Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuồng Huyết Thiên Ma

Một sát thủ từ thế kỉ 21 bất ngờ tử vong, linh hồn xuyên việt tới dị giới. Đáng mừng thay, sau khi xuyên việt, hắn sở hữu một hệ thống tu luyện tối cường, đáng buồn thay,cơ thể mà hắn xuyên vào ấn định hắn là phế nhân. Với khả năng của một sát thủ, hệ thống tu luyện nghịch thiên cùng với tri thức của.........200 bộ tiểu thuyết xuyên việt mà hắn đã từng đọc, hắn sẽ xoay sở ra sao ở một thế giới cường giả vi tôn đầy xa lạ này..... Cảnh giới: Linh cảnh - Sĩ cấp - Sư cấp - Tướng cấp - Vương cấp -  Tôn cấp - Thánh cấp......... *** Huyền Linh đại lục, Càn Nguyên đế quốc, phụ cận đế đô, Diệp phủ, trong một căn phòng nhỏ ở khu chỗ ở cho người hầu, Tử Phong ngồi ở trên giường, đưa mắt nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh, chịu đựng cơn đau như búa bổ ở đầu, hắn cười khổ “Thế quái nào ta lại xuyên việt giống như nhân vật chính của mấy bộ tiểu thuyết mì ăn liền trên mạng vậy.” Đầu vẫn đau trong khi từng mảnh trí nhớ hiện lên trong óc hắn, cơ thể mà hắn đang chiếm hữu vốn là con trai của Diệp gia gia chủ Diệp Bắc Phàm, nhưng mẫu thân của hắn vốn chỉ là một thị nữ trong phủ, dưới một lần say rượu của Diệp Bắc Phàm mà sinh ra hắn. Mẫu thân hắn là thị nữ, cộng với việc hắn sinh ra có cơ thể yếu nhược, không tồn tại linh căn, đồng nghĩa với việc không thể tu luyện, tồn tại như hắn ở trong Diệp gia - một trong tứ đại gia tộc của Càn Nguyên đế quốc là một sự hổ thẹn, nên thân phận của hắn bị che dấu, chỉ một số ít người biết, hai mẹ con hắn bị đuổi ra khỏi nội phủ, buộc phải sống ở khu nhà cho người hầu này. Vuốt vuốt trán, Tử Phong cười khổ: “Cái thân xác này cũng có tên trùng với ta, Cục Quản lý xuyên việt thời không cũng khéo chọn thật.” Cảm thấy cơn đau đầu đã dần dịu bớt, Tử Phong đứng dậy bắt đầu quan sát xung quanh, đây là một căn phòng nhỏ đơn sơ với một chiếc giường gỗ ọp ẹp và một vài đồ dùng đơn giản khác. Mẫu thân hắn đã đổ bệnh mất vài năm trước, còn chủ nhân của cái thân thể này vào ngày trước đó vì lỡ miệng nói vài câu, bị tứ thiếu gia Diệp Phương, theo bối phận thì hắn phải gọi là biểu ca, đá cho một cước vào ngực. Bản thân Diệp Phương là một tên công tử bột ăn chơi trác táng, nhưng tốt xấu gì cũng có tu vi Linh cảnh cửu bộ, đừng nói Tử Phong là một người có cơ thể yếu ớt, chỉ sợ một người khỏe mạnh bình thường mà không tu luyện ăn một cước đó cũng dở sống dở chết. Chính vì vậy mà sau khi trở về phòng, nội thương tái phát mà vong mạng, và thân xác được Tử Phong xuyên việt nhập vào. Lại nói về xuyên việt giả tên Tử Phong, kiếp trước hắn vốn sống tại Đia cầu, bản thân là một trong những sát thủ hạng nhất của thế giới ngầm, mang trong mình hai chủng loại dị năng khủng bố, trong một lần làm nhiệm vụ, hắn bị gài bẫy và mất mạng, sau đó vô cùng tiện nghi mà xuyên việt tới đây. Ngay khi Tử Phong định kiểm tra một chút cái cơ thể này, một cơn đau khủng khiếp truyền đến não bộ hắn, khiến một người có thần kinh cứng cỏi như hắn cũng phải ôm đầu mà rên lên một cách thống khổ. Cơn đau đầu kéo dài hơn mười phút, ngay khi nó kết thúc, hắn mở mắt ra và nhận ra mình đang ở một nơi kì lạ, xung quanh hắn là một khoảng không gian trống rỗng. Tử Phong đánh giá xung quanh, không nhịn được mà suýt nữa tưởng rằng mình lại xuyên đi đâu nữa, một giọng nói cứng nhắc vang lên: “Xin cho biết tên gọi của ngài?” Hắn vừa nghĩ thầm trong đầu tên của mình, đã thấy trước mắt hiện lên một đám lớn chữ viết phiêu phù trên không trung “Chào mừng tới Hệ thống tiến hóa!!!” Tử Phong cấp độ 0, chủng tộc: con người (chưa tiến hóa) Nhanh nhẹn: 50 Thể lực: 30 Lực lượng: 30 Tinh thần: 20 Linh lực: 0 Ngay khi Tử Phong còn đang không hiểu gì, cái thanh âm cứng nhắc như robot kia lại vang lên “Hệ thống không đủ năng lượng để mở ra toàn bộ công năng, xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng?” Nếu lúc này Tử Phong còn chưa nhận ra cái này là gì, thì chính hắn cũng phải tự nghi ngờ trí thông minh của mình, đây chẳng phải là một cái hệ thống tu luyện làm ít hưởng nhiều mà hắn hay đọc được trong những bộ tiểu thuyết hạng hai trên mạng hay sao. Không cần đắn đo, chỉ có thể mở ra toàn bộ công năng của hệ thống thì mới có thể sống tốt với cái cơ thể phế vật này được, nghĩ thông suốt, Tử Phong ngay lập tức chọn ngay xác nhận. “Xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng, hệ thống sẽ thu thập đủ năng lượng để có thể khởi động, xin vui lòng chờ......” Diệp gia ngày hôm nay xảy ra một hiện tượng quái lạ, không chỉ Diệp gia, trong bán kính trăm dặm xung quang Diệp gia, toàn bộ linh khí thiên địa biến mất hoàn toàn, rất nhiều vũ giả đang đắm chìm trong tu luyện cũng giật mình tỉnh lại mà không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn về Tử Phong, hắn lúc này đang nằm im như chết ở trên giường, tâm thần của hắn thì vẫn đang ở trong cái không gian của Hệ thống tiến hóa “Quá trình thôn phệ năng lượng: 44%..........58%..........76%.........100%” “Hoàn tất.” “Hệ thống cần 1 canh giờ để khởi động hoàn toàn, xin vui lòng chờ.” Trên giường, Tử Phong mở mắt ra, nhận ra mình đang ở trong căn phòng cũ kĩ, hắn không khỏi nghĩ chẳng lẽ mình vừa mới mơ? Hệ thống nói rằng nó sẽ khởi động sau 1 canh giờ, nóng vội cũng không làm được gì, tốt nhất là tiếp tục đợi. Một canh giờ rất nhanh trôi qua, ngay lúc Tử Phong cảm thấy sốt ruột thì một tiếng “Đinh” vang lên trong đầu hắn, đồng thời cùng với âm thanh cứng ngắc quen thuộc kia“Hệ thống khởi động hoàn tất, xác nhận mở ra quá trình tiến hóa cho người dùng?” Tử Phong nghe không hiểu gì cả, nhưng nó có vẻ như là thứ tốt, nói đùa sao, bất kì thứ gì cũng là tốt đối với cái thân thể phế vật này, hắn không hề do dự xác nhận. Lần này hệ thống không mất bao nhiêu thời gian để đưa ra một kết luận khiến hắn thiếu chút nữa thổ huyết “Chủng tộc quá yếu để có thể sử dụng hệ thống, tiến hành tự động biến đổi chủng tộc ngẫu nhiên......” Cái quái gì đây, chủng tộc quá yếu là sao, không phải trong mấy bộ tiểu thuyết, con người luôn là cái gì vạn vật chi linh à, đúng thật là lừa đảo! Tử Phong còn chưa kịp nghĩ thêm gì nữa thì đã lại cảm nhận thêm một nỗi đau đớn không biết là lần thứ bao nhiêu kể từ lúc tỉnh lại. Lần này cơn đau trải rộng khắp toàn bộ cơ thể Tử Phong, hắn có thể thề rằng đây là cảm giác đau đớn kinh khủng nhất mà hắn từng thấy, giống như từng thớ cơ trên cơ thể hắn bị xé rách, sau đó được chắp vá lại, rồi lại bị xé rách......cứ như vậy không biết bao nhiêu lần cho đến khi trí óc hắn trở nên mơ hồ và lâm vào trong hôn mê. Lúc hắn tỉnh dậy thì trời đã tối, điều đầu tiên hắn cảm nhận được là cơ thể mình có cảm giác dính dính nhớp nháp, đưa mắt quan sát thì thấy toàn bộ cơ thể hắn bị bao phủ bởi một lớp chất lỏng màu đỏ tươi, tỏa ra mùi tanh như là máu. Không chịu nổi, hắn buộc phải lao ra khỏi phòng, chui ngay vào phòng vệ sinh lấy nước tẩy rửa cơ thể. Trở lại căn phòng sau khi đã tẩy rửa sạch sẽ cơ thể, hắn lúc này mới có thời gian để ý đến cơ thể mình. Chẳng biết từ lúc nào cơ thể yếu ớt của hắn đã phát sinh biến hóa không thể tưởng tượng được, thân hình cao tới hơn 1 mét 8, vóc người không quá to nhưng vô cùng rắn chắc, từng thớ cơ cứng rắn tràn ngập tính bạo tạc, nhìn thế nào cũng khó có thể liên hệ cơ thể hoàn mĩ này với cái thân hình gầy nhom nhỏ bé trước kia được. Chỉ có duy nhất một điều khác thường, đó là mắt trái của hắn, toàn bộ con mắt biến thành màu đen, không có con ngươi, trông vô cùng quỷ dị, tuy nhiên hắn vẫn có thể nhìn bình thường. Cái kết quả này cũng chỉ quy công lao về Vô hạn tiến hóa hệ thống mà thôi, bản thân Tử Phong hắn không bao giờ để ý tới vẻ ngoài, hiển nhiên không có gì phàn nàn. Ngay khi hắn động ý niệm, một lượng lớn thông tin tràn vào đầu hắn -Tên: Tử Phong Chủng tộc: Bán Thiên Ma (chưa thức tỉnh) Level: 0 Nhanh nhẹn: 1350 Thể lực: 900 Lực lượng: 1400 Tinh thần: 400 Linh lực: 0 Mặc kệ cái chủng tộc Thiên Ma này là gì, ít nhất nó cũng nhìn giống con người, hơn nữa chỉ số cơ bản của chủng tộc này cao dến dọa người, tất cả đều hơn hắn trước kia đến mấy chục lần. Ngoài chỉ số cơ bản, hắn còn nhận được một số thông tin khác nữa: -Kĩ năng hệ thống Phân tích nhãn (bị động): cho phép người dùng có được thông tin về sự vật, độ chi tiết tăng cao theo cấp bậc người dùng. -Kĩ năng chủng tộc Siêu hồi phục (bị động): tăng mạnh khả năng hồi phục thể lực, linh lực và khả năng chữa trị vết thương. Thị huyết (bị động): Tăng cường chỉ số cơ bản khi bị thương, chỉ số cộng thêm tăng tỉ lệ thuận với thương tổn. -Kĩ năng ngoài hệ thống Dị năng: (1)Siêu hồi phục (bị động): (không thể sử dụng vì đang có trạng thái mạnh hơn chiếm chủ đạo) (2)Đột phá cực hạn (chủ động): Đột phá cực hạn cơ thể, gia tăng mạnh các chỉ số trong 5 phút, tuy nhiên sẽ gây tổn thương cho cơ thể khi sử dụng, có thể dùng 2 lần một ngày, đặt lại vào giây đầu tiên của ngày mới. Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng cái hệ thống này sẽ vô cùng nghịch thiên, thế nhưng nhìn vào đống kĩ năng kia, Tử Phong không khỏi líu lưỡi, level 0 đấy nhé, thử tưởng tượng lúc hắn đạt tới level cao hơn xem, chậc chậc, không biết đến lúc đó bản thân sẽ ra sao nữa. “Hệ thống phát hiện hai kĩ năng trùng lặp, có tiến hành dung hợp không?” Trùng lặp? Là hai cái kĩ năng siêu hồi phục kia ư? Không cần biết, hệ thống sẽ không làm điều gì có hại với mình. Tử Phong không hề do dự chọn ngay xác nhận, điều khiển hệ thống chỉ cần ý niệm mà thôi. "Dung hợp thành công, đạt được kĩ năng mới" Tái sinh siêu tốc (bị động): Tăng tốc độ hồi phục thể lực, linh lực. Có thể tái sinh mọi loại vết thương, chủ thể không thể tử vong trừ khi cạn kiệt sinh mệnh lực, linh lực, hoặc đầu và trái tim đồng thời bị phá hủy. Nhìn vào kĩ năng mới, Tử Phong chặc lưỡi, thế này cũng quá trâu bò đi, thế này thì có khác bất tử là mấy đâu, chẳng lẽ là bug game à, nếu bản thân mình ở trong một bộ tiểu thuyết xuyên việt nào đó thì chắc chắn tên tác giả tăng sức mạnh cho mình hơi quá tay rồi. Đang lúc cao hứng vì bản thân cuối cùng cũng có tiền vốn để tồn tại, Tử Phong chợt sực nhớ ra một thứ, nhìn vào con số 0 tròn trĩnh ở dòng linh lực, hắn không khỏi cười khổ: “Ta.......chưa có công pháp để tu luyện.........” Mời các bạn đón đọc Cuồng Huyết Thiên Ma của tác giả Hư Không.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lại Tán Sơ Đường - Bắc Minh Lão Ngư
Võ đức năm năm, Đại Đường sơ lập, Lí Uyên đứng ở mỹ nữ như mây trong hậu cung, vội vàng hưởng thụ bản thân được không dễ thành quả thắng lợi, Lý Kiến Thành vội vàng củng cố bản thân Thái Tử vị, Lý Thế Dân vội vàng ngấp nghé đại ca vị trí, võ tướng càng vội vàng chiến tranh, văn thần càng vội vàng trị quốc, các thương nhân vội vàng cùng thương nhân người Hồ việc buôn bán, nông hộ càng vội vàng khai khẩn đất hoang. . . Tại đây mảnh bận rộn bên trong, Lý Hưu ôm mộ bia tại Trường An ngoại ô tỉnh lại, nhìn trước mắt sơ đường khí tượng, hắn nhưng là thở dài, nếu như người khác cũng bận rộn như vậy, vậy hắn sẽ không quấy rầy, hay vẫn là an tâm qua bản thân cuộc sống gia đình tạm ổn tốt rồi, nghĩ ăn thì ăn, nghĩ ngủ là ngủ, biếng nhác cũng rất tốt. Mời các bạn đón đọc Lại Tán Sơ Đường của tác giả Bắc Minh Lão Ngư.
Đại Khâu Giáp Sư (Đại Quy Giáp Sư) - Đường Gia Tam Thiếu
"Thần Lan kỳ vực -vô song châu " ảnh mục lục quyển mới nhất tới trăm chương lận mà trên mạng lại ghi 52 C hết Q1 ??? chả hiểu nổi. Bộ này nam chính nhẹ nhàng có 2 vợ thôi Mời các bạn đón đọc Đại Khâu Giáp Sư (Đại Quy Giáp Sư) của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.
Bóng Tối Và Xương Trắng - Leigh Bardugo
Bóng tối và xương trắng là tập 1 trong bộ tiểu thuyết Grisha. Vương quốc Ravka vốn trù phú, nhưng qua hơn 100 trăm năm chia cách khi vùng Vực Tối xuất hiện; bầy volca ăn thịt người hoành hành trong vùng đất này khiến việc đi qua nó vô cùng khó khăn. Ravka chia thành 2 đẳng cấp: Người bình thường và Grisha (pháp sư có thuật điều khiển thiên nhiên).Cô bé Alina là trẻ mồ côi nhút nhát, cô được đánh giá là người bình thường, có thiên hướng vẽ, và được đào tạo thành người vẽ bản đồ. Trong chuyến đi bằng vùng Vực Tối, tài năng thực sự của cô phát lộ trong cảnh hiểm nghèo, và cô trở thành người được kỳ vọng sẽ giải cứu đất nước. Được đưa về cung điện để rèn luyện, cô có được mọi thứ khi trước chỉ dám ước mơ: Vật chất, sắc đẹp, quyền năng… và cả sự ưu ái của Hắc Y, người quyền lực nhất đất nước. Alina giằng xé không chỉ giữa cảm tình mới nảy nở với Hắc Y và cậu bạn Mal thanh mai trúc mã, mà còn trong việc liệu quyền năng của mình có được sử dụng đúng mục đích tốt đẹp ban đầu hay không. *** Leigh Bardugo là một tác giả giả tưởng và người trưởng thành trẻ tuổi người Mỹ, nổi tiếng với bộ phim Six of Crows và bộ ba Shadow and Bone, đã bán được hơn hai triệu bản. *** Malenchki, lũ tiểu quỷ, bọn người hầu trong nhà vẫn thường gọi chúng như thế, bởi ngoài thân hình nhỏ bé và tuổi đời non nớt thì chúng còn hay phá phách tư dinh của Công tước như những bóng ma với tiếng cười khúc khích - chạy nháo nhào từ phòng này sang phòng khác rồi trốn trong tủ búp phê để nghe trộm, thậm chí chúng còn lẻn vào bếp rồi cuỗm đi những quả đào mùa hè cuối cùng. Thằng bé và con bé đến đây chỉ cách nhau vài tuần, thêm hai trẻ mồ côi từ chiến tranh biên giới, hai đứa tị nạn mặt mũi lấm lem được kéo ra khỏi đống đổ nát từ những trị trấn xa xôi và đưa đến cơ ngơi của ngài Công tước để học đọc, viết và học nghề. Thằng bé có vóc người nhỏ nhắn và chắc nịch, nhút nhát nhưng rất hay cười. Con bé lại hoàn toàn khác biệt, và nó biết điều đó. Trong lúc rúc vào chạn bếp nghe lén người lớn nói chuyện phiếm, nó nghe thấy bà quản gia Ana Kuya nói rằng: “Con bé thật xấu xí. Một đứa trẻ không nên có vẻ ngoài như thế. Nhợt nhạt và bốc mùi, chẳng khác nào một ly sữa thiu”. “Và gầy giơ xương nữa!” Người đầu bếp đáp: “Nó không bao giờ chịu nuốt hết phần ăn tối cả.” Thằng bé đang co người ngồi cạnh liền quay sang thì thầm với con bé: “Sao bồ không chịu ăn vậy?” “Bởi vì mọi thứ bà ấy nấu có vị như bùn ấy.” “Mình ăn thấy ngon mà.” “Bồ thì cái gì chẳng ăn được.” ... Mời các bạn đón đọc Bóng Tối Và Xương Trắng của tác giả Leigh Bardugo.
Tuyết Trung Hãn Đao Hành
Có một cái khuôn mặt như bạch hồ, mang song bội đao tên Tú Đông Xuân Lôi, muốn làm đệ nhất thiên hạ. Đáy hồ có lão khôi tóc bạc thích ăn mặn. Có một lão bộc gẫy răng cõng hộp kiếm. Trên núi có cái cưỡi Thanh Ngưu tuổi trẻ tiểu sư thúc tổ, không dám hạ sơn. Có cái cưỡi gấu mèo mang hoa hướng dương không quá lạnh thiếu nữ sát thủ. Cái giang hồ này, cao nhân xuất hành phải chú trọng hoá trang xuất trần, nữ hiệp hành tẩu giang hồ phải chú ý bồi dưỡng nhân khí, tông phái muốn cùng triều đình tạo mối quan hệ. Mà nhân vật chính, thì lại tiêu sái mang đao, đem giang hồ chọc cho một cái thông thấu. *** Bắc Lương Vương phủ long bàn hổ cứ (rồng nằm hổ ngồi) tại Thanh Lương sơn, thiên môn vạn hộ, nhà cửa công trình chen chúc.  Bắc Lương Vương Tử Kiêu là một công huân võ thần, không cùng họ vua, được xem như Vương thất sau khi trải qua sang lọc, tại triều đường cũng như giang hồ vừa khen vừa chê, có thể nói ngoài ngai vàng của Hoàng đế thì có tất cả mọi thứ, tại Tây Bắc ba châu, hắn chính là chúa tể, một tay che trời, phiên vân phúc vũ.  Khó trách trong triều đình cùng các vị vương gia khác chính kiến không hợp, nhiều quan lại khi có thể liền tỏ vẻ nho nhã mắng một tiếng mọi rợ, mà một chút bụng dạ khó dò, càng tru tâm địa chụp mũ "Nhị Hoàng đế".  Ngày hôm nay vương phủ rất náo nhiệt, Bắc Lương Vương quyền cao chức trọng tự mình mở trung môn, bày ra nghi thức trịnh trọng, nghênh đón một vị tiên phong đạo cốt lão giả, hạ nhân trong phủ chỉ nghe nói là Thần tiên đến từ Thánh địa Đạo giáo Long Hổ sơn, chọn Tiểu vương gia trúng si ngốc ngốc ngốc, muốn thu làm bế quan đệ tử, đây chính là thiên đại phúc duyên, Bắc Lương Vương phủ đều giải thích rằng kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.  Mà đúng vậy, Tiểu vương gia từ lúc sinh thành thì không có khóc, học chữ dốt đặc cán mai, sáu tuổi mới có thể nói được, ngược lại tên lại uy vũ khí phái, Từ Long Tượng, nghe đồn chính lão thần tiên Long Hổ sơn năm đó cho lấy, nói mười hai năm lại đến thu đồ, đây chẳng phải đúng hẹn mà tới.  Tại sân của vương phủ, Long Hổ sơn sư tổ Cấp một đạo môn lão tổ tông vân vê một sợi râu bạc phơ như tuyết, chau mày, lưng đeo một thanh kiếm gỗ đào, kết hợp tướng mạo của lão, quả thực xứng với hai chữ xuất trần, ai nhìn đều muốn từ đáy lòng tán dương một tiếng thế ngoại cao nhân.  Nhưng lần này thu đồ hiển nhiên gặp không ít trở ngại, cũng không phải là vương phủ phương diện có dị nghị, mà là tương lai của đồ đệ hắn tính tình cứng đầu mà thôi, hắn ngồi xổm ở một gốc dưới cây lê, dùng cái mông đối phó sư phụ, người mà thiên hạ đạo thống bên trong luận địa vị có thể xếp trước 3 hạng đứng đầu, về phần võ công, khụ khụ, trước ba mươi luôn có tên.  Ngay cả đường đường Đại trụ quốc Bắc Lương Vương cũng phải ngồi chổm hổm tại đây nịnh hót khuyên bảo, dần dần từng bước dụ dỗ, "Nhi tử, đi Long Hổ sơn học thành một thân bản lĩnh, về sau ai còn dám nói ngươi ngốc, ngươi liền đánh hắn, văn quan võ tướng tam phẩm trở xuống, đánh chết còn không sợ, cha cho ngươi chỗ dựa."  "Con a, ngươi khí lực lớn, không học võ vớt cái thiên hạ thập đại cao thủ cũng quá đáng tiếc. Học thành trở về, cha liền cho ngươi một chức như Thượng kỵ Đô úy, cưỡi ngũ hoa mã, khoác trọng giáp, khí phái biết chừng nào."  Tiểu vương gia hoàn toàn không để ý, gắt gao nhìn chằm chằm mặt đất, nhìn đến say sưa ngon lành.  "Hoàng Man nhi, ngươi không phải thích ăn mứt quả sao, Long Hổ sơn khắp nơi trên đất núi hoang, ngươi tùy tiện hái tùy tiện gặm. Triệu Thiên sư, đúng hay không?"  Lão thần tiên cứng rắn nặn ra một nét tươi cười, liên tục gật đầu xưng đúng. Thu đồ đệ thu được mức này, cũng quá khó coi, nói ra còn không bị khắp thiên hạ làm trò cười.  Nhưng dù là ở vào đường đường siêu nhất phẩm chức quan, nhất ngôn cửu đỉnh Đại trụ quốc miệng đắng lưỡi khô, thiếu niên vẫn là không có gì phản ứng, đoán chừng là không nhịn được lão cha nói đến ồn ào, chổng mông lên, phốc vừa đưa ra cái rắm vang trời, còn không quên quay đầu đối lão cha nhếch miệng cười một tiếng.  Khiến Bắc Lương Vương tức giận đến mức đưa tay làm bộ muốn đánh, nhưng nhấc lên tay giằng co một hồi, liền coi như thôi. Thứ nhất là không nỡ đánh, thứ hai là đánh không có ý nghĩa.  Thằng con trai này thật không làm thất vọng, Từ Long Tượng, lấy từ "Thủy hành bên trong long lực lớn nhất, lục hành bên trong tượng lực thứ nhất, uy mãnh như kim cương, là long tượng", đừng xem tên hiệu Hoàng Man nhi nhi tử ngốc ngu ngơ ngây ngốc, đến nay lớn chừng cái đấu chữ thì không biết, làn da bệnh trạng ố vàng, thân hình tương so với người đồng lứa thì lại quá gầy yếu, nhưng cái này khí lực, lại là nhất đẳng doạ người.  Từ Kiêu mười tuổi tòng quân giết người, từ Đông Bắc Cẩm Châu giết Hung Nô đến Nam bộ diệt lớn nhỏ sáu nước, hơn bảy mươi thành, lại đến Tây Nam trấn áp man di mười sáu tộc, thể lực kinh người nào chưa từng gặp qua, nhưng tiểu nhi tử như vậy nhưng trời sinh xương đồng da sắt lực bạt sơn hà, thật không có.  Từ Kiêu trong lòng nhẹ nhàng thở dài, Hoàng Man nhi nếu có thể thoáng thông minh một chút, tâm hồn khai mở một chút, tương lai nhất định có thể trở thành hãm trận đệ nhất vô song mãnh tướng a.  Hắn chậm rãi đứng dậy quay đầu nhìn về Đạo sĩ Long Hổ sơn xấu hổ cười một tiếng, sau ánh mắt ra hiệu không quan trọng, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi bi thương, thu cái đồ đệ đến mức này, cũng quá không phải vấn đề, một khi truyền đi còn không phải bị người trong thiên hạ trò cười. Tấm mặt mo này liền khỏi phải nghĩ đến bảy ra trước mặt đại đám đồ tử đồ tôn.  Thúc thủ vô sách, Bắc Lương Vương nảy sinh một kế, hắc hắc nói: "Hoàng Man nhi, ca ca ngươi sắp du hành trở về, xem giờ cũng ước chừng vào thành, ngươi không đi ra nhìn xem?"  Tiểu vương gia bỗng nhiên ngẩng đầu, biểu lộ ngàn năm không đổi khô khan cứng ngắc, nhưng bình thường vô thần đôi mắt vô thần lại bạo ra hiếm thấy hào quang, rất bức người, kéo tay của cha liền xông ra ngoài.  Đáng tiếc, Bắc Lương Vương phủ có tiếng trăm hành lang quanh khúc, bằng không cũng không dung được một tòa chịu đủ triều đình thanh quan sĩ phu, tay bị nhi tử nắm, Từ Kiêu đau nhức không thể không mấy lần nhắc nhở đi nhầm đường, đã đi thời gian một nén nhang, lúc này mới đi vào bên ngoài phủ.  ... Mời các bạn đón đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu.