Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cười Hỏi Họa Từ Nơi Nào Đến

VĂN ÁN Tại kinh thành có một vị nữ quan có tiếng là làm mai rất mát tay, dây tơ hồng đều được nối rất chuẩn xác. Chỉ là không ngờ sự nghiệp làm Nguyệt lão của nàng sau nhiều năm lại gặp một trắc trở... Bản tahan nàng gặp phải một mối nhân duyên cực kì khó tưởng tượng. - ---- Bà mối mặt than nổi tiếng mát tay VS Thái tử lưu manh nổi tiếng bát tự cứng rắn Nữ chính mặt than, độc miệng, ăn hàng như mạng. Nam chủ phúc hắc, trung khuyển, lưu manh. Tặng thêm dàn nhân vật phụ: Hoàng đế già mà không nên nết, Thái sư chỉ số thông minh có hạn, Vương gia đam mê nói nhảm, cùng với một đoàn Hoàng thân quốc thích không thể tín nhiệm được. Câu chuyện muốn nói lên - - Cái gọi là tình yêu, có quá nhiều biến hóa *** Aaaaaaaaa lâu lắm rồi mới đọc 1 bộ thỏa mãn như vầy Với cái đứa gần như hiếm khi hợp gu các tác giả nổi tiếng như tớ thì việc tìm đc chân ái giữa rừng ngôn tình là hết sức khó khăn Nhưng ơn giời cuối cùng tớ cũng tìm đc chân mệnh thiên tử =)) Đề cử, nhiệt liệt đề cử nhé Thật ra nhìn lượt view & đánh giá ngay từ đầu thì có thể tớ đã bỏ qua truyện này, vì trên Tấn Giang chỉ vỏn vẹn tầm 6 triệu view (mấy truyện nổi tiếng toàn phải tầm 50tr trở lên, bèo lắm cũng phải cỡ 20tr), tác giả cũng ko có tiếng mấy, cũng chưa có truyện nào nổi bật hay đc xuất bản. Nhưng có lẽ vì trong thời buổi đói khát truyện thuần cổ đại như vầy tớ quyết định làm liều. Với cả truyện này cũng ngắn, chưa đến 150.000 chữ. Nhưng với tớ truyện sủng thì ngắn vầy là đc rồi. Tớ rất ghét đọc truyện dài, trừ phi ngược tê tái hoặc chơi kiểu vén màn bí mật từ từ =)) Nói về nội dung & hệ thống nhân vật truyện này, chỉ có 1 chuyện: Điên =)) Tất cả đều điên, từ chính đến phụ =)) Đọc truyện này cảm giác cứ như đang xem “Hoàn Châu Công Chúa”, các nhân vật đều rất rảnh, tuy mang tiếng là hoàng thân quốc thích nhưng suốt ngày toàn bu lại làm trò mèo, kể cả ông hoàng thượng Thẩm Ngọc Chiếu là nữ quan chuyên đảm nhiệm việc mai mối trong hoàng thất, quý tộc. Cha nàng là công thần của triều đình, nhưng mất sớm, thế là từ bé nàng đc mang vào trong cung nuôi nấng, có thể xem như là thanh mai trúc mã của Thái tử Sở Mộ Từ & Ngũ vương gia Sở Văn Khanh. Ngọc Chiếu thầm cảm mến Ngũ gia dịu dàng nho nhã, nào có hay Thái tử cũng thầm thương trộm nhớ nàng Bề ngoài Thái tử là 1 kẻ độc miệng, suốt ngày kiếm chuyện với Ngọc Chiếu. Còn nàng thì cứ quy cho việc bát tự của mình & Thái tử ko hợp, nên cứ gặp nhau là như chó với mèo Câu chuyện bắt đầu khi nơi nàng ở trong cung phải tu sửa, & nàng đc đề nghị dọn đến ở chung với Thái tử. Tại đây đã xảy ra bao câu chuyện dở khóc dở cười của đôi oan gia này. Đến lúc Thái tử tuyển Thái tử phi, với cương vị là người mai mốt, Ngọc Chiếu đã chọn ra 1 đống tiểu thư xấu ma chê quỷ hờn đến cho Thái tử =)) Kể cũng thương, Thái tử có tiếng sát khí quá nặng, gái nhà ai né còn ko kịp chứ đừng nói đến chuyện chim chuột với anh này =)) Đây là nguyên nhân khiến vua cha hết sức đau đầu =)) NHÂN VẬT: – Nữ chính – Thẩm Ngọc Chiếu: mặt than, cứng rắn, tỉnh như ruồi =)) Lâu lắm rồi mới gặp đc 1 nữ chính khiến mình thích thú như vậy Nàng sống rất quy củ, ngay cả lúc động tình với Ngũ vương gia cũng đáng yêu hết sức. Trong cảm nhận của nàng, Ngũ gia là nam thần, còn Thái tử là ôn thần =))))) Nàng ngưỡng mộ Ngũ gia bao nhiêu thì oán hận Thái tử bấy nhiêu Nàng làm mai thành công cho bao nhiêu mối tơ duyên, còn với nhân duyên của mình, nàng lại bất lực. Mình thích đoạn chuyển biến tình cảm của Ngọc Chiếu, khi nàng nhận ra sự ngưỡng mộ mình dành cho Ngũ gia giống như lòng kính trọng, vì cha nàng mất sớm, mà Ngũ gia lại tạo cảm giác bảo bọc che chắn cho nàng, nên nàng thích, chứ ko hẳn là tình yêu. Nàng còn là 1 người biết xu nịnh vua =)) Mấy đoạn Ngọc Chiếu với hoàng thượng nói chuyện với nhau hoặc liếc mắt ra hiệu đáng yêu thôi rồi =)) 1 người đau đầu vì nhân duyên của con trai, một người muốn kiếm tiền 1 cách an nhàn, thế là giao dịch thành công =)) – Nam chính – Sở Mộ Từ: 1 từ thôi: Nhoi =)) Cứ lượn lờ trước mặt nữ chính, đúng là ôn thần Chuyên đi phá đám thế giới 2 người của Ngọc Chiếu & Ngũ gia, tạo nên câu chuyện 3 người hết sức oái oăm Kể cũng thương, Ngũ gia người ta ngọc thụ lâm phong bao nhiêu, Thái tử nhà ta dở hơi bấy nhiêu =)) Ko lo đi văn ôn võ luyện mà suốt ngày đi rình rập nữ chính có hẹn hò Ngũ gia ko để ta đi phá =)) Bình thường mình ko thích kiểu nam chính này đâu, nhưng có lẽ vì tác giả miêu tả Ngũ gia như chuồn chuồn lướt nước ấy, thế là mọi spotlight dồn lên người Thái tử Có lẽ ko có ai dạy cho anh biết yêu thương con gái là gì (mẹ anh này mất lúc sinh ảnh ra), nên cách thể hiện tình cảm của anh hơi vụn, nhưng rất đáng yêu. Mình thích mấy màn flirty của anh này, kiểu cứ xáp xáp vô ghẹo ghẹo mà nữ chính vẫn rất tỉnh =)))) Đôi này đúng là nồi nào úp vung nấy – Nam phụ – Sở Văn Khanh: Nam thần trong truyền thuyết là đây Thật ra xuyên suốt truyện tác giả ko tập trung vào nhân vật này, nhưng chính anh là người mở nút thắt ở cuối truyện. Bản thân tớ cũng ko ấn tượng mấy về Ngũ gia trong suốt 2/3 câu chuyện, vì ngoài 4 từ “dịu dàng nho nhã” ra tớ ko biết nói về anh này như thế nào. Anh ko có tham vọng, ko tiến cũng chẳng lùi. Tớ cứ thắc mắc là anh này biết rõ Ngọc Chiếu thầm thích mình nhưng ko có phản ứng gì. Xét về thân thế & địa vị, 2 người hoàn toàn xứng với nhau, vậy mà anh chẳng hề động tình, chỉ như một người bạn tri âm tri kỷ của Ngọc Chiếu, lắng nghe tâm sự của nàng, còn chủ động đẩy nàng về phía Thái tử. Đến cuối mới vỡ lẽ ra, & đây là điều khiến ấn tượng của mình về Ngũ gia vọt đến mức maximum luôn Ko còn là nam thần trong truyền thuyết nữa, mà lại là 1 nhân vật khác cũng trong truyền thuyết luôn =))) Ví như đằng sau 1 anh nam chính luôn có 1 cô biểu muội, thì đằng sau nữ chính luôn có 1… Ehehe, tự đoán nha (ko phải biểu huynh đâu ) – Ngoài ra truyện còn khá nhiều nhân vật khác, mà theo như lời văn án trong bản convert là: “Khác đưa tặng già mà không đứng đắn hoàng đế, chỉ số thông minh chuyết kế thái sư, đam mê nói lảm nhảm vương gia, cùng với một đoàn không tín nhiệm hoàng thân quốc thích.” Nói chung nhà đã dột từ nóc, Hoàng đế điên, Thái sư điên, Cửu Vương gia điên, Công chúa điên, 1 đám nô tài đều điên theo =))) Vì sao Hoàng đế điên? Đây là ông vua rảnh nhất quả đất, ngoại trừ chuyên đi hóng hớt chuyện yêu đương của con cái ra thì ko làm gì hết =)) Tỉ như có 1 đoạn anh Thái tử ngồi ghẹo Ngọc Chiếu: “Ta thích con gái của Tướng quân” (cha nữ chính là Tướng quân) Thế là lão cha ngồi phía sau chồm người ra: “Ta cũng thích con gái của Tướng quân” Thái sư điên, vì cũng toàn đi hóng hớt chuyện tình cảm của con mình =)) Con trai ông này với Công chúa là 1 đôi, cặp này sến chảy nước, nàng thì cứ Tô Tô, chàng thì cứ Huỳnh Huỳnh, khiến Ngọc Chiếu nổi hết cả da gà =)))) Cô Công chúa này cũng bựa thôi rồi, cứ như thù mấy kiếp với Thái tử, cùng team với Ngọc Chiếu Còn cặp của Cửu vương gia chuyên gia nói nhảm & nữ thái y Liễu Như Anh, 1 đôi nam truy nữ trong truyền thuyết khác =)) Nàng lạnh lùng già dặn, chàng mặt dày trẻ con. Nữ chính chơi thân với Liễu thái y nên suốt ngày lấy chuyện làm mai ra dọa anh Cửu gia =)) Mà đừng nhìn Liễu thái y vẻ ngoài lạnh lùng vậy, bản chất bên trong cũng đục ngầu ko kém cái đám hoàng thất kia, chỉ là chưa dò đúng tần số thôi ĐIỂM TRỪ: Đoạn cuối hơi ngược tẹo, cũng ko có gì bất ngờ nhưng tác giả xử lý chưa tới. Mà thôi cũng chấp nhận đc vì truyện này chủ yếu là sủng, làm căng quá thì lại mất hết hình tượng nhân vật Với cả lăng xê anh Ngũ gia như thế trong phút 90 của hiệp đấu là mình mãn nguyện rồi =)) Đoạn đầu hơi lan man, do phải kể cho đủ câu chuyện của 2 cặp phụ mới có cái hội bỉ bựa lúc sau, nhất là cái cặp của cô Công chúa, trời ơi nó sến đừng hỏi. Đoạn này hơi nản nhưng nhìn chung cũng ngắn nên nhanh thôi Nói chung truyện sủng hài thì mình ko yêu cầu cao lắm, miễn đừng dông dài & hài nhảm là được. Nếu đã điên thì tất cả phải điên theo =)) Chứ đừng để 1 mình nữ chính điên rồi ai cũng bị bả quay như chong chóng Truyện này thì ai cũng điên, trừ bạn Ngũ gia & nữ chính =)) Đọc xong tớ tính đào hố rồi, mà tra Google thì thấy đã có bạn edit, để tên gốc Hán Việt là “Tiếu vấn họa tòng hà xứ lai”, đến chương 4 mà dừng cũng tầm gần 4 tháng rồi, hi vọng là ko drop   Mời các bạn đón đọc Cười Hỏi Họa Từ Nơi Nào Đến của tác giả Nãi Hương Lưu Ly Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia
ố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện của phủ Tướng quân.Cuối cùng vì người khác tranh cãi mà bị gia gia đánh chết, cho dù đấy không phải lỗi của nàng. Sống lại một lần nữa, nàng không còn là tiểu thư phế vật lúc trước. Mang theo chí bảo bên người cùng khế ước với tứ đại thần thú, cho dù là đệ nhất cao thủ của Thanh Long quốc cũng muốn làm người dưới trướng nàng. Đan dược? Tính là cái gì, nàng tùy tay có thể luyện chế một đống. Đê Giai (cấp thấp) Linh Khí rất cường đại sao? Ngay cả vũ khí mà thủ hạ của nàng sử dụng đều là Cao Giai (cấp cao) Linh Khí. Ngươi có cao cấp Linh Thú? Thật có lỗi, phía sau nàng Thánh Thú đã thành thiên quân vạn mã, chấn áp tất cả hào hùng! Chính là ai có thể nói cho nàng, nam nhân yêu nghiệt cường đại này là chuyện gì xảy ra! Vì sao lại mặt dày mày dạn dây dưa nàng, càng là thề không bỏ qua! *** Nguyên nhân vô hắn, chỉ vì ngày mai đó là Thái Tử điện hạ ngày sinh. Nếu này đây hướng, Cố Nhược Vân thân là một giới phế vật, tham không tham gia cũng không cái gọi là, nhưng mà hiện giờ tình huống lại không giống nhau. Lần này thân là Thái tử sư phụ một người Luyện Khí Tông cường giả sẽ tiến đến tham gia, hơn nữa sẽ vì Thanh Long Quốc trẻ tuổi nhóm tiến hành năng lực thí nghiệm, có thực lực giả liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử. Phải biết rằng Luyện Khí Tông ở đại lục có cực kỳ cường hãn địa vị, ở chỗ này cũng chỉ có Đông Phương thế gia nhân tài có thể không sợ hãi Luyện Khí Tông thực lực, lại cũng gần là như thế, nếu có thể tiến vào Luyện Khí Tông, đó là một người ngoại môn đệ tử cũng sẽ bị người hâm mộ. Cho nên, bệ hạ sớm đã hạ đạt mệnh lệnh, vô luận là ai đều cần thiết đi trước hoàng cung tham dự Thái tử ngày sinh. Bất đắc dĩ cố lão tướng quân mới phái người đi tìm Cố Nhược Vân rơi xuống. Đương nhiên, luôn luôn dưới tình huống Luyện Khí Tông như vậy thế lực sẽ không đối đãi nhận người, trừ phi giống như Thái tử giống nhau thiên phú dị bẩm, cho nên lúc này đây liền cố lão gia tử cũng không biết kia Luyện Khí Tông chân chính mục đích. ... Mời các bạn đón đọc Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.