Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó

Kỷ nguyên Tiên Võ, ba tháng ba. Dưới sự nỗ lực không ngừng của chưởng môn, Thanh Vân Đạo tông rốt cuộc nghênh đón đệ tử thứ tám Diệp Bình. Vì muốn lưu lại và có được sự tôn trọng của Diệp Bình, tông môn dùng hết các thủ đoạn lừa gạt. Nói khoác bản thân là tuyệt thế thiên tài kiếm đạo, tuyệt thế thiên tài tu hành, tuyệt thế thiên tài luyện đan, tuyệt thế thiên tài luyện khí, tuyệt thế thiên tài xem bói, tuyệt thế thiên tài trận pháp, tuyệt thế thiên tài giám bảo, tuyệt thế chi tử số mệnh. Hơn nữa vì duy trì hình tượng thiên tài, càng loạn dạy một trận. Tùy tiện một vết kiếm khiến Diệp Bình lĩnh ngộ ra tuyệt thế kiếm ý. Tùy tiện xuất ra cái nồi lớn rồi Diệp Bình luyện ra cực phẩm đan dược. Tùy tiện ném ra một đồng tiền để Diệp Bình tính ra tuyệt thế thiên cơ. Vốn chỉ hi vọng Diệp Bình phát hiện chân tướng trễ một chút, ở tông môn lâu hơn. Nhưng lại khiến mọi người không nghĩ tới chính là. Tiểu sư đệ mới tới này... rõ ràng thật học xong. --- Quyển sách này lại có tên là "Tu tiên thật sự khó nha", "Tiểu sư đệ thường thường không có gì lạ", "Làm thế nào để tiểu sư đệ tin tưởng chúng ta là lý luận phái?", "Chỉ cần các ngươi dám nói ta liền dám làm", "Hóa ra trên thế giới này thực sự có thiên tài", "Tiểu sư đệ tư chất bình bình". *** Sáng sớm.  Trời còn chưa sáng.  Ở Thanh Châu.  Thanh Vân Đạo tông.  Chỉ là một tông môn nhỏ.  Chẳng hề có phẩm cấp gì, thuộc loại tông môn lúc nào cũng có thể biến mất.  Nhưng ngày hôm nay, ở trong chính điện.  Thanh Vân Đạo tông có khoảng bảy đệ tử, lúc này, cả bảy người đều vô cùng căng thẳng và kích động.  Bởi vì ba hôm trước, chưởng môn truyền về một lá thư, báo rằng Thanh Vân Đạo tông bọn họ sẽ tiếp đón người đệ tử thứ tám.  Đúng vậy, chính là nghênh đón một tiểu sư đệ mới.  Có lẽ đối với những tông môn khác, có thêm một đệ tử mới là một chuyện cực bình thường.  Nhưng đối với Thanh Vân Đạo tông, có thêm một đệ tử mới quả thực là chuyện khó như lên trời.  Giống như giới phàm tục khi chọn lựa đầu quân vào các thế lực, ý nghĩ đầu tiên của đa số tu sĩ khi bái nhập vào một tông môn chính là hy vọng tìm được một tông môn thật tốt để làm chỗ dựa cho mình.  Chưa nói tới chuyện sẽ có thêm đủ loại tài nguyên tu luyện, cho dù không có tài nguyên, thì tông môn càng mạnh, độ an toàn sẽ càng cao.  Đệ tử của những môn phái nhỏ khi đi ra ngoài mà bị người ta ăn hiếp thì chỉ biết nghiến răng chịu đựng.  Nhưng đệ tử của những tông môn tốt mà đi ra ngoài bị người ta ăn hiếp sẽ có tông môn ra mặt cho.  Cũng chính vì vậy, rất nhiều tu sĩ mới đều chọn đến những tông môn mạnh một chút.  Mà xưa nay những tông môn lớn đó cũng không hề coi thường những tu sĩ mới, trái lại có khi còn chăm lo cho một chút trước khi nhận vào.  Chẳng có ai ngu cả, cũng chẳng có tông môn nào cuồng vọng tới mức không cần có đệ tử mới gia nhập vào mình.  Cũng chính vì vậy, mà tông môn mạnh càng mạnh hơn, tông môn yếu lại càng thêm yếu.  Loại môn phái như Thanh Vân Đạo tông thì nhiều năm rồi chẳng thu thêm được một đệ tử mới nào cả.  Hôm nay nghe nói lại có một đệ tử mới tới, làm sao toàn thể tông môn không kích động cho được!  Làm sao mà không vui vẻ cho được!  Thanh Vân Đạo tông, ngay giữa chính điện.  Có bảy người ngồi trong chính điện.  Năm nam hai nữ, nam trái nữ phải.  Vào lúc này, cả bảy người đều có vẻ hơi căng thẳng và kích động.  Người nam đầu tiên bên trái lên tiếng trước, phá vỡ sự yên lặng trong đại điện.  "Chư vị sư đệ muội, hiện giờ sư phụ đang ở bên ngoài, mà lại mang tới cho Thanh Vân Đạo tông chúng ta một đệ tử mới, đây là một việc vui rất lớn."  "Nhưng cân nhắc đến những vấn đề xảy ra mấy lần trước, trong thư sư phụ đã không ngừng dặn rằng, chúng ta không thể nhiệt tình quá, không được khiến cho tiểu sư đệ này cảm thấy chúng ta là phế vật, cũng không được để cho hắn cảm thấy rằng tông môn chúng ta thiếu người."  "Cho nên chúng ta nhất định phải trấn định, hơn nữa còn phải bày ra dáng vẻ cao nhân, hết sức bình tĩnh, chỉ cần vị tiểu sư đệ này chịu ở lại tông môn chúng ta đủ một năm là chúng ta có thể nộp hồ sơ xin xét duyệt làm tông môn cấp ba rồi."  Nam tử này tuổi tác không lớn, chỉ chừng hai bảy hai tám, mày kiếm mắt sáng, tuy chỉ mặc một bộ áo bào đơn giản, nhưng chỉ cần nhìn tướng mạo của y cũng đã tạo cho người ta một cảm giác không thể tả được thành lời, giống như một kiếm khách tuyệt thế vậy.  Y tên là Tô Trường Ngự.  Là Đại sư huynh của Thanh Vân Đạo tông.    Mời các bạn đón đọc Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó của tác giả Hắc Dạ Di Thiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kiếm Vương Triều (Vô Tội)
Kể từ khi liên tiếp diệt ba vương triều lớn Hàn, Triệu, Ngụy, Vương Triều Đại Tần đã đón nhận một lượng tu hành giả lớn chưa từng có từ trước tới giờ. Mỗi người trong tầng tầng, lớp lớp người tu hành đều lấy danh phận người Tần mà hãnh diện. Đinh Ninh, một thiếu niên xuất thân Tần Quốc không thể nghi ngờ, sống tại thành Trường Lăng lại mỗi ngày suy tính làm sao phá tan Vương Triều Đại Tần, giết chết Tần Hoàng Đế đã tu hành đến Đệ Bát Cảnh, cảnh giới xưa nay chưa từng có người luyện thành.***Mùa thu năm Nguyên Vũ thứ mười một, một cơn mưa to hiếm thấy đổ xuống toàn bộ vùng Trường Lăng. Mây đen nặng như chì kèm theo sấm sét khủng khiếp làm cho cả vùng đô thành Vương triều Đại Tần như là ma giới. Tại bến cảng Vị Hà bên ngoài thành, vô số quan viên mặc quan phục màu đen và binh sĩ đứng thẳng như tượng, mặc cho gió quật mưa vùi. Tất cả đều như cây đinh sắt đóng xuống đất, không nhúc nhích chút nào. Trong cảnh sóng cao ngang trời, một chiếc thuyền lớn bọc sắt đột nhiên xuất hiện! Tìm mua: Kiếm Vương Triều TiKi Lazada Shopee Lúc này, một tia chớp rạch ngang trời bổ xuống, ánh sáng chói lòa chiếu sáng chiếc thuyền lớn bọc sắt nặng nề. Toàn bộ đám quan viên và quân sĩ đang đứng nghiêm đều biến sắc hoảng sợ. Phía đầu chiếc thuyền lớn bọc sắt là đầu một con rồng! Đầu rồng này lớn hơn chiếc xe ngựa, tựa như bị người ta cắt phăng. Hai đồng tử màu đỏ thẫm bốc lên sát ý điên cuồng, uy thế ngập trời còn hơn cả sóng to gió lớn nhường kia. Không chờ thuyền lớn cập bờ, ba vị quan viên phi thân vượt qua hơn mấy chục thước mặt sông, như ba cái búa tạ hạ xuống boong thuyền. Ba vị quan viên này càng thêm kinh hãi trong lòng bởi vì khắp nơi trên thuyền lớn lỗ chỗ những lỗ hổng và những đồ vật bị vỡ, nhìn là biết chiếc thuyền đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến thảm liệt. Ba người nhìn quanh thì chỉ thấy một người quần áo tơi tả. Đó là một lão nhân có bộ dạng như lão bộc đang tựa vào mạn thuyền như một xác chết, nhìn không giống chút nào cái người mà bọn họ đang đau khổ chờ đợi. “Hàn đại nhân, Dạ Ty Thủ đâu rồi?” Ba vị quan viên thi lễ, cố nén sự kinh hãi bèn hỏi. “Không cần đa lễ, Dạ Ty Thủ đã đi tìm kiếm nơi ẩn nấp dư nghiệt Kiếm Lô rồi.” Lão nhân có bộ dạng già nua khẽ khom lại đáp lễ. Đương lúc mưa như trút nên dù họ nói chuyện với nhau nhưng không rõ khuôn mặt lão nhân, chỉ thấy ánh mắt đó lãnh khốc, thâm trầm tản mát ra bá khí chấn nhiếp nhân tâm. “Dạ Ty Thủ đã đi?” Ba vị quan viên đồng thời chấn động, không nhịn được bèn quay đầu nhìn về phía thành đô. Trường Lăng đã vào buổi hoàng hôn, hư ảnh từng tòa vọng lâu cao vút như ẩn như hiện dưới cơn mưa bao phủ. Cùng lúc đó, trên mặt sông phía Nam thành Trường Lăng đột nhiên xuất hiện một chiếc ô màu đen che mưa. Người cầm chiếc ô đi trên sóng to gió cả như đi trên đất bằng, người này đi tới đầu một ngõ nhỏ ven bờ sông. Có sáu người cao thấp khác nhau cũng cầm chiếc ô đen. Sáu quan viên mặc hắc y bị cái ô che lấp nên không lộ ra khuôn mặt, họ lẳng lặng đứng ở bờ sông chờ người nọ. Khi người nọ lên bờ, sáu quan viên kia không có hành động gì lạ, không nói câu nào mà chỉ lẳng lặng đi ở sau lưng. Trong ngõ ngõ, có một trang viện bình thường, từ trung tâm chiếc ô đen che mưa dần dần tỏa ra sát khí. Tiếng mưa tí tách lẫn với tiếng nhai đồ ăn. Một người đàn ông trung niên mặc hắc y bằng vải thô kéo ống tay áo ở trong nội viện, dưới mái hiên đang ăn tối. Người đàn ông này mặc hắc y cũ nát, đầu tóc rối bời được buộc lại bằng một cọng cỏ khô, đi một đôi giày vải với cái đế đã mòn vẹt, đôi bàn tay với những chiếc móng tay bẩn thỉu, khuôn mặt không có gì nổi bật nhìn chẳng khác gì phu khuân vác tầm thường. Bữa tối của người này cũng hết sức bình thường, giản đơn, chỉ có một bát cơm bằng gạo thô, một đĩa rau, một đĩa đậu rang. Thế mà người đàn ông này ăn trông rất ngon lành, mỗi một miếng đều nhai từ tốn mấy chục lần mới nuốt vào bụng. Khi và miếng cơm cuối cùng, người đàn ông thò tay lấy chiếc gáo gỗ treo dưới mái hiên rồi đi tới chỗ chum nước múc một gáo nước trong. Người nọ uống một hơi cạn sạch rồi ợ một hơi thật thoải mái. Tiếng ợ vang lên thì đồng thời với lúc chiếc ô đen che mưa dừng lại ở cánh cổng tiểu viện. Trên chiếc giày quan là chân váy tuyết trắng, từng lọn tóc bay múa, nét môi mỏng manh, cặp lông mi nhàn nhạt như núi mờ xa trong màn mưa. Những bước chân tản bộ trên mặt sông trong cảnh sóng to gió lớn hóa ra là của một cô gái xinh đẹp rất có phong thái với vòng eo động lòng người. Hạ chiếc ô đen xuống, mặc cho mưa thu xối lên mái tóc đen tuyền, cô gái nhẹ chân bước vào trang viên có người đàn ông trung niên. Nàng nhẹ nhàng thi lễ rồi dịu dàng thốt lên: ”Dạ Sách Lãnh ra mắt Triệu Thất tiên sinh.” Người đàn ông trung niên hơi nhíu mày, chỉ với cái nhíu mày này mà bộ mặt góc cạnh của người nọ dường như trở nên sinh động hơn, một loại mị lực khó tả cũng bắt đầu tản mát ra. “Ta ở Trường Lăng ba năm mà mới lần đầu tiên gặp được Dạ Ty Thủ.” Người nọ không hoàn lễ mà chỉ nhếch mép lên cười, ánh mắt lướt qua khuôn mặt cô gái nhìn về phía đường phố đan xen xa xa dưới màn mưa thu. “Nhìn mãi Trường Lăng thật sự không thú vị, cũng giống như kiếm hay tính cách người Tần vậy, bụng dạ thẳng thắn, ngang ra ngang dọc ra dọc, bốn bề yên tĩnh, đến cả mặt đường mặt tường không phải màu xám cũng là màu đen, chẳng chút mỹ cảm. Bây giờ thấy phong độ và tư thái của Dạ Ty Thủ làm hai mắt ta sáng lên, dường như rất không hợp với Trường Lăng này.” "To gan! Dư nghiệt Kiếm Lô Triệu Trảm! Dạ Ty Thủ đích thân tới, ngươi còn không thúc thủ chịu trói mà vẫn còn dám đưa đẩy những lời lấy lòng!” Một tiếng quát chói tai lạnh như băng từ dưới một chiếc ô đen ở xa xa đột nhiên vọng tới. Người này cố ý muốn để người đàn ông trung niên và cô gái mặc váy trắng nhìn thấy khuôn mặt nên khi lên tiếng cũng nâng cái ô lên. Đó là một chàng trai trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn mỹ, da dẻ như ngọc, ánh mắt lập lòe như điện. “Hả?” Một tiếng hô kinh ngạc vang lên.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Vương Triều PDF của tác giả Vô Tội nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiếm Phá Thương Khung (Cuồng Kiếm)
Thanh Phong là người địa cầu nhưng bị bệnh mà hôn mê. Sau khi tỉnh lại, Thanh Phong lại phát hiện ra bản thân đang ở trong một căn phòng lạ hoắc. Tại Thiên Không Đại lục rộng lớ này, cường giả lớp lớp tung hoành đầy sát khí. Muốn tồn tại ở nơi này, tất cả đều dựa vào thực lực.***Trở lại phòng trời đã tối, hai người kia lại không có ở trong phòng. Hoa Phong nghĩ chắc bọn họ đã ra ngoài tu luyện, do ban ngày bị đám người Dương kỳ chèn ép, thời gian để bọn họ tu luyện chỉ còn lại ban đêm. Hôm nay tu luyện quá mệt mỏi hắn liền thả một giấc, khi tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau, nhìn quanh căn phòng nhỏ, nơi trú thân của mình trong vài ngày ngắn ngủi, do tốc độ tu luyện quá nhanh, số thời gian ở ngoài nhiều hơn trong nhà, sự luyến tiếc trong lòng không tồn tại, chỉ có vài phần cảm khái.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Phá Thương Khung PDF của tác giả Cuồng Kiếm nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiếm Khí Trường Giang (Ôn Thụy An)
Tác phẩm Kiếm Khí Trường Giang được tác giả Ôn Thụy An sáng tác năm 1977, nằm trong Thần Châu Kỳ Hiệp Hệ Liệt. Về tác giả Ôn Thụy An có lẽ không cần phải nói nhiều, còn Thần Châu Kỳ Hiệp Hệ Liệt bao gồm 9 tác phẩm chính là: 1. Kiếm Khí Trường Giang2. Dược Mã Hoàng Hà3. Lưỡng Quảng Hào Kiệt Tìm mua: Kiếm Khí Trường Giang TiKi Lazada Shopee 4. Giang Sơn Như Họa5. Anh Hùng Hảo Hán6. Sấm Đãng Giang Hồ7. Thần Châu Vô Địch8. Tịch Mịch Cao Thủ9. Thiên Hạ Hữu Tuyết Ngoài ra còn một số ngoại truyện khác.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Ôn Thụy An":Bố Y Thần Tướng Hệ LiệtDược Mã Hoàng HàGiang Sơn Như HọaKiếm Khí Trường GiangKinh Diễm Nhất ThươngLạc Nhật Đại KỳLưỡng Quảng Hào KiệtNhất Nộ Bạt KiếmÔn Nhu Nhất ĐaoSấm Đãng Giang HồThần Châu Vô ĐịchThí Kiếm Sơn TrangThiên Hạ Hữu TuyếtThiếu Niên Tứ Đại Danh BộThương Tâm Tiểu TiễnTịch Mịch Cao ThủTiểu Tuyết Sơ TìnhTriều Thiên Nhất CônTrường An Nhất ChiếnLong Hổ Phong VânĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Khí Trường Giang PDF của tác giả Ôn Thụy An nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiếm Khách Liệt Truyện (Nhiều Tác Giả)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Khách Liệt Truyện PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.