Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhà Có Chồng Ngoan

Ngày gặp lại Mã Thiên Lý - cái gã bán thịt lợn, lúc nào cũng thò lò mũi xanh vẻ ngờ nghệch, tôi còn tưởng anh chàng vẫn nghèo khổ như xưa và chỉ biết cun cút làm theo ý người khác mà không phàn nàn lấy nửa lời. Tôi đã mặc sức hống hách, ra oai, còn liên tục nhắc nhở về địa vị. Cho đến khi anh chàng lái chiếc xế hộp Ferrari đắt đỏ đến đón tôi trước bàn dân thiên hạ… Ngày nhận lời lấy Mã Thiên Lý, tôi còn tưởng anh sẽ giống như những ông chồng đại gia khác, làm đủ trò lãng mạn để thể hiện tình yêu của mình. Thế nhưng, một câu "Anh yêu em" anh cũng kiệm lời, còn đối đãi với tôi như một đôi vợ chồng già… Ngay sau ngày kết hôn, tôi còn tưởng mình là một tinh thể trong suốt, suy nghĩ nào cũng bị chồng đọc được ra, thậm chí anh còn hiểu tôi hơn cả chính tôi hiểu mình. Ai cũng bảo tôi vớ bở rồi, lấy được chồng đại gia, lại còn “ngoan” nữa chứ. Có điều, Lộ Tâm Ái tôi không phục. Khi không anh lại trở nên thâm sâu khó lường như vậy, nhất định là có bí mật gì đó mà tôi chưa thể tìm được ra. Thế nên, tôi đã hạ quyết tâm làm một việc bất ngờ... *** Mã Thiên Lý và Lộ Tâm Ái là bạn cùng bàn cấp hai. Vì nhà bán thịt nên trông Mã Thiên Lý lúc nào cũng có vẻ bẩn thỉu, thò lò mũi xanh, thành tích học tập luôn đội sổ, thiếu chút nữa thì bị đuổi học, chính vì vẻ ngoài và gia cảnh như thế nên các bạn trong lớp đều khinh ghét Mã Thiên Lý. Khi mọi người đều bận ôn thi lên cấp ba, Mã Thiên Lý đã nghỉ học, đi làm ở tiệm bán thịt nhà mình. Lộ Tâm Ái cũng không phải cô nàng đặc biệt gì cho cam, tính tình không tốt, đối với ai cũng lạnh lùng, không nhiều bạn trong lớp thích cô. Chính vì thế mà Lộ Tâm Ái với Mã Thiên Lý mới ngồi cùng bàn với nhau. Mối quan hệ bạn bè giữa họ vẫn vô cùng tốt đẹp, chỉ vì khi đến nhà Mã Thiên Lý chơi, cậu ta cứ thích mời Lộ Tâm Ái ăn thịt… cả một bát cơm đầy thịt kho tàu… mà mối quan hệ dần rạn nứt….. Chỉ là đùa thôi nhé ????. Khi lên cấp ba, Mã Thiên Lý nghỉ học còn Lộ Tâm Ái quyết tâm làm lại cuộc đời để đổi đời nên dần cắt đứt liên lạc với Mã Thiên Lý mặc dầu cậu vẫn luôn cố gắng đến nhà cô chơi và tìm cách liên lạc. Một Mã Thiên Lý bán thịt lợn, một gã đàn ông thô thiển quê mùa, xấu trai, không có tương lai. Một cô gái tốt nghiệp một đại học có tiếng, tương lai vô định, trước cuộc sống vật chất đầy thực dụng, vậy mà Lộ Tâm Ái vẫn yêu, mà còn là yêu tha thiết Mã Thiên Lý, lựa chọn kết hôn với anh, cùng anh chịu nghèo chịu khổ. Dần dà, Lộ Tâm Ái biến thành người đàn bà chanh chua đanh đá, sẵn sàng đôi co 1-2 nghìn đồng ngoài chợ với người ta, lúc nào cũng cáu bẳn, khó chịu. Bản thân cô có thể luộm thuộm, không đầy đủ nhưng chồng thì luôn luôn đầy đủ gọn gàng, … “Ừ, em luôn chăm sóc tốt cho anh, em không muốn để anh giặt quần áo, luôn nói anh giặt không sạch, nên tất cả cổ áo và tay áo em đều chải rất kĩ, phơi khô rồi, em lại cất từng chiếc một, phân loại quần áo để riêng, còn nói với anh ngày nào thì mặc bộ nào. Anh luôn vứt tất lung tung, lúc đầu em còn buộc từng chiếc lại với nhau, sau này thấy bực mình, em liền mua một lúc mười đôi tất giống hệt màu nhau. Mùa đông anh hay quên mặc thêm áo ấm, em đi làm từ sớm nên đều đặt hết quần áo của anh lên xô pha nhưng anh vẫn luôn quên đeo găng tay, sau này em bực mình, đã mua rất nhiều găng tay, nhét vào mỗi bên túi một chiếc, khiến túi quần của anh lúc nào cũng cộm lên, người bán rau bên cạnh còn cười trêu anh mãi…” Cuộc sống của họ vẫn luôn khó khăn, nghèo túng, có cãi vã, có giận dỗi, nhưng tình cảm thật sự rất ấm áp. Điều kiện gia đình mới khởi sắc lên thì cô gặp tai nạn, anh cũng được trọng sinh. Vậy, trở về thời niên thiếu, người con trai ấy sẽ làm gì? Nếu như kiếp trước, Lộ Tâm Ái có biến thành người đàn bà chanh chua thế nào, thì cô vẫn yêu thương săn sóc chồng kiên cường tài giỏi, chèo lái cả một gia đình, không có điểm gì đáng chê cười cả. Còn kiếp này, Mã Thiên Lý vẫn là anh chàng con nhà bán thịt lợn, còn Lộ Tâm Ái vẫn là sinh viên tốt nghiệp đại học có tiếng,…. Kiếp này, cô thực dụng hơn rất nhiều, luôn đắn đo cân nhắc mối quan hệ với Mã Thiên Lý, khi yêu anh rồi, cô luôn nghĩ mình ‘thượng đẳng’ hơn anh, cao sang hơn anh, nên việc anh yêu thương chăm sóc cho mình là đương nhiên, là lẽ tất nhiên phải vậy. Tất nhiên, kiếp này Mã Thiên Lý không còn là anh chàng bán thịt lợn nữa, anh đã chăm chỉ đầu tư kiếm tiền, trở thành người giàu có khiêm tốn, trở thành mẫu người mà Lộ Tâm Ái ở kiếp trước luôn ao ước, luôn mong muốn rồi mới đi tìm cô. Ngay cả khi lấy nhau rồi, anh lúc nào cũng trầm ổn, chín chắn, thậm chí là cổ quái. Những gì cô thích cô ghét anh đều biết rõ, chỉ cần cô chau mày anh cũng hiểu lý do. Anh chăm sóc cho Tâm Ái hệt như những gì kiếp trước Tâm Ái lo cho anh. Bản thân mình thì luộm thuộm, quần áo giày dép tất chân để lung tung lộn xộn, trời mưa ra ngoài có thể quên cầm ô, nhưng luôn dặn vợ chỗ để ô để mang đi làm,… Nếu nói hoàn hảo không có ai trong truyện này hoàn hảo. Mã Thiên Lý ảnh hưởng rất nhiều từ kiếp trước nên kiếp này anh chặn tất cả những mối nguy hiểm – kể cả chỉ là mầm chưa nhú, có nhiều chuyện anh quá cố chấp, so đo, tính toán, gây ra nhiều sai lầm không nên có. “Anh nhớ có lần anh nói chuyện với Tâm Ái, anh nói nếu chúng ta có tiền rồi em muốn sống cuộc sống như thế nào, cô ấy nói muốn sống cuộc sống của một con heo, ngày nào cũng vui vẻ một cách ngây ngô, không cần lao lực vì cuộc sống, không cần lừa gạt, đấu đá lẫn nhau, kể cả sống một cuộc sống ngốc nghếch cũng không sao, chỉ cần có anh và Tráng Tráng là cô ấy đủ mãn nguyện rồi.” Kiếp này, anh có tiền, anh thực hiện đúng mong muốn của Tâm Ái, cho cô cuộc sống của một con heo. Anh sắp đặt mọi thứ cho Lộ Tâm Ái ở kiếp này như để bù đắp cho Lộ Tâm Ái ở thế giới kia. Nếu nói ai sai, ai đúng thì thật võ đoán, bởi vì tất cả đều xuất phát từ tình yêu và sự chiều chuộng mà họ dành cho đối phương. Một người cho một người nhận, không ai phàn nàn chê trách. Tất nhiên sau này, anh đã cởi bỏ được nhiều khúc mắc, bỏ được nhiều gánh nặng trên vai xuống, sống một cuộc sống thoải mái hơn. Lộ Tâm Ái từ một cô gái thực dụng, dần dần hiểu chuyện, dần dần biết sự thật đã trưởng thành hơn, kể cả khi cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng lựa chọn tin tưởng chồng, sau lấy chồng giầu nhưng vẫn đi làm tự lập cuộc sống, không phụ thuộc chồng. Tất cả mọi việc cô muốn làm, Mã Thiên Lý đều định hướng đúng đường đi và giúp đỡ cô, trừ việc ngoại tình mà thôi. Ai cũng có ước mơ hoài bão của riêng mình, đích đến là hạnh phúc, nếu Lộ Tâm Ái và Mã Thiên Lý đều hạnh phúc thì không ai nên phán xét cả. Biến cố trong truyện xảy ra không phải do tiểu tam như thường lệ, mà là bố mẹ đẻ của Lộ Tâm Ái. Đây có lẽ là một trong những cặp bố mẹ cực phẩm ngôn tình. Trọng nam khinh nữ, coi con gái như cái gai trong mắt, là đồ bỏ đi, khi đi học không cho cô tiền học, không bao giờ quan tâm hỏi han cô một lời, thậm chí ở kiếp trước, khi Tâm Ái bị tai nạn sắp chết, bố mẹ cô còn mong bác sĩ rút ống thở nhanh chóng để họ còn có tiền đền bù,…. Những bất hạnh của Lộ Tâm Ái đều xuất phát từ bố mẹ đẻ. Có rất nhiều chuyện không phải cứ cố gắng mà thành công được. Nếu con người có thể tự mình lựa chọn, chắc chắn Lộ Tâm Ái không chịu sinh ra trong một gia đình như thế, may mắn thay luôn có Mã Thiên Lý luôn ở bên yêu thương và bù đắp cho cô một gia đình trọn vẹn. Có rất nhiều bạn chỉ thích kiếp trước của Lộ Tâm Ái vì cô tuyệt vời nhưng đó là do qua lời kể của Mã Thiên Lý – người cực kỳ yêu vợ. Nên tất cả những gì anh hồi tưởng lại, cô đều luôn tuyệt vời, đều tốt đẹp. Mạch truyện chầm chậm, đọc nhàn nhạt, không phải cực kỳ hấp dẫn, gay cấn cũng không ngọt ngào hồng phấn. Mình không biết nên xếp truyện vào loại dành cho đối tượng độc giả nào. Có lẽ, nếu bạn cần đọc một câu chuyện nhẹ nhàng, về tình cảm của một người đàn ông xấu xí, quê mùa, cục mịch khi được sống lại đã cố gắng học những thứ mà vợ thích để trở thành mẫu người mà cô ấy mong muốn, làm giầu để mang lại một cuộc sống như cô ấy hằng mong ước, yêu thương nuông chiều vợ thì có thể đọc truyện này. Truyện đã xuất bản vào tháng 9, bản xuất bản này không có ngoại truyện, thật sự rất đáng tiếc, vì đã bỏ lỡ một phần rất quan trọng ở kiếp trước của họ. Lời hứa mà Mã Thiên Lý hứa, anh đã thực hiện được: “Ừm…” Giọng cô mang theo hi vọng nhìn Mã Thiên Lý: “Mã Thiên Lý này, anh sẽ mãi mãi yêu em, bất kể…” Nhưng cô lại không nhớ rõ câu tiếp theo là gì. Mã Thiên Lý cười hiền, trí nhớ anh vẫn tốt, đã bị Lộ Tâm Ái ép xem mấy bộ phim tình cảm nên những lời sến súa kia anh nói rất trôi chảy: “Bất kể nghèo khổ giàu có, bất kể tốt hay xấu, bất kể là khỏe mạnh hay ốm đau, anh đều là người chồng chung thủy của em.” Mã Thiên Lý dừng lại một lát rồi mới nói tiếp: “Nếu có kiếp sau, anh vẫn sẽ lấy em làm vợ, đặt em nơi sâu thẳm trong tim, vẫn yêu thương em như thế, cho em tất thảy những gì em muốn, yêu thương chiều chuộng bảo vệ em, sẽ không để em thấy tủi thân, tất cả những gì tốt đẹp nhất đều dành cho em…”   Mời các bạn đón đọc Nhà Có Chồng Ngoan của tác giả Kim Đại.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vòng Tròn Đồng Tâm
Thể loại: Hiện đại, tỷ đệ luyến, ấm áp, tiểu ngược…HE Độ dài: 15 Chương + Ngoại truyện Converter: meoconlunar (TTV) Editor: Thư Kỳ Một năm kia, lúc tình yêu nồng nàn triền miên nhất, cô quyết tuyệt chia tay làm anh bị thương nặng! Chính là trong lòng cô có nỗi khổ, bởi vì hai người không thể vượt qua được khoảng cách bảy năm ── Khi cô đã ra xã hội, Thẩm Vân Phái vẫn là sinh viên kiến trúc ở quán cà phê làm thêm, thành tích anh vĩ đại, tiền đồ vô lượng. Cô không muốn ràng buộc bước chân anh, đành phải làm đao phủ, cắt đứt đoạn tình này, cuối cùng cũng phải đi trên hai con đường khác biệt, Nhưng nhìn anh tan nát cõi lòng, Tôn Uẩn Hoa biết cả đời mình đều thua thiệt nam nhân này… Anh thích xem cô nhìn về phía ngoài cửa sổ suy ngẫm cắt hình, thích xem vẻ mặt cô cắn bút nhíu mày suy nghĩ, Cũng thích xem bộ dạng cuồng ăn kẹo phát tiết của cô khi gặp chuyện buồn bực. Khi Tôn Uẩn Hoa còn chưa chú ý tới anh, trong mắt đáy lòng anh đã tràn đầy bóng dáng của cô, Lúc tình đến nồng, trong kế hoạch của cuộc sống coi cô làm trung tâm, quy hoạch tương lai có cô… Nhưng, đã đều là chuyện cũ, của cô vô tình làm anh tan nát cõi lòng, dây cót tình yêu bị đứt! Anh xem cô là trục tâm đường tròn, mang theo lòng bị thương, từ nay không gặp lại, Không ngờ trời cao thiết kế một cái ràng buộc sâu nhất, nhiều năm sau lại làm cho hai người gặp lại?? *** Anh chú ý cô gái kia thật lâu. Lúc ban đầu sẽ lưu ý đến cô, là vì trên bàn cô đầy các loại kẹo màu sắc tiên diễm. Có kẹo mềm, sôcôla đường, kẹo nuga, kẹo đường, kẹo tình nhân… Ngay cả cái loại kẹo bảy màu trong suốt thực phục cổ đều có. Thoạt nhìn cũng rất ngọt. Anh chưa từng thấy qua cô gái nào thích ăn kẹo như vậy. “Tiểu thư, cửa tiệm cấm mang thức ăn ngoài vào.” Đó là đối thoại đầu tiên của bọn họ. “A, thật có lỗi, nhưng khi tôi làm việc không ăn đồ ngọt đầu sẽ không linh quang.” Cô nghiêng đầu, đối với anh lộ ra vẻ mặt “Thật sự là hao tổn tâm trí”. Cái loại biểu cảm ngây thơ nhưng sinh động này lại làm cho anh cảm thấy thật đáng yêu, lập tức trái tim rung lên một chút, nói không kịp suy nghĩ —— “Đặt trên ghế tựa đi, tôi cover cô.” (cover: bao bọc, trong câu này nôm na là bảo kê.) Mãi cho đến thật lâu thật lâu về sau, anh mới lĩnh ngộ, trong nháy mắt xúc động đó, thì ra là nhất kiến chung tình. Cô là khách quen trong tiệm, có khi một tuần sẽ đến hai ba lần, mỗi lần đến tổng sẽ mang theo một chồng lớn bản thiết kế thật dày, anh không cố định thời gian đi qua giúp cô thanh lý mặt bàn, thu dọn vỏ kẹo, cũng thuận thế liếc mắt nhìn bản thiết kế, đoán cô hẳn là làm thiết kế thời trang. Cô hiết kế thời trang trẻ em… Thực rực rỡ. Trừ này đó ra, anh không tìm thấy từ hình dung càng chuẩn xác. Có lẽ đây là trong cảm nhận của cô, tượng trưng cho đứa nhỏ, dùng màu sắc xinh đẹp tươi sáng, như là tràn ngập hy vọng vô hạn. Cô nhất định rất thích em bé. Anh thích xem cô chống gò má, nhìn ngoài cửa sổ suy ngẫm cắt hình, thích xem cô cắn cán bút đối với bản vẽ nhíu mày suy nghĩ, cũng thích bộ dạng cô khi gặp chuyện khó khăn, cuồng ăn kẹo phát tiết… Anh thích xem các loại biểu cảm thiên biến vạn hoá khi cô làm việc không tự giác lộ ra, mỗi một thần thái linh hoạt sinh động, anh đều lặng lẽ cất chứa dưới đáy lòng, lúc nào cũng chờ mong cô đến. Tình cảm tới rất khó hiểu, anh thậm chí không biết tên của cô, nhưng tuổi trẻ khi động lòng, vốn liền không có đạo lý gì đáng nói. Có một lần, anh hỏi cô: “Vì sao cô thích tiệm này?”   Mời các bạn đón đọc Vòng Tròn Đồng Tâm của tác giả Lâu Vũ Tình.
Vẽ Mắt
Convert: Meoconlunar Edit: Aries92 Beta: Đầm♡Cơ Truyện này cùng hệ liệt với truyện Thay tim nhé Khấu Quân Khiêm sống tại ngõ 44 phố Khởi Tình, làm nghề vẽ tranh kiếm sống nhưng kì lạ là hắn có thể vẽ núi vẽ biển vẽ nhà vẽ cửa nhưng không thể vẽ vật sống …có lẽ cũng vì bản thân hắn có chút khác thường. Vẽ vật sống gì cũng được nhưng chỉ cần thêm đôi mắt thì vật thể lập tức sống lại bay ra khỏi trang giấy, khiến cho hắn dù có vẽ cũng như không vẽ, còn phải tự mình chịu biết bao hậu quả. Thật là phiền chết! Cho đến ngày hôm đó, khi hắn đuổi theo con chó nhỏ chạy ra từ bức vẽ. Lúc đuổi đến nơi hắn vô tình gặp được một cô gái, kể từ đó trái tim ngốc nghếch của hắn bị sự dịu dàng ôn nhu của cô băt cóc. Trong lòng hắn tràn ngập nhiệt huyết yêu đương liền vẽ lại chân dung cô gái đó.Nhưng khi vừa ngủ dậy cô gái trong bức vẽ lại biến thành người thật xuất hiện trước mặt hắn.Chỉ có điều cô gái chạy ra từ bức vẽ này không hiểu bị lỗi chỗ nào. Gương mặt giống hệt tình nhân trong mộng của hắn nhưng tính cách lại khác một trời một vực. Người ta ôn nhu dịu dàng, cô nàng thì mỗi lần mở miệng đều khiến cho người khác hận không thể tự kết liễu đời mình. Còn nói đây là nhà của cô,đuổi không đi, lại không muốn ở chung cùng hắn? *** Cả cuộc đời của Khấu Quân Khiêm đều là sai xót trớ trêu của định mệnh. Nếu không phải ông trời cố ý trừng trị hắn thì chỉ có thể nói hắn xui xẻo rơi trúng vận mệnh này. Lần đầu có mặt trên đời đã có tên là Quân Khiêm đủ thấy cha mẹ hắn mong đợi ở hắn nhiều như thế nào. Từ nhỏ đã cho hắn theo con đường nghệ thuật với hy vọng khi lớn lên hắn sẽ có khí chất tao nhã,khiêm tốn của bậc quân tử. Chết tiệt! Từ ngày chui ra khỏi bụng mẹ đến nay hắn chưa từng biết thế nào là khiêm tốn. Học đàn violon không được hắn bực tức liền kéo đứt hết dây đàn. Hắn quả thực chính là phần tử bạo lực khiến cho gia sư vì sự phá phánh điên cuồng của hắn không thể không đuổi cổ hắn ra khỏi cửa. Chính vì vậy hắn mới bị bắt đi học vẽ. Nghe nói hồi bé khi chọn đồ vật đoán tương lai hắn không màng đến bất kì thứ gì cho dù thử đi thử lại mấy lần hắn vẫn chỉ cầm chặt chiếc bút vẽ không buông. Về chuyện này hắn thực sự nghi ngờ cha mẹ lừa hắn, Thứ cả đời này hắn chán ghét nhất chính là vẽ tranh. Kết quả hắn tùy tay vẽ bừa một bức họa ngay cả bản thân còn không nhìn ra là cái gì…chữ như gà bới… vậy mà tự nhiên bị nói có khả năng trời cho…đúng là vớ vẩn. Không ai nhìn ra hắn trời sinh là người hiếu động hay sao? Cho hắn đi học nhu đao kiếm đạo taekwondo hắn đều vui vẻ chứ loại nghệ thuật trầm tĩnh này không hợp với hắn, ok? Hắn đã quyết tâm đời này việc gì hắn cũng làm duy nhất hội họa là không bao giờ động đến Có điều… Hắn đời này cái gì cũng chưa từng làm, duy nhất chỉ có vẽ tranh thì làm…. Thật đúng là bi ai. Về phần tại sao hắn ghét vẽ tranh thì phải kể đến chuyện lúc nhỏ. Hắn còn nhớ bài tập năm nhất đề tài “điều bạn yêu nhất” Rất đơn giản !! Hắn không nghĩ ngợi liền vẽ chín con chim nhỏ, ngày hôm sau tự tin mang nộp…..kết quả chỉ còn một trang giấy trắng tinh. Phía dưới vẫn xót lại chữ ký của hắn còn cái gì cũng không có. Ai mà tin được hình trong bức vẽ lại có thể biến mất đến một giọt mực cũng chả còn? Dù cho hắn có giải thích thế nào thầy giáo vẫn nhận định hắn không làm bài tập lại còn cố ý nói dối, tội càng thêm nặng. Bao nhiêu năm qua chỉ cần nhắc đến hội họa đều không phải là chuyện tốt lành. Từ đó hắn rất ghét vẽ tranh. Hăn không muốn vẽ nhưng hình như có thế lực vô hình nào đó cố tình đẩy hắn vào con đường này. Mời các bạn đón đọc Vẽ Mắt của tác giả Lâu Vũ Tình.
Thay Tim
Convert: Meoconlunar Editor: Đầm♡Cơ + trucjang “Có muốn ── đi theo tôi hay không?” Ngày đó, điều làm cho cô chú ý tới hắn, là sự cô đơn trên người hắn – giống như cô. Hắn ngồi một mình ở chỗ rẽ cuối con ngõ nhỏ, ánh mắt cô đơn, thái độ ngoan cố, Cho dù có đợi ở nơi đó trăm ngàn năm, cũng không từ bỏ; Cô không đành lòng nhìn hắn lang thang bên ngoài, động tâm cho hắn ở nhờ một đêm, Nhưng mà không ngờ, hắn lại không chờ đợi nữa, nhắm mắt đi theo sau cô; Cô không hiểu hắn đang đợi ai, vì sao lại không đợi nữa, nhưng mà  Một người ăn cơm lữ hành, ngày ngày chỉ có chính mình nói chuyện với mình, cô mệt mỏi, Muốn có người chia sẻ tất cả, muốn ngả vào vòng tay ai đó sưởi ấm cho nhau, Muốn cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo này cũng có lúc đặc sắc; Hắn cô đơn, mà cô cũng muốn có người làm bạn, vậy thì có gì không thể? Cho nên, cô đồng ý, dẫn hắn về nhà, cũng muốn hắn hứa một điều ── “Cho đến khi tôi chết, anh không được rời khỏi tôi” *** #Review THAY TIM Tác giả: Lâu Vũ Tình Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, nhân - thú, kiếp trước kiếp này, cực ngọt, cực sủng, sạch, HE Độ dài: 10 chương + 4 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn --------- Có một người đàn ông với đôi mắt cô quạnh lạnh lẽo, luôn ngồi ở chỗ rẽ cuối con ngõ nhỏ dường như đang chờ đợi một ai đó. Vào một ngày tuyết rơi dày đặc, Chu Ninh Dạ đã chứng kiến một cảnh tượng hết sức quỷ dị, người đàn ông ấy nằm sấp trên tuyết, những vầng sáng mông lung bao quanh người anh, anh chầm chậm… biến thành một con sói trắng. Đáng lẽ Chu Ninh Dạ phải hoảng sợ mà bỏ chạy, thế nhưng cơ thể cô giống như tự phản ứng, cô bình tĩnh chạy tới bên người con sói trắng, nhẹ nhàng vươn tay về phía anh, giọng nói khàn khàn khẽ hỏi: “Có muốn đi theo tôi hay không?” Dù đã biến hình thành con sói, nhưng ánh mắt anh không hề giống của một con thú, anh nhìn Chu Ninh Dạ chằm chằm, rồi nhích gần tới bàn tay đang đưa ra kia. … Khu vực Chu Ninh Dạ sống, trong mắt người dân xung quanh, phải nói là “ổ tụ tập của đám yêu ma tác quái”, âm khí nặng đến nỗi phải mời cả đạo sĩ về trừ tà, ai ở nơi đây không bấn loạn thần kinh thì cũng táng gia bại sản. Nhà Ninh Dạ ở là thuê của cô chủ trọ tên Tôn Y Nỉ, từ ngày cứu con sói trắng, nhà của cô có thêm một thành viên, anh tên là Lâm Giang. Lâm Giang rất ít nói, đa phần thời gian anh đều im lặng đi theo Chu Ninh Dạ, chỉ có đôi tay anh luôn bận rộn xách đồ, làm việc vặt phụ cô. Tính cách Chu Ninh Dạ vốn không nhiệt tình, có phần nghiêng về lạnh lùng, cô cảm thấy Lâm Giang trầm mặc như thế cũng là một chuyện tốt. Lâm Giang đi theo cô đã hai ngày nay, Chu Ninh Dạ cảm thấy mình đích thực là đang “nuôi” anh. Anh rất dễ chiều, chẳng đòi hỏi gì ở cô, ăn đồ gì, dùng cái gì, anh cũng không có ý kiến. Mỗi sáng rời nhà đi làm, Chu Ninh Dạ dặn dò Lâm Giang đợi cô trở về, thế là nguyên ngày hôm ấy, anh giống như một bức tượng chỉ đứng ngốc trước cửa nhà ngóng chờ cô, chẳng rời đi một bước, quên cả ăn uống. Đồng nghiệp đánh giá sau lưng Chu Ninh Dạ là người kiêu ngạo, khó ở chung; cô cũng biết bản thân mình lãnh đạm, nhưng không ngờ trong mắt của người khác mình lại như vậy. Lần đầu tiên trong hơn hai mươi năm cuộc đời, trong đầu Ninh Dạ hiện lên một gương mặt xa lạ nhưng đang dần trở nên thân thuộc, hóa ra, cuộc sống không chỉ có một mình cũng không tệ. Ít ra khi đi ăn, gọi đồ không bị người khác tranh chỗ; sự yên tĩnh của màn đêm cũng chẳng còn đáng sợ như trước; hơn nữa mỗi ngày tan tầm, đều có một người chờ cô về nhà. Hai chữ “về nhà” giống như một phép màu ấm áp, dần dần mở ra cánh cửa nào đó trong con tim cô độc của Chu Ninh Dạ. Chu Ninh Dạ thuê nhà đơn, trong nhà cô không có sofa để Lâm Giang ngủ, mỗi đêm anh đều nằm sấp trước cửa phòng cô. Ninh Dạ mềm lòng, cho phép anh ở trong hình dạng sói trắng nằm chung giường với cô, chỉ đơn giản vì cô tin anh, mà anh, cũng xứng đáng để cô tin tưởng. … Lâm Giang cực kỳ bỡ ngỡ với từng thứ trên thế giới này, từ khi đi theo Chu Ninh Dạ, anh rất nghe lời cô, nhưng dường như chỉ vậy không đủ. Anh không muốn cô bị người khác dèm pha sau lưng là bao nuôi đàn ông, anh tự nhận mình ngốc, nhưng anh muốn vì Ninh Dạ mà cố gắng làm việc. Lâm Giang không muốn rời xa cô, nhưng chỉ nghĩ đến cuộc sống của cô sẽ như bao con người khác, phải kết hôn, sinh con, không còn cần anh ở bên bầu bạn nữa,.. Anh cảm thấy nhói ở trong tim, không chỉ là thoáng qua, mà quặn thắt, giống như anh đã từng trải qua nỗi đau này từ rất lâu về trước... Trừ khi làm việc, Lâm Giang tranh thủ cả giờ nghỉ trưa ngắn ngủi chỉ để về nhà gặp cô, mỗi ngày anh đều nói: “Anh yêu Ninh Dạ nhất trên thế giới.”. Thử hỏi, một người đàn ông, trong lòng chỉ có bạn, làm mọi chuyện chỉ quan tâm tới tâm trạng của bạn, tấm chân thành như vậy, ai nỡ mà phụ bạc? Nhưng Chu Ninh Dạ phát hiện mình bị bệnh tim, trước kia chỉ có một mình, cô chẳng quá vướng bận, nhưng giờ có Lâm Giang, cô không dám nghĩ tới ngày phải rời xa anh. Nhưng cuối cùng Lâm Giang cũng phát hiện ra, anh chỉ hận mình không còn trái tim, vì trái tim duy nhất, anh đã dùng nó để cứu Ngưng Nguyệt từ hàng ngàn năm về trước. Tuy nhiên, có một điều Lâm Giang không biết, “Ngưng Nguyệt kiếp trước” từng lập lời thề, sẽ không động tâm với bất kỳ kẻ nào, không vướng vào tình cảm của ai. Vì cô muốn chờ anh, để một khi anh xuất hiện trong cuộc đời cô, họ sẽ không còn bỏ lỡ nhau nữa. “Vết thương của hắn cần một ngàn năm để bình phục, vậy ta liền chờ hắn một ngàn năm!” ---------- Mình mới đọc được khá ít truyện của Lâu Vũ Tình, và đến giờ “Thay tim” là tác phẩm mà mình ưng ý nhất, toàn bộ nhân vật trong truyện đều được xây dựng logic và dễ dàng chiếm được tình cảm của độc giả. Có một câu nói trong truyện mình cực kỳ tâm đắc “Đổi tim cho em, vì tim tôi, đã in đậm hình bóng em.” Lâm Giang dùng ngàn năm chờ đợi để đổi lấy một đời cùng Chu Ninh Dạ, Chu Ninh Dạ nguyện bảy kiếp tịch mịch, bảy kiếp cô đơn, chỉ đợi một đời nên duyên cùng anh. Một tình yêu cảm động, truyện cực kỳ sủng ngọt cute hột me luôn ạ, đề cử mãnh liệt để các bạn yên tâm HE nhảy hố nha ----------- Review by Tà Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: Cỏ Chiêu Nghi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** Truyện kể rằng cô gái Chu Ninh Dạ sống lạnh lùng cô độc, một hôm( đi công tác hay đi đâu đó ) cô thấy 1 người đàn ông cũng cô độc như cô ngồi ở trước 1 con hẻm suốt 3 ngày ko nhúc nhích, như thể đang chờ đợi ai đó. Đên nọ từ trên cửa sổ khách sạn nhìn xuống cô thấy chỗ người đàn ông đó vẫn ngồi phát sáng, chạy tới cô phát hiện lúc thì anh ta biến thành người khi lại biến thành sói, cũng có thể lo anh này chét rét, cô đã tới và hỏi anh có muốn đi theo cô ko, anh nhìn cô và lẽo đẽo theo cô từ đó. Chu Ninh Dạ thuê nhà ở một con hẻm có nhiều chuyện ma quái, cô và người sói Lâm Giang sống ở căn hộ số 58, từ đây cuộc đời Chu Ninh Dạ không còn cô độc nữa. Ăn cơm có người cùng ăn, có người cùng xem tivi ( anh sói này bị cuồng xem tizi a), có người đợi cô về nhà mỗi ngày ( cứ chỉ đi làm thì ảnh đứng luôn ở cửa tới lúc chiều chị về mới thôi ), có người để cô lo lắng, để cô quan tâm, để cô chiều chuộng,… cuộc sống vì thế ấm áp hơn. Sau vì thấy Lâm Giang cứ đứng cả ngày ở cửa đợi mình tới cả cơm trưa cũng quên ăn, cô dẫn anh theo tới chỗ làm, cô làm việc thì anh ngồi ở quán cafe chờ. Một hôm chờ qua giờ ăn vẫn chưa thấy cô anh liền chạy đi mua món cơm có lần cô nói rất ngon nhưng đắt, lên tới nơi thấy cô bù đầu với công việc, nhiều người giao việc cho cô còn họ bỏ đi ăn uống, sau lưng lại nói xấu cô khiến Lâm Giang cảm thấy đau lòng. Chu Ninh Dạ trời sinh lạnh nhạt, mồ côi từ nhỏ, cô độc sống đến năm 27 tuổi, người đầu tiên bước vào thế giới nội tâm và cuộc sống của cô là Lâm Giang. Người sói Lâm Giang vì muốn cô được hạnh phúc nên học cách làm việc, được sự giúp đỡ của cô chủ nhà kỳ quái Tôn Y Nỉ anh có được giấy tờ và tìm được việc, việc gì cũng làm không từ nan dù đó là việc bốc vác nặng nhọc. Chu Ninh Dạ trước giờ vốn không quan tâm tới mọi điều, dù có bị đồng nghiệp hãm hại, mọi người xa lánh cô cũng không để ý, nhưng từ khi có Lâm Giang cô bắt đầu biết cười, mọi người vì thế cũng hòa nhã với cô hơn, vì người đàn ông của mình cô bắt đầu muốn tìm cách cải thiện công việc nhằm ổn định cuộc sống sau này của cả hai. Từ đó cô hay đi làm về trễ hơn, hay phai gặp quản lý hơn, lần sinh nhật cô quản ly tặng quà và bày tỏ tình cảm, anh ta hôn cô không ngờ Lâm Giang đúng lúc đi về và thấy, anh hoảng hốt lo sợ, sợ một ngày cô tìm được nhân duyên của mình rồi cũng sẽ lấy chồng sinh con, bỏ lại anh trơ trọi trên cõi đời này. Lâm Giang co ro trở lại chỗ làm việc, ông chủ nhìn thấy điện thoại cho Ninh Dạ đón anh về, biết được lo sợ của anh, đêm đó cô đã chủ động cho anh biết rằng người đàn ông chân chính cô muốn ở bên cạnh là anh, kể cả tâm hồn lẫn thể xác đều là của anh. Để Lâm Giang bớt lo Ninh Dạ Nghỉ việc, cuộc sống của 2 người trần đầy tình yêu và hạnh phúc, cuối cùng hai kẻ cô độc đã gắn kết với nhau chặt chẽ nhất, đã trở thành của nhau, thành một thể thống nhất không thể tách rời. Bất hạnh ập tới khi Ninh Dạ phát hiện mình bị bệnh tim, vì muốn cô sống Lâm Giang tìm đến Tôn Y Nỉ bán mình lấy 10 triệu để Ninh Dạ phẫu thuật. Từ đó đồng nghĩa với việc anh không thể ở bên cô, không thể xách đồ hộ cô, không thể ủ ấm cô lúc ngủ, không thể ôm cô khi cô khóc. Nhìn hai kẻ cứng đầu đến phát chán, Tôn Y Nỉ quyết định cho Ninh Dạ nhớ về kiếp trước. 7 kiếp trước Ninh Dạ là Ngưng Nguyệt, người đã dạy Lâm Giang viết, dạy Lâm Giang sống ở thế giới loài người, người Lâm Giang yêu, người Lâm Giang đã dùng trái tim để cứu sống. Đúng vậy, 7 kiếp trước cô cũng bị bệnh tim, Lâm Giang lúc đó đã chịu mổ ngực lấy tim của anh cho cô, để cô sống một đời bình an hạnh phúc. 7 kiếp trước Ngưng Nguyệt đã nhờ 1 vị tiên nữ khóa lại thất tình lục dục của mình, sống 7 kiếp cô độc để đợi 1000 năm sau khi Lâm Giang dưỡng thương, muốn tiếp tục lại mối duyên tình đứt đoạn. Vốn người và yêu không thể buộc dây tơ hồng, cô dùng 7 kiếp quạnh quẽ để mong được gặp lại Lâm Giang, bù đắp cho anh, yêu thương anh, ở bên cạnh anh một kiếp không xa không rời. Hai người gặp nhau, cảm xúc kiếp trước kiếp này đan xen, họ không muốn rời xa nhau nữa, không muốn bỏ lỡ nữa, dù Ninh Dạ có phải chết, thì họ vẫn hẹn nhau kiếp sau Lâm Giang lại tiếp tục tìm cô, kiếp sau sau nữa họ vẫn muốn là của nhau không rời không bỏ. Tôn Y Nỉ là tiên nữ đã cứu Lâm Giang khi xưa bằng một khối hàn băng, bù lại nơi trái tim của anh. Lâm Giang vốn không tu luyện nhưng thành người là vì nuốt phải nguyên thần linh đan của chủ nhân Tôn Y Nỉ, Tôn Y Nỉ vốn luôn hối hận vì đã làm rơi viên linh đan này, nếu không Lâm Giang vẫn là con sói vô tư nơi rừng núi, không đau khổ, không bi thương, nhưng Lâm Giang không hối tiếc, anh cảm thấy đó mới là chuyện may mắn nhất trong đời, vì có viên linh đan mà anh mới gặp được Ngưng Nguyệt – Ninh Dạ. Tôn Y Nỉ thành toàn cho Lâm Giang và Ninh Dạ một kiếp bên nhau, bởi cũng có lúc cô phải lấy lại viên linh đan, nên Ninh Dạ và Lâm Giang không thể thực hiện như mong muốn để kiếp sau Lâm Giang đi tìm chuyển thế của Ninh Dạ. Tức là đời này khi Ninh Dạ chết đi, Lâm Giang cũng sẽ chết, nhưng họ đã quyết tâm ở bên nhau, được sống, được già, được chết cùng nhau đó mới chính là điều họ thực tâm khát vọng. Ninh Dạ và Lâm Giang, 1000 năm đau thương, 7 kiếp cô đơn lạnh lẽo, cuối cùng đã có thể ở bên nhau, nắm chặt tay nhau cùng sống, cùng chết, yêu thương nhau hết kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa họ vẫn sẽ nguyện tìm nhau vì tim họ chân chính thuộc về nhau. Phim Sói của Hàn Quốc, nữ chính cũng dạy nam chính cuộc sống con người, nhưng họ vô duyên như kiếp trước của Ninh Dạ, bởi cô cũng phải già và chết đi, còn anh là yêu nên sống mãi. Thay Tim làm người ta thỏa mãn hơn, vì cuối cùng sau bao đau khổ chờ đợi, sau bao tháng ngày tịch mịch họ vẫn kiên định tìm ra nhau. Thay Tim – vì người mình yêu chấp nhận mất đi trái tim sống trong đau đớn, cũng chỉ mong người có thể một đời an vui. Thay Tim – dù có phải không được ở bên cạnh người mình yêu thương, cũng chỉ mong người đó được khỏe mạnh sống tốt. Thay Tim – dù trái tim bệnh tật hành hạ đau đến chết đi, cuộc sống ngắn ngủi vẫn chỉ mong cùng người mình yêu bên nhau khăng khít không rời. Thay Tim – dù trái tim của cô đập hay khối hàn băng giúp anh sống, nó vẫn sẽ hòa chung một nhịp điệu duy nhất : yêu nhau. Truyện có 10 chương và 4 phiên ngoại, ngắn nhưng đủ, đạm mạc và giàu cảm xúc, một câu chuyện tình yêu cảm động, đọc xong ta cũng muốn đi tìm người để thay tim… cho trái tim ta cho ảnh.   Mời các bạn đón đọc Thay Tim của tác giả Lâu Vũ Tình.
Nợ Em Một Hạnh Phúc
Convert: muacauvong Edit: LiJi Beta: Mon "Không cho tôi một cơ hội để chứng minh thì làm sao biết kết quả? Nếu cảm giác khi chúng ta ở bên nhau mà không hợp thì anh có thể chia tay bất cứ lúc nào".  Thành ý, nghị lực và sự cố gắng của cô gái này thực sự đã làm anh ngạc nhiên. Anh không rõ rốt cuộc một người luôn sống an nhàn sung sướng như cô lại coi trọng anh ở điểm nào?  Rõ ràng là một cô gái được chiều chuộng, mười ngón tay chưa từng làm việc nặng nhọc, bên cạnh lại có không biết bao nhiêu người vĩ đại hơn anh mấy trăm lần theo đuổi, nhưng lại khăng khăng muốn ở bên người bình thường như anh...  Vì để chứng minh với anh mình không phải là một con búp bê chỉ biết làm đẹp, cô sẵn sàng từ bỏ cuộc sống xa hoa sung sướng, học cách giặt quần áo, nấu nướng, làm việc nhà, bắt đầu hiểu được cảm giác của người bình dân. Thậm chí có ý nghĩ kỳ lạ là "dùng cảm giác để yêu đương".  Tất cả sự thay đổi này chỉ để nói cho anh biết, cô là cô gái đáng để anh yêu... *** #REVIEW: NỢ EM MỘT HẠNH PHÚC Tác giả: Lâu Vũ Tình Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã Tình trạng: Hoàn Review bởi: Trần Thụy Thùy Lam - fb/hoinhieuchu ???? Trong một lần tình cờ mua sách cũ, nữ chính Thải Lăng có được quyển ghi chép kẹp trong quyển sách ấy, đó là quyển ghi chép vẩn vơ về tâm trạng và những nỗi lòng thầm kín của một chàng trai trẻ. Tình cảm sâu sắc ấy đã khiến cô cảm động. Duyên trời đưa cô đến gặp chàng trai tác giả quyển ghi chép cũ ấy qua một lần tai nạn giao thông, cô là thủ phạm, anh là nạn nhân. Để bù đắp cho anh, giúp anh hồi phục vết thương tốt, cô đến giúp việc cho anh ở cửa hàng sửa máy tính. Tính cách anh lầm lì ít nói, như một pho tượng gỗ ngốc nghếch, nhưng đằng sau vẻ ngoài ấy là một trái tim chân thành say đắm. ???? Thải Lăng quý mến anh, yêu thương anh nên làm tất cả để theo đuổi và ở bên anh. Là một thiên kim tiểu thư nhà giàu, thế mà cô không ngại leo bộ 6 tầng lầu lên nhà anh mỗi ngày để lo cơm nước giặt giũ dọn dẹp nhà anh, thậm chí chỉ để đợi anh về nói một câu chúc ngủ ngon. Dần dà, cô tiến vào lòng anh và bám rễ nơi đó. ???? Nhưng đúng lúc tình cảm họ đang mặn nồng thì cô gái tình đầu của anh quay về chỉ trích cô thậm tệ vì tưởng cô dùng thủ đoạn bỉ ổi chà đạp trái tim cô ả và cướp lấy anh. Thấy vẻ chần chừ do dự trên mặt anh, cô mỉm cười đau khổ và bỏ anh đi. Tám năm sau, tình cờ gặp lại nhau, giờ cô là giám đốc trẻ trung xinh đẹp, con gái chủ tịch, anh là nhân viên IT quèn trong công ty cô. Tám năm qua, anh đã hiểu rõ thấu triệt trái tim mình, rằng người anh thực sự yêu là ai, người đáng để anh yêu là ai. Anh muốn chuộc lỗi những sai lầm của mình trong quá khứ, bắt đầu theo đuổi cô, đem đến cho cô hạnh phúc mà cô xứng đáng. ???? Truyện ban đầu dễ thương, càng về sau càng lằng nhằng phức tạp, mệt mỏi. Mình ráng lết dữ lắm mới đọc được hết. Bản edit cà giựt, lúc tốt lúc không tốt. Tác giả quá sa đà vào miêu tả nội tâm nhân vật, xây dựng nhân vật rõ lằng nhằng, mặc dù nửa đầu truyện tác giả dẫn dắt rất hay và cuốn hút. Điểm tự chấm: 5/10. *** Thống kê là một ngành khoa học gồm thu thập, sắp xếp và phân tích các dữ liệu thống kê, tùy vào kết quả phân tích mà cho ra suy luận trong một phạm vi lớn, thế nên trong những trường hợp không có tính xác định vẫn thu được một kết luận phổ biến. Nếu tình yêu cũng có nguyên lý như thống kê, vậy những tư liệu mà tôi thu thập, sắp xếp cùng phân tích đã đủ để đưa ra kết luận trong những trường hợp không có tính xác định được chưa? Nếu tình yêu cũng có tính khoa học. Em là nỗi bận tâm của tôi, không cần nghi ngờ gì nữa. Từ rất lâu trước kia đã tồn tại tận sâu trong đáy lòng, vẫn cứ như thế, từng chút một cất giữ vẻ đẹp của em, nụ cười của em, niềm vui nỗi buồn của em, khiến mỗi khi tôi làm việc gì, vào bất cứ lúc nào cũng sẽ bất chợt nhớ đến em. Phát hiện chính mình đã quá quan tâm tới em, cảm giác này làm ngay cả bản thân tôi cũng thấy sợ hãi. Hoàn hồn lại, tôi mới để ý có một ngón tay đang chọc chọc ở sau lưng mình. Con chuột chết kia, có chuyện gì không biết nói ra hay sao, chọc cái gì mà chọc? Đang muốn quay đầu lại mắng nó vài câu thì Hàng Long Thập Bát Chưởng cực mạnh đã giáng thẳng xuống. Tôi không ngờ thằng chó chết này lại giở trò đánh lén nên cả người bèn nhào về phía trước… Rầm! Bàn bị đổ, sách vở rơi vãi, chén trà vỡ tan, cả lớp cũng ngừng hoạt động. Thầy giáo nhìn về phía bên này, cả phòng lặng ngắt như tờ. Cả đời tôi chưa từng muốn chết đi cho rồi như vào giờ khắc này. “Em này, em có ý kiến gì với bài giảng của tôi sao?”. Đó là một ánh mắt như muốn dồn người khác vào chỗ chết, tin tôi đi! Không, tôi muốn đổi ý, trước khi chết tôi sẽ dần chết tên khốn nạn nào đã đánh lén tôi. Buổi học đầu tiên đã khiến cho giảng viên có “ấn tượng sâu sắc”. Thảm rồi, môn Thống kê trong học kỳ này của tôi coi như tương lai ảm đạm. Kết luận: Hôm nay đã chịu đựng quá nhiều nỗi kinh hoàng, tan học phải đi cầu an thôi. ———- Keng! Khuỷu tay vô ý chạm vào chén nước, khiến nó lăn hai vòng rồi rơi xuống đất. May mắn thay trong nhà trải thảm lông rất dày nên không bị vỡ. Lạc Thải Lăng rút mấy tờ giấy lau nước trên bàn. Sách trên bàn không nhiều lắm, chỉ có một cuốn sách cũ đã cuốn mép không thể thoát khỏi tai nạn. Thống kê. Cô gần như đã quên mất còn có quyển sách này. Từ khi mua về đến nay vẫn đặt ở đó, không có lật qua trang nào. Trên thực tế cũng không cần phải lật làm gì, cô chỉ không muốn bạn mình uổng phí tiền bạc mà thôi. Cuối cùng dưới sự kiên trì của cô ấy, cô đành phải đổi bữa tối thành cô mời. Vẩy cho hết vết nước dính trên mặt sách, một quyển ghi ghép mỏng rơi xuống, do đó, cô phát hiện ra một đoạn ghi chép. Theo suy đoán ban đầu, đây hẳn là vở ghi chép khi đi học kiêm sản phẩm tiện tay viết bậy. Có thể nhận ra được giáo viên dạy môn này vô cùng khô khan cùng nhàm chán, nếu không thì chủ nhân của cuốn vở sẽ không có tâm hồn treo ngược cành cây như thế. Vài dòng cuối cùng làm cho cô vô tình cười ra thành tiếng. Lật đến phần đầu tiên của sách giáo khoa, ngoài vệt nước vừa dính lúc nãy, còn mơ hồ thấy được ở góc dưới bên phải có vết nước đã cũ, xem ra quyển Thống kê này thực sự đã gặp không ít tai nạn. “Tiểu thư, bữa tối của cô có cần tôi bê lên giúp không?” Quản gia gõ nhẹ vào cánh cửa đang khép hờ. Cô thuận tay đem quyển vở kia đút vào trong ngăn kéo, nghiêng người hỏi: “Ba cháu đâu?” “Ông chủ hôm nay bận tiếp khách, nói sẽ không về ăn cơm.” “Vậy à?” Cô nhỏ giọng đáp, hàng mi dài che khuất đôi mắt trong. “Tiểu thư?” “Cháu ăn trong phòng ăn, bác mang đến đó đi”. Cô đứng dậy, nhẹ nhàng rời khỏi phòng. Nhìn thân hình mảnh khảnh biến mất phía sau cửa, quản gia khẽ thở dài. Tấm lưng kia, thoạt nhìn hết sức cô đơn. Biệt thự lớn như vậy, chỉ một phòng ăn thôi mà đã mang cả hai phong cách Trung – Tây, trang hoàng rất thoáng đãng, lịch sự, tao nhã. Chỉ tiếc là chủ nhân rất ít khi sử dụng nó. Đây là cuộc sống của những người giàu có, ông biết, tiểu thư thật sự rất cô đơn. Mời các bạn đón đọc Nợ Em Một Hạnh Phúc của tác giả Lâu Vũ Tình.