Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vụng Trộm Giấu Không Thể Giấu - Trúc Dĩ

Tựa khác: Thầm Thích Anh Không Giấu Được / Vụng Trộm Yêu Anh “Bởi vì em không biết ở kiếp sau. Còn có thể gặp được anh không? Cho nên kiếp này em mới nỗ lực như vậy. Đem những điều tốt đẹp nhất cho anh.” (*) Gặp lại anh Gia Hứa lần nữa là khi Tang Trĩ đã là cô gái 18 tuổi, đủ trưởng thành để dấu đi những cảm xúc yêu thương sâu đậm dưới tận đáy lòng. Cô có thể mỉm cười nhẹ nhàng với anh, thật lòng muốn xem anh như anh trai mà đối đãi. Bởi vì, Tang Trĩ biết, từ trước đến nay, anh Gia Hứa thật sự thật sự rất tốt với cô, anh đã luôn yêu thương quan tâm và sủng ái cô rất nhiều. Những món quà tặng anh gửi đến vẫn còn đó, những cử chỉ dịu dàng kia vẫn như vậy, những âm thanh từ giọng nói tiếng cười của anh vẫn lưu luyến không thôi…   Thế nhưng, ngược lại bây giờ Đoàn Gia Hứa lại không thể xem Tang Trĩ như là em gái nhỏ nữa rồi. Có lẽ, ở khoảnh khắc rất lâu nhiều năm về trước khi Tang Trĩ gom hết tất cả tiền trong túi của cô lặng lẽ đưa cho anh để anh có thể không cần làm việc mệt nhọc. Hay có lẽ, ở khoảnh khắc cô bỏ vào tay anh những viên kẹo ngọt ngào làm quà tặng. Hay có lẽ, khi nhìn thấy cô với gương mặt đẫm lệ tại sân bay hôm ấy… anh dường như đã động tâm rồi.    Cô bé nhỏ ấy cứ thế ở trong lòng anh, trong tim anh, một giây cũng chưa từng rời đi. Chỉ là, lúc này anh mới nhận ra mà thôi. Vậy thì, Tang Trĩ, trước kia là em thầm thích anh, bây giờ hãy để anh theo đuổi em nhé?   Vì thế, những tháng ngày sau này, sẽ là những chuỗi ngày vô cùng vô cùng ngọt ngào và ấm áp của Đoàn Gia Hứa và Tang Trĩ. Bởi vì, tình cảm của họ chính là hàng triệu mảnh ghép nho nhỏ, nhẹ nhàng xếp lại cùng nhau, tạo thành một bức tranh rực rỡ và xinh đẹp.    ***  "Vụng trộm không thể giấu" là một bộ truyện hay với nội dung đơn giản là quá trình từ thanh xuân đến trưởng thành trong tình yêu của cô bé Tang Trĩ. Truyện chuyên sủng, ngọt ngào và cực kì cảm động rất thích hợp thư giãn thoải mái sau những ngày làm việc mệt mỏi. Trong truyện, mỗi một nhân vật đều được tác giả xây dựng tốt và ấn tượng.    Một nam chính Đoàn Gia Hứa, tưởng cà lơ phất phơ với mọi thứ nhưng kì thực lại rất nghiêm túc, chân thành và ấm áp. Sự yêu thương sủng ái anh dành cho Tang Trĩ có nhiều việc nhìn thì nhỏ nhặt nhưng rất cảm động. Bởi, anh là người tinh tế, bao dung và đặc biệt coi trọng tình cảm.   Nữ chính Tang Trĩ là một cô bé xinh đẹp thông minh và đáng yêu. Cô có thể đôi lúc ương bướng, ngang ngạnh một chút nhưng lại rất nhạy cảm và hiểu chuyện. Đặc biệt, những tình cảm yêu thương sâu đậm cô dành cho nam chính thật sự xúc động. Những phân đoạn nội tâm này, tác giả miêu tả cực kì hay và đi vào lòng người đọc. Dường như, chúng ta cũng đã từng trải qua cảm xúc ấy.    Ngoài tình yêu ra thì các mối quan hệ khác như tình thân, tình bạn… trong truyện cũng được nói đến khá rõ. Một ba Tang Vinh mẹ Lê Bình hết lòng yêu thương sủng ái con gái, một anh trai Tang Diên tuy có lúc độc miệng đáng ghét nhưng luôn chăm sóc, chiều chuộng và bảo vệ em gái mọi lúc mọi nơi.   Tất cả đã tạo nên một câu chuyện nhẹ nhàng, sủng ngọt vui vẻ nhưng không kém phần nội hàm, sâu sắc. Vì thế, mn hãy nhảy hố để có thể bật cười trước những màn cãi nhau đầy muối của anh em nhà họ Tang hay xúc động trước những rung động đầu đời và sự cố gắng nỗ lực để đi đến hạnh phúc của cặp đôi nam nữ chính nhé. Mình đảm bảo mn sẽ k hề thất vọng đâu ạ. Nhiệt liệt đề cử nè.  ____________   (*): Trích bản dịch lời bài hát Chỉ vì quá yêu anh do Đinh Phù Ny thể hiện. (**): Trích lời bài hát Anh đợi em được không? do Mỹ Tâm thể hiện. *** Tang Trĩ nghỉ hè không có việc gì mà làm, trôi qua cực kì thanh nhàn. Có đôi khi sẽ bị bạn bè hẹn đi ra ngoài chơi, còn lại phần lớn thời gian chính là một người ở lại nhà vẽ. Thỉnh thoảng sẽ gặp Đoàn Gia Hứa vài lần Cùng với nàng không giống nhau lắm, Đoàn Gia Hứa bận rộn công việc, mỗi ngày tăng ca đến mười một mười hai điểm, thời gian nghỉ ngơi đều là nói không chủ định như thế gạt ra. Trừ ngẫu nhiên đơn hưu, mỗi ngày cơ bản không có thời gian. Bình thường, Tang Trĩ chỉ có thể thừa dịp giờ cơm đoạn thời gian quá khứ tìm hắn. Nhưng khách quan lên nàng tại tuyên hà, hai người dị địa thời điểm, cũng tốt hơn nhiều Biết lập nghiệp vốn là mệt mỏi, mà lại Đoàn Gia Hứa cũng tại tận khả năng bớt thời gian theo nàng Tang Trĩ cũng không có cảm thấy sinh khí, chỉ cảm thấy thời gian này nhàm chán quá phận Cứ như vậy qua thời gian một tuần Tang Trĩ bắt đầu ở vốn có sự tình bên trên, lại tìm cho mình một ít chuyện làm. Bởi vì tại trên mạng xoát đến một cái video, Tang Trĩ không khỏi đối với nấu cơm thấy hứng thú. Trong nhà nguyên liệu nấu ăn nhiều, nàng cũng không cần đi ra mua, hào hứng tới, trực tiếp đứng lên hướng phòng bếp chạy Đối video, Tang Trĩ án lấy bên trên trình tự, từng bước một nghiêm túc hoàn thành. Nàng cảm thấy mình mỗi một bước thao tác đều phá lệ hoàn mỹ, trừ khi đến nồi, chuẩn bị lật thời điểm. Tang Trĩ làm việc có cái cực lớn nguyên tắc, làm sự tình coi như mất mặt cũng không có quan hệ, chỉ cần không thương tổn đến da thịt của mình một phân một hào là được. Ngày làm việc, trong nhà chỉ có một mình nàng. Cho nên Tang Trĩ lăn qua lăn lại thế nào, cũng không có người biết. Nàng đứng tại chỗ suy tư dưới, đem rửa sạch tay, về đến phòng bên trong. Tang Trĩ lật ra kiện dài tới mắt cá chân dài áo khoác, bộ đến trên thân, sau đó dùng khăn quàng cổ bao lấy cổ. Nghĩ nghĩ, Tang Trĩ lại đeo lên găng tay, khẩu trang, cùng một bộ vô độ đếm được kính mắt, nàng từ trong ngăn kéo xuất ra bịt mắt, che lại cái trán, lúc này mới ra gian phòng. Mới vừa đi tới phòng ăn vị trí, cửa trước chỗ liền truyền đến động tĩnh Tang Trĩ trái tim trùng điệp nhảy dưới, mắt vừa nhấc, liền đối mặt Tang Diên giống nhìn thấy thiểu năng đồng dạng ánh mắt. Nàng có một chút điểm xấu hổ, cứng đờ đứng tại chỗ: "Ca, ngươi tại sao trở lại? *** Đừng ngại yêu thầm mà nghĩ nó ngược, đây là một bộ sủng văn, ngọt ngào, xuyên xuốt là màn vung cẩu lương vào mặt FA chúng ta đấy. Năm mười ba tuổi ấy, Tang Trĩ thầm thích một người đàn ông. Người đàn ông đó lạnh lùng uể oải, ăn nói cà lơ phất phơ, thường hay đến nhà cô, cả một buổi chiều nằm lì trong phòng anh trai cô chơi game. Thỉnh thoảng thấy cô vào đưa hoa quả đồ ăn vặt, anh cũng chỉ thờ ơ ngước mắt lên, cười rất yêu nghiệt: “Cô bé, em sao thế? Sao vừa nhìn thấy anh là đỏ mặt vậy?” ~~Trích đoạn vui (Tâm lượm nhặt)~~ Anh chậm rãi thở hắt ra, gằn từng tiếng hỏi: “Anh già?” Tang Trĩ lại gật đầu: “Anh già.” “…” “Cô bé, em thấy anh già?” Đoàn Gia Hứa nhìn thẳng vào mắt cô, thấy quá hoang đường, không vui nói: “Vậy sao em không gọi anh là chú?” “Ơ”, Tang Trĩ nghĩ nghĩ, cảm thấy rất hợp tình hợp lý, đổi xưng hô ngay lập tức, “Chú.” “…” ~~ Trích đoạn vui 2 (Tâm lượm nhặt) ~~ “Bé Tiểu Tang, anh thấy hơi buồn.” Đoàn Gia Hứa trêu cô, “Em nói vài câu mát tai để anh giải sầu coi?” Tang Trĩ ngờ vực nhìn anh: “Nói gì ạ?” “Em nói…” Đoàn Gia Hứa không cần nghĩ ngợi, “Anh Gia Hứa đẹp trai số 1.” Tang Trĩ: "...." Mời các bạn đón đọc Vụng Trộm Giấu Không Thể Giấu của tác giả Trúc Dĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia
ố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện của phủ Tướng quân.Cuối cùng vì người khác tranh cãi mà bị gia gia đánh chết, cho dù đấy không phải lỗi của nàng. Sống lại một lần nữa, nàng không còn là tiểu thư phế vật lúc trước. Mang theo chí bảo bên người cùng khế ước với tứ đại thần thú, cho dù là đệ nhất cao thủ của Thanh Long quốc cũng muốn làm người dưới trướng nàng. Đan dược? Tính là cái gì, nàng tùy tay có thể luyện chế một đống. Đê Giai (cấp thấp) Linh Khí rất cường đại sao? Ngay cả vũ khí mà thủ hạ của nàng sử dụng đều là Cao Giai (cấp cao) Linh Khí. Ngươi có cao cấp Linh Thú? Thật có lỗi, phía sau nàng Thánh Thú đã thành thiên quân vạn mã, chấn áp tất cả hào hùng! Chính là ai có thể nói cho nàng, nam nhân yêu nghiệt cường đại này là chuyện gì xảy ra! Vì sao lại mặt dày mày dạn dây dưa nàng, càng là thề không bỏ qua! *** Nguyên nhân vô hắn, chỉ vì ngày mai đó là Thái Tử điện hạ ngày sinh. Nếu này đây hướng, Cố Nhược Vân thân là một giới phế vật, tham không tham gia cũng không cái gọi là, nhưng mà hiện giờ tình huống lại không giống nhau. Lần này thân là Thái tử sư phụ một người Luyện Khí Tông cường giả sẽ tiến đến tham gia, hơn nữa sẽ vì Thanh Long Quốc trẻ tuổi nhóm tiến hành năng lực thí nghiệm, có thực lực giả liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử. Phải biết rằng Luyện Khí Tông ở đại lục có cực kỳ cường hãn địa vị, ở chỗ này cũng chỉ có Đông Phương thế gia nhân tài có thể không sợ hãi Luyện Khí Tông thực lực, lại cũng gần là như thế, nếu có thể tiến vào Luyện Khí Tông, đó là một người ngoại môn đệ tử cũng sẽ bị người hâm mộ. Cho nên, bệ hạ sớm đã hạ đạt mệnh lệnh, vô luận là ai đều cần thiết đi trước hoàng cung tham dự Thái tử ngày sinh. Bất đắc dĩ cố lão tướng quân mới phái người đi tìm Cố Nhược Vân rơi xuống. Đương nhiên, luôn luôn dưới tình huống Luyện Khí Tông như vậy thế lực sẽ không đối đãi nhận người, trừ phi giống như Thái tử giống nhau thiên phú dị bẩm, cho nên lúc này đây liền cố lão gia tử cũng không biết kia Luyện Khí Tông chân chính mục đích. ... Mời các bạn đón đọc Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.
Nhị Gia Nhà Ta - Twentine
— ngươi nói trên đời này thứ gì là đáng quý nhất? — núi vàng núi bạc. — không đúng. — vậy đó là gì? — là lãng tử quay đầu. *** Truyện ngắn, thầm mến, não tàn, tiểu bạch (theo lời tác giả) =]] Nữ chính giả ngốc, ứ não tàn, cảm động và HE (theo lời editor) ^^ Tin ai cũng được, bạn đọc đi rồi sẽ biết :3 *** Thế nhưng ta lại nói với hắn: “Nhị gia, ta không thể ở lại được.” Tay Nhị gia vẫn che trên mắt, nghe xong lời ta nói, hắn không mở miệng, cũng không buông tay ra. Ta nói tiếp: “Nhị gia, ngài nên đem những điều cần phân phó nói với quản gia cả đi, nếu không sợ rằng ông ấy không thể hầu hạ ngài chu toàn được.” Nhị gia vẫn không động đậy. Ta liền tự mình làm chủ, gọi quản gia vào, quản gia nắm tay, đứng ở một bên. Ta nói với ông ấy: “Quản gia, những điều ta sắp nói xin ông nhớ kỹ một chút.” Quản gia gật đầu bảo được, “Cô nương muốn nói gì?” Ta nói: “Chân Nhị gia đã đỡn hơn nhiều rồi, thế nhưng khi vào ngày mưa dầm sẽ thường xuyên bị đau, ông nên chuẩn bị khăn ấm trước để đắp lên. Có một tiệm thuốc bắc, tên là ‘Hồi Xuân đường’, mặc dù chỉ là hiệu thuốc nhỏ, nhưng lang trung ở đó có tay nghề rất tốt, hơn nữa mấy năm nay vẫn là người chăm sóc chân cho Nhị gia, có vấn đề gì có thể đi tìm ông ấy.” ... Mời các bạn đón đọc Nhị Gia Nhà Ta của tác giả Twentine.