Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tối Cường Hệ Thống (Tân Phong)

Một bộ Tiên hiệp hài hước đầy thú vị, kể về một lưu manh giả danh Thánh sống!

- Max hài, max bựa, nhưng cũng có lúc rất tình cảm, rất bi tráng.

- Không ngựa đực, không có 'ta là nhân vật chính, tất cả đồ tốt phải về hết tay ta'.

- Ngươi giống nhân vật chính trong tiểu thuyết? Thì sao? Có 'hệ thống bỉ ổi' trong tay, ca cân thiên hạ!***

- Ái ái, mẹ ơi, sư huynh ngừng đi mà, ngươi dùng chút lực nữa ta sẽ không chịu được rồi. Tìm mua: Tối Cường Hệ Thống TiKi Lazada Shopee

Trên luyện võ trường của Thánh Ma Tông, một gã thiếu niên nhìn chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi đang đứng đó gào khóc thảm thiết, thế nhưng trong thần sắc đau đớn lại lộ một tia sảng khoái.

Lâm Phàm có một bí mật, đó là hắn không phải dân bản xứ nơi đây, mà là tới từ địa cầu; cũng không phải hồn xuyên qua mà cả thân thể cũng cùng ‘du lịch’.

Lúc vừa tới thế giới thần bí này, Lâm Phàm còn có chút thoải mái cộng mong chờ nho nhỏ. Xem qua tiểu thuyết chưa? Những nhân vật xuyên qua trong đó ai không phải là trâu bò cực điểm, thực lực, địa vị, tiền bạc, mỹ nữ v.v… tất cả chỉ với tay là vớ được.

Lắc người một cái, bá vương khí đã phóng ra, bất kể ngươi là chí tôn tông môn hay là tuyệt sắc mỹ nữ thì đều ngoan ngoãn thần phục dưới chân.

Nhưng ngay khi Lâm Phàm còn đang mộng tưởng hão huyền, chưa kịp kiểm tra hoàn cảnh thì lại đặc biệt phát hiện tiết tấu có chút không đúng, bản thân hắn không ngờ lại đang làm một bao cát hình người cho đệ tử ma môn luyện công. Thời điểm biết được tin tức này, Lâm Phàm chỉ muốn ngất ngay tại chỗ.

Con mẹ nó chứ, cho dù thành phế vật lão tử cũng nhận, bởi bất kể thế nào cũng được làm thiếu gia phế vật của đại gia tộc nào đó a.

Thế nhưng bây giờ bản thân lại trở thành cái bao cát cho người luyện công, điều này làm Lâm Phàm tắt tiếng, thậm chí còn thương tâm khóc lóc gần chết mấy ngày.

Lâm Phàm, lần đầu tiên tới thế giới này, lần đầu tiên vào Thánh Ma Tông, cứ thế ngơ ngơ ngẩn ngẩn làm kiếp bao cát, thậm chí thiếu chút nữa bị người đánh thành siêu cấp phế vật.

Nếu không phải Thánh Ma Tông coi như có chút lương tâm, cấp cho nhóm ‘bao cát’ một quyển bí tịch luyện thể, chỉ sợ sớm đã tử ẹo.

“Thái Cấp Ma Thân”

Lúc nhận được bí tịch này, Lâm Phàm cảm thấy khoái trá vạn phần. Chỉ nhìn cái tên thôi đã gom đủ khí phách, luyện thành chẳng phải thiên hạ vô địch?

Thế nhưng khi Lâm Phàm tự lần mò tu luyện mới phát hiện thứ công pháp có cái tên hoành tráng này căn bản chính là lừa đảo con nhà người ta.

Thái Cấp Ma Thân có tổng cộng ba tầng, là tổ sư khai tông của Thánh Ma Tông tùy tiện viết ra, thuộc bí tịch chuyên môn cho bao cát.

Cho dù là luyện đến tầng thứ ba, dựa theo thuyết pháp trong bí tịch, thành tựu Thái Cấp Ma Thân, nhưng bị đám đệ tử thẳng tay vẫn chết như thường.

Chẳng qua trời không phụ người có lòng, vận mệnh bi thảm của Lâm Phàm làm ông trời cũng không nhìn nổi, trực tiếp vào một đêm trăng thanh gió mát, sau khi Lâm Phàm ngủ cùng khuê nữ của Chu Công, nghiên cứu thảo luận một chút nhân sinh xong, tỉnh dậy phát hiện mình có một hệ thống số liệu hóa.

Lâm Phàm nghiên cứu cả buổi cũng không thấy cái gì mà trí tuệ nhân tạo xuất hiện bàn giao như trong tiểu thuyết, hẳn là phải tự mình mày mò phát động.

Về phần hệ thống số liệu hóa này, ngay từ đầu Lâm Phàm còn chưa rõ, sau lại phát hiện trên thuộc tính nhân vật của chính mình nhiều hơn một cái số liệu về Thái Cấp Ma Thân.

Nguyên bản mỗi ngày làm xong công việc của bao cát, Lâm Phàm sẽ lập tức trở về ăn cơm và tu luyện. Dù sao nếu không đem Thái Cấp Ma Thân tu luyện thành công thì có trời mới biết ngày nào đó sẽ bị một gã thích xuống tay nặng đập chết.

Nhưng bây giờ Lâm Phàm mỗi ngày sẽ chờ đám đệ tử đánh xong, tiếp đó về đi ngủ, làm một giấc mộng đẹp giữa ban ngày.

Lâm Phàm hướng tên đệ tử mặt đỏ tai hồng kia thét chói tai một tiếng cuối, sau đó mở ra bảng số liệu, cẩn thận xem xét, cố gắng cho Thái Cấp Ma Thân sớm lên tầng năm.

Sự thật là trên bí tịch Thái Cấp Ma Thân nói nó chỉ có ba tầng, nhưng bản thân hắn đã sắp luyện tới tầng năm, đây là chuyện gì?

Họ tên: Lâm Phàm.

Cấp bậc: 1.

Exp: 0.

Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 4 (2000/3000)..

Lâm Phàm nhìn bảng số liệu, cũng hơi đơn giản quá rồi, bao lâu qua vẫn chỉ ở cấp 1. Không phải Lâm Phàm không muốn thăng cấp, nhưng hắn vẫn không tìm thấy phương pháp.

Đi tới thế giới đã một năm, tuy còn chưa từng rời khỏi Thánh Ma Tông, nhưng Lâm Phàm cũng đã hỏi thăm qua cấp bậc tu luyện nơi này.

Hậu Thiên, Tiên Thiên, Nhập Thần, Tiểu Thiên Vị, Đại Thiên Vị…

Mỗi một cấp bậc lại chia làm chín cấp.

Lâm Phàm biết, chỉ chừng này e là còn chưa đủ hết, nhưng bản thân làm bao cát có thể tra tới đây đã là rất không tệ.

"+1."

"+1."

"+1.".

Giá trị kinh nghiệm (exp) của Thái Cấp Ma Thân thong thả tăng lên, Lâm Phàm nhìn vị đệ tử tông môn đã xuất hết sức lực từ khi bú sữa mẹ trước mắt mà thở dài một tiếng. Ngày hôm nay coi như là đen đủi, lại gặp phải gã cùi bắp nhường này, mỗi lần công kích cũng chỉ có thể gia tăng một điểm exp.

Hơn nữa nắm đấm kia ‘vỗ’ lên người hắn ngày càng yếu đuối vô lực, Lâm Phàm thậm chí nghĩ, có khi cả 1 điểm cũng sắp không được…

Quả nhiên, muốn gì nấy đến.

"+0."

"+0.".

Fu.ck, phế vật này quả nhiên là không được, cũng không tăng trưởng kinh nghiệm, còn chơi cái cọng lông a.

Lâm Phàm quay đầu, nhìn thấy chung quanh đều là các đồng chí bao cát đang kêu la thảm thiết ngút trời, giống như là gặp phải sát thương lớn nhất trong đời vậy.

Ở Thánh Ma Tông, nhóm bao cát bị đệ tử đánh chết là việc không ai quản, đào một cái hố chôn xuống hết chuyện.

- Tại sao ngươi không kêu.

Giờ phút này, tên đệ tử kia thấy Lâm Phàm lúc trước còn kêu thảm thiết, giờ lại hết nhìn đông tới nhìn tây, nhất thời trong lòng nổi lên một tia lửa giận. Bao cát đáng lý phải kêu rên lúc mình luyện quyền, như thế cho dù mệt mỏi cũng bị hưng phấn xua tan, cảm giác mình thật là lợi hại.

Nhưng hiện tại lại khiến hắn nổi giận.

Ngẫm nghĩ một chút, không muốn cả ngày này phí công, Lâm Phàm nhìn đệ tử tông môn trước mắt mà nói:

- Kêu cái em gái ngươi, diễn trò mệt chết ca rồi, quả đấm của ngươi yếu xìu như đàn bà đánh vậy.

Đệ tử tông môn kia vừa nghe lời nhục nhã, lập tức sắc mặt trắng bệnh rồi chuyển xanh lét, ánh mắt cũng hóa vô cùng phẫn nộ.

Lâm Phàm nhìn sắc mặt đệ tử tông môn này, càng bật cười trêu tức:

- Ngươi biểu diễn biến mặt không tồi, trở về nhớ ăn nhiều sữa thêm chút, cho mau lớn để khỏe mạnh thêm.

- Ngươi… ngươi…

Đệ tử tông môn này đột nhiên nói không ra lời, giọng cũng biến thành nghẹn ngào, vốn ánh mắt rất hung hãn giờ lại ầng ậng nước.

- Oa…. Ngươi khi dễ người, quả đấm của ta không có yếu xìu.

Lâm Phàm lúc này há hốc mồm, nhìn đệ tử kia gào khóc chạy khỏi luyện võ trường, không còn lời nào để nói.

Làm đệ tử ma môn mà chút đả kích con con thế cũng không chịu nổi.

Lâm Phàm lắc lắc đầu, không để ý gã kia nữa, chuyển sang nghĩ cách để sớm tăng cấp công pháp.

Thái Cấp Ma Thân tầng bốn cũng có chút biến thái, không biết tầng năm sẽ thế nào.

Lâm Phàm ngẩng đầu đứng nguyên tại chỗ, nhìn đám đệ tử tông môn đang ra sức đấm đá ‘bao cát’, tức thì nhếch miệng nở một nụ cười.

Xem ra nhất thiết phải tung skill ‘đá đểu’ mới được.

Lâm Phàm vận đủ khí, sau đó hét lớn một tiếng.

- Dừng tay cho ca, ca có chuyện muốn nói…

Một tiếng hét này hoàn toàn có thể so sánh với Sư Tử Hống trong truyền thuyết, hoặc ít nhất Lâm Phàm nghĩ thế, không phải là so xem mồm ai to hơn sao?

Nhớ năm đó trên địa cầu, lão tử chính là lớp trưởng, họng không lớn không được nha.

Đám đệ tử tông môn đang thao luyện bị một tiếng rống này chấn kinh, cũng đồng loạt ngừng lại.

Mà nhóm bao cát đang kêu la thảm thiết, mặt mũi bầm dập cũng nhìn lên Lâm Phàm, không biết vị đồng chí này muốn làm gì?

Có bao cát vào lúc này nhanh chóng vận khí nghỉ ngơi, chờ đợi đợt đòn tiếp theo.

Cuộc sống như vậy, tận dụng mới sống dài a.

Nghe nói nếu luyện được Thái Cấp Ma Thân đến tầng ba là có thể trở thành đệ tử sát hạch ngoại môn, cũng tức là tương đương với đám đệ tử vẫn lấy bọn họ làm bao cát.

Nhưng ngẫm lại cũng thấy không có khả năng. Những bao cát lão làng có thể kiên trì mấy năm ở đây, Thái Cấp Ma Thân khó khăn lắm mới chỉ luyện đến tầng một.

Còn tầng ba sao, khó khăn dữ dội, ngang với lên trời a.

Mà lúc này đây, nhóm bao cát đang vội tranh thủ hồi khí lại nghe thấy một câu khiến họ ngừng lại, từng người trợn tròn con mắt.

Vị nhân huynh này là muốn bị đánh chết a.

- Các ngươi không cần dùng ánh mắt mê man ấy nhìn ca, thứ cho ca nói thẳng, trong mắt ca các ngươi đều là đồ bỏ đi…

Lâm Phàm một tay chắp sau lưng, một tay miệt thị ngoắc ngoắc đám đệ tử sát hạch ngoại môn.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Hệ Thống PDF của tác giả Tân Phong nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Ramayana (Valmiki)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ramayana PDF của tác giả Valmiki nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Quyền Lực Thứ Tư (Jeffrey Archer)
Trong bối cảnh tháng 5 năm 1789, vua Pháp - Louis XVI triệu tập đại diện của các đẳng cấp đến họp tại cung điện Versailles. Tại đó, những người đến dự được chia thành những đẳng cấp khác nhau. Đẳng cấp thứ nhất bao gồm 300 nhà quý tộc, đẳng cấp thứ hai gồm 300 chức sắc tăng lữ, đẳng cấp thứ ba gồm 600 thường dân. Còn đẳng cấp thứ tư? Đó chính là những người mà theo quy định được nắm giữ nhiều quyền lực nhất trong mọi đẳng cấp khác. Muốn biết rõ đẳng cấp thứ tư của nước Pháp trong thời kỳ đó ra sao mời bạn tìm đọc cuốn tiểu thuyết này.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jeffrey Archer":Bước Ngoặt Trong Câu ChuyệnĐiều Lệnh Thứ 11Đứa Con Gái Hoang ĐàngHai Số PhậnLuật Giang HồQuyền Lực Thứ TưVượt Lên Hàng ĐầuĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quyền Lực Thứ Tư PDF của tác giả Jeffrey Archer nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi (Chá Mễ Thố)
Ta đây xuyên không, nào ngờ lại biến thành cô bé lọ lem phiên bản cổ đại. Hết bị muội muội đoạt đi vị hôn phu, lại bị phụ thân gả cho người ta xung hỉ——đùa à! Cho tới bây giờ chỉ có ta khi dễ người, khi nào đến lượt họ lên mặt! Đánh ta?! Được! Một châm cho ngươi nâng không nổi tay phải! Mắng ta?! Tốt! Một cước đá ngươi xuống hồ băng làm mồi cho cá chép! Ám sát?! Giỏi! Ta đây không cho ngươi nhìn thấy mặt trời ngày mai! Cái gì? Muốn dâng ta cho Quỷ vương âm lãnh tàn nhẫn, khắc chết tám vị phu nhân ngay đêm tân hôn sao? Không thành vấn đề! Ta đây chính là “hỗn thế ma nữ” lăn lộn trong hai giới hắc bạch, ta đây thực muốn nhìn thử xem, hai ta, ai tàn nhẫn hơn, ai ngoan độc hơn! Tìm mua: Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi TiKi Lazada Shopee Đến khi bước vào vương phủ, ta đây mới biết được Quỷ vương này lại hoàn toàn bất đồng với lời đồn bên ngoài. Chẳng những trúng phải kì độc, ngày ngày uống thuốc, mà đến mỗi đêm trăng tròn đều phải chịu đựng nỗi đau như xé tâm can. Bộ dáng suy nhược của nam tử kia khiến ta đây dần dần buông lòng phòng bị, tâm sinh thương tiếc. Ta thề, ai làm cho hắn như thế, ta phải ngàn lần, không, vạn lần “đền đáp” lại cho đối phương! Nhưng mà, nam nhân này, tựa hồ như, không hề giống với vẻ bề ngoài.***Ta là một nô tài bé nhỏ không đáng kể, không bắt mắt nhất, trong hoàng cung Nam Phượng, mười một tuổi vào cung, đến bây giờ, ta đã sống ở trong hoàng cung này được một giáp, cũng chính là sáu mươi năm. Nói như vậy, các ngươi đã biết tuổi của ta rồi, ta đã bảy mươi mốt tuổi. Nô tài ở trong cung điện này, không ai lớn tuổi hơn so với ta. Người vào cung cùng với ta lúc ban đầu, cũng đã cát bụi trở về với cát bụi, đất về với đất, duy chỉ có lại ta, còn sống trên cõi đời này, hưởng thụ mặt trời mọc mặt trời lặn, sóng lên sóng xuống, vẫn cùng cái Vương triều này, tiếp tục sống cùng nhau. Mọi người trong cung nhìn thấy ta, cũng sẽ tôn kính xưng một tiếng Phúc công công, mặc dù chỉ là thái giám tổng quản bên cạnh hoàng đế, nhìn thấy ta cũng nhượng ba phần lễ. Ta từ trong con mắt của bọn họ, thấy được tôn kính cùng sợ hãi, Tiên Hoàng nói, đây làta nên được, cho nên ta đương nhiên hưởng thụ hết thảy. Ta thích phơi nắng, mỗi ngày cũng sẽ đến trong viện, ngồi ở trên xích đu, hưởng thụ ánh mặt trời ấmáp. Chỉ có thấy mặt trời từ phương đông mọc lên, ta mới có thể xác định ta đã sống quá một ngày. Tiên Hoàng thoái vị, ta vốn là muốn đi theo Tiên Hoàng, nhưng Tiên Hoàng nói ta tuổi già, để cho ta ở lại trong cung dưỡng lão. Ta biết Tiên Hoàng là vì muốn tốt cho ta, theo ở bên cạnh Tiên Hoàng nhiều năm như vậy, ta rất có năng lực được hiểu được ẩn ý bên trong tiếng nói của Tiên Hoàng, phân biệt được trong giọng nói của người là thật hay giả. Mặc dù biết Tiên Hoàng là thật tâm tốt với ta, nhưng trong lòng ta vẫn khổ sở. Bởi vì, ta già rồi, không thể hầu hạ Tiên Hoàng được nữa. Nhìn người và Phượng Hoàng Tiểu chủ rời đi, ta đột nhiên cảm giác thấy trong lòng vắng vẻ, người kia làm bạn với ta nhiều năm từ lúc còn là Tiểu hoàng tử đến lúc trưởng thành, sau này cũng không cần ta nữa. Cũng may, tân hoàng đối với ta rất tốt, mỗi lần thấy ta, cũng không để cho ta quỳ xuống, ngược lại mở miệng một tiếng Phúc công công, để cho ta có chút chịu không nổi. Mỗi khi, thấy tân hoàng, ta cũng sẽ hoảng hốt trong nháy mắt như vậy, đôi mắt màu tím kia của tân hoàng, khiến cho ta nghĩ tới nhiều chuyện trong quá khứ, rất nhiều rất nhiều. Lại nói, tân hoàng cũng là ta nhìn lớn lên( ý nói chăm sóc từ nhỏ đến lúc trưởng thành). Thời điểm, Tiên Hoàng mang theo đứa nhỏ này vào cung, ta liền biết quyết định của Tiên Hoàng. Lúc trước khi Tiên Hoàng còn sống, người chỉ có yêu ba nữ nhân. Thứ nhất, đương nhiên là Kính Đức hoàng hậu, bà làMẹ đẻ của Tiên Hoàng, tên là Miêu Sở Vân, là một nữ nhân với dung mạo vừa xinh đẹp ôn nhu, vừa đáng thương. Người thứ hai, là chính là cô gái Phương Bắc kia. Ta bất quá là nô tài, không thể suy đoán bừa bãi nội tâm của Tiên Hoàng, nhưng ta lại biết, Tiên Hoàng cả đời này, thậm chí đến chết, trong lòng cũng chỉ chứa cô gái gọi là Phượng Thất Thất kia. Chỉ tiếc, cõi đời này cũng không phải là cố gắng thì được đền đáp, cũng không phải là ta yêu ngươi, ngươi sẽ yêu ta. Tiên Hoàng kế thừa sự si tình của Kính Đức hoàng hậu, cuối cùng vìnàng kia, chờ đợi nhiều năm như vậy. Cho đến... Người nữ nhân thứ ba xuất hiện. Mặc dù, ở trong mắt rất nhiều người, ta đã là thập cỗ lai hy, trừ cái danh tiếng Phúc công công này, không còn có đặc điểm khác, thế nhưng bọn họ đã quên, ở trong cung lạnh lùng vô tình này, ta có thể sống quámột giáp, đủ để nói rõ khả năng của ta. Ví dụ như, ta biết rõ chủ tử yêu thích cái gì, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, tiếp theo, ta có trí nhớ vô cùng tốt, có thể nhớ được rất nhiều chuyện, rất nhiều hình ảnh một cách rõ ràng. Tựa như, bây giờ ta nhớ tới thời điểm, mới gặp gỡ vị chủ tử kia, hình ảnh của khuôn mặt kia, sẽ lập tức nhảy vào trong đầu ta, làm sao cũng đều không đi. Tiên Hoàng không tham sắc, đây là chuyện mà mọi người ở Nam Phượng quốc đều biết. Tất cả mọi ngườiđều hâm mộ và ghen tỵ với Cổ Quân Dao. Nàng là côgái duy nhất bên cạnh Tiên Hoàng, Tiên Hoàng vì nàng huỷ bỏ chế độ hậu cung kéo dài trăm năm, biểu lộ lục cung vô phi, bên cạnh chỉ có một vị nữ tử này.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi PDF của tác giả Chá Mễ Thố nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Quỷ Sự Vô Tận (Mộc Hề Nương)
Văn án: MỘT Dương Nguyên Nhất làm việc tại một văn phòng thám tử, văn phòng thám tử này tên là ‘Monster’. Phát hiện sếp là ông chồng quá cố đã sớm ‘ốm chết’ của cậu. HAI Tìm mua: Quỷ Sự Vô Tận TiKi Lazada Shopee Gần đây Monster có một thành viên mới, mỗi ngày ôm bài vị người chồng quá cố, thắp hương vái lạy. Di ảnh bài vị giống y hệt dung mạo ông sếp khủng bố.… Dương Nguyên Nhất là người đã có gia đình. Hơn nữa còn là một người có câu chuyện gia đình vô cùng lâm li bi đát. Thuở còn “thơ bé”, cậu xung hỉ với thiếu gia Ngụy Lan Đình nhà họ Ngụy, nhưng hai người chung sống chưa được bao lâu thì Ngụy Lan Đình qua đời, Dương Nguyên Nhất phút chốc trở thành góa phu, vì chồng thủ tiết. Đến tận khi học xong đại học, lăn lộn vào đời, trở thành một thành viên của văn phòng thám tử Monster, Dương Nguyên Nhất vẫn nghiêm túc thủ tiết thờ chồng. Trong ba lô của Dương Nguyên Nhất luôn có bài vị, trên bài có ba chữ “Ngụy Lan Đình”. Trùng hợp, đại boss bí ẩn ở văn phòng thám tử Monster cũng họ Ngụy, hơn nữa ánh mắt khi nhìn Dương Nguyên Nhất, ừm, có chút quái quái. Dương Nguyên Nhất không nghĩ nhiều, nhưng đồng nghiệp của cậu sau khi nhìn thấy di ảnh trên bài vị, ánh mắt nhìn cậu cũng có chút quái quái. Bởi vì chồng cũ của Dương Nguyên Nhất, không chỉ trùng họ với đại boss, mà cũng trùng luôn cả khuôn mặt với đại boss luôn. … Ngụy Lan Đình (lúc này là Ngụy Diên Khanh), khi thấy Dương Nguyên Nhất nghiêm túc bái phỏng bài vị của chính mình, lần đầu tiên có cảm giác mình bị chính mình đội cho một cái nón xanh. Vì sao lại nói, bị đội nón xanh bởi chính bản thân mình? Vì Dương Nguyên Nhất không cho hắn sờ, không cho hắn chạm. Mối quan hệ giữa sếp Ngụy của văn phòng thám tử Monster và Dương Nguyên Nhất chỉ thuần túy là mối quan hệ cấp trên - cấp dưới bình thường. Trong khi đó, cái bài vị có khắc chữ “Ngụy Lan Đình” kia, lại ngày đêm được cận kề Dương Nguyên Nhất, thử hỏi sếp Ngụy sao mà không tức? Sếp Ngụy cảm thấy, bản thân mình còn không bằng được một cái bài vị. Vì thế, khi nói tới chuyện hôn nhân với Dương Nguyên Nhất, cậu hỏi, vợ sếp đang làm gì? Sếp Ngụy trầm mặc một lúc, đáp rằng, “Đang thủ tiết.” Dương Nguyên Nhất: “Sếp đúng là biết nói đùa.” Sếp Ngụy lại giận dỗi: “Tôi không nói đùa. Em ấy cáu kỉnh với tôi, thích giấu bài vị, coi bài vị là tôi, cúng bái mỗi ngày, rất nghiêm túc thủ tiết.” Sau khi Ngụy Lan Đình mất, Dương Nguyên Nhất vẫn luôn nhớ tới hắn. Cậu thậm chí còn tin tưởng, Ngụy Lan Đình thương mình như vậy, chắc chắn sẽ không lỡ bỏ cậu đi đầu thai trước. Hắn vẫn đang đợi cậu dưới địa phủ. Thế nhưng, ngàn vạn lần Dương Nguyên Nhất không thể ngờ được, người chồng đã “sớm chết” của mình, thực ra vẫn đang “vất vưởng” ở nhân gian đợi mình, hơn nữa lại trở thành sếp của mình, hơn nữa còn lén lút giấu giấu giếm giếm, không cho mình biết sự thật. Hậu quả của việc sếp Ngụy giấu giếm thân phận với Dương Nguyên Nhất chính là: phải đi chẻ bài vị, chẻ một trăm cái bài vị, sau đó bị cấm giường, cấm luôn cả tính phúc sinh hoạt.__ Sau khi đọc xong “Xông vào ngõ âm dương”, mình cũng tìm đọc thêm các tác phẩm khác của Mộc Hề Nương và cũng như “Xông vào ngõ âm dương”, mình cực thích “Qủy sự vô tận”. Thuộc tính công thụ trong hai bộ này khá giống nhau: trung khuyển công x thông minh thụ. Cũng là kiểu “lừa yêu lừa cưới”, che giấu thân phận, đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành. Đọc khá hay và thoải mái. Đây là một bộ đam mỹ linh dị thần quái, thế nhưng bên ngoài yếu tố kinh dị ra, cũng không thiếu những yếu tố hài hước gây cười. Chuyện tình “trắc trở” của Ngụy Diên Khanh và Dương Nguyên Nhất là ví dụ điển hình. Ngụy Diên Khanh ban đầu vì không muốn để Dương Nguyên Nhất nhận ra mình (ảnh cũng có nỗi khổ riêng, đọc truyện để biết thêm thông tin chi tiết ha), mà không ngại đeo khẩu trang để che đi nhan sắc trời sinh. Hơn nữa, đó không phải là loại khẩu trang bình thường, mà còn là khẩu trang heo hồng peppa. Hơn nữa, sếp Ngụy còn rất mong mỏi, Dương Nguyên Nhất có thể đeo khẩu trang đôi có in hình heo hồng Peppa với mình. Chưa hết, sếp Ngụy còn ghen tuông một cách cầm thú đến mức, khi Dương Nguyên Nhất ra ngoài làm nhiệm vụ, âm thầm lôi bài vị của chính mình trong ba lô của Dương Nguyên Nhất ra. Lôi ra xong cũng không giữ lại, mà lôi ra xong liền quẳng đi cho khuất mắt. Sau “Xông vào ngõ âm dương” và “Qủy sự vô tận”, chắc chắn Mộc Hề Nương sẽ là một trong những tác giả yêu thích nhất của mình. Truyện của Mộc Hề Nương vừa có thể giải trí, vừa có thể giúp trau dồi kiến thức; thêm vào đó, yếu tố kinh dị và hài hước đan xen một cách vừa phải và vừa đủ; tuy truyện hơi dài nhưng vẫn rất lôi cuốn mà không hề thấy nhàm chán. Nếu như hệ thống các vụ án trong “Xông vào ngõ âm dương” mang đậm màu sắc Đạo giáo, thì “Qủy sự vô tận” lại có một hệ thống các sự kiện rất mới mẻ và đáng chú ý. Đó chính là “dị văn đô thị”. Dị văn đô thị là gì? Là những câu chuyện được lưu truyền trong dân gian: Hoa thược dược đen, Người giải đáp, Búp bê Nga… những câu chuyện này phần lớn nảy sinh từ những vụ án mạng, được đồn thổi trong diện rộng, từ ngày này qua tháng khác, được nhiều người tin tưởng, cuối cùng trở thành dị văn đô thị có hình dạng và bản thể. Nhiệm vụ của văn phòng thám tử Monster, cũng chính là thu phục những dị văn khát máu luôn muốn giết chết con người này. Bản thân Ngụy Diên Khanh cũng là một đại dị văn. Không chỉ con người, mà các dị văn khác cũng vô cùng khiếp sợ hắn ta. Vì Ngụy Diên Khanh chính là dị văn khủng bố. Ai nhìn thấy hắn đều sẽ gặp ác mộng. Dương Nguyên Nhất ngày nhỏ cũng vì Ngụy Diên Khanh chơi xấu mà mới gặp ác mộng. Lớn lên nhìn Ngụy Diên Khanh cũng có thể gặp ác mộng. Một trong những ác mộng của Dương Nguyên Nhất chính là - nhìn thấy heo hồng Peppa - con heo trên khẩu trang của sếp Ngụy, trong giấc mơ của mình. Mình rất thích Dương Nguyên Nhất, cũng thích Ngụy Diên Khanh. Ảnh chăm sóc và cưng chiều Dương Nguyên Nhất một cách rất ôn nhu và dịu dàng (dù ảnh nhiều lúc hơi bệnh xà tinh một tẹo). Dương Nguyên Nhất cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, hơn nữa còn kiên cường tự lập, không dựa dẫm vào ai. Hai người họ đúng là trời sinh một đôi luôn đó. Dương Nguyên Nhất từng cắn răng đổ hết tiền mua đất xây mộ cho ông chồng “đã chết” của mình, Ngụy Diên Khanh lại chém đinh chặt sắc tuyên thệ, sau này hai người phải chôn chung một mộ. “Chôn chung một mộ” - tự dưng đọc đến mấy chữ này, mình cảm thấy đây là một trong những lời hứa hẹn lãng mạn và tốt đẹp nhất từng nghe được. Còn hơn cả “Cùng nhau chậm rãi già đi”. … Dương Nguyên Nhất: “Anh nói đúng, nên làm chút chính sự. Chúng ta thương lượng chuyện mua mộ đôi xa hoa đi.” Ngụy Diên Khanh bất đắc dĩ: “Hợp đồng đã được ký, còn thương lượng cái gì?” Dương Nguyên Nhất ngửa đầu, cắn cằm Ngụy Diên Khanh: “Thương lượng xem ngài Ngụy có muốn chôn chung một mộ với em không.”… Tóm lại, “Qủy sự vô tận” là một bộ truyện rất hay. Bạn nào đã nhảy hố “Xông vào ngõ âm dương rồi”, thì hãy cân nhắc nhảy luôn cái hố này xem sao nha. ___________'' '': Trích từ truyệnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quỷ Sự Vô Tận PDF của tác giả Mộc Hề Nương nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.