Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khom Lưng Vì Anh

Nếu như bạn là một cô gái, hãy là một cô gái giống như Dịch Tích. Có thể không xinh đẹp nhất trong rất nhiều người đẹp, nhưng nhất định phải là phiên bản xinh đẹp nhất của chính mình. Cho dù hoàn cảnh gia đình có không trọn vẹn đến thế nào, vẫn luôn tự tin vào vị trí của mình là không thể thay thế. Ai có lỗi với mình, nhất định phải khiến người đó trả giá. Tất cả những điều này, Dịch Tích là từ cuộc sống của mình mà rút ra, cũng là vì lời khuyên của một người mà cố gắng. Mà người đó, chính là người mà cô tình cờ gặp lại vào năm cuối đại học, Từ Nam Nho. Trước kia anh là gia sư, còn bây giờ anh là giảng viên của cô. Khó có thể nói cảm giác của Dịch Tích lúc này, sự cố lúc nhỏ quá dằn vặt, cho nên ấn tượng đối với Từ Nam Nho cũng theo đó mà trở nên sâu đậm. Chỉ có anh tin cô, chỉ có anh an ủi cô và nói với cô “đừng gục ngã”. Chính vì như vậy, khi cô đã hoàn toàn trở thành một Dịch Tích xinh đẹp cao ngạo không sợ trời không sợ đất như bây giờ, Dịch Tích đương nhiên sẽ không “bỏ qua” cho anh khi gặp lại. Tiếc rằng, Từ Nam Nho chẳng hề nhận ra cô. Và còn, không hề mảy may rung động trước dáng vẻ của cô như hầu hết những người đàn ông khác. Nhưng cô là Dịch Tích, không đạt được ý nguyện thì không từ bỏ. Dịch Tích thẳng thắn kiêu ngạo, yêu thích ai đó, nhất định phải thể hiện cho đối phương nhìn thấy. Thế nên, vừa tốt nghiệp đại học, cô đã chọn phần thưởng là căn hộ kế bên nhà Từ Nam Nho. Mỗi ngày, xuất hiện trước anh như một sự trùng hợp của số phận.  Nhưng cuối cùng, mọi ảo tưởng lại vỡ nát chỉ trong một đêm. Người có thể khiến cho cô từ bỏ, cũng chỉ có thể là Từ Nam Nho. Cô yêu hết mình, nhưng bóng lưng quay đi vẫn có thể kiên cường đến vậy.  Nếu đã có thể làm một cô gái như Dịch Tích, hãy tìm một người giống như Từ Nam Nho để yêu. Bởi vì thân phận, bởi vì sự lạnh nhạt của cuộc sống, Từ Nam Nho luôn có một con đường với những kế hoạch định sẵn. Anh rất ngại mạo hiểm. Thế nên, cho dù đã thực sự rung động với Dịch Tích, anh cũng kiên quyết dằn lòng xuống. Cho đến khi cô biến mất khỏi cuộc sống của anh, Từ Nam Nho mới nhận thức được rằng, cho dù anh có phủ nhận bao nhiêu đi chăng nữa, cô gái này cũng đã thiêu rụi cuộc sống của anh từ lúc nào. Nhưng Từ Nam Nho vốn là một người trầm lặng, người ở trước mặt anh còn có thể từ chối dứt khoát như vậy thì nói gì đến lúc này, ngay cả cái bóng cũng không còn. Thế nên chỉ có thể cố gắng lưu giữ tất cả những gì đã từng liên quan đến cô ấy. Đó là con mèo mà anh từng không dám chạm vào, đó là quán bar mà ngày trước cô thường hay đến, đó là người em cùng cha khác mẹ mà cô ấy chưa từng thân thiết,... “Tại sao lúc đó anh lại chủ động làm giảng viên hướng dẫn cho Dịch Nhạc?” “...”. Vì cô ấy là em gái của em. “Anh biết em sẽ quay về sao?” “Không biết. Cách nghĩ lúc dẫn dắt Dịch Nhạc là, có lẽ có thể từ miệng Dịch Nhạc nghe được chuyện của em, có lẽ một ngày nào đó em quay về, em sẽ phát hiện giáo viên hướng dẫn của Dịch Nhạc là anh, sau đó... Nhớ tới anh, nhớ tới còn tồn tại một người như vậy”. Lời tâm sự này, là rất rất lâu sau này Từ Nam Nho mới nói với Dịch Tích. Bởi vì trước lúc đó, hai người vẫn đang trong thế trận giằng co. Một người mang vết thương vì tình cảm bị khước từ quay lại chỉ muốn đùa giỡn một chút để dịu đi cảm giác không cam lòng. Còn một người, cho dù đã nhận thức rõ ràng tình cảm của bản thân vẫn không chịu thừa nhận, chỉ bởi vì rào cản thân phận giảng viên. Cho đến lúc, tấm màng bị xé rách. Một đêm vô tình, phá vỡ mọi rào cản. Dịch Tích tự thuyết phục chính mình, đêm đầu tiên trao cho anh chỉ là bởi vì cô cũng không quan trọng vấn đề này lắm. Thế nhưng, nếu như cô không để tâm, tại sao lại phải là anh? Cũng giống như Từ Nam Nho, khi nhìn thấy vệt đỏ chói mắt ấy, toàn bộ lý thuyết mà anh xây dựng về khoảng cách của hai người, hoàn toàn sụp đổ. Cô không phải là cô gái phóng khoáng như cô luôn thể hiện, cô cũng không trái ngược với hình mẫu mà anh đặt ra cho mình. Cô hoạt bát, sôi nổi, quậy phá và thường trêu đùa anh, nhưng cô không phải hư hỏng, tuyệt đối là không. Thế là, “người thầy quốc dân" muốn chịu trách nhiệm, “học trò cá biệt" muốn trả thù, Dịch Tích và Từ Nam Nho chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương, ít ra ban đầu thì là vậy. Nhưng rồi, diễn mà như không diễn, giả giả thật thật, lại ở bên nhau tự nhiên như vậy. Đương nhiên, cục diện này là do bạn bè tốt của cả hai cùng nhau cố gắng. Nhưng khúc mắc của ngày xưa, những hy sinh âm thầm, tất cả dần dần được hé lộ. Thì ra, không phải là anh không nhớ em. Thì ra, em nói đã quên anh, chỉ là nói dối. Đã biết rồi, vậy thì ở bên nhau thôi. Em vẫn là em, xinh đẹp tự tin, có thể vì anh mà chống đối gia tộc. Anh vẫn là anh, lạnh lùng trầm tĩnh, có thể vì em mà từ bỏ mọi kế hoạch được định sẵn. Em nguyện khom lưng vì anh, nhưng anh không cần. Quãng đời còn lại anh sẽ tự mình xây dựng một vương quốc, để em có thể mãi mãi làm một công chúa, của riêng anh. … Tình yêu của Từ Nam Nho và Dịch Tích bắt đầu với nhiều băn khoăn và khúc mắc, nhưng trái tim của họ thật sự chân thành. Sinh ra trong gia đình hào môn, liệu có mấy ai được chủ động tình cảm? Nhưng mà họ lại làm được, Dịch Tích muốn có quyền tự chủ, cô đã phải chứng minh năng lực trong công việc của mình. Từ Nam Nho muốn được đứng bên cạnh Dịch Tích, anh phải chấp nhận quay về với thân phận mà anh vốn không hề thích. Nhưng đó mới là tình yêu, biết rõ mình là ai, ở vị trí nào, và cần phải làm gì cho người mình thương, không phải sao? Câu chuyện là một bản tình ca với nhiều cung bậc cảm xúc, có những khoảng lặng khi hai người thoảng nhớ đến nhau trong lúc chia xa, có nhịp đập rộn rã mỗi khi ở cạnh nhau, có sự êm đềm lãng mạn trong những lúc cảm xúc dâng trào, có khúc nhạc đệm đến từ những người bạn dễ thương, có những nốt nhạc buồn vui lẫn lộn của những người thân trong gia đình. Cũng có những nốt nhạc lệch nhịp cho những đoạn tình cảm không thể có kết thúc. Nhưng có lẽ điều mà ít ai ngờ tới nhất, chính là “người thầy quốc dân" Từ Nam Nho. Dịch Tích cảm thấy, anh không nên dạy thương mại, mà nên dạy ngôn ngữ học, bởi vì anh rất giỏi trong lĩnh vực chuyển nghĩa. Tình huống dưới đây là một ví dụ. Dịch Tích: “Cầu hôn mà không quỳ em sẽ không đồng ý.” Từ Nam Nho liền quỳ xuống trước con mắt muốn rớt khỏi tròng của đám bạn bè. Dịch Tích hoảng sợ: “Hay… hay là thôi đi, đợi sau này chỉ có hai người chúng ta, anh hãy quỳ.” Từ Nam Nho: “Được, sau này mỗi ngày đều quỳ.” Và quả thật, mỗi ngày sau đó, Từ Nam Nho ngày nào cũng quỳ, nhưng mà là quỳ ở trên giường. Dịch Tích hối hận vô cùng, mình bắt người ta quỳ, nhưng tại sao người đau eo lại là mình??? ___________ '' '': Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 *** Cả đêm qua Dịch Tích không ngủ, đến 5 giờ sáng mới chợp mắt được một lát. Nhưng chưa được bao lâu thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Trong nhà vốn yên tĩnh, lúc này Dịch Tích từ trên lầu đi xuống đã thấy hai mẹ con đang ăn sáng trong phòng ăn. “Sao hôm nay thức sớm vậy Tích Tích?” Người phụ nữ có khuôn mặt được chăm sóc kỹ càng nở nụ cười vẫy tay chào cô, “Cùng ăn sáng không?” Tuy nhiệt tình nhưng lại có cảm giác xa cách. “Không ăn đâu, sắp trễ giờ rồi.” Mặt Dịch Tích không biểu cảm đáp lại, sau đó cầm chìa khóa xe đi thẳng ra cửa. Buổi sáng, vào giờ cao điểm dòng xe gần như kẹt cứng, cho dù có gấp cỡ nào đi nữa thì cũng phải đợi đèn xanh đèn đỏ sáng lên. Lúc đèn đỏ sáng lên, Dịch Tích nhấn phanh nhìn dòng xe từ từ di chuyển về trước. Đúng lúc này, chuông di động reo lên, cô liền nhanh tay bắt máy. Sau khi mở bluetooth nối âm điện thoại với xe, tiếng thì thầm ngắt quãng của Hoàng Vi ngay lập tức vang lên. Giọng cô âm trầm hòa cùng với tia nắng buổi sáng, không hiểu sao có cảm giác vui mừng nói: “Sao bây giờ cậu còn chưa đến?” Dịch Tích một tay đặt trên vô lăng, tay kia chống lên cửa xe đáp: “Kẹt xe đó cô hai.” “Ngày đầu tiên đi học mà cậu lại dám tới trễ, bắt đầu điểm danh rồi kia kìa.” Dịch Tích chán nản nhìn về đèn đỏ ở phía xa xa hỏi: “Điểm danh xong chưa? Cũng được, dù sao tớ cũng bị điểm danh vắng vậy hôm nay tớ không đến nữa…” “Ơ kìa, tớ nói đùa với cậu thôi, hôm nay thầy không có điểm danh.” “Cậu nói cái gì?” Dịch Tích cao giọng hỏi lại, “Không điểm danh thì mới sáng ra cậu gọi tớ đi học làm gì?” “Không phải vậy, là tiết này không điểm danh, nhưng tiết sau chắc chắn điểm danh! Để tớ nói cậu nghe, giáo viên mới dạy môn Đầu tư học này chỉ cần điểm danh ai vắng một lần thì người đó cũng đừng mong qua được kỳ thi cuối kỳ.” “Cậu lần nào cũng nói vậy.” “Lần này là thật, giảng viên này là… Ui, cậu đến đi rồi tớ nói, Dịch Tích Tích, cậu là sinh viên năm tư rồi thì biết tự giác một chút đi.” Mắt thấy thời gian đèn đỏ sắp hết, Dịch Tích lấy tay xoa xoa huyệt thái dương bực bội nói: “Được rồi, tớ cúp máy trước đây, còn phải lái xe nữa.” “Được”, Hoàng Vi đè thấp giọng nói “Cậu tới nhanh một chút.” Năm tư tuy là có ít tiết học, nhưng lại là năm học quan trọng nhất trong cả quá trình đại học. Nếu lúc này mà còn nợ môn thì sau này phải đi đường vòng mới có thể thuận lợi tốt nghiệp. Ngay cả việc tốt nghiệp cũng phiền phức như vậy thì không chừng lão già ở nhà sẽ nhớ cô mà chết mất. Trên đường lại kẹt xe thêm một đoạn, mà xui xẻo hơn là có ai đó bám theo phía sau xe cô. Lần này kẹt xe lâu như vậy, lúc cô đến trường thì tiết thứ 2 cũng sắp bắt đầu rồi. “Gì chứ, con đường lớn như vậy mà cũng có thể bám đuôi, cứ như nằm nằm sau gáy vậy.” Dịch Tích một bên lầm bầm, một bên tìm chỗ dừng xe. Trong trường có không ít xe, khó khăn lắm cô mới tìm được vị trí trống để dừng xe, nhưng do gấp gáp cộng thêm buổi sáng mắt còn chưa mở hết nên suýt tí nữa phạm phải lỗi. Cô kéo cần gạt số rồi nhanh chóng lùi xe. Thân xe đột nhiên rung lên, kèm theo tiếng va chạm “Ầm” một tiếng. Dịch Tích ngẩn người, ló đầu ra cửa kính nhìn: “Không phải chứ?” Giờ phút này, phần đuôi của chiếc G-Class màu đen của cô đâm sầm vào chiếc xe màu trắng, nhất thời che đi nhãn hiệu chiếc xe, cũng không biết là đụng trúng chỗ nào của chiếc xe kia. “A! Lại có người đụng xe nữa kìa.”, Hai học sinh đi xe đạp băng qua bên kia đường nói với nhau. “Chạy nhanh trên đường đụng trúng xe Volkswagen, sau đó bị xe kia đuổi theo? Oa, chắc lần này chủ xe đền đủ luôn?” “Chiếc xe màu đen kia ngầu quá đi.” “Đúng đó.” … Hai học sinh vừa nói vừa đi chậm lại ngoái đầu xem vụ va chạm bên đây. Dịch Tích bị người khác nhìn chằm chằm mà không khỏi thở dài, mặc niệm cho chính mình từ lúc ra khỏi nhà liền gặp phải xui xẻo. Mở cửa xe bước xuống, cô cũng không nhìn phải ứng của chủ chiếc xe Volkswagen mà trước tiên đi lại xem “thương tích” trên xe. Chiếc G-Class này là mẫu xe mới ra năm nay, lão già nhà cô mới tặng cho cô mấy ngày trước, mới lái được hai ngày lại bị đụng xe, đúng là xui xẻo. Bên cạnh có tiếng mở cửa xe, Dịch Tích biết người đó là chủ xe nên cô từ chỗ đuôi xe đứng lên, ngước mắt nói: “Thật xin lỗi, tôi đang vội đến lớp nên nhất thời…” Giọng nói đột nhiên im bặt. Dịch Tích nhìn người trước mắt, mi mắt giật nhẹ rồi im lặng. Làm sao để hình dung người đàn ông trước mặt đây? Nếu chỉ lấy bốn chữ “lớn lên ưa nhìn” để hình dung thì không đủ. Trên người mặc áo sơ mi quần đen, đôi lông mày tinh xảo đang nhíu lại, tuy rằng ánh mắt của người này không sắc bén nhưng cũng làm người khác có cảm giác áp lực. Anh đứng đó, bỗng làm Dịch Tích nhớ về trận tuyết ở Nam Bắc, rồi nhớ về bức tranh sơn dầu có gam màu lạnh kia được treo trong nhà. Cô hơi hơi nghiêng đầu, có chút nghi hoặc tại sao Hoàng Vi không hề nhắc đến trong trường này còn có một nhân vật như vậy. “Thành thật xin lỗi, chuyện này là lỗi của tôi, lúc nãy tôi không chú ý nhìn.” Dịch Tích một lần nữa lên tiếng, nở nụ cười tươi khách khí nói, “Thành thật xin lỗi, hay là, anh cho tôi số điện thoại, hoặc là tôi để lại số điện thoại của tôi? Đến lúc đó xem phí sửa chữa bao nhiêu, tôi đền cho anh.” Bởi vì bản thân có nụ cười rực rỡ lại dịu dàng nhưng lại mười phần yêu nghiệt kia, khuôn mặt của cô, ngay từ lúc chào đời đã là kiểu không an phận. Mà người đàn ông chuyển tầm mắt từ vị trí va chạm của hai xe đến gương mặt cô, chỉ nhàn nhạt liếc một cái. “Mua bảo hiểm xe chưa?” Dịch Tích lắc đầu: “Còn chưa kịp mua bảo hiểm.” Mời các bạn đón đọc Khom Lưng Vì Anh của tác giả Lục Manh Tinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Giang Sơn Bất Hối - Đinh Mặc
Tên eBook: Giang Sơn Bất Hối (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đinh Mặc Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Trọng lượng vận chuyển: 650 g   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 472   Ngày xuất bản: 09/2014   Nguồn: webtruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Giang Sơn Bất Hối Giới thiệu: Nhan Phá Nguyệt suốt đời này chẳng quên, đêm đó đôi mắt chàng đã mù, thương tích đầy mình, nhưng vẫn cố chấp cõng nàng, chạy điên cuồng trong sương mù lạnh lẽo. Khi cùng đường tuyệt lộ, chàng cất tiếng cười lớn, tiếng cười chấn động cả núi rừng: - Anh hùng trong thiên hạ tề tựu tại đây chỉ để làm ô nhục sự trong sạch của nàng. Hôm nay tại hạ sẽ vì nàng mà táng mạng, xin được lãnh giáo chư vị vài chiêu. Chàng ôm nàng, lấy sức một mình để chống lại trăm người, đao thương chém xuống như tuyết rơi. Mời các bạn đón đọc Giang Sơn Bất Hối của tác giả Đinh Mặc.
Mộ Phần Trái Tim - Đản Đản 113
Tên eBook: Mộ phần trái tim (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đản Đản 113 Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngược luyến, Văn học phương Đông   Nguồn: qttp.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Mộ Phần Trái Tim Văn án Một tòa thành trái tim, một mộ phần, ngôi mộ chôn cất những người sống. Trong cổ tích, nàng tiên cá biến thành bọt biển, biến mất trong đại dương, hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc mãi mãi. Trong hiện thực, hoàng tử chỉ nhớ nước mắt nàng tiên cá thầm khóc dưới ánh trăng, từ đó về sau công chúa sẽ mãi ở trong ngôi mộ hôn nhân đó. Nhưng mà, cho tới bây giờ, chỉ là Tống Dư Vấn tự ép mình, cho nên vượt mọi chông gai, cũng chỉ có thể bước đi một mình về phía trước. Bởi cô ở trong câu chuyện cổ đó, mãi mãi chỉ là nữ diễn viên phản diện. Mời các bạn đón đọc Mộ Phần Trái Tim của tác giả Đản Đản 113.
Chẳng Thể Nói Lời Yêu - Lâm Phỉ Nhiên
Tên Ebook: Chẳng Thể Nói Lời Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lâm Phỉ Nhiên Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Dịch Giả: Vương Thanh Tâm   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 408   Ngày xuất bản: 28/11/2014   Giá bìa: 95.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chẳng Thể Nói Lời Yêu Giới thiệu: Nhưng tôi tin, trong cuộc đời của mỗi cô gái đều từng có một người con trai như vậy. Anh ta có thể mãi mãi chỉ là nỗi tương tư thầm kín của riêng bạn, hoặc cũng có thể bạn là một người may mắn được thần tình yêu chiếu cố, hai người sẽ cùng nắm tay nhau đi hết quãng đường đời. Có thể anh ta không đẹp trai cho lắm, tính tình không tốt cho lắm, nhưng vì có sự xuất hiện của một thứ tình cảm gọi là “yêu”, mọi thứ đều trở nên khác biệt. Bạn khao khát được anh ta để mắt đến, bạn có thể vì anh ta mà cố gắng thay đổi bản thân, bạn sẵn sàng vì anh ta mà trở nên mạnh mẽ, tất cả chỉ bởi một chữ “yêu”. Mời các bạn đón đọc Chẳng Thể Nói Lời Yêu của tác giả Lâm Phỉ Nhiên.  
Yêu Nữ Quầy Bar - Mỹ Nữ Biến Đại Thụ
Tên ebook: Yêu Nữ Quầy Bar (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Mỹ Nữ Biến Đại Thụ Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Văn học   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Yêu Nữ Quầy Bar Giới thiệu: 'Cho tôi một điếu thuốc' là câu đầu tiên em nói với tôi. Trước câu nói này, chúng tôi chỉ là những người xa lạ khi chạm mặt trên đường. Có phải em là tất cả của đời tôi, là mục đích sống của đời tôi không mà sao cứ mỗi khi xa em, tôi lại thấy mình như đi lệch hướng? Mỗi khi bên em, tôi cố gắng đi đúng đường, cố gắng bám lấy đúng mục tiêu - là em. Nếu ai từng đọc Yêu nữ quầy bar, chắc chắn sẽ choáng ngợp và bị cuốn theo ngay từ những trang đầu tiên bởi khung cảnh tình tứ của các nhân vật trong truyện nhưng xin các bạn đừng quên rằng cái gì cũng có giá của nó. Đằng sau những màn tình cảm lãng mạn hay những lời nói ngọt ngào trong truyện chất chứa một chữ "cay". Đây là câu chuyện tình cay đắng mà bất kỳ ai đọc cũng cảm thấy xót xa cho tất cả các số phận trong truyện, đặc biệt là Diệp Tử và Lý Hải Đào. Nếu có ai đó bảo rằng chỉ cần có tình yêu là có tất cả thì chắc hẳn sau khi đọc xong Yêu nữ quầy bar, họ sẽ phải nhìn nhận lại. Tình yêu hiện tại đôi khi không phải là tất cả. "Lửa thử vàng" thì tình yêu cần có thời gian thử thách. Diệp Tử và Hải Đào có thể nói là yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu đến si mê nhưng liệu đó có phải là tất cả không? Giá như Diệp Tử không phải là gái bán hoa. Giá như cô không quá hận đời với mối tình trước đến độ không còn chút tin tưởng nào vào một mối quan hệ lâu bền. Giá như Hải Đào không phải là một chàng trai có được cả cái mã và cái tài. Giá như anh không mắc phải cửa ải mỹ nhân bởi những người con gái khác mỗi khi giận hờn Diệp Tử … thì có lẽ Yêu nữ quầy bar đã trở thành câu chuyện cô bé lọ lem tìm được hạnh phúc của mình và câu nói "Ở hiền gặp lành" đã là một chân lý không cần chứng minh. Tôi còn nhớ nhất trong truyện khi Diệp Tử quyết định sang Singapore kết hôn với một đại gia, bỏ lại Hải Đào quằn quại trong đau khổ. Với suy nghĩ "Nếu như không lấy được người mình yêu nhất thì lấy ai cũng vậy…", Hải Đào đã quyết định kết hôn với Tiểu Lâm - một đồng nghiệp của mình rồi lầm tưởng rằng Diệp Tử đã mãi chỉ chìm trong dĩ vãng. Nhưng trớ trêu thay, đến giờ phút cuối cùng, khi cả Diệp Tử và Hải Đào nhận ra tình cảm thật của mình thì cũng là lúc hai người mang tới nỗi đau cho Tiểu Lâm. Tiểu Lâm quyết định đi du học bởi nếu cứ kết hôn với Hải Đào, cả ba cùng tổn thương. Cô đã thốt lên ba tiếng trong đau khổ "Em rút lui". Trước lúc ra đi, Tiểu Lâm đã nói với Diệp Tử: "Thật sự chính tôi cũng không biết ai trong hai ta mới là người thứ ba?". Câu hỏi đã gợi nhiều suy nghĩ trong tôi, phải chăng chính Hải Đào mới là người phải chịu trách nhiệm cho tất cả sự đau khổ ấy? Và rồi cho dù Tiểu Lâm rút lui lần này thì có ai dám chắc rằng không còn một Tiểu Lâm nữa phải ra đi? Câu chuyện cứ tiếp diễn như vậy, hai người họ yêu nhau nhưng tình yêu của họ luôn bị thử thách bởi người thứ ba hoặc bị những ghen tuông, hiểu lầm khiến họ phải chia ly… Như chiếc chun cao su, căng ra rồi về lại vị trí cũ, bình yên nhưng liệu chiếc chun ấy có mãi chịu nổi sự "kéo cưa dày vò" để tìm lại vị trí của mình hay không? "Giọt nước làm tràn ly", liệu rằng tình yêu khi bị thử thách quá nhiều lần và hai người phải chịu nhiều hiểu lầm thì họ có sống hạnh phúc bên nhau dù tình yêu vẫn còn hay không? Đó chắc hẳn sẽ mãi là câu hỏi của mỗi người khi yêu. Mời các bạn đón đọc Yêu Nữ Quầy Bar của tác giả Mỹ Nữ Biến Đại Thụ.