Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 3

Một thầy giáo phụ đạo tâm lý chết trong tư thế mất đầu và hai tay ngay tại chính ngôi nhà của mình ở khu tập thể của trường Đại học Long Châu. Cảnh sát phát hiện ở hiện trường còn có một nữ sinh viên bị nhốt trong một căn phòng khác bị khóa chặt trong suốt quá trình xảy ra án mạng. Sau khi được cứu ra, vì cú sốc tâm lý quá lớnmà cô gái không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra. Làm thế nào mà La Phi có thể lấy được những thông tin vô cùng quan trọng từ cô gái này để giúp cho quá trình phá án? Liệu việc tiếp cận sự thật, đánh thức ký ức của cô gái ấy có phải là việc làm đúng đắn? Một nhà thôi miên cô độc, bất cần, tính nết khó ưanhưng năng lực chuyên môn rất mạnh được cảnh sát nhờ giúp sức để phá án. Tuy nhiên, trong quá trình hợp tác, cảnh sát nghi ngờ anh ta có dính líu tới những vụ án khác và đang lợi dụng đặc quyền khi làm việc với cảnh sát để thực hiện mưu đồ riêng. Rốt cuộc người đàn ông bí hiểm khó lường này là chiến hữu đáng tin cậy hay là một kẻ thù nguy hiểm nhất? *** Nói sao về Nhà Thôi Miên Tà Ác 3 đây nhỉ?!!! Thật ra cũng chẳng có gì khó nói, chốt lại là truyện này không hay và mình cũng không thích. Lý do mà mình đánh giá nó không hay thì nhiều lắm nên chỉ liệt kê vài ý gọi là thôi. Đầu tiên là cách kể chuyện của tác giả, một câu chuyện mà nó ít ở thì hiện tại hầu như toàn bộ giật lùi về quá khứ. Khi xem một truyện mà cứ phải đắm chìm trong hồi ức mà nhất là truyện trinh thám nữa thì chán và ngán lắm. Tại sao ư? Vì nó không tạo được cao trào và khiến câu chuyện tịnh tiến. Lý do thứ 2 là về mặt điều tra phá án của công an không có được bao nhiêu. Họ nói chung và La Phi nói riêng, cả đám hoàn toàn bị động. Bị động thì cũng được đi nếu họ giống phần 2 vẫn cố bơi quào để tìm hung thủ xoay trở cục diên, đằng này họ cứ phiêu ở hồi ức, phiêu đả xong thì như cao tăng ngộ đạo, kiểu ta đã ngộ ra rồi. Sau khi ngộ ra họ hay chính xác hơn là La Phi mò đến chỗ hung thủ, sau đó với thái độ nghiêm túc và lạnh lùng từ chối ăn nhậu thì hung thu tự ăn tự nhậu rồi tự khai ra động cơ giết, giết những ai, giết như thế nào vân vân và mây mây với một nùi lý do lý trấu dấm dớ (chắc cũng kha khá người sẽ bảo lý do rất nhân văn và đây ấp tình người nhưng xin lỗi đám đó k có tôi) rồi bắn La Phi 1 phát sau đó biến luôn. Còn nói về lý do hung thủ biến á hả thì ôi thôi cảm cmn động đến phát chửi. Lý do thứ 3 thì không phải La Phi ngu mà là tác giả xàm xí. Trong truyện này chi tiết xàm xí bug nhiều lắm, chỉ ghi chú lại 1 cái thôi vì ghi nhiều làm biếng: chuyện là vầy, sau khi bắt được thằng nhà thôi miên lưu manh tống giam. Thằng này khai vẫn còn giam giữ một cô gái ở nơi bí mật. Nó không chỉ chỗ cho La Ph, muốn cứu người thì nó sẽ dẫn La Phi đến tận nơi. Ok, đội ngũ dẫn độ đi cứu người gồm: La Phi, 1 ông bs tâm lý già, 1 cô nữ pháp y thực tập, 1 thằng công an tuần tra mới ra trường làm trợ lý cho La Phi và 3 công an trong đội. Đến nhà kho nơi giam cô gái thì vào k được do cửa khoá bằng khoá điện tử. Nếu muốn mở khoá thì phải dùng vân tay của thằng nhà thôi miên lưu manh. Lần này không cần mở còng tay vẫn sử dụng vân tay được nhưng vô kho gặp cô gái bị nhốt trong lòng sắc thì muốn mở lồng phải mở còng dùng vân tay. La Phi nghi ngờ thằng này có hậu chiêu, nếu mở còng là sẽ k xong nhưng vì muốn cứu cô gái nên La Phi chấp nhận phiêu lưu mở còng. Douma, La Phi xàm đinh vậy mà được lên làm đội trưởng cũng hay. Mở còng tay cho nó thì ta còng còng chân, rồi xích còng chân lên cổ ,dù nó có chạy được cũng bị hạn chế thời gian, khó khăn di chuyển. Mà vấn đề quan trọng ở đây là cô gái chỉ bị nhốt trong lồng thôi đâu có bị gài bom hẹn giờ hay bị nguy hiểm cần giải cứu liền. Đã là chuyện k gấp thì kêu đội cứu hộ lại, người ta có chuyên môn kỹ thuật sẽ làm nhanh gọn lẹ thôi. Lúc tôi nghĩ đến vụ đội cứu hộ tui cũng tự phản bác mình là có lẽ TQ k có đội này, hoặc điều động tốn kém lại ở xa… Vvv. Mie nó, vừa suy nghĩ bênh tác giả thì qua ngay trang sau khi thằng lưu manh chạy trốn thoát, La Phi gọi cho đội cứu hộ đội đến hiện trường chỉ chưa đầy 10 phút Và sau đó họ dùng máy cắt thủy lực cắt cái lồng sắc trong vòng 1 nốt nhạc. Ô hay, ban đầu sao k làm vậy đi. Mỗi một tổ chức đều có chuyên môn riêng, La Phi chỉ là cảnh sát hình sự, chuyện chính của anh là điều tra phá án. Án coi như là phá xong nhân chứng vật chứng đầy đủ thì chú tâm vào lấy khẩu cung đi chuyện giải cứu giao cho người khác khi đã biết địa điểm rồi. Nuôi ăn và trả lương đám cứu hộ làm gì khi anh giành hết chuyện của người ta. Nói thật, nếu La Phi mà chuyên nghiệp hành sự giống người lớn chứ k cần là hành sự như cảnh sát thi đố cha tg chơi dc plot twist ở khúc sau. Thằng thôi miên lưu manh khỏi cần được tẩy trắng cho mày ham đóng vai ác để làm chúa cứu thế, mày sẽ đen thui lút kiếp. Mấy cái trên là lý do tôi chê dở còn sau đây là lý do tôi không thích. Đơn giản, theo quan điểm sống của tôi, con người là phải sống vì bản thân mình trước. Tuy sống vì mình nhưng không được ích kỷ, nếu ai khốn khó giúp được thì giúp trong khả năng của mình, chứ đừng có tỏ ra là chúa rồi gánh hết lên mình như thế là vô trách nhiệm với bản thân, chỉ khi ta yêu ta thì ta mới yêu được người. Nói ngắn gọn lại là không đồng tình, k thông cảm, k hiểu và cũng không muốn thấu hiểu cái sự bảo vệ như shit của lão cảnh sát Dương. Và tôi cũng tự hỏi trên đời có bs làm cái gì mà ông k biết tìm bs để trị cho em bé đó. Không tìm được người này mình tìm người khác cứ kiên trì là được mắc gì chơi trò cực đoan giết tùm lum người rồi phụ tình cô người yêu. Thấy chưa cuối cùng thằng nhà thôi miên lưu manh biết chữa đấy, và liệu pháp thì dễ như bỡn. Đm, Chu Hạo Huy bị gì vậy, viết 1 câu chuyện với một lý do vớ vẩn. Mà thôi, chửi vậy đủ rồi, cũng nên khen 1 chút. Khen tác giả đã rất thành công trong việc muốn truyền tải cái mình muốn truyền tải đến người đọc (tôi đoán thôi). Tôi nói đoán là vầy, ngay đầu vô đọc truyện là tôi đã phản cảm con nhỏ Lưu Ninh Ninh rồi. Tôi nghi nó giết chứ k ai khác và đúng là nó thật. Tội ông thầy giáo vl. Còn thằng Phong Bình hay đúng hơn là Phó Dật Thông, tác giả luôn phơi bày sự xấu xa của nó nhưng tôi k hề thấy ghét mà tôi vẫn tin tưởng nó k xấu. Ban đầu chỉ là đoán nhưng cho tới khi Lương Âm gặp biến thái và được Đặng Yến tặng vòng ngọc trai là tôi chắc ăn như bắp Thằng Bình k hề xấu xa như nó thể hiện. Tên biến thái là ng khác. Cảm thấy khá vui khi đoán đúng, kiểu như Chu Hạo Huy cho mình một món quà nhỏ khi đọc truyện. *** “Đừng, đừng!” Cô gái vừa kêu lên những âm thanh chói tai vừa dang hai bàn tay nhỏ bé túm chặt lấy hai bên khung cửa. Cô dùng hết sức lực, khiến cho gân ở cổ tay nổi lên như thể muốn bật ra khỏi làn da trắng muốt. “Em cần phải vào đó!”, người nói câu đó là một người đàn ông. Ông ta đứng ở một bên cửa, ánh mắt toát lên vẻ rất phức tạp. Khi nói ra hai từ “cần phải”, giọng ông ta vô cùng kiên quyết, không cho phép đối phương có quyền được thay đổi. Cô gái cúi đầu, tránh ánh mắt của đối phương. Tiếng kêu gào và việc cố vùng ra vừa rồi đã vắt kiệt sức lực của cô, nên lúc này cô chỉ còn biết nói bằng giọng thổn thức trong nước mắt: “Em sợ…” Nói xong, cô lại ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông bằng đôi mắt mờ lệ với vẻ cầu xin. Người đàn ông vẫn không lay chuyển, ông ta nhắc lại: “Em phải vào.” Nói xong thì đưa hai tay của mình ra túm lấy hai cổ tay của cô gái. Cô gái biết đối phương muốn làm gì nên vội lấy hết sức để phản kháng, đáng tiếc là sức của cô quá yếu so với đối phương, đôi bàn tay bé nhỏ của cô trên khung cửa nhanh chóng bị kéo tuột ra. Cô gái ra sức vùng vẫy, đồng thời kêu lên tuyệt vọng: “Tôi không, tôi không!” Người đàn ông túm hai tay cô áp lên ngực đối phương, còn hai bàn tay to tướng của ông ta thì trùm bên ngoài, hình thành lên tư thế bốn bàn tay chồng lên nhau. Động tác đó dường như mang một ma lực rất đặc biệt khiến cô gái thôi khóc, dần dần lấy lại bình tĩnh. Lúc đó, người đàn ông mới hỏi bằng một giọng trầm trầm: “Em không tin tôi à?” Cô gái ngây mặt, chỉ có đôi cánh mũi là khẽ động đậy. Sau đó, người đàn ông khẽ đẩy một cái, cô gái đờ đẫn lùi mấy bước về phía sau cánh cửa. Người đàn ông buông hai tay, hai người tuy cách nhau chưa đầy một mét, nhưng đã có sự chia cách bên trong và bên ngoài căn phòng. Cô gái nhìn người đàn ông chăm chăm, mãi cho đến khi ánh mắt của cô bị ngăn lại bởi một cánh cửa gỗ đang khép dần. Cô sực tỉnh, vội nhào về phía trước, nhưng đáng tiếc cánh cửa đó đã hoàn toàn đóng lại trước mắt cô. Có chỉ còn biết úp mặt vào cánh cửa gô lạnh như băng khóc một cách tuyệt vọng. Ổ khóa của cánh cửa vang lên tiếng lạch cạch khe khẽ, đó là tiếng xoay của chiếc khóa. Tiếng động ấy mang đến cho cô một cảm giác sợ hãi rất lớn, dường như cô đang chìm xuống một vùng biển sâu không đáy, những làn nước biển lạnh giá xô đến bao quanh đè chặt lấy cô, khiến cô ngạt thở! Cô gái không còn sức mà gào thét, cũng không còn sức để vùng vẫy. Cô ôm tay ngồi xuống, từ từ co người lại ở bên cửa, rồi cắn chặt môi, cố kìm tiếng khóc, nhưng không sao ngăn được dòng nước mắt đang trào ra như suối. Đầu óc cô đã trở nên tê dại, thế giới tinh thần chìm xuống một vực sâu đen tối. Ở đáy vực đó, có một con quái vật đã ngủ yên nhiều năm từ từ ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt gớm ghiếc, đáng sợ. Mời các bạn đón đọc Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 3 của tác giả Chu Hạo Huy & Nguyễn Thị Thại (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tay Súng Cuối Cùng
Tên ebook: Tay Súng Cuối Cùng Tác giả: David Baldacci Thể loại: Hiện đại, Tiểu thuyết, Tâm lý tội phạm, Văn học phương Tây Công ty phát hành: Phương Nam Nhà xuất bản: NXB Văn Hoá Thông Tin Trọng lượng vận chuyển: 1200 grams Kích thước: 16x24 cm Dịch giả: Đặng Tuyết Anh Số trang: 626 Ngày xuất bản: 04/2008 Nguồn: vnthuquan.net Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Tay Súng Cuối Cùng - David Baldacc Giới thiệu: Từ cuốn tiểu thuyết đầu tay gây chấn động dư luận, Quyền lực tuyệt đối, đến nay, David Baldacci đã liên tục cho ra một loạt tác phẩm ăn khách cực kỳ hấp dẫn cuốn hút người đọc vào những cuộc đấu trí nghẹt thở giữa người tốt và kẻ xấu, giữa kẻ giết người và mục tiêu  bị săn đuổi. Trong tác phẩm đặc biệt xuất sắc này, Baldacci lại sử dụng khả năng xây dựng câu truyện kỳ tài của mình để cùng độc giả khám phá bản chất của sự sống sót, với bối cảnh là những âm mưu tinh vi và độc địa bao quanh một đặc vụ FBI bị số phận chọn làm... Tay Súng Cuối Cùng : Mười giây ngắn ngủi đã lấy đi của Web London tất cả: bạn bè, đồng đội, danh tiếng. Và hạt nhân trong Đội Giải cứu Con tin đặc biệt tinh nhuệ của FBI, Web đã lao mình vào con hẻm tối đó để tấn công một sào huyệt ma tuý, mà không ngờ rằng anh và đồng đội đang lao đầu vào một ổ phục kích cực kỳ tinh vi và khủng khiếp, khiến tất cả mọi người xung quanh anh thiệt mạng. Và giờ đây chỉ còn một mình giữa những lời buộc tội cay nghiệt của những người vợ goá bụa cùng sự nghi kỵ của những đồng đội xung quanh, Web tìm cách lấy lại cuộc sống của mình với sự giúp đỡ từ người bác sĩ tâm thần của mình là Claire Daniels. Để làm vậy, anh phải khám phá ra  điều gì đã khiến anh trở thành người duy nhất sống sót qua vụ phục kích đó và tìm kiếm  một người khác cũng bước ra khỏi con hẻm đó mà còn sống một cậu bé mười tuổi đã mất tích. Hành trình của Web dẫn dắt anh từ những khu thế giới ngầm đầy rẫy bạo lực của thành phố Washington, D.C, cho tới những ngọn đồi trùng điệp của vùng đồng quê Virginia, nơi tất cả những người có liên quan đến anh đều bị thủ tiêu  lặng lẽ. Hành động dựa vào bản năng của mình, Web tin rằng anh biết kẻ giấu mặt sẽ tấn công vào đâu. Chỉ có điều, lần này chưa chắc anh vẫn sẽ là người sống sót. Tay Súng Cuối Cùng là một cuốn tiểu thuyết hành động tâm lý cực kỳ hấp dẫn về một con người trên hành trình tuyệt vọng tìm câu trả lời từ những bí mật khủng khiếp mà anh vẫn giấu kín trong lòng cho tới những tội lỗi quá sức chịu đựng của con người. Cuộc đấu tranh tự cứu mình và những người anh yêu quý  đã phải trả một giá rất đắt... và đe doạ tất cả những gì anh từng tin tưởng. Với những nhân vật được xây dựng  vô cùng sống động và diễn biến câu chuyện nhanh đến chóng mặt, đây xứng đáng được xem là thành công vang dội nhất trong sự nghiệp văn học của David Baldacci, một trong những nhà văn tài năng nhất hiện nay. David Baldacci là tác giả của cuốn tiểu thuyết ăn khách nhất trên thế giới. Mời các bạn đón đọc Tay Súng Cuối Cùng của tác giả David Baldacci.
Ngầm
Tên ebook: Ngầm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Haruki Murakami Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh Thám, Văn học phương Đông Dịch giả: Trần Đĩnh Nhà xuất bản: Văn Hóa Sài Gòn Năm xuất bản: 2009 Số trang: 564 Kích thước: 14x20.5 cm Trọng lượng: 660 gram Đánh máy và làm ebook: hiepsiga Nguồn: e-thuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Ngầm - Haruki Murakami Giới thiệu: Tháng Ba năm 1995, thủ đô Tokyo của Nhật Bản rung chuyển bởi một cuộc tấn công vô tiền khoáng hậu trong lịch sử nước này nhằm vào thường dân - các hành khách của hệ thống tàu điện ngầm Tokyo. Chỉ mười hai chết, nhưng hàng ngàn người đã bị thương, trong đó nhiều người bị tổn thương vĩnh viễn. Khủng khiếp hơn, đây là một vụ tấn công bằng vũ khí hóa học, do một tổ chức tự xưng là giáo phái Aum chế tạo, lên kế hoạch và tiến hành. Được mô tả là một tác phẩm báo chí đẫm chất văn chương, Ngầm đã khẳng định cho tài năng của Haruki Murakami - vốn hầu như không cần tranh cãi trong lĩnh vực tiểu thuyết - ở thể loại phi hư cấu. Trong loạt phỏng vấn với 60 nạn nhân của vụ tấn công và 8 thành viên của giáo phái Aum, Murakami đã đem lại cho chúng ta chân dung về những con người ở cả hai phía, bức nào cũng rõ ràng, hiển hiện như chính họ bằng xương bằng thịt, với những quan điểm cá nhân mạnh mẽ, không hề bị bóp méo để phục vụ cho bất kỳ mục đích gì. Ngầm đem lại cái nhìn khách quan và khá toàn diện về vụ tấn công, đồng thời cố cắt nghĩa sự kiện kinh hoàng đó bằng cách nhìn sâu hơn vào những bất ổn của hệ thống xã hội đang được duy trì trong thời hiện đại, bất ổn đằng sau bề ngoài bình lặng của mỗi cá nhân, và con đường dẫn đến tội ác của những kẻ không phù hợp với hoặc đã từ chối cuộc chạy đua không mệt mỏi của chủ nghĩa vật chất trong xã hội bình thường nhưng lại cạn kiệt niềm tin vào những điều tốt đẹp khác. Một vài nhận xét về cuốn sách: “Cách tiếp cận giản dị hấp dẫn của ông đã biến tập hợp những lời kể về một cơn ác mộng thành một tác phẩm mang tính xoa dịu tâm hồn”   Julian Loose, The New Statesman “Qua cách đặt vấn đề nhạy cảm nhưng cương quyết của Murakami, ta thấy những người đã gia nhập Aum cũng đang dạt trôi không phương hướng trong thế giới như chính các nhân vật trong tiểu thuyết của ông.”   Steven Poole, The Guardian   “Ngầm là một cuộc kiếm tìm mang tính cá nhân. Murakami có một mục tiêu chính: Phá vỡ khái niệm chúng ta và bọn chúng, phá vỡ thái độ cho rằng chúng ta tỉnh táo còn bọn chúng (những kẻ tiến hành vụ tấn công) thì điên rồ.”   Ian Hacking, London Review of Books “Tài năng văn chương của Murakami đã được chứng minh qua việc tổ chức và sắp xếp các nguồn thông tin để phát triển lên thành một cách kể chuyện gai góc và khách quan như trong Tội ác và Trừng phạt.”   Nicholas Jose, The Age “Xuất sắc. Tác phẩm của Murakami chủ yếu được cấu thành từ lời kể của các nạn nhân. Trong khi nhắc lại cái ngày định mệnh ấy, họ đã đưa người đọc đến một góc lạ thường trong cuộc sống của những người dân Tokyo. Kết quả tổng hợp không chỉ là một tác phẩm ấn tượng của nền văn học nhân chứng, mà còn là dư âm độc đáo của những tâm hồn Nhật Bản bình thường.”   The Independent Mời bạn đón đọc Ngầm của tác giả Haruki Murakami.  
Lái Xe Bự - Stephen King
Tên ebook: Lái Xe Bự (full prc, pdf, epub) Tác giả: Stephen King Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Người dịch: Lê Đình Chi Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ Nhà phát hành: Phương Đông Khối lượng: 242.00 gam Định dạng: Bìa mềm Kích thước: 13 x 20.5 cm Ngày phát hành: 10/2012 Số trang: 220 Nguồn:  E-books for Everyone Project Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Lái Xe Bự - Stephen King   Giới thiệu:   Nếu muốn đọc một câu truyện ngắn, có một chút rùng rợn, một chút phiêu lưu và vừa vặn thì "Lái xe bự" là một lựa chọn không tồi cho bạn.      Lái Xe Bự là cuộc phiêu lưu kinh hoàng của một nữ tác giả tên Tess chuyên viết truyện trinh thám của các bà già thám tử. Dùng trí tưởng tượng để vẽ nên những câu chuyện ma quái, chẳng ngờ rằng chính Tess lại là nhân vật chính trong một câu chuyện rợn người. Cô không thể hình dung được mình có lúc lại bê bết máu, thương tích đầy mình, nằm trong ống cống nước với hai xác chết.   Với những chút gia vị trên được nêm vừa đủ, Stephen King đã tạo ra một câu chuyện đủ "doạ" người, gây ám ảnh ở nỗi đau nhân vật chính phải chịu đựng chứ không phải bởi máu, xác chết hay những cuộc truy đuổi rùng rợn.    Stephen King luôn bắt đầu câu chuyện bằng sự việc chẳng có gì đặc biệt. Tess nhận lời mời đến một buổi nói chuyện về những tác phẩm cô sáng tác như mọi lần. Việc diễn thuyết trước bốn trăm độc giả trong một căn phòng nhỏ của thư viện chẳng có gì nguy hiểm. Nhưng bước ngoặt đến từ lúc chánh thủ thư Ramona Norville đề nghị Tess đi đường tắt về nhà để tiết kiệm được quãng đường khá xa. Với mong muốn nhanh chóng về nhà cho chú mèo yêu quý ăn tối, tất nhiên Tess đồng ý mà không hề biết rằng điều gì đang chờ đợi mình phía trước.   Điều đang đợi Tess trên con đường phía trước kinh khủng hơn bất cứ câu chuyện trinh thám nào cô từng sáng tạo ra để kiếm tiền. Cô phải trải qua nỗi đau đớn, kinh hoàng, hoảng loạn. Quãng đường tắt đã trở thành con đường dài nhất về nhà. Trong đêm tối lạnh lẽo, Tess nén chịu đau đớn giả chết để thoát thân, khiếp đảm khi phải chứng kiến hai xác chết nằm ngay gần kề mình, một đã trơ xương, một đang phân hủy.   Không chỉ là nỗi đau của sự tổn thương cơ thể, cô còn phải chiến đấu với nỗi sợ hãi mơ hồ, lẩn trốn, dò dẫm, lẩn trốn, dò dẫm. Cuối cùng sau cả quãng đường dài, cô mới trở về nhà - nơi có chú mèo yêu quý đang chờ đón. Bi kịch trên con đường tắt khiến Tess cảnh giác cao độ ngay trong chính ngôi nhà của mình. Một nhà văn chưa bao giờ sử dụng súng đã luôn mang súng bên người ở bất cứ đâu.   Trải qua một đêm dài kinh khủng, Tess bình tâm. Vốn là một người chuyên viết truyện trinh thám về bà thám tử già, Tess dễ dàng suy luận và điều tra ra kẻ đã hãm hại mình. Nhưng điều cô không ngờ nhất, chính là việc cô đi đường tắt đã được sắp xếp trước. Người phụ nữ tưởng như đầy thiện chí kia lại là kẻ đưa cô vào cái chết.   Chính sự đau đớn ấy, đã sản sinh ra một Tess hoàn toàn mới, mạnh mẽ, dũng cảm và căm hận. Cô phân vân lựa chọn sẽ đi báo cảnh sát kẻ đã hãm hại mình - như Tess cũ sẽ làm hay tự tay mình kết liễu hai kẻ đã làm nhục cô?   Lái Xe Bự là một câu chuyện kinh dị, giả tưởng theo mô típ thường thấy của Stephen King. Truyện của ông gồm nhiều tình huống bình thường nhưng vẫn có khả năng biến thành một nỗi sợ không tưởng cho nhân vật và cho chính độc giả.   Lái Xe Bự được kể theo lối kẻ cả, không gấp gáp hay vội vã, Stephen King thôi thúc người đọc lậy giở từng trang sách theo bước chân của nữ nhà văn Tess.   ***   Tác giả Stephen King:   Stephen King sinh năm 1947 tại bang Maine - Mỹ, ông viết truyện đầu tay vào năm lên 7 và bán bản quyền đầu tiên khi 18 tuổi. Năm 1970, ông nhận bằng B.A. của Đại học Maine ở Orono.   King là nhà văn thiên về thể loại kinh dị hoặc giả tưởng rất được ưa chuộng trên thế giới, đặc biệt với mô-típ biến đổi những tình huống căng thẳng bình thường thành hiện tượng khiếp đảm, với lối viết đa dạng. Nhiều tác phẩm của ông đã được dựng thành phim. Các tác phẩm của Stephen King:   - Người Đàn Ông vận đồ đen (Tải ebook)   - Blaze (Tải ebook)   - Lái Xe Bự  (Tải ebook) - Carrie (1976),   - The Shining (1980), (Tải ebook)   - Misery (1990),   - The Green Mile (1999) ...   Stephen King là người đi tiên phong trong việc xuất bản "sách điện tử" (e-book) trên mạng internet. Ông đã nhận được nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải Hugo cho tác phẩm Danse Macabre (1980) và Giải thưởng Tưởng niệm O. Henry cho truyện ngắn The Man in the Black Suit (1994).   Mời các bạn đón đọc Lái Xe Bự của tác giả Stephen King.
Cửa Địa Ngục
Tên ebook : Cửa địa ngục (full prc, pdf, epub) Tác giả : James Dawson Thể loại : Tiểu thuyết, Trinh thám, Hình sự, Văn học phương Tây Dịch giả: Bồ Giang Nguồn : vnthuquan.net Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Cửa Địa Ngục - James Dawson Giới thiệu:   Quay lưng giữa bước đường về. Lắng nghe nhìn lại bên hè phố đêm. Thành đô mờ mịt im lìm. Ngủ say, và chẳng ai tìm dấu theo.   A.E . Housman - Cửa địa Ngục. (Đan Chinh dịch ) Nguyên tác:   Midmost of the homeward track. Once we listened and looked back, But the city, dusk and mute, Slept, and there was no pursuit.   Hell Gate.   Vào cuối mùa đông năm em tôi qua đời, tôi trở về Hoa Thịnh Đốn lần đầu tiên sau nhiều năm xa cách. Tôi trở về vì em tôi đã điện thoại cho tôi hay thân phụ chúng tôi đau nặng và rất có thể ông bị ung thư. Từ Luân Đôn, tôi vội vàng bay về phi trường Quốc Tế Dulles bằng phi cơ phản lực, đón một chiếc tắc xi phóng về Hoa Thịnh Đốn, và ghi tên tại Marlyn, một khách sạn nhỏ ở đường N là nơi nhiều người thuộc Toà Lãng Sự Anh và Sở Ngoại Kiều vẫn thường trú ngụ vì tiền phòng không đắt và vì nó khiến cho họ liên tưởng đến những lữ quán xinh xắn bên nước Anh. Tôi cạo râu một cách chớp nhoáng trước khi đi gặp em tôi tại Câu Lạc Bộ Báo Chí Quốc Gia để cùng uống một chầu rượu và ăn một bữa cơm tối. Sau khi ăn uống xong, chúng tôi sẽ lái xe về Warrenton, ở quận Fauquier trong tiểu bang Virginia để thăm ba tôi và người em gái của tôi vừa từ Cựu Kim Sơn bay sang đây. Đây là một chuyện trọng đại không thể nào tránh khỏi. Từ đó là một cơn ác mộng sáng loà với đống bùn nhơ kết hợp bởi phản trắc, ngoan cố và ngu si. Tôi nói như tthế mặc dầu tôi biết rõ trong đống bùn này còn có hai điều tốt đẹp và cả hai đều không phải là việc do tôi làm. Stuart Dunbar thông tín viên đang xuống giá hiện giúp việc cho United Publications và vẫn thường sống trong căn nhà của tôi ở Luân Đôn tại đường Stration mỗi khi không đi gây rối ở những nơi nào khác trên thế giới, là một người mà bất cứ ai từng có chút liên hệ, cũng phải nhìn nhận vô cùng hung bạo. Người thuộc dòng họ Dunbar, như bao nhiêu vị về các đời trước, là một con người lãng mạn, luôn luôn sẵn sàng xem việc làm tan nát cõi lòng như một cuộc trao đổi cảm giác, kiêu hãnh với chiếc lông trắng phất phơ trên cái đầu lấm máu, gần như chỉ có thể học hỏi bằng chính kinh nghiệm của mình, rất ít khi có thể hiểu được những người khác làm sao đến nỗi cơ thể không còn vẹn toàn chỉ vì kém thông minh. Chắc quý bạn nghĩ rằng có lẽ tôi đã chớp được một chút lương tri ấu trĩ không giống như khi tôi đoạt Hải Quân Bội Tinh hồi tôi còn là một Trung úy trẻ tuổi trong Binh Chủng Hải Quân. Thật ra đó chỉ là sự việc gần như may mắn bất ngờ. Tôi đã có một hành động tuyệt vọng nhưng khẩn thiết để đưa đơn vị của tôi thoát khỏi một tình trạng bế tắc mà chính tôi đã dẫn họ vào đó vì thiếu khả năng quan sát trước rồi mới thay đổi chiến thuật. Quý bạn nên hiểu rằng tôi không được khiêm nhượng về vụ này. Tôi thường thức giấc giựa đêm tối, hồi tưởng chuyện xưa và toát mồ hôi đầy mình, nhớ lại những tên địch núp bắn trên ngọn cây, những viên đạn trọng pháo tua tủa rơi xuống như mưa, khẩu súng máy nhả đạn rào rào trong đám lá mã đề 1chỉ cách đầu mấy phân cần phải bị tiêu diệt thì mọi người mới có thể di động. Tôi thao thức, toát mồ hôi tưởng những cảnh này không phải vì sợ hãi mà vì một nỗi khó chịu hết sức mơ hồ. Tôi không nhiều tưởng tượng đến nỗi phải sợ hãi, nhưng tôi có đầy đủ lý do để khó chịu. Mời các bạn đón đọc Cửa Địa Ngục của tác giả James Dawson.