Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khom Lưng Vì Anh

Nếu như bạn là một cô gái, hãy là một cô gái giống như Dịch Tích. Có thể không xinh đẹp nhất trong rất nhiều người đẹp, nhưng nhất định phải là phiên bản xinh đẹp nhất của chính mình. Cho dù hoàn cảnh gia đình có không trọn vẹn đến thế nào, vẫn luôn tự tin vào vị trí của mình là không thể thay thế. Ai có lỗi với mình, nhất định phải khiến người đó trả giá. Tất cả những điều này, Dịch Tích là từ cuộc sống của mình mà rút ra, cũng là vì lời khuyên của một người mà cố gắng. Mà người đó, chính là người mà cô tình cờ gặp lại vào năm cuối đại học, Từ Nam Nho. Trước kia anh là gia sư, còn bây giờ anh là giảng viên của cô. Khó có thể nói cảm giác của Dịch Tích lúc này, sự cố lúc nhỏ quá dằn vặt, cho nên ấn tượng đối với Từ Nam Nho cũng theo đó mà trở nên sâu đậm. Chỉ có anh tin cô, chỉ có anh an ủi cô và nói với cô “đừng gục ngã”. Chính vì như vậy, khi cô đã hoàn toàn trở thành một Dịch Tích xinh đẹp cao ngạo không sợ trời không sợ đất như bây giờ, Dịch Tích đương nhiên sẽ không “bỏ qua” cho anh khi gặp lại. Tiếc rằng, Từ Nam Nho chẳng hề nhận ra cô. Và còn, không hề mảy may rung động trước dáng vẻ của cô như hầu hết những người đàn ông khác. Nhưng cô là Dịch Tích, không đạt được ý nguyện thì không từ bỏ. Dịch Tích thẳng thắn kiêu ngạo, yêu thích ai đó, nhất định phải thể hiện cho đối phương nhìn thấy. Thế nên, vừa tốt nghiệp đại học, cô đã chọn phần thưởng là căn hộ kế bên nhà Từ Nam Nho. Mỗi ngày, xuất hiện trước anh như một sự trùng hợp của số phận.  Nhưng cuối cùng, mọi ảo tưởng lại vỡ nát chỉ trong một đêm. Người có thể khiến cho cô từ bỏ, cũng chỉ có thể là Từ Nam Nho. Cô yêu hết mình, nhưng bóng lưng quay đi vẫn có thể kiên cường đến vậy.  Nếu đã có thể làm một cô gái như Dịch Tích, hãy tìm một người giống như Từ Nam Nho để yêu. Bởi vì thân phận, bởi vì sự lạnh nhạt của cuộc sống, Từ Nam Nho luôn có một con đường với những kế hoạch định sẵn. Anh rất ngại mạo hiểm. Thế nên, cho dù đã thực sự rung động với Dịch Tích, anh cũng kiên quyết dằn lòng xuống. Cho đến khi cô biến mất khỏi cuộc sống của anh, Từ Nam Nho mới nhận thức được rằng, cho dù anh có phủ nhận bao nhiêu đi chăng nữa, cô gái này cũng đã thiêu rụi cuộc sống của anh từ lúc nào. Nhưng Từ Nam Nho vốn là một người trầm lặng, người ở trước mặt anh còn có thể từ chối dứt khoát như vậy thì nói gì đến lúc này, ngay cả cái bóng cũng không còn. Thế nên chỉ có thể cố gắng lưu giữ tất cả những gì đã từng liên quan đến cô ấy. Đó là con mèo mà anh từng không dám chạm vào, đó là quán bar mà ngày trước cô thường hay đến, đó là người em cùng cha khác mẹ mà cô ấy chưa từng thân thiết,... “Tại sao lúc đó anh lại chủ động làm giảng viên hướng dẫn cho Dịch Nhạc?” “...”. Vì cô ấy là em gái của em. “Anh biết em sẽ quay về sao?” “Không biết. Cách nghĩ lúc dẫn dắt Dịch Nhạc là, có lẽ có thể từ miệng Dịch Nhạc nghe được chuyện của em, có lẽ một ngày nào đó em quay về, em sẽ phát hiện giáo viên hướng dẫn của Dịch Nhạc là anh, sau đó... Nhớ tới anh, nhớ tới còn tồn tại một người như vậy”. Lời tâm sự này, là rất rất lâu sau này Từ Nam Nho mới nói với Dịch Tích. Bởi vì trước lúc đó, hai người vẫn đang trong thế trận giằng co. Một người mang vết thương vì tình cảm bị khước từ quay lại chỉ muốn đùa giỡn một chút để dịu đi cảm giác không cam lòng. Còn một người, cho dù đã nhận thức rõ ràng tình cảm của bản thân vẫn không chịu thừa nhận, chỉ bởi vì rào cản thân phận giảng viên. Cho đến lúc, tấm màng bị xé rách. Một đêm vô tình, phá vỡ mọi rào cản. Dịch Tích tự thuyết phục chính mình, đêm đầu tiên trao cho anh chỉ là bởi vì cô cũng không quan trọng vấn đề này lắm. Thế nhưng, nếu như cô không để tâm, tại sao lại phải là anh? Cũng giống như Từ Nam Nho, khi nhìn thấy vệt đỏ chói mắt ấy, toàn bộ lý thuyết mà anh xây dựng về khoảng cách của hai người, hoàn toàn sụp đổ. Cô không phải là cô gái phóng khoáng như cô luôn thể hiện, cô cũng không trái ngược với hình mẫu mà anh đặt ra cho mình. Cô hoạt bát, sôi nổi, quậy phá và thường trêu đùa anh, nhưng cô không phải hư hỏng, tuyệt đối là không. Thế là, “người thầy quốc dân" muốn chịu trách nhiệm, “học trò cá biệt" muốn trả thù, Dịch Tích và Từ Nam Nho chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương, ít ra ban đầu thì là vậy. Nhưng rồi, diễn mà như không diễn, giả giả thật thật, lại ở bên nhau tự nhiên như vậy. Đương nhiên, cục diện này là do bạn bè tốt của cả hai cùng nhau cố gắng. Nhưng khúc mắc của ngày xưa, những hy sinh âm thầm, tất cả dần dần được hé lộ. Thì ra, không phải là anh không nhớ em. Thì ra, em nói đã quên anh, chỉ là nói dối. Đã biết rồi, vậy thì ở bên nhau thôi. Em vẫn là em, xinh đẹp tự tin, có thể vì anh mà chống đối gia tộc. Anh vẫn là anh, lạnh lùng trầm tĩnh, có thể vì em mà từ bỏ mọi kế hoạch được định sẵn. Em nguyện khom lưng vì anh, nhưng anh không cần. Quãng đời còn lại anh sẽ tự mình xây dựng một vương quốc, để em có thể mãi mãi làm một công chúa, của riêng anh. … Tình yêu của Từ Nam Nho và Dịch Tích bắt đầu với nhiều băn khoăn và khúc mắc, nhưng trái tim của họ thật sự chân thành. Sinh ra trong gia đình hào môn, liệu có mấy ai được chủ động tình cảm? Nhưng mà họ lại làm được, Dịch Tích muốn có quyền tự chủ, cô đã phải chứng minh năng lực trong công việc của mình. Từ Nam Nho muốn được đứng bên cạnh Dịch Tích, anh phải chấp nhận quay về với thân phận mà anh vốn không hề thích. Nhưng đó mới là tình yêu, biết rõ mình là ai, ở vị trí nào, và cần phải làm gì cho người mình thương, không phải sao? Câu chuyện là một bản tình ca với nhiều cung bậc cảm xúc, có những khoảng lặng khi hai người thoảng nhớ đến nhau trong lúc chia xa, có nhịp đập rộn rã mỗi khi ở cạnh nhau, có sự êm đềm lãng mạn trong những lúc cảm xúc dâng trào, có khúc nhạc đệm đến từ những người bạn dễ thương, có những nốt nhạc buồn vui lẫn lộn của những người thân trong gia đình. Cũng có những nốt nhạc lệch nhịp cho những đoạn tình cảm không thể có kết thúc. Nhưng có lẽ điều mà ít ai ngờ tới nhất, chính là “người thầy quốc dân" Từ Nam Nho. Dịch Tích cảm thấy, anh không nên dạy thương mại, mà nên dạy ngôn ngữ học, bởi vì anh rất giỏi trong lĩnh vực chuyển nghĩa. Tình huống dưới đây là một ví dụ. Dịch Tích: “Cầu hôn mà không quỳ em sẽ không đồng ý.” Từ Nam Nho liền quỳ xuống trước con mắt muốn rớt khỏi tròng của đám bạn bè. Dịch Tích hoảng sợ: “Hay… hay là thôi đi, đợi sau này chỉ có hai người chúng ta, anh hãy quỳ.” Từ Nam Nho: “Được, sau này mỗi ngày đều quỳ.” Và quả thật, mỗi ngày sau đó, Từ Nam Nho ngày nào cũng quỳ, nhưng mà là quỳ ở trên giường. Dịch Tích hối hận vô cùng, mình bắt người ta quỳ, nhưng tại sao người đau eo lại là mình??? ___________ '' '': Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 *** Cả đêm qua Dịch Tích không ngủ, đến 5 giờ sáng mới chợp mắt được một lát. Nhưng chưa được bao lâu thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Trong nhà vốn yên tĩnh, lúc này Dịch Tích từ trên lầu đi xuống đã thấy hai mẹ con đang ăn sáng trong phòng ăn. “Sao hôm nay thức sớm vậy Tích Tích?” Người phụ nữ có khuôn mặt được chăm sóc kỹ càng nở nụ cười vẫy tay chào cô, “Cùng ăn sáng không?” Tuy nhiệt tình nhưng lại có cảm giác xa cách. “Không ăn đâu, sắp trễ giờ rồi.” Mặt Dịch Tích không biểu cảm đáp lại, sau đó cầm chìa khóa xe đi thẳng ra cửa. Buổi sáng, vào giờ cao điểm dòng xe gần như kẹt cứng, cho dù có gấp cỡ nào đi nữa thì cũng phải đợi đèn xanh đèn đỏ sáng lên. Lúc đèn đỏ sáng lên, Dịch Tích nhấn phanh nhìn dòng xe từ từ di chuyển về trước. Đúng lúc này, chuông di động reo lên, cô liền nhanh tay bắt máy. Sau khi mở bluetooth nối âm điện thoại với xe, tiếng thì thầm ngắt quãng của Hoàng Vi ngay lập tức vang lên. Giọng cô âm trầm hòa cùng với tia nắng buổi sáng, không hiểu sao có cảm giác vui mừng nói: “Sao bây giờ cậu còn chưa đến?” Dịch Tích một tay đặt trên vô lăng, tay kia chống lên cửa xe đáp: “Kẹt xe đó cô hai.” “Ngày đầu tiên đi học mà cậu lại dám tới trễ, bắt đầu điểm danh rồi kia kìa.” Dịch Tích chán nản nhìn về đèn đỏ ở phía xa xa hỏi: “Điểm danh xong chưa? Cũng được, dù sao tớ cũng bị điểm danh vắng vậy hôm nay tớ không đến nữa…” “Ơ kìa, tớ nói đùa với cậu thôi, hôm nay thầy không có điểm danh.” “Cậu nói cái gì?” Dịch Tích cao giọng hỏi lại, “Không điểm danh thì mới sáng ra cậu gọi tớ đi học làm gì?” “Không phải vậy, là tiết này không điểm danh, nhưng tiết sau chắc chắn điểm danh! Để tớ nói cậu nghe, giáo viên mới dạy môn Đầu tư học này chỉ cần điểm danh ai vắng một lần thì người đó cũng đừng mong qua được kỳ thi cuối kỳ.” “Cậu lần nào cũng nói vậy.” “Lần này là thật, giảng viên này là… Ui, cậu đến đi rồi tớ nói, Dịch Tích Tích, cậu là sinh viên năm tư rồi thì biết tự giác một chút đi.” Mắt thấy thời gian đèn đỏ sắp hết, Dịch Tích lấy tay xoa xoa huyệt thái dương bực bội nói: “Được rồi, tớ cúp máy trước đây, còn phải lái xe nữa.” “Được”, Hoàng Vi đè thấp giọng nói “Cậu tới nhanh một chút.” Năm tư tuy là có ít tiết học, nhưng lại là năm học quan trọng nhất trong cả quá trình đại học. Nếu lúc này mà còn nợ môn thì sau này phải đi đường vòng mới có thể thuận lợi tốt nghiệp. Ngay cả việc tốt nghiệp cũng phiền phức như vậy thì không chừng lão già ở nhà sẽ nhớ cô mà chết mất. Trên đường lại kẹt xe thêm một đoạn, mà xui xẻo hơn là có ai đó bám theo phía sau xe cô. Lần này kẹt xe lâu như vậy, lúc cô đến trường thì tiết thứ 2 cũng sắp bắt đầu rồi. “Gì chứ, con đường lớn như vậy mà cũng có thể bám đuôi, cứ như nằm nằm sau gáy vậy.” Dịch Tích một bên lầm bầm, một bên tìm chỗ dừng xe. Trong trường có không ít xe, khó khăn lắm cô mới tìm được vị trí trống để dừng xe, nhưng do gấp gáp cộng thêm buổi sáng mắt còn chưa mở hết nên suýt tí nữa phạm phải lỗi. Cô kéo cần gạt số rồi nhanh chóng lùi xe. Thân xe đột nhiên rung lên, kèm theo tiếng va chạm “Ầm” một tiếng. Dịch Tích ngẩn người, ló đầu ra cửa kính nhìn: “Không phải chứ?” Giờ phút này, phần đuôi của chiếc G-Class màu đen của cô đâm sầm vào chiếc xe màu trắng, nhất thời che đi nhãn hiệu chiếc xe, cũng không biết là đụng trúng chỗ nào của chiếc xe kia. “A! Lại có người đụng xe nữa kìa.”, Hai học sinh đi xe đạp băng qua bên kia đường nói với nhau. “Chạy nhanh trên đường đụng trúng xe Volkswagen, sau đó bị xe kia đuổi theo? Oa, chắc lần này chủ xe đền đủ luôn?” “Chiếc xe màu đen kia ngầu quá đi.” “Đúng đó.” … Hai học sinh vừa nói vừa đi chậm lại ngoái đầu xem vụ va chạm bên đây. Dịch Tích bị người khác nhìn chằm chằm mà không khỏi thở dài, mặc niệm cho chính mình từ lúc ra khỏi nhà liền gặp phải xui xẻo. Mở cửa xe bước xuống, cô cũng không nhìn phải ứng của chủ chiếc xe Volkswagen mà trước tiên đi lại xem “thương tích” trên xe. Chiếc G-Class này là mẫu xe mới ra năm nay, lão già nhà cô mới tặng cho cô mấy ngày trước, mới lái được hai ngày lại bị đụng xe, đúng là xui xẻo. Bên cạnh có tiếng mở cửa xe, Dịch Tích biết người đó là chủ xe nên cô từ chỗ đuôi xe đứng lên, ngước mắt nói: “Thật xin lỗi, tôi đang vội đến lớp nên nhất thời…” Giọng nói đột nhiên im bặt. Dịch Tích nhìn người trước mắt, mi mắt giật nhẹ rồi im lặng. Làm sao để hình dung người đàn ông trước mặt đây? Nếu chỉ lấy bốn chữ “lớn lên ưa nhìn” để hình dung thì không đủ. Trên người mặc áo sơ mi quần đen, đôi lông mày tinh xảo đang nhíu lại, tuy rằng ánh mắt của người này không sắc bén nhưng cũng làm người khác có cảm giác áp lực. Anh đứng đó, bỗng làm Dịch Tích nhớ về trận tuyết ở Nam Bắc, rồi nhớ về bức tranh sơn dầu có gam màu lạnh kia được treo trong nhà. Cô hơi hơi nghiêng đầu, có chút nghi hoặc tại sao Hoàng Vi không hề nhắc đến trong trường này còn có một nhân vật như vậy. “Thành thật xin lỗi, chuyện này là lỗi của tôi, lúc nãy tôi không chú ý nhìn.” Dịch Tích một lần nữa lên tiếng, nở nụ cười tươi khách khí nói, “Thành thật xin lỗi, hay là, anh cho tôi số điện thoại, hoặc là tôi để lại số điện thoại của tôi? Đến lúc đó xem phí sửa chữa bao nhiêu, tôi đền cho anh.” Bởi vì bản thân có nụ cười rực rỡ lại dịu dàng nhưng lại mười phần yêu nghiệt kia, khuôn mặt của cô, ngay từ lúc chào đời đã là kiểu không an phận. Mà người đàn ông chuyển tầm mắt từ vị trí va chạm của hai xe đến gương mặt cô, chỉ nhàn nhạt liếc một cái. “Mua bảo hiểm xe chưa?” Dịch Tích lắc đầu: “Còn chưa kịp mua bảo hiểm.” Mời các bạn đón đọc Khom Lưng Vì Anh của tác giả Lục Manh Tinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi - Tửu Tiểu Thất
Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi Tác phẩm: Bà Xã! Theo Anh Về Nhà Đi Full Tác giả: Tửu Tiểu Thất Thể loại: Hài, Giả gay, Phúc hắc nam chủ, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Văn học phương Đông Nguồn:>> muacauvong – TVE
eBook Thư Ký Tình Yêu - Mạc Nhan full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Thư Ký Tình Yêu     Tác phẩm: Thư Ký Tình Yêu -  Luyến ái thư kí Full Tác giả: Mạc Nhan Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Văn học phương Đông Tình trạng bản gốc: 10 chương Hoàn Tình trạng edit: Completed Editor: LinhMaroon. Nguồn: >>ss meoconlunar —TTV—-
Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp
Tình Y êu C ủa C ô N àng C ố C hấp         Tên gốc: Hồng kỳ chưa đổ, Thái kỳ đã bay / Tình yêu đơn phương không thay đổi. Tác giả: Ta là Tô Tố Nguồn convert: >>thienthanh2807 Tangthuvien mời vô Bạn nào thích nữ chủ ngu đến siêu việt, tính tình quái dị => mời vô Bạn nào thích cười xả láng => mời vô Chừng nào hoàn bộ Thư kí tình yêu mình sẽ bắt đầu post bộ này ha. Mong cả nhà ủng hộ :D  *** Thể Loại: Hiện đại, hài, nam biến thái nữ quái thai (tính tình), nữ truy nam, HE Tình Trạng: Hoàn Số Chương: 42 + 3PN Truyện được thể hiện dưới lời kể của nữ chính- Diệp Hồng Kỳ. Cô là một cô nàng “quái thai” với tính cách chẳng giống ai, nhưng lại mạnh mẽ, lạc quan hơn bất kì ai.  Tình yêu của cô cũng như tựa truyện rất là cố chấp. Trong lòng cô suốt ba năm cô theo đuổi một người tên là Ninh Mạc, thừa biết anh không yêu, nhưng cô không dám thừa nhận, vì như thế cô mới có thể ở bên cạnh anh lâu một chút, nếu như thổ lộ thì tất cả sẽ tan thành mây khói. Cô nàng này vừa làm tôi buồn cười vừa khâm phục. Khâm phục bởi sự kiên nhẫn trong tình cảm của Hồng Kỳ với Ninh Mặc. Cô có thể làm mọi thứ cho Ninh Mặc, sẵn sàng hi sinh vì anh, nói sao nhỉ, nếu được so sánh thì tôi ví cô ấy giống Harley Quinn thần tượng của tôi. Sự nhiệt tình lẫn điên rồ đều có trong nữ chính, cô có thể làm cái đuôi của anh suốt quãng đường từ trường về nhà anh dưới cái nắng 42 độ, hay làm chân sai việc, phát tờ rơi, vác đồ, làm bất cứ việc nào anh cần, mà không một lời than trách. Cô yêu anh một cách lú lẫn khi tưởng anh bị tai nạn nghiêm trọng đến nỗi thiếu máu, chẳng cần biết mình nhóm máu gì lại lập tức muốn hiến máu cứu anh. “Anh ấy cần nhóm máu gì, tôi chính là nhóm máu đó! ” Hay khi thấy anh tay trong tay với người con gái khác, lại ngây ngốc chúc mừng anh đã tìm được người con gái lý tưởng. Nhưng sự nhiệt tình ấy lại không hề làm tôi cảm thấy chán ghét. Tôi rất không thích con gái vì luỵ tình mà quá nhu nhược, cô nàng của câu chuyện này là một người rất mạnh mẽ, yêu được buông được. Chỉ là lúc trước do bên cạnh Ninh Mặc không có ai và anh cũng không phủ nhận tình cảm với cô nên cô luôn ngây ngốc với anh như thế. Ninh Mặc là tiểu thái tử của tập đoàn Tường Thực. Có thể trong quá trình đọc chúng ta nghĩ anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn với nữ chính. Nhưng ngay từ khi đọc những dòng đầu tiên, tôi lại cảm thấy anh có tình cảm với cô.  Anh biết cô thường theo đuôi anh mỗi lần tan học. Có một lần vì trời nắng quá, anh đoán chắc cô ngốc này chắc cũng không màng mà đi theo, nên đành để lại chai nước ven đường rồi giả bộ đi tiếp. Cô nàng đơn thuần đó lại có thể vì một chai nước mà vui vẻ đến vậy, thật là ngốc mà! Anh cứ nghĩ cô sẽ mãi mãi thích anh, sẽ mãi mãi đi theo anh, như cô đã từng làm ba năm nay. Nhưng đến khi anh muốn cô vào công ty anh làm việc, cô lại từ chối, đến khi nhìn cô đi bên cạnh người con trai khác, trong lòng anh lại khó chịu. Vì sao ba năm qua anh không nhận ra, anh đã yêu cô ngốc này mất rồi… Tiễn Đạc - trong một lần vì làm chân sai việc cho Ninh Mặc cô đã gặp hắn, lúc đó hắn là người đã cười nhạo cô trèo cao, vì tức giận cô lỡ uống quá nhiều rượu để rồi… cô nhốt hắn vào toilet nam đập một trận, cưỡm hết tất cả đồ trên người hắn, rồi bỏ trốn về ký túc xá, ngủ một giấc đến sáng. Sau đó phát hiện có một số đồ quí giá nằm trong túi của mình, cô nàng của chúng ta lại chẳng thèm nghĩ là của ai, liền đăng lên mạng rao bán nó :)) (*anh này chỉ là một trong số nam phụ, không quan trọng lắm :)) mục đích bổ sung vì anh này là lý do để tạo mối oan gia cho anh tiếp theo với nữ 9 :))) Thái Kỳ - một tên biến thái siêu cấp, nếu như nói Hồng Kỳ cô là kẻ quái thai, thì tên Thái Kỳ này là kẻ biến thái tuyệt đỉnh. Hắn chính là người mua lại những món đồ cô lấy từ Tiễn Đạc, tưởng vớt được con cá lớn chẳng ngờ lại bị tên đó báo cảnh sát tóm gọn. Sau khi được bảo lãnh, cô lại tiếp tục gặp hắn trong công ty xin việc của mình. Nghĩ hắn là quản lý nên đành chân chó mà vuốt mông ngựa, ấy thế khi được nhận lại biết hắn ta chỉ là trợ lý, trợ lý, trợ lý mà thôi (từ ngữ quan trọng, cần nhấn mạnh ba lần). Còn cô là gì thì là trợ lý của trợ lý đó, chính là hắn vẫn hơn cô một bậc.  Cô và hắn chẳng thù ghét gì nhau đâu, chỉ là... oan gia thôi. Ngày đầu tiên gặp nhau ở công ty, hắn lại dám lừa cô đi wc ở bụi cỏ, mời cô ăn cơm thì lại không đem theo tiền...v..v. Nhưng lâu lâu cô và hắn cũng có một vài điểm chung,khi cô vào toilet nữ trộm giấy vệ sinh thì hắn cũng vào toilet nam trộm theo, cô gặp máu thì xỉu hắn cũng thế, điều quan trọng là hắn thường giúp cô chọc giận Ninh Mặc.:)) Và hắn cũng có nhiều lúc đáng yêu, hắn đã từng khen cô không tồi mà. “Kỳ thật tôi cũng nghĩ, cô trừ bỏ tính cách có chút khiếm khuyết, vẻ ngoài có chút tỳ vết, tinh thần có chút bệnh bệnh ra, thì cô cũng là một cô gái không tồi!” Thái Kỳ anh gặp cô chỉ mới ba tháng, nhưng tình cảm anh dành cho cô có lẽ đã là ba năm, người con gái ngồi dưới mưa năm đó, người có đôi mắt quật cường và xinh đẹp nhất, đã chạm vào nơi sâu nhất trong tim anh. Kể từ ngày đó anh luôn mang quyết tâm sẽ tìm kiếm và trân trọng cô hơn tên Ninh Mạc kia. Câu chuyện này là sự tranh đấu giữa hai anh nhà, với 2 tính cách trái ngược nhau. Một người dùng kỉ niệm bốn năm, và một người dùng thời gian ba tháng, cùng giành trái tim của một cô gái ngốc. Ai mới là người cô lựa chọn?  “Ninh tiểu tổng, sở thích chiếm bồn cầu mà không đi đại tiện này của cậu, phải sửa đi!” Các bạn nếu thấy thắc mắc nam 9 là ai? Thì hãy lội lại tên gốc của tựa truyện thì sẽ biết nhé :)). Đây là một câu chuyện hài giữa các màn đấu khẩu của nam 9 và nữ 9 cùng với việc mối tình tay ba, vừa sủng vừa ngọt không hề ngược đâu :3 Nếu bạn thấy hay hãy like và share ủng hộ review team nhé #Nguyệt_Phi - fb/ReviewNgonTinh0105
eBook Hoa Si Hoàng Hậu - Hồng Chu full prc, pdf, epub [Xuyện Không]
Hoa Si Hoàng Hậu       Tác giả: Hồng Chu Thể loại: Xuyên không, Hài hước, Cổ đại, Ngôn tình, Văn học phương đông Nguồn convert: >> Nguyệt Ly – TTV