Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Như Mây Bình Thản, Như Nước Thong Dong

Nhân sinh như chén nước, khi vơi lúc đầy. Con đường này vốn chưa bao giờ bằng phẳng, là đường cùng hay là thử thách, chỉ cách nhau bởi một suy nghĩ mà thôi. Không ít lần, ta tự ngước theo những đám mây trôi trên bầu trời xanh thăm thẳm và thầm ngưỡng mộ, ước ao rằng: Giá như cuộc đời cũng nhẹ nhàng, êm đềm như mây, bình thản bay ngang qua trời. Không ít lần, ta tự hỏi làm sao để như dòng nước chảy, vẫn tĩnh tại êm đềm, lại vừa có thể mạnh mẽ, bền bỉ. Không ít lần, ta luôn dằn vặt vì những điều đã trải qua, mơ hồ vì những điều chưa đến. Xin đừng chỉ nhìn rồi ngưỡng mộ mây trôi, ao ước như nước chảy, mà hãy học cách sống “Như mây bình thản, như nước thong dong”, ấy là: - Cuộc đời này đâu cần đong đếm những tổn thương, bi ai hay khắc khoải. Nhân gian này, mỗi người đều có một con đường để lựa chọn, để đi. Trên từng bước chân qua đều là thử thách, hãy cứ bước chậm rãi, nhưng thật vững vàng. - Có người vì phù phiếm mà đến bên ta, thì cũng sẽ có kẻ vì phù phiếm bỏ ta mà đi. Vì thế, nếu thấy nặng nề quá, hãy nhẹ lòng buông bỏ. - Tranh giành thiệt hơn chỉ là cái mẽ bề ngoài. Hãy như dòng nước kia, không phân cao thấp, không chia trước sau, từ từ mà chảy, tĩnh tại mà trôi. - Sắc mây thay đổi theo từng giờ. Cứ lựa đời mà sống, thiệt một chút nhưng không bon chen, mất một chút nhưng được thanh thản. Nếu không tự mình tìm được bình an từ bên trong, thì loài người này dù có đi thêm hàng thiên niên kỷ nữa, vẫn cứ trầm luân, vẫn cứ đau khổ. Khi ấy, “Thanh Thản” chỉ còn là một tính từ, một trạng thái trong cuốn từ điển mà thôi. Biển lớn trên trái đất này dù sao vẫn có kích thước giới hạn, vậy mà còn sức dung nạp được trăm nghìn dòng sông, vạn ngàn con suối, dòng thác. Huống hồ lòng người tuy bé nhỏ nhưng mênh mông vô cùng, hà cớ gì không thể bỏ qua những điều nhỏ nhặt, không bao dung, không khoan thai mà sống?! Đời này đâu cần phức tạp, chỉ cần sống như nước chảy, như mây kia, nhẹ nhàng đi hết một kiếp cười. Dù trong tay không còn gì, thì ta vẫn còn nụ cười hiền luôn ẩn giấu trong một trái tim bình lặng.  *** Lão Tử có câu, “Thượng thiện nhược thủy”, nghĩa là cách sống tốt nhất, đem lại hạnh phúc bậc nhất cho con người là sống như nước. Vậy sống như nước là cách sống như thế nào? Trong cuốn Đạo Đức kinh, sống như nước được thuật lại ở rất nhiều góc độ, đầu tiên tôi xin liệt kê một vài ví dụ tiêu biểu. Ban hạnh phúc cho tất cả mọi người. Không tranh giành với người khác mà hãy dung hòa. Khiêm tốn, đặt mình ở vị trí thấp. Không làm trái tự nhiên mà hãy thuận theo nó. Giữ tâm bình thản, suy nghĩ thật sâu. Thể hiện sự mạnh mẽ đúng lúc. Ở cuốn sách này, tôi vừa tham khảo tư tưởng của Lão Tử trong cuốn Đạo Đức kinh vừa giải thích một cách dễ hiểu về sống như nước theo quan điểm của con người thời hiện đại. Bởi lẽ tôi nghĩ rằng, ngày nay người ta luôn làm việc quá sức, khổ sở và ôm lấy những căng thẳng mệt mỏi, vậy thì sống như nước là cách sống giúp chúng ta được giải phóng khỏi cuộc sống bế tắc ấy. Đối với những người trong xã hội hiện đại - những người dễ tức giận, cáu bẩn - thì cách sống như nước còn giúp ta tìm về với sự bình thản. Vì vậy, trong cuốn sách này, bên cạnh tư tưởng của Lão Tử, tôi cũng sẽ viết thêm những suy nghĩ của cá nhân mình, đồng thời tổng hợp, tóm tắt quan điểm của Thiền và Tâm lý học. Lão Tử là một vĩ nhân, một người chính trực, phẩm đức cao thượng. Đạo Đức kinh là cuốn sách nói về tư tưởng của Lão Tử, ghi lại những kiến giải của ông về đạo đức. Tác phẩm này được cho là hoàn thành vào thế kỷ VI trước Công nguyên. Khổng Tử, triết gia nổi tiếng với cuốn Luận Ngữ, cũng sống trong thời kỳ này. Nhắc đến thế kỷ VI trước Công nguyên cũng là nhắc đến thời đại Jomon của Nhật Bản. Từ đó có thể thấy, tuy những tư tưởng này có từ xa xưa, nhưng cách nghĩ sống như nước trong Đạo Đức kinh vẫn còn hàm chứa rất nhiều gợi ý cho con người hiện đại chúng ta. Akira Uenishi *** Sống chậm rãi, phóng khoáng như dòng sông lớn Trong Đạo Đức kinh - một cuốn sách về tư tưởng của Trung Quốc cổ đại có viết: “Sống như nước là cách sống đem lại hạnh phúc bậc nhất cho con người.” Từ nước ở đây mang đúng nghĩa đen của nó, đồng thời cũng có hàm ý chỉ sông. Do đó, sống như nước còn có thể hiểu là sống như sông. Vậy thì, sống như sông sẽ khiến ta liên tưởng đến những gì? Đối với người Nhật, chắc hẳn sẽ có nhiều người liên tưởng tới hình ảnh những con suối róc rảnh chảy qua các vùng đồi núi hay những con sông nhỏ vắt qua những làng làm nghề nông. Đạo Đức kinh là một cuốn sách của Trung Quốc. Thế nên sống trong sống như sông nhắc tới những dòng sông hùng vĩ như sông Trường Giang, Hoàng Hà chảy khắp lục địa Trung Quốc. Bởi vậy, sống như sông hàm chứa ý nghĩa “sống một cách chậm rãi, phóng khoáng”, không bị lay động bởi những điều nhỏ nhoi. Vì rằng đâu rồi cũng sẽ có đó nên không vội vàng, tức giận mà sống thật bình thản, hào hiệp. Lối sống đó chính là sống như nước, và có thể coi là lý tưởng bậc nhất. ●●● Không vội vàng, tức giận mà hãy sống thật phóng khoáng Mời bạn đón đọc Như Mây Bình Thản, Như Nước Thong Dong của tác giả Akira Uenishi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mình Là Cá, Việc Của Mình Là Bơi - Takeshi Furukawa
Đã bao nhiêu lần bạn tự hỏi về sự tồn tại của bản thân trên thế giới này? Đã bao nhiêu lần bạn thấy mình chìm trong những ý nghĩ tích cực nhất. Đã bao nhiêu lần bạn bỏ lỡ cơ hội đáng lẽ thuộc về bạn? Một cuốn sách hay không chỉ là cuốn sách khiến bạn nhìn thấy chính bản thân mình trong đó mà còn là một cuốn sách giúp bạn trở nên tốt hơn. Đâu đó đã có người nói rằng, nếu điều gì khiến bạn vui vẻ nhưng không khiến bạn tốt lên, hãy từ bỏ nó. “Mình là cá, việc của mình là bơi” sẽ khiến bạn thấy rằng: - Tự đày đọa bản thân bằng những ý nghĩ tiêu cực chỉ khiến bạn rút ngắn thời gian của những tháng ngày vui vẻ. - Muốn yêu cuộc sống này, trước hết cần biết chấp nhận bản thân và yêu chính mình đã. - Cuộc sống ngắn ngủi lắm, chớp mắt một cái là bạn đã thêm một tuổi. Vậy thì đừng lãng phí cơ hội làm điều mình muốn. - Hãy sống như một chú cá, bơi hết mình, cố gắng hết sức dù cho ngày mai có ra sao đi nữa. - Chỉ cần là một hạt giống mạnh mẽ, bạn sẽ trở thành một cây cổ thụ. Cuộc sống hiện đại vốn chứa đựng vô vàn những điều phức tạp, đừng giăng mắc thêm những “cái bẫy” cho chính bản thân bằng những suy nghĩ tiêu cực. Hãy tập trung vào việc mình có thể làm được và làm tốt công việc ấy. Cuộc đời không bao giờ cho chúng ta những thử thách mà con người không thể vượt qua được. Trái tim con người vốn là tạo vật mạnh mẽ nhất, chỉ cần bạn luôn ghi nhớ điều đó.  Mời các bạn đón đọc Mình Là Cá, Việc Của Mình Là Bơi của tác giả Takeshi Furukawa.
Cẩm Nang Người Vợ Hiền - Bà Tùng Long
Kính thưa Quý Bà, Quý cô, Dù ở địa-vị nào, giai-cấp nào, người phụ-nữ Việt-nam cũng xem việc nội-trợ là bổn phận chánh của mình trong gia-đình. Có làm tròn bổn-phận nội-trợ, người phụ-nữ mới thật là Người Vợ Hiền. Mà công việc nội-trợ, ngoài việc sắp xếp gia-đình, dạy dỗ con cái, may vá thêu-thùa, còn có việc bếp núc, giữ-gìn những vật-dụng trong nhà. Riêng trong công việc bếp núc và giữ-gìn, lau chùi vật-dụng trong nhà, Quý Bà, Qúy Cô thường gặp nhiều trở ngại nho-nhỏ, nhưng rất thường, rất mất thì giờ và nhất là rất bực mình như mực thường hay mực nguyên-tử dính ở chiếc áo mới, bàn ghế vẹt-ni bị dộp vì nước nóng, giày da của ông « xã » bị mốc, nước uống bị phèn, ly tách thủy-tinh bị nứt vì nước sôi, hoặc cách giặc-giũ và ủi quần áo ny-lon, len, hàng mỏng cách dập tắt chảo dầu, mỡ bị bốc cháy, cách chữa vết phỏng thường, cách pha trà cho thơm, cách giữ hơi nước suối uống dở, làm mất mùi hôi ở tay, ở miệng vì đồ ăn, cách giữ hoa lâu héo, cách xài thuốc khử trùng DDT v.v... Những trở-ngại nho nhỏ nhưng rất bực mình ấy, Quý Bà, Quý Cô thường nhờ kinh-nghiệm thực-tế hoặc nhờ học-hỏi lẫn nhau bằng những Mẹo Vặt rất thông-thường. Nếu không hiểu rành các Mẹo Vặt ấy, Quý Bà, Quý Cô có thể phải mất nhiều thì giờ (như tẩy mực nguyên-tử, dầu hắc) hay phải mất tiền mua (như ủi hàng, ny-lon bị cháy) v.v... Công-phu hơn, Bà Tùng-Long đã có công thu nhặt, góp nhóp và ghi chép lại gần 300 Mẹo Vặt nói trên thành tập nhỏ có tên là CẨM NANG NGƯỜI VỢ HIỀN mà Quý Bà, Quý Cô đang cầm nơi tay đây. Quý Bà Quý cô đã tín-nhiệm Bà Tùng-Long qua các tác-phẩm tiểu-thuyết tình-cảm, xây-dựng, chắc-chắn cũng sẽ tin cậy ở Bà qua một người nội-trợ, một người vợ hiền nhiều năm kinh-nghiệm trong việc bếp núc và giữ-gìn vật-dụng trong nhà. Tuy nhiên, sự hiểu biết của một người hay một nhóm người không thể nào đầy-đủ được. Nếu có điểm nào chưa rõ-ràng hoặc thiếu sót, kính mong Quý Bà, Quý Cô biên thơ cho biết hoặc gởi giúp ý-kiến để quyển CẨM NANG NGƯỜI VỢ HIỀN ngày càng hữu-ích hơn. Trân trọng kính chào Xây-dựng Gia-đình. NHÀ XUẤT-BẢN *** Mực viết thường chẳng may đổ trên áo quần bằng vải, thật là khó chịu ! Dù có giặt kỹ bao nhiêu, vết mực đó cũng không sạch ngay được, nó để lại vết dơ trông thật kém thẩm-mỹ cho bộ quần áo Muốn tẩy vết mực đó, không khó, bạn chỉ pha một muỗng sữa (thứ sữa hộp mà bạn vẫn uống hàng ngày ấy mà) vào trong nước hâm-hẫm nóng, đổ lên vết mực, chà thật kỹ như là xác xà bông vào quần áo vậy. Sau đó xả bằng nước lạnh là bộ quần áo của bạn trắng như trước ngay. Nếu da bạn bị mực dính, hãy tẩy bằng chanh chà lên vết mực. Nếu mực bị dây lên sàn gỗ, bàn, giường, tủ chẳng hạn, bạn hãy dùng ét-săn mà tẩy. Bạn cũng có thể dùng Corrector hoặc nước Javel để tẩy mực trên quần áo. Nên chú ý không nên dùng nước Javel tẩy quần áo bằng hàng lụa mỏng, sẽ mau bị mục. ... Mời các bạn đón đọc Cẩm Nang Người Vợ Hiền của tác giả Bà Tùng Long.
Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu - Rosie Nguyễn
“Bạn hối tiếc vì không nắm bắt lấy một cơ hội nào đó, chẳng có ai phải mất ngủ. Bạn trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo với công việc bạn căm ghét, người ta chẳng hề bận lòng. Bạn có chết mòn nơi xó tường với những ước mơ dang dở, đó không phải là việc của họ. Suy cho cùng, quyết định là ở bạn. Muốn có điều gì hay không là tùy bạn. Nên hãy làm những điều bạn thích. Hãy đi theo tiếng nói trái tim. Hãy sống theo cách bạn cho là mình nên sống. Vì sau tất cả, chẳng ai quan tâm.” “Tôi đã đọc quyển sách này một cách thích thú. Có nhiều kiến thức và kinh nghiệm hữu ích, những điều mới mẻ ngay cả với người gần trung niên như tôi. Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? được tác giả chia làm 3 phần: HỌC, LÀM, ĐI. Nhưng tôi thấy cuốn sách còn thể hiện một phần thứ tư nữa, đó là ĐỌC. Hãy đọc sách, nếu bạn đọc sách một cách bền bỉ, sẽ đến lúc bạn bị thôi thúc không ngừng bởi ý muốn viết nên cuốn sách của riêng mình. Nếu tôi còn ở tuổi đôi mươi, hẳn là tôi sẽ đọc Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? nhiều hơn một lần.” - Đặng Nguyễn Đông Vy, tác giả, nhà báo *** Những ngày tuổi trẻ tưởng dài rộng mênh mông nhưng kỳ thực lại rất hữu hạn, ngắn ngủi. Hãy học cách để biến tuổi trẻ của bạn thành vô giá. Rất nhiều người trẻ hiện nay không biết mình muốn gì, thích gì, đam mê của mình là gì, thường xuyên cảm thấy chán nản lạc lối. Đây cũng là lứa tuổi dễ rơi vào cái gọi là khủng hoảng tuổi đôi mươi. Cuốn sách Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? sẽ gợi ý với bạn cách sử dụng một cách hữu ích quãng thời gian tuổi trẻ của mình để chuẩn bị hiệu quả cho cuộc sống tương lai và có một thời thanh xuân rực rỡ. Sách được viết ra từ chính thực tế của một người trẻ tuổi trong hành trình rèn luyện bản thân và gặp phải không ít khủng hoảng. Tuy nhiên, sau tất cả cô đã bứt phá, tìm được đam mê và toả sáng trên con đường lựa chọn của mình. “Bạn hối tiếc vì không nắm bắt lấy một cơ hội nào đó, chẳng có ai phải mất ngủ. Bạn trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo với công việc bạn căm ghét, người ta chẳng hề bận lòng. Bạn có chết mòn nơi xó tường với những ước mơ dang dở, đó không phải là việc của họ. Suy cho cùng, quyết định là ở bạn. Muốn có điều gì hay không là tùy bạn. Nên hãy làm những điều bạn thích. Hãy đi theo tiếng nói trái tim. Hãy sống theo cách bạn cho là mình nên sống. Vì sau tất cả, chẳng ai quan tâm.” - Rosie Nguyễn viết trong Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?. .... Mời các bạn đón đọc Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu của tác giả Rosie Nguyễn.
Tổ Chức Gia Đình - Nguyễn Hiến Lê
Các cụ mất hồi đầu thế kỷ, bây giờ có sống lại mà đứng ở đường Lê Lợi tại Sài Gòn trong các giờ tan sở, chắc phải hoảng lên và la: - Có giặc cướp hay đám cháy nào thế này? Sao mà thiên hạ chạy tíu tít, vẻ mặt đăm đăm như vậy? Chỉ đứng độ năm phút, nhìn lớp sóng người qua lại, nghe tiếng chuông, tiếng còi, các cụ cũng đủ choáng váng và hồi hộp. Nếu các cụ lại sống chung với chúng ta một buổi sáng thôi, thấy chúng ta mới sáu giờ đã dậy tập thể dục, rửa mặt, tắm gội, hấp tấp bận quần áo, húp vội một ly sữa rồi bổ nhào ra ngoài phố, tới đầu đường, liệng một đồng bạc, giựt một số báo, leo lên ô-tô-buýt, tới 12 giờ rưỡi mới về, mặt bơ phờ, nuốt mấy miếng cơm rồi lăn ra ngủ, nếu các cụ thấy như vậy, thì các cụ tất mau mau từ biệt chúng ta để vào rừng ở, dầu chúng ta có đem hết thảy những tiện nghi, xảo diệu của khoa học để dụ dỗ, giữ các cụ ở lại, cũng luống công vô ích. Từ sau đại chiến thứ hai, đời sống chúng ta ồ ạt quá, gần như đời sống tại các kinh đô ở Âu Mỹ. Tám giờ sáng một ngày làm việc mà bạn thấy ai vơ vẩn ở bờ sông Sài Gòn, ngắm mây ngắm nước, tất bạn sẽ ngờ người đó muốn tìm chỗ trầm mình; gặp ai ung dung tản bộ, ngâm thơ trong một công viên, chắc bạn sẽ bĩu môi chê là “thi sĩ mơ mộng” nếu không nghĩ người đó mắc bệnh thần kinh, phải đưa vào nhà thương Biên Hoà. Chúng ta không còn quan niệm được thú nhàn của cổ nhân nữa. Mỗi ngày vẫn chỉ có 24 giờ mà công việc thì tăng lên biết bao nhiêu! Công việc tăng vì nhu cầu tăng. Ta không thể sống như Nhan Hồi với một giỏ cơm, một bầu nước; ta cũng không thể sống như một cụ đồ nho với vài manh áo kép và đơn. Nội khoản chi phí về sách báo của chúng ta đủ nuôi một gia đình hồi trước. Khi ta có thêm một nhu cầu, ta chẳng những mất thì giờ để thoả mãn nó, mà còn mất thì giờ kiếm tiền để có phương tiện thoả mãn nó nữa. Như nhu cầu hớt tóc chẳng hạn. Mỗi tuần hoặc nửa tháng ta phải bỏ ra nửa giờ để hớt tóc, lại phải làm việc thêm một chút để kiếm được 5-10 đồng trả công người thợ. Có khi một nhu cầu tạo ra ba bốn nhu cầu khác. Nhu cầu sẽ còn mỗi ngày một tăng thêm, không biết thế nào là cùng. Bạn thử tưởng tượng, như vậy đời chúng ta sẽ còn bận rộn biết bao nhiêu! Hiện nay, trong phần đông các gia đình, một người không còn kiếm tiền đủ để nuôi 5-6 người, có khi cả chục người như hồi xưa. Tại các châu thành lớn, nhiều gia đình chưa có con mà cả chồng lẫn vợ đã phải làm việc cực nhọc mới đủ ăn. Công việc nhà phải bỏ bê. Người nào có phước thì được mẹ già trông nom giùm. Mà kiếm được người ở bây giờ, không phải là việc dễ. Ông Tham ông Phán thời này đừng hy vọng gì nuôi một anh xe, một anh bếp, một vú già và một chị sen hoặc một anh bồi cho mỗi cô mỗi cậu nữa. Không ai ham cảnh “cơm thầy cơm cô” và trong xã hội, không thiếu gì công việc cho anh em lao động. Người ở đã khó kiếm lại khó giữ. Họ đã biết nhân phẩm, quyền lợi của họ: họ hiểu rằng về mặt pháp luật, họ bình đẳng với chủ nhân nên không chịu để chủ bóc lột, bắt làm việc quần quật từ sáng đến tối, tháng này qua tháng khác. Họ muốn nghỉ ngơi mỗi ngày vài giờ, mỗi tuần nửa ngày, mỗi năm dăm bảy ngày. Họ có lý và chỉ những kẻ lạc hậu mới không chịu cho họ những điều họ đòi hỏi ấy. Tóm lại, tình cảnh của phần đông các gia đình ở châu thành bây giờ như vầy: -     Công việc trong nhà rất nhiều. -     Thời giờ của người chủ thì ít. -     Mà người ở khó kiếm, không chịu làm nhiều giờ như hồi xưa. Có lẽ chẳng bao lâu nữa, người ở sẽ hiếm như ở Âu, Mỹ và những gia đình trung lưu chỉ còn cách mướn người chuyên môn mỗi ngày lại nhà làm một vài công việc nào đó trong một thời gian nhất định thôi 1. Trở lại thời trước đã không được mà than tiếc nó chỉ vô ích, nên ta phải kiếm cách thích nghi với thời đại. Thời đã mới, cách sống đã mới thì cách làm việc cũng phải mới. Ta phải biết tổ chức công việc trong nhà cũng như tổ chức công việc trong sở, trong hãng. Tình thế bắt buộc ta như vậy mà sự thế tất nhiên phải tới như vậy. Ở Mỹ, sau khi khoa học tổ chức đã được áp dụng trong kỹ nghệ, tức là có những người đem thực hành nó trong gia đình, mà người đầu tiên là ông F. Gilbreth. Sau ông, có bà Christiane Frederick, tác giả cuốn “Le Taylorisme chez soi”. Ở Pháp, ông H.L.Rumpf viết cuốn “L’organisation familiale” (Editions Drouin) cách đây 20 năm. Ngoài ra lại có những tạp chí như “Mamans, avec moins de fatigue” ... Tại nước nhà từ trước đã xuất bản nhiều cuốn về gia chánh, chỉ cách nấu ăn may vá... nhưng chưa có cuốn nào dạy cách tổ chức gia đình. Gần đây, trên tuần báo “Mới” trong mục “Kim chỉ nam của bà nội trợ”, bà Hoàng Thị Hạnh viết một loại bài về cách xếp đặt việc nhà, nhưng lời khuyên rời rạc, không thành một hệ thống và đọc xong, các bà nội trợ không học được tinh thần tổ chức. Mà chính tinh thần ấy mới là quan trọng hơn cả. Có nó, ta mới biết tổ chức trong mọi trường hợp và biến hoá cách làm việc cho hợp với hoàn cảnh. Thiếu nó, ta sẽ luýnh quýnh mỗi khi gặp một trường hợp không chỉ sẵn trong sách. Vì lẽ ấy, chúng tôi viết cuốn này để giảng rõ tinh thần đó, vạch những quy tắc quan trọng rồi dẫn nhiều ví dụ giúp độc giả biết cách thực hành. Tất nhiên là chúng tôi không dám múa rìu qua mắt thợ mà bàn cách luộc rau, kho cá, cắt áo thêu khăn... Chúng tôi không biết gì về những công việc đó. Chúng tôi chỉ chú trọng đến những phương pháp tiết kiệm thì giờ, tiền bạc và sức lực, mục đích là giúp cho bà nội trợ tổ chức gia đình sao cho mọi việc xong xuôi mà có thì giờ để nghỉ ngơi, tiêu khiển, chơi với trẻ hoặc học hỏi thêm, và may ra bớt được nhiều lo lắng về vấn đề tài chính chăng. Chúng tôi sẽ phải dùng ít nhiều danh từ còn lạ tai đối với phần đông độc giả mà chúng tôi sẽ ráng giảng giải một cách thông thường để những bà nội trợ nào ít học nhưng chịu suy nghĩ cũng có thế hiểu được. Sách chủ ý viết cho các bà nội trợ, nhưng chúng tôi tưởng các bạn trai đã lập gia đình cũng nên đọc nó. Phụ nữ có nhiều đức quý như lòng vị tha, đa cảm, đức kiên nhẫn, tự tin... nhưng thường theo trực giác mà không chịu luận lý, lại cố chấp, thiếu phương pháp. Vì vậy, nếu các ông chồng hiểu rõ những quy tắc trong cuốn này rồi giúp các bà vợ cùng nhau tổ chức việc nhà thì kết quả sẽ mau hơn và không khí trong gia đình cũng sẽ đầm ấm hơn. Chúng tôi vẫn biết đàn ông mà bàn về công việc nội trợ thì không khỏi mang cái tiếng việt vị. Nhưng chúng tôi nghĩ đã không dám lấn vào phạm vi gia chánh, tức may vá, nấu nướng, mà chỉ xét những quy tắc để tổ chức việc nhà, thì các bà các cô cũng không nỡ trách; nên chúng tôi không do dự chi nữa mà cho xuất bản cuốn này với mục đích duy nhất là giúp phụ nữ Việt Nam tập sống đời sống mới tức đời sống có tổ chức, tổ chức bản thân và tổ chức gia đình rồi sau cùng tổ chức xã hội. Long Xuyên ngày 15-2-1953 Mời các bạn đón đọc Tổ Chức Gia Đình của tác giả Nguyễn Hiến Lê.