươi nhóm nhìn đến của ta ghi lại, chỉ có một khả năng. Ta đã chết. Dưới chuyện mặc dù không có phát sinh ở trên người ta, nhưng cùng của ta ghi lại có liên quan. Ở thị cục công an một cái không có dấu hiệu tủ sắt lí, cùng chuyện này tương quan tư liệu giấu ở một cái đồng dạng không có dấu hiệu trong cặp hồ sơ. Chỉ có người biết chuyện hiểu được, loại này không có dấu hiệu cặp hồ sơ, nhưng thật ra là tiêu lên ẩn hình đỏ tươi "Tuyệt mật" hai chữ. Liệu có bí mật gì ẩn chứa sau tất cả, nỗi lo sợ kinh hoàng những lo lắng khôn nguôi, hay tại ta quá yếu lòng hay chỉ là lời đồn thổi, sự việc ngã ngũ ra sao ? Là ảo giác hay là thực, liệu những gì trông thấy có thể xảy ra, rồi còn gì tiếp diễn nữa, mời bạn đón đọc truyện Sưu Quỷ Thực Lục.
eBook Hình Xăm Của Quỷ - Hưng Thế Nguyễn full prc pdf, epub [Kinh dị]
Hình Xăm Của Quỷ   Thông tin   Tác giả: Hưng Thế Nguyễn Thể loại: Kinh dị, Truyện ngắn, Văn học việt nam Nguồn: vnthuan.net Edit ebook: Kayako Saeki Đăng:  Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:     Tác giả Hưng Thế Nguyễn đã giới thiệu đến với bạn đọc một truyện ma  đầy sức hút, với nhan đề khiến người đọc không thể không tưởng tượng đến những gì đáng sợ, ma mị, truyện Hình Xăm Của Quỷ . Đọc nhan đề hẳn bạn sẽ có nhiều trở trăn suy nghĩ, những khúc mắc phải đi tìm câu trả lời. Hình xăm bắt nguồn từ bao giờ? Điều này rất khó nói. Đã từ lâu lắm rồi, không chỉ có ở nước ta mà kể cả những nước khác, hình xăm đã được tuyên chuyền và phổ biến từ rất xa xưa. Ở Nhật Bản, người ta coi hình xăm là hiện thân của sức mạnh, nếu xăm hình lên mình sẽ được các vị thần bảo vệ, cũng như ở nhiều nước khác. Hình xăm còn là biểu tượng cho các băng nhóm, và hình xăm có thể là hình vẽ trên da, cũng có thể là đơn thuần là lấy dao hoặc vật nhọn rạch lên da để tạo nên những ký hiệu, hoặc cũng có thể là nung nóng một cái khuôn rồi ấn lên da. Ở Mỹ, người ta thường dùng khuôn đỏ xăm lên bò của mình để đánh dấu chủ quyền. Ở Trung Hoa, thì xăm lên mặt tù binh để họ không thể nào trốn thoát. Nhưng trong câu truyện này, chúng ta sẽ bàn luận kỹ hơn về hình xăm vẽ. Mấy năm trở lại đây, tôi vô cùng ngạc nhiên khi mà một số bạn trẻ Việt Nam thi nhau đùa đòi xăm trổ đầy mình. Có thể họ nghĩ đó là một dấu hiệu để chứng tỏ mình là dân chơi, hay cũng có thể chỉ để cho người ngoài nhìn vào biết họ là hổ báo cáo chồn, cũng có thể là trâu chó. Nhiều khi tôi muốn hỏi những bạn đó rằng các bạn xăm để làm cái gì? Nếu nói là xăm ít và xăm cho đẹp thì không sao, nhưng đằng này, các bạn xăm đầy người như mấy bức tường mà người ta quảng cáo dịch vụ "khoan cắt bê tông" chằng chịt, như thế được coi là đẹp sao? Truyện giống như một lời giải đáp về ý nghĩa của những hình xăm và như nói lên những điều đáng sợ chờ. Dọc truyện và cảm nhận cùng với việc đó có thể theo dõi các tác phẩm khác như: Quả Cam Luân Hồi , Rạp Chiếu Phim Kinh Dị ,...