Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kim Sơn Hồ Điệp - Duy Đao Bách Tích

 Đây là bộ truyện duy nhất kể từ tháng 10 năm ngoái mà mình đọc hết, có thể nói hấp dẫn từ dòng đầu đến dòng cuối. Bối cảnh Dân Quốc nhưng câu chuyện lại xảy ra tại Phố Người Hoa tại Sanfrancisco xa xôi, giữa một cô gái xuyên không vào thiếu nữ đã đính hôn bị lừa bán làm gái ở nước Mỹ và chàng trai ngoại quốc trẻ tuổi xuất sắc của một trong những gia tộc quyền lực nhất bờ Đông. Nghe thì có vẻ cẩu huyết, u ám thế nhưng trái lại câu chuyện lại tươi mới ấm áp, hài hước và tràn đầy tình người, hoàn toàn không có cái ủ dột day dứt thường thấy trong truyện Dân Quốc hay mạch truyện cường điệu của thể loại yêu trai Tây mà ngược lại nó tự nhiên, thậm chí giản dị mà vẫn lôi cuốn và chỉn chu.  Quý Hoài Chân là một thanh niên gốc Hoa có cuộc sống hạnh phúc đầy đủ ở nước Đức khi bố mẹ đều là giáo sư đại học. Thế rồi vận rủi ập đến khi cô bị tên biến thái dồn vào ngõ hẻm, bị đập bất tỉnh mà không biết liệu sau đó mình có bị cưỡng hiếp không bởi sau đó, thì cô đã xuyên không về hơn 80 năm trước mất rồi. Mở mắt ra thấy mình đang trên tàu viễn dương cập nước Mỹ, cơ thể suy kiệt sau khi tự tử bất thành, bi kịch hơn là phát hiện cô gái mà mình xuyên không tên Mộng Khanh đã bị người ta lừa bán sang Mỹ để làm vợ thiếu gia họ Hồng khét tiếng ăn chơi hư hỏng ở phố người Hoa . Tiếng Anh trình độ trung cấp, nghe được nhưng nói như học vẹt lại nặng khẩu âm TQ, tiếng Quảng biết lõm bõm, cô đã phải làm thế nào để thoát khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng? Gặp gỡ anh trong hoàn cảnh tréo ngoe, tưởng như oan gia chỉ thiếu nước ghét nhau hắt nước đổ đi ấy thế mà ai biết họ lại trở thành sinh mệnh quan trọng nhất trong cuộc đời người kia, nắm tay nhau vượt qua chông gai cách biệt.  Câu chuyện xảy ra trong bối cảnh phố người Hoa ở nước Mỹ xa xôi nơi có hơn 50.000 người Hoa sinh sống tạo thành một xã hội độc đáo riêng biệt thu nhỏ. Nơi đây có những người con viễn xứ, những người Hoa thế hệ đầu tiên vượt biên đi tìm một cơ hội đổi đời, những người Hoa trẻ tuổi sinh ra ở ngoại quốc, vừa thân thuộc lại vừa xa lạ với văn hóa Trung Hoa. Nơi đây có luật lệ riêng, có sự tự lập của một cộng đồng đoàn kết lại có sự cấu kết giao thoa với văn minh phương Tây bên kia Đại Lục. Tác giả vẽ nên một phố người Hoa tràn đầy sức sống, như những thước phim đầy màu sắc chạy trên những khung hình. Mỗi một công dân của phố người Hoa, từ Hồng gia ngạo nghễ thủ lĩnh của cộng đồng người Hoa tại Sanfrancisco cho đến già Huệ là thầy lang là cội rễ tinh thần mà người Hoa gửi gắm tính mạng, sức khỏe, cho đến những những người hàng xóm lám điều nhưng cũng quan tâm thân thiết. Từ bà chủ chứa Khương Tố khôn khéo lõi đời cho đến Diệp Thùy Hồng của rạp hát kiêu ngạo bí ẩn đầy tham vọng, từ Dera người Mỹ latin, bà chủ của đám gái Mỹ latin cho đến đám lâu la của Hồng thiếu gia họ Lục ở rạp hát… Bức tranh phố người Hoa được vẽ nên đầy hoài niệm viễn xứ, vừa xấu xa đầy khuất tất lại vẫn cứ hào sảng khí khái đượm tình người. Họ Hồng bảo kê cho mại dâm, tổ chức đường dây bán gái làm điếm, hối lộ tham nhũng với quan chức Mỹ nhưng cũng đồng thời là mái nhà che nắng che mưa cho những người con phố người Hoa, là con rồng uốn mình bao bọc cho cuộc sống phố người Hoa được yên bình. Với Ôn tiên sinh, đó là tội ác, với Hoài Chân, đó là gia đình.  Nữ chính Hoài Chân là một thiếu nữ trẻ trung tươi sáng, dù hoàn cảnh khó khan, tình thế nguy nan cô vẫn luôn lạc quan vươn lên tìm cho mình một đường sống. Tác giả xây dựng nên một Hoài Chân thông minh lí lắc, khi cô chết cũng chỉ 20 tuổi, xuyên không vào cô gái Mộng Khanh 16 tuổi. Có thể nói họ như đồng trang lứa chứ không có cách biệt thế hệ như truyện xuyên không thường thấy. Hoài Chân hòa nhập với phố người Hoa, Hoài Chân nhận Lan Văn, A Quý như cha mẹ. Hoài Chân đi học, Hoài Chân phụ cha mẹ làm hàng, Hoài Chân làm thêm, Hoài Chân đi chơi với bạn bè. Tất cả những điều ấy đều vô cùng tươi sáng và thuần khiết, khiến những chương truyện nhẹ nhõm mà thú vị. Vẻ đẹp của Hoài Chân, chủ yếu đến từ phong thái vừa thông minh phóng khoáng lại vừa đáng yêu trẻ trung, còn có chút gì đó vượt xa thời đại không dễ nhận ra. Có lẽ sự to gan lớn mật, vừa thông minh tự tin lại không mang theo mặc cảm giai cấp của cô đã thành công chiếm lấy trái tim Ceasar. *** Giống như người xa lạ gặp lại nhau, có quá nhiều điều kỳ diệu nhỏ bé, xen lẫn chút thăm dò cùng một chút khắt khe. Hoặc chính bản thân người nói cũng không biết nên làm gì với cô. Mà với người qua đường, có vẻ như câu chuyện này được lý giải một cách dễ dàng hơn nhiều: một binh sĩ nước Anh vô lễ bỏ đi, một người Mỹ ở lãnh sự quán đến làm anh hùng cứu mỹ nhân. Người da trắng tới Loan Tế tìm vui thì có gì tốt? Chưa bao giờ đối xử với phụ nữ Trung Quốc một cách tử tế. Người Trung bị chèn ép quen rồi, dù là thịnh thế hay loạn thế, thì mọi chèn ép bất công đều rơi xuống phụ nữ. Câu chuyện xảy đến với một người đàn ông da trắng tìm thú vui cùng một cô gái gốc Hoa trẻ tuổi, có khi cũng chỉ có hai ba kiểu đại loại như vậy, chứ đâu ai đoán được giữa hai người này từng có nhiều cơ duyên đến thế. Trên cả một con phố, có chừng trăm đôi mắt đang nhìn vào hai người khác biệt màu da này. Bọn họ nghĩ: hai người bọn họ vẫn chưa chốt được giá tiền nên mới vậy sao? Người Mỹ ở khách sạn Gloucester lên tiếng, phá vỡ yên lặng thay hai người: “Cea! Có về uống rượu không?” Anh ngoái đầu lại nhìn, chỉ cười không nói, có vẻ mặt mà cô chưa từng thấy bao giờ. Một Ceasar hoàn toàn xa lạ, khiến cô không thể nào đoán trước. Nhưng vì sao cô phải đoán trước? Có lẽ vẫn chưa nghĩ thông, nhưng anh đã đến tìm cô trước, chẳng nhẽ cô không nên làm gì đó để anh vui sao? Lấy lòng cũng là một trong những công việc của người yêu. “Anh đang ở đâu?” Cô hỏi. “Khách sạn Repulse Bay.” “Xa thế sao?” “Ừ, chưa có khu nhà trọ nên ở tạm đó trước.” Liếc thấy túi bánh Lane Crawford bị thấm bẩn vì nước mưa, anh quay sang hỏi cô, “Có đói bụng không?” “Hơi hơi.” “Muốn ăn gì?” Cô nghĩ ngợi rồi đáp, “Nhà hàng Thúy Hoa Trà.” Hoài Chân không ngẩng đầu nhìn anh, không biết liệu anh còn nhớ chuyện này không mà không nghe thấy tiếng cười. Đồng nghiệp ở khách sạn Gloucester thấy anh dẫn cô gái kia rời đi thì huýt sáo, hỏi, “Tối còn về Repulse Bay không?” Anh trả lời, “Maybe not.” ... Mời các bạn đón đọc Kim Sơn Hồ Điệp của tác giả Duy Đao Bách Tích.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nữ Tặc Giang Bắc - Tiên Chanh
Tạ Thần Niên vốn xuất thân từ dòng dõi trâm anh đầy quyền lực, nhưng đã theo nghĩa phụ, một tay bất mãn với đời nên bỏ vào núi làm thổ phỉ, từ khi còn quấn tã. Năm mười sáu tuổi, cô sơn tặc ngổ ngáo của Thanh Phong trại đã tình cờ gặp gỡ chàng thế tử Vân Tây vương. Để rồi từ đó, một chiếc lưới long trời lở đất được giăng ra, kéo theo đó là hàng loạt những việc ngoài ý muốn: nghĩa phụ đột ngột biến mất, nguy cơ chiến tranh bùng nổ, một thiếu niên thần bí có võ công cao cường, tai hoạ trút xuống Thanh Phong trại... Trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng rồi cô sơn tặc ấy cũng tái khởi nơi tro tàn, uy danh vang thiên hạ. Thế nhưng, nàng có thể cố gắng giữ chữ "nghĩa" ấy đến cùng không. Và rằng, chàng có thật lòng thật dạ không? Yêu và hận sẽ đi đâu về đâu? "Chàng sẽ nắm chặt tay ta, mãi chẳng rời xa, cùng đi tới nơi cùng trời cuối đất chứ?"   Mời các bạn đón đọc Nữ Tặc Giang Bắc của tác giả Tiên Chanh.
Từng Niên Thiếu - Cửu Dạ Hồi
Trong cuộc đời mỗi con người, gặp gỡ rồi ly biệt là điều không thể tránh khỏi. Có một số người gặp gỡ và ly biệt chỉ trong khoảnh khắc, nhưng có một số người khoảnh khắc tưởng như ngắn ngủi kia lại là một đời một kiếp. Tạ Kiều và Tần Xuyên dường như đã gặp nhau quá sớm, ký ức của hai người là những mảng màu đan xen khó mà phân biệt rõ ràng. Năm đó, khi họ chơi trò nối chữ ba từ, trong lúc hoảng loạn, cô cố ý hét lên ba từ “Em yêu anh”. Năm đó, dưới gốc cây hòe già gió thổi xào xạc, cô chăm chú nhìn anh, anh dừng lại vài giây, chầm chậm cất lời: “Là người bạn quan trọng nhất.” Năm đó, bên cạnh cô có một người con trai khác, bên cạnh anh cũng đang tồn tại một cô gái khác, hai người họ rõ ràng sống trong cùng một thế giới nhưng lại chỉ như hai đường thẳng song song. Năm đó, anh nói: “Nếu năm ba mươi tuổi chưa có ai lấy cậu, tôi sẽ lấy cậu”. Hai người họ cứ bình lặng đi bên nhau, chờ đợi đối phương, không dám tiến lại quá gần cũng chẳng nỡ rời xa, chỉ sợ vì một chút sơ sẩy nào đó sẽ vô tình lạc mất nhau. Họ gọi những mảnh ghép của thủa thiếu thời bên nhau ấy là tình hữu nghị trong biển cát thời gian. Dường như, thứ tình cảm ấy chỉ cần không nói ra sẽ vĩnh viễn không tồn tại. Nhưng thời gian sẽ dần dần để lại vết tích của nó trong cuộc đời mỗi con người, và tình yêu cũng sẽ tự nó ngân lên giai điệu thuộc về riêng mình. Mời các bạn đón đọc Từng Niên Thiếu của tác giả Cửu Dạ Hồi
1 Cm Ánh Dương - Mặc Bảo Phi Bảo
Đây là một câu chuyện tình yêu giữa một cô gái tên Kỷ Ức thiếu thốn tình thương của gia đình và một chàng trai (tên Quý Thành Dương) lòng mang đầy hoài bão. Họ gặp nhau rất sớm, chàng trai ấy đã trở thành "một centimet ánh dương" cuối cùng, là hy vọng, là niềm tin và tình yêu của cô; còn cô cũng là ký ức, là nỗi nhớ, là điều mà anh muốn bảo vệ khi rời quê hương đi tới những vùng nguy hiểm vì công việc. Bởi hiểu lầm, họ đã lạc mất nhau trong những tháng năm tuổi trẻ. Anh không muốn cô chờ đợi mình vô vọng nên đã ra đi, cô lại những tưởng anh phản bội tình cảm của hai người. Rất nhiều năm sau, họ mới gặp lại, và nhận ra tình cảm dành cho nhau vẫn vẹn nguyên như thủa ban đầu. *** Với "1cm ánh dương", quả thực Mặc Bảo quá xuất sắc khi khiến người đọc cảm thấy day dứt đến vậy. Truyện không cao trào, cứ nhẹ nhàng và êm ái như bao câu truyện khác của MB thôi, nhưng lại khiến mình khóc, và day dứt. Mỗi câu mỗi chữ kể về cô bé Kỷ Ức, đều dễ dàng làm người ta đau đớn đến vậy, vì những điều cô bé ấy phải trải qua, phải chịu đựng, vậy mà chưa bao giờ cô bé ấy oán trách cuộc đời, oán trách bố mẹ bỏ rơi, ông bà không quan tâm, Kỷ Ức chỉ lặng lẽ cố gắng, chịu đựng, mạnh mẽ và hiểu chuyện hơn rất nhiều so với lứa tuổi của mình. Nhiều lúc, mình cứ nghĩ khi gặp hoàn cảnh ấy, khi bị cả gia đình trách móc vì vướng vào vụ Vương Hành Vũ xích mích với Triệu Tiểu Dĩnh, khi cả gia đình chẳng ai đứng về phía mình, nếu là người khác, chắc cô bé sẽ tự kỉ đến mức tìm đến những suy nghĩ tiêu cực mất, nhưng thật may, vì bên cạnh cô bé, luôn có chú út Quý - Quý Thành Dương. Với mình, Quý Thành Dương chính là ánh dương đối với cuộc đời của Kỷ Ức, anh luôn nhẹ nhàng, chiều chuộng, biết lo nghĩ, biết chăm sóc cho cô bé Tây Tây chưa lớn của anh, luôn để Kỷ Ức cảm thấy yên tâm, an toàn và được bảo vệ mỗi khi gần anh, mỗi khi nghe giọng anh, mỗi khi nhớ đến anh. Một điều mình thích ở truyện của Mặc Bảo, đó chính là nam chính luôn không hoàn hảo quá đáng, cũng có đôi chút khuyết điểm, không nói những lời hoa mỹ như các "soái ca" khác, nhưng cái cách mà nam chính của Mặc Bảo yêu, thực sự quá "tình". Không nói nhiều, chỉ hành động, tình cảm nhẹ nhàng, từ từ xây đắp, rồi mỗi ngày một lớn dần, nam chính thâm tình đến mức, khiến người đọc cảm thấy như mình cũng đang được "tắm trong kẹo" khi lật qua từng trang sách. "1 cm ánh dương" còn khiến mình "đã" hơn, khi viết về tình bạn của Noãn Noãn và Tây Tây đáng yêu quá đỗi, 2 cô bé thân thiết với nhau từ thuở bé thơ, ở bên nhau, nhìn nhau trưởng thành, cũng có khi trục trặc, giận nhau, nhưng sau tất cả, tình bạn ấy vẫn thắm thiết như ngày đầu. "1cm ánh dương" không chỉ khiến mình khóc vì tình yêu, tình bạn, hay cuộc đời của Kỷ Ức, mà còn khiến mình day dứt khi nói về cuộc chiến tranh giữa Iraq và Mỹ sau thảm hoạ 11/9, về những người phóng viên chiến trường, họ chính là những anh hùng không vũ khí trên chiến trường chiến tranh, với đạo đức nghề nghiệp cao cả. Mình đã suýt rơi nước mắt khi đọc đến đoạn nói về những phóng viên hi sinh trên chiến trường: "Những người bạn thân yêu của tôi, tuy không ai ghi nhớ tên của các bạn. Nhưng các bạn, là những vị vua không ngai chân chính". Mình còn cảm thấy thoả mãn ở chỗ, phần hậu kỳ, Mặc Bảo có viết về dòng thời gian, điều này giúp mình lại một lần nữa, như đang được chứng kiến Tây Tây lớn lên, và tình yêu của họ cũng ngày một lớn dần theo từng năm, từng tháng, từng mùa. Một cuốn truyện "đủ": đủ ngọt, đủ tuyệt, đủ thực tế, đủ day dứt, đủ để người ta nhớ về và đủ để độc giả đọc đi đọc lại mỗi khi cần relax. Mình viết không hay, nhưng lại thích bày vẽ, thích dài dòng, vì thế mong mn không "ném đá" review của mình, hehe... nói tóm lại là, nếu như mọi người cần một cuốn truyện để relax cuối tuần này, thì đừng ngại mà đọc "1cm ánh dương" nhé.   Mời các bạn đón đọc 1 Cm Ánh Dướng của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.
Mối Lương Duyên Trời Đánh - Hoa Thanh Thần
AudioBook Mối Lương Duyên Trời Đánh   "Có người yêu bình lặng, có người yêu nồng nhiệt, lại có người yêu rất vụng về. Người luôn làm ra vẻ như không quan tâm đến bạn thật ra ánh mắt lại luôn vô tình trôi về phía bạn, vì yêu, vì quan tâm nên luôn tìm cách ăn miếng trả miếng. Tình yêu bình lặng của những người bình thường luôn có hạnh phúc, rung động riêng của nó. Một vụ "huyết án" do chiếc quần lót "vô tội" gây ra, cô gái keo kiệt và chàng trai độc miệng chẳng cách nào chạy khỏi "nghiệt duyên". "Hàng ngàn hàng vạn mối tình, hàng ngàn hàng vạn cách thể hiện, như Kỷ Ngôn Tắc và Viên Nhuận Chi, tình yêu giữa họ cứ thế xoay vần, nhưng người đọc dần dần vẫn có thể cảm nhận được hạnh phúc. Có lẽ tác giả và "nửa kia" cũng đang rất hạnh phúc, nên sự ấm áp mới tràn ngập cuốn sách như vậy... Ghen tị-ing." Mời các bạn đón đọc Mối Lương Duyên Trời Đánh của tác giả Hoa Thanh Thần.