Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bệnh Viện Sản Khoa

“Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh.” Trong bệnh viện sản khoa Đại Chính, có một khoa rất đặc biệt, khu sản 3, nơi nhận nam giới có gen X ẩn, có thể có thai và sinh con. Và chủ nhiệm của khu sản 3 chính là Hà Quyền, vị bác sĩ nổi tiếng nhất nhì trong nghề. Quan trọng hơn hết, vị bác sĩ này chỉ mới 35 độ xuân xanh, gương mặt “hoa nhường nguyệt thẹn”, xếp hàng chuẩn soái ca nếu như vị này không mở miệng. Có thể nói trình độ chuyên môn tỉ lệ thuận với trình độ độc miệng của chủ nhiệm Hà. Chuyên vụ Trịnh Chí Khanh, tốt nghiệp chuyên ngành luật sư ở đại học bên Mỹ, cổ đông của bệnh viện Đại Chính cũng là người đại diện về mặt pháp luật của bệnh viện Đại Chính. Đồng thời chuyên vụ Trịnh còn có chức vụ hết sức đặc biệt, chính là người yêu cũ của Chủ nhiệm Hà, hay nói cách khác, người bị Chủ nhiệm Hà Quyền “đá” mười năm trước.   Vào một ngày đẹp trời của mười năm xa cách, Trịnh Chí Khanh và Hà Quyền gặp lại nhau, Hà Quyền đón tiếp chuyên vụ Trịnh một cách hết sức là đặc biệt, phun toàn bộ sữa trong miệng lên áo con người ta. Lúc người ta gọi lại thì có cảm giác như là dịch bệnh cần phải lảng tránh càng xa càng tốt. Hai người lần đầu tiên gặp sau khoảng thời gian dài không gặp kết thúc trong sự vội vàng và lạnh nhạt của Hà Quyền. Nhưng mà hai người làm chung một bệnh viện, dù có lảng tránh cỡ nào, trốn tránh nhau ra sao thì “ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp”, muốn không có liên hệ gì khi là đồng nghiệp của nhau cũng khó. Và lần gặp thứ hai của đôi bạn trẻ chính là vị hôn phu hiện tại của Trịnh Chí Khanh, Lạc Quân Hàm, tới gặp Hà Quyền, và tất nhiên, miệng Hà Quyền vốn chẳng phải hiền lành, cũng không phải người có thể nhẫn nhịn, nên chạy đi gặp Chí Khanh để nói về việc người yêu mới của người yêu cũ tìm gặp người yêu cũ. Một hồi mỉa mai và đấu khẩu giữa tình cũ và tình mới của Chí Khanh. Nhưng mà vị hôn phu gì gì đó, chỉ là mây bay thôi, bởi vì Lạc Quân Hàm là dành cho người đàn ông khác rồi. Sau khi chia tay với vị hôn phu, Trịnh Chí Khanh mới biết mình vẫn còn tình cảm với Hà Quyền, thích Quân Hàm cũng bởi vì từ Quân Hàm mà có thể tìm được bóng dáng của Hà Quyền. Nhưng mà mọi người đọc tới đây đừng nghĩ bạn công tra nhá, tại hoàn cảnh ép buộc, thích Quân Hàm nhưng chỉ dừng lại thích của những người bạn mà thôi. Còn chân ái tất nhiên vẫn là chủ nhiệm Hà rồi. Khúc nhạc đệm vị hôn phu này cũng xem như là một bước tiến trong đoạn tình yêu của Trịnh Chí Khanh và Hà Quyền. Cuộc sống bệnh viện của họ, xoay quanh những bệnh nhân, xoay quanh những sản nam, xoay quanh công việc chào đón những sinh mệnh mới của Hà Quyền ở khu sản 3, còn về phần Trịnh Chí Khanh thì ở bên cạnh Hà Quyền quan tâm chăm sóc Hà Quyền một cách âm thầm lặng lẽ. Mỗi lần Trịnh Chí Khanh gặp Hà Quyền, là y như rằng mỗi một lần Hà Quyền xuất hiện điều không may, nên đối với Hà Quyền, Trịnh Chí Khanh chính là khắc tinh của cuộc đời anh. Cho nên đối với việc Trịnh Chí Khanh lại gần là Hà Quyền phải tránh khẩn tránh cấp, đến nỗi mà muốn ghi trước cửa là: "Trịnh Đại Bạch và Chó không được đi vào”. Nhưng mà dù tránh như tránh bão thì cả hai người đều định trước là của nhau, với lại hai người đều là “tình đều khó quên”, cho nên về lại bên nhau là điều hiển nhiên. Nhưng trong khoảng thời gian va chạm sau mười năm xa cách, hoá ra 10 năm trước chia tay ai cũng có nỗi khổ tâm riêng, một người ra đi không nói vì muốn mạnh mẽ hơn, có bản lĩnh hơn để bảo vệ người mình yêu. Một người chia tay vì người kia lại không hiểu được tính cách của mình là cần mình và người mình yêu cũng đối mặt chứ không phải là sự bảo hộ. Cả hai người đều mạnh mẽ, thì tất nhiên phải có một người mềm mỏng lại để dung hòa, vì thế ai yêu nhiều hơn tình cảm thì người đó sẽ xuống nước. Và tất nhiên, bạn công của chúng ta bao thầu phần này. Có lẽ năm họ ở độ tuổi tầm 20, vẫn chưa chín chắn, vẫn chưa có đủ bản lĩnh để quyết định cuộc đời mình, họ đã gặp nhau, nên định trước là họ phải chia xa, nhưng sau 10 năm gặp lại, sự trưởng thành, sự từng trải đã giúp họ có thêm sức mạnh để nắm chặt đoạn tình cảm này của mình. Xung quanh hai nhân vật chính, là dàn nhân vật phụ và cũng là những đoạn tình cảm vừa hài hước, vừa cảm động. Giống như người anh trai của Trịnh Chí Khanh-Trịnh Chí Kiệt với người chồng trước Hòa Vũ, hay Hàn Tuấn và Tang Đào, Âu Dương Thiều Hoa với Lạc Quân Hàm, và còn rất nhiều những chuyện trước phòng sinh, trước mỗi lần vượt cạn của những sản phụ nam và người đàn ông của đời họ, thâm tình có, tra nam cũng có. Truyện thiên về y học rất nhiều, nhưng sau mỗi một căn bệnh mà một sản phụ nam mắc phải chính là mỗi một câu chuyện phía sau, tuy dài nhưng đọc không ngán, có lẽ là cách tác giả viết tình huống truyện làm cho lôi cuốn trong mỗi câu chuyện, hay cũng có lẽ là xen lẫn những đoạn tình cảm của bác sĩ y tá trong bệnh viện, và thêm một điểm cộng nữa là mỗi lần bạn Hà Quyền châm chọc là mỗi một lần cười đau bụng. Dưới đây chính là đoạn trích bạn Hà Quyền chửi tra nam té tát: “Cháu trai kia quá không phải thứ gì, có khả năng đi đáng quyền kích thích thú ha, ra tay với người mang thai, quả thực là một tên tra. Tôi nói loại rác rưởi này không nên ra đời, hồi đó cha hắn nên bắn lên tường, sự ra đời của hắn chứng tỏ tuyệt đối là thư xin lỗi của nhà máy bao cao su! Sống lãng phí lương thực, chết lãng phí thổ địa, nửa sống nửa chết còn lãng phí không khi!” Truyện có lúc thăng lúc trầm, vừa vui vừa ý nghĩa, truyện đọc thư giãn sau những chuỗi ngày căng thẳng. À với lại mọi người đừng ngại khi chưa edit ngoại truyện nha, tại vì nghe editor bảo ngoại truyện cũng không liên quan đến chính văn lắm đâu, cho nên cứ yên tâm nhảy hố nhá! #Bèo - fb/reviewdammyngontinh *** Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh. 7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?" "Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110." "Mở mấy ngón?" "3 ngón." (Trong sản khoa, khi phụ nữ sắp sinh bác sĩ sẽ kiểm tra tình trạng sinh nở bằng ngón tay, nếu từ 3-5 ngón tay thì phải vào phòng chờ sinh, còn nếu là 10 ngón thì phải đi đẻ lập tức. Nhưng hình như cách này tui không thấy ở Việt Nam có thì phải, tra tiếng việt bằng GG tui không thấy, nhưng tra baidu thì nói vậy) "Huyết áp bao nhiêu?" "150/117." Huyết áp có chút cao, nhưng không đợi được nữa, thế là Hà Quyền dứt khoát: "Đẩy vào phòng giải phẫu, mổ!" Ra ngoài tìm người nhà bệnh nhân ký tên, không đợi đối phương xem xong một trang giấy, Hà Quyền rút bút ra nhét vào trong tay người ta, gầm gào nói: "Đều là văn kiện tiêu chuẩn, xem cũng không thể sửa, nhanh ký, nếu không đứa nhỏ không còn mạng!" Người nhà bị cậu dọa bối rối, tay run vành mắt đỏ ký ra nét chữ giống y con nhện giạng chân. Ký xong, người nhà âm thanh run rẩy nói: "Chủ nhiệm Hà, vô luận như thế nào, ta đem người lớn...... Người lớn giữ lại nhé......" Xem phim truyền hình nhiều rồi nhỉ ông anh? Hà Quyền không có thời gian nói nhảm với hắn, trong chớp mắt chạy thẳng tới phòng giải phẫu khu sản 3. Khu sản 3 chuyên môn nhận nam giới có gen X ẩn, bởi vì loại người này chiếm tỷ lệ dân số chưa tới 10%, cho nên theo đạo lý mà nói Hà Quyền hẳn là người ung dung nhất. Nhưng trên thực tế, cậu thật sự là ngủ sớm hơn gà muộn hơn chó. Khu sinh 3 luôn cực kỳ không dễ tuyển người, từ bác sĩ đến hộ sĩ, chủ yếu là người nguyện ý lựa chọn khoa này quá ít. Hà Quyền là bộ phận HR của viện tốn số tiền lớn từ bệnh viện khác đào tới, nghe nói hồi đó người ta hỏi cậu tại sao muốn chọn sản khoa, cậu liền đáp lại 2 chữ - NHIỀU TIỀN. (HR (Human Resource): Nguồn nhân lực) 9h, Hà Quyền đội một đầu tóc vốn xoăn bị mũ giải phẫu đè tới lộn xộn, ngáp ngồi vào trong phòng họp ăn sáng. Chủ nhiệm Cao khu sinh 2 vừa nhìn thấy cậu vội vàng hỏi: "Chủ nhiệm Hà, ông chủ khách sạn suối nước nóng lần trước giới thiệu cho cậu, sao cậu nói với người ta là cậu ra nước ngoài hả? Hôm qua hắn còn gọi điện thoại hỏi chị là cậu bao giờ thì về đấy." "Chị Cao, chị cứ nói với ông ta em chết ở nước ngoài rồi." Hà Quyền hút sữa đậu nành, mắt cũng lười mở. Từ đêm tới vừa rồi tổng cộng mổ 4 người, hiện tại cho cậu cục gạch gối lên cũng có thể ngủ. Nếu không phải hôm nay chuyên vụ mà ban giám đốc bệnh viện phái tới tới nhậm chức, cậu ngay cả hội nghị thường kỳ cũng không tới tham gia, sớm làm ổ ở trên sofa phòng làm việc ngủ bù rồi. "Đừng kén nữa, kén nữa là cậu qua 35, ngưỡng lớn tuổi rồi." Chủ nhiệm Phan khu 1 cười khanh khách mà nhìn Hà Quyền. Hà Quyền rốt cục chậm rãi mà mở mắt ra, con ngươi đen láy bởi vì thiếu ngủ mà hơi có vẻ ảm đạm. Cậu vẩy ống hút trong miệng ra, nói: "Chị Phan, em cả ngày không làm gì khác, chỉ đấu trí đấu dũng với đám ba ba kia, không một ai lên giường đẻ không hối hận. Đêm qua có 1 người, em tới, bóp cổ chồng không buông tay, chửi phải gọi là rung động đến tâm can. Em liền hoang mang, chị nói hồi đó có cái công phu kia làm gì mà không được, lại cứ phải con mẹ nó dùng để tạo trẻ con. Em sau đó cho hắn một biện pháp giải quyết - Buộc ga-ro chồng chú mày lại. Ha, hắn lập tức câm miệng." (Buộc garo: Một phương pháp tránh thai) Chủ nhiệm Cao và chủ nhiệm Phan bị cậu trêu tới ngửa tới ngửa lui, đang cười, viện trưởng đẩy cửa đi vào, vỗ vỗ tay ra hiệu 3 chủ nhiệm chú ý hình tượng chút. Người đàn ông cao đi theo phía sau viện trưởng đi vào, mặc tây trang 3 món thẳng thớm, tóc chải tỉ mỉ, mặt mày thâm thúy biểu tình trầm ổn, nhìn khí chất khí là loại thanh niên tài tuấn du học về. Mời các bạn đón đọc Bệnh Viện Sản Khoa của tác giả Vân Khởi Nam Sơn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Linh Sơn - Từ Công Tử Thắng Trì
Mai Khê, sinh viên chưa tốt nghiệp của đại học Trung Y Dược Bắc Kinh, từ thuở nhỏ phiêu bạt giang hồ, gian nan vào được đại học. Thế nhưng vừa học đến năm thứ hai thì hắn lại gặp một lần kỳ ngộ ngoài ý muốn mà xuyên qua, đi tới thời điểm nhà Đường đang hưng thịnh. Hắn kinh ngạc phát hiện, nơi mình tới không quá giống trong lịch sử. Những sự vật thần thoại chỉ tồn tại trong truyền thuyết tiên hiệp lại xuất hiện chân thật xung quanh hắn. Hắn phải làm sao đây? Là lịch sử ghi chép sai lầm, hay bởi vì hắn đến mới sáng tạo ra lịch sử mà hậu thế chứng kiến? *** Bất cứ ai trong chúng ta đều vẫn luôn không ngừng ao ước được một lần xuyên qua hoặc trọng sinh, để có thể trả lại tất cả tiếc nuối trong lòng. Truyện mỗi người đều hi vọng có thể xây dựng thế giới của mình thành một tòa Linh Sơn hoàn mỹ như Long huyết chiến thần, thế nhưng đến cuối cùng thì sao? Vẫn là một câu cổ ngữ kia — Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. (Linh Sơn chính là ở trong tâm của bạn) Đôi lời người dịch:  Đầu tiên, xin lý giải qua một chút từ Linh Sơn. Linh Sơn ở đây ám chỉ nơi có Phật Như Lai. Hiển nhiên, mỗi người đều muốn có một nơi bình yên cực nhạc như vậy của riêng mình. Câu "Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu" nguyên bản đầy đủ là: "Phật tại Linh Sơn mạc viễn cầu, Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. Nhân nhân hữu cá Linh Sơn tháp, Hảo hướng Linh Sơn tháp hạ tu." (Phật tại Linh Sơn không cầu đâu xa, Linh Sơn chính ở trong tâm của bạn. Mỗi người đều có một tháp Linh Sơn, Hướng vào tháp Linh Sơn ấy mà tu).  Bộ truyện này đã khá cũ, cũng từ năm 2008 như bộ Tây Du Nhất Mộng. Thế nhưng mỗi khi nhớ đến nó, cảm giác của tôi luôn là bước vào một thế giới mơ mơ hồ hồ trong làn sương khói. Tiên hiệp mà lãng mạn hoài tình, quả thật hiện giờ chẳng tìm được mấy bộ tương tự như vậy nữa... *** Khúc giáo sư khẽ gật đầu: - Lời kia tôi nói, đương nhiên tôi cho rằng có thần tiên, tổ tiên nhà tôi còn ghi chép lại, tôi tin tưởng các ngài ấy sẽ không lừa gạt hậu nhân. Mai Khê: - Vậy sao em chưa từng thấy thần tiên ạ? Cũng chưa bao giờ nghe nói có người nào gặp được thần tiên? Khúc giáo sư: - Nếu em đọc các cuốn sách về lịch sử, tôi nói là tất cả tư liệu sử chí chứ không chỉ tiểu thuyết dã sử, sẽ phát hiện ghi chép về thời Đường là thần tiên lẫn lộn cùng với phàm nhân, ra cửa gặp thần tiên không phải là việc gì lạ… Nhưng có rất ít người biết, Đại Đường có một người tên là Chính Nhất tổ sư, nghe nói ông ta định ra quy củ phân rõ ranh giới thần tiên và phàm nhân, cho nên sau này có rất ít người gặp được thần tiên, coi như gặp được cũng không biết, mà biết cũng sẽ không nói. Chính Nhất tổ sư? Trong đầu Mai Khê chợt lóe lên ký ức khi Mai Thái Công nói về pháp thuật, tại sao giờ Khúc giáo sư cũng nhắc tới người này? Thật sự là rất kỳ diệu! Hắn hỏi tiếp: - Người đó tên là Chính Nhất tổ sư ạ? Ông ta định ra quy củ gì thưa giáo sư? Khúc giáo sư: - Chính Nhất tổ sư định quy củ gì tôi cũng không rõ lắm, sự tình có khi chỉ là truyền thuyết, nhưng người này tuyệt đối thật sự tồn tại. Hai mươi năm trước, tôi căn cứ theo ghi chép của tổ viên mà đến Giang Nam tìm truyền nhân của Chính Nhất tổ sư, thật đúng là gặp được. ... Mời các bạn đón đọc Linh Sơn của tác giả Từ Công Tử Thắng Trì.
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa - Lam Bạch Sắc
N năm sau, vào ngày họp mặt bạn học cũ, do lâu ngày mới gặp lại nhau không biết là ai kích động đề nghị chơi trò “Ai là bạn tốt”. Ngày còn đi học hai người vốn không thân thiết lại bị ghép thành một đôi, quả thật chính là một vụ tai nạn. Hỏi: “ Tên của cô ấy là gì?” Đáp: “Nhậm Tư Đồ” Hỏi:  “Ngày sinh nhật?” Đáp: “ Không biết.” …… ngày 11 tháng 10. Hỏi: “Biệt danh của cô ấy ở trường?” Đáp: “Không biết.”………Đồ Đồ Tai To. Hỏi: “ Từng đảm nhiệm chức vụ gì ở lớp?” Đáp: “Quên rồi!”…..Lớp trưởng môn Tiếng Anh. Hỏi: “Minh tinh mà cô ấy thích nhất?” Đáp: “ Năm đó minh tinh nào nổi tiếng nhất? Vương Phi? Tôi đoán là Vương Phi!”…….. Clark Gable.Cô ấy vĩnh viễn chỉ thích Clark Gable – Loạn thế giai nhân. Hỏi: “Cô ấy thích nhất phim điện ảnh nào?” Đáp: “Tôi thật sự không nghĩ ra, cho qua.”………Đã nói rồi mà. Hỏi: “Trời ơi! Tôi đã mở đường tha cho cậu qua 5 câu rồi, câu kế tiếp không được cho qua nữa đấy. E hèm! Trong 3 năm học cùng nhau, cậu có làm chuyện gì có lỗi với cô ấy không? ” Đáp: “ Làm ơn đi, tôi với cô ấy nói chuyện còn chưa tới mười câu, làm sao làm chuyện có lỗi với cô ấy chứ?”….. Chỉ có buồi lễ tốt nghiệp, đêm đó người che mắt, hôn em chính là tôi. Hỏi: “Tư Đồ, cậu thật đúng là xui xẻo, khi không lại rút trúng chung đội với tên tiểu tử thối này! Tôi cũng không nhẫn tâm thay cậu hỏi vấn đề cuối cùng này!” Đáp: ╮(╯▽╰)╭  Hỏi: “Thời Chung, cậu lo mà giải quyết hậu quả đi, bây giờ cậu có muốn trả lời với cô gái đáng yêu này không, chung quy cậu có chép đáp án của lớp trưởng không?” Đáp: “ Mình nghĩ………….bọn các cậu đều chép đáp án của cô ấy, mình không có, môn Anh Văn từ trước đến nay mình đều nộp giấy trắng.”……….. Anh yêu em.   *** Người quản gia này đã sớm không phải là người năm đó mà Tôn Dao biết, cô cũng có nghe nói, sau khi cô rời khỏi nhà họ Từ, không bao lâu sau tất cả những người giúp việc đều bị sa thải, nhà họ Từ làm như vậy, không phải không cảm thấy xấu hổ, nhưng vẫn lừa mình dối người thay đổi tất cả người làm. Hiện tại, Từ Kính lại muốn làm chuyện bịt tai trộm chuông? Tôn Dao thật cảm thấy bản thân đã quá xem trọng anh ta: “Nói không lại liền muốn đuổi tôi đi. Họ Tự, anh bây giờ cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi.” Tôn Dao hùng hùng hổ hổ bị quản gia đuổi ra ngoài, một đường bị kéo xuống lầu một rồi bị mang ra khỏi cửa chính nhà họ Từ, mắt thấy bản thân sắp bị ném ra ngoài hoa viên, trong nhất thời cô cũng không biết bản thân kiếm đâu ra sức lực, trực tiếp vung tay một cái, người quản gia cường tráng hơn bốn mươi tuổi cứ như vậy mà bị cô đẩy ngã trên đất, cả người đau đến mức không bò dậy nổi. Lúc ấy Tôn Dao không hề cảm thấy có một chút ác độc, chỉ lo hướng vào trong. Cô hôm nay không buộc anh ta dừng việc mời luật sư, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ là Tôn Dao không ngờ, khi cô chạy vào phòng ngủ chính thì lại nhìn thấy tình cảnh đặc biệt như vậy--- Mặt mày Từ Kính trắng bệch khó khăn vịn lấy cạnh bàn. Thấy cô đột nhiên trở lại, anh ta sửng sốt một chút, nhưng cũng không để ý nhiều như vậy, mở miệng hỏi cô: “Lão Tống đâu?” Tôn Dao đứng cứng ngắc tại chỗ: “…Anh…Chuyện gì xảy ra vậy?” Từ Kính không để ý tới lời cô, kéo cây gậy từ bên giường qua, khập khiễng đi qua cô tới căn phòng cách vách. Tôn Dao đuổi kịp sang căn phòng cách vách thì thấy anh ta kéo một cái ngăn kéo, trong ngăn kéo để bình thuốc, tay của anh ta đã run rẩy quá mức, vừa mở nắp bình ra, cả lọ thuốc liền bị đổ đầy ra mặt đất. ... Mời các bạn đón đọc Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa của tác giả Lam Bạch Sắc.
Tháng Ngày Ta Đã Qua - Tình Không Lam Hề
Câu chuyện tình yêu đẹp đẽ mà tàn khốc. Trị thương cứu người là đánh giá của Thẩm Trì về nghề nghiệp của Thừa Ảnh. Những gì cô làm đặt bên cạnh thế giới của anh là sự trớ trêu của số phận, tình cảm của họ dành cho nhau như một trò đùa của tạo hóa. Cô chỉ cần lặng yên đứng đó sẽ khiến anh liên tưởng đến điều tốt đẹp nhất và bình yên nhất trên thế gian. Nhưng, những điều này vốn không hề tồn tại trong thế giới tối tăm và nguy hiểm của anh. Định nghĩa về tình yêu chưa bao giờ chỉ là ngọt ngào, phải trải qua rèn giũa và dằn vặt, cũng sẽ có những thời điểm cãi vã vụn vặt, cho đến khi chúng ta chân chính hiểu biết lẫn nhau, cầm tay nhau sống quãng đời còn lại. Những ngày tháng cũ không thể quay trở lại, mối tình thuần khiết trải qua bao đau thương và vương vấn. Yêu càng sâu đậm lòng càng thương đau. Tháng ngày ta đã qua có lẽ tất cả đều đã thay đổi, chỉ có tình yêu vẫn chưa từng đổi thay. *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Thừa Ảnh vừa mong đợi, vừa sợ hãi trước nơi mà Thẩm Trì nói. Khi màn đêm buông xuống, cả thành phố giăng đầy đèn lồng hoa, cô mới theo anh đến một thế giới trác táng. Đó là nơi khác hẳn với cảnh tượng ban ngày, thậm chí trong ý thức của cô, cuộc sống ban đêm này có khác biệt quá lớn. Anh đưa cô đến sòng bạc ngầm. Cô thề rằng, trước buổi tối hôm nay, cô thậm chí còn không biết Vân Hải có tồn tại một nơi như thế này. Ánh đèn rực rỡ, người người đông đúc. Khách đánh bạc ở đây rất phong phú, không cùng giới tính, không cùng tuổi tác, không cùng màu da, nhưng cùng tụ tập ở đây để phô trương sự giàu có của họ. “Không phải tất cả mọi người đều có thể vào đây”, khi Thẩm Trì nói, anh dẫn cô ra lan can tầng ba đứng, từ đây có thể thấy toàn bộ cảnh náo nhiệt nơi đây, “Hơn nữa thắng thua và giao dịch ở đây cũng không nhất thiết phải bằng tiền.” “Còn gì nữa?”, cô vịn vào lan can chạm hoa, ánh mắt nhìn xuống đám khách đánh bạc như điên cuồng, vô thức hỏi. ... Mời các bạn đón đọc Tháng Ngày Ta Đã Qua của tác giả Tình Không Lam Hề.
Tha Thứ Tình Yêu - Tình Không Lam Hề
Câu chuyện về một Ôn Vãn trở về nước sau hai năm ở Châu Âu, mang trong mình vết thương lòng khó có thể phai mờ, và một Vệ Phi, ngọn nguồn của tất cả. Liệu nên tiếp tục hận, hay lựa chọn tha thứ, buông tay?  *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Năm ngày sau Vệ Phi xuất viện. Được bác sĩ cho phép, anh trở lại biệt thự nghỉ ngơi. Sau đó, lại qua hơn nửa tháng, anh có thể xuống giường ngồi xe lăn để hoạt động, nhưng mỗi ngày thời gian ngồi không được vượt quá bốn giờ. Mà ở giai đoạn này, tôi xin nghỉ phép ở công ty, ở lại chăm sóc anh. Tất cả giống như lại trở về ngày trước, lúc nhàn hạ, anh làm việc, tôi thì đọc sách ở thư phòng, khi đến lúc, liền đốc thúc anh về giường nghỉ ngơi; mỗi ngày cùng nhau ăn cơm, ngồi cạnh nhau ở bàn ăn, tôi không còn cảm giác cô độc, nhìn những món ăn trong chén anh tỉ mỉ gắp cho tôi, trong lòng liền dâng lên ấm áp. Vệ Pohi nói không sai, tôi vẫn luôn là người kiên cường độc lập. Không có anh bên cạnh hai năm, tôi vẫn có thể sống rất tốt, cho dù vẫn không quên được ngày trước, cho dù tình trạng đó tốt, nhưng vẫn tồn tại một phần giả tạo. Nhưng bây giờ, tôi phát giác, mình đang bất tri bất giác trở lại quá khứ có chút lệ thuộc đó, có chút quật cường, thỉnh thoảng sẽ đối với anh làm nũng, có khi lại sẽ vì hành động vô ý của anh mà dâng lên cảm xúc ấm áp —— tôi phát hiện, tôi đang lần nữa từ từ lâm vào tình yêu. ... Mời các bạn đón đọc Tha Thứ Tình Yêu của tác giả Tình Không Lam Hề.