Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vụng Trộm Giấu Không Thể Giấu - Trúc Dĩ

Tựa khác: Thầm Thích Anh Không Giấu Được / Vụng Trộm Yêu Anh “Bởi vì em không biết ở kiếp sau. Còn có thể gặp được anh không? Cho nên kiếp này em mới nỗ lực như vậy. Đem những điều tốt đẹp nhất cho anh.” (*) Gặp lại anh Gia Hứa lần nữa là khi Tang Trĩ đã là cô gái 18 tuổi, đủ trưởng thành để dấu đi những cảm xúc yêu thương sâu đậm dưới tận đáy lòng. Cô có thể mỉm cười nhẹ nhàng với anh, thật lòng muốn xem anh như anh trai mà đối đãi. Bởi vì, Tang Trĩ biết, từ trước đến nay, anh Gia Hứa thật sự thật sự rất tốt với cô, anh đã luôn yêu thương quan tâm và sủng ái cô rất nhiều. Những món quà tặng anh gửi đến vẫn còn đó, những cử chỉ dịu dàng kia vẫn như vậy, những âm thanh từ giọng nói tiếng cười của anh vẫn lưu luyến không thôi…   Thế nhưng, ngược lại bây giờ Đoàn Gia Hứa lại không thể xem Tang Trĩ như là em gái nhỏ nữa rồi. Có lẽ, ở khoảnh khắc rất lâu nhiều năm về trước khi Tang Trĩ gom hết tất cả tiền trong túi của cô lặng lẽ đưa cho anh để anh có thể không cần làm việc mệt nhọc. Hay có lẽ, ở khoảnh khắc cô bỏ vào tay anh những viên kẹo ngọt ngào làm quà tặng. Hay có lẽ, khi nhìn thấy cô với gương mặt đẫm lệ tại sân bay hôm ấy… anh dường như đã động tâm rồi.    Cô bé nhỏ ấy cứ thế ở trong lòng anh, trong tim anh, một giây cũng chưa từng rời đi. Chỉ là, lúc này anh mới nhận ra mà thôi. Vậy thì, Tang Trĩ, trước kia là em thầm thích anh, bây giờ hãy để anh theo đuổi em nhé?   Vì thế, những tháng ngày sau này, sẽ là những chuỗi ngày vô cùng vô cùng ngọt ngào và ấm áp của Đoàn Gia Hứa và Tang Trĩ. Bởi vì, tình cảm của họ chính là hàng triệu mảnh ghép nho nhỏ, nhẹ nhàng xếp lại cùng nhau, tạo thành một bức tranh rực rỡ và xinh đẹp.    ***  "Vụng trộm không thể giấu" là một bộ truyện hay với nội dung đơn giản là quá trình từ thanh xuân đến trưởng thành trong tình yêu của cô bé Tang Trĩ. Truyện chuyên sủng, ngọt ngào và cực kì cảm động rất thích hợp thư giãn thoải mái sau những ngày làm việc mệt mỏi. Trong truyện, mỗi một nhân vật đều được tác giả xây dựng tốt và ấn tượng.    Một nam chính Đoàn Gia Hứa, tưởng cà lơ phất phơ với mọi thứ nhưng kì thực lại rất nghiêm túc, chân thành và ấm áp. Sự yêu thương sủng ái anh dành cho Tang Trĩ có nhiều việc nhìn thì nhỏ nhặt nhưng rất cảm động. Bởi, anh là người tinh tế, bao dung và đặc biệt coi trọng tình cảm.   Nữ chính Tang Trĩ là một cô bé xinh đẹp thông minh và đáng yêu. Cô có thể đôi lúc ương bướng, ngang ngạnh một chút nhưng lại rất nhạy cảm và hiểu chuyện. Đặc biệt, những tình cảm yêu thương sâu đậm cô dành cho nam chính thật sự xúc động. Những phân đoạn nội tâm này, tác giả miêu tả cực kì hay và đi vào lòng người đọc. Dường như, chúng ta cũng đã từng trải qua cảm xúc ấy.    Ngoài tình yêu ra thì các mối quan hệ khác như tình thân, tình bạn… trong truyện cũng được nói đến khá rõ. Một ba Tang Vinh mẹ Lê Bình hết lòng yêu thương sủng ái con gái, một anh trai Tang Diên tuy có lúc độc miệng đáng ghét nhưng luôn chăm sóc, chiều chuộng và bảo vệ em gái mọi lúc mọi nơi.   Tất cả đã tạo nên một câu chuyện nhẹ nhàng, sủng ngọt vui vẻ nhưng không kém phần nội hàm, sâu sắc. Vì thế, mn hãy nhảy hố để có thể bật cười trước những màn cãi nhau đầy muối của anh em nhà họ Tang hay xúc động trước những rung động đầu đời và sự cố gắng nỗ lực để đi đến hạnh phúc của cặp đôi nam nữ chính nhé. Mình đảm bảo mn sẽ k hề thất vọng đâu ạ. Nhiệt liệt đề cử nè.  ____________   (*): Trích bản dịch lời bài hát Chỉ vì quá yêu anh do Đinh Phù Ny thể hiện. (**): Trích lời bài hát Anh đợi em được không? do Mỹ Tâm thể hiện. *** Tang Trĩ nghỉ hè không có việc gì mà làm, trôi qua cực kì thanh nhàn. Có đôi khi sẽ bị bạn bè hẹn đi ra ngoài chơi, còn lại phần lớn thời gian chính là một người ở lại nhà vẽ. Thỉnh thoảng sẽ gặp Đoàn Gia Hứa vài lần Cùng với nàng không giống nhau lắm, Đoàn Gia Hứa bận rộn công việc, mỗi ngày tăng ca đến mười một mười hai điểm, thời gian nghỉ ngơi đều là nói không chủ định như thế gạt ra. Trừ ngẫu nhiên đơn hưu, mỗi ngày cơ bản không có thời gian. Bình thường, Tang Trĩ chỉ có thể thừa dịp giờ cơm đoạn thời gian quá khứ tìm hắn. Nhưng khách quan lên nàng tại tuyên hà, hai người dị địa thời điểm, cũng tốt hơn nhiều Biết lập nghiệp vốn là mệt mỏi, mà lại Đoàn Gia Hứa cũng tại tận khả năng bớt thời gian theo nàng Tang Trĩ cũng không có cảm thấy sinh khí, chỉ cảm thấy thời gian này nhàm chán quá phận Cứ như vậy qua thời gian một tuần Tang Trĩ bắt đầu ở vốn có sự tình bên trên, lại tìm cho mình một ít chuyện làm. Bởi vì tại trên mạng xoát đến một cái video, Tang Trĩ không khỏi đối với nấu cơm thấy hứng thú. Trong nhà nguyên liệu nấu ăn nhiều, nàng cũng không cần đi ra mua, hào hứng tới, trực tiếp đứng lên hướng phòng bếp chạy Đối video, Tang Trĩ án lấy bên trên trình tự, từng bước một nghiêm túc hoàn thành. Nàng cảm thấy mình mỗi một bước thao tác đều phá lệ hoàn mỹ, trừ khi đến nồi, chuẩn bị lật thời điểm. Tang Trĩ làm việc có cái cực lớn nguyên tắc, làm sự tình coi như mất mặt cũng không có quan hệ, chỉ cần không thương tổn đến da thịt của mình một phân một hào là được. Ngày làm việc, trong nhà chỉ có một mình nàng. Cho nên Tang Trĩ lăn qua lăn lại thế nào, cũng không có người biết. Nàng đứng tại chỗ suy tư dưới, đem rửa sạch tay, về đến phòng bên trong. Tang Trĩ lật ra kiện dài tới mắt cá chân dài áo khoác, bộ đến trên thân, sau đó dùng khăn quàng cổ bao lấy cổ. Nghĩ nghĩ, Tang Trĩ lại đeo lên găng tay, khẩu trang, cùng một bộ vô độ đếm được kính mắt, nàng từ trong ngăn kéo xuất ra bịt mắt, che lại cái trán, lúc này mới ra gian phòng. Mới vừa đi tới phòng ăn vị trí, cửa trước chỗ liền truyền đến động tĩnh Tang Trĩ trái tim trùng điệp nhảy dưới, mắt vừa nhấc, liền đối mặt Tang Diên giống nhìn thấy thiểu năng đồng dạng ánh mắt. Nàng có một chút điểm xấu hổ, cứng đờ đứng tại chỗ: "Ca, ngươi tại sao trở lại? *** Đừng ngại yêu thầm mà nghĩ nó ngược, đây là một bộ sủng văn, ngọt ngào, xuyên xuốt là màn vung cẩu lương vào mặt FA chúng ta đấy. Năm mười ba tuổi ấy, Tang Trĩ thầm thích một người đàn ông. Người đàn ông đó lạnh lùng uể oải, ăn nói cà lơ phất phơ, thường hay đến nhà cô, cả một buổi chiều nằm lì trong phòng anh trai cô chơi game. Thỉnh thoảng thấy cô vào đưa hoa quả đồ ăn vặt, anh cũng chỉ thờ ơ ngước mắt lên, cười rất yêu nghiệt: “Cô bé, em sao thế? Sao vừa nhìn thấy anh là đỏ mặt vậy?” ~~Trích đoạn vui (Tâm lượm nhặt)~~ Anh chậm rãi thở hắt ra, gằn từng tiếng hỏi: “Anh già?” Tang Trĩ lại gật đầu: “Anh già.” “…” “Cô bé, em thấy anh già?” Đoàn Gia Hứa nhìn thẳng vào mắt cô, thấy quá hoang đường, không vui nói: “Vậy sao em không gọi anh là chú?” “Ơ”, Tang Trĩ nghĩ nghĩ, cảm thấy rất hợp tình hợp lý, đổi xưng hô ngay lập tức, “Chú.” “…” ~~ Trích đoạn vui 2 (Tâm lượm nhặt) ~~ “Bé Tiểu Tang, anh thấy hơi buồn.” Đoàn Gia Hứa trêu cô, “Em nói vài câu mát tai để anh giải sầu coi?” Tang Trĩ ngờ vực nhìn anh: “Nói gì ạ?” “Em nói…” Đoàn Gia Hứa không cần nghĩ ngợi, “Anh Gia Hứa đẹp trai số 1.” Tang Trĩ: "...." Mời các bạn đón đọc Vụng Trộm Giấu Không Thể Giấu của tác giả Trúc Dĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình của tác giả Thanh Thanh Thùy Tiếu. Quý Noãn bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Mặc Cảnh Thâm – người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn. Khi tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Mặc – là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Mặc – Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành. Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ. *** Tóm tắt Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình là một tiểu thuyết ngôn tình ngược tâm của tác giả Thanh Thanh Thùy Tiếu. Câu chuyện xoay quanh nhân vật nữ chính Quý Noãn, một cô gái kiêu ngạo, cá tính, căm ghét cuộc hôn nhân liên hôn giữa hai nhà Mặc – Quý. Cô đã từng dùng cái chết để ép chồng mình là Mặc Cảnh Thâm ly hôn, dẫn đến nhà họ Quý sụp đổ, bản thân cô thì lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam. Mười năm sau, Quý Noãn bất ngờ xuyên về quá khứ, khi ấy cô vẫn là bà Mặc. Cô quyết tâm sửa chữa sai lầm của mình, níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Review Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình là một tiểu thuyết ngôn tình ngược tâm nhưng không quá bi lụy. Câu chuyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, lôi cuốn, khiến người đọc không thể rời mắt. Nữ chính Quý Noãn là một cô gái xinh đẹp, kiêu ngạo, cá tính. Cô có một quá khứ đau thương, bị gia đình ép gả cho Mặc Cảnh Thâm. Ban đầu, cô không yêu Mặc Cảnh Thâm, thậm chí còn căm ghét anh. Nhưng dần dần, cô nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông yêu thương, bảo vệ cô nhất. Nam chính Mặc Cảnh Thâm là một người đàn ông lạnh lùng, ít nói nhưng vô cùng thâm tình. Anh yêu Quý Noãn từ cái nhìn đầu tiên, nhưng vì không muốn cô bị tổn thương nên anh đã luôn che giấu tình cảm của mình. Câu chuyện của Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm là một câu chuyện tình yêu đầy trắc trở, sóng gió. Nhưng cuối cùng, họ cũng đã vượt qua tất cả để đến được với nhau. Một số điểm nổi bật của tiểu thuyết Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình: Câu chuyện hấp dẫn, lôi cuốn: Câu chuyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, lôi cuốn, khiến người đọc không thể rời mắt. Từ những âm mưu, thủ đoạn của những kẻ muốn hãm hại Quý Noãn và nhà họ Quý, đến những nỗ lực của Quý Noãn để sửa chữa sai lầm, níu giữ cuộc hôn nhân, trả thù những kẻ đã hại cô… tất cả đều khiến người đọc không thể đoán trước được diễn biến của câu chuyện. Nhân vật được xây dựng chân thực, ấn tượng: Các nhân vật trong truyện đều được xây dựng chân thực, ấn tượng, có cá tính riêng. Nữ chính Quý Noãn là một cô gái xinh đẹp, kiêu ngạo, cá tính nhưng cũng rất đáng thương. Nam chính Mặc Cảnh Thâm là một người đàn ông lạnh lùng, ít nói nhưng vô cùng thâm tình. Tình tiết ngược tâm nhưng không quá bi lụy: Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình là một tiểu thuyết ngôn tình ngược tâm nhưng không quá bi lụy. Câu chuyện có nhiều tình tiết khiến người đọc rơi nước mắt, nhưng cuối cùng, Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm cũng đã vượt qua tất cả để đến được với nhau. Nhìn chung, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình là một tiểu thuyết ngôn tình ngược tâm đáng đọc. Câu chuyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, lôi cuốn, nhân vật được xây dựng chân thực, ấn tượng và tình tiết ngược tâm nhưng không quá bi lụy. Mời các bạn mượn đọc sách Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình của tác giả Thanh Thanh Thùy Tiếu.
Mắt Giai Nhân
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Ngôn tình Mắt Giai Nhân của tác giả Hạ Thu. Chưa đêm nào vũ trường "Nhất Dạ Vương" đông khách như là đêm nay cả. Phải mở cửa, cúi đầu chào số lượng khách đông kỷ lục từ chiều đến giờ, anh bồi Hải Tâm nghe cơ thể rã rời. Mệt bở hơi tai! Theo cách nói của dân miền Bắc. Mười giờ đêm, số lượng khách vắng dần. Tựa lưng vào cây cột đá lát men lạnh toát, anh đưa tay che miệng, kính đáo ngáp một cái dài rồi vặn vẹo người những khớp xương kêu răng rắc. Thật... sảng khoái! Lại có khách! Thấy một cô gái xăm xăm bước vềcổng vũ trường, Hải Tâm bật thẳng người lên, niềm nở với nụ cười chuyên nghiệp: - Cô cho soát vé. - Tôi không có vé và tôi cũng không đến vũ trường đâu. Giọng cô gái êm êm đầy ấn tượng. Không có vé, không đến vũ trường! Hải Tâm tròn đôi mắt. Bây giờ anh mới nhận ra cô gái trước mặt mình không giống người đến vũ trường để vui một chút nào. Cô mặc chiếc áo thun cộc tay màu trắng và chiếc quần Jean ôm sát người đã bạc màu. Chân đi đôi dép da mòn xẹp lép và tay thì cầm theo ổ bánh mì. Gương mặt cô cũng thế, chẳng điểm phấn son và mái tóc ngang bồng rối bù lên. Như thể cô đã phải chạy trong gió một quãng đường dài. Tôi nói thật đó, anh cho tôi vào trong một phút thôi. Tôi cần tìm gấp một người - Giọng cô gái cắt ngang dòng suy luận của Hải Tâm. Ngẩng đầu lên anh nhẹ lắc đầu: - Rất tiếc, tôi không thể cho cô vào trong được. - Vì sao thế? - Cô gái ngây ngô hỏi: - Sợ tôi vào luôn rồi không ra hả? Cũng có ý đó, nhưng Hải Tâm lịch sự: - Không có, chỉ vì cách ăn mặc của cô không đáp ứng theo qui định của vũ trường. khách đến đây buộc phải ăn mặc đẹp và... đặc biệt không được mang dép. Đưa mắt nhìn lên bảng nôi qui, cô gái nhẹ thở ra: - Đành vậy rồi, nhưng tôi đến có phải để khiêu vũ đâu. Tôi đến tìm người rồi đi ngay. - Không được - Hải Tâm vẫn cương quyết lắc đầu: - Là đệ nhất vũ trường, tôi làm sao cho một người ăn mặc xuềnh xoàng như cô chạy tới chạy lui làm náo loạn vũ trường được chứ? - Nếu vậy thì... - Cắn nhẹ môi cô gái nói: - Anh vào tìm giúp dùm tôi. Chuyện gấp lắm, không chần chừ được. - Chuyện gì mà gấp? - Hải Tâm nhìn đôi mày cô gái, nói nhanh: - Mẹ nó đang hấp hối. - Hả? - Hải Tâm giật bắn mình - Chuyện lớn thế thật ư? Cô gái gật đầu thiểu não: - Đúng như vậy. Mẹ nó đang hấp hối trên giường bệnh. Chờ được nhìn thấy nó lần cuối rồi nhắm mắt. Anh vui lòng giúp dùm chọ Tên nó là... Như Nguyện. - Được, được... Tôi đi ngay - Hải Tâm không dám chần chừ, quay lưng bước vội. Được mấy bước, như chợt nhớ, anh quay lại: - Cô đứng đây, hễ có khách là mở cửa giùm tôi nhé. Như thế này này... - Không cần phải dạy đâu. Cắt lời anh, cô gái xua tay: - Lúc nãy tôi đã thấy anh làm rồi. Có phải thế này không? - Vừa kéo tay mở cửa vừa cúi đầu chào cung kính. - Phải rồi. Hải Tâm gật đầu, trao cho cô chiếc nón: - Đội lên đi cho giống. - Được, Anh đi đi... Hải Tâm chưa đi khỏi, cô gái đã bật lên cười thành tiếng, lè lưỡi và soi bóng mình trong tấm gương. Cô biết chắc, thế nào cũng bị nhỏ Như Nguyện chửi chọ Dám trù mẹ nó hấp hối, sắp chết đến nơi... thật ra... cô cũng có phần quá đáng. Nhưng nếu không nói thế... liệu anh bồi có giúp không? Túng thế tùng quyền. Gia Cát Khổng Minh đã dạy rành rành trong binh pháp. Hơn nữa... chuyện này... cũng vì cứu nó mà ra. Ai biểu thằng Tài em nó đem tin trễ quá làm gì. Báo hại cô chạy đến hụt hơi mà chiếc xe đạp đâu rồi nhỉ? Lúc nãy vội quá, cô quăng đại trên thềm sân vũ trường. Hỏi biết có còn hay mất? Giật mình chợt nhớ, cô dán mắt vào cửa kính nhìn ra, bất chợt la lên một tiếng. - Ái chà! Có một đôi mắt khác, ngoài cửa kính cũng đang nhìn cô chăm chú. Ai vậy nhỉ Một phút trôi qua, cô mới đoán được đó là khách đến vũ trường. -Mở cửa! Bàn tay gõ nhẹ vào khung cửa. Gật đầu, cô đưa mắt nhìn chăm chăm vào người mới đến đẹp trai không thể tưởng. Tựa diễn viên Hồng Không^ng vậy. - Mở cửa! - Thấy cô cứ ngẩn ra để ngó mình. Chàng trai cau đôi mày lại. - Dạ! - Chợt tỉnh, cô vội đưa tay lên mở cửa. Nhưng đẩy ra hay kéo vào đây? Sao bỗng dưng... cô không nhớ vậy. Càng kéo vào càng chốt cứng. - Sao vậy cưng? - Tự tay kéo mở cửa ra, chàng trai nhướng mày nhìn cô khôi hài, hỏi: - Sững sờ vì thấy anh quá đẹp trai. Có phải không? Bị nói đúng tim, má Kỳ Duyên đỏ bừng xấu hổ. Hất mặt lên, cô thẹn thùng chống chế: - Không dám dẹp trai đâu. Tại tôi... thấy lạ... nên ngó vậy thôi. - Lạ chỗ nào? - Nhướng một con mắt lên, chàng cười trêu: - Nói thử coi. Có phải... nụ cười của anh làm em nhói tim không? Quả không sai. Tim Kỳ Duyên đang đập ầm lên xao xuyến trước nụ cười quá đẹp, quá "trơ" của hắn đây. Tránh không nhìn vào đôi mắt long lanh sáng rực của hắn, Kỳ Duyên đáp lạnh lùng: - Tại sao phải nhói tim: "anh đẹp hay xấu can hệ gì tôi chứ?" - Tốt! - Búng chóc ngón tay, hắn gí mặt mình sát mặt cô: - Biết thân, biết phận vậy sẽ tránh được nỗi khổ thất tình. Bởi... báo cho em một tin buồn... Tôi sắp phải cưới vợ rồi... một nàng vừa đẹp lại vừa giàu. Tuyệt vời chưa... Khều nhẹ mũi cô một cái, hắn cười khì rồi bước đi nhanh. Điên khùng! Đưa tay lên mũi, phủi chỗ ngón tay hắn chạm vào, lòng Kỳ Duyên bỗng nao nao một cảm giác lạ lùng. Nó nửa như bực mình, nửa như hốt hoảng? Mà bực mình, tức giận chuyện gì? Vì câu nói của hắn? Có mà điên lên được... mới gặp mặt một lần, mấy phút thôi... lẽ nào... hắn đào hoa đến thế? Có thuật thu hồn bắt vía? Sao mình phải ngẩn ngơ, ngơ ngẩn? Quả thật có vấn đề! Nhảm nhí, nhảm nhí thôi! Kỳ Duyên bật lên cười lớn. Cô chẳng thể nào phải lòng gã con trai ấy được. Chỉ tổ khổ thân, thiệt mình không ra tích sự gì. Đám con trai ngu ngốc ấy... không đáng một xu. Nghĩ đến chuyện cặp bồ, tim Kỳ Duyên lại nhói đau. Vết thương năm nào lại bật ra rỉ máu. Bốn năm rồi... bốn năm rồi cô vẫn chưa quên... Cạnh bên nhà, lại chung bàn, suốt mười hai năm dài cùng học, nên Kỳ Duyên thân Như Nguyện lắm. Nó cũng vậy... dù hoàn cảnh gia đình hai đứa trái ngược nhau. Như Nguyện giàu sung sướng bấy nhiêu thì Kỳ Duyên nghèo khó, vất vả bấy nhiêu. Ngày ngày, trong lúc Như Nguyện ở không, ăn sung mặc sướng được kẻ hầu người hạ thì Kỳ Duyên phải còng lưng phụ ba đẩy xe ba bánh viên chiên khắp nẻo đường để bán. Bữa đói, bữa nọ Dễ có thể gặp nhau trò chuyện, Như Nguyện đã phải đến nhà phụ Kỳ Duyên băm thịt, vò viên. Bao kỷ niệm vui buồn... hai đứa xem nhau như ruột thịt, miếng bánh cắn đôi. Vậy mà năm đó... chỉ vì một gã con trai... hai đứa suýt đã giận nhau. Chuyện xảy ra vào cuối năm lớp 12, khi Như Nguyện và Kỳ Duyên, hai đứa bước vào tuổi trăng tròn mười tám. Như Nguyện đẹp lắm, đẹp nhất trường cấp III thị xã. Đẹp đến nỗi... ai cũng nói, nếu thi hoa hậu, nó sẽ đoạt giải ngaỵ Còn Kỳ Duyên... cô chưa nghe ai khen mình đẹp, mỗi lúc soi gương. Thật đó, cô thấy mình đẹp chán. Tuy không mặn mà sắc sảo như bạn, cô thấy mình có nét đẹp ngầm, đầy ấn tượng. Thanh Nhân là lớp trưởng của cộ Anh cao ráo, đẹp trại, thanh tú. Ăn nói đàng hoàng, chững chạc kèm theo nụ cười rất có ấn tượng. Nên... từ lâu... anh đã là thần tượng của các cô gái trẻ. Trong đó có cả Kỳ Duyên và Như Nguyện. Hai đứa cùng ngưỡng mộ và... để ý anh... mà... không dám nói... Cho đến khi... Nguyện lọt vào mắt của anh. Để tiếp cận người đẹp, anh gián tiếp thông qua Kỳ Duyên. Nhờ cô làm trung gian, mai mối. Không hiểu được ý đồ, chiến thuật của anh, Kỳ Duyên đã ngộ nhận một cách sai lầm. Cô ngỡ mình là trung tâm mà anh theo đuổi. Mừng đến phát điên lên, cô quay cuồng như chong chóng. Bao nhiêu tiền ba cho, dành dụm mua bộ đề cương tốt nghiệp, cô dốc hết vào mớ son phấn, áo quần. Tối ngày lo chưng diện khoe mẽ như con công điệu đàng, xí xọn: - Chà, nhỏ Kỳ Duyên dạo này dọn quá! Có mùa xuân rồi hả - Mấy nhỏ bạn ngồi bàn dưới thầm thắc mắc. - Không sai! Lòng ngập đầy hưng phấn và hạnh phúc. Kỳ Duyên khoe ngay không giấu giếm: - Cho tụi bây hay, anh Nhân lớp trưởng đang theo tao đó - Cái gì? - Những đôi mắt mở tròn xoe rồi những chiếc miệng bật lên cười lớn. Kỳ Duyên tức tối: - Thật đó. Tụi bây không tin sao? Dạo này anh Nhân thân với tao dữ lắm. - Thân với mày... nhưng yêu Như Nguyện. Một đứa tài lanh đã nói, cả bọn thích thú nhìn mặt Kỳ Duyên tái đi. - Yêu Như Nguyện. Ai nói với tụi mày? - Cần gì ai nói, nhìn qua là biết ngay - Nhún vai tụi nó tỉnh queo. Còn tàn nhẫn phán một câu đầy tự ái: - Nhỏ Như Nguyện đẹp như vậy không chọn, hỏng lẽ chọn được một đứa xấu như mày. Thiệt... không biết nghĩ chút nào. Tội nghiệp chưa! Rồi bọn chúng rành rành, chắc ăn như bắp, nhưng Kỳ Duyên vẫn không tin. Tối đó, cô quyết gặp anh hỏi cho ra lẽ. - Đúng vậy! - Anh gật đầu ngay, không hay mình làm tổn thương trái tim cô: - Anh yêu Như Nguyện, em giúp anh nhé! Rõ rồi! Trái tim thắt đau trong lồng ngực. Không muốn anh nhìn thấy nước mắt chảy tràn xuống má mình. Kỳ Duyên vụt chạy thật nhanh. Nghe đất trời đảo lộn. Chuyện phút chốc tới miệng mấy con xí xọn, đồn lan khắp cả trường. Để mỗi lần nhìn thấy mặt cô, tụi nó đứa nào cũng bụm tay che miệng cười khúc khích. Chúng thầm đặt cho cô một biệt danh: "Đỉa đeo chân hạc". Xấu hổ, xấu hổ tột cùng, cô bỗng giận lây luôn Như Nguyện. Bạn thân cái quái gì. Giữa lúc cô khổ đau bị thất tình, bị mọi người châm chọc, nó cứ ung dung hạnh phúc cặp bồ với Thanh Nhân. Về còn hí hửng kể cô nghe, được anh thế này, được anh thế nọ... - Cậu yêu Thanh Nhân? Chuyện đó có thật không? - Một hôm Như Nguyện bỗng hỏi câu ấy - Thật thì sao? - Điên tiết lên, Kỳ Duyên vùng hét lớn. - Cậu đã là người chiến thắng, còn sợ gì nữa chứ? Tớ không giành của cậu đâu mà có giành cũng chẳng được nào. Cậu là thiên nga, tớ là vịt trời xấu xí. - Kỳ Duyên đừng nói vậy? - Vụt ôm cứng lấy cô, Như Nguyện lắc đầu: - Tớ xin lỗi, tớ không biết gì cả. Lúc nãy... vừa mới nghe nhỏ Hoa kể lại thôi. Cậu đau khổ lắm phải không? Bị chạm đến nỗi đau, Kỳ Duyên tủi thân oà khóc. Như Nguyện tự trách mình: - Tớ thật tệ, chẳng biết gì mà cũng tại cậu thôi. Chuyện lớn như vậy mà sao không kể mình nghe? - Kể làm gì? - Kỳ Duyên cay đắng: - Cậu có nhường Thanh Nhân cho mình không? Mà nhường, chưa chắc gì anh ta chịu. Ảnh chỉ yêu cậu thôi. - Mình không nhường cũng chẳng thể bởi Thanh Nhân yêu cậu. Nhưng mình có thể không cặp bồ với anh ấy nữa. - Như Nguyện nói nghiêm trang. - Sao lại không cặp bồ nữa chứ? Kỳ Duyên ngơ ngác: - Chẳng phải cậu... cũng đã yêu sao? - Đúng, tớ đã yêu! Như Nguyện gật đầu: nhưng tình yêu đó không bằng được tình bạn của tụi mình đâu. Nếu yêu mà mất cậu, tớ thà không yêu. Như Nguyện, cậu tốt với tớ vậy sao? Nghe sóng mũi cay xe, Kỳ Duyên rưng rưng dòng lệ. Như Nguyện nhẹ mỉm cười: - Thì cậu cũng tốt với mình vậy. Thôi từ nay đừng nhắc tới Thanh Nhân, đến tình yêu nữa. Tụi mình còn nhỏ, lo học là chính có phải không? Không đáp, Kỳ Duyên gật đầu. Đôi bạn lại trở nên thân thiết. Thời gian trôi qua, chuyện xưa trở thành dĩ vãng. Chút tình lãng mạn học trò đã chẳng còn đọng lại gì trong lòng Như Nguyện. Mỗi lần nhắc đến, nó chỉ cười. Còn Kỳ Duyên cô biết mình không quên được. Trong thâm tâm lúc nào cũng cảm thấy mình thiếu Như Nguyện một món nợ ân tình. Cô nhủ lòng sẽ đáp lại khi có dịp... Và... cũng từ đó... cô không còn niềm tin vào sắc đẹp, vào sức hấp dẫn của mình với phái nam. Một lần vấp ngã, đã làm cô mất niềm tin với tình yêu. Như con chim một lần bị tên, thấy cành cong đã sợ. Cô co mình lại, sống khép kín, âm thầm trong tình thương của cha mẹ, của bạn bè. - Là cậu sao? Từ xa, Kỳ Duyên nhận ra cộ Như Nguyện kêu to, lạ lẫm. - Sao cậu biết tớ ở đây mà tìm chứ? Mẹ tớ làm sao hả? Giật mình chợt tỉnh ngẩng đầu lên, không kịp cảm ơn anh bồi tốt bụng, Kỳ Duyên kéo tay bạn ra xa: - Mẹ cậu không sao cả, tớ chỉ gạt anh bồi thôi. - Hú vía! - Đưa tay chặn ngực, Như Nguyện thở phào Kỳ Duyên lại nói: - Cậu về đi, hôm nay hắn sẽ lén đến coi mắt cậu đấy. - Lén coi mắt mình sao? Như Nguyện tròn đôi mắt: - Sao hắn biết mình là ai chứ? - Hắn không biết cậu là ai, nh+ng cái này sẽ chỉ cho hắn đấy - Vừa nói, Kỳ Duyên vừa đưa tay chỉ vào cái cài áo hình kim tự tháp trên ngực Như Nguyện. - Cái này ư? - Như Nguyện cúi đầu xuống áo mình rồi hỏi: - Cậu thấy nó đẹp không? Tớ chẳng thích chút nào, nhưng nể tình mẹ tặng cho, tớ mới cài lên đó. - Chẳng phải của mẹ cậu đâu Vừa nói Kỳ Duyên vừa cởi chiếc cúc ra khỏi ngực bạn: - Của hắn đấy. Thằng Tài bảo hắn đã mua cái này từ Ai Cập. Không có cái thứ hai đâu. - Thật vậy ư? Như Nguyện lo lắng hỏi: - Vậy là hắn đã thấy mặt mình rồi. Tính sao đây? Không nghe lời Như Nguyện nói, Kỳ Duyên tập trung hết tinh thần vào chiếc rốb, đẹp làm sao? Chiếc kim tự tháp này tinh tế y như thật. - Kỳ Duyên. Cậu nói đi, tớ phải làm sao hả? - Hả? Bị lay mạnh, Kỳ Duyên ngẩng đầu lên ngơ ngác - Tớ làm sao biết được? Vừa nghe thằng Tài nói tớ vội chạy đến đây ngaỵ Hy vọng trong ánh đèn chớp tắt, hắn không nhìn rõ cậu. Bằng không cậu sẽ tiêu đời... Ai bảo cậu đẹp quá làm gì cho khổ... - Còn cười được nữa - Như Nguyện nhăn nhó mặt: - Mau liệu cách cứu mình đi. Tớ không thể làm vợ hắn, tớ không xa Duy Thành được, tớ thà... - Biết rồi, biết rồi - Sợ Như Nguyện lại ca bài ca muôn thưở, Kỳ Duyên vội xua tay: - Để đó, từ từ tớ tìm cách chọ Bây giờ kiếm cái gì ăn đã, tớ đói bụng quá rồi. - Bột chiên có được không? - Như Nguyện nôn nóng: - Hay há cảo, hay bò bía? Toàn món ăn cậu khoái. - Há cảo - Kỳ Duyên gật đầu rồi chià tay trả lại chiếc rốb cho Như Nguyện: - Đẹp thật đấy. - Cậu thích thì lấy đi - Khóat tay, Như Nguyện bất cần. - Kỳ Duyên không khách sáo: - Vậy thì cảm ơn cậu nhé! Tớ đi trước đây. Nói xong, cô bỏ chiếc rôb vào túi quần Jean nhảy lên chiếc xe đạp cỦa mình: - Quán há cảo ở đường Võ Văn Tần phải không? - Phải. Như Nguyện gật đầu lơ đễnh, rồi lững thững bứơc ra xe. Chiều bạn thôi. Chứ giờ này... có ăn vàng cô cũng nuốt chẳng trôi. Chuyện tình thơ mộng của cô và Duy Thành sắp gặp phong bạ Liệu... Kỳ Duyên... có cứu được không? Sao lòng cô đầy bất ổn... Có rất nhiều quán há cảo dọc theo con đường Võ Văn Tần, nhưng Kỳ Duyên và Như Nguyện chỉ thích dừng chân ở một địa chỉ mà thôi. Không bày trí sang trọng, kiểu cách, quán há cảo của dì Út thu hút khách bằng món nước chấm tuyệt vời và bằng thái độ thân mật và cởi mở. Đi đến ăn một lần rồi, thật khó mà quên được nụ cười đôn hậu của bà chủ quán. - Cho con một diã há cảo đi dì. Quán đông khách, nhưng Kỳ Duyên vẫn tìm được một bàn trống cho mình. Để tránh phải nuốt nước bọt, cô ngẩng đầu lên ngắm chiếc quạt trần, thầm nghĩ cách giúp giùm cho Như Nguyện. Không phải bây giờ, mà từ hai ngày trước, khi vừa nhận được tin cô đã điên đầu, nát óc tính kế hộ nó rồi. Chuyện chẳng có gì là ầm ĩ. Đơn giản là mẹ Như Nguyện muốn gả chồng cho nó. Một chàng trai vừa du học từ nước ngoài về. Nghe nói rất đẹp trai, cao ráo. Còn là con trai duy nhất của tổng giám đốc Hiểu Vinh. Người đứng đầu ngân hàng thương mại cổ phần Nam Á. Tuổi tên từng lẫy lừng ai nghe qua cũng kiêng dè, nể phục. Thời buổi này, khối cô mơ được lọt vào mắt anh tạ Đừng nói chi ai, Kỳ Duyên đây, tuy mặt lạnh lùng, hỏng nói ra chứ lòng cũng đầy ganh tỵ, nhỏ Như Nguyện ấy sao mà tốt phước. Đã đẹp lại giàu, lắm người mê mệt. Trong lúc mình một chút tình lận lưng khoe cùng thiên hạ cũng không có nữa. Như Nguyện không chê ý trung nhân cha mẹ chọn cho cô một điểm nào. Bởi... đến tận giờ, cũng mới nghe phong phanh qua miệng thằng Tài, chớ thấy mặt bao giờ đâu. Sợ hãi, lẩn trốn, chẳng qua nó muốn chung tình với Duy Thành, với tình yêu đẹp nhất đời của nó. Hai dĩa há cảo được đem ra. Đói quá, Kỳ Duyên không chờ bạn, cho vội các gia vị vào diã, cô múc nhai ngấu nghiến. Duy Thành với cô cũng chẳng lạ lùng gì. Nói đúng ra, mối tình này cũng nhờ cô mà có. Nhớ ngày tám tháng ba năm đó, hai đứa cô đơn chẳng được ai tặng hoa cho, buồn quá, rủ nhau ra công viên dạo một vòng. Duy Thành lúc đó là sinh viên năm cuối trường mỹ thuật. Anh đang mải mê ngắm cảnh hoàng hôn tìm nguồn cảm hứng thì bị ngay hai cô gái án trước mặt mình. Bực mình, anh đến nhờ cô gái tóc dài đứng yên cho mình mượn vẽ mẫu tranh... Như Nguyện chẳng bằng lòng, sau nhờ Kỳ Duyên nói mãi, nó mới chịu cho. Một ngày, hai ngày rồi ba ngày... tình yêu bừng nở trong trái tim chàng hoa. sĩ. Nhưng... khi biết mình kém hơn người đẹp những hai tuổi, Duy Thành đâm nhụt chí, không thể thốt thành lời. Anh trải tâm sự buồn lên mặt giấy thành thơ, những dòng lãng mạn của anh, một lần nữa làm Kỳ Duyên phải động lòng. Cô đã vun đắp cho mối tình Như Nguyện - Duy Thành với tất cả nhiệt thành. Để rồi từ chỗ dửng dưng lạnh cảm, Như Nguyện đã dám lén Kỳ Duyên qua mặt cô một mình trốn đi chơi với Duy Thành. Như Nguyện có người yêu, Kỳ Duyên vừa mừng cho bạn, vừa nghe buồn hụt hẫng. Từ nay, thế gian này... chỉ còn lại mình cô, duy nhất là kẻ cô đơn... - Mẹ Ơi, chị kia một mình ăn hết hai dĩa há cảo to. Giọng đứa bé chợt vang, cắt ngang dòng suy tưởng. Giật mình nhìn xuống, Kỳ Duyên mới hay mình ăn hết hai dĩa há cảo từ lúc nào. Còn Như Nguyện... sao mãi đến giờ vẫn chưa đến? Kỳ Duyên cảm thấy lo lọ Cô đứng dậy, đến bên điện thoại dì Út xin gọi nhờ cho bạn: - Ờ, gọi đi con - Mỉm cười dì đon đả - Mỗi cuốc hai ngàn thôi. Mời các bạn mượn đọc sách Mắt Giai Nhân của tác giả Hạ Thu.
Sáng Thế Chí Tôn
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Xuyên không Sáng Thế Chí Tôn của tác giả Thạch Tam. Một cục gạch có thể hiện ra thần phật, nửa câu kinh văn có thể hàng phục thánh hầu, xuyên qua thiên địa bám thân trở thành Hồng Vũ. Hoàng Triều, Thần Ma, hào cường tranh hùng, giảo chạy bằng khí vân. Ngẩng đầu vọng tinh hỏi nguyệt, vùng thế giới này ai là Chí Tôn? Một cái từ Địa cầu xuyên qua mà đến trạch nam, tay cầm cấm vật mở hai mắt ra nháy mắt! Truyền thuyết bắt đầu từ đó... *** Tóm tắt Tiểu thuyết Sáng Thế Chí Tôn kể về câu chuyện của Hồng Vũ, một người bình thường vô danh ở thế giới hiện đại. Hồng Vũ xuyên qua thế giới tu tiên, trở thành một trạch nam không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, Hồng Vũ lại có một cục gạch thần kỳ. Cục gạch này có thể hiện ra thần phật, nửa câu kinh văn có thể hàng phục thánh hầu. Nhờ có cục gạch thần kỳ này, Hồng Vũ dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. Hồng Vũ bắt đầu cuộc hành trình tu luyện của mình. Trên đường đi, Hồng Vũ gặp gỡ nhiều người, nhiều thế lực khác nhau. Hồng Vũ cũng trải qua nhiều khó khăn, thử thách, nhưng nhờ vào sự kiên trì và nỗ lực, Hồng Vũ dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, Hồng Vũ đã trở thành một trong những người mạnh nhất trong thế giới tu tiên, trở thành Sáng Thế Chí Tôn. Review Sáng Thế Chí Tôn là một tiểu thuyết tiên hiệp có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn. Tiểu thuyết có nhiều tình tiết kịch tính, gay cấn, khiến người đọc không thể rời mắt. Cốt truyện của tiểu thuyết được xây dựng logic, chặt chẽ. Các nhân vật trong tiểu thuyết được xây dựng có tính cách rõ ràng, đặc trưng. Tiểu thuyết có nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm, khiến người đọc cảm thấy thoải mái, thư giãn. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số điểm trừ như: Một số tình tiết trong tiểu thuyết hơi phi logic, không hợp lý. Một số nhân vật trong tiểu thuyết được xây dựng hơi một chiều, thiếu chiều sâu. Nhìn chung, Sáng Thế Chí Tôn là một tiểu thuyết tiên hiệp đáng đọc. Tiểu thuyết có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn, chắc chắn sẽ khiến người đọc hài lòng. Điểm cộng Nội dung hấp dẫn, lôi cuốn Tình tiết kịch tính, gay cấn Nhân vật có tính cách rõ ràng, đặc trưng Nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm Điểm trừ Một số tình tiết phi logic, không hợp lý Một số nhân vật một chiều, thiếu chiều sâu Đánh giá chung 4/5 sao Một số ý kiến đánh giá khác về tiểu thuyết Sáng Thế Chí Tôn "Sáng Thế Chí Tôn là một tiểu thuyết tiên hiệp khá hay. Tiểu thuyết có nội dung hấp dẫn, lôi cuốn, chắc chắn sẽ khiến người đọc hài lòng." "Sáng Thế Chí Tôn là một tiểu thuyết tiên hiệp có nhiều tình tiết hài hước, dí dỏm, khiến người đọc cảm thấy thoải mái, thư giãn." "Sáng Thế Chí Tôn là một tiểu thuyết tiên hiệp có một số tình tiết hơi phi logic, không hợp lý. Tuy nhiên, nhìn chung tiểu thuyết vẫn đáng đọc." Bạn có ý kiến gì về tiểu thuyết Sáng Thế Chí Tôn? Mời các bạn mượn đọc sách Sáng Thế Chí Tôn của tác giả Thạch Tam.
Bạch Thủ Yêu Sư
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bạch Thủ Yêu Sư của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ. Kẻ cùng hung cực ác, mẫn diệt nhân tính, gọi là "Nhân tiêu" ! Kẻ lõi đời khéo đưa đẩy, am hiểu sâu nhân tình, gọi là "Nhân tinh!" Kẻ hung thần ác sát, giết người như ngóe, gọi là "Nhân đồ!" Như vậy, kẻ làm việc ba vân quỷ quyệt, đa trí như yêu thì gọi là. . . *** REVIEW Bạch thủ yêu sư-Hắc sơn lão quỷ Người khác xuyên qua có bàn tay vàng, tư chất nghịch thiên, hệ thống tuỳ thân. Hắn xuyên qua có cái huynh trưởng ngưu bức- tuyệt thế thiên tài, nói là yêu nghiệt cũng không đủ, tu đạo ba chục năm bằng người khác tu cả đời, đăng đỉnh Tiên Đạo. Gì cơ ? kịch bản sai sai, hắn mới là nhân vật chính cơ mà ??? Dưới bóng cây mát của huynh trưởng, Phương gia lão nhị rung đùi nằm hưởng thụ, sáng đi thanh lâu chém hồ yêu, chiều rải tiền chào hỏi lão bách tính, an an ổn ổn làm cái phong lưu phóng khoáng công tử ca. Đột nhiên, triều đình truyền tin đến, huynh trưởng ngỏm rồi. Xong, lần này xong con bê. Cả thiên hạ chú mục Phương gia, lão đại ngỏm rồi, lão nhị là cái công tử ca phế vật, thao thiết thịnh yến chia cắt Phương gia của cải, sắp đến rồi ? Liễu Hồ thành có cái gia đình bình thường, sinh ra hai cái hài tử. Lão đại vạn cổ khoáng thế yêu nghiệt, đè ép một thời đại không thở nổi, lão nhị…chẳng lẽ lại là cái thường nhân ? Phương gia lão nhị từ cái công tử bột mặt trắng nhỏ, thoắt biến gáy lên tiếng hót kinh người. Phương gia, không-có-cái-người-bình-thường. Huynh trưởng quy tiên, từ nay đến hắn gánh Phương gia, đạp lên con đường còn dang dở của huynh trưởng. Phương gia lão đại nổi tiếng thiện nhân, thanh liêm công chính. Phương gia lão nhị âm hiểm xảo trá, không từ thủ đoạn. Nhưng bọn hắn cùng chung cái mục đích-cứu vớt thương sinh. Thế đạo này quá loạn. Quần ma loạn vũ, bách yêu dạ hành. Nhưng yêu ma nhiều khi, không đáng sợ bằng nhân tính. Cùng hung cực ác, mất đi tính người, gọi là “Nhân tiêu”. Lõi đời khéo đưa đẩy, am hiểu nhân tính, gọi là “Nhân tinh” Hung thần ác sát, giết người như ngoé, gọi là “Nhân đồ” Cả thiên hạ đều biết Phương gia lão đại tư chất kinh người, nhưng không ai biết Phương gia lão nhị trí kế như yêu. Bạch thủ yêu sư là cuộc phiêu lưu của Phương Nhị, hắn vốn dĩ không muốn mạnh lên, chỉ muốn sáng tôí ăn bám phụ mẫu. Ai cho các ngươi cái quyền hại chết ta huynh trưởng? Giết người-Đền mạng. Truyện đan xen giữa các màn đấu trí kinh điển, tình tiết hài hước nhưng cũng điểm xuyết những giây phút lắng đọng khiến độc giả rơi nước mắt. Nhưng ta xin phép không spoil tại đây mất hay, he he. Truyện đang ra nên các đạo hữu cân nhắc nhảy hố, mỗi ngày 2 chương già trẻ gái trai không gạt. Điểm trừ là hệ thống tu luyện không quá rõ ràng, dẫn đến thực lực của từng cảnh giới hơi mơ hồ, nhưng nhân vô thập toàn, theo đánh giá của cá nhân ta - đáng đọc. *** Tóm tắt Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện huyền huyễn, kể về cuộc hành trình tu tiên của một chàng trai xuyên việt tên là Phương Nhị. Phương Nhị vốn là một dân văn phòng bình thường, nhưng trong một lần gặp nạn, anh đã xuyên việt đến một thế giới tu tiên. Tại đây, Phương Nhị gặp được cô gái xinh đẹp tên là Tiêu Tuyết, và cả hai đã trở thành bạn đồng hành. Dưới sự giúp đỡ của Tiêu Tuyết, Phương Nhị đã bắt đầu học tập tu tiên. Ban đầu, Phương Nhị không có tư chất tu tiên, nhưng nhờ trí tuệ và sự kiên trì, anh đã dần tiến bộ. Phương Nhị cũng đã gặp phải nhiều khó khăn và thử thách, nhưng anh đã vượt qua tất cả và trở thành một Luyện Khí Sĩ. Review Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện khá hấp dẫn. Tác phẩm có nhiều điểm sáng như: Cốt truyện độc đáo: Cốt truyện của truyện khá mới lạ, khi nhân vật chính là một người xuyên việt không có tư chất tu tiên. Nhân vật chính ấn tượng: Phương Nhị là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng xử lý tình huống nhanh nhạy. Tình tiết hài hước: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết hài hước, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn thoải mái. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số nhược điểm như: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng: Hệ thống tu luyện của truyện không được giải thích cụ thể, khiến người đọc đôi khi cảm thấy hơi khó hiểu. Nhìn chung, Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện đáng đọc và hứa hẹn sẽ trở thành một tác phẩm nổi tiếng trong tương lai. Đánh giá Thể loại: Huyền huyễn Điểm cộng: Cốt truyện độc đáo Nhân vật chính ấn tượng Tình tiết hài hước Điểm trừ: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng Kết luận: Đáng đọc Một số điểm nổi bật của truyện: Cốt truyện độc đáo: Cốt truyện của truyện khá mới lạ, khi nhân vật chính là một người xuyên việt không có tư chất tu tiên. Điều này tạo ra nhiều tình huống hài hước và thú vị. Nhân vật chính ấn tượng: Phương Nhị là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng xử lý tình huống nhanh nhạy. Điều này khiến anh trở thành một nhân vật rất đáng yêu và đáng hâm mộ. Tình tiết hài hước: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết hài hước, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn thoải mái. Một số điểm cần lưu ý: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng: Hệ thống tu luyện của truyện không được giải thích cụ thể, khiến người đọc đôi khi cảm thấy hơi khó hiểu. Nhìn chung, Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện khá hấp dẫn và đáng đọc. *** Truyện kể rằng, thành Liễu Hồ có gia đình bình thường, sinh ra 2 người con bất thường, người con lớn trời sinh kinh thiên kỳ tài mà thành thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất trong lịch sử, người con thứ hai là dân xuyên việt, trí tuệ kinh thiên, nhưng không có tư chất tu tiên, chỉ biết sống hưởng thụ tới già, vốn chuyện này cũng chả có gì lớn vì hắn cũng thích cuộc sống như thế này, nhưng tới một ngày kia … ra chuyện  Hệ thống: (Luyện khí sĩ) Bảo cảnh ( Dưỡng Khí, Luyện Tức, Trúc Cơ ) Thần cảnh ( Ngưng Quang, Kim Đan, Nguyên Anh ) Tiên cảnh ( Quy Tàng, Hóa Thần, Thái Hư ) ..... học đồ thăng cấp: thư viện - quận tông - thần cung - tiên điện  công pháp cấp bậc: nhất phẩm tiên thánh - nhị phẩm âm dương - tam phẩm kim ngọc - tứ phẩm lưu ly - ngũ phẩm chân bảo Đan cấp : linh - bảo - thần – tiên Mời các bạn mượn đọc sách Bạch Thủ Yêu Sư của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ.