Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đậu Hủ Nương Tử Hành Thái Lang

Warning: Đây là câu chuyện lấy bối cảnh nữ tôn, vì thế, vai trò của các nhân vật, hệ tư tưởng đều bị thay đổi, trở về với chế độ mẫu hệ, trọng nữ khinh nam, thỉnh các vị độc giả cân nhắc trước khi đọc. *** “Đậu hủ nương tử hành thái lang” đơn thuần chỉ là câu chuyện về quá trình truy phu của cô nương “sắp ế” Thu Diệp. Cụ thể thế nào thì cần phải quay ngược thời gian về mùa xuân năm nào đó, Thu Diệp trên đường hồi hương, ở bờ sông đầu xóm gặp được quả phu Hàn Lương, còn mua của chàng một con gà. Lúc ấy trong người không đủ tiền, Thu Diệp chỉ đành khất nợ chàng, chờ ngày sau trả lại. Hàn Lương gả tới Cố Hà thôn ba năm, hầu hết người trong thôn chàng đã đều gặp qua, chỉ duy có nàng là lạ mắt. Nàng nói nàng là muội muội của Xuân Hoa ở ngõ nhỏ đầu sông, xét theo quan hệ họ hàng, chàng còn phải gọi nàng một tiếng dì nhỏ.  Thế nhưng, vị dì nhỏ này cũng quá mức tùy tiện đi, vừa mới gặp mặt đã khất nợ, chẳng chờ chàng đồng ý đã mang đồ cầm đi. Cũng may, mấy ngày sau nàng cũng thật tới tìm chàng, đem tiền gà hôm ấy trả lại. Nhưng rủi một nỗi, ngày nàng tới vừa lúc đụng phải bà mai tới cửa, đang bị chàng hung tợn đuổi đi. Thê chủ của chàng ốm yếu, cưới chàng vốn để xung hỉ, thế nhưng, chàng vừa vào cửa thê chủ đã vội qua đời. Chàng vì đạo nghĩa mà để tang thê chủ ba năm, thời gian sắp hết liền có vài người không chịu được, ngo ngoe muốn hỏi chàng về làm trắc phu. Chàng vốn không tính toán tái giá, chờ hết tang kỳ qua đi, Hàn Lương muốn rời Cố Hà thôn, đi tìm đại tỷ thất lạc đã nhiều năm của mình. Ấy vậy mà mấy vị cô nương cùng phụ nhân trong thôn lại cứ không để chàng yên, dăm hôm ba bữa lại tới quấy rầy, đúng lúc còn để Thu Diệp bắt gặp. Thu Diệp vốn cũng chưa muốn thành thân. Bao năm bươn trải bên ngoài đã đủ long đong, vì thế, sau khi trọng thương tỉnh lại, nàng liền xin gia chủ hồi hương, tính toán mở một sập đậu hủ, xây một căn nhà vững chắc, sau đó chờ phía quan trên ban cho nàng một phu lang. Thế nhưng, giây phút nhìn thấy nụ cười của Hàn Lương dưới gốc cây hòe ngày ấy khiến nàng thay đổi, thầm nghĩ lập tức muốn thu chàng trai với má lúm đồng tiền kia vào cửa. Thu Diệp là cô nương thuộc phái hành động, một khi đã xác định liền lập tức thực hiện. Mặc cho sự ngăn cản của tỷ tỷ, cũng bất chấp sự “lạnh nhạt” của Hàn Lương, mỗi ngày nàng sẽ đẩy xe đậu hủ, cười tít mắt lắc lư trước mặt chàng.  Thế nhưng, cuộc rượt đuổi nào cũng có lúc mỏi mệt, nàng đã cố gắng hết sức, cũng bày đủ thành ý, đáng tiếc, lòng chàng đã quyết rời đi, có níu kéo cũng chỉ là nỗi buồn nối tiếp niềm đau. Thay vì cả hai cùng khổ sở, nàng nguyện ý buông tay, chỉ cầu một cái ôm cáo biệt. Ai biết rằng, một cái ôm này, nàng suýt mất mạng, còn chàng cuối cùng cũng nhận rõ lòng mình. Kết quả là truy phu biến thành triền thê, nàng từ bỏ còn chàng lại mặt dày quấn lấy, khiến nàng không thể không thu chàng vào cửa. Tháng ngày bình đạm, một sạp đậu hủ, trồng rau chăn gà, tóc mai kề mái đầu, thế nhưng ngọt ngào hạnh phúc này có thể kéo dài bao lâu? Đại tỷ thất lạc nhiều năm rốt cuộc tìm tới cùng một mối hôn ước đã định từ khi còn nhỏ, kinh thành phồn hoa, tráng lệ liệu có khiến chàng quên mất mái nhà tranh yên bình nơi thôn cũ!? *** “Đại tỷ, nếu đệ rời đi đại tỷ vẫn là đại tỷ của đệ. Thế nhưng, nếu đệ không trở lại, nàng sẽ không còn là Thê Chủ của đệ. Đời này của đệ, chỉ muốn giống như phụ thân, cả đời âu yếm một người, mà người đó, là nàng.” Hàn Lương vốn là quý công tử kinh thành, tiểu thiếu gia được cưng chiều nhất Cố phủ, từ nhỏ đã được đính ước với Thôi thám hoa. Năm đó, Tần Châu xảy ra biến cố, Cố phủ cũng bị liên lụy khiến một nhà chết oan, may mắn đại tỷ kịp thời cứu chàng, đem chàng rời khỏi kinh đô. Dọc đường bị kẻ gian truy sát khiến tỷ đệ hai người tách xa, cuối cùng chàng lưu lạc đến Hàn gia.  Vì trả ơn nuôi dưỡng, năm đó chàng thay Hàn tiểu đệ gả tới Cố Hà thôn xung hỉ, đáng tiếc còn chưa động phòng, thê chủ đã yểu mệnh qua đời. Từ đó, Hàn Lương ở góa chịu tang, chờ đợi tang kỳ kết thúc liền rời khỏi nơi này, đi tìm tỷ tỷ đã thất lạc. Chàng tính toán tốt lắm, mọi việc cũng sẽ thuận lợi nếu mùa xuân đó không gặp phải Thu Diệp.  Hàn Lương là một người đàn ông “tam tòng, tứ đức”, có thể xuống bếp nấu cơm, cũng có thể lên núi săn thú. Hơn nữa, chàng là một người có chủ kiến, không giống những nam tử khác phụ thuộc vào thê chủ của mình. Chỉ cần là những điều chàng quyết định thì nhất định sẽ làm bằng được, tựa như mặt dày quấn lấy Thu Diệp đòi gả, hay lúc quyết tuyệt rời khỏi kinh thành tìm nàng. Có lẽ, người duy nhất khiến chàng dao động, khiến chàng thay đổi, khiến chàng nhún nhường, chỉ có Thu Diệp mà thôi. Thu Diệp là một cô nương mạnh mẽ, có chủ kiến, cũng rất thông minh. Phụ mẫu sớm qua đời, bởi vì gia cảnh khó khăn, nàng tự làm chủ đem mình bán vào Thôi phủ làm nô. Nàng bởi vì cứu Thôi đại nhân mà bị trọng thương, tâm trí bị ảnh hưởng, ký ức tựa như một bức tranh bị nhòe. Sau khi tỉnh lại, nàng bỗng cảm thấy, công danh tiền bạc cũng chẳng thể sánh được với tình thân, vì thế nàng đã quyết định hồi hương.  Ngày đầu trở lại, vô tình khiến nàng đụng phải Hàn Lương, nụ cười của chàng cùng hai má lúm khiến nàng cảm thấy thân thiết, dường như đã gặp ở đâu, khiến nàng đặc biệt nhớ kỹ chàng. Thu Diệp là một cô nương chủ động, nàng thích một người sẽ mạnh mẽ theo đuổi, thi triển đủ công phu lưu manh, mặt dày.  Thế nhưng, nàng cũng là người hiểu đạo lý, biết rõ không thể ép buộc liền chủ động buông tay. Thu Diệp là một cô nương tốt, không chỉ thông minh, còn rất hiểu đạo lý, biết rõ khi nơi đâu là điểm dừng. Có lẽ, người duy nhất khiến nàng cố chấp mê muội, khiến nàng thỏa hiệp, chỉ có Hàn Lương. *** Lúc đọc truyện này tớ khá là bất ngờ, ban đầu chỉ nghĩ là một cái hố giải trí, ngọt sủng vui vẻ thôi, nhưng mà lúc đọc đến đoạn gần cuối, thế mà tớ còn cảm động suýt khóc. “Đậu hủ nương tử hành thái lang” là một câu chuyện xưa giản dị, có vui có buồn, có hạnh phúc cũng có nước mắt. Mạch truyện nhanh, các tình tiết được sắp xếp hợp lý, ngoài việc lấy nữ vi tôn, xây dựng cốt truyện trên bối cảnh mẫu hệ (với nhiều định kiến bị đảo ngược) thì tớ cho rằng đây là một áng văn đẹp, phù hợp để giải trí và thư giãn.  ___________ '' '': Trích từ truyện. Review by #Gian Thần - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 *** Ngày đông giá rét vừa qua khỏi, thời tiết tình hảo, thu diệp tâm tình cũng không tồi, nàng dọc theo bờ ruộng chậm rãi đi tới, đồng ruộng gian cái hơi mỏng một tầng tuyết, kia tuyết phía dưới đã có nhàn nhạt lục ý, thu diệp ngồi xổm xuống thân tới, muốn tìm kiếm kia thanh thanh chồi non khi, chỉ nghe được mặt sau có người quát một tiếng: “Uy, ngươi đang làm cái gì” nàng quay đầu lại nhìn nhìn, phía sau cách đó không xa trạm cái tuổi trẻ hậu sinh, cõng cung tiễn, dẫn theo chỉ gà rừng, một thân vải bố thô y, vai phải thượng lão đại một khối mụn vá, rất thấy được. Người nọ thấy thu diệp khó hiểu, nhìn chằm chằm hắn xem, vì thế thả chậm thanh âm nói: “Đó là nhà ta mà.” Thu diệp xoay người đứng lên, hướng tới kia hậu sinh cười một chút: “Ngươi là nhà ai hậu sinh, sao chưa thấy qua ngươi.” “Ta kêu Hàn Lương, là đằng trước tố Mai gia, ngươi là ai?” Người nọ nói. “Ngươi là tố mai…… Phu lang đi, vậy ngươi phải gọi ta thanh dì, chúng ta phân so ngươi đại đâu.” Thu diệp cười nói. Kia hậu sinh nhất thời đỏ mặt, rốt cuộc không nghẹn ra cái “Dì” tới, hắn gả đến Cổ Hà thôn ba năm, gặp được người đại bộ phận bối phận đều so với hắn Thê Chủ cao, bất quá nói trở về, này trong thôn liền như vậy những người này, mấy năm nay cũng đều quen biết, chỉ là giống như chưa từng gặp qua nàng đâu. Thu diệp thấy hắn có chút xấu hổ, cảm thấy có điểm buồn cười, tính toán rời đi, vì thế nói: “Không quan hệ, ngươi kêu ta thu diệp cũng đúng, thượng ngoặt sông Xuân Hoa ngươi nhận thức sao, ta là nàng muội tử.” Hàn Lương không hé răng, thấy thu diệp hướng hắn đi tới, liền nhìn kỹ xem, này tiểu nương tử bất quá 20 xuất đầu bộ dáng, nhỏ gầy đơn bạc, tế mi tế mắt, tóc tùy ý lấy căn không biết từ nơi nào bẻ tới tiểu tế chi kéo, gió thổi qua, mơ hồ có thể thấy được thái dương chỗ dưới tóc mái mặt che đậy vết thương. Đang ngây người, lại thấy hắn vị này tuổi trẻ dì hãy còn nhìn chằm chằm chính mình trong tay gà rừng: “Hôm nay đi săn thú? Đã lâu không ăn thịt đâu, này gà nhìn không tồi, bán cho ta đi, chỉ là ta không lấy tiền, quay đầu lại cho ngươi đưa qua đi, được không?” Dứt lời liền lanh lẹ mà từ hắn trong tay đem hạt phịch đồ vật xách qua đi, xoay người đi rồi: “Cảm ơn lạp! Tiền vãn chút cho ngươi đưa lại đây.” Hàn Lương trong lòng thẳng phạm nói thầm: Này người nào nột…… Mời các bạn đón đọc Đậu Hủ Nương Tử Hành Thái Lang của tác giả Tô Kha An.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún - Phong Lưu Thư Ngốc
“Cẩu Hoàng đế” được sủng phi “bia đỡ đạn” nhận nuôi, đi theo sủng phi rồi trải qua các loại cung đấu tàn khốc, rốt cuộc cũng tìm được tình yêu đích thực đời mình. PS: Ngược thể xác và tinh thần “cẩu Hoàng đế”, không ngược nữ chính. “Cẩu Hoàng đế” sẽ về lại hình người. Đây không phải là truyện cung đấu chính hiệu, tình yêu cũng có, chuyên sủng cũng có. Từ góc nhìn của chó con quan sát chính phi tần cùng nhi tử của mình, thì ra con người dịu dàng, đóa hải đường động lòng người ấy thực chất cũng là hoa ăn thịt người; những Hoàng tử Công chúa hiếu thảo lễ nghĩa, thông minh đáng yêu, chỉ trong giây lát đã có thể biến thành ác ma, mỗi một bước đã phá vỡ tất cả mọi thứ. Nhưng cũng là ông trời phù hộ, cẩu Hoàng đế đã đi theo một chủ nhân tốt, tháo gỡ mọi nút thắt ấy. Mặc dù quá trình cũng khá gian nan, kết cuộc cũng thực tốt đẹp. *** Thời gian lẳng lặng trôi, chỉ chớp mắt, mùa xuân trăm hoa đua nở, yến oanh ríu rít đã qua đi, cái nắng oi ả của mùa hè, tiếng ve râm ran cũng gần kết thúc. Thắng lợi trong trận chiến với Tương Bắc Vương đã gần kề, bầu không khí trên triều đình cũng dễ thở hơn không ít. Mà một khi người ta không có chuyện gì làm thì ắt sẽ cố tìm chuyện khác để ‘phát sinh.’ Hoàng hậu mang thai đã sáu tháng, thời gian Hoàng thượng độc sủng Hoàng hậu đã gần một năm dài, không hề có ý triệu tẩm các phi tần ở biệt cung, điều này làm cho các gia tộc của phi tần địa vị cao vô cùng bất mãn, âm thầm khích Ngự sự dâng tấu chương, khuyên can Hoàng đế rải đều ‘mưa móc.’ Ngày lâm triều hôm nay, Chu Vũ Đế mặt vô cảm bước vào Thái Hòa Điện, phía sau là Thường Quý ôm theo một chồng tấu chương, nhìn về quần thần bên dưới mà thương hại. Thường Hỉ đã ‘chết bệnh’, làm sư phụ, hắn giao cho đồ đệ rất nhiều bí kíp, điều thứ nhất chính là đắc tội với Hoàng thượng cũng không thể đắc tội với Hoàng hậu. Hoàng thượng chính là ‘thê nô’, một ‘thê nô’ không thể cứu vớt được gì nữa! Bây giờ bụng Hoàng hậu càng ngày càng lớn, thân thể đang trong thời gian yếu ớt mệt mỏi nhất, Hoàng thượng quan tâm yêu thương mấy cũng cảm thấy không đủ, mấy người này còn nhân lúc này vuốt râu cọp, quả nhiên là chán sống mà. “Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều!” Thường Quý dài giọng hô. “Thần có bản khái tấu!” Một Ngự sử đứng ra, dõng dạc trần thuật chuyện Hoàng tự quan trọng với Hoàng gia như thế nào, xin Hoàng thượng đừng nên trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Hắn vừa dứt lời, vài Ngự sử khác cùng đại thần đương triều cũng bước ra khỏi hàng phụ họa, vô cùng ‘náo nhiệt.’ “Trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Trẫm không biết yêu thương thê tử cũng là một loại tội lỗi.” Chu Vũ Đế từ từ mở miệng, giọng nói âm trầm lạnh lẽo khiến quần thần bên dưới run lên. ... Mời các bạn đón đọc Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.
Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi - Lâu Tinh Ngâm Loại
Truyện xuyên không Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi là một trong những truyện đem lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc. Những tình tiết luôn có nét độc đáo đầy thu hút, độc giả khó lòng đoán được những diễn biến tiếp theo. Nàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm. Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày, tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp! Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần. Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc. Đọc truyện thưởng thức và tìm hiểu về cuộc sống thú vị của nàng.  *** Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, mưa to như muốn long trời nở đất, bên ngoài tiếng sấm không ngừng lớn. Mưa to tí tách thanh thúy rơi trên mái ngói, phát ra tiếng vang leng keng, bóng đêm cô tịch làm cho người ta khó chịu. Trong một gian phòng cách ly riêng biệt ở Quý phủ vật thắp sáng duy nhất chỉ vẻn vẹn một ngọn đèn nhỏ. Một cái thiếu phụ ngồi dựa lưng vào đầu giường, sắc mặt có chút tái nhợt. Tuy là gương mặt tái nhợt không có chút máu, nhưng dung nhan này vẫn là thập phần diễm lệ. Bên cạnh thiếu phụ còn có một nữ nhân tuổi tác không khác biệt là mấy, trên tay của nàng vẫn là đang ôm một tiểu hài tử vừa nãy mới được sinh ra. "Thanh Vị đem đứa nhỏ ôm đến cho ta" Thanh Vị lệ rơi đầy mặt: "Phu nhân, người vẫn là đừng nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này là một nữ nhi, lão gia căn bản sẽ không để ý đến nó" Thiếu phụ nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Nói bậy! Chẳng lẽ bởi vì hắn không thèm để ý, ta có thể không để ý đến hài tử của chính mình sao? Ngươi nghĩ ta thân lại là một dạng như thế nào?". "Phu nhân, là nô tỳ nói sai. Người đừng nóng giận, người vừa mới sinh hạ nhị tiểu thư, phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được". Thanh Vị không thấy nàng sinh khí, vội giải thích nhận sai, ôm tiểu hài tử hướng tới đầu giường. Phượng Thiên Sương nhìn thoáng qua gương mặt đang ngủ của tiểu hài tử kia, không khỏi nảy sinh cảm xúc, nàng chưa từng nghĩ tới, từ ngày nhập Qúy gia đến nay lại rơi vào tình cảnh nông nỗi này. Cũng chỉ tại cha nàng vì gia tộc tư lợi nên mới phải hy sinh chính nàng. Biết rõ Qúy Đông Minh đối với nàng căn bản không có nửa điểm tình cảm, còn giám phái nàng đến Qúy gia, hắn nguyện ý lập nàng làm chính phi, cũng chỉ là đều do hoàng thượng tác động. Ánh mắt từ từ thu hồi khỏi tiểu hài tử trước mắt, Phượng Thiên Sương nhìn lướt qua trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Vị, Như Yên đâu?" "Phu nhân. Bà đỡ đã muốn hướng lão gia báo tin, nếu lão gia biết đứa nhỏ này chỉ là một cái tiểu nữ nhi, sợ là bây giờ đã tới nơi, người xem..." ... Mời các bạn đón đọc Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi của tác giả Lâu Tinh Ngâm Loại.
Thất Phu Nhân - Lạc Tùy Tâm
AudioBook Thất Phu Nhân   Truyện Thất Phu Nhân là một truyện mới trong loạt truyện xuyên không được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Vẫn là chủ đề về hành trình vượt qua thời gian, không gian, vẫn là chút yêu chút ghét, chút lạ lẫm, chút bất ngờ nhưng tất cả vẫn còn là câu chuyện thực mới mẻ với dấu ấn riêng. Nàng rồi sẽ như thế nào, cuộc sống ra sao, có phải chăng việc hóa thân này đầy gian nan không, đề viết tiếp cho riêng mình một truyện với cái kết đẹp dù chắc chắn sẽ phải trải qua thăng trầm có khó không ??? Lộ Tùy Tâm thông minh, tính tình lãnh đạm nhưng khát vọng có được cuộc sống hạnh phúc giản dị vẫn không thực hiện được. Kết cục cuối cùng lại là cô đơn tĩnh mịch... Cuộc sống thật khó tin, Lộ Tùy Tâm xuyên qua thành vị tiểu thiếp lạnh lùng kiêu ngạo nhưng bởi vì tình mà vứt bỏ tính mạng... Trong Lộ vương phủ, một đám thê thiếp tranh đấu, nàng làm thế nào để sinh tồn? Bởi vì sự xuất hiện của nàng, Tùy Tâm bình tĩnh cũng thu hút đông đảo nam nhân ưu tú ở bên người… Hắn, Lộ vương Vũ Mặc Nhiên, danh xưng Lãnh tình vương, không để ý nàng có mang cốt nhục của hắn mà ép nàng phải chết, chỉ vì hắn không yêu nàng, mà sau khi thấy nàng tỉnh lại thay đổi khác trước đã bị mê hoặc... Hắn, thiên tử cơ trí, đầu óc khôn khéo, thủ đoạn phi phàm, không có chuyện gì có thể thoát khỏi tay hắn, vốn đã hiếu kỳ về nàng, lần lượt ngoài dự liệu của hắn... Hắn, đệ nhất công tử, lần đầu tiên thấy nàng đã rung động... Hắn, Hiên vương,... Hắn, hắn... Người nào có thể thật sự khiến cho tâm tư đạm mạc như nước của nàng rung động? Trái tim này liệu có nghe theo lý trí không và liệu có thể đập nhịp đập nồng ấm với ai đó không, đó là câu hỏi mà bạn sẽ tìm được câu trả lời trong truyện xuyên không này. Mời các bạn đón đọc Thất Phu Nhân của tác giả Lạc Tùy Tâm.
Thần Y Ngốc Phi - Đường Mộng Nhược Ảnh
AudioBook Thần Y Ngốc Phi   Chẳng phải ngốc tử là không được yêu sao, là kẻ bị khinh ghét thì không có quyền lực chọn ư? Đâu ra cái quy luật ấy, nàng ta cũng là người mà. Không biết thì xem như không có chuyện gì nhưng là cô đã xuyên qua mượn thân thể này để sống vậy thì há chẳng phải thọ ơn giúp đỡ người này một chút sao. Mạnh Phất Ảnh - nữ chính trong truyện xuyên không đặc sắc này là một bác sĩ đang trên đường tới bệnh viện làm phẫu thuật, không may gặp tai nạn nàng lại xuyên không trở thành một nữ tử ngốc nghếch. Vừa hoàn hồn là sắp bị mưu sát, xem ra cô nương này thực quá bị oan ức rồi. Từ hôm nay mọi chuyện sẽ đổi khác, cô ra sức từ hôn với kẻ trước đây thân xác này sống chết theo đuổi, khôn ngoan, tinh ranh trừng trị kẻ đã hãm hại mình trước đó. Mọi chuyện một tay cô sẽ giải quyết hết, tự điều chỉnh lại cuộc sống nhưng chính là không ngờ được mình lại rơi một tình huống khác... Dường như nàng đã gặp được nam nhân thực sự yêu thương mình. Truyện được tác giả Đường Mộc Nhược Ảnh xây dựng với những tình tiết hết sức hài hước, vui nhộn; nữ chính thực rất tinh ranh, nam chính phúc hắc điển hình, thu hút người đọc; diễn biến truyện hết sức tự nhiên lại làm người đọc thỏa lòng, mời bạn đón đọc truyện Thần Y Ngốc Phi để trải nghiệm điều này rõ hơn. Mời các bạn đón đọc Thần Y Ngốc Phi của tác giả Đường Mộng Nhược Ảnh.