Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã như một lời thức tỉnh bản thân, một lần nhìn ngắm lại chính mình, chúng ta đã thật sự một lần sống là mình, sống cho mình và sống vì mình hay chưa. Cuốn sách giúp bạn xoa dịu tâm hồn, yêu bản thân mình hơn và tìm được trạng thái cân bằng trong trạng thái vội vã.

Giới thiệu tác phẩm

Có bao giờ bạn tự đặt cho mình câu hỏi “Rốt cuộc tôi có đang tự tạo áp lực cho chính mình hay không?” Thật vậy cuộc sống này đừng tạo cho mình quá nhiều áp lực khó khăn. Chúng ta luôn trách móc cuộc sống này nhàm chán và cảm thấy ngột ngạt. Có phải do chúng ta vốn dĩ chưa thực sự tập trung vào cuộc sống của mình mà cứ mải miết theo đuổi những thứ phù phiếm ngoài tầm với.

“Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” chính là điều mà mỗi độc giả cần ngay lúc này. Giữa những ồn ào, những tất bật của dòng đời, có lúc nào bạn dừng lại và ngắm nhìn thế giới xung quanh chưa?

Cuộc sống hiện đại ngày nay luôn khiến bạn tất bật chạy theo những guồng quay, không dám dừng lại dù chỉ một chút, vì sợ rằng, một khi dừng lại, bạn sẽ bị bỏ lại phía sau. Nhưng đối với tác giả, bước chậm lại không phải để bạn tụt hậu, mà để bạn vững tin và trở nên mạnh mẽ hơn để bước tiếp.

Đôi nét về tác giả

Cuốn sách được viết bởi Đại đức Haemin, ông sinh ra và lớn lên tại Hàn Quốc. Trước khi trở về Seoul vào năm 2015, Đại đức Haemin đã hoàn thành bằng Thạc sĩ Tôn giáo học đối chiếu tại Harvard và bằng Tiến sĩ tôn gáio tại Đại học Princeton và ở lại Mỹ giảng dạy ở đại học Hampshire, Massachusetts.

Đại đức Haemin và nhiều chuyên gia đã mở trường Trị liệu về tâm hồn để an ủi và chữa lành vết thương tinh thần cho nhiều người, cũng điều trị miễn phí cho nhiều người gặp bất hạnh trong cuộc sống.

Đại đức Haemin là tác giả có tầm ảnh hướng lớn đối với giới trẻ Hàn Quốc, những cuốn sách của ông đều mang lại niềm an ủi lớn lao cho nhiều người và cũng mang đến nhiều giá trị nhân sinh sâu sắc. Bên cạnh “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, “Yêu những điều không hoàn hảo” và “Những vỡ lẽ của tuổi trẻ” cũng là những tác phẩm nổi tiếng.

Nội dung cuốn sách Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Bắt đầu từng chương trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” là những lời trích dẫn của Đại đức Haemin, tất cả đều mang ý nghĩa tích cực. Để khi đọc, bạn có thể nhận ra rằng, thế giới này dù sao vẫn luôn có một người mong những điều tốt đẹp nhất và hạnh phúc nhất đến với bạn.

Dù cho trái tim bạn có đang đau khổ nhường nào hay đang phải gắng gượng từng ngày để tiếp tục cuộc sống, cũng mong bạn hãy dành một chút yên tĩnh để ngẫm những điều mà “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” truyền tải.

“Bạn nghĩ rằng thế gian này đang làm khổ bạn? Nếu bạn nghỉ ngơi, thế gian này cũng sẽ nghỉ theo”

Nếu bạn cảm thấy kiệt sức hay mệt mỏi, hãy để cơ thể và tâm trí bạn có cơ hội để nghỉ ngơi. Đừng ép buộc bản thân mình quá, thế gian này 9 người thì 10 ý, nên đừng quá quan tâm đến ánh nhìn của người khác. Gạt bỏ những tham vọng được công nhận bởi người khác, hướng tâm hồn bạn tới những điều thiện, bạn sẽ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn.

Mang theo tư tưởng Phật giáo trong từng trang sách, “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” chỉ cho bạn thấy rằng: mọi việc nên nhìn theo cách giản đơn, thế gian không ai bắt bạn phải trở nên bận rộn, mọi việc bạn làm, mọi suy nghĩ đều do chính bản thân bạn gieo vào tâm trí.

“Những mối quan hệ giống như bếp lửa. Phải biết điều tiết khoảng cách, không nên đến quá gần, cũng không nên đi quá xa”

Không ai là hoàn hảo trên thế gian này, mỗi cá nhân đều có những khuyết điểm riêng, vì vậy, “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” khuyên bạn hãy luôn tha thứ cho người khác. Tha thứ vì chính bản thân bạn. Oán hận người khác cuối cùng người mệt mỏi hay đau khổ đều là chính bạn, dù cho bạn cảm thấy thật bất công, không thể chấp nhận thì hãy cứ tha thứ, để sau này khi nghĩ lại, tâm hồn bạn sẽ cảm thấy thanh thản và nhẹ nhàng.

Chúng ta sống cần có người thân, gia đình, bạn bè và đồng nghiệp, không ai sống cô độc trên đời này mà cảm thấy hạnh phúc trọn vẹn. Hãy cố gắng duy trì những mối quan hệ tốt đẹp, xin lỗi người khác một câu để tránh khỏi những tranh cãi, nếu người khác ghét bỏ và không tôn trọng bạn, hãy quên đi và dành thời gian gặp gỡ những người mới, xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp hơn.

“Cuộc sống không phải cuộc chiến cạnh tranh với những người khác, mà là cuộc chạy đua trường kỳ với chính bản thân mình”

Ngôn từ nhẹ nhàng trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” nhắc bạn rằng: bạn sinh ra đã là một món quà, mỗi một người có giá trị riêng. Giá trị của bạn không thể đo đếm bằng điểm số, số tiền bạn có được hay bằng trình độ học vấn.

Hãy cố gắng làm chính mình, làm những điều mình có thể mà không phải dựa trên sự so sánh với người khác, người khác không sống cuộc đời của bạn, mà là bạn sống cho chính mình, hãy để bản thân tự do làm những điều có ý nghĩa bằng cách thật dũng cảm và chăm chỉ tìm hướng đi cho bản thân.

“Đừng quá để tâm đến ánh nhìn của người khác, cũng đừng quá phân vân giữa cái này và cái kia”

Ngưỡng cửa của tuổi 30 khiến bạn nhìn lại mình đã làm được những gì và có một điều đau lòng rằng bạn luôn cố gắng chạy theo để được như người này hay người khác. Bạn hãy tự lựa chọn cách sống của mình vì thực ra những người xung quanh họ thường không để ý đến bạn như bạn nghĩ, họ thường quá bận rộn với cuộc sống của bản thân họ rồi, những lời họ nói về bạn chỉ dừng lại khi bạn ở đó, họ sẽ không suy nghĩ quá nhiều về bạn.

Vì vậy, thay vì sống làm vừa lòng người khác, hãy sống là chính mình, cố gắng và nỗ lực trong cuộc sống mà không làm tổn hại đến người khác, điểm cuối cùng trong hành trình của cuộc đời bạn suy cho cùng chỉ là tìm thấy điều khiến bản thân bạn hạnh phúc.

“Tình yêu là món quà quý giá của cuộc sống. Dù ta có muốn hay không, nó luôn như một vị khách bất ngờ tìm đến với ta”

Trong cuốn sách “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, Đại đức Haemin có nói rằng “Tình yêu không phải cứ nỗ lực là có được”, chúng ta ai cũng xứng đáng được yêu thương, tất cả chúng ta đều bình thường như thế. Có tình yêu, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn, không có tình yêu, thời gian trôi qua như hư vô, nhưng hãy kiên nhẫn chờ đợi mối nhân duyên của mình. Đừng vì cô đơn mà yêu một cách tạm bợ.

“Chính trái tim ta cũng không thuận theo ý ta, thì ta lấy gì để có thể lay chuyển người khác”

Khi tâm hồn bạn nổi bão giông, những bức bối xuất hiện và những cảm xúc tiêu cực cứ thế lớn dần, đừng cố không chế hay tìm cách kìm kẹp những cảm xúc của bạn. Hãy học cách hiểu tâm trí của mình, làm bạn với tâm trí của mình, khi thấu hiểu bạn sẽ thấy tất cả những cảm xúc chỉ chạy theo sự bộn bề của thế gian, nếu tâm hồn bạn lắng lại, bước sang một bên để nhìn vào chúng, thì chẳng qua chúng cũng chỉ là những cảm xúc trống rỗng mà thôi, khi hiểu được điều đó, tâm trí bạn sẽ an yên.

“Tôi không sợ chuyện mình già đi, nhưng tôi sợ nhiệt huyết của mình sẽ dần nguội lạnh”

“Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” mong bạn giữ nhiệt huyết của mình, nhưng bạn hãy điều chỉnh nhiệt huyết đó để không trở thành gánh nặng cho người khác. Mỗi người đều có nhu cầu và mong muốn hạnh phúc, đều có lý tưởng của riêng mình, đừng vì cái tôi của bản thân mà bỏ mặc suy nghĩ của người khác.

Cũng đừng cố chứng minh mình đúng trong mọi vấn đề và để cảm xúc lấn át. Sau cùng, bạn giành được gì nếu bạn chiến thắng trong một cuộc trò chuyện? Cùng lắm chỉ là sự xa cách và khiến ai đó bị tổn thương mà thôi.

“Hãy biết chấp nhận. Cho dù mọi việc có không theo ý ta cũng đừng nổi giận mà hãy mở lòng mình chấp nhận nó”

Khi nhắc đến tôn giáo trong “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”, Đại đức Haemin đã khẳng định “Tôn giáo vốn là thứ mang lại tình yêu và sự yên bình trong tâm hồn.”, nhưng do giá trị quan khác nhau, hay niềm tin vào tôn giáo của riêng họ mà gây ra nhiều vấn đề phiền não. Sau cùng, mỗi tôn giáo đều có điểm chung là hướng thiện và hàn gắn những nỗi đau, thay vì tranh cãi, hãy chân thành tìm hiểu và tôn trọng những tôn giáo khác.

Trân trọng sự khác biệt của từng tôn giáo, hay từng khía cạnh trong đời sống, nhận ra những cái hay, cái đẹp để tiếp thu là bài học đáng quý mà Đại đức Haemin đã dạy cho mọi người.

Review sách Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã

Cuốn sách dành cho những ai đang cảm thấy cô đơn, lạc lối giữa dòng đời hối hả; dành cho những con tim đang cảm thấy bị tổn thương; dành cho những con người chẳng biết mình sẽ là ai trong xã hội của ngày mai. Cuốn sách như một liều thuốc chữa lành cho tâm hồn của họ – những con người thực sự cần nó. Thế gian vội vã hay do tân trí bạn quá bận rộn? (Ngọc Trâm)

Chính xác đây là lần thứ tư mình sở hữu cuốn sách này. Lần đầu tiên, mình được tặng bởi một người bạn trong giai đoạn mình thực sự gặp những trúc trắc trong cuộc sống: về tình yêu, về sự nghiệp, về những ngột ngạt trong chính những mối quan hệ xung quanh. Và thực sự, những điều mà Đại đức Hae Min viết trong cuốn sách đã như một phương thuốc chữa lành giúp mình vượt qua giai đoạn khó khăn ấy. Lần thứ hai, một người anh, một người tiền bối đã tình cờ tặng mình trong một lần cả hai chuyện trò.

Tới lúc ấy, mình thực sự coi cuốn sách như là một “tín hiệu” gì đó mà vũ trụ này đã thực gửi mình, để mình có niềm tin hơn khi đứng trước nhân gian. Lần thứ ba, mình mua cuốn sách tặng một người bạn của mình. Bởi mình tin là đã đến lúc sức mạnh của cuốn sách cần được lan toả.

Và mình cũng tin một khi đã lật mở những trang sách mà Đại đức Hae Min đã viết, bản thân mình dường như đã có một thoả ước nào đó với cuốn sách, rằng mình phải có sứ mệnh giúp mọi người thấu hiểu được những gì mà mình đã cảm nhận và lĩnh hội được. Lần thứ tư này cũng vậy.

Mình đã mua và gửi tặng đến một người bạn khác nữa của mình, khi mình nhìn thấy cậu ấy cũng đang gặp những khó khăn, hệt như giai đoạn mà lần đầu tiên, cuốn sách này đã tìm đến mình. Kì thực, mình chưa đọc hết cuốn sách. Ngay cả khi đã hai lần mình thực sở hữu cuốn sách và đến giờ chúng vẫn ngăn nắp trên giá sách của mình, ở những vị trí dễ “với-đọc” nhất.

Mình chỉ thực sự tìm đến cuốn sách khi mình gặp một vấn đề cụ thể nào đó. Cuốn sách chia thành từng chương, là từng vấn đề mà bất kì người trưởng thành nào cũng đã, đang và sẽ gặp phải. Vậy là, khi mình trúc trắc trong tình yêu, mình sẽ lật mở chương sách viết về tình yêu.

Khi mình khó khăn trong cuộc sống, mình sẽ lật mở chương sách viết về cuộc sống… Cứ thế, mình luôn tìm đến cuốn sách khi mình cảm thấy cuộc sống chông chênh, cuộc đời nhoài mệt. Nhờ đó, cuốn sách đối với mình luôn mang lại những bài học mới mẻ, màu nhiệm, không nhàm tai, không giáo điều. (Hồng Thái)

Nguồn: sachmoi.net

Đọc Sách

Bước Đường Cùng (Nguyễn Công Hoan)
Bước đường cùng - Nguyễn Công Hoan là tiểu thuyết gắn liền với số phận của anh Pha, một người nông dân với những khó khăn chồng chất đã đánh dấu đỉnh cao về tư tưởng của nhà văn Nguyễn Công Hoan và là một trong những tác phẩm tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam trước Cách mạngDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bước Đường Cùng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bước Đường Cùng (Nguyễn Công Hoan)
Bước đường cùng - Nguyễn Công Hoan là tiểu thuyết gắn liền với số phận của anh Pha, một người nông dân với những khó khăn chồng chất đã đánh dấu đỉnh cao về tư tưởng của nhà văn Nguyễn Công Hoan và là một trong những tác phẩm tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam trước Cách mạngDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bước Đường Cùng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bước Chạy Thanh Xuân (Miura Shion)
ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN LÀ KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC! Chúng ta nghĩ rằng chúng ta không thể. Mãi mãi không thể chạm vào vạch đích đó. Như tuổi thanh xuân lỡ mơ mộng và chỉ mơ mộng mà thôi. Không dám thử sức, không dám hết mình. Trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, ở khu trọ Chikusei, có 9 chàng trai trẻ tuổi, mang trong mình những trăn trở, những sở thích và tính cách hoàn toàn khác biệt, cùng nhau ngày qua ngày sống một cuộc đời giản đơn, nhạt nhẽo. Ngỡ như tuổi trẻ của họ sẽ trôi qua mà chẳng có gì đáng nhớ. Tìm mua: Bước Chạy Thanh Xuân TiKi Lazada Shopee Cho đến khi chàng trai Kakeru như ngọn lửa sáng xuất hiện khiến đóm tàn trong ý chí của Kiyose - người say mê điền kinh và khao khát trở lại đường đua cháy bừng rực rỡ trong phút chốc. Hai người họ, bằng cách nào đó đã khiến 8 chàng trai khác trong khu trọ Chikusei, những người ban đầu vốn không mấy ưa chuyện vận động và chẳng hề có chút kinh nghiệm nào trong bộ môn điền kinh, bỗng nhiên cũng nuôi mộng Hakone - đường đua được cả Nhật Bản dõi theo và bao người mơ ước được đặt chân đến một lần trong đời. Thanh xuân của họ bắt đầu với ngọn lửa đam mê nhen nhóm rồi rực sáng như thế. Những giờ tập đẫm mồ hôi, những đánh đổi trong thói quen sinh hoạt và sở thích, những tranh cãi nảy lửa, một quá trình đầy rẫy khó khăn và thiếu thốn. Nhưng những chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết ấy chưa bao giờ từ bỏ, ngược lại ngày một khao khát mãnh liệt hơn để chạm đến vạch đích trên đường đua Hakone.*** “Cậu có biết lời khen tặng quý giá nhất đối với một người chạy trên đường đua là gì không? Nhanh. Không phải, là mạnh mẽ.” Phải rồi, tuổi trẻ cũng giống như đường đua. Sự quý giá nhất không phải nhanh hay chậm, giỏi hay tệ mà là sự mạnh mẽ. Mạnh mẽ đối đầu với thử thách, mạnh mẽ theo đuổi những thứ mình đặt ra, mạnh mẽ vươn đến những ranh giới mà mình nghĩ mình không thể chạm vào. Đó chính là điều tuyệt vời nhất của thanh xuân, những bước chạy không ngừng nghỉ để phá vỡ giới hạn của bản thân. Những bước chạy ấy, có thể sẽ không hoàn hảo, có thể sẽ không phải là nhanh nhất, nhưng quan trọng là họ đã dám vượt lên chính bản thân, dám đánh đổi để thành công, dám mơ ước để đạt đến những ranh giới cao hơn, xa hơn và rực rỡ hơn trong tuổi trẻ của mình!***Bước chạy thanh xuân - cuốn sách tràn đầy nhiệt huyết dành cho những người trẻ của Miura Shion, tác giả tiểu thuyết xuất sắc của Nhật Bản. Cuốn sách sẽ khiến bạn nhận ra rằng chẳng có giới hạn nhất định nào cho con người. Chỉ cần chúng ta đủ kiên nhẫn, đủ can đảm và đủ tin tưởng vào chính bản thân mình, mọi chuyện nhất định sẽ thành công.***Đi bộ từ tuyến đường số 8 đến khu vực này mất chừng 20 phút. Không khí ban đêm thật trong lành. Đèn đường trong khu phố đơn điệu chỉ còn sáng vài cây. Xung quanh trở về với vẻ tĩnh lặng. Vừa bước đi trên con đường hẹp một chiều dành cho người đi bộ, Kiyose Haiji vừa ngước nhìn bầu trời đêm. Màn sao ở đây không thể so với quê nhà Shimane của anh được, nhưng rõ ràng Tokyo vẫn có riêng của mình vài đốm sáng yếu ớt. Anh ước gì bây giờ có thể thấy được sao băng. Nhưng nền trời vẫn lẳng lặng chẳng hồi đáp. Gió gợn qua cổ anh. Sắp tới tháng tư rồi mà trời vẫn còn rét căm căm. Làn khói bốc lên từ nhà tắm "Tsurunoyu" bay về phía những mái nhà thấp lè tè. Kiyose không nhìn trời nữa, mà vùi cằm vào cổ chiếc áo khoác kiểu Nhật, chân bước nhanh hơn. Nước nóng của nhà tắm công cộng ở Tokyo nóng thật. Hôm nay kiyose cũng đứng lên ngay sau khi trầm hết cơ thể trong bồn. Bác thợ xây - khách quen của"Tsurunoyu" nhìn thấy cảnh đó liền bật cười: "Vẫn nhát như mọi khi nhỉ, Haiji? Dân Edo chính gốc hồi ấy tắm nước nóng đến nỗi bỏng mông luôn đó." Giọng của bác thợ xây vọng lại từ trần nhà lát gạch men. Chẳng có bóng người nào phía nhà tắm nữ. Có lẽ trong đây chỉ có mỗi kiyose và bác thợ xây. "Cháu lúc nào cũng thắc mắc, không biết có nên hỏi chuyện này không..." "Gì đó?" "Khu này không phải vùng ngoại ô mà là nằm trên đồi bác nhỉ?" Cạo râu xong, kiyose lại bước đến bên bồn. Vừa nhìn vào ánh mắt bác thợ xây anh vừa vặn vòi nước. Nhiệt độ của nước lần này khác với lần trước. Kiyose yên tâm bước chân vào. "Có thể phân biệt đâu là khu ngoại ô đâu là khu trên đồi, xem ra cậu cũng quen với cuộc sống ở đây rồi?" "Cũng được bốn năm rồi mà ạ." "Chikusei thế nào rồi? Năm nay nhắm hết phòng nổi không?" "Còn một người nữa. Cháu cũng chẳng biết phải tính sao." "Thế tức là nổi chứ gì?" "Vâng." Kiyose thật lòng nghĩ thế. Đây là năm cuối cùng rồi. Cơ hội ngàn năm có một sắp sửa cận kề. Chỉ một người nữa thôi. Kiyose theo bác thợ xây bước ra khỏi nhà tắm. Bác dắt xe đạp, còn anh thong dong rảo bước bên cạnh. Nhờ tắm nước nóng nên kiyose hoàn toàn không thấy lạnh. Lúc anh tính cởi áo khoác ra thì đằng sau lưng chợt vang lên tiếng chân chạy, rồi tiếng la hét. Ngoái đầu lại, Kiyose trông thấy con đường hẹp phía trước có hai bóng người. Để thoát khỏi bóng người đàn ông đang hét toáng lên, bóng đen còn lại đang phóng về phía Kiyose và bác thợ xây. Trong chớp mắt, cái bóng ấy đã áp sát hai người bọn họ. Là một thanh niên, vẫn còn quá trẻ, Kiyose vừa nghĩ thế thì cậu ta đã kịp chạy biến. Nhân viên cửa hàng tiện lợi đuổi theo sau với tốc độ chậm hơn nhiều. Cậu thanh niên vừa này tông qua vai Kiyose không có lấy một nhịp thở dốc. Kiyose theo phản xạ định đuổi theo, nhưng bác thợ xây đã lên tiếng càm ràm. "Mấy thằng ăn cắp dạo này kinh thật." Nói mới nhớ, người nhân viên khi nãy cũng có kêu lên "Ăn cắp" thì phải. Nhưng Kiyose lại chẳng để ý đến chuyện đó vì trong phút chốc, anh đã bị thu hút bởi sức lực và đôi chân linh hoạt của cậu thanh niên kia. Kiyose vớ lấy chiếc xe đạp của bác thợ xây rồi leo lên. "Cho cháu mượn." Bỏ lại bác thợ xây với gương mặt ngơ ngác, Kiyose dốc toàn lực đạp xe đuổi theo vết tích cậu thanh niên đã biến mất vào đêm tối. Chính là cậu ta. Mình phải tìm cậu ta cho bằng được. Con tim Kiyose như bị nuốt chửng bởi dòng dung nham đặc quánh. Không có lý nào anh lại để mất dấu cậu ta. Trên con đường hẹp tối tăm này, thứ toả sáng duy nhất chỉ có hình dáng cậu thanh niên nọ. Áo khoác của Kiyose no gió. Cuối cùng thì xe đạp cuối cùng cũng chiếu đến cậu thanh niên kia. Thăng bằng tốt lắm. Kiyose cố gắng nén sự phấn khích để quan sát bước chạy của cậu ta. Lưng thẳng theo trục. Chân từ đầu gối trở xuống duỗi thẳng. Bờ vai thả lỏng, cổ chân nhịp nhàng nhận lấy sung động mỗi lần bàn chân chạm đất. Bước chạy vừa mềm mại vừa đầy uy lực. Có vẻ cậu ta đã phát hiện ra có người đang đuổi theo nên đến chỗ có ánh đèn đường liền ngoảnh đầu lại. Trông thấy khuân mặt nhìn nghiêng ấy, Kiyose không khỏi à lên một tiếng. Là cậu sao? Lòng anh dâng lên một cảm xúc, chẳng biết là niềm vui hay nỗi sợ hãi. Kiyose có linh cảm rằng đây nhất định là khởi đầu cho điều gì đó. Anh tăng tốc, lao lên chạy song song với cậu thanh niên. Như thể bị ai đó xui khiển, Kiyose vuột miệng hỏi: "Cậu thích chạy bộ à?" Cậu thanh niên đột ngột dừng lại rồi nhìn Kiyose với vẻ mặt không phải bối rối, cũng chẳng phải tức giận. Con ngươi đen láy ẩn chứa nhiệt huyết mãnh liệt soi ngược vào anh. Khoảnh khắc đó chính là lúc Kiyose nhận ra: Hạnh phúc và những điều tốt đẹp có lẽ tồn tại trên thế gian này thật. Đối với mình, tất cả những thứ ấy chính là chàng trai này.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bước Chạy Thanh Xuân PDF của tác giả Miura Shion nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bùn Lầy Nước Đọng (Hoàng Đạo)
Bùn lầy nước đọng là một trong những tác phẩm của Hoàng Đạo trong Tự lực văn đoàn. Tháng chín năm 1938, Hoàng Đạo cho xuất bản cuốn Bùn lầy nước đọng, vừa bày bán thì bị chính quyền thuộc địa Pháp ra lệnh tịch thu và cấm lưu hành. Đây là một tiểu luận chính trị nhằm mổ xẻ phân tích thảm trạng của nông thôn Việt Nam.***LỜI NHÀ XUẤT BẢN Nhật báo TỰ DO tục bản đến nay đã được hơn hai năm. Nhờ sự đóng góp thiết thực về mặt vật chất và cao quý về phương diện tinh thần của bạn đọc thân mến, cơ sở mỗi ngày một tương đối vững vàng hơn. Để đền đáp phần nào sự chiếu cố ân cần của đồng bào các giới, chúng tôi quyết định từ nay sẽ hoạt động thêm về ngành xuất bản. Ngành xuất bản này sẽ cung cấp những món ăn tinh thần mà một tờ báo hàng ngày, dù muốn, cũng không thể làm được. Những sách sẽ ấn hành có thể thuộc về đủ các loại như sáng tác (truyện ngắn, truyện dài, kịch, thơ, tùy bút), biên khảo (về văn học, triết học, xã hội, lịch sử, địa lý, kinh tế, chính trị), dịch thuật (cổ ngữ hoặc sinh ngữ)… Tìm mua: Bùn Lầy Nước Đọng TiKi Lazada Shopee Nội dung và hình thức của các sách ấy tùy thuộc hoàn toàn ở các nhà trước tác, kể từ văn hữu vẫn đã nhiều ít cộng tác với nhật báo Tự-do cho đến những tài năng mà xưa rày chúng tôi chưa từng có hân hạnh được nhận sự đóng góp trực tiếp. Riêng phần nhà xuất bản, chúng tôi chỉ làm công việc lựa chọn theo chủ trương « tự do » của Cơ Sở chúng tôi và theo các nhu cầu thiết yếu nhất của mọi tầng lớp công chúng. Kể từ đầu năm dương lịch 1959 này, ngành xuất bản của Tự Do sẽ ấn hành mỗi tháng ít nhất là một cuốn sách. Chúng tôi sẽ cố gắng để làm cho sách in ra mỗi ngày một hay hơn về nội dung, mỗi ngày một đẹp hơn về hình thức và nhất là mỗi ngày một hạ hơn về giá bán. Khẩu hiệu trên đây không phải là dễ có thể thực hiện. Nhưng chúng tôi nhất định sẽ dần dần thực hiện, vì tin tưởng ở sự gom công, góp sức của các tác giả, của các nhà sách, nhất là của những chủ nhân tinh thần của chúng tôi tức là chúng độc giả và toàn thể đồng bào các giới. Xin mời các bạn cùng viết, cùng làm, cùng phổ biến và cùng thưởng thức những món ăn tinh thần mà chúng tôi có hân hạnh trình bày. Saigon, một ngày cuối năm 1958***NĂM 1932, sau khi đã hoàn toàn dẹp xong cuộc khởi nghĩa của Việt Nam Quốc Dân đảng, thống trị Pháp mở một cuộc thuyên chuyển lớn trong hàng ngũ viên chức bổn xứ nhằm gián đoạn liên lạc giữa những người trí thức Việt Nam yêu nước. Nhưng đối vời Nguyễn Tường Long, việc đổi từ Sàigòn ra Hà-Nội lại là một dịp may để ông cùng với anh em hoạt động. Nghiên cứu những kinh nghiệm mang lại do cuộc khởi nghĩa thất bại của Nguyễn Thái Học và tổ chức V.N.Q.D.Đ, ông cùng với anh ruột là ông Nguyễn Tường Tam và một người bạn là ông Trần Khánh Giư tức Khái Hưng tự vạch ra một con đường chiến đấu trường kỳ đi tới giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của thực dân Pháp. Đó là con đường huấn luyện quần chúng bằng báo chí. Năm 1933 bộ ba này nhận lại một tờ báo đang sắp chết là tờ Phong Hóa của một người bạn là ông Phạm Hữu Ninh. Bằng một kỹ thuật học được của báo chí tiến bộ Âu Châu, bằng một lối hành văn mới và nhất là bằng giọng hài hước, họ đã làm cho tờ Phong Hóa sống lại và truyền bá rất mau. Chủ trương của bộ ba này lúc đầu là dùng nghệ thuật, văn chương để thu hút quần chúng, dùng cái cười làm khí giới để chen vào cuộc xung đột giữa hai khuynh hướng « theo mới » và « tồn cổ » mà họ đứng hẳn vào khuynh hướng triệt để theo mới. Khi đã thu hút được quần chúng rồi, họ bắt đầu chuyển sang việc truyền bá những tư tưởng cách mạng dân tộc và cách mạng xã hội nhịp theo trào lưu tiến hóa của thế giới. Thanh thế của tờ báo càng lớn thì những người có tâm huyết có tài năng tìm đến hợp tác mỗi ngày một đông, và nổi bật nhất là Tú Mỡ tức Hồ Trọng Hiếu, Thế Lữ tức Nguyễn Thứ Lễ… Trong báo Phong Hóa, Nguyễn Tường Long lấy bút hiệu là Tứ Ly. Sở dĩ ông chọn bút hiệu này là vì muốn đả phá thói mê tín bốc phệ, ông đã chọn giờ xấu nhất trong ngày là giờ Tứ Ly làm tên hiệu. Thời kỳ này Tứ Ly rất ít khi viết những bài nghị luận chính trị, kinh tế hoặc xã hội mà chỉ chuyên về mặt đả kích. Bằng một lối văn hài hước khi thì nhẹ nhàng thâm thúy kiểu nhà nho, khi thì sâu cay độc địa kiểu những cây bút đả kich Tây phương, Tứ Ly đả kích tất cả những người và những việc mà ông cho là tiêu cực, là hủ bại, là cản đường tiến của xã hội. Bất cứ một chuyện nhỏ hay một chuyện lớn, ảnh hưởng quan trọng hay thoảng qua, tất cả đều có thể là những đầu đề cho Tứ Ly đả kích để đưa chủ trương « theo mới » những tư tưởng tiến bộ của mình ra: một vụ kiện tranh ngôi thứ, mọi biện pháp hành chính mới của thống trị Pháp, một thay đổi chức vị trong Triều đình Huế, một viên quan bị tố cáo ăn hối lộ, một câu văn viết không rõ ý của một tờ báo-khác, một tư tưởng nhai lại, thậm chí một nét mặt, một kiểu phục sức như cái mũi đỏ của Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu, cái búi tóc củ hành của Ứng Hòe Nguyễn Văn Tố… tất cả đều bị Tứ Ly đưa lên mặt báo, bóc trần, mổ xẻ để đả kích bằng cả lý luận lẫn giọng cười. Báo Phong Hóa càng ngày có ảnh hưởng càng lớn. Mật thám Pháp dò biết Tứ Ly là linh hồn của cơ quan này nên đã ra lịnh đổi viên tham tá lục sự Nguyễn Tường Long từ Hà Nội vào Đà Nẵng nhằm tách rời ông khỏi bộ tham mưu. Nhưng trở lại miền Trung là Tứ Ly lại có thêm một dịp để đả kích chế độ cai trị cực kỳ khắc nghiệt của thực dân với những tay sai đắc lực của chúng trong hàng ngũ quan-lại Nam Triều. Vì thế, thực dân Pháp không còn cách nào khác là hạ lệnh đóng cửa tuần báo Phong Hóa. Lúc đó vào năm 1937. Nhưng báo Phong Hóa chết, nhóm của ông đã có sẵn nhà Xuất Bản Đời Nay để làm cầu liên lạc với người đọc qua những tác phẩm văn nghệ đã đăng trong báo đó. Thời kỳ này Tứ Ly không có một văn phẩm nào để xuất bản. Ít lâu sau, người anh thứ hai của ông là Nguyễn Tường Cẩm xin được ra một tờ báo khác là tuần báo Ngày Nay. Trong 18 số đầu, tờ Ngày Nay chuyên về hình ảnh và phóng sự với mục đích là tránh sự rình rập của thực dân Pháp. Từ số 19, tờ Ngày Nay bắt đầu đổi thể tài, chuyên về văn nghệ và Tứ Ly đổi tên là Hoàng Đạo để thỉnh thoảng viết một vài bài đả kích nhẹ nhàng. Ngược lại với bút hiệu chọn lần trước, với tờ Ngày Nay, Nguyễn Tường Long lấy giờ Hoàng Đạo là giờ tốt nhất trong ngày để thay cho tên Tứ Ly. Chính trong thời gian bắt đầu xây dựng tờ Ngày Nay, tác giả đã ghi chép một số những vụ xử án điển hình tại tòa Tiểu binh Hà Nội trong khi ông ngồi ghế lục sự tại tòa này và đăng trong mục « TRƯỚC VÀNH MÓNG NGỰA ». Dụng ý của ông khi viết mục này là vẽ lại cảnh sống cơ cực, trình độ thấp kém của người dân Việt Nam dưới chế độ thống trị của thực dân Pháp qua sự xét định của tòa án của Pháp, theo luật lệ của Pháp, thứ luật lệ mà người Pháp vẫn tự hào là nhất thế giới. Qua nhiều lần thay đổi thể tài, phần văn nghệ dần dần được giới hạn và đưa từ trang đầu vào trang giữa rồi chuyển về những trang cuối của tờ báo, phần nghị luận chính trị kinh tế xã hội được tăng cường tùy theo tình hình chính trị và sự canh chừng của thực dân lúc đó. Cây bút nghị luận Hoàng-Đạo càng ngày viết càng nhiều và không ngừng đưa ra những tư tưởng tiến bộ, giới thiệu những khuynh hướng chính trị và cách mạng trên thế giới, khảo cứu thực trạng của xã hội Việt-Nam để dẫn dắt người đọc đi tới con đường cách mạng. Ông đã viết từng loạt bài nối tiếp từ Mười Điều Tâm Niệm mà ông coi như kim chỉ nam cho thanh niên thời ấy, đến Công Dân Giáo Dục để giới thiệu các chế độ chính trị, khuynh hướng dân chủ ở nước ngoài, cùng các chủ nghĩa chính trị, các đảng phái, từ chủ nghĩa vô chính phủ, đến chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa Cộng-sản. Các vấn đề xã hội trong nước được ông khảo xét một cách minh bạch từ đời sống nông dân sau lũy tre xanh đến những cảnh vật lộn cực khổ của lao động thợ thuyền ở thành thị với những loạt bài « Bùn Lầy Nước Đọng » và « Vấn đề Cần Lao ». Trong thời kỳ Mặt Trận Bình Dân lên cầm quyền ở Pháp, ông đã có hoàn cảnh lên án cực kỳ nghiêm khắc chủ nghĩa thực dân xâm chiếm thuộc địa với loạt bài khảo cứu nhan đề « Thuộc địa Ký Ước ». Trong báo Ngày Nay ông cũng có viết một truyện dài nhan đề: Con Đường Sáng và một số truyện ngắn, nhưng ông chưa tìm ra được một lối viết truyện thích hợp. Sau này ông có để riêng một thời gian để nghiên cứu kỹ thuật về tiểu thuyết và ông đã xây dựng một số tác phẩm lớn nhưng đều phải bỏ giở vì những hoạt động cách mạng. Có thể nói rằng sự nghiệp văn chương của Hoàng-Đạo ngừng lại cùng lúc với tuần báo Ngày-Nay bị đóng cửa năm 1940 sau khi nước Pháp bị Đức chiếm đóng. Và từ đó ông chuyên về các hoạt động cách mạng. Cuối năm 1910 vì tổ chức đảng Đại Việt Dân Chính chủ trương xây dựng lực lượng lợi dụng các biến cố quốc-tế để đánh đuổi thực dân Pháp, lật đổ triều đình Huế xây dựng một nước Việt-Nam độc lập và dân chủ mà ông cùng các đồng chí bị Pháp bắt giam và đưa đi đày tại trại an trí Vụ-Bản thuộc châu Lạc-Sơn tỉnh Hòa-Bình. Năm 1943 thực dân Pháp giải ông về quản thúc tại Hà-nội. Tháng 6 năm 1946 sau khi lực lượng cách mạng dân tộc bị kiệt quê trong cuộc nội chiến chống Việt-Minh cộng sản, ông cùng các chiến sĩ Quốc Dân Quân rút sang Trung-Quốc. Trú ở Côn Minh rồi sang Quảng Châu, ông bị bệnh đau tim và mất tại đó.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bùn Lầy Nước Đọng PDF của tác giả Hoàng Đạo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.