Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuyện Vặt Ông Pickwick (Charles Dickens)

Chuyện Vặt Ông Pickwick là một tập hợp gồm nhiều truyện ngắn hài hước. Chuyện Vặt Ông Pickwick không hẳn là một tiểu thuyết nhưng lại có đầy đủ các nhân vật: ông Pickwick tốt bụng và chất phác, người đầy tớ Sam Weller…***

Ông Samuel Pickwick, chủ tịch câu lạc bộ Pickwick của thành phố Luân Đôn, đang ngồi trầm tư trong chiếc ghế bành của mình và mỉm cười. Đối với những ai xa lạ, ông Pickwick không khác gì một con người bình thường, với cái đầu hói và cặp kính tròn, lớn; chỉ những bạn bè ông mới biết được bộ óc phi thường bên trong cái đầu bự của ông, cũng như đôi mắt lúc nào cũng ánh lên vẻ cười cợt và luôn luôn sáng long lanh đằng sau cặp kính to tròn đó.

Hôm ấy ngày Mười hai tháng Năm, năm Một ngàn tám trăm hai mươi bảy - Câu lạc bộ Pickwick tổ chức một cuộc hội thảo vô cùng quan trọng. Cuộc hội thảo này chỉ chú trọng vào một mục đích duy nhất: Câu lạc bộ quyết định thành lập một Ủy ban du lịch, nhiệm vụ của ủy ban là đi thăm thú khắp nơi trong nướcđể ghi lại mọi tất cả mọi sự việc đáng chú ý mà họ được chứng kiến và tham dự, rồi thường xuyên báo cáo những điều ấy cho Câu lạc bộ. Các thành viên trong ủy ban gồm có: chính ông Pickwick và ba người bạn đặc biệt là các ông Tracy Tupman, Augustus Snodgrass và Nathaniel Winkle.

Trong lúc viên thư ký ghi chép quyết định đó, ông Pickwick đảo mắt nhìn khắp mấy ông bạn thân "Hội viên Hội Pickwick" của mình, một cách nói mà các thành viên vẫn hay dùng để tự gọi câu lạc bộ của họ. Ngồi một bên Hội trưởng Pickwick là ông Tupman, một người luôn luôn quan niệm tình yêu là thứ quan trọng nhất trên đời này. Nhân vật lúc nào cũng tôn vinh tình yêu ấy, là một người béo trục béo tròn, béo đến nội mà ông ta không bao giờ cúi xuống nhìn thấy sợi dây đồng hồ quả quít bằng vàng của mình treo lủng lẳng ở cái túi áo khoác ngắn bằng lụa. Ngồi bên kia hội trưởng là ông Snodgrass, có vẻ rất thi sĩ trong cái áo khoác màu xanh và cái khăn quàng cổ màu lông chó; kế tiếp ông này là ông Winkle, có vẻ bề ngoài rất giống một nhà thể thao, bận một cái áo khoác ngắn của những người thợ săn màu xanh rêu, với cái cổ cồn rất hoa lá cành.

Ủy ban mới mẻ này hoàn toàn nghiêm chỉnh chấp hành nhiệm vụ được giao phó cho họ. Trước lúc hội thảo chấm dứt, cả bốn người đã sẵn sàng mọi thứ để bắt đầu cho chuyến đi, sẽ khởi sự ngày hôm sau. Tìm mua: Chuyện Vặt Ông Pickwick TiKi Lazada Shopee

Ngay khi mặt trời vừa thức giấc sánh hôm sau, ông Pickwick thức dậy cùng mặt trời và mở của sổ phòng ngủ của mình ra để nhìn thế giới bên ngoài. Rồi ông nhanh chóng cạo râu, mặc quần áo, uống cà phê sáng và vội vàng tống vài thứ quần áo vào túi xách du lịch. Sau đó với cái túi xách du lịch trên tay và cuốn sổ ghi chép trong túi áo, ông đã có mặt ngoài đường phố; và chẳng mấy chốc, ông đón được một xe ngựa chở khách thuê. Ông Pickwick bước lên, ra lệnh cho người xà ích đưa ông tới lữ quán "Cây Thánh Giá Vàng".

- Con ngựa này già quá rồi phải không, anh bạn? - Ông Pickwick hỏi người xà ích, vừa cọ cọ mũi vào đồng xu Shilling mà ông cầm sẵn để trả tiền cuốc xe.

- Bốn mươi hai tuổi đấy. - Người đánh xe trả lời, liếc nhìn ông khách với đôi mắt ngờ vực.

- Cái gì? - Ông Pickwick ngạc nhiên kêu lên, bàn tay cũng vừa chạm vào cuốn sổ ghi chép.

Người xà ích lặp lại câu nói. Ông Pickwick nhìn chăm chú lên gương mặt anh ta để đánh giá xem anh chàng này nói năng có nghiêm chỉnh không. Rồi ông ghi điều vừa mới nghe thấy vào cuốn sổ của mình.

- Và anh định bắt nó làm việc bao lâu nữa mà chưa chịu cho nó nghỉ ngơi? - Ông Pickwick hỏi tiếp.

- Hai hoặc ba tuần lễ nữa. - Người xà ích đáp.

- Những mấy tuần lễ nữa cơ à! - Giọng ông Pickwick không giấu được ngạc nhiên, trong lúc ông ta ghi thêm một chi tiết mới.

- Nó sống bên kia sông - Người xà ích tiếp tục - nhưng chúng tôi cũng ít khi đưa nó về nhà lắm, chẳng qua vì nó cũng có chỗ yếu.

- Vì nó có chỗ yếu là thế nào? - Ông Pickwick lại hỏi, bây giờ thì ông cảm thấy bối rối thật sự.

- Vâng, nó cứ té lên té xuống mỗi khi người ta tháo nó ra khỏi cái xe - Người xà ích giải thích tiếp - Nhưng một khi đóng vào xe, chúng tôi buộc thật chặt vào hai càng xe, thế là cu cậu hết té. Ngoài ra chúng tôi còn lắp hai bánh xe thật bự, nên mỗi khi con ngựa chạy, hai bánh xe cứ bám sát đít và cu cậu đó dám dừng lại.

Ông Pickwick ghi không sót một chữ những điều người xà ích nói vào cuốn sổ ghi chép của mình, với mục đích sau này ông có thể tường thuật đầy đủ cho Câu lạc bộ về cuộc sống day dẳng và nhọc nhằn của một con ngựa kéo xe là như thế nào. Ông vừa ghi chép xong thì họ cũng vừa tới quán trọ "Cây Thánh Giá Vàng" và ông Pickwick xuống xe. Các ông bạn Tupman, Snodgrass và Winkle bu lại quanh ông hội trưởng, chào mừng rối rít.

- Tiền xe của anh đây. - Ông Pickwick nói và chìa ra đồng Shilling trị giá mười hai xu cho người đánh xe.

Các bạn thử tưởng tượng xem sự ngạc nhiên của ông Pickwick như thế nào, khi người đánh xe, thay vì nhận đồng shilling, lại ném đồng tiền xuống đất và bằng một thứ ngôn ngữ thật thô lỗ, hắn khiêu khích ông khách của mình hãy đánh nhau với hắn để giành lấy đồng xu.

- Anh điên mất rồi. - Ông Snodgrass nói.

- Hoặc anh xỉn. - Ông Winkle thêm.

- Hoặc cả hai thứ đó. - Ông Tupman kết luận.

- Nhào vô! - Người đánh xe quát lớn, vừa nhảy choi choi với vẻ khích động - Nhào vô!... Chấp cả bốn người luôn!

- Có trò nhộn để xem rồi, ê! - Độ nửa tá tên xà ích khác cùng hét lên - Làm cha nó một mách đi, Jim! - Rồi họ bu quanh người bạn đồng nghiệp, reo hò inh ỏi.

- Có chuyện rắc rối gì vậy, Jim? - Một người trong đám này hỏi.

- Rắc rối à? - Jim vặn hỏi lại - Tại sao lão ta lại ghi số xe của tôi chứ?

- Tôi có ghi số xe số xiếc gì của anh đâu? - Ông Pickwick nói với giọng giận dữ.

- Chẳng những lão đã ghi số xe của tôi - Người đánh xe nói tiếp, mặt quay về phía đám đông, chẳng cần đếm xỉa gì tới ông Pickwick - mà lão còn ghi ghi chép chép lia lịa không sót một chữ những gì tôi nói nữa!

Sau cùng, cho tới lúc này thì ông Pickwick cũng hiểu rõ đầu đuôi, nhưng đã quá trễ để tìm lời phân trần.

- Tôi phải trừng trị lão mới được - Người đánh xe lại quát - Tôi phải trừng trị lão ta, dù cho tôi phải đi tù sáu tháng vì chuyện này. Nào, nhào vô!

Vừa nói anh ta vừa giật cái nón trên đầu rồi ném xuống đất, đấm một quả đích đáng vào mũi ông Pickwick là văng mất cặp mắt kính. Quả đám thứ hai tống thẳng vào ngực ông hội trưởng, quả thứ ba bay tuốt tới cặp mắt ông Snodgrass, quả thứ tư làm văng cái áo khoác ngắn của ông Tupman, quả thứ năm làm ông Winkle hoàn toàn nín thở. Tất cả những hành động đó chỉ mất đúng mười hai giây. Rồi mọi người bắt đầu tranh nhau nói ỏm tỏi.

- Có ông cảnh sát nào gần đây không? - Ông Snodgrass hỏi.

- Đem nhét bọn chúng xuống dưới cái máy bơm nước. - Gã bán bánh nướng đề nghị.

- Rồi các người sẽ khốn khổ vì chuyện này! - Ông Pickwich hăm dọa.

- Chỉ nói phét! - Đám đông hét rần rần.

- Nhào vô nữa đi! - Người đánh xe lại quát, có vẻ anh ta còn khoái đánh nhau.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Charles Dickens":Bài Ca Mừng Giáng SinhChuyện Vặt Ông PickwickHai Kinh ThànhNhững Kỳ Vọng Lớn Lao

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuyện Vặt Ông Pickwick PDF của tác giả Charles Dickens nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đường Lên Núi Thiên Mã (Nhật Tiến)
Đây là một tác phẩm trong loạt truyện trinh thám phiêu lưu do tác giả viết riêng cho lứa tuổi Thiếu Nhi. Qua diễn biến của câu chuyện, tác giả đã du nhập một cách linh động những kiến thức khoa học phổ thông để dẫn giải các sự kiện xảy ra trong đời sống các nhân vật. Ở đây, những phương pháp suy luận theo tinh thần khoa học, những ứng dụng mới mẻ trong lãnh vực điều tra như những kỹ thuật theo dõi kẻ gian, kỹ thuật lấy dấu tay, kỹ thuật giảo nghiệm các tài liệu giả mạo, những ứng dụng mới của khoa học vào lãnh vực truy tầm nghiên cứu v.v… cùng các vấn đề phổ thông liên quan đến sử ký, địa lý, lịch sử địa chất Việt nam v.v… Tất cả sẽ là những bài học linh động vừa giải trí vừa bổ ích cho các em..Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Lên Núi Thiên Mã PDF của tác giả Nhật Tiến nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Kết Hôn Không Tình Yêu (Lục Xu)
Cô, không phải là một cô gái tốt, lấy bạn trai của bạn mình, cùng bạn trai của mình cuốn vào vòng luẩn quẩn. Anh, không phải một chàng trai tốt, vì bạn cô1 từ bỏ tám năm tình cảm, vì cô2 mà trở mặt với bạn bè. Lúc đó bọn họ có yêu nhau không, đáp án là không có. Có thì đó một đêm tình rồi có đứa nhỏ, trừ lần đó ra thì không có gì cả. Tình cờ biến thành một bẫy được tính toán tỉ mỉ, mới hiểu được hóa ra chuyện xưa của họ vốn dĩ chưa hề có kết thúc, bức màn bí mật được vén lên. Chuyện xưa bắt đầu, là lời hứa hẹn dùng sinh mệnh vẽ nên: em nhất định phải sống, vì anh mà sống, phải sống hạnh phúc.***Từ nhà anh về, cô cứ băn khoăn về một vấn đề. Tìm mua: Đường Kết Hôn Không Tình Yêu TiKi Lazada Shopee Lúc chưa đến, cô lên tinh thần đối diện với sự lạnh lùng của Hạ Lập Khoa và Trình Chí Diên, cô tự nhủ mình phải vững tâm, dù thế nào cũng phải nhẫn nại, thậm chí còn tự thôi miên mình: mi đã cướp con trai của người ta rồi, nhịn nhục chút thì có làm sao. Nhưng sự thật lại trái với tưởng tượng của cô hoàn toàn, tuy Hạ Lập Khoa chẳng nói gì nhiều, nhưng cũng chẳng đả kích gì cô, còn Trình Chí Diên lại có thể khơi nhiều đề tài ra để trò chuyện. Hết thảy mọi thứ, cô đều cảm thấy may mắn, cũng thấy thỏa mãn, cô đủ tinh ý để biết anh đã cố gắng bao nhiêu cho ngày hôm nay. Những điều anh làm, anh chưa bao giờ nói, nhưng cô biết, cô hiểu được. Nhà vẫn là căn hộ lúc trước, cô cứ ngỡ mình sẽ chẳng trở về đây được nữa, dạo trước sau khi anh bỏ đi, cô cũng chuyển đi, quay lại đây, tim cô ấm áp lạ thường. Anh cũng không định về đây, bởi hôm qua cả hai dọn nhà đến mệt lả người, xong thì chỉ muốn ngủ thôi. May mà có tin tốt, ‘Bách hoa yêu’ vừa ra mắt đã khẳng định sức hút trên thị trường, lượng tiêu thụ đủ làm lòng người nở hoa. Phần lớn mọi người hưởng ứng vì Ảnh Nhi, tình cảm dành cho Ảnh Nhi vẫn còn vẹn nguyên, tuy cô đã rút khỏi công chúng bao năm rồi, lòng người bạc bẽo mau quên, mấy người nhớ hoài tới một ca sĩ. Nhưng fan Ảnh Nhi làm bọn họ phải giật mình, sức ảnh hưởng của Ảnh Nhi tuyệt không nhỏ, chỉ cần là Ảnh Nhi phát ngôn hay đề cập đến thứ gì đó, fan của cô đều gom hết. Tây Thuần ngẫm nghĩ những chuyện xảy ra trong mấy hôm nay, cũng tự hỏi mình, mình có gì để được Trình Nghi Bắc cam tâm như thế? Cô biết suy nghĩ của mình rất nhạt, nhưng vẫn muốn hỏi. Hôm ấy, cô dại dột kí đơn li hôn, nháy mắt đó cô thấy được tương lai chẳng còn bất kì gắn bó gì giữa mình và Trình Nghi Bắc nữa, anh sẽ thôi là người gắn bó với sinh mệnh của cô nữa. Khi ấy, chẳng có gì bảo vệ cho trái tim cô, ngay cả cô cũng chẳng bảo hộ được cho nó, cả hôn nhân của họ cũng không bảo hộ được. Sau này cô nghĩ, chỉ cần cho cô thêm chút thời gian nữa thôi, chỉ cần đừng kích động cô vào chính lúc đó, thì bất kể người ngoài nói gì, cô cũng sẽ dựa dẫm Trình Nghi Bắc, dù có phải đau đớn khắc khoải. Ngay cả bản thân cũng không bảo vệ được thì lấy gì bảo hộ sự gắn kết của hai người. Lắm lúc cô nghĩ, giá anh chịu đến gặp cô, dù một cái liếc mắt thôi cũng đủ rồi. Hồi ức quá đau thương, cô cười nhạt: qua hết rồi. Thời điểm cô khốn khó nhất anh không ở bên cô, cũng có thể lúc anh khốn khó nhất, cô cũng không bên anh, may mắn thay, hay người không bỏ lỡ nhau. Tối Trình Nghi Bắc về, cứ bị Tây Thuần quấn lấy. Trình Nghi Bắc đặt túi tài liệu xuống, còn chưa kịp cởi áo khoác, cô đã bay đến, “Có mệt không?” Ánh mắt anh lắng đọng vài giây trên khuôn mặt cô, “Hôm qua mệt chết được.” Cô mấp máy môi, trả lời đấy, nhưng nghĩa cứ quái quái làm sao, “Công ty ổn không?” “Muốn chia sẻ với anh hay gì?” Không có dự định này đâu, khát khao của cô là ăn không ngồi rồi. Tay cô quấn quýt lấy anh, “Anh còn chưa có trả lời chuyện hôm qua kìa.” Anh quên mất, cô hỏi, cô hỏi cớ sao anh đến, cớ sao lại nguyện ý bên cô… sao cứ luôn là cô thế. Anh trả lời thế nào nhỉ? Anh cũng chẳng định chú ý đến cô, nhưng lại không kiềm được, lắm lúc còn khinh bỉ chính mình. Anh đến cửa nhà sách, do dự lâu lắm mới vào xem tiểu thuyết cô mới xuất bản ‘Vô yêu hôn đồ’, gồm hai quyển, quyển đầu tiên viết về cuộc sống hôn nhân ngọt ngào của nam chính và nữ chính. Quyển hai không có sự xuất hiện của nam chính, toàn bộ nội dung đều viết về những hồi ức xưa cũ của nữ chính. Đông đảo fan trên mạng của cô tham gia thảo luận, chủ yếu quay quanh một vấn đề, đó là rốt cuộc nữ chính có yêu từng yêu nam chính chưa, vì bạn trai trước mới đến bên nam chính hay đã yêu nam chính ngay khi đón nhận những ấm áp của hôn nhân. Nhiều người đều háo hức chờ quyển ba, họ muốn biết nam chính nữ chính có được bên nhau không. Nhưng quyển hai chỉ khép lại ở cảnh đêm khuya, nữ chính cầm chai nước ép nho lên uống, kết thúc. Trình Nghi Bắc nhìn kết cục này, trầm mặc rất lâu. Trong tủ sách của cô, có một cô gái phân tích rất kĩ, cô ấy viết: nữ chính nhất định yêu nam chính, chưa nói lâu ngày sinh tình, nhìn cái kết kìa, giữa khuya nữ chính lặng lẽ tìm uống nước ép nho đã đủ ám chỉ nữ chính thật sự đã yêu nam chính rồi; trong mắt nữ chính, bạn trai trước là sữa vitamin, thơm ngọt tự nhiên, còn nam chính là nước ép nho, không quá đậm đà, nhưng là hương vị cô thích nhất lúc này, chẳng phải cuối truyện cô đã chọn uống nước ép nho đấy sao. Trình Nghi Bắc ngẩn người nhìn bài phân tích trên máy tính, nhớ cô hay dở chứng nửa đêm dậy đi uống nước, cô không chịu uống nước tinh khiết, nên anh mua về mấy thùng nước ép nho cho cô uống. Anh không biết trước giờ cô hay uống sữa vitamin. Nhưng cô biết mình phải lựa chọn. Giờ đây, anh nhìn nét mặt Tây Thuần, còn cả sự kiên trì trong đôi mắt cô, chỉ chờ mỗi đáp án của anh thôi. Anh mím môi, “Anh muốn em viết quyển ba, anh không thích bi kịch, anh muốn nam chính cùng nữ chính bên nhau trọn đời.” Cô ôm lấy anh, “Anh vĩ đại quá đi, hy sinh bản thân để thành toàn nam chính và nữ chính.” “Ai hy sinh đâu chứ.” Anh cúi đầu rót vào tai cô, “Anh không thích nữ chính nói chuyện với những người đàn ông khác.” “Được thôi.” “Anh cũng không thích thấy nữ chính gặp tình huống gì đó phải ở cạnh những người đàn ông khác.” “Được.” “Anh cũng không thích thấy nữ chính cười với những người đàn ông khác.” “Được.” “Cô ấy chỉ được cười với nam chính thôi.” Cô cười rộ lên, không ngờ anh cũng có lúc bá đạo không tưởng. Giọng anh trầm ấm, “Anh ghét nhất là nhìn cảnh cô ấy cô đơn khóc một mình trong đêm.” Lòng cô xúc động, “Từ đây về sau có khóc sẽ ôm anh khóc, chùi hết nước mắt nước mũi lên áo anh.” Dù người giặt cũng là cô, nhưng cô không ngại cực đâu. “Thôi khỏi.” Anh cự tuyệt thẳng thừng. Thật tổn thương làm sao. Bởi anh sẽ không để cô phải khóc thêm lần nữa. Mày cô chau lại, dĩ nhiên là không vừa ý với đáp án của anh rồi. Con gái là một loài động vật phiền phức, hàng ngàn hàng vạn đáp án, chỉ cần một cái không vừa ý cũng đủ để cô ấy giận bạn cả ngày. Anh cúi đầu hôn lên môi cô, tay cô vẫn quàng quanh eo anh, nụ hôn không định có hồi kết, chỉ có bùng cháy dữ dội hơn. Cô thở dốc, còn anh thì bế cô về phòng. Cô cảm giác mình quay cuồng, nếu không muốn nói toàn thân rã rời, chẳng còn sức lực. Cô nhớ rõ cảm giác ngất ngây khi anh đắm mình mạnh mẽ trong thân thể cô, thậm chí eo cô còn phối hợp nhịp nhàng với nhịp điệu hối hả của anh, dung túng anh khám phá sâu trong thể cô.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lục Xu":Ai Hiểu Được Lòng EmAi Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc ĐờiBiến Yêu Thành CướiCâu Chuyện Mà Anh Không BiếtCuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều NămĐộc TìnhĐừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn YêuĐường Kết Hôn Không Tình YêuEm Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người KhácHôn MiênKhông Thể Ngừng YêuMạnh Kiếp Thiên NhiênNếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn NhauNgười Thứ BaNgười Trong Ván Mê TìnhNguyện Ước Trọn ĐờiNữ Nhân Hữu ĐộcPháo HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Kết Hôn Không Tình Yêu PDF của tác giả Lục Xu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Đua Của Những Giấc Mơ (Wendelin Van Draanen)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Đua Của Những Giấc Mơ PDF của tác giả Wendelin Van Draanen nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Dần Tại Dị Giới (Lục Đạo)
Hắn có một thân công phu siêu quần bạt tụy, trong thế giới hiện thực không đất dụng võ, chỉ còn cách làm sát thủ. Tình cờ đến được Dị giới vào thời thế hỗn loạn, trên chiến trường phát huy thực lực. Tên hắn là Đường Dần, chuyện của hắn như chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Dị Giới không tồn tại, xuyên việt không có khả năng, xin chớ bắt chước! "Nếu có thể xuyên không thì về sớm gọi mình đi nữa"! Hắn có một thân siêu quần bạt tụy công phu, nhưng ở hiện thực thế giới bên trong nhưng vô dụng Võ chỗ, chỉ có thể làm không thể lộ ra ngoài ánh sáng sát thủ. Mà đi đến hỗn loạn không chịu nổi Dị Giới, tại ngươi chết ta sống trên chiến trường hắn thực lực lại đạt được trình độ lớn nhất phát huy. Ở chỗ này, hắn có thể không chút kiêng kỵ vung vẩy vũ khí trong tay; ở chỗ này, làm sinh tồn, hắn không có lựa chọn nào khác đi đến đầu kia thuộc về hắn chính mình Vương Giả Chi Lộ.***Thành Đô, đêm khuya. Tìm mua: Đường Dần Tại Dị Giới TiKi Lazada Shopee Đường Dần ngồi ở một nhà tên là ‘Dạ hỏa’ phòng khiêu vũ quầy bar trước uống rượu. Đây là hắn đến Thành Đô ngày thứ năm. Hắn thích rượu, cũng thích nhà này phòng khiêu vũ trong hoàn cảnh, càng thích nghe bên trong nổi lên bản tình ca. “Một mình ngươi?” Một vị hơn hai mươi tuổi cô nàng ngồi vào Đường Dần bên cạnh, mỉm cười nhìn hắn. Đường Dần dáng dấp anh tuấn đẹp trai, da trắng nõn, lông mày rậm mắt to, khóe miệng trời sinh thượng thiêu, cho dù ở hắn phụng phịu thời điểm cũng giống đúng đang mỉm cười, hé ra đẹp trai khuôn mặt tươi cười rất dễ làm cho sinh lòng hảo cảm, đương nhiên, đó là đúng người xa lạ mà nói, đúng người quen biết hắn mà nói, hắn cười, đúng sẽ cho người cảm giác rợn cả tóc gáy. Bởi vì hắn là sát thủ, giết người không chớp mắt sát thủ. Đường Dần quay đầu, không giải thích được nhìn cô nàng, không hiểu hỏi ngược lại: “Chúng ta quen biết à?” Cô nàng dáng dấp không tính là xinh đẹp, nhưng là tuyệt đối không khó xem, trên người mặc mát mẻ lộ ra nội y, phía dưới là nóng bỏng quần chip, lộ ra hai cái hấp dẫn lại thon dài đùi đẹp, khêu gợi quần áo khiến nàng dáng người quyến rũ thoạt nhìn càng thêm mê người. Cô nàng mỉm cười, lắc đầu, nói ra: “Ta là nơi này người phục vụ, đã liên tục chừng mấy ngày xem một mình ngươi qua đây uống rượu.” “A!” Đường Dần lắc lắc chén rượu trong tay, cười ha hả không có nói thêm nữa. Đầu óc của hắn rất thông minh, chí ít so với người bình thường muốn thông minh nhiều lắm, đúng có thể khiến cho hắn chú ý người có thể đã gặp qua là không quên được, cho dù là chỉ nhìn quá liếc mắt, lại trải qua mấy năm sau đó. Chỉ là trên cái thế giới này có thể khiến cho hắn chú ý cũng không có nhiều người. Đường Dần khuôn mặt tươi cười dụ cho người thân cận, thật là đi đón xúc hắn thời điểm, sẽ gặp tinh tường cảm giác được khuôn mặt tươi cười phía sau lạnh lùng, cái loại này từ trong khung thấu đi ra ngoài lạnh lùng. “Nghe giọng nói ngươi không phải là Thành Đô người nữa?! Tới Thành Đô làm cái gì? Đi công tác à?” Cô nàng tựa hồ đối với Đường Dần rất cảm thấy hứng thú, đúng lạnh lùng của hắn cũng làm như không thấy, tựa như quen hỏi. Đường Dần nhìn chén rượu trong tay, vẫn như cũ trầm mặc không nói gì. Hắn không muốn hiểu người, tuyệt không sẽ đối với hắn nói hơn một câu. Đang ở cô nàng cảm giác lúng túng thời điểm, một cái bàn tay đột nhiên từ Đường Dần phía sau đưa ra ngoài, đặt tại trên vai của hắn, đồng thời, thô thanh thô khí thanh âm sau lưng hắn vang lên: “Cậu em, ngươi ngồi vị trí này có người chiếm, nhường một chút nữa!” Nghe vậy, Đường Dần cùng một bên cô nàng không hẹn mà cùng nữu quay đầu lại. Chỉ thấy ở Đường Dần đứng phía sau có bốn gã ăn mặc dáng vẻ lưu manh thanh niên, khác không khiến cho Đường Dần chú ý của, nhưng này bốn quả lại quang lại phát sáng đại ngốc đầu phá lệ bắt mắt, dường như bốn ngọn đèn đèn lớn độn bài ở phía sau hắn. Thấy rõ ràng bốn người này, cô nàng trên mặt của liền lộ ra vẻ chán ghét, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần kính nể cùng e ngại. Đường Dần đầy mặt mờ mịt, nói ra: “Ta vẫn luôn là ngồi ở chỗ này.” “Luôn luôn?” “Đúng vậy!” Đường Dần chính sắc nói ra: “Đã năm ngày.” “Hắc hắc...” Đưa tay đè xuống bả vai hắn đầu trọc hán tử cười lạnh một tiếng, dùng ngón tay cái dựa vào xuống dưới cái mũi của mình, nói ra: “Mẹ nó, huynh đệ chúng ta đều ở đây dặm lăn lộn năm năm. Người trẻ tuổi, thức thời mau nhanh khốn nạn, đừng tìm phiền toái, không phải có khổ cho ngươi đầu ăn!” Đang khi nói chuyện, hắn cầm quần áo vạt áo hơi vén lên, lộ ra đừng ở y xuống dưới một thanh giấu đao. Đường Dần hai mắt trực câu câu nhìn đao, sau một lúc lâu, hắn dường như khiếp đảm mà nuốt nước bọt, đứng lên hình, hàm cười nói: “Chỗ ngồi này đúng là của ngươi.” Nói, hắn cầm chén rượu lên, hướng đi xa xa bàn trống. “Ha ha ——” nhìn Đường Dần ‘Chạy trối chết’ bóng lưng, bốn gã đầu trọc đại hán cuồng tứ mà cười to lên. Sau đó, thân thể nhoáng lên, đều ngồi vây quanh ở cô nàng tả hữu. Cô nàng đúng Đường Dần nhu nhược hoàn toàn thất vọng, nhìn nữa này bốn gã đầu trọc, trên mặt chán ghét tình càng tăng lên, nàng làm bộ đứng dậy muốn đi, cầm đầu tên kia đầu trọc hán tử một tay lấy cổ tay của nàng nắm, cợt nhả mà hỏi thăm: “Đẹp đẽ đẹp đẽ, đi đâu? Thế nào chúng ta thứ nhất ngươi muốn đi a?” Cô nàng dùng sức bỏ qua đầu trọc hán tử tay của, tức giận nói ra: “Ta muốn đi công tác!” Đầu trọc hán tử ngoài cười nhưng trong không cười mà nói ra: “Vừa mặt trắng nhỏ kia tại đây ngồi thời điểm, ngươi cũng không có muốn đi công tác ý tứ, vẫn cùng hắn vừa nói vừa cười, thế nào huynh đệ chúng ta thứ nhất ngươi sẽ đi công tác, đẹp đẽ đẹp đẽ, ngươi quá không cho huynh đệ chúng ta mặt mũi nữa!” “Đúng, đúng!” Mặt khác ba người đầu trọc hô theo. Cô nàng nhận thức bốn người này, biết bọn họ là vùng này nổi danh cuồn cuộn, tựa hồ vẫn cùng địa phương đại hắc bang tổ chức có quan hệ, đối với bọn họ vừa đáng ghét, lại không dám đắc tội. Nàng thở sâu, dịu dàng nói: “Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì nha!” Đầu trọc hán tử cười nói: “Cũng không ý tứ gì khác, liền là muốn mời ngươi uống chén rượu.” Vừa nói chuyện, hắn nghiêng người tiếp cận đồng bọn gật đầu. Một tên đầu trọc hội ý, từ trong túi móc ra một chai rượu đỏ, ngã tràn đầy một ly, đổ lên cô nàng trước mặt của. Cô nàng hơi biến sắc, lắc đầu nói ra: “Ta không biết uống rượu...” Không đợi hắn nói xong, đầu trọc hán tử ngắt lời nói: “Ta mời ngươi uống rượu, cho dù là chỉ uống một hớp cũng là ý đó, nói cách khác đúng không để cho ta mặt mũi này!” Cô nàng biết bọn họ những người sống tạm bợ coi trọng nhất đúng mặt, nếu như hôm nay bản thân không uống chén rượu này, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Để phái bọn họ, cô nàng bất đắc dĩ, đem tâm đưa ngang một cái, nói ra: “... Vậy ta chỉ uống một hớp.” “Tốt, tốt, tốt! Ha ha ——” đầu trọc hán tử đắc ý cười ha ha, liên tục gật đầu. Cầm chén rượu lên, cô nàng lấy dũng khí, ngửa đầu uống một hớp rượu lớn. Rượu xuống bụng, một cay độc vị từ trong dạ dày luôn luôn vọt tới tóc của nàng ti, nàng cảm giác mình hơi thở thì đều đã phun ra lửa, trắng noãn khuôn mặt cũng liền biến thành màu đỏ, này hầu gái lang dáng dấp thoạt nhìn càng thêm kiều diễm động nhân. Đầu trọc hán tử thấy mắt đều nhanh thẳng, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, vỗ tay cười to, liên thanh nói ra: “Tửu lượng giỏi, tửu lượng giỏi, ha ha, lại uống một hớp, tới, lại uống một hớp!” “Ta...” Cô nàng còn muốn từ chối, nhưng đầu trọc hán tử cũng cầm chén rượu lên, cứng rắn đi trong miệng của nàng rót. Thoáng qua trong lúc đó, còn dư lại hơn phân nửa ly rượu đều bị cứng rắn rót vào cô nàng trong bụng, sắc mặt của nàng cũng càng phát ra phì hồng. Nàng xóa sạch xóa sạch khóe miệng rượu dấu vết, thở hổn hển nói ra: “Ta hiện tại có thể đi được chưa?” Đầu trọc hán tử cùng vài tên đồng bọn liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra cười xấu xa, gật đầu nói: “Tốt! Ngươi đi giúp nữa!” Nghe nói lời này, cô nàng như trút được gánh nặng, vội vàng đứng lên hình, thế nhưng nàng vừa nãy vừa đứng lên, chợt cảm thấy thiên toàn địa chuyển, dường như toàn bộ thế giới đều đã bay lên. Nàng đứng thẳng không được, thân thể ngay cả hoảng, sau cùng lại ngồi trở lại đến ghế trên, suy nghĩ choáng váng trầm trầm, lại đau lại sưng, lúc này nàng rốt cục ý thức được không được bình thường, mình tửu lượng lại kém, cũng không đến mức như thế chăng tể, đối phương khẳng định ở rượu dặm hạ mê huyễn dược các loại từ đông sang tây. Có thể nàng hiện tại mới nghĩ rõ ràng điểm này cũng đã chậm, ý thức một chút xíu ở trong óc nàng biến mất, ngồi ở ghế trên, thân thể lung lay lắc lắc, biểu hiện trên mặt dại ra, thỉnh thoảng lại nhìn mọi người chung quanh cười khúc khích. Gặp đã đắc thủ, bốn gã đầu trọc hán tử trên mặt cười xấu xa càng đậm, cho nhau nháy mắt, ba chân bốn cẳng đem cô nàng đở lên tới, còn thỉnh thoảng lại nói ra: “Uống nhiều rồi nữa! Không thể uống cũng không cần uống nha, chúng ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi!” Bốn gã đầu trọc hán tử cái dụng tâm thức không rõ cô nàng đi qua sàn nhảy, thẳng tiếp cận phòng khiêu vũ đi cửa sau đi. Bọn họ bên này phát sinh tất cả, đều bị cách đó không xa Đường Dần nhìn rõ ràng. Hắn có cổ phát động, nghĩ xông lên phía trước đem bọn họ cản lại, bất quá rất nhanh hắn liền đem này cổ phát động ép xuống, mình không phải là người lương thiện, không cần thiết đi cứu người nào, () gây phiền toái chẳng khác nào vì mình gây nên phiền phức. Tuy rằng lý trí chiếm thượng phong, bất quá, cô nàng thân ảnh của cũng không ngừng ở trong đầu hắn hiện lên, để hắn có chút tâm phù khí táo. Đáng chết! Đường Dần ở trong lòng thầm mắng một tiếng, hắn đáng ghét loại này phát động không bị khống chế cảm giác. Ngửa đầu một cái, đem rượu trong ly uống sạch sẽ, lập tức hắn giơ tay lên tới, đánh ra một giòn giã hưởng chỉ. Cách đó không xa một tên người nữ phục vụ đã đi tới, hàm cười hỏi: “Ngài, có cần gì không?” “Rượu!” Đường Dần dứt khoát nói ra. “Rượu gì?” Người nữ phục vụ bị hắn chọc cười, tới phòng khiêu vũ, tám chín phần mười cũng là chút rượu. “Rượu mạnh!” “Phục ngươi thêm?” “Có thể!” “Một ly?” “Một chai!” Người nữ phục vụ ngẩn người, nghi ngờ xem mắt Đường Dần, dừng một chút mới hàm cười nói: “Tốt, ngài, xin chờ một chút!” Không lâu sau, cô nàng bưng khay đi trở về, đem một chai phục ngươi thêm phóng tới Đường Dần trước mặt của, sau đó lại thâm sâu sâu nhìn hắn một cái, phương chậm rãi đi ra ngoài. Mở che, Đường Dần đảo mãn một ly, chỉ ngửa đầu một cái, rượu trong ly đã bị hắn uống cạn. Rượu nồng độ cao xuống bụng, hình như vô số cây đao, ở trong cơ thể hắn cắt tới vạch tới, hắn nhắm mắt lại, ngón tay ở trên bàn gấp rút gõ. Qua một hồi lâu, hắn chậm rãi giương đôi mắt, trong nháy mắt đó, phảng phất có hai đạo tinh quang từ ánh mắt hắn giữa bắn ra, chỉ là rất ngắn, lóe lên rồi biến mất. Uống xong một chai cao độ vào hè ngươi thêm sau, Đường Dần loạng choạng lắc lư đi lại khách sạn nghỉ ngơi!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Dần Tại Dị Giới PDF của tác giả Lục Đạo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.