Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường của tác giả Lâm Miên Miên kể về Khương Tân Tân xuyên vào một quyển tiểu thuyết vườn trường, nhưng cô lại không phải nữ chính, càng không phải nữ phụ. Cô trở thành một người có vai vế cao hơn nam chính, chính là mẹ kế của hắn. Mà nam chính trong tiểu thuyết thanh xuân thì thường đều chưa quá chín chắn và trưởng thành, chàng trai này cũng thế, đang trong thời kì thiếu niên phản nghịch, tuổi dậy thì khó ở, nói gọn lại chính là bệnh trung nhị. Mà toàn bộ tiểu thuyết này, nhân vật mẹ kế cũng vô cùng mờ nhạt, như người qua đường đi mua nước tương, xuất hiện chỉ trong vòng hai trăm chữ đổ lại, sau đó không còn đất diễn nào nữa Nam chính năm nay 16 tuổi, vẫn còn trong thời kỳ phản nghịch, ở trường cũng được mệnh danh là giáo thảo, chỉ là thằng nhãi này xem Khương Tân Tân như không tồn tại. Ba nam chính năm nay 39 tuổi, trưởng thành nho nhã, đứng đắn giữ mình, khiến người khác có cảm giác người này lòng dạ sâu không lường được. Khương Tân Tân: Đều không phải người dễ chọc, bỏ qua bỏ qua. Biết mình biết ta, Khương Tân Tân với thân phận là Chu phu nhân, một lòng một dạ đam mê kiếm tiền, nhưng mà vốn dĩ cô chỉ kiếm tiền thôi, sao còn có thể thuận tay thu phục được hai cha con nhà này vậy? *** Khương Tân Tân một mực không tin đoán mệnh, bất quá trưởng bối trong nhà rất nóng lòng nên sai người xem ngày sinh tháng đẻ của cô, phân tích tương lai của cô, số tuổi thọ, hôn nhân nhân duyên, cho nên lúc cô còn rất nhỏ, đã sớm dự báo một sự kiện: Số cô tràn đầy hoa đào, đồng thời sẽ đưa đến tay đàn ông. Từ mười sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi, mười năm này Khương Tân Tân đã có mấy đoạn tình yêu oanh oanh liệt liệt, mỗi một đoạn đều khắc cốt ghi tâm, chỉ cần trau chuốt từ nó sẽ có thể viết thành một bộ tiểu thuyết tình cảm. Thẳng đến giai đoạn yêu đương cuối cùng, bạn trai vì muốn cho cô một màn cầu hôn cả đời khó quên, muốn dẫn cô đi bắc cực, kết quả trong quá trình đi thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc chưa kịp đưa đến bệnh viện, cô đã tắt thở rồi. Không biết là vận khí của cô quá tốt, hay là mệnh không có tuyết lộ, cô thế mà lại xuyên vào một người trùng tên trùng họ, đồng thời khuôn mặt còn giống nhau y như đúc. Rất nhanh cô đã biết mình đang ở đâu, suy đoán là chính cô đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết. Nhắc tới cũng trùng hợp, trước lúc xuyên qua cô đang nghỉ đông, bởi vì đang nhàm chán, mà có người bạn lại đề cử bộ truyện, kiên trì đọc nhanh như gió xem hết cuốn tiểu thuyết tình cảm lấy bối cảnh là vườn trường, truyện cũng không phải có cái gì đặc biệt hấp dẫn người, nhân vật nữ chính hướng nội lại còn là học sinh chuyển trường, nhân vật nam chính là người không ngoan nhưng lại kiêm chức giáo thảo giáo bá, hai người trải qua các loại hiểu lầm, cuối cùng cũng có thể dắt tay, đã trải qua một đoạn tình yêu tuyệt mỹ từ đồng phục đến áo cưới. Cô lại là kể già đời trong tình trường nên loại tình cảm sân trường tinh khiết cũng không có cảm thấy hứng thú, bất quá cũng may quyển tiểu thuyết này không dài, từ đầu truyện đến ngoại truyện, bất quá cũng mười mấy vạn chữ. Điều mà cô không nghĩ tới chính là, cô thế mà xuyên vào trong quyển sách này, khả năng ông trời cũng cảm thấy cô đã hai sáu tuổi đầu mà hồn trở thành một học sinh trung học thì không quá hài hòa, cho nên cô không phải là xuyên thành nhân vật nữ chính, cũng không phải là nữ phụ tiến công bên nam chính, mà là...!Nhân vật mẹ kế nam chính. Trong tiểu thuyết đều tác giả đã miêu tả rất kỹ gia đình của hai nhân vật chính, nhân vật cha nam chính là thương nhân tự lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, đại học còn chưa tốt nghiệp đã cùng người khác hùn vốn lập nghiệp, thời gian ngắn ngủi mười mấy năm đã nhảy vọt tầng giai cấp, trong 8 năm đã một tay sáng lập tập đoàn còn thành công đưa ra thị trường, trên bảng phú hào cũng có tên của anh, đồng thời hàng năm đều vững bước mà tiến lên, là thương nhân thành công điển hình, cảm tình cha mẹ nam chính bất hòa, lúc nam chính mười tuổi thì đã hòa bình ly hôn, sinh hoạt trong gia đình nam chính thì cô độc một mình, có được cũng chỉ là đền bù bằng vật chất, không có tình thân ấm áp, hai cha con quan hệ cũng không khá lắm. Lúc nam chính mười sáu tuổi, cha nam chính tái hôn, độc giả vui mừng là, ba ba mặc dù cặn bã, bất quá cũng không phải là không rõ ràng, anh cũng biến thành cha kế của nam chinh sau khi cưới vợ, mẹ kế này xuất hiện số lần có thể không cần tính, có thể coi là bối cảnh ưu tú. Đối với cái này Khương Tân Tân biểu thị chính mình thật đúng là xuyên cái tịch mịch. Nhưng phàm là xuyên thành người khác, mọi người đều sẽ biết kết cục của chính mình, duy chỉ có cái này mẹ kế, tác giả lại keo kiệt không miêu tả, cho nên hiện tại cô chính là hai mắt mờ một mắt. Bất quá có thể khẳng định là cha nam chính đối với người vợ này cũng không có cảm tình gì. Nếu như Khương Tân Tân không phải mất mạng trên đường trước lúc cầu hôn, cô khẳng định sẽ ngửa mặt lên mà trời thét dài: Yêu đương còn chưa có đủ, sao có thể tiếp nhận một bước vào mộ phần hôn nhân! Nhưng bây giờ nhớ tới mấy cái tính là mệnh lớn tận tâm chỉ bảo "Rời xa nam nhân, trân quý sinh mệnh", cô một giây tiến vào đoạn tình yêu hình thức, đã không có dục vọng thế tục, như vậy đã kết hôn cô cũng không kháng cự, trực tiếp nằm ngửa. Khương Tân Tân xuyên qua cũng có một tuần lễ, rất nhiều chuyện mà cô ở bên cạnh đánh phía dưới đều đã dò nghe. Cô hiện tại đang ở rừng cây biệt thự, có hệ thống bảo an cao cấp, có quản gia phục vụ phục vụ cung cấp chuyên nghiệp 24/24, cùng một số người giúp việc, căn biệt thự này có ba người chủ nhân, loại trừ cô còn có nam chính cùng ba nam chính. Nguyên chủ cùng ba nam chính vào tháng trước cử hành hôn lễ, làm người hiếu kì chính là, tài lực của cha nam chính hiện tại, cuộc hôn lễ này thật sự là quá mức đơn giản, bất quá cái này cũng có thể lý giải, nam chính năm nay mười sáu tuổi, chính là vào phản nghịch kỳ, thân là cha luôn luôn muốn cân nhắc cảm thụ của con trai. Ngày thứ hai sau khi hôn lễ kết thúc, cha nam chính đã đi công tác, không hổ là người cuồng công việc, mãi cho đến hôm nay cũng không có trở về, cứ như vậy, ngược lại Khương Tân Tân lại cảm thấy thoải mái hơn, bảy ngày rồi, cô không có gặp mặt nam chính, học sinh cấp ba là đi sớm về trễ rồi nghỉ ngơi, mà cô còn đang cố gắng tiếp nhận hiện tại, mỗi ngày ngủ đến mặt trời lên cao, nên thời gian tiếp xúc cùng nam chính là không có, trong núi không lão hổ, con khỉ xưng bá vương, nam chính cùng cha nam chính đều không ở nhà, Khương Tân Tân dễ chịu hài lòng đến mức rất mau đã xem nơi này như nhà mình. Thẳng đến lúc một cuộc gọi điện thoại đã kéo cô về hiện thực. Nhắc nhở nên cô bắt đầu kế hoạch sinh hoạt gian nan của mẹ kế. "Phu nhân, có chuyện cần ngài ra mặt đi xử lý một chút." Trong điện thoại là trợ lý cha nam chính, giọng điệu máy móc "Buổi sáng trường học gọi điện thoại tới, nhân viên nhà trường hi vọng người nhà có thể đến, ngài biết, Chu tổng còn tại đi công tác, hôm nay không thể trở về được.". ngôn tình ngược Khương Tân Tân xém chút nữa quên nam chính là nhân vật giáo bá...! Cô thốt ra "Tôi đi không thích hợp a?" Côlà mẹ kế a. Người ta là nam chính có cha ruột cùng mẹ, lại thế nào cho dù tới lượt không đến cô đi. Trợ lý dừng một chút, tựa hồ có chút ngoài ý muốn cho rằng Khương Tân Tân "Không biết thời thế". Phải biết mẹ kế khó làm, làm mẹ kế hào môn càng không chịu nổi hơn, Khương Tân Tân gả tới đây cũng chưa đến một tháng, dưới tình huống như vậy, cô không nên đợi cơ hội đi tìm một chút tồn tại sao, hướng Chu tổng biểu hiện ra mình tuyệt đối sẽ đối với con của chồng coi như con đẻ sao? Khương Tân Tân cự tuyệt, lại ngoài dự tính của trợ lý, anh ta trấn định lại sau đó nói ra "Chung tiểu thư bây giờ hiện tại Nhật Bản, hôm nay cũng không có kịp trở về." "..." Khương Tân Tân đếm trên đầu ngón tay tính một lần, cha ruột cùng mẹ ruột đều không ở đây, còn giống như thật sự đến phiên mẹ kế như cô ra trận sao. "Vậy được rồi." Trợ lý nghe ra trong lời nói miễn cưỡng của cô, trong lúc nhất thời im lặng mười phần. Có thể dự đoán được, vị mới nhậm chức này chỉ sợ là chẳng muốn dùng thủ đoạn gì cả. Điều trợ lý vui mừng là, Khương Tân Tân biết địa chỉ của trường học, cũng biết lớp học của "con trai". Có thể thấy được cô cũng không phải là không quan tâm chút nào, hẳn là còn chưa chuẩn bị tâm lý làm mẹ kế, dù sao cũng là cô gái năm nay hai mươi bảy tuổi, tính toán ra, anh cũng chỉ lớn hơn 2 tuổi so với vị này. Sau khi cúp điện thoại, Khương Tân Tân bắt đầu chuẩn bị, cô là lần đầu tiên lấy thân phận người lớn đi cao trung, khó tránh khỏi kích động, kỳ thật cô đối với việc ở chung cùng nam chính không khủng hoảng hay khẩn trương, nam chính mặc dù bá đạo, nhưng không phải là đứa trẻ không biết nói đạo lý, trong tiểu thuyết, mẹ kế cùng nam chính đều là nước sông không phạm nước giếng, chưa từng gây ra mâu thuẫn. Biệt thự có nhà chính cùng nhà phụ, nhà phụ đều là quản gia cùng người giúp việc ở đấy, nhà chính bên này hết thảy có ba tầng, phòng ngủ chính là ở tầng ba, cô có một phòng giữ quần áo đủ để làm lóe mắt người, bên trong tất cả đều là kiểu mới nhất, một mặt trên tường vách đều là các loại túi xách, dùng một tháng cũng sẽ có không lặp lại. Phòng ngủ chính bên trong chỉ có vết tích cuộc sống của cô, Khương Tân Tân ngay từ đầu cảm thấy rất kỳ quái, bất quá đang hỏi thăm cha nam chính tại sao lại sau ngày cưới thứ hai liền đi công tác, lại đi vội như vậy, bên trong gian phòng không có quần áo của anh cũng rất bình thường. Cùng ở tại chung một mái nhà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, Khương Tân Tân cũng không có muốn làm người mẹ, nam chính năm nay đều mười sáu tuổi, cho dù là sáu tuổi, mẹ kế trong mắt những đứa trẻ đều là "Người ngoài", mà lại người ta chính là còn có mẹ ruột, cô cũng không cần phải áp sát tới, về sau liền đem đối phương thành bạn cùng phòng tốt, cô tin tưởng bốn năm đại học ở ký túc xá của cô như cá gặp nước, cùng nam chính là bạn cùng phòng tuyệt đối không khó. Tương lai trong đội ngũ là bạn cùng phòng, nói không chừng còn có thể tăng thêm là cha nam chính. Khương Tân Tân mặc một chiếc váy đơn giản mà không mất đi hào phóng, đơn giản mà lại đoan trang, rồi chuẩn bị đi ra cửa. Nơi nam chính học tập là một trường học quý tộc, lực lượng giáo viên rất tốt, chủ yếu hướng không phải thi đỗ đại học, mà là đỗ vào trường nước ngoài, bởi vậy thành tích bên trong dù không tốt cũng không cần giao nạp học phí ếch xù, rất hiển nhiên, nam chính là vế sau. Trường học quý tộc là điểm mù của Khương Tân Tân, thật sự trước khi xuyên sách, cô nghe nói trường tốt đều đỗ đại học thì trường công lập có hiệu suất cao. Lúc đầu Khương Tân Tân nghĩ là ở cửa trường học thì phải xuống xe, nào biết được cô còn chưa kịp mở dây an toàn, lái xe đã hướng trường học lái đi. Lái xe ngày bình thường thời gian đều đi theo Chu tổng, đã sớm nuôi dưỡng thói quen nhìn mặt mà nói chuyện, thông qua trong xe kính chiếu hậu nhìn thấy Khương Tân Tân trên mặt ngạc nhiên, liền không chút hoang mang giải thích nói "Năm ngoái, Chu tổng quyên tặng cho trường học ba tòa lầu dạy học." Khương Tân Tân: Cô đã hiểu, đây chính là năng lực của tiền mà! Đối mặt với người lớn trong nhà học sinh chi tay mạnh như vậy, nhân viên lãnh đạo nhà trường khẳng định là muốn cho rất nhiều "Đặc quyền". Bất quá, vấn đề lại tới. Trong trường học có đặc quyền bá đạo của nam chính, đến tột cùng là làm người oán trách như thế nào, mà trường học phải mời mời người lớn trong nhà rồi? Khương Tân Tân đột nhiên có một loại dự cảm bất thường. Cô làm sao tìm cho mình một phiền toái này a! Lúc trợ lý nói ra, cô hoàn toàn có thể động đầu óc để uyển chuyển cự tuyệt nha, dù sao cũng không phải là mẹ nam chính, cũng không phải trách nhiệm cùng nghĩa vụ của cô a. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp sao? * Trong phòng học cao nhị ban ba, Chu Diễn phách lối ỏ ngay trên lớp học ngủ bù, không chút nào vì việc mời người lớn mà bối rối, ngược lại còn rất dương dương tự đắc, chỉ là trên mu bàn tay có vết thương, sáng nay anh cùng người khác có đánh một trận. Thời kỳ thiếu niên, nếu như không sợ mời người lớn, còn có mấy lý do ở bên ngoài, một là người lớn nhà anh không có ở nơi này nên đã mất đi tính quyền uy, hai là anh chắc chắn người lớn sẽ không tới. Chu Diễn là là lý do sau. Anh biết mẹ ruột mình đang ở Nhật Bản chơi quên cả trời đất, cha ruột anh sự nghiệp bề bộn việc hiện tại còn đang đi công tác. Căn bản cũng sẽ không có người sẽ đến. Anh đã sớm thành thói quen. Ngay lúc đang nhắm mắt dưỡng thần, thì điện thoại di động trong túi dửng dưng phát ra âm thanh, anh không kiên nhẫn mà lấy ra xem, là một tin nhắn Wechat. 【 Diễn ca, người lớn trong nhà anh đến rồi! 】 Anh khẽ giật mình, trên mặt lộ ra thần sắc mờ mịt. 【 Mẹ anh, không đúng, là mẹ kế anh đến rồi! 】 ????Ngày 8/1/2022????. Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường của tác giả Lâm Miên Miên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ác Nhân Thành Đôi - Quỷ Quỷ Mộng Du
Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp. Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi. Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi. Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt. *** "Tỉnh dậy." Lời nói lành lạnh, mang theo vô tận triền miên và ôn nhu khiến Trang Thư Tình lập tức xoay người ngồi dựng lên, ký ức trở về. Đúng rồi, Chỉ Cố đã trờ lại.” "Giờ nào ?" "Hẳn là sắp giờ Thìn." Vừa lòng nhìn thất nét mặt tỏa sáng của người trên giường, khóe miệng Bạch Chiêm gợi lên độ cong rõ ràng. Đã là giờ thìn rồi sao, giấc ngủ này của nàng thật tốt. Đầu óc Trang Thư Tình tỉnh táo lại, nhìn bàn tay bị hắn giữ lại nàng cũng không vội mà rời giường, dựa vào lòng hắn nói: “Cứ như vậy cùng ta cả đêm?” “Ừm.” Bạch Chiêm nâng tay kia đặt lên ngực, “Thật vui.” Không cần dùng nhiều cảm xúc, không cần suy nghĩ nhiều, ý cười cứ như vậy từ trong lòng tràn ra, tràn tới trong ánh mắt, nét mặt Trang Thư Tình xuất hiện phong tình tươi đẹp, cứ như vậy vô cùng tự nhiên. Bạch Chiêm tiến lên trước, ngậm lấy hai cánh môi kia, giây phút đó, phàng phất như đấy lòng của hắn đang tươi cười, thỏa mãn thở dài một tiếng. Bạch Chiêm không có tiến thêm một bước, chỉ nhẹ nhàng chạm lên môi nàng nói: “Hữu Phong, chúng ta thành thân đi.” Tên này đã mấy tháng qua chưa có ai gọi nàng như vậy, lúc này hai tiếng kia phát ra từ trong miệng hắn, nàng lại cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, thậm chí còn đề cập đến chuyện hôn sự, nàng cũng cảm thấy bản thân không cần nghĩ nhiều hơn nữa, “Được.” Hơi thở của Bạch Chiêm hơi loạn một chút, càng ra sức hôn sâu. Cho nên khi Trang Thư Tình xuất hiện trước mọi người, sắc môi nàng hôm nay vô cùng diễm lệ. ... Mời các bạn đón đọc Ác Nhân Thành Đôi của tác giả Quỷ Quỷ Mộng Du.
Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu - Vô Xứ Khả Đào
Thời khắc đẹp nhất của tình yêu là tại nơi tình yêu bắt đầu. Thư Hoàn từng nói với Hoắc Vĩnh Ninh: “Nếu lúc nào em cũng mang đến cho anh cảm giác mới mẻ, có thể để em ở bên anh lâu hơn được không?” Lúc check in, Hoắc Vĩnh Ninh tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần: “Nếu lúc đó mình kiên trì, liệu hiện tại có thể khác đi không?” Thông thường, tất cả những chuyện xảy ra trước khi gặp nhau đều vì chờ đợi, sau khi gặp nhau, rõ ràng rất yêu nhưng lại khiến nhau tổn thương. Thế rồi sau khi biệt ly, mới hiểu hóa ra thực sự đó là chữ “yêu” nhưng tất cả đều không cách nào trở lại như xưa được nữa. Sau khi tất cả yêu hận tình thù được giấu sau bức màn “thân thế” được vén lên, sự hổ thẹn và tự trách của Hoắc Vĩnh Ninh ngày càng nhiều hơn là vì cả hai lần, anh không cách nào bảo vệ người mà mình yêu thương nhất, vì thế anh đã lựa chọn một cách yêu khác… Thời gian tiến về phía trước, em nguyện lùi lại phía sau, chỉ để được bình yên nắm tay anh lần nữa. *** Đôi lời người dịch: Truyện không dài không ngắn, tầm tầm như các truyện đã xuất bản bình thường, mình không hứa trước bất cứ điều gì nhưng sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nhanh nhất có thể. Mình cũng đã dịch một vài truyện trước đây nhưng thực sự đây là cuốn mình rất tâm đắc, ấp ủ từ khi truyện mới được xuất bản bên Trung (nếu mình nhớ không nhầm thì đầu năm 2014) nhưng đến giờ mới quyết định dịch và đăng cho mọi người đọc. Truyện không kể về một nữ chính Tiểu Bạch hay hoàn hảo, vị tha gì đó... mà ngược lại, nữ chính có lẽ những chương đầu sẽ bị ném đá rất nhiều, nhưng sau khi đọc phần sau các bạn sẽ hiểu và thông cảm. Nói chung là nói trước mất hay nhưng đảm bảo hãy nhảy hố đi, các bạn sẽ không hối hận đâu! Thật đấy! Trust me! *** Lời cuối sách: Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc Tôi viết câu chuyện này vào lúc cuối thu, qua một mùa đông rồi đến tận mùa xuân năm sau. Ấn tượng sâu nhất là một lần đi học buổi sáng, ngồi trên xe bus, đột nhiên nghĩ đến kết cục này… nghĩ đến hai người trong câu chuyện chia lìa nhau trước ranh giới sinh tử, càng ngày càng rời xa và cuối cùng không thể gặp lại nữa. Tôi bị kết thúc đó ám ảnh. Mải mê suy nghĩ đến mức ngồi quá trạm xe bus cần xuống, lần đầu tiên trong đời. Khoảnh khắc ấy, tôi biết câu chuyện sẽ kết thúc như vậy. Mặc dù lúc đó lòng tôi nặng trĩu. Nhiều lần sau đó tôi muốn đổi sang một kết thúc khác, cảm thấy nếu như vậy thì cuộc đời quá tàn nhẫn với Thư Hoàn, một kết thúc có hậu cũng không tệ. Nhưng đắn đo suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn không thay đổi. Dù lúc mới chắp bút, tôi chưa nghĩ gì đến kết thúc của các nhân vật, nhưng tôi hiểu rõ sự cố chấp của Thư Hoàn, từng bước dẫn dắt cô ấy đến điểm cuối cùng. Sau khi trải qua tuổi thơ đó, cho dù có gặp lại Hoắc Vĩnh Ninh một lần nữa thì anh cũng không còn mang lại cảm giác an toàn đầy đủ cho cô ấy nữa. Cả đời này cô không cách nào đặt niềm tin vào anh hay bất cứ người nào khác được nữa. Cơ hội xoay chuyển duy nhất của họ có lẽ là câu chuyện “mang thai”. Đáng tiếc vận mệnh vẫn không mỉm cười với họ. Đứa bé đó không xuất hiện. Nếu không, cuộc đời cô đã tươi đẹp hơn nhiều. Còn Hoắc Vĩnh Ninh, từ sự bất lực khi còn nhỏ đến sự bỏ lỡ khi trưởng thành… Từ đầu đến cuối, anh chỉ thiếu đúng mấy chục giây chờ đèn đỏ mà thôi. Nhưng lại vì thiếu sót đó mà chịu đau khổ cả đời. Lúc viết câu chuyện này, tôi nghe đi nghe lại một bài hát: Người của hai thế giới vương vấn không thôi Ban đầu chắc hẳn là sự dối trá thiện ý của số phận Nỗi nhớ của anh dành cho người đó Trở thành nỗi đau dai dẳng trong em Em đau lòng cho chúng ta Tạm biệt Nhưng không hẹn ngày gặp lại Chia ly làm anh lưu luyến Cái chết đừng cướp đi nỗi nhớ của anh Lời bài hát có lẽ là tâm trạng người vợ của Hoắc Vĩnh Ninh trong ngoại truyện. Hoắc Vĩnh Ninh sẽ đối tốt với Phó Đình suốt đời. Cũng có thể cô ấy sẽ biết đến câu chuyện này hoặc là mãi mãi không. Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc. Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đọc đến những dòng này của tôi. Cảm ơn sự đồng hành và ủng hộ của các bạn trong mấy năm viết sách của tôi. Cảm ơn sự tâm huyết của tổng biên tập và biên tập Khang Khang. Hẹn gặp lại ^_^ By Vô Xứ Khả Đào. Mời các bạn đón đọc Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu của tác giả Vô Xứ Khả Đào.
Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) - Lạc Hi
Phong Luyến Vãn và Nhan Mạc Oa là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Bỗng 1 ngày thiên địa chấn động, Ma vương xuất thế quấy nhiễu người dân. Thiên Sơn tiên nhân thấy Nhan Mạc Oa người tỏa thần khí xuất chúng hiếm có nên đưa đi tu tiên, mong một ngày nào đó thành đạo giúp dân lành. 10 năm sau, Phong Luyến Vãn đi tìm lại người bạn ngày xưa của mình trên Lam Uyên Đại Lục rộng lớn này..... *** Ta nói nha, sau khi được tên Nhan đại thần kia khao một bữa, nghĩ lại bụng vẫn còn rất no, hôm nay Lục viện huyên náo hơn hẵn, ta bước vào sảnh kiếm đại một chỗ ngồi chờ Tiêu Tiêu đến, vô tình nghe được một số chuyện rất thú vị, phía trước mọi người đang bàn tán về người sẽ khảo sát sức mạnh của từng người để xếp loại kia là ai, còn nghe người sẽ khảo sát có thể là Huyền Linh chân nhân gì đó, nghe nói người đó có thể là Viện trưởng của Lục viện lắm a ! - Haizzzzz~~~~ Tiêu Tiêu sao giờ này còn chưa đến nữa ?!! Không lẽ lại bị mấy tên đáng ghét kia bắt nạt nữa ? Vừa nghĩ đến chuyện đó ta liền đứng dậy, định bước ra tìm Tiêu Tiêu thì đã thấy cô ấy đi vào, mấy người đang bàn tán về Huyền Linh chân nhân kia bỗng nhiên đổi chuyện, một tên nam nhân có vẻ là một thiếu gia nói mỉa với một tên khác có thể là người hầu của hắn . - Chẳng phải là con bé cửu phẩm đây sao ? Ta tưởng ngươi đã biết điều cuốn gối về quê rồi chứ ? Ngươi xem có phải không ? Hahahahahahhh!!!!! - Thiếu gia, người nói hơi quá rồi, chắc cô ta ở lại để xin làm người hầu của chúng ta đấy . À mà, rác phẩm như cô ta thì chắc không có ai nhận cô ta làm người hầu đâu. Ta thấy vậy liền bước đến phía Tiêu Tiêu đỡ lời. - Cái gì mà cửu phẩm, rác phẩm không bằng người hầu ? Ta thấy nó còn hợp hơn ngươi nhiều đó, đồ công tử bột ! -Ngươi ! được lắm, bạn của rác phẩm cũng chỉ là rác phẩm mà thôi, trước khi chết ngươi khôn hồn mà phun tên ra để thiếu gia ta đây còn làm một cái bia cho ngươi nữa ! - Phong Luyến Vãn ! ... Mời các bạn đón đọc Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) của tác giả Lạc Hi.
Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát - Lạc Mạc Chi Vũ
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi, dù bạn gấp gáp, nó cũng không vì bạn mà nhanh hơn, dù bạn hoài niệm, nó cũng không vì bạn mà dừng lại thêm một khoảnh khắc nào. Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời, đã bao lần ta chậm lại cảm nhận nhịp đập của thời gian, đã bao lần ta tĩnh lặng lắng nghe thời gian đang hát? Tình yêu và tình bạn chân thành, liệu chúng ta có từng bỏ lỡ điều gì trong quãng thời gian hữu hạn của mỗi người? “Tình yêu cũng giống như lon cola, có khi rất ngọt, có khi rất kích thích; song nếu để lâu sẽ bị mất gas, cảm giác kích thích cũng không còn nhưng vẫn lưu lại dư vị ngọt ngào.” *** Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết. Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị. Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị. Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy. Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ. Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên. Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó. Hạnh phúc là gì? Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.   Mời các bạn đón đọc Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát của tác giả Lạc Mạc Chi Vũ.