Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cho Dù Là Khổng Tước Cũng Bị Vu Giáo Sư Ăn Sạch (Phía Sau Kết Cục Điềm Văn)

Hứa Duy yêu thầm một người rất nhiều năm, thế nhưng trúc mã của cô lại phải lòng rồi kết hôn với một người phụ nữ thật sự chẳng hơn cô bất kể một điểm nào. Tình đầu tan vỡ, trong lúc cảm xúc che mờ lý trí, Hứa Duy vội vàng kết hôn với trúc mã của người giờ đã là vợ của người cô đã yêu suốt bao năm - Vu Thế Châu.   Cô luôn cho rằng cuộc hôn nhân của bọn họ vốn chỉ tồn tại trên hình thức, bởi vì cô và anh đến với nhau chẳng qua là để trả thù cái tứ giác luyến đầy khổ sở này mà thôi. Thế nhưng, Hứa Duy không biết rằng, ngay từ lúc bắt đầu, chưa một giây phút nào Vu Thế Châu đứng trong tứ giác luyến này cả.   Bởi vì người anh yêu, từ đầu đến cuối, chỉ có một, là cô.   Anh luôn lặng lẽ ở bên cô, âm thầm chăm sóc cô, dùng hành động để khiến cho cô hiểu được tình cảm của mình. Thế nhưng cô lúc bình thường thì thông minh vậy mà trong tất cả những việc liên quan đến Vạn Lệ Tước cùng Tô Tĩnh đều trở nên bướng bỉnh đến mức ngốc nghếch.   Cô cố chấp cho rằng người anh yêu là Tô Tĩnh vì thế luôn cự tuyệt tất cả sự “chân thành” của anh, còn tự động biến những quan tâm của anh trở thành sự ủng hộ của đồng minh.   Kết hôn nửa năm, mối quan hệ của bọn họ vẫn luôn dậm chân tại chỗ, đè lên trái tim của cả cô và anh. Tất cả những điều này tích tụ thành một ngọn lửa lớn, cho đến một ngày, rốt cuộc Vu Thế Châu cũng không thể kìm nén được nữa. Vì thế, trái tim anh phun trào, lý trí anh chạy trốn, để mặc cho cảm xúc điều khiển.   Đêm ấy, giữa men say và da thịt cận kề tiếp xúc, mối quan hệ của bọn họ đã rẽ sang một hướng khác.   Hóa ra, từ trước đến nay, là cô luôn tự suy bụng ta ra bụng người, hiểu lầm tấm lòng của anh. Hóa ra, trong lúc cô vì yêu đơn phương mà nhận lấy một thân đầy thương tích, luôn có anh đứng đằng sau dõi theo, chờ đến khi có được một cơ hội, liền không ngại ngần bản thân sẽ bị cô làm tổn thương, liền lao lên phía trước ôm lấy cô.   Vu giáo sư của cô, là một người đàn ông nội liễm, là người dùng bàn tay rộng cùng thân thể ấm áp, sưởi ấm trái tim cô, cho cô một đời bình an, biến cô thành tiểu công chúa hạnh phúc nhất trên thế gian này.   ***   À thì thú thật với các bạn là cái phần review bên kia đã được tớ dùng bảy mươi hai phép thần công cùng công phu mấy chục năm để tô vàng nạm ngọc rồi đó. Còn nếu bạn hỏi tớ có cảm nghĩ gì sau khi đọc xong bộ này thì chỉ có một chữ thôi: SƯỚNG.   Trước khi giải thích vì sao tớ lại cảm thấy “sướng”, tớ có đôi điều muốn tâm sự “sương sương” với các bạn về hai nhân vật chính đã nhé.   Hứa Duy sinh ra trong gia đình giàu có, là tiểu thư được nuông chiều. Bất hạnh là năm cô mười lăm tuổi, ba mẹ gặp tai nạn qua đời. Tớ biết bạn đang tưởng tượng ra điều gì tiếp theo, thế nhưng cuộc sống của Hứa Duy sau sự kiện bất hạnh kia hoàn toàn không thảm như bạn nghĩ đâu.   Dù mất đi ba mẹ, cô ấy vẫn nhận được sự yêu thương và quan tâm từ gia đình, đặc biệt là bà nội của mình. Vì thế, mặc dù mồ côi nhưng tính cách Hứa Duy lại vô cùng sáng sủa. Cô hoạt bát, lém lỉnh lại có sự nhạy cảm nhất định nên rất biết làm vui lòng mọi người.   Hứa Duy yêu thầm Vạn Lệ Tước rất nhiều năm, bởi vì vào lúc cô cô đơn nhất, chính là anh ta đã nói sẽ luôn ở bên cạnh cô. Thế nhưng, người nghe luôn nhớ còn người hứa thì nhanh quên. Nhiều năm sau, Vạn Lệ Tước lại vì một người con gái khác mà bỏ cô đi.   Hứa Duy của lúc ấy, không khóc, không nháo, cũng không cố tình chen chân phá hoại hạnh phúc của Vạn Lệ Tước. Cô tự động lùi bước vào khu vực friendzone, tự mình gặm nhấm nỗi đau của chính mình. Có lẽ, điều điên cuồng nhất cô làm khi “thất tình” là đi xem mắt để rồi đồng ý kết hôn với Vu Thế Châu.   Hứa Duy thực sự giống như một con chim khổng tước kiêu ngạo, xinh đẹp. Cô yêu một người, sẽ dùng hết trái tim để yêu, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ vứt bỏ tự tôn cùng tự trọng của mình. Cô ấy biết nơi đâu là giới hạn, biết đâu là điểm dừng, biết như thế nào là đủ và buông tay.   Hứa Duy là người cực kỳ rõ ràng, khi cô ấy lựa chọn từ bỏ, sẽ cực kỳ “nhẫn tâm” không cho người cũ bất cứ một cơ hội nào, toàn tâm toàn ý vì người thật lòng với mình.   Nếu Hứa Duy là khổng tước, thì Vu Thế Châu chính là một cây ngô đồng. Anh sinh ra trong một gia đình bình thường, ngoài việc thông minh hơn người thì chẳng còn gì để có thể theo đuổi cô. Đối với anh, cô chính là một ngôi sao sáng lấp lánh mà anh luôn chỉ có thể đứng nhìn từ xa, rồi bỗng một ngày, ngôi sao ấy chợt rơi xuống, vừa vặn nằm trong vòng tay anh.   Anh vốn nghĩ cho cô không gian, từ từ khiến cô hiểu được tình cảm của mình. Thế nhưng cô nhóc của anh lại quá ngốc, luôn luôn không chịu hiểu, ép anh đến mức khó có thể chịu đựng thêm nữa, chỉ có thể ra tay.   Và thế là, trong một đêm nọ, nương vào hơi men, khổng tước nhỏ đã bị Vu giáo sư ăn sạch.   Vu Thế Châu là một giáo sư hệ vật lý học, tính cách lãnh đạm, duy chỉ có lúc “trên giường” là biến thành một người khác, bắt nạt Hứa Duy đến mức khóc lóc xin tha mới thôi. Anh yêu một người, sẽ hết lòng bảo vệ người đó, sẽ không để ai tới gần, không cho ai cơ hội chen vào giữa bọn họ. Anh nhường nhịn cô, yêu chiều cô, bảo vệ cô, bởi vì:   “Anh thích một người, 5 năm, vừa gặp liền thích, thật vất vả mới có được cô, lúc bắt đầu còn cứ ngỡ là mơ.”   Tình cảm của nam nữ chính phát triển nhanh nhưng hoàn toàn hợp lý. Nữ chính tính cách mạnh mẽ, rõ ràng, xử lý các mối quan hệ hài hòa. Nam chính là kiểu nội liễm, mặt ngoài đoan chính bên trong cầm thú, theo chủ nghĩa thê nô.   Còn về lý do vì sao tớ “sướng” thì đó là bởi đây là một bộ truyện cao H. Vầng, là cao H đấy các bạn ạ, thịt thà rất nhiều, đa dạng phong phú còn rất chất lượng. Truyện có rất rất rất nhiều cảnh nam nữ chính “tiếp xúc thân mật” trong mọi hoàn cảnh, ở mọi thời điểm nhưng không phải là kiểu chỉ có thịt mà không có nội dung.   Nam nữ phụ cũng được khai thác ở một khía cạnh khác. Nữ phụ thì không thể yêu thương được, còn nam phụ lúc đầu do quên mất đọc chương 2 nên tớ thấy cũng không đến nỗi nào. Nhưng sau khi tớ đọc phần bị thiếu kia, kết luận của tớ là nam phụ đúng là một đôi trời sinh với nữ phụ. Cũng may là nam nữ chính rất dứt khoát, không có hai kẻ này bất kỳ cơ hội nào.   Tác giả thực sự rất nhây, tớ cho rằng truyện này có rất nhiều không gian để phát triển, nếu tác giả đầu tư thêm thì sẽ thành một bộ cẩu huyết siêu hot. Nhưng mà mẹ tác giả nói là chỉ muốn viết truyện H nên thực sự đây chỉ là một bộ H thôi các bạn ạ (dù vẫn có nội dung).   Vào một ngày tháng 11 miền Bắc se lạnh, tớ xin được tặng một chiếc “chăn bông” cho bạn, đảm bảo đọc xong không cần đắp chăn bạn vẫn nóng. Còn với các sắc nữ Xì Gòn nói riêng và miền nóng nói chung thì xin chúc mừng bạn đang được bonus thêm một nguồn nhiệt nữa để thiêu đốt chính mình.   Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và hẹn gặp lại ở hố tiếp theo nhé. ________________   " ": Trích dẫn từ truyện được edit bởi rv-er. Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mời các bạn đón đọc Cho Dù Là Khổng Tước Cũng Bị Vu Giáo Sư Ăn Sạch (Phía Sau Kết Cục Điềm Văn) của tác giả Thanh Đăng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang
Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang là một câu chuyện cõi âm, viết về con đường tình yêu của Diêm Vương tìm cách thu phục trái tim Mạnh Bà. Ba mươi năm trước, nàng đội mũ phượng đeo khăn voan, lòng tràn đầy hân hoan chờ đợi người yêu tới rước về làm vợ, lại bị một nữ tử độc tài cưỡng ép mang đến cõi U minh, từ nay về sau trở thành người nấu canh bên cầu Nại Hà, không được luân hồi chuyển thế. Cho nên nàng hận nàng ấy, mặc cho nàng ấy tìm mọi cách thân cận, uy hiếp hoặc lấy lòng... nàng đều cự tuyệt tận ngàn dặm. Thế nhưng, đến khi cuối cùng người nọ bằng lòng buông tay, rời nàng mà đi, nàng chợt không biết phải làm sao. Lẽ nào thật sự... vì hận mà sinh yêu sao... *** "Mẫu thân, con không muốn đi tu luyện, con vẫn muốn ở bên người." "Mẫu thân, Bồng nhi nhớ người." "Bồng nhi muốn mẫu thân ôm..." Trong hình, một tiểu cô nương mặc váy dài đang dùng đôi mắt to sáng ngời nhìn qua, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tựa như bánh bao sữa mềm mịn khiến người nhìn không kiềm chế được cảm xúc muốn cắn một miếng. Bé chu mỏ, vươn hai cánh tay, thanh âm non nớt làm nũng: "Ôm con đi mà..." ... "Ai dà..." Diêm U yên lặng thở dài, nàng ngừng bút, đồng thời cắt đứt dòng tưởng tượng trong đầu mình. Đau lòng quá, nếu con mình cũng biết làm nũng, kề cận với mình thì tuyệt vời biết bao. Tuy nhiên ở hiện thực, tiểu công chúa thì luôn luôn tỏ vẻ nghiêm túc trước mặt nàng, ngoan ngoãn nhưng xa cách, khác hẳn với con nhà người ta (nhà Tư Đồ Ngu chẳng hạn)... Diêm U nhíu mày, ai oán liếc nhìn tiểu cô nương ngồi ngay ngắn cách mình không xa. Đứa con của nàng và Mạnh Vãn Yên ra đời ngay tiết đầu xuân, đúng vào thời điểm mưa phùn của tháng ba, tháng tư trên nhân gian, hoa hạnh nở rộ, cây cối xung quanh bắt đầu tỏa hương, sinh trưởng um tùm. Các nàng dựa theo hiện tượng này để đặt tên cho con theo mùa mưa, lấy chữ là Bồng, ngụ ý sức sống mạnh mẽ, xinh đẹp thanh khiết. *Bồng = um tùm, tươi tốt. Lúc này tiểu Bồng nhi ngồi trước án kỷ đang chăm chú viết chữ, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn cầm cây bút lông nhụy lan, vì cúi đầu nên tóc mái trên trán cũng theo đó mà rũ xuống, che khuất đôi lông mi cong dài. Mời các bạn đón đọc Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang của tác giả Phong Nguyệt Bạc.
Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
Hắn, chán ghét cuộc sống nơi Las Vegas sầm uất, âm thầm trốn sang Đài Bắc trốn việc. Hắn, do nổi máu anh hùng nghe tiếng hét trong TV liền tưởng có người gặp nạn liền đến ứng cứu. Nào ngờ không cứu còn đá bị nàng bị thương. Nàng, lạnh lùng như băng nhưng chỉ cần ở bên hắn là lại bộc lộ bản tính thật của mình. Ở bên hắn nàng không e dè, lại vô tình ngủ cùng giường với hắn rồi lại vô tình cho hắn mướn giường, vô tình cho hắn hiện diện trong cuộc sống nàng rồi cả trái tim nàng. Thế mà hắn, sau khi khiến tim nàng đập thình thịch lại từ biệt trở về Las Vegas. Không được, nàng nhất định phải đi tìm hắn… *** Kỳ quái, là hắn bị biến dạng hay là mắt nàng có vấn đề? Nụ cười mê người của hắn nàng một chút cũng không để ý Ngang nhiên nắm lấy tóc hắn thành cái bím tóc. Nữ nhân khác cả đời nguyện ý cùng hắn lên giường. Chỉ có nàng nằm bên cạnh hắn mà vẫn có thể ngủ ngon lành. Là nàng e sợ bản thân không đủ tiêu chuẩn hay là hắn không đủ mê người? Vẫn là nàng căn bản không đối xử với hắn như một nam nhân. Nàng luôn mang cái mặt nạ lạnh lùng đối mặt với mọi người Ngẫu nhiên lộ ra sự dịu dàng cùng ngượng ngùng làm cho hắn tim đập thình thịch Hắn lấy làm tức giận vì nàng luôn vì đồ ăn mà đẩy hắn ra. Hắn nam nhân đầy sức quyến rũ lại không ai bì được mà lại thua kém mùi vị của thức ăn. Còn gì tàn khốc hơn nữa… *** _ Cô ấy là ai? _ Khải Quỳnh Sâm- Bart, mẹ của Hawke Bart. Ở thành phố bị Khiết Tây quay như chong chóng cả ngày, Ninh Ninh về Bart gia ăn cơm xong tắm rửa xong, vừa định lên giường ngủ thì Bạch Vân gõ cửa phòng. Ninh Ninh vừa mở cửa thì đã thấy Bạch Vân đưa cho cô một xấp poster. Tấm thứ nhất là một cô gái cao gầy với mái tóc vàng óng ánh. Cô gái xinh đẹp ấy có một đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp. Màu mắt như biển sâu hút ấy khiến khí chất lạnh lùng của cô càng thêm quyến rũ. Ninh Ninh mở miệng hỏi. Câu trả lời của Bạch Vân không nằm ngoài dự đoán của cô. Cô mở trang thứ hai ra, vẫn là cô gái kia, lạnh lùng xinh đẹp khiến người khác không thể rời ánh mắt. Ninh Ninh tiếp tục tò mò xem thêm vài trang. _ Cô ấy cũng là người mẫu sao? _ Đúng! Bạch Vân ngồi bên cạnh Ninh Ninh cùng cô xem ảnh chụp. _ Lúc cô ấy còn sống là người mẫu nổi tiếng cả thế giới. Cô rất trẻ lại nhanh chóng nổi tiếng. Nhiều người ghen ghét bên cạnh, hơn nữa công việc bận rộn, cảm tình không trôi chảy, tạo nên áp lực quá lớn cho nên cô thường hay say rượu cùng… _ Hút thuốc phiện. Ninh Ninh nhỏ giọng mở miệng, cô đưa tay vuốt ve gương mặt cô người mẫu tóc vàng có đôi cánh màu đen sau lưng từ trên cao rơi xuống. Đó là thiên sứ bị đọa đày. Cánh tay bên phải bị thương rỉ máu, trong mắt chứa đầy đau thương. _ Em sao biết được? Bạch Vân có chút kinh ngạc. _ Trong ác mộng của Hawke thường hay nói mớ. Cô vẫn nghĩ ác mộng đó liên quan đến cha anh không ngờ lại là… Bạch Vân khẽ thở dài, dịu dàng nói. _ Khấu nói khi anh ấy đến đây. Hawke rất trầm lặng, miệng nói ra toàn lời khi dễ người khác. Đúng là một tiểu thiếu gia xinh đẹp nhưng cá tính mãnh liệt. Mỗi lần đều khiến Khấu đánh cho anh một trận. Nhưng sau khi Hawke gặp tai nạn xe cộ, ở trong bệnh viện hết nửa năm, Khấu không biết anh xảy ra chuyện gì. Khi Hawke tỉnh lại vẫn không nói một lời. Một hôm anh đến thăm Hawke thì thấy anh ấy bị trói trên giường. Hỏi ra mới biết tên thiếu gia ấy uống thuốc tự sát còn muốn chạy lên sân thượng nhảy lầu tự tử. Vì thế họ phải trói anh lại, để tránh anh tự làm tổn thương mình. Ninh Ninh nghe được trong tim liền đau nhói, cô thử vài lần, mới có biện pháp mở miệng. _ Vì sao lại thế? _ Không biết! Mời các bạn đón đọc Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường của tác giả Hắc Khiết Minh.
Âm Duyên Kết
Nói ngắn gọn thì đây chính là một đoạn bi thương của một nữ nhân khi bị ép buộc gả vào nhà Bùi gia. Kết quả là đến lúc thành hôn thì nhà trai lại bày kế, sau đó còn lừa gạt để nàng phải có ‘âm hôn’ với con trai họ. Cuối cùng, không ngờ âm kém dương sai thế nào mà nàng lại bị gả nhầm cho một ma nữ ‘độc ác’. Không những vậy, nàng còn phải trải qua biết bao chua xót khi đối phương tìm tới cửa ‘tính sổ’. Đây quả là một câu chuyện thương tâm a! (Editor: ....và cũng rất lãng mạn a ) Trong ‘Mẫu Đơn Đình’ có nói: “Tình không biết từ khi nào thì bắt đầu, vừa nảy mầm liền đâm sâu. Kẻ sống có thể chết, mà người chết vẫn có thể hồi sinh. Sinh mà không thể cùng tử, tử lại không thể cùng sinh, là một loại dằn vặt tra tấn.”. [*Mẫu Đơn Đình: là một vở kịch nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Do nhà soạn kịch thời Minh – Thang Hiển Tổ viết năm 1598.] ….. Nhiều người nói sống chết do trời, yêu hận do người. Âm dương có thể đoạn tuyệt, nhưng ái tình sẽ là vĩnh viễn. *** Đây là bộ truyện mình yêu thích nhất , sẽ rất đáng tiếc nếu những ai chưa đọc bộ này. Bộ này trong sủng có chút ngược, trong ngọt có chút giấm chua. Khúc cuối có vị đắng, nhưng là vị đắng của đường mật. Và cái kết sẽ làm thỏa mãn người xem. Đúng như theo tên truyện, tức là Nên duyên với người âm. Điểm hay trong bộ truyện này đó là tình tiết truyện rất hấp dẫn, kịch tính. Ngay từ thời điểm bắt đầu đã tạo nên sự rùng rợn đầy ma mị, cuốn hút. Tuy chỉ là 1 vụ án giết người ân oán thường tình, nhưng tác giả rất khéo léo đang xem các chi tiết dù lớn hay nhỏ, 1 cách logic dẫn dắt người xem từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Bạn sẽ tự cảm thấy mọi việc trở nên ngỡ ngàng như cô gái Diệp Kết Mạn ngây thơ, cứ ngỡ m vướng vào 1 mối lương duyên oan nghiệp, hay là... lương duyên do trời định, như duyên tơ hồng đã được kết sẵn. Và rồi trái tim khó hiểu lại đập rộn ràng với 1 đối tượng chẳng là nam, lại chẳng là người,... cái tên Kỹ Tây Vũ như âm hồn các quỷ (mà đúng là âm hồn thật) cứ dần dần khắc sâu vào tự đáy lòng từ lúc nào. Diệp Kết Mạn là người đã yêu thì sẽ chung tình đến chết, thà là trời phụ mình, chứ không phụ người, dù biết bị lợi dụng nhưng vẫn đâm đầu vào hố lửa. Kỹ Tây Vũ một cô gái ko những thông minh, xinh đẹp mà còn thâm hiểm, ân oán rành mạch, có chết cũng phải kéo kẻ đã hại cô cùng xuống địa ngục. Kỹ Tây Vũ nghĩ rằng m chết rồi thì cứ phong lưu 1 lần cho đã, dè đâu cái tên Diệp Kết Mạn lại ngờ nghệch, lại quá thành thật, yêu mà đem hết cả chân tình đối đáp. Từ lương tâm cho đến tâm can, và cả trái tim khiến Kỹ Tây Vũ phải vùng vẫy, từ linh hồn chẳng thèm đoái hoài đến kiếp sau, chẳng sợ bị đầy đọa kiếp, chẳng sợ hồn tiêu phách tán, nhưng duy nhất chỉ sợ mất mỗi... Diệp Kết Mạn. Nào còn có kiếp sau nữa, chỉ có giây phút này nếu ko giữ được Diệp Kết Mạn, thì cho dù có ngàn kiếp cũng chẳng còn gặp nhau. Chính cái tình thâm sâu nặng của cặp đôi oan gia nghiệt duyên này, tạo nên điểm nhấn hút manh mẽ. Khiến người đọc chỉ mong cặp đôi này nên duyên dù biết ngược luân thường đạo lý. Với riêng mình nếu nói điểm trừ trong bộ truyện này, có lẽ chính là cảnh H, ko phải vì truyện tạo H dở mà là vì mình muốn có 1 đoạn H giữa người với người ở khúc cuối. Vì những H giữa người với ma cũng hay như chưa đủ vị. Bởi vì có lẽ m là người thực dụng. Mời các bạn đón đọc Âm Duyên Kết của tác giả Tang Lý.
Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì
Hệ liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì này bối cảnh hiện đại, các nhân vật có mối quan hệ ràng buộc với nhau, nam chính đều là cực phẩm (theo nhiều kiểu). Các truyện trong này có độ dài vừa phải, đọc đảm bảo hay. Có vài truyện đã được làm xong. Còn vài truyện chưa làm thì Amber làm nốt, theo nguyện vọng của rất nhiều bạn. Amber hứa là không bỏ ngang, làm đến cùng, tuần nào cũng có. Tuy nhiên theo lệ cũ thì Amber sẽ đặt pass các chương bất kỳ, đề nghị bạn nào muốn xin pass thì like page hoặc share bài trên face nhà mình, sau đó inbox Amber sẽ gửi pass luôn. Tiền truyện: Mật Mã Hải Dương Nguyệt Quang Phần sau: Boss gian xảo Anh chàng bỉ ổ đáng yêu Đại hắc ưng lãnh khốc Thiên sứ u buồn Anh chàng nhà quê thâm tình Lãng tử xinh đẹp Sói hoang xấu tính Bảo bối đại mãnh nam *** Đây là lần đầu Du Nhi edit thể loại ngôn tình, về văn phong thì chắc sẽ để cho các bạn đánh giá, Du cố gắng không để mất văn phong của tác giả này ,những đoạn chém quá tay thì thông cảm nhé, tay mơ nên chỉ dám cố gắng càng ngày càng tốt thui ^^ . Quyết định edit lần này vì : Yêu thích cuồng nhiệt hệ liệt này ~~~ >_______<  , có ai làm beta cho mình hem hí hí Giới thiệu : Muốn xem mãnh nam chứ các bạn , vẻ đẹp như chai Hàn thì chắc có lẽ ít cơ mà bù lại cơ bắp các anh nhiều a~ Các mãnh nam của chúng ta hội đủ các yếu tố đủ để cho đám mê chai chúng ta “đổ gục” : mặt dày có (phải nói nhiều), thô lỗ có, ôn nhu có, lãnh khốc có, bỉ ổi có, lạnh lùng có, cao ngạo có, ….nhiều nữa đếm hêm nổi đọc rồi biết nha. Nhật kí mãnh nam của Tiểu Phì Phì tiền truyện : Phần về đời cha mẹ 1. Mật mã – Cảnh Dã x Ô Hiểu Dạ 2. Hải Dương – Đồ Hải Dương x Hà Đào Hoa 3. Nguyệt quang – Mạc Sâm x Ba Như Nguyệt Nhật kí mãnh nam của Tiểu Phì Phì 1. Tặc đầu đại lão bản – Hàn Võ Kì x Phong Thanh Lam 2. Ôn nhu đại điềm tâm – Đồ Cần x Giang Tĩnh Hà 3. Anh chàng bỉ ổi đáng yêu – Tằng Kiếm Nam x Hách Điềm Điềm 4. Khốc ngốc đại hắc ưng – Đồ Ưng x Phương Thủy Tịnh 5. Buồn thiêu đại thiên sứ – Nghiêm Phong x Lương Linh Hồng 6. Thâm tình đại quê mùa – Irapa x Cảnh Sơ Tĩnh 7. Mĩ lệ đại nương tử – Quan Lãng x Đàm Như Nhân 8. Xấu tính đại dã lang – Phượng Lực Cương x Hạ Vũ 9. Bảo bối đại mãnh nam – Đồ Chấn x Đinh Khả Phỉ *** Đồng hồ báo thức điện tử trên nền tường màu trắng hiển thị thời gian, chỉ còn năm phút đồng hồ. Qua năm phút đồng hồ này, hệ thống bug (đây là lỗi gây ở hệ thống máy tính hay còn hiểu là lag đó mà) mà cô dựng trên hệ thống máy tính sẽ mất đi hiệu lực, cô phải nhanh một chút, nhanh một chút rời khỏi nơi này. Sờ vào tay nắm cửa bằng kim loại lạnh như băng, tay cô bởi vì sự khẩn trương trong lòng mà toát mồ hôi ẩm ướt, cô gắt gao nắm lấy nắm cửa lạnh như băng kia, dùng sức bẻ xuống, nhưng nó lại không nhúc nhích, cô uể oải dường như muốn thét ra tiếng chói tai, nghĩ đến kế hoạch của cô bị phát hiện, nghĩ đến bọn họ đã sớm phát hiện ra ý đồ của cô, hoặc kia cũng không phải là ngoài ý muốn? Hoặc lần này tất cả chỉ là một cái thí nghiệm khác? Không, không cần, không cần đối xử với tôi như vậy! Cô giống như phát điên, thiếu chút nữa muốn dùng lực lay động nắm tay cửa mà thét chói tai, trong đầu đã có một tiếng nói khác kêu cô tỉnh táo lại, đừng miên man suy nghĩ, thử lại một lần nữa. Nếu hiện tại cô hét lên, cho dù vốn bọn họ không biết được, cũng sẽ lập tức bị kinh động. Cô không thể phát ra âm thanh, cô thử lại một lần nữa! Cô nâng tay trái run run lên, cùng tay phải cùng nhau nắm lấy tay nắm cửa, dùng hết sức lực hiện có bẻ xuống một lần nữa. Trong phút chốc, cô nghĩ đến cô thật sự đã thất bại, nghĩ đến khóa điện tử kia vốn là khóa chết (không thể mở), nhưng giây tiếp theo, chỉ nghe cạch một tiếng— Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì của tác giả Hắc Khiết Minh.