Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngôi Làng Cổ Mộ (Thục Linh)

Nếu là một người yêu thích tiểu thuyết kinh dị, bạn sẽ không thể bỏ qua Ngôi làng cổ mộ của tác giả trẻ Thục Linh.

Những chi tiết rùng rợn, những tình huống gay cấn, căng thẳng, sợ hãi, góc nhìn trong cuộc của người đang phải chạy trốn hay đương đầu với những thế lực huyền bí ở Ngôi làng cổ mộ sẽ lôi cuốn bạn không ngừng. Từng câu chữ của Thục Linh sẽ dẫn dắt bạn đọc như lạc vào chính xứ sở u linh trong câu chuyện, trải nghiệm cảm giác ghê rợn một cách chân thực nhất như chính các nhân vật.

Không chỉ dừng lại ở yếu tố kinh dị, điều đặc sắc hơn cả là đằng sau bức màn câu chuyện huyền bí tâm linh, Thục Linh sẽ kể cho độc giả một bức tranh đời thực trần trụi nhất, sự đương đầu giữa cái ác và cái thiện trong cuộc sống, tình yêu thương và xúc cảm bản năng nhất của con người, những giá trị nhân văn mà đôi lúc dường như ta đã vô tình lãng quên…***

Thục Linh

Cô tốt nghiệp khoa Sư phạm của trường Đại Học Quốc Gia Hà Nội và hiện đang là giáo viên bộ môn Ngữ văn. Tìm mua: Ngôi Làng Cổ Mộ TiKi Lazada Shopee

Thục Linh bắt đầu viết truyện từ năm 2017 và nhận được sự quan tâm rất lớn từ các độc giả yêu thích truyện tâm linh trên mạng xã hội. Mỗi tác phẩm của cô đều được độc giả đánh giá cao về đồ li kì, ma mị và tính nhân văn. Ngoài sở thích viết lách, cô còn có niềm đam mê với bộ môn huyền học Tarot và đàn hát, vẽ tranh.

“Ngôi làng cổ mộ” là sách xuất bản đầu tay của tác giả Thục Linh. Ấn phẩm đã bán hết 1000 bản sau 1 tháng ra mắt.***

Trưa hôm ấy về nhà, tôi thấy mẹ tôi đang khóc. Mẹ gần như hoảng loạn. Bố tôi không có nhà, không biết giờ này ông còn đi đâu.

“Hoài à,…” Mẹ tôi nói trong nước mắt: “Bố con không may mắn, giờ phá sản rồi… Cái nhà này cũng phải bán đi…” Mẹ tôi nấc lên từng cơn: “Mẹ e là… e là… chúng ta phải trở về đấy…”

Thông tin đến tai tôi đột ngột khiến mọi thứ dưới chân tôi sụp xuống. Chúng tôi đã sống ở đây hơn mười năm. Năm nay tôi vào lớp mười một, mười sáu tuổi. Tôi đã quen với nhịp sống của thành phố ồn ã nhộn nhịp này, giờ đột nhiên phải chuyển đi, tôi thực sự không sao chấp nhận nổi.

Tôi ngồi thụp xuống đất dưới chân mẹ, từng dòng nước mắt ứa ra: “Chúng ta… giờ đi đâu hả mẹ…”

“Về… về đó…” Mẹ tôi ôm mặt ra vẻ sợ sệt lắm.

Về đâu cơ?

Mẹ tôi chỉ khóc chứ không thể nói gì thêm.

Tối muộn hôm ấy, bố tôi về nhà. Người ông nồng nặc mùi rượu. Ông nói bằng giọng lè nhè: “Từ giờ đến cuối tuần, dọn hết đi… Người ta đến siết nhà giờ đấy…” Nói rồi ông đi vào phòng.

Tôi cũng trở về phòng, từng bước đi thất thểu. Tôi mở cửa phòng. Căn phòng tối om chỉ có ánh đèn lờ mờ sáng từ ngoài phòng khách hắt vào. Nhi, con em gái tôi đang ngồi vẽ trong lặng lẽ. Năm nay nó mới chín tuổi, học lớp ba. Nó rất thích vẽ, cả căn phòng ngủ nhỏ của hai chị em dán đầy những bức tranh nguệch ngoạc của nó.

“Mọi người sao thế?” Nó hỏi bằng giọng véo von mà không ngoảnh đầu lại.

“Không sao đâu…” Tôi lẩm bẩm rồi nằm vật xuống giường.

Những ngày sau đó chỉ có tôi và mẹ lặng lẽ thu dọn mọi thứ trong nhà, cho vào thùng các tông để chuẩn bị chuyển đi. Bố tôi giam mình trong phòng cả ngày không ra, chỉ đắm chìm trong men rượu. Nhìn ông, tôi vừa thương vừa giận. Những nỗi uất ức cứ nghẹn lên trong họng tôi. Tôi chẳng có tội lỗi gì mà vẫn phải hứng chịu nỗi bất hạnh này. Tôi phải rời xa căn nhà yêu dấu, lớp học với bao nhiêu bạn bè… Giờ tôi sẽ phải tới một nơi khỉ ho cò gáy nào đó không có lấy một chút thân thuộc.

Những ngày sau, tôi chia tay bạn bè trong nước mắt. Ai cũng bất ngờ với tin tôi phải chuyển đi gấp. Thực sự tôi không muốn xa nhóm bạn của tôi…

Đêm trước ngày chuyển, tôi nghe tiếng đồ đạc đổ vỡ vọng ra từ phòng ngủ của bố mẹ. Tôi tò mò tiến lại gần.

“Bắt buộc phải chuyển về đấy sao? Không còn cách nào khác à? Em nghe…” Giọng mẹ tôi vang lên.

“Không về đấy thì về đâu? Tôi hỏi cô, còn chỗ nào để đi nữa?…” Bố tôi gắt lên.

“Anh biết là không tốt cho bọn trẻ mà!?”

“Đừng nghe ngóng linh tinh… Giờ còn mỗi căn nhà đấy thôi… Tôi trắng tay rồi!”

Xoảng… nghe đâu như bố tôi bực dọc quật vỡ thứ gì đó trong phòng.

Mẹ tôi im bặt.

Tôi bỏ ra đi thu dọn nốt đống đồ đạc còn lại trong phòng ngủ. Dưới sàn nhà vương vãi những bức tranh của con em gái tôi. Tôi gắt lên: “Đừng bày nữa, không thấy tao dọn chưa đủ mệt sao?”

Con bé trốn sau tấm rèm cửa, cười khinh khích. Tôi nhặt những bức tranh lên. Những bức tranh đều giống giống nhau: Những ngôi nhà san sát nằm trên một ngọn đồi nhỏ, đằng sau là một ngọn núi to. Những người que đang đi đi lại lại ở phía dưới.

Tôi chẳng bận tâm, cho hết vào thùng. Thực sự tôi chỉ muốn ném hết đi nhưng con bé sẽ khóc lóc nếu như không thấy tranh. Nó đã chín tuổi mà nhiều lúc tôi cảm giác như nó mới chỉ bốn, năm vậy.

Sáng hôm sau, gia đình tôi chuyển ra từ sớm. Mọi thứ được chất lên xe rất nhanh. Phải tới hai xe tải mới chở hết đồ trong nhà.

Tôi đứng bần thần ở ngoài cửa, nhìn vào trong gian nhà trống, cổ họng cứ nghẹn lại, mắt nhòe đi. Căn nhà này đã chứa đựng bao kỉ niệm vui buồn của tôi trong suốt mười năm qua. Tôi nhớ những tháng ngày gia đình vui vẻ đầm ấm bên mâm cơm. Giờ tất cả chỉ là hư vô…

“Hoài… Đi thôi con!” Giọng mẹ tôi khàn khàn gọi tôi.

Tôi quay lưng bước đi. Tôi đưa tay đóng cánh cửa lại, khép lại quãng thời gian yên bình nhất cuộc đời mà tôi từng có.

Thực sự tới giờ tôi vẫn chẳng biết là nhà mình sẽ chuyển đi đâu. Tôi chỉ biết là đó là một căn nhà dưới quê mà ông nội đã để lại cho bố tôi. Giờ chẳng còn nơi nào để đi nên nhà tôi sẽ về đó sống.

Chòng chành trên xe rất lâu, chúng tôi nghỉ đêm tại một nhà nghỉ cũ kĩ ven đường quốc lộ. Dự là sáng sớm ngày hôm sau sẽ tới nơi.

Đêm hôm ấy tôi nằm mơ thấy một giấc mơ. Tôi đi lạc trong sương mù. Phía trước tôi là một cô bé, bé tuổi hơn Nhi. Nó dẫn tôi chạy, chạy mãi. Tiếng nó vang vọng trong không gian: “Đi đi… Hoài, đừng về…”

Cơn mơ ngột ngạt làm tôi thức dậy giữa đêm. Biến cố lớn trong cuộc đời làm tôi vẫn chưa hết sốc. Tôi nằm xuống cố ngủ lại, mai còn về nhà mới.

Sáng hôm sau xe đi sớm. Cảnh vật ngày càng hoang sơ, khác xa sự nhộn nhịp của thành phố tôi đã từng ở. Chẳng hiểu sao nhìn từng rặng cây tôi lại cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Xe đang leo lên dốc thì Bốp, một tiếng nổ lớn vang lên. Xe đã bị nổ lốp.

“Chết rồi… Không mang lốp dự phòng đâu…” Tài xe gãi gãi đầu đầy bối rối.

“Cũng gần tới nơi rồi…” Bố tôi nói: “Dù sao xe đồ kia cũng lên trước rồi. Giờ từ đây chúng tôi đi bộ. Lát anh gọi người sửa xe đi nhé…”

Nói rồi bố tôi ngoắc ba mẹ con xuống xe. Bố bảo chúng tôi đi trước còn xếp đồ. Ông sẽ ở lại trông xe và giúp bác tài xế.

Tôi, mẹ và Nhi lếch thếch leo lên sườn dốc quanh co. Con đường ngày càng heo hút. Hai bên dày đặc những cây rừng và bụi rậm.

“Lâu quá rồi… chẳng nhớ có đúng không nữa…” Mẹ tôi lẩm bẩm.

Hóa ra bà đã từng về đây rồi à? Đây không phải quê nội cũng chẳng phải quê ngoại của tôi. Chỉ biết ở đây, trong ngôi làng này có một căn nhà mà ông nội để lại cho bố tôi.

“Đây là làng gì hả mẹ?…” Tôi cất tiếng hỏi.

“Làng Thổ Hà, con ạ…”

Tôi im lặng bước đi. Con đường này dường như tôi đã từng đi qua rồi, nhưng chẳng thể nhớ rõ.

Chúng tôi leo lên đỉnh dốc thì ngôi làng hiện ra. San sát bên cạnh nhau là những ngôi nhà mái ngói, hai hay ba tầng. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ít ra nó cũng không quá quê mùa như tôi tưởng tượng. Đằng sau ngôi làng, nằm xa xa là một ngọn núi lớn.

Điều khiến tôi giật mình đó chính là cảnh vật ở ngôi làng Thổ Hà này giống bức tranh của con Nhi một cách gai người. Nó mới có chín tuổi, chắc chắn nó chưa bao giờ về đây.

Tôi bước theo sau mẹ, tiến gần đến ngôi nhà mới của chúng tôi mà tôi không biết rằng tôi đang từng bước lại gần những cơn ác mộng dai dẳng sau này.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngôi Làng Cổ Mộ PDF của tác giả Thục Linh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng (Khái Hưng)
Khái Hưng, một tên tuổi lớn, đứng thứ hai sau Nhất Linh trong Nhóm Tự lực văn đoàn đã từng là một tác giả được yêu thích nhất trong lòng bạn đọc Việt Nam. Còn nhớ, những năm 80, đọc Khái Hưng, Nhất Linh là điều tối kỵ đối với những cô gái đang trong độ tuổi lớn. Điều ngăn cấm này được các bậc phụ huynh áp dụng rất khắc khe, vì họ sợ, họ ngại... những tác phẩm của Nhất Linh, Khái Hưng sẽ làm cho con gái bạo ngược, "nổi loạn". Họ sợ cũng có căn cứ. Những ai sống trong xã hội thực dân - phong kiến của nước ta vào những năm 30 - 40 mới thấy hết được thảm cảnh làm dâu, làm vợ. Cái xã hội Việt Nam đang là phong kiến bỗng được thổi một luồng gió mới của Âu Châu, mát mẻ đâu không thấy mà chỉ thấy những cơn gió rợn người, đến nỗi người ta phải đốt sách đi hoặc như chị tôi, mê sách quá mà gọi đèn phim đọc trong mùng vậy! Khách quan mà nói, người ta nghĩ xấu về tác phẩm của Nhất Linh, Khái Hưng thì nhiều chứ bản thân họ, những bậc phụ huynh cấm con em mình đọc tiểu thuyết (người dân thường gọi sách nói chung là truyện, tiểu thuyết) thì cũng ít tận mắt đọc những dòng chữ lãng mạn này. Khái Hưng tên thật Trần Khánh Giư, sinh năm 1896 trong một gia đình quan lại phong kiến ở làng Cồ Am, Huyện Vĩnh Bảo, tỉnh Hải Dương (nay thuộc Thành phố Hải Phòng). Ông cùng với Nhất Linh chủ trương tuần báo Phong Hoá và là cây bút chủ lực cho tờ Phong Hoá, Ngày Nay của Tự lực văn đoàn. Tiểu thuyết đầu tay của ông, khi mới xuất bản đã gây một tiếng vang lớn, đó là tác phẩm "Hồn bướm mơ tiên" (1933) kể về một truyện tình éo le đầy ảo mộng dưới mái chùa giữa một chàng thư sinh và sư cô đã xuất gia. Cùng với Nhất Linh, Khái Hưng đã cho ra đời hàng loạt tác phẩm để đời, làm ít nhiều thay đổi về tư tưởng và nhận thức của thanh niên lúc bấy giờ, tiêu biểu như: Nửa chừng xuân, Tiêu Sơn tráng sĩ, Thoát ly, Thừa tự, Đời mưa gió... Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng TiKi Lazada Shopee Giai đoạn cuối đời, Khái Hưng tham gia chính trị với nhiều tư tưởng phức tạp, từng bị Pháp bắt vì thân Nhật, sau này, ông đả kích cách mạng, ủng hộ bọn Việt gian. Có thể nói, về chính trị, Khái Hưng đã tự đánh mất danh tiếng của mình. Thế nhưng, xét về khía cạnh văn học, đóng góp của ông cho nền văn học Việt Nam là rất lớn lao. Ông mất năm 1947, hưởng dương 51 tuổi. Trong cuộc đời sáng tác ngắn ngủi của mình, Khái Hưng đa phần viết tiểu thuyết, truyện dài (viết riêng hoặc chung với Nhất Linh). Tuy thế, thỉnh thoảng ông cũng viết truyện ngắn và các tác phẩm truyện ngắn của Khái Hưng, ít nhiều bổ dung và góp phần miêu tả bức tranh hiện thực, tư tưởng và nhận thức của con người miền Bắc những năm 30 - 45.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Khái Hưng":Nửa Chừng XuânGia ĐìnhHồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng XuânThừa TựTuyển Tập Truyện Ngắn Khái HưngSố Đào HoaTruyện Ngắn - Khái HưngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng PDF của tác giả Khái Hưng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng (Khái Hưng)
Khái Hưng, một tên tuổi lớn, đứng thứ hai sau Nhất Linh trong Nhóm Tự lực văn đoàn đã từng là một tác giả được yêu thích nhất trong lòng bạn đọc Việt Nam. Còn nhớ, những năm 80, đọc Khái Hưng, Nhất Linh là điều tối kỵ đối với những cô gái đang trong độ tuổi lớn. Điều ngăn cấm này được các bậc phụ huynh áp dụng rất khắc khe, vì họ sợ, họ ngại... những tác phẩm của Nhất Linh, Khái Hưng sẽ làm cho con gái bạo ngược, "nổi loạn". Họ sợ cũng có căn cứ. Những ai sống trong xã hội thực dân - phong kiến của nước ta vào những năm 30 - 40 mới thấy hết được thảm cảnh làm dâu, làm vợ. Cái xã hội Việt Nam đang là phong kiến bỗng được thổi một luồng gió mới của Âu Châu, mát mẻ đâu không thấy mà chỉ thấy những cơn gió rợn người, đến nỗi người ta phải đốt sách đi hoặc như chị tôi, mê sách quá mà gọi đèn phim đọc trong mùng vậy! Khách quan mà nói, người ta nghĩ xấu về tác phẩm của Nhất Linh, Khái Hưng thì nhiều chứ bản thân họ, những bậc phụ huynh cấm con em mình đọc tiểu thuyết (người dân thường gọi sách nói chung là truyện, tiểu thuyết) thì cũng ít tận mắt đọc những dòng chữ lãng mạn này. Khái Hưng tên thật Trần Khánh Giư, sinh năm 1896 trong một gia đình quan lại phong kiến ở làng Cồ Am, Huyện Vĩnh Bảo, tỉnh Hải Dương (nay thuộc Thành phố Hải Phòng). Ông cùng với Nhất Linh chủ trương tuần báo Phong Hoá và là cây bút chủ lực cho tờ Phong Hoá, Ngày Nay của Tự lực văn đoàn. Tiểu thuyết đầu tay của ông, khi mới xuất bản đã gây một tiếng vang lớn, đó là tác phẩm "Hồn bướm mơ tiên" (1933) kể về một truyện tình éo le đầy ảo mộng dưới mái chùa giữa một chàng thư sinh và sư cô đã xuất gia. Cùng với Nhất Linh, Khái Hưng đã cho ra đời hàng loạt tác phẩm để đời, làm ít nhiều thay đổi về tư tưởng và nhận thức của thanh niên lúc bấy giờ, tiêu biểu như: Nửa chừng xuân, Tiêu Sơn tráng sĩ, Thoát ly, Thừa tự, Đời mưa gió... Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng TiKi Lazada Shopee Giai đoạn cuối đời, Khái Hưng tham gia chính trị với nhiều tư tưởng phức tạp, từng bị Pháp bắt vì thân Nhật, sau này, ông đả kích cách mạng, ủng hộ bọn Việt gian. Có thể nói, về chính trị, Khái Hưng đã tự đánh mất danh tiếng của mình. Thế nhưng, xét về khía cạnh văn học, đóng góp của ông cho nền văn học Việt Nam là rất lớn lao. Ông mất năm 1947, hưởng dương 51 tuổi. Trong cuộc đời sáng tác ngắn ngủi của mình, Khái Hưng đa phần viết tiểu thuyết, truyện dài (viết riêng hoặc chung với Nhất Linh). Tuy thế, thỉnh thoảng ông cũng viết truyện ngắn và các tác phẩm truyện ngắn của Khái Hưng, ít nhiều bổ dung và góp phần miêu tả bức tranh hiện thực, tư tưởng và nhận thức của con người miền Bắc những năm 30 - 45.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Khái Hưng":Nửa Chừng XuânGia ĐìnhHồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng XuânThừa TựTuyển Tập Truyện Ngắn Khái HưngSố Đào HoaTruyện Ngắn - Khái HưngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Khái Hưng PDF của tác giả Khái Hưng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đảo Giấu Vàng (Robert Louis Stevenson)
Đảo giấu vàng (hay Đảo châu báu - nguyên bản tiếng Anh là Treasure Island) là một tiểu thuyết phiêu lưu viết cho thiếu niên của nhà văn người Scotland Robert Louis Stevenson mô tả một cuộc hành trình trên biển đi tìm kho báu của bọn cướp biển chôn giấu trên đảo của nhân vật chính là cậu bé Jim Hawkin. Tiểu thuyết này lần đầu được xuất hiện trên tạp chí dành cho lứa tuổi thiếu niên là Young Folks trong những năm 1881-1882 với các tiêu đề khác nhau như Gã đầu bếp trên biển (Sea Cook) hoặc Đảo châu báu (Treasure Island), trước khi được in thành sách vào năm 1883.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Robert Louis Stevenson":Bác Sĩ Jekyll Và Ông HydeBắt CócMũi Tên ĐenĐảo Giấu VàngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đảo Giấu Vàng PDF của tác giả Robert Louis Stevenson nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đảo Giấu Vàng (Robert Louis Stevenson)
Đảo giấu vàng (hay Đảo châu báu - nguyên bản tiếng Anh là Treasure Island) là một tiểu thuyết phiêu lưu viết cho thiếu niên của nhà văn người Scotland Robert Louis Stevenson mô tả một cuộc hành trình trên biển đi tìm kho báu của bọn cướp biển chôn giấu trên đảo của nhân vật chính là cậu bé Jim Hawkin. Tiểu thuyết này lần đầu được xuất hiện trên tạp chí dành cho lứa tuổi thiếu niên là Young Folks trong những năm 1881-1882 với các tiêu đề khác nhau như Gã đầu bếp trên biển (Sea Cook) hoặc Đảo châu báu (Treasure Island), trước khi được in thành sách vào năm 1883.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Robert Louis Stevenson":Bác Sĩ Jekyll Và Ông HydeBắt CócMũi Tên ĐenĐảo Giấu VàngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đảo Giấu Vàng PDF của tác giả Robert Louis Stevenson nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.