Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tân Sủng

“Anh không có tên trong điện thoại của cô, chỉ có ba chữ, hạc đỉnh hồng. Cô cũng không có tên trong điện thoại của anh, chỉ có hai chữ, tân sủng. Chuyện tình của Anh và Cô liệu có đi được đến bến bờ hạnh phúc không?” Văn án vắn tắt đúng ba hàng nhưng đối với tôi, nó lại có một sức hút khó lòng cưỡng lại. Chọn review bộ truyện này, tôi không nghĩ ngợi nhiều đến vấn đề truyện có hay hay không; cái tôi lo lắng thực sự là làm sao có thể giúp độc giả cảm nhận sâu sắc những chuyển biến tâm lý, hạnh phúc khi yêu hay đau khổ tột cũng vì chia xa của các nhân vật trong truyện.  Thôi thì, tham lam một chút, hóa thân thành họ và kể câu chuyện của chính mình. Tôi tên Hứa Kha, là nhân viên bình thường làm việc trong một công ty chứng khoán. Thế nhưng, cuộc sống bình thường ấy đã bị phá vỡ bởi sự trở lại của một người – Thẩm Mộ. Gần mười năm trước, mẹ tôi tái hôn với cha anh, Thẩm Mộ trở thành anh trai, còn tôi là cô em gái nhỏ. Lúc ấy, chỉ mình tôi biết rằng, tự bản thân đang dối gạt chính mình, dùng mối quan hệ “anh em khác cha khác mẹ nhưng chung nhà” để che lấp tình cảm của bản thân.  Yêu Thẩm Mộ, đơn phương trong ba năm trời, đợi đến lúc anh đáp lại nhưng hạnh phúc ngắn ngủi như giấc mộng Nam Kha, chưa trọn một ngày đã chia xa. Anh khẩu khí ngoan tuyệt nói với mẹ tôi – “Dì làm tổn thương người mà cháu yêu nhất, bây giờ cháu cũng cho dì nếm thử mùi vị đó.” Sáu năm trôi qua, tôi luôn cho rằng ân oán trong lòng đã buông bỏ từ lâu; nhưng khi thân ảnh ấy lần nữa xuất hiện trong tầm mắt, sự bình tĩnh trong tôi đã hoàn toàn sụp đổ. Mối quan hệ chỉ thiếu một bước trở thành oán hận lại bị anh biến thành ái muội trong mắt mọi người. Mỗi lời anh nói ra đều khiến tôi “giận đến mức ngứa răng”.  Ép tôi đổi điện thoại, lưu số vào danh bạ, anh “tự nhiên” nói – “Lần đầu tiên, là của anh.” Tự ý mua nội y, buộc tôi phải nhận, anh còn “nghiêm túc” phân tích – “Em xem trên này cái nào cũng có ren, cho dù em có cúi thấp xuống, ngực cũng không bị lộ ra ngoài.” Vào cửa hàng tạp hóa, anh “bình tĩnh” xách túi đựng BVS, thái độ mười phần “anh chồng tốt” không rời tôi nửa bước. Tôi chia tay với bạn trai, nguyên nhân ít nhiều cũng dính dáng đến anh. Nhưng một ngày sau Thẩm Mộ lại tìm đến, nghiêm mặt bảo tôi phải chịu trách nhiệm với anh. Còn có cả việc phải chịu trách nhiệm với đàn ông sao? Tôi nói – “Thẩm Mộ, chúng ta không thể quay lại đâu.” Anh nói – “Ngoài anh ra, em không thể lấy bất cứ ai cả.” Thẩm Mộ… Con người này… Khi đó, tôi rất hy vọng sẽ xuất hiện một cô gái có thể thu phục anh, trừng trị anh, bức chết anh, ngược anh thật nhiều… Nhưng đến khi Thẩm Mộ lại lần nữa rời xa tôi, tôi mới biết…  “Đoạn tình yêu đó, làm sao để quên đi, làm sao có thể quên đi?” … Tôi tên Thẩm Mộ, là “Hạc đỉnh hồng” của một người nào đó. Với tôi, Hứa Kha đúng thật một cô ngốc, vì mối quan hệ “anh em chung nhà”, ngay từ đầu đã chọn cách “yêu thầm… ngọt ngào mà đau thương”. Trước bao nhiêu người, thà chấp nhận đi “hôn phớt” người khác cũng kiên quyết không chịu nhận tôi là người trong lòng của cô ấy. Được rồi… Nếu cô ấy không nhận, vậy thì tôi đành dùng cách riêng của mình ép cô ấy thừa nhận, buộc cô ấy là của riêng mình. Lần đầu tiên rời xa Hứa Kha, vốn muốn vì tương lai của cả hai mà toan tính. Thế nhưng… Mẹ tôi nói, trên đời này ngoài Hứa Kha, tôi muốn lấy ai cũng được. Cha tôi nói, Hứa Kha là em gái tôi, phải chăm sóc thật tốt. Trên thế gian này, hóa ra vẫn còn lý do khiến tôi buông tay cô ấy. Chọn tổn thương Hứa Kha cũng là đả thương chính mình, chỉ mong oán hận đủ giúp cô ấy quên đi đoạn tình cảm sai lầm này.  Sáu năm sau, khi sự thật về thân thế của cô ấy được phơi bày, tôi “mặt dày” trở về nước, quyết theo đuổi Hứa Kha thêm một lần nữa. Hữu duyên hay cố ý xuất hiện thường xuyên trước mặt cô ấy, ái muội trước mặt nhiều người, không ngần ngại cưỡng hôn, tặng nhà, tặng hoa, cầu hôn n lần… Nhiệt tình đến mức chịu “oan ức” nghe cô ấy hỏi “anh có phải là đàn ông không thế?” Hứa Kha lùi một bước, tôi tiến một bước. Hứa Kha tiến một bước, tôi càng không có lý do để buông tay. Khi ấy tôi không hề biết rằng, ngoài tình thân vẫn còn một lý do nữa khiến chúng tôi xa nhau mãi mãi. Hứa Kha… “Anh vẫn luôn nghĩ, trên đời này, chỉ có một lý do khiến anh buông tay em, thực ra thì không phải, còn có cái chết nữa.” ...... Trước khi “sa chân” vào bộ Tân sủng, tôi luôn nghĩ tình yêu là chuyện của hai người. Nhưng khi đọc qua câu chuyện của Hứa Kha và Thẩm Mộ, có lẽ quan điểm này nên thay đổi một chút “Tình yêu là chuyện của hai người, còn kết quả là chuyện của nhiều người”. Sự thật, hai người họ yêu nhau ngay lần đầu gặp gỡ, lại vì nhiều người, nhiều khúc mắc không thể tháo gỡ mà cách xa nhau nhiều năm liền. Nếu bạn hỏi tôi rằng, truyện này có ngược nam không? Câu trả lời của tôi là có. Nhưng sự “ngược” này khi sâu lắng, lúc nhẹ nhàng, lại có nét đáng yêu và đôi khi khiến người đọc phải lắc đầu, bật cười. “Tình yêu và nói dối có một điểm rất giống nhau, khi đã bắt đầu thì khó mà dừng lại”.  Mỗi khi đọc Tân sủng – Tác giả ShiJin không hiểu sao trong đầu tôi luôn hiện lên câu nói đó, cứ như thể nó được viết để dành riêng cho hai nhân vật này vậy. Nếu các bạn đang tìm kiếm một bộ truyện “giải nhiệt” trong mùa hè nóng bức thì Tân sủng sẽ là gợi ý tuyệt vời đấy! ------------------------------ Review by Âu Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Bức tường bên ngoài của biệt thự đã có đủ loại hoa tường vi mọc lên. Đêm tháng tư, bông hoa dưới ánh đèn đường mang theo một thứ ánh sáng nhạt mờ, giống như được ánh trăng rửa sạch. Hương hoa nhẹ nhàng bừng lên trong đêm tối, như có như không. Hứa Kha nhìn biệt thự trong bóng đêm, cảm giác bừng tỉnh như cả một đời đã trôi qua. Nơi đây, cô đã từng sống ở đây ba năm. Khi đó cô còn nghĩ rằng đó là khoảng thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc đời mình, sau khi nghĩ lại, thì ra đó cũng là câu chuyện buồn cười nhất trong cuộc đời cô. Cô nghĩ nhiều nhưng vẫn không thể hiểu nổi, khi đó tại sao cô lại có thể ngốc nghếch như vậy chứ? Chuyện cũ lại từ từ hiện lên, giống như là một chiếc lá cây bị ép khô trong cuốn sách, bị năm tháng nhuộm đến mức ngả vàng khô héo, đã không còn màu sắc và sự tươi tắn như ngày đó nữa, cũng không quá bất ngờ. Nhưng nó lại nhắc nhở bạn, từng có một quãng thời gian rất cẩn thận mà nâng niu trân quí nó, lúc ấy yêu như bảo bối, quay đi quay lại chung quy là đã quên mất rồi. Đã sáu năm rồi, cô chưa từng nghĩ tới sẽ gặp lại Thẩm Mộ. Nhưng tháng trước khi đi ra ngoài xã giao cùng Hoắc tổng, không ngờ trong một bữa ăn lại có thể chạm mặt anh. Anh so với sáu năm trước càng trưởng thành và càng có mị lực hơn, từng cái giơ tay nhấc chân cũng rất đoạt người. Lúc ấy, trấn định của cô cùng với điềm tĩnh của anh khiến không ai nghi ngờ là hai người từng quen biết, càng không có ai nghĩ hai người từng sống chung với nhau dưới một mái nhà ba năm trời. Trong bữa tiệc rượu, khi ánh mắt hai người không biết là vô tình hay cố ý mà chạm vào nhau, cả hai đều rất ung dung thản nhiên. Tiệc tan người đi, mỗi người chạy về một hướng, cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lần gặp lại này, dường như không phù hợp cho lắm. Ngoài cửa khách sạn, anh đang nói lời tạm biệt với Hoắc tổng, cô đang từng bước từng bước đi xuống bậc cầu thang, anh đột nhiên lại nói với cô một câu: "Đã lâu không gặp." Hoắc tổng kinh ngạc hỏi: "Hai người quen biết?" Thẩm Mộ nhìn Hứa Kha, nói với Hoắc tổng: "Cô ấy, có thể tính là em gái của tôi." Hoắc tổng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Hứa Kha hơi mỉm cười, vô cùng khách khí nói ba chữ với Thẩm Mộ: "Không dám nhận." Xong chuyện, Hoắc tổng hỏi Hứa Kha quan hệ của hai người. Khi anh ta nghe được cha của Thẩm Mộ từng là cha dượng của Hứa Kha thì lại kích động đến mức nói năng lộn xộn. "Anh ta có mở tài khoản ở chứng khoán Ngân Hà, tôi vẫn muốn kéo anh ta về phía mình, nhưng lão tổng của chứng khoán Ngân Hà cũng là bạn của anh ta, tôi đã mời anh ta nhiều lần lắm rồi cũng chưa thấy động tĩnh gì, vậy thì tốt rồi, có cô đi nói chuyện thì chắc là sẽ thành công." Hứa Kha tỏ vẻ rất khó xử, "Hoắc tổng, cha anh ấy đã qua đời rồi, mẹ con tôi đã rất lâu không có liên lạc với anh ta, chúng tôi so với người xa lạ cũng không khác lắm đâu." "Tiểu Hứa, cô hãy nói rõ ràng tình hình của chúng ta đi, tài chính của hắn lớn như vậy, giao dịch một lần có thể tiết kiệm được bao nhiêu phí giao dịch là chuyện không cần nói cũng biết." Hứa Kha cảm thấy khả năng không lớn, "Anh ta có tiền như vậy cũng sẽ không để ý đến chút phí giao dịch đó đâu." So sánh với chứng khoán ngân hà, quy mô công ty của các cô thật sự là quá nhỏ, đại khái một vị đại thần như anh chắc không thèm ngó tới đâu. Mời các bạn đón đọc Tân Sủng của tác giả ShiJin.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xông Vào Ngõ Âm Dương - Mộc Hề Nương
Tên gốc: Đại chàng âm dương lộ Thể loại: Đam mỹ, hiện đại hư cấu, huyền huyễn, linh dị thần quái, sảng văn, 1×1, cường công x cường thụ, HE. Nhân vật chính: Độ Sóc x Trần Dương. Edit: OnlyU Beta: Dương San Hô Đầu tiên là vào năm mười tám tuổi vì trên người âm khí quá nặng nên phải kết âm hôn với quỷ. Đến khi tốt nghiệp đại học vào năm hai mươi hai tuổi thì cậu nhận được công văn mời đến nhận chức ở xã khu. Thế là cậu mang theo bài vị của ông xã ở lại thủ đô. Hai. Ban đầu khi biết công việc phải giao tiếp với ma quỷ, đồng nghiệp là thiên sư, Trần Dương từ chối. Sau đó cậu phát hiện tiền lương cực cao, phúc lợi cực tốt. Trần Dương rất tự giác phải kiếm tiền nuôi người nhà sống qua ngày bèn nhận lời. Gỡ mìn: Đại Phúc = địa phủ. Công là quỷ, thụ là người. Thụ âm khí quá nặng, vì mạng sống mà kết âm hôn. Công là boss quỷ giới! Đại boss! Thập điện Diêm Vương cũng là thuộc hạ của hắn! Trong chính văn đề cập đến các địa phương, xin đừng liên hệ với hiện thực. Tất cả nội dung đều là hư cấu! Hư cấu! Hư cấu! *Âm hôn hay “đám cưới ma” là lễ cưới mà cô dâu và chú rể đều đã qua đời hoặc một người còn sống và một người đã chết. Phong tục này vẫn tồn tại ở một số vùng quê xa xôi hẻo lánh ở Trung Quốc. *1 cân của Trung Quốc = nửa kg của mình *** Lục Tu Chi nói: “Anh vốn tên là Lục Tĩnh, tự Tu Chi.” Khấu Tuyên Linh quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt hoài nghi: “Vốn tên là Lục Tĩnh?” Lục Tu Chi gật đầu. Khấu Tuyên Linh “à” một tiếng rồi tiếp tục ăn hết xâu kẹo trong tay. Thái độ rất bình tĩnh, nhưng càng bình tĩnh thì Lục Tu Chi càng bất an, hắn không rõ Khấu Tuyên Linh có kịp phản ứng không. “A Tuyên, em không trách anh?” “Không có.” “Có ý gì?” Khấu Tuyên Linh quay đầu cười với hắn: “Không có ý trách cứ.” Lục Tu Chi lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn đi theo sau Khấu Tuyên Linh chịu sai bảo, quy quy củ củ. Khấu Tuyên Linh hỏi cái gì hắn đáp cái đó, không hỏi thì câm miệng. Khấu Tuyên Linh bỗng hỏi: “Sư tổ Lục Tĩnh?” “Ừm.” “Lúc kết hôn sao không nói cho em biết?” Khi đó hai người kết hôn ở tổ đình Khấu gia, hành lễ bái thiên địa. Lúc đó không nói, cố tình đợi bốn năm sau mới nói. Khấu Tuyên Linh nhìn kỹ Lục Tu Chi: “Anh còn gạt em chuyện gì không?” ... Mời các bạn đón đọc Xông Vào Ngõ Âm Dương của tác giả Mộc Hề Nương.
Phong Vân Tế Hội - Lão Trang Mặc Hàn
Bốn quyển trước nói về từng người một thì đến quyển này là sự mốc nối giữa bốn người với nhaumột cách xảo diệu, vận mệnh của họ sẽ vì các bên mà thay đổi chứ? Phương Khinh Trần sống lại làm cho Sở quốc hỗn loạn yên bình trở lại, nhưng y và Sở Nhược Hồng liệu có thể tái tục tiền duyên, Khinh Trần quyết tuyệt có thể tìm được tình yêu hoàn mỹ hay không… Tiểu Dung vĩnh viễn chỉ biết bỏ ra liệu có định cùng Thanh Cô che giấu đứa bé y một tay dẫn dắt, một mình đối mặt với mưa gió, khi Khinh Trần tính kế Yến Lẫm của y, y lại sẽ thế nào… A Hán đang ngủ say bất tỉnh liệu có tỉnh lại? Địch Cửu có tiến vào Tiểu Lâu không, y thật sự sẽ chết sao? Địch Nhất nhiều lần tìm người trong Tiểu Lâu cầu trợ, cuối cùng ai sẽ giúp y… Phong Kính Tiết vi quy vào đời lần nữa, tìm được hảo bằng hữu Lư Đông Ly của y, y phải làm thế nào để Lư Đông Ly nhận ra mình, tình cảm của y với Lư Đông Ly thật sự chỉ đơn thuần là nghĩa bằng hữu ư… Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 5 - Phong Vân Tế Hội *** “Chúng ta đều có thể trở về, nhưng A Hán không thể cũng sẽ không trở về. Là y đã cắt đứt thông đạo thiên nhân, tuy nói thế giới chúng ta hoàn toàn bất đồng với thiên đình trong tưởng tượng của các ngươi, nhưng quy tắc ước thúc tối thiểu vẫn có. Ngươi cho là y sau khi về, sẽ không bị xử phạt sao?” Nghiêm Lăng cười cười: “Cho nên, chúng ta sẽ không kiên trì muốn khuyên y về, bản thân A Hán cũng chưa chắc muốn về. Bất đồng với chúng ta, tính tình y lười nhác, chỉ cần có ăn có uống có ngủ là thỏa mãn, đối với công nghệ cao… A, không, đối với hết thảy tiện lợi của thiên đình không hề lưu luyến hoài niệm. Lần này y bùng nổ, cố nhiên là vì giúp ngươi cầu một đường sinh cơ, nhưng cũng là vì đã sinh ra hoài nghi và tự hỏi với chế độ của chúng ta, cho nên mới tận mọi lực lượng của mình để phản kháng. Dưới tình huống như vậy, y làm sao có thể về nữa, biết rõ vô lực thay đổi, còn phải tiếp tục bị chế độ kia trói buộc. Y luôn là người cố chấp, đã nhận định thì không chịu quay đầu, y đã không muốn thừa nhận chế độ trong thế giới kia của chúng ta nữa, thì y sẽ vĩnh viễn không quay về.” Địch Cửu yên lặng một hồi, rốt cuộc chậm rãi quay người: “Y không quay về, nơi gọi là thiên đình kia của các ngươi không thể phái người về đây bắt y?” “Thông đạo bị y hủy mất rồi, tối thiểu phải mấy ngàn năm mới có thể trùng kiến, cho dù dựng xong, cũng chỉ có thể từ phàm trần đi lên thiên đình, mà muốn xuống phàm trần nữa, lại không thể nào.” Nghiêm Lăng đưa tay chỉ chỉ phía trên: “Nói cách khác, trên trời đã lười quản phàm thế này nữa, chỉ để lại một thông đạo tương lai, tiếp dẫn những thần tiên bị lạc trong phàm trần chúng ta trở về. Mà nhân gian này, cho dù trời sụp đất nứt, tất cả phàm nhân chết sạch chết tuyệt, thần tiên cũng sẽ không xuống nữa.” Ánh mắt Địch Cửu nhìn chằm chằm Nghiêm Lăng: “Các ngươi đều sẽ trở về?” ... Mời các bạn đón đọc Phong Vân Tế Hội của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.
Cuồng Sủng (Ăn No Sao) - Jilly
Văn án: Ngôn Gia Hứa hoành hành ngang ngược nhiều năm, mãi đến khi có một nhóc con đáng yêu tới nhà, khiến anh phải dụng tâm chăm sóc. Lần đầu tiên đến phòng anh, nhóc con thuận tay cầm theo một quân mạt chược, khi trở về lại ủy khuất mà nói: “Anh Ngôn ơi, cái kẹo sữa này em cắn không được!” “Anh liếm liếm thử xem.” Nhóc con đem “kẹo sữa” mà mình đã liếm qua đưa cho anh. Trời má, có chút đáng yêu! Từ đây cuộc sống hàng ngày “khổ không nói được” của Ngôn công tử bắt đầu. Các anh em chơi bóng rổ, Ngôn công tử ngồi giúp nhóc con ăn cơm. Các anh em chơi game, Ngôn công tử ngồi giúp nhóc con làm bài tập. Các anh em đi vũ trường, ngôn công tử lại về nhà dỗ bé con đi ngủ... Thế là, các huynh đệ đều cho rằng Hỗn Thế Ma Vương đã bị phá hủy hầu như không còn gì. Thế nhưng vào sinh nhật mười tám tuổi, có người thấy Ngôn Gia Hứa đem người ôm trong ngực, cắn môi cô, thanh âm trầm thấp nói: “Ngoan, cho anh nếm thử miệng của em, có phải có vị kẹo sữa hay không?”  *** Thẩm Tinh Lê - hàng vạn sao trời cũng không lấp lánh bằng đôi mắt em. Thẩm Tinh Lê từ khi còn thơ bé đã được bố mẹ gửi đến nhà bà nội sống. Lúc ấy, bố mẹ nói rằng, chỉ qua vài ngày, sắp xếp xong công việc sẽ đến đón cô về. Thẩm Tinh Lê chỉ mới tròn 5 tuổi, tin tưởng vào những lời nói dối ấy, từng ngày dài trôi qua đều vui vẻ chờ đợi chờ đợi. Nhưng Thẩm Tinh Lê không biết rằng, bố mẹ vì muốn có thêm em trai mới, sợ bị phạt bởi chính sách bấy giờ mà đành lòng đưa cô đi xa.  Cô bé con Thẩm Tinh Lê tập quen dần với cuộc sống mới xa lạ ở đây cùng bà nội. Bà nội đối với cô rất yêu thương, bà dẫn cô qua nhà bà nội Ngôn chơi, được ăn nhiều kẹo ngon, xem được hoạt hình rất vui nhộn. Và cô còn gặp được anh trai Ngôn Gia Hứa, rất đẹp trai lại còn tốt bụng. Thế nhưng, dù nơi đây có tốt như thế nào thì cô bé vẫn nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ nhà nhỏ ở quê nhà. Cô bé khóc, muốn trở về.  *** Thẩm Tinh Lê mở to mắt, đã ba sào mặt trời đã cao, ánh nắng từ bức màn phùng chảy xuôi tiến vào, dừng ở to như vậy trên giường. Này trương giường, nàng từ nhỏ liền ngủ rất nhiều thứ. Nhưng lúc này đây cảm giác không giống nhau, có thể là bởi vì nàng là thân thể quang tỉnh lại đi. Đêm qua đại niên ba mươi, khắp nơi đều là pháo thanh, ồn ào đến nàng ngủ không yên. Ngôn Gia Hứa ôm nàng ở sân phơi nhìn một lát pháo hoa, ôn nhu nói: “Nếu ngủ không được, vậy làm chút chuyện dời đi lực chú ý đi.” Sau đó bọn họ ở sân phơi làm lên, ở trong chăn che. Nàng bị vứt đến lên lên xuống xuống, cuối cùng mệt nằm liệt nằm hồi hắn trong lòng ngực. Ngôn Gia Hứa ở tối tăm hạ hôn nàng: “Hiện tại có thể ngủ rồi sao?” Thẩm Tinh Lê cả người run lẩy bẩy, hàm hồ nói: “Mệt nhọc, ta muốn đi ngủ.” Người này như thế nào như vậy nhiều tinh lực? Thẩm Tinh Lê tức giận bất bình nói: “Ngươi có phải hay không uống thuốc đi nha?” Lời này quả thực tìm chết, Ngôn Gia Hứa làm bộ lại đi trị nàng, Thẩm Tinh Lê nhát gan sợ tử địa xin tha: “Ca ca, ta sai rồi sai nhạc, cũng không dám nữa……” Hắn nhướng mày cười, ôm nàng trở về phòng, đem người thả lại trên giường. Mời các bạn đón đọc Cuồng Sủng (Ăn No Sao) của tác giả Jilly.
Vợ Tôi Là Quý Nữ Cổ Đại - Công Ngọc Hạc Minh
Nữ chính xuất thân nhà cao cửa rộng nhưng gia tộc gặp biến cố, cha chú bị chém đầu, mẫu thân và các nữ quyến trong nhà không chịu nổi nhục nhã nên tự sát, nhưng thật ra cha chú không chết mà tìm người chết thay, sau đó liên lạc với nữ chính ra lệnh cho nàng làm này làm kia, nàng không theo nhảy vực tự sát. Không phải vì không hiếu thuận mà là vì cha chú vì bản thân, lúc mẫu thân và nữ quyến trong nhà chết cũng không quan tâm, chết cũng không biết sự thật. Mẫu thân nàng bắt nàng tự sát theo nhưng nàng nghĩ còn rừng xanh không lo củi đốt, trằn trọc vào kỹ viện, cuối cùng được nam trúc mã nạp về làm di nương. Có tình cảm nhưng từ lúc nam trúc mã trốn tránh khỏi bị liên lụy đến gia tộc nàng thì tình cảm đó cũng hết rồi.  Xuyên đến hiện đại nàng không có ký ức của nguyên chủ, sau khi hiểu biết tình cảnh của nguyên chủ, biết được mình được hứa hôn cho một nhà giàu mới nổi thì nàng quyết định nếu đó là người tốt thì nhất định sẽ sống tốt với người ta.  Nữ chính là người cổ đại, là tài nữ, có ngạo khí của quý nữ nhưng cũng bị ảnh hưởng bởi gia giáo cổ đại. Gả chồng theo chồng gả chó theo chó, trinh tiết, nữ chính đã từng ở kỹ viện nên có tâm bệnh, nàng nghĩ mình không sạch sẽ không xứng với ai. Lúc quen với nam chính cũng chỉ là muốn bám lấy cành cây vững chắc để thoát khỏi gia đình đó. sau nữ chính xảy ra chuyện, nam chính gặp được, nàng sợ mình bẩn rồi, khi nam chính nói sẽ nhanh chóng cưới nàng làm vợ nàng rất cảm động, từ khi đó mới bắt đầu mở lòng (Nữ chính không bị làm bẩn đâu nhé, gần thôi).  Nam chính đẹp trai, tính cách hơi chút xấu xa kiểu đàn ông không xấu đàn bà không thương ấy, cả gia đình từ đời ông đến đời nam chính đều là học tra, nên ông nội nam chính muốn cháu mình cưới một cô gái dòng dõi thư hương. Thật ra trước đó nam chính có gặp nguyên chủ một lần rồi, rất không thích nguyên chủ, nhưng lần thứ hai gặp đúng là nữ chính, dần tiếp xúc rồi trúng độc luôn không chữa được.  Đây là đoạn văn hồi nhỏ nam chính viết, đọc rồi cười ngất: Mẹ em rất xinh đẹp, mặt tròn tròn giống quả táo, đôi mắt to như quả nho, mũi dài như hạt lạc, miệng nho nhỏ giống anh đào.  Trong truyện cũng có rất nhiều chân lý, giờ nhiều bạn bị cha mẹ giục kết hôn, câu hay nói là sợ mình sau này về già cô đơn, có câu nói về già viện dưỡng lão còn đáng tin cậy hơn đàn ông. Kết hôn rồi không chỉ phục vụ mình anh ta mà còn phải phục vụ cả gia đình chồng, nấu 1 vạn bữa cơm phải làm việc nhà một vạn ngày, có thai ở nhà sinh con một năm, một năm sau quay lại mình và anh ta sẽ không còn là người của một thế giới. Vì sao đàn ông lại thích tiểu tam hơn, vì ở nhà quen nhìn vợ đầu bù tóc rối, thỉnh thoảng ra ngoài gặp tiểu tam nó biết ăn mặc, biết nói ngọt, đàn ông sao không xiêu lòng.  Thêm nữa là nam nữ chính phụ kiếp trước kiếp này đều liên quan đến nhau, cùng một người, chỉ là kiếp trước đổi sang kiếp sau. Cuối cùng ai đều có nhân quả của bản thân.  Truyện không phải chỉ có ngọt, cũng có lúc hai người gặp khó khăn, nam chính bị đối thủ bắt tay với người trong công ty lừa vào tù, may mà nữ chính từ nguyên chủ biết trước chuyện này nên cuối cùng cũng tìm được cách giải quyết.  Truyện này có rất nhiều đoạn liên quan đến sách cổ, văn hóa cổ, triều đại kim phượng, Lâu rồi mình không review nên có lủng củng, truyện đọc rất hay, các nhân vật phụ đều đáng yêu, có nam nữ phụ nhưng tầm nửa truyện là xuống đài hết xuất diễn. Đừng vội nhìn review của mình mà quyết định tính cách nữ chính. Bộ truyện này rất đáng để bỏ thời gian ra đọc. *** Nửa cuộc đời của Lục Văn Tinh, hiếm khi bị người hãm hại. Có thể đểhắncoi là đối thủ đều là những ngườiđãlàm chohắnthậtsựnếm trái đắng. Cháu trai của Vương gia làmộttrong số đó,khôngthểkhôngthừa nhận đối phương làmộtngườithậtsựcó bản lĩnh, hãm hại người còn thiếu kinh nghiệm làhắn. Nhưng bù lại sau khi trở vềhắnsẽkhôngđể đối phương trong lòng, dù sao sau đóhắnrời xa trung tâm thành phố W, việc buôn bán cũng dần dầnkhôngcó gì cần lui tới. Mà nghenóiđối phương bịanhem nắm được nhược điểm, trong lúc nhất thời ốc cònkhôngnổi mình ốc, Lục Văn Tinh cũng ném chuyện này ra sau đầu,khôngngờ hôm nay lại đụng mặt, bên cạnh còn có người congáichân ái của Trương Thần. Ánh mắt củahắnchuyển quanh giữa hai người, liên tưởng đến thân phận người phụ nữ tốt nghiệp trường IVY League danh giá, nhất thời hiểurõ“thậtsựlà lợi hại, vì chút đồ này nọ ngay cả người phụ nữ của mình cũng mang ra bán.” Làm chohắnbịmộtvố đau, Lục Văn Tinh từ trước đến nay trở thành nhân vật (trong tác phẩm văn học, nghệ thuật), hôm nay xem rakhôngphải người ta có bản lĩnh mà là lúc đầu bản thân quá kém, thua trong tay tên oắt con như vậy. hắncoi thường loại này nhất, chuyện gì cũng để nữ nhân ra mặt,khôngcó tiền đồ. Vương Quan Lâm sắc mặt có chút khó coi, vừa mới chuẩn bị mở miệngđãbị người bên cạnh đè lại cánh tay. Giản Man tiến lênmộtbước: "Lục tiên sinhnóikhôngnên quá khó nghe,khôngnóiđến trước đây giữa chúng ta làanhtình tôi nguyện, các ngươi tài nghệkhôngbằng người, cũngkhôngoán đượctrênđầu người khác." Lục Văn Tinh nhìn quần áo cao quý bình tĩnh chuyên nghiệp,mộtdạng nữ nhân khôn khéo giỏi giang,khôngrõđầu óccôta phát triển thế nào. Cảm thấy bản thân hi sinhthậtvĩ sao? Theo trò vui này, vẫn kính dâng vĩ đại như vậy, cũngkhôngbiết nhiều năm đọc sáchđiđâu. Lục Văn Tinh lười phí lời với bọn họ "Hừ"mộttiếng mang ngườiđiđến bên kia. Vương Quan Lâm nhìn bóng lưng nam nhân, trong mắtmộtmảnh ám trầm. Tình huống Vương giakhôngkhá hơn Dịch gia bao nhiêu.khôngphảinóibố mẹ mặc kệhắnchơi bời mà là lão gia tử có thể sinh, chín con trai hơn hai mươi cháu trai, toàn bộ nhìn chằm chằm vào gia sản,hắnnỗ lực bao nhiêu mới bộc lộ tài năng. ... Mời các bạn đón đọc Vợ Tôi Là Quý Nữ Cổ Đại của tác giả Công Ngọc Hạc Minh.