Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cái Bóng (Khôi Vũ)

Trời mưa rất lớn. Vẫn là một cơn mưa tháng tám miền Đông Nam bộ với những hạt mưa nặng chen chúc nhau dữ dội. Dông gió quấn quít với mưa như đôi nam nữ say tình lăn qua những vòm cây mái nhà ngã nhào xuống những con đường ngang dọc chằng chịt trong khu công nghiệp chẳng còn ai quằn mình chơi trò trốn tìm với sấm chớp ầm ào truy đuổi.

Cây đa cổ thụ trước khu văn phòng xí nghiệp sừng sững như một trái núi chỉ thấy những bộ rễ chùm từ trên cao thòng xuống ngả nghiêng theo chiều gió trong khi tàn cây như cái mũ nấm khổng lồ thì chống cự dũng mãnh với cơn mưa.

Đột nhiên một tiếng sấm ì oàng xé tai cùng luồng sét lóa mắt phóng thẳng từ trên bầu trời đen kịt và ướt đầm xuống cây đa cổ thụ. Cả cái khối tưởng vững vàng như núi ấy bị xé làm hai mảnh đổ bật ra hai phía. Một nửa của nó ngã đè lên tòa nhà hai tầng của khu văn phòng đúng vị trí một căn phòng rộng phía trên cửa ra vào có tấm bảng nhỏ màu xanh dương nổi lên hai chữ trắng: "Giám đốc".***

Khi cô nhân viên trực tiếp tân hỏi Tư Thanh nói cần ba phòng. Anh nhận ba chùm chìa khóa trao cho cậu lái xe một Út Minh một và giữ lại chùm chìa khóa cuối cùng rồi nói với Chuyên:

- Tôi với cậu ở chung phòng... Tìm mua: Cái Bóng TiKi Lazada Shopee

Út Minh hiểu ý chồng trong khi kỹ sư Chuyên không giấu sự ngạc nhiên:

- Ồ! Sao lại vậy hả anh Tư?

Tư Thanh một tay khoác vai Chuyên một tay xách túi hành lý ghé đầu nói nhỏ với Chuyên:

- Tôi với bả ở chung gần hai chục năm nay rồi đêm nay có xa nhau thì đã sao mà cậu phải lo cho tôi!

Tư Thanh thử một loạt các thiết bị dùng điện. Đèn trần đèn ngủ đèn toa-lét tủ lạnh ti-vi và cả hai ổ cắm điện trong phòng. Cuối cùng anh mở máy lạnh chọn nhiệt độ 20.

- Cậu không ưa lạnh lắm phải không? Vậy cậu nằm ở giường kia bên cạnh cái bàn viết đó. Tôi khoái lạnh để tôi nằm cái giường sát máy lạnh...

Chuyên làm theo lời Tư Thanh như một cậu em. Người đàn ông ngoài năm mươi này thời gian gần đây bỗng có nhiều đổi khác. Anh ta hoạt bát hẳn lên so với cũng con người đó trước kia thường trầm lặng. Kỳ bầu cử Hội đồng nhân dân vừa qua sắp xếp lại nhân sự ở văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố Tư Thanh được cử vào nhiệm vụ Phó Văn phòng. Ra thành phố biển Vũng Tàu lần này Tư Thanh là người mời còn Chuyên là khách.

"Bọn mình đàn ông với nhau nói chuyện dễ thông cảm hơn". Tư Thanh nói vậy khi điện thoại mời Chuyên đi chơi hai ngày cuối tuần. Anh hỏi lại: "Nhưng sao lại có việc đột xuất này?". Tư Thanh cười trong máy: "Cũng tại cái lá đơn xin nghỉ việc ở Sao Mai của cậu thôi. Này cậu nghe tôi nói đây cậu không được từ chối lời mời của tôi đó!".

- Cậu Chuyên! Tụi mình qua rủ bà xã tôi đi tắm biển đi... Tắm xong về ăn cơm mới ngon... Tôi biết có một phố phía bên này là quán lẩu dê phía bên kia là quán lẩu bò rất đông khách ta ra đó sẽ lựa chọn coi ăn món gì...

Út Minh lắc đầu:

- Hai anh đi tắm với nhau em có biết bơi đâu!

Tư Thanh đưa cao bàn tay ngang mặt:

- Nhưng đây là lệnh! Đồng chí có nghe lệnh của Phó Văn phòng không thì nói!

Hai người đàn ông đứng đợi mười phút dưới sân mới thấy Út Minh xuống.

- Sao lại mặc cái áo một mảnh này? Cái hai mảnh đâu rồi?

Tư Thanh trêu chọc vợ. Út Minh đập vào vai chồng:

- Thôi đi em không giỡn...

Ba người băng qua đường là đến bãi tắm. Tư Thanh vẫn hứng thú trong vai trò là "người chỉ huy":

- Út Minh mướn phao khoác vào người chỉ ngâm mình sát mép nước cho an toàn. Còn Chuyên cậu với tôi cùng thử sức bơi mỗi người đúng năm trăm sải tay coi ai bỏ cuộc trước... Cứ yên tâm người ta cắm cờ trắng báo hiệu an toàn kia kìa...

Út Minh khoác phao và lần bước xuống biển. Trời hôm nay trong xanh nắng mười giờ chưa gắt những con sóng ùa vào người chị chỉ nhẹ nhàng như đùa giỡn. Hai người đàn ông bắt đầu bơi và ít phút sau chị chỉ còn thấy bốn cánh tay vung lên đập xuống... Một ít phút sau nữa chỉ còn hai cánh tay vung tiến về phía trước mà mặc dù khá xa chị vẫn nhận ra đó là Tư Thanh...

Ba người ngồi trên bãi cát ăn ghẹ.

- Cái món này thì không thể uống với Sài Gòn xanh theo gu của cậu được. Làm đỡ một chung rượu chuối hột đi Chuyên!

Tư Thanh "chủ xị" ép vợ nhấp môi đến hai lần.

- Cậu thấy không Chuyên khi bơi đầu óc mình thật thanh thản. Không còn kính thưa kính gửi lúc họp hành. Không còn điểm cao điểm thấp của con cái. Không có những bữa tiệc xã giao lắm khi vô bổ... Chỉ có đôi tay vung đập sóng để tiến về phía trước của chính mình...

Út Minh nhìn chồng:

- Bữa nay anh triết lý "hơi bị nhiều" đó...

- Triết lý à? Không đâu bà xã của tôi ơi! Thực tế cuộc đời đó chớ. Để tiến tới cái đích của mình phải tập trung sức vào đôi tay phải gạt ra hai bên những gì ngăn trở... Cậu thấy tôi nói có trúng không hả cậu Chuyên?

Út Minh nhìn Chuyên với cái nhìn nhiều ý nghĩa.

***

Buổi chiều ba người thả bộ dọc bờ biển. Họ đi từ nhà nghỉ hướng về phía ngọn núi trên đỉnh có tượng Chúa đứng giăng tay. Chuyên kể:

- Từ vị trí đó bắt đầu con đường vòng quanh biển được xếp hạng là đường đô thị đẹp nhất Việt Nam.

Út Minh đề xuất:

- Vậy thì chiều nay ăn cơm xong mình lấy xe chạy một vòng trên con đường đó...

Tư Thanh không tham gia vào câu chuyện mà chú ý nhìn con đường lát gạch dưới chân mình. Hồi lâu anh nói với Chuyên và vợ:

- "Quý vị" thử nhìn xuống đây coi những viên gạch tàu này có gì khác lạ không?

- Mặt viên gạch bị rỗ vì sóng gió biển? - Út Minh trả lời.

- Đúng! Thế còn những viên đá kè kia thì sao?

- Không có gì khác cả! - Đến lượt Chuyên.

- Đúng! Thế "quý vị" rút ra được điều gì?

- "Triết gia" nói trước đi...

Tư Thanh cười hà hà:

- Lần này thì đành làm "triết gia" vậy. Cái "triết lý" này nôm na dễ hiểu thôi: ở nơi đầu sóng ngọn gió thế này phải là những viên đá mới vững vàng theo năm tháng được... Nghĩa là... nghĩa là em đó Út Minh em hãy coi chừng mình chỉ là những viên gạch tàu...

Út Minh không bỏ lỡ cơ hội:

- Sẽ không sao đâu "triết gia" ạ. Nếu bên cạnh em có những viên đá bảo vệ vững vàng như anh Chuyên...

Chuyên bật cười:

- Người ta nói "Chồng tung vợ hứng" quả không sai. Tôi hiểu ý ông bà rồi... Nhưng thôi chuyện gạch tàu đá núi hãy tạm gác lại tôi mời đi uống cà phê "quý vị" thấy thế nào?

***

Mười giờ đêm ở khách sạn biển đã lặng thinh. Út Minh nằm một mình trên chiếc giường nệm đắp tấm mền mỏng màu nâu nhạt đến ngang ngực. Ti-vi không có gì để chị thích coi. Chị gọi điện về nhà hỏi thăm hai đứa con rồi mới yên tâm nhắm mắt tìm giấc ngủ. Giờ này không biết ở phòng bên hai người đàn ông đã ngủ chưa hay vẫn còn tâm sự. Liệu Tư Thanh có thành công trong việc thuyết phục kỹ sư Chuyên rút đơn xin nghỉ việc và nhận quyết định bổ nhiệm Phó giám đốc Sao Mai giúp chị như chồng chị đã hứa hay không...

Sau những chiếc máy ND6 của loạt sản xuất đầu tiên đến tay bà con nông dân nuôi tôm trong tỉnh tiếng khen đồn xa và sản phẩm này đã được cả bà con ở những tỉnh miền cực Nam Trung bộ cùng miền Tây Nam bộ đặt hàng. ND5 thì vừa được hai nước ở châu Phi ký hợp đồng mua với số lượng lớn. Công nhân làm không hết việc phải tăng ca thu nhập cũng tăng theo. Phòng kỹ thuật lại vừa báo cáo sắp cho chạy thử máy mới ND7... Trong những thành công ấy của Sao Mai công sức đóng góp của kỹ sư Chuyên rất lớn. Nếu anh vắng mặt ở Sao Mai thì quả là thiệt thòi cho xí nghiệp và cả ngành sản xuất cơ khí của tỉnh. Chị nhớ lúc ngồi trên xe đi dạo quanh con đường đô thị đẹp nhất Việt Nam ở Vũng Tàu Tư Thanh có nói với Chuyên: "Tôi thấy cậu mâu thuẫn lắm đó nha! Út Minh kể với tôi rằng cậu thường khuyên cô ấy phải cứng rắn phải bản lĩnh để vượt qua chính mình khi gặp khó khăn trong công việc tôi coi bộ thời gian qua cô ấy cũng kha khá tiến bộ rồi. Nhưng cậu lại làm khác điều mình nói. Tại sao cậu lại tự ý rút lui đúng lúc mọi người ủng hộ mình?"... Út Minh chờ nghe Chuyên trả lời nhưng anh chỉ im lặng...

Từ xa có tiếng động cơ xe gắn máy vang lên rồi nhỏ dần. Đêm đã khuya hơn. Út Minh nghiêng người theo thói quen và nhận ra mình đang nằm một mình bên cạnh không có Tư Thanh. Chị ao ước có anh bên cạnh ngay lúc này. Chị biết chắc rằng sẽ chẳng có tiếng gõ cửa nào trong đêm nay để khi chị ra mở cửa sẽ thấy người đứng bên ngoài là Tư Thanh.

Nhưng Út Minh vẫn mong ước nghe được tiếng gõ cửa của chồng...

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cái Bóng PDF của tác giả Khôi Vũ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đèn Không Hắt Bóng (Watanabe Dzunichi)
Cuốn tiểu thuyết "Đèn Không Hắt Bóng" (Vô Ảnh Đăng) của nhà văn Nhật Bản Watanabe Dzunichi viết về một bệnh viện tư ở Tokyo. Nhưng qua đó người đọc cũng biết được phần nào của đời sống xã hội Nhật hiện đại, với nhiều số phận, nhiều khi bi đát và cay đắng. Qua sự miêu tả chuẩn xác của tác giả trong từng chi tiết đời sống ở một bệnh viện với những tính cách sinh động, từ vợ chồng ông chủ - bác sĩ trưởng cho đến những bác sĩ, những y tá và những khách hàng của bệnh viện: từ số phận của những người "minh tinh" đang mùa ăn khách... D. Watanabe cũng cung cấp cho người đọc một hình ảnh tương đối chân thực về đời sống thường ngày ở Nhật Bản. Đó là đời sống kinh doanh, trục lợi, ăn chơi phè phỡn của ông bà chủ. Đó là số phận của những người dân nghèo Nhật Bản, không chốn nương thân như ông già Isikura, như vợ chồng cụ già Uênô - họ thật thà trung hậu và cũng thật đáng thương. Bác sĩ thực tập Kosiba xuất thân con nhà lao động, còn quá ít tuổi để đủ "lịh duyệt" mà hiểu được những éo le trong đời, anh bộc trực, phản kháng gay gắt trước những bất công xã hội, nhưng rồi anh sẽ đi tới đâu với những hành vi với tính chất cá nhân riêng lẻ ấy? Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết là Naoe, trong khi mô tả Naoe, tác giả đã có phần nào "cường điệu". Tác giả lại "cài bẫy" trong việc miêu tả sự phát triển của tính cách Naoe, chờ đến lúc kết thúc thì những thắc mắc của người đọc về những bí ẩn của nhân vật này mới được cởi nút... Lòng nhân ái, sự khách quan và sinh động trong miêu tả, tài dụng nhân vật và viết đối thoại đậm đà, giản dị... tất cả đã làm cho cuốn tiểu thuyết Nhật Bản này gần gũi với người đọc Việt Nam. Tìm mua: Đèn Không Hắt Bóng TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đèn Không Hắt Bóng PDF của tác giả Watanabe Dzunichi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đèn Không Hắt Bóng (Watanabe Dzunichi)
Cuốn tiểu thuyết "Đèn Không Hắt Bóng" (Vô Ảnh Đăng) của nhà văn Nhật Bản Watanabe Dzunichi viết về một bệnh viện tư ở Tokyo. Nhưng qua đó người đọc cũng biết được phần nào của đời sống xã hội Nhật hiện đại, với nhiều số phận, nhiều khi bi đát và cay đắng. Qua sự miêu tả chuẩn xác của tác giả trong từng chi tiết đời sống ở một bệnh viện với những tính cách sinh động, từ vợ chồng ông chủ - bác sĩ trưởng cho đến những bác sĩ, những y tá và những khách hàng của bệnh viện: từ số phận của những người "minh tinh" đang mùa ăn khách... D. Watanabe cũng cung cấp cho người đọc một hình ảnh tương đối chân thực về đời sống thường ngày ở Nhật Bản. Đó là đời sống kinh doanh, trục lợi, ăn chơi phè phỡn của ông bà chủ. Đó là số phận của những người dân nghèo Nhật Bản, không chốn nương thân như ông già Isikura, như vợ chồng cụ già Uênô - họ thật thà trung hậu và cũng thật đáng thương. Bác sĩ thực tập Kosiba xuất thân con nhà lao động, còn quá ít tuổi để đủ "lịh duyệt" mà hiểu được những éo le trong đời, anh bộc trực, phản kháng gay gắt trước những bất công xã hội, nhưng rồi anh sẽ đi tới đâu với những hành vi với tính chất cá nhân riêng lẻ ấy? Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết là Naoe, trong khi mô tả Naoe, tác giả đã có phần nào "cường điệu". Tác giả lại "cài bẫy" trong việc miêu tả sự phát triển của tính cách Naoe, chờ đến lúc kết thúc thì những thắc mắc của người đọc về những bí ẩn của nhân vật này mới được cởi nút... Lòng nhân ái, sự khách quan và sinh động trong miêu tả, tài dụng nhân vật và viết đối thoại đậm đà, giản dị... tất cả đã làm cho cuốn tiểu thuyết Nhật Bản này gần gũi với người đọc Việt Nam. Tìm mua: Đèn Không Hắt Bóng TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đèn Không Hắt Bóng PDF của tác giả Watanabe Dzunichi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đến Đây Nào Bác Sĩ Của Anh (Như Thi Vấn)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đến Đây Nào Bác Sĩ Của Anh PDF của tác giả Như Thi Vấn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đen (Bernard Werber)
Bernard Werber sinh năm 1961 tại Tolouse, viết truyện ngắn đầu tiên năm lên bảy tuổi. Khởi sự viết tiểu thuyết nhiều tập Les Fourmis khi học xong bậc phổ thông. Sau khi tốt nghiệp khoa báo chí, ông nhận được một giải thưởng dành cho các phóng viên xuất sắc năm 1983. Ông viết cho tờ báo địa phương ở Cambrai, rồi cộng tác viên các tạp chí L’Evénement du Jeudi, Le Point, Libé. Từ 1980 đến 1994 làm cho tạp chí Nouvel Observateur chuyên mục khoa học. Les Fourmis do nhà xuất bản Albin Michel phát hành năm 1991 đã gây được sự chú ý trong giới văn học. Năm 1992, xuất bản Les jours des fourmis (được dịch ra 22 thứ tiếng) và Thanatonautes năm 1996. Cuốn thứ ba của bộ truyện Les Fourmis là La Révolution des fourmis ra mắt năm 1997. 1998, xuất bản Le Père de nos pères sau thời gian nghiên cứu tài liệu về thời đại đồ đá cổ. 1999, thực hiện phim ngắn đầu tiên La Reine de Nacre 2000, hoàn thành sau hai năm L’Empire des Anges Tìm mua: Đen TiKi Lazada Shopee 2001, L’Utime Secret 2002, tập truyện ngắn L’Arbre des possibles 2003, xuất bản Nos Amis les Humains và một phim ngắn về loài người dưới con mắt của người ngoài hành tinh 2004 đưa Nos Amis les Humains lên sân khấu và ra mắt cuốn đầu tiên trong tác phẩm nhiều tập Nous les Dieux 2005 ra cuốn tiếp theo Le souffle des Dieux trong bộ Nous les Dieux Ông nhận được giải thưởng tác phẩm được yêu thích của tạp chí phụ nữ Elle. Thành công của Bernard Werber một phần do ông sáng tác theo thể loại tiểu thuyết khoa học, kèm theo những suy tư triết lý về tổ chức xã hội của con người, vốn rất thịnh hành ở các nền văn chương tiếng Anh, nhưng lại không được đánh giá cao tại Pháp.***Từ mười tháng nay, mặt trời đã tắt lịm, những ngôi sao không còn nhấp nháy nữa, và trái đất, nơi mà Camille quá rành rọt, đã trở thành một thế giới u ám. Như vậy là trong cuộc chiến đấu với ánh sáng, bóng tối đã giành phần thắng lợi. Sáng nay, như tất cả các buổi sáng, Camille mở mắt ra giữa một đêm dài vô tận; hắn sờ soạng để yên tâm là Brusseliande vẫn còn ở bên cạnh, Brusseliande dài và mảnh khảnh, trung thành và lanh lợi hơn cả đồng minh mạnh mẽ nhất. Đó là một thanh kiếm mà Camille chọn cho mình kể từ lúc tất cả bị đảo lộn. Việc ấy đã diễn ra trong đêm. Từ lâu người ta lo sợ điều tồi tệ. Ngưòi ta linh cảm Chiến Tranh Thế Giới lần thứ 3 đang đến. Nó đã nổ ra trong đêm 6 tháng 6 năm 06. Theo những gì mà hắn hiểu, thảm họa đã diễn ra cực kỳ nhanh chóng. Những trái bom nguyên tử đã biến những thành phố lớn trở thành bình địa. Không có ai biết ai là người khởi xướng. Một số người cho rằng hệ thống điện toán đã tạo ra phản ứng chớp nhoáng. Ngay khi trái bom đầu tiên vừa nổ, một trận mưa đáp trả được kích hoạt. Hàng trăm tên lửa đạn đạo xé rách bầu trời tạo nên những tiếng rít ghê rợn. Có thể một tên lửa đã chệch hướng. Nó bay nhầm quỹ đạo và, thay vì hủy diệt loài người, nó lại tiến thẳng vào thái dương hệ. Trong khoảng không, không có gì có thể ngăn chặn được một tên lửa đạn đạo. Nó đã chọc thủng sao Kim hay sao Thủy. Nó làm mặt trời nổ tan tành. Cuộc va chạm ấy có lẽ đã làm ánh sáng loé lên dữ dội.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đen PDF của tác giả Bernard Werber nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.