Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dịch Hạch (Albert Camus)

Anbe Camuy (bút danh: Albert Camus - 1913 - 1960) là một trong những tên tuổi nổi bật trên văn đàn Pháp trong những thập kỷ giữa và sau chiến tranh thế giới thứ hai. Tác phẩm của Camuy - tiểu thuyết, kịch, truyện ngắn, tùy bút và tiểu luận - gây nên những cuộc tranh luận sôi nổi ở Pháp và nhiều nước trên thế giới.

Camuy được giải thưởng Noben về văn học năm 1957 vì sáng tác văn học của ông đã “đưa ra ánh sáng những vấn đề đặt ra cho lương tâm loài người ở thời đại chúng ta”.

Trong số những tác phẩm của ông, cuốn tiểu thuyết “Dịch Hạch” (La Peste) được đánh giá cao hơn cả. Nội dung tác phẩm là nạn dịch hạch và cuộc chiến đấu thầm lặng, cực kỳ gian khổ để dập tắt nạn dịch, cứu sống thành phố Orăng trên bờ biển Angiêri. Thành phố đang sống thanh bình thì bỗng những con chuột lăn ra chết ở khắp nơi. Rồi đến một người, hai người, hàng chục, hàng trăm người bị chết. Orăng biến thành một địa ngục khủng khiếp, quằn quại trong nguy cơ bị diệt vong như bao thành phố trước kia ở châu Âu, châu Á, châu Phi.

Giữa cái không khí chết chóc bi thảm ấy và bất chấp hiểm họa bị lây nhiễm, bác sĩ Riơ - nhân vật chính diện và trung tâm quán xuyến toàn bộ tác phẩm - cùng đồng nghiệp và bạn bè lao vào cuộc chiến đấu để cứu vớt nhân dân thành phố. Theo ông, chỉ có cách là dấn mình vào cuộc, cầm lấy vũ khí để đấu tranh, ngăn chặn, vì… “nếu không điên thì cũng mù, không mù thì cũng hèn nhát mới cam chịu buông tay trước dịch hạch”. Thái độ ông thật rõ ràng. Ông khẳng định khi có người bệnh thì cấp bách hơn hết là chữa bệnh cho họ. “Sức lực tôi đến đâu thì tôi bảo vệ họ đến đó…”.

Và chính trong lúc vợ ông ốm đau đang đi điều dưỡng ở xa - và sau này chết mà ông không được gặp, - ông tổ chức việc cứu chữa những người bị dịch hạch và tự bản thân mình, tự hai bàn tay mình, làm phẫu thuật cho biết bao người bệnh. Để cứu sống họ, ông không tiếc công sức, hạnh phúc và cả tính mệnh. Tìm mua: Dịch Hạch TiKi Lazada Shopee

Lời nói và việc làm của Riơ thuyết phục và thu phục nhiều người khác. Trong đó đáng lưu ý hơn cả là nhà báo Rămbe và linh mục Panơlu. Rămbe đến Orăng với nhiệm vụ điều tra về đời sống của người Arập cho một tờ báo lớn ở Pari. Thế là anh bị mắc kẹt từ khi có lệnh đóng cửa thành phố vì dịch hạch. Anh làm mọi cuộc vận động để ra khỏi thành phố, trở về với người yêu đang ngày đêm mong ngóng. Nhưng đến khi có người thu xếp để anh ra về thì anh tình nguyện ở lại và trực tiếp tham gia cứu chữa người bệnh. Trở về với người thân là niềm hạnh phúc chính đáng, nhưng anh khước từ, vì như anh nói với Riơ: “Hưởng hạnh phúc lấy một mình thì thật đáng hổ thẹn”.

Đặc biệt hơn nữa là trường hợp Panơlu. Giữa lúc dịch bệnh đang hoành hành, gieo rắc chết chóc và đau thương, thì Panơlu giảng cho con chiên phải yên lòng đón nhận lấy “sự trừng phạt” và “cơn giận” bất thần của Chúa để chóng được trở về với Chúa. Nhưng tấm gương hy sinh, tận tụy của Riơ, của Rămbe và của những người khác đã cảm hóa ông, nhất là sau khi ông chứng kiến cái chết thảm thương của một đứa trẻ bị dịch hạch. Trong một buổi cầu kinh thứ hai, khi nói với các tín đồ, ông dùng đại từ xưng hô “chúng ta” thay thế cho “các con” trước kia và nắm tay lại đấm mạnh vào mặt bàn, thiết tha kêu gọi: “Hỡi những người anh em, chúng ta phải là những người ở lại!”. Bản thân ông cũng tự nguyện xung vào đội cứu chữa, cuối cùng lây bệnh và chết.

Cùng với Riơ, nổi bật trong tác phẩm là hình tượng Taru, một trí thức căm ghét xã hội, căm ghét bạo lực tư sản với những bản án tử hình ngàn lần đáng nguyền rủa. Là con trai một phó tổng chưởng lý, - người quyết hướng con đi theo sự nghiệp của mình - Taru đã bỏ nhà và từ giã cuộc sống nhung lụa của một gia đình quyền quý ra đi sau khi nghe những lời buộc tội độc ác của cha anh và chứng kiến tòa án kết tội tử hình bị cáo. Anh lưu lạc ở nhiều nước, tham gia nhiều cuộc chiến đấu. Trước nạn dịch hạch hoành hành, anh sốt sắng tự nguyện tổ chức những đội y tế, cùng với Riơ lao vào cuộc chiến đấu một mất một còn với vi trùng dịch bệnh. Mục đích của anh, tâm niệm của anh là sống vì con người, cho con người. Anh cho xã hội anh đang sống là một xã hội “dựa trên sự kết án tử tình”, và chiến đấu chống lại xã hội ấy, anh “chiến đấu chống lại sự giết người”.***

DỊCH HẠCH là một cuốn tiểu thuyết biểu tượng. Thông qua hình tượng nhân vật, hành vi và nhất là tâm tư cùng ngôn ngữ của họ, người đọc dễ dàng cảm nhận chiều sâu tác phẩm và ý định tác giả là phủ định chiến tranh và bạo lực, khẳng định ý chí chiến đấu chống tai họa đe dọa cuộc sống con người. Tác giả xây dựng một loạt nhân vật tích cực tuy đường đi nước bước có khác nhau nhưng cuối cùng đều tự nguyện xông vào trận tuyến chiến đấu chống dịch hạch, đem lại cuộc sống yên lành cho con người, trả lại hòa bình cho xã hội.

Trong lúc một số người cho là làm gì cũng vô ích, chỉ nên quỳ gối cầu xin Thượng đế, thì Riơ, Taru và bè bạn đều khẳng định là phải chiến đấu bằng cách này hay cách khác, chứ không quỳ gối: “Toàn bộ vấn đề là ra sức ngăn cản không để người ta chết và vĩnh viễn xa nhau. Muốn vậy, chỉ có một cách duy nhất là chống lại dịch hạch”.

Tinh thần cảnh giác toát ra từ tác phẩm cũng đầy ý nghĩa. Giữa tiếng nói cười hân hoan, rộn ràng của những người thoát dịch bênh, bác sĩ Riơ vẫn nghĩ đám người đang hò reo đó không biết rằng “vi trùng dịch hạch không bao giờ chết và mất hẳn. Nó có thể nằm yên hàng chục năm trong đồ đạc, áo quần, chăn chiếu…; nó kiên nhẫn đợi chờ trong các căn buồng, dưới hầm nhà, trong hòm xiểng… và một ngày nào đó, để gây tai họa và dạy cho họ bài học, dịch hạch có thể đánh thức đàn chuột của nó dậy và bắt chúng chạy đến lăn ra chết ở một đô thành nào đó đang sống trong hạnh phúc và phồn vinh.

Tác giả mượn lời kể của bác sĩ Riơ để “tỏ rõ thiện chí” của mình “đối với các nạn nhân dịch hạch, để ghi lại ít nhất là một dấu vết của bất công và bạo lực, và nói lên cái bài học rút ra được giữa lúc gặp tai hoạ là trong loài người có nhiều điều đáng khâm phục hơn là cái đáng khinh ghét”.

Rõ ràng nhân vật trung tâm của tác phẩm - bác sĩ Riơ - tượng trưng cho những con người kháng chiến, những con người hành động. Riơ mang hơi hướng của những năm kháng chiến chống phát xít Đức mà chính Anbe Camuy đã tích cực tham gia. Và tác giả đã thành công trong việc xây dưng nhân vật này để thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm: chiến đấu chống tội ác, chống khủng bố, chống chết chóc vì hạnh phúc và cuộc sống hòa bình của con người.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Albert Camus":Thần Thoại SisyphusDịch HạchKẻ Xa LạSa Đọa

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dịch Hạch PDF của tác giả Albert Camus nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông (Minh Hiểu Khê)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mặt Trời Rực Rỡ Nhất Ngày Đông PDF của tác giả Minh Hiểu Khê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mặt Trời Mù (Curzio Malaparte)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mặt Trời Mù PDF của tác giả Curzio Malaparte nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mặt Trăng Của Emlyn (Jenny Nimmo)
Câu chuyện bắt đầu từ sinh nhật lần thứ 9 của cậu bé Gwyn Gwydion, cậu được bà nội Nain Gwyndion tặng 5 món quà khác thường: một miếng tảo biển, một cái khăn quàng cổ màu vàng, một cái còi bằng thiếc, một cái ghim sắt méo mó, và một con ngựa gỗ nhỏ dị dạng. Và nếu không phải là một cậu bé hiếu kỳ, có lẽ Gwyn đã không đụng đến năm món quà đó và có thể câu chuyện đã không xảy ra. Bằng sức mạnh vô hình của một phù thủy tiềm ẩn; Gwyn đã lần lượt sử dụng năm món quà bà nội tặng và dẫn đến những chuyện ta không thể tin nổi nếu không được lồng vào không gian núi rừng, biển cả và đồng cỏ của xứ Wales huyền thọai. Gwyn dẫn người đọc đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác trong không khí lạnh giá mùa đông mà con nhện tuyết - con vật Gwyn nhận được sau khi sử dụng một trong năm món quà đã như tấm gương phản chiếu ước muốn trở thành một người có ích cho gia đình, bạn bè và xã hội. Nhện Tuyết - Mặt Trăng Của Emlyn - Chiến Binh Hạt Dẻ bộ ba tác phẩm đoạt giải Nhất cuộc thi Smartties Grand Prix.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jenny Nimmo":Charlie Bone Tập 2: Charlie Bone Và Quả Cầu Xoắn Thời GianCharlie Bone Tập 3: Charlie Bone Và Cậu Bé Vô HìnhCharlie Bone Tập 4 : Charlie Bone Và Lâu Đài GươngCharlie Bone Tập 5 : Charlie Bone Và Nhà Vua Ẩn MìnhCharlie Bone Tập 6 : Charlie Bone Và Sói HoangCharlie Bone Tập 7 : Charlie Bone Và Cái Bóng Xứ BadlockCharlie Bone Tập 8 : Charlie Bone Và Hiệp Sĩ ĐỏCharlie Bone Tập 1: Lúc Nửa ĐêmChiến Binh Hạt DẻMặt Trăng Của EmlynNhện TuyếtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mặt Trăng Của Emlyn PDF của tác giả Jenny Nimmo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mật Thám Phong Vân (Thần Long)
Mật Thám Phong Vân viết về thời Tống, và không có Đại Việt. Tuy là tác phẩm đầu tay, nhưng mình đầu tư rất công phu, đặc biệt về tính logic và sự hài hòa, sự thật và sáng tạo, "thiên y vô phùng". Huynh đệ thích xuyên không đúng không? Thế giới cũ thật chán, chả hoành tráng gì cả, nếu có xuyên không cho ta làm lại thật tốt. Nhưng mười kẻ xuyên, chỉ một sống sót mà viết thành truyện thôi, chín tên còn lại chết chỗ nào rồi. Bởi vậy xuyên không cũng mệt mỏi lắm. Huynh đệ thích võ công đúng không? Thiên hạ võ công vô vàn phức tạp, khắc chế lẫn nhau, con người bản thể có giới hạn, dễ gì thành đệ nhất đây? Tu luyện được võ công cái thế rút cục để làm gì? Hay là vừa kịp phun ra hai chữ "đại thành" thì già yếu tắt thở? Huynh đệ thích giàu có đúng không? Tiền tài của người khác dễ gì kiếm vào tay nha. Người người xung quanh ai cũng chằm chằm vào tiền như ta cả, không cẩn thận chính ta thành công cụ của họ lúc nào không biết nha. Huynh đệ thích quyền lực đúng không? Đâu phải ai sinh ra cũng đã đứng trên đầu người khác? Xuất phát thấp thì phải bò từ từ lên nha. Có lúc cúi người, có lúc ưỡn ngực, có lúc hào sảng, có lúc âm mưu. Tìm mua: Mật Thám Phong Vân TiKi Lazada Shopee Huynh đệ thích mỹ nữ đúng không? Mỹ nữ trong thiên hạ nhiều thì đúng rồi, nhưng càng mỹ càng khó cầu nha. Mỗi người đều có phong cách, có suy nghĩ. Có đem về được, chỉ cần người thứ hai đã mệt rồi, nói gì nhiều hơn. Nữ nhân cũng có thể đi thu mỹ nam vậy. Nếu cùng suy nghĩ như tại hạ, vậy xin mời cùng Lăng Phong du ngoạn. Nhận xét của bạn đọc: Chắc bạn muốn đọc loại truyện nvc vô đối, đánh nhau k bao giờ thua, luôn bày mưu tính kế đối với người khác còn bị người khác tính kế thì biết trước phản gank liền, gặp gái nào hốt gái đó... Mình thấy bộ này viết rất mới lạ, tư tưởng thực dụng giống đời thường, mỗi nhân vật đều có lập trường riêng: huynh đệ kết nghĩa cũng có thể nghĩ xấu và phản bội nhau, mỹ nhân có ấn tượng tốt với nvc nhưng không có nghĩa là yêu, mà yêu cũng không phải sống chết theo bằng được mà có thể lấy thằng khác. Ngoài ra, đây là truyện có bố cục rộng và tiết tấu chậm chứ không phải như mấy truyện tiên hiệp TQ đọc đến đâu biết đến đó, nvc cùi bắp xong nhặt đc cái mẹ gì đó mà lên lever ầm ầm, đánh từ nhân giới xong bay vào tiên giới rồi lại lên thần giới, trên đường giết biết bao nhiêu thằng cướp được đủ loại đồ, gái gú gặp bé nào hốt bé đó (trung bình mỗi truyện chục con). Nói chung mình ủng hộ tác giả viết tiếp bộ truyện, không thành công cũng thành nhân.truyenhixx.info Truyện này mình thấy viết rất hay, hài hước, bố cục rộng lớn, nhiều nhân vật, mỗi người đều có tính cách riêng, có bí mật thân phận ẩn dấu cần hé mở sau từng chương. Main viết rất tốt, từ đầu truyện là mình đã thích vì tác giả viết rất rõ, anh main chỉ là 1 thằng trọng sinh bình thường, chơi game thì được chứ có đụng đao kiếm bao giờ, nên đánh nhau thì ko lại ai, gặp chém giết thì sợ. Văn ko có, cầm kỳ thi họa cũng ko, vì thời hiện đại ai lại đi học cầm kỳ thi họa (trừ mấy thằng học nhạc, họa sỹ, mà trọng sinh có ai làm mấy nghề đấy đâu, thế mà cầm kỳ thi họa vẫn cứ bá đạo) nên main lúc đầu mới đi làm thuê làm mướn. Hoàn toàn logic. Về phần gái gú thì mình thấy cũng hay, gái trong truyện đặc biệt nhiều, đặc biệt toàn gái đẹp, mà lại toàn thích anh main. Nhưng thích và theo lại là 2 cái khác nhau. Gái truyện này mỗi người đều có số phận, có hoàn cảnh riêng. Nên thích main nhưng ko thể theo được. 1 người thì số phải theo Nhị hoàng tử, 1 người thì lại là tỷ tỷ, phải gả cho Từ Nguyên, 1 người mắt thì quá đầu, phải về gả cho công tôn quý tộc.. và còn nhiều nữa. Đâu phải cứ mang mác main là gái thiên hạ cứ phải "chung thân" giữ tiết cho anh? Cái này cũng hoàn toàn logic. 1 phần nữa mình thấy cũng khá hay đó là nội tâm nhân vật, truyện này miêu tả nhân vật mỗi người đều có toan tính riêng. Anh em kết nghĩa cũng có toan tính lẫn nhau, có lục đục ko hoàn toàn đoàn kết. Rất hay, hầu hết (nếu ko phải tất cả) truyện cứ là anh em kết nghĩa là thằng anh làm gì thằng em liều chết làm theo, thằng em làm gì thằng anh bảo kê lo hết, ai đụng huynh đệ tao tao chém chết cả dòng họ nhà nó. Đâu có dễ vậy? Nói dễ làm khó. Tự nhiên đâu ra mấy thằng bu lại xưng huynh tạo đệ là phải bán cả mạng cho nó? Đời chứ chẳng phải phim Hàn Quốc hay võ hiệp kỳ tình. Đây là truyện "lịch sử - quân sự". Còn nhiều nữa nhưng trên chỉ là 1 phần nhỏ.truyenyy.com Nói chung mình thấy truyện này rất hay, viết tốt, có hài hước giống truyện của tác giả Phong Lăng, có sự chân thật trong miêu tả, ko YY quá đáng như Nguyệt Quan. Khuyết điểm mà mình thấy đó là viết chưa đủ sâu, vì nhân vật nhiều nên đôi khi miêu tả chưa kỹ từng nhân vật, 1 số quá hời hợt cho qua. Nhưng dù sao vẫn hay, đáng đọc. Nhưng sao viết chậm thế ra lẹ nào. Hiện mình chỉ đọc mấy chương đầu thôi. Thật lòng thì đây không phải thể loại ưa thích của mình. Nhân vật chính thì “máu lửa” quá, đôi khi thấy hắn “giang hồ” với “trần tục” đến mức mình toát cả mồ hồi (cứ gái rồi lại gái...). Một màn dạo đầu như thế, cá nhân mình thì không có cảm tình cho lắm: ( Đặt sở thích cá nhân sang một bên thì mình nghĩ tác giả tương đối có nội lực. Điểm mình thích trong truyện của bạn là lời thoại rất rất sinh động. Hai là sự hài hước có duyên. Một chương mà có thể khiến mình cười vui vẻ đến mấy lần: ) Ba là truyện đọc có vẻ bông lơn đùa giỡn nhưng càng đọc càng thấy cái “tình” trong đó, các nhân vật cũng có nét riêng khá rõ ràng. Còn điểm mình thấy hơi tiếc khi mình đọc truyện này là: đôi khi bạn hơi “phung phí” văn. Có chỗ kể quá nhiều, lại hơi khô khan theo kiểu liệt kê, làm mình có cảm giác cái gì cũng lồ lộ ra đó, mình bắt đầu đọc nhanh, đọc lướt. Mà hễ đã bắt đầu đọc lướt thì bắt đầu quên cảm thụ: ( Lối kể chuyện của bạn rất thẳng thắn và thành thật. Nhưng trong chuyện viết lách mình nghĩ cái gì cũng bày ra hết không hẳn là thượng sách. Ngoài ra, mình thấy cách mở đầu truyện của bạn không gây được ấn tượng tốt. Lúc mới đọc, mình nghĩ truyện này viết có vẻ hơi sơ sài, chắc không được đầu tư kĩ (thật có lỗi với tác giả quá...). Đọc tiếp nữa thì dần thấy mình đánh giá hơi vội vàng. Mong là không có đọc giả nào khác bỏ lỡ truyện này vì lầm tưởng giống như mình.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mật Thám Phong Vân PDF của tác giả Thần Long nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.