Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Pháo Đài Cấm

Chuyện kể về Billy, một cậu bé mười bốn tuổi nghịch ngợm, chán học, tò mò về sự phát triển cơ thể phụ nữ. Cậu lên kế hoạch cùng nhóm bạn thân của cậu cho “cuộc phiêu lưu” trộm tờ tạp chí Playboy tại một tiệm tạp hóa, để ngắm nhìn những bức ảnh nóng bỏng của cô người mẫu Vanna White và photo những bức ảnh đó để bán cho các bạn trong trường. Từ đó, những chuyện dở khóc dở cười xảy ra xung quanh “cuộc phiêu lưu” của cậu và nhóm bạn. Một điều trớ trêu trong “cuộc phiêu lưu” ngốc nghếch này, cậu lại phải lòng chính cô con gái ông chủ tiệm bán tờ tạp chí mà cậu có ý định lấy cắp và cũng là một “chuyên gia” trong lập trình trò chơi máy tính. Điều này khiến cậu gặp không biết bao nhiêu rắc rối, những nút thắt khó gỡ làm đảo lộn cuộc sống của cậu, nhưng cũng là lần đầu trong đời cậu hiểu được tình yêu thực sự. Cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh thập niên tám mươi, thời đại của chiếc máy C64 như một hồi ức mạnh mẽ trong tâm trí của Jason Rekulak. Ông kể về nó, xuyên suốt qua Pháo đài cấm theo dòng cảm xúc, suy nghĩ nội tâm và những tình cảnh éo le của Billy trước những nhập nhằng giữa cái tốt đẹp và cái xấu xa, giữa tự do và khuôn khổ, giữa sa ngã trong sự trụy lạc và sự thức tỉnh nhân tâm, giữa sự tha hóa các giá trị đạo đức và sự cố gắng cứu vãn các giá trị ấ qua tình cảm Billy dành cho cô bạn Mary như thanh sô-cô-la mùi bạc hà có vị ngọt ngào, thơm tho nồng nàn. Pháo đài cấm – cuốn tiểu thuyết của Jason Rekulak lấy cảm hứng từ lĩnh vực lập trình máy tính mang đậm những cá tính độc đáo của những đứa trẻ vị thành niên. Câu chuyện mang thông điệp rất đặc biệt về sự giáo dục con trẻ. Tất cả được thể hiện tự nhiên, trần trụi mà không kém phần tinh tế qua ngòi bút “đậm bản năng về sự tò mò tính dục” ở Jason Rekulak. Tác giả Jason Rekulak là một nhà văn người Mỹ. Ông sinh ra và lớn lên tại New Jersey. Ông làm biên tập cho dòng sách hư cấu và phi hư cấu tại Nhà xuất bản Quirk Books trong nhiều năm. Pháo đài cấm là cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông. *** Câu chuyện kể về Billy, Alf và Clark là những cậu bé mười bốn tuổi sống ở cuối thập niên 80. Khi mấy câu chàng nhìn thấy tin tức từ gameshow “The Wheel of Fortune” về hình ảnh “lộ hàng” của nữ nghệ sĩ Vanna White có trên trang bìa của tạp chí Playboy, họ đã quyết định phải có bằng được quyển tạp chí này dù ở độ tuổi của mấy cậu này thì không được phép mua loại tạp chí đó. Khi nỗ lực đầu tiên của họ trong việc mua tạp chí thất bại, họ đã nghĩ ra một kế hoạch để đánh cắp nó. Họ có thêm động lực sau khi thu tiền từ các bạn cùng lớp – những cậu chàng mới lớn cũng đang tìm cách xem hình của Vanna White. Kế hoạch đã được triển khai với việc đột nhập vào cửa hàng tiện lợi sau nhiều giờ và điều kiện để thành công đều phụ thuộc vào việc Billy có thu hút được con gái của chủ cửa hàng tên là Mary hay không. Và kỳ ngộ đã xảy ra khi cả hai cô cậu này rất đều đam mê với việc lập trình máy tính. Mary thích một trò chơi do Billy tạo ra và khuyến khích cậu tham gia vào một cuộc thi từ một công ty game uy tín, cùng với đó là sự hỗ trợ của cô nàng. Chính trong thời gian này, Billy thấy mình đang ở ngã tư đường và phải lựa chọn giữa Mary và Vanna White. Trong khi Alf và Clark làm công việc hậu cần cho kế hoạch của bọn họ thì Billy rất vui khi dành thời gian mỗi buổi tối với Mary, làm việc trong trò chơi của họ. Trong lòng Billy biết rằng cậu cảm thấy điều gì đó hơn cả tinh thần đồng đội và tình bạn đối với Mary và cậu nghĩ Marry cũng có cảm giác đó nhưng cậu ta không biết phải làm gì hoặc làm thế nào cả. Khi trò chơi đã được tham gia vào cuộc thi và mọi thứ trở nên hơi rắc rối, Billy phải đối mặt với một tình huống khó xử là liệu cậu có nên nói với bạn bè về cảm giác của bản thân với Mary và thuyết phục họ dẹp đi cái kế hoạch vớ vẩn kia hay vẫn giữ lời hứa thực hiện kế hoạch?! “Pháo đài cấm” đã miêu tả xuất sắc sự tò mò cũng như thiếu chín chắn của những cậu bé tuổi teen và sự theo đuổi tiền bạc, sự nổi tiếng và những bức ảnh khỏa thân của phụ nữ. Đó là một câu chuyện thú vị về lòng trung thành với bạn bè, sự bùng nổ của tình yêu đầu đời, những mong muốn tạo ra một cái gì đó của chính mình và sự phấn khích của trí tuệ sáng tạo ở người trẻ. Jason Rekulak gợi lên khoảng thời gian của những năm 80 cực kỳ tốt. Thật đáng ngạc nhiên khi mọi thứ trở nên khác biệt, khi bạn không thể dựa vào internet để biết thông tin, khi chỉ một số người nhất định có lập trình riêng để giao tiếp qua email một cách chậm chạp và khi sự liên lạc chưa phải là một điều dễ dàng trong xã hội. Tôi thực sự rất thích đoạn hội thoại gợi lại những hồi tưởng cùng với nỗi nhớ về thập niên 80. Cảm giác như bản thân đã được đưa trở lại thời của đĩa mềm máy tính và cuộc sống không có mạng xã hội. Tác giả đã hoàn toàn thành công trong việc miêu tả sự tương tác giữa các thanh thiếu niên với các bài học về cuộc sống. Nếu nhìn nhận những khuyết điểm trong quyển sách này thì có thể thấy tác giả Rekulak không thực sự mang đến cho các nhân vật của mình nhiều chiều sâu hay sự hấp dẫn từ trong tính cách. Mọi thứ khác trong cuốn sách đều khá dễ đoán và các nhân vật cư xử đúng như mình mong đợi. Sẽ không là vấn đề gì to tát nếu như được biết thêm về Alf và Clark nhưng chúng ta chỉ thấy họ hành động như những kẻ ngốc và gây áp lực với Billy. Mary là một nhân vật hấp dẫn mà tôi thực sự rất thích vì cô nàng có cá tính riêng. Nếu ai đã từng trưởng thành trong thập niên 80 hoặc thích những câu chuyện giải trí về tình bạn tuổi teen và những thách thức của tuổi dậy thì thì hãy xem “Pháo đài cấm” vì đây chắc chắn là một lựa chọn phù hợp cho bạn. Quyển sách đề cập đến hàng loạt thứ khác nhau như nghèo đói, máy tính, trò chơi điện tử, những người bị ruồng bỏ ở trường trung học, những người mọt sách, nhạc New Wave, những người bạn tốt, những cô gái trường Công giáo, và những bộ phim của John Hughes,… Chi tiết yêu thích của mình là Billy hoàn toàn không phải là một thiên tài máy tính. Cậu ấy không phải là một hacker đáng sợ hay một kẻ thua cuộc trong xã hội. Cậu ấy thực tế hơn nhiều. Cậu ta là người đam mê việc tự học hỏi, người đã mắc phải lỗi lập trình và mơ ước làm game để kiếm sống bằng cách biến những câu chuyện trong đầu thành sản phẩm trên màn hình. Rõ ràng tác giả đã xây dựng một cậu bé bình thường và rất gần gũi với bạn đọc. (Trần Nguyễn Phước Thông, FB Trần Thông, 08-01-2020) *** Mẹ tôi tin rằng tôi sẽ chết trẻ. Mùa xuân năm 1987, vài tuần sau sinh nhật lần thứ mười bốn của tôi, mẹ bắt đầu làm ca đêm ở Food World (Thế giới ẩm thực) vì ca đêm người ta trả thêm mỗi giờ một đô la. Tôi ngủ một mình trong căn nhà trống trải trong khi mẹ nhận điện thoại đặt hàng và lo lắng về tất cả những thứ tồi tệ có thể xảy ra: Lỡ tôi mắc nghẹn món gà viên chiên thì sao? Lỡ tôi trượt té trong khi tắm thì sao? Lỡ tôi quên tắt lò và căn nhà sẽ nổ tung trong một trận hỏa hoạn kinh hoàng thì sao? Cứ mười giờ tối, mẹ sẽ gọi điện xem tôi đã làm xong bài tập và khóa cửa trước chưa, đôi khi bà dặn dò tôi kiểm tra hệ thống báo khói, chỉ là phòng hờ thôi. Tôi thấy mình là đứa học trò lớp chín may mắn nhất. Mỗi đêm, hai đứa bạn tôi, Alf và Clark, đều đến nhà tôi, hào hứng ăn mừng tự do mới có được của tôi. Chúng tôi xem ti vi hàng giờ, pha hàng mấy lít sữa lắc, ngốn bánh Pop-Tart và pizza bagel đến phát ngán thì thôi. Chúng tôi chơi những ván game Rick và Monopoly kéo dài đến mấy ngày, và bao giờ tàn cuộc đứa nào thua cũng nổi giận hất bàn cờ khỏi bàn. Chúng tôi múa miệng nói về âm nhạc và phim ảnh; hào hứng tranh luận rằng ai sẽ là người chiến thắng: Rocky Balboa hay Freddy Krueger? Bruce Springsteen hay Billy Joel? Magnum P.I. hay T. J. Hooker hay MacGyver? Mỗi đêm trôi qua như một bữa tiệc ngủ* vậy, và tôi nghĩ rằng khoảng thời gian tuyệt vời này sẽ không bao giờ kết thúc. Tiệc ngủ (nguyên tác: “slumber party”) tức một buổi tiệc vui chơi kéo dài thâu đêm nhân một dịp nào đó và trẻ con thường ngủ chung ở nhà người tổ chức tiệc. Có nghĩa là “Vòng quay may mắn”. Ở Việt Nam là trò chơi “Chiếc nón kỳ diệu” của Đài Truyền hình Việt Nam, được mua bản quyền từ chương trình “Wheel of Fortune”. Nhưng sau đó, trên tờ tạp chí Playboy có đăng những tấm hình của Vanna White, người dẫn chương trình “Wheel of Fortune”* mà tôi si mê đến cuồng dại, và mọi thứ bắt đầu thay đổi. Alf thấy tờ tạp chí trước tiên, nó chạy hộc tốc từ sạp báo Zelinsky về để kể cho chúng tôi nghe. Clark và tôi đang ngồi trên sofa trong phòng khách, xem top 20 video đếm ngược của MTV thì Alf đâm sầm vào từ cửa trước. “Mông cô ấy ngay trên trang bìa!” Nó thở hổn hển. “Mông ai?” Clark hỏi. “Trang bìa gì vậy?” Alf ngã sấp trên sàn, ôm chặt hai bên sườn và thở dốc: “Vanna White. Tờ Playboy. Tao vừa thấy một bản, và mông cô ấy ở ngay trang bìa.” Rõ là tin sốt dẻo, “Wheel of Fortune” là chương trình nổi tiếng nhất trên truyền hình, người dẫn chương trình Anna White là niềm tự hào của cả nước, cô gái tỉnh lẻ đến từ Myrtle Beach, nhanh chóng nổi tiếng nhờ may mắn khi lật ô chữ trong một cuộc thi giải đố ô chữ. Tin tức về những bức ảnh trên tờ Playboy đã phủ kín những dòng tít của các tờ báo khổ nhỏ phát hành ở siêu thị: VANNA ĐANG RẤT SỐC VÀ NHỤC NHÃ, thừa nhận các BỨC HÌNH HỞ HANG đó được chụp trước đây và chắc chắn không phải cho tờ Playboy. Cô ấy đã đệ trình một vụ kiện 5,2 triệu đô để ngừng phát tán các bức hình này, và bây giờ - sau nhiều tháng râm ran đồn đoán và ngờ vực - tạp chí ấy cuối cùng cũng lên sạp. “Đó là điều đáng kinh ngạc nhất tao từng thấy”, Alf tiếp tục. Nó nhảy lên một cái ghế, bắt chước dáng điệu của Vanna trên tờ bìa. “Cô ấy đang ngồi bên khung cửa, như thế này phải không? Và cô ấy đang nhướng ra ngoài. Như thể đang xem thời tiết nhỉ? Chỉ có điều cô ấy không mặc quần!” “Không thể nào”, Clark nói. Ba đứa chúng tôi sống trong một khu nhà, sau nhiều năm chúng tôi biết Alf rất thích lối cường điệu. Như lần nó nói John Lennon bị ám sát bằng một khẩu súng máy. Trên nóc tòa nhà Empire State. “Tao thề trên mạng mẹ tao”, Alf nói, giơ tay lên như đang thề trước Chúa. “Nếu tao nói láo, mẹ tao sẽ bị máy kéo cán.” Clark kéo tay nó xuống: “Mày không nên nói những điều như thế. Mẹ mày thật may mắn vì bà ấy vẫn còn sống.” “À, mẹ mày thì như cửa hàng McDonald ấy”, Alf búng tay. “Bà ta chiều lòng tỷ tỷ khách hàng.” “Mẹ tao?” Clark hỏi. “Sao mày lôi mẹ tao vào đây?” Alf cãi lại: “Mẹ mày thì giống như thủ môn khúc côn cầu vậy. Ba lần hành kinh mới thay băng một lần.” Nó như một cuốn bách khoa về trò đùa “Mẹ mày…”, và đây là mức trêu đùa nhẹ nhất của nó. “Mẹ mày như một tiệm thịt nướng kiểu Nhật ấy…” Clark ném cái gối tựa trúng mặt Alf. Alf nổi điên, ném trả thật mạnh, nhưng không trúng Clark mà trúng ly nước Pepsi của tôi. Bọt ga và soda loang đầy thảm. “Chết tiệt!” Alf hoảng hốt, bò đến lau dọn. “Tao xin lỗi, Billy.” “Không sao”, tôi nói. “Lấy khăn giấy ra đây.” Làm lớn chuyện cũng chả có ích gì. Không phải tôi muốn đá Alf và Clark để tìm vài đứa bạn mới ý tứ hơn hai đứa chúng nó. Chín tháng trước, ba đứa tôi đến trường và xem đám bạn học gí đầu vào các môn thể thao, câu lạc bộ hay bộ môn học thuật nào đó. Nhưng chúng tôi chỉ đi vòng quanh, vì thấy chẳng cái nào phù hợp. Trong đám lớp chín, tôi là đứa cao nhất, nhưng tôi không thuộc loại cao khỏe; tôi cứ lảo đảo quanh trường như một chú hươu cao cổ con, chân gầy trơ xương, hai cánh tay khẳng khiu, như đang chờ phần còn lại của cơ thể lắp vào vậy. Alf lùn hơn, vâm chắc hơn, nhiều mồ hôi hơn và khổ sở vì trùng tên với nhân vật ngoài hành tinh nổi tiếng trên truyền hình - một con rối cao chừng một mét trong chương trình hài nhộn trên kênh NBC. Cả hai đều mang vẻ bí hiểm. Cả hai tên Alf đều giống như gã khổng lồ vậy, mũi to, mắt nhỏ và sáng, tóc nâu bù xù. Ngay đến giáo viên của chúng tôi cũng đùa rằng họ nhìn như sinh đôi vậy. Vì những nhược điểm lồ lộ ấy, Alf và tôi biết là chúng tôi không thể bì được với Clark. Mỗi sáng, nó ra khỏi giường nhìn như người nổi tiếng xuất hiện trên tạp chí Tiger Beat. Nó vạm vỡ với mái tóc vàng lượn sóng, cặp mắt sâu xanh biếc và làn da hoàn hảo. Mấy cô nàng trong khu mua sắm hễ trông thấy Clark bước đến thì há hốc mồm như thể nó là River Phoenix hay Kiefer Sutherland* không bằng - cho đến khi họ đến đủ gần để thấy cái càng của nó, họ sẽ lập tức quay đi chỗ khác. Một khuyết tật bẩm sinh quái gở đã nối các ngón trên bàn tay trái của Clark thành một thứ giống như càng cua màu hồng. Về cơ bản là vô dụng - nó có thể nắm mở được bàn tay nhưng không thể cầm vật gì to và nặng hơn một tờ tạp chí. Clark thề khi mười tám tuổi, dù phải tốn cả triệu đô, nó vẫn quyết tìm một bác sĩ tách rời các ngón tay ra. Cho đến khi đó, nó tiếp tục sống cúi đầu và giấu cái càng vào trong túi để tránh sự chú ý của người khác. Chúng tôi biết Clark phải sống độc thân cả đời, nó sẽ chẳng tìm được một cô bạn gái bằng xương bằng thịt nào trên quả đất này nên nó cần Vanna White trên tờ Playboy hơn ai hết. Các tài tử nổi tiếng Hollywood. “Có hình cô ấy ở tờ gập giữa không nhỉ?” Nó hỏi. “Tao không biết nữa”, Alf đáp. “Ở sạp Zelinsky nó được bày trên giá đằng sau quầy thu tiền. Kế bên kệ thuốc lá. Tao không lại gần đó được.” “Mày không mua à?” Tôi hỏi. Alf khịt mũi: “Ừ, tao chỉ đến Zelinsky và hỏi mua một tờ Playboy. Lốc sáu gói thuốc. Cả ống điếu nữa, tại sao không chứ? Mày điên à?” Chúng tôi đều biết là không nên hỏi mua tờ Playboy. Mua đĩa nhạc rock đã khó lắm rồi, Jerry Falwell đã cảnh báo về những ảnh hưởng xấu, còn Tipper Gore khuyến cáo các bậc phụ huynh về những ca từ mang tính kích động. Không người bán hàng nào ở Mỹ đi bán tờ Playboy cho một đứa trẻ mười bốn tuổi cả. “Howard Stern bảo những bức hình quả rất đáng kinh ngạc”, Clark giải thích. “Ông ấy nói ta có thể thấy cận cảnh cả bộ ngực khủng. Hai ti, ốn dẫn sữa, đó là cả một tác phẩm nghệ thuật.” “Ốn dẫn sữa?” Tôi hỏi. “Ống dẫn chứ”, Clark sửa lại. “Quầng hồng quanh ti ấy”, Alf giải thích. Clark lắc đầu: “Đó là núm, ngốc ạ! Ống dẫn sữa là phần lõm vào của ti. Nơi mà sữa chảy ra.” “Ti không lõm”, Alf vặc lại. “Chắc chắn có”, Clark khẳng định. “Thế nên chúng rất nhạy cảm.” Alf kéo áo thun, để lộ khuôn ngực và cái bụng nhão nhèo: “Của tao thì sao? Chúng có lõm không?” Clark che mắt: “Cất đi. Làm ơn!” “Ti của tao không lõm”, Alf khăng khăng.   Mời các bạn đón đọc Pháo Đài Cấm của tác giả Jason Rekulak & Minh Hiền (dịch) & Tuyết Vy (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Đường
"Đã bảo với hai người là chúng ta sẽ về kịp," Joe ÓHara nói khi chiếc xe limousine rít dừng lại ở phía trước Bancroft & Company. Một lần nữa Matt cám ơn tài năng lái xe của anh, vì Meredith đã muộn một cuộc họp quan trọng với ban quản trị. Máy bay của họ đã hạ cánh trễ từ Ý, nơi họ đã dừng lại để thăm Philip và Caroline trên đường đi trượt tuyết ở Thụy Sĩ về. "Đây, " Matt bảo Ó Hara, trao cho tài xế cái cặp mà anh ta đã mang tới sân bay với các ghi chú cho cuộc họp của Meredith trong đó. "Anh cằm cặp của Meredith, và tôi sẽ ẵm Meredith." "Anh sẽ làm gì?" Meredith hỏi, nhìn qua vai cô khi cô thò tay vào trong ghế sau lấy cái nạng mà cô phải sử dụng cho đến khi mắt cá chân bị trặc của cô khỏi hẳn. "Em không có thời gian đi tập tễnh trên đường đến thang máy," Matt nói, và nhấc bổng cô trên cánh tay của anh. "Chuyện này không đứng đắn chút nào, " Meredith phản đối, cười. "Anh không thể giúp em vượt qua cửa hàng như thế này!" "Hãy xem anh," anh nói, cười toe toét. Và anh đã làm vậy. Những người đi mua sắm há hốc miệng khi anh bước về phía họ. Ở một trong những quầy bán đồ trang điểm, một người phụ nữ trung niên kêu lên với bạn của cô ta, "có phải đó là Meredith Bancroft và Matthew Farrell không?" "Không, không thể nào là họ," một người đi mua hàng tại ghi sê đối diện bên kia quầy trả lời. Meredith xoay khuôn mặt của cô vào ngực của Matt, vai của cô run lên với sự xấu hổ vui vẻ khi người phụ nữ tiếp tục. "Tôi đọc trong tờ Tattler là họ đang ly hôn! Cô ta sắp kết hôn với Kevin Costner và Matt Farrell ở Hi Lạp với một ngôi sao điện ảnh." Khi họ đến thang máy, Meredith ngước đôi mắt đang cười của cô nhìn Matt. "Thật đáng xấu hổ cho anh," cô nói đùa. "Một ngôi sao điện ảnh khác à?" *** Nhận định "Judith McNaught là một đẳng cấp riêng." - USA Today "Tác giả ăn khách bậc nhất New York Times đã khéo léo dệt nên một câu chuyện ly kỳ đắm chìm trong bầu không khí căng thẳng hồi hộp, đầy những nhân vật không thể quên và chằng chịt những mạch ngầm dữ dội của khát khao, tham vọng." - Amazon.com "Một câu chuyện tình yêu đích thực hòa trộn giữa sự hài hước, hồi hộp, bí ẩn và lãng mạn khôn cùng."- Regan *** JUDITH McNAUGHT (1944) được xem là một trong những tác giả được yêu thích nhất mọi thời đại với thể loại tiểu thuyết lãng mạn cổ điển. Trước khi bước vào sự nghiệp viết lách, McNaught đã thành công trong lĩnh vực phát thanh, điện ảnh và tài chính. Bà đã quyên góp và làm rất nhiều việc từ thiện. Judith McNaught hiện đang sống ở Houston, Texas. Tác phẩm: Hơn Cả Tuyệt Vời Như Cõi Thiên Đường 11 Năm chờ 11 Tuần yêu Ai Đó Dõi Theo Em Whitney Yêu Dấu Vương Quốc Của Những Giấc Mơ Em Có Để Ta Hôn Em Không? Hạnh Phúc Nhân Đôi Tender Triumph Trong Từng Hơi Thở Tiếng Sét Xanh Định Mệnh Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng Một Lần Và Mãi Mãi Điều Kỳ Diệu Remember When Thiên Đường ... Mời các bạn đón đọc Thiên Đường của tác giả Judith McNaught.
Một Lần Và Mãi Mãi
Tựa gốc: Once And Always. VƯỢT LÊN NHỮNG GIÔNG TỐ CỦA ĐỊNH MỆNH, MỘT TÌNH YÊU ĐẸP SẼ NỞ HOA... Victoria Seaton, một người đẹp nước Mỹ tâm hồn phóng khoáng đã đột ngột trở thành mồ côi và đơn độc, đang vượt qua đại dương mênh mông. Đang hăm hở muốn khẳng định lại dòng dõi đã thất lạc từ lâu của mình, nàng kinh ngạc trước sự tráng lệ oai nghiêm của Wakefield, một điền trang xa hoa của nước Anh thuộc về một người anh em họ xa của nàng... Ngài Jason Fielding trứ danh. Bị tìm kiếm tại các cuộc chơi, các buổi diễn kịch, opera hay các vũ hội bởi các quí bà quí cô thời trang nhấtLondon, Jason vẫn còn là một bí ẩn đối vớiVictoria. Hoang mang vì những hành vi kiêu ngạo của hắn ta, tuy vậy lại bị lôi kéo bởi cái phong thái của một con báo của hắn, nàng đã cảm nhận được những ký ức đau đớn đến thiêu đốt còn nung nấu trong chiều sâu đôi mắt màu xanh ngọc lục bảo của hắn. Không thể kháng cự lại sự quyến rũ nóng bỏng của nàng, cuối cùng Jason đành ôm nàng vào trong vòng tay mạnh mẽ của mình, làm cho đôi môi nàng mê đắm trong những nụ hôn, khơi dậy trong nàng một sự khát khao mãnh liệt ngọt ngào. Cưới nhau vì mong muốn, họ được bao bọc trong niềm vui hưởng thụ, mãnh liệt, cuối cùng đã vượt ra khỏi vòng kiềm toả thô bạo của quá khứ. Rồi, trong một khoảnh khắc đau đớn mơ hồ, Victoria khám phá ra sự dối trá kinh hoàng nằm giữa trái tim tình yêu của họ... một tình yêu nàng đã ước mơ sẽ ca khúc khải hoàn...  Một Lần Và Mãi Mãi - Once and Always *** Nhận định "Judith McNaught là một đẳng cấp riêng." - USA Today "Tác giả ăn khách bậc nhất New York Times đã khéo léo dệt nên một câu chuyện ly kỳ đắm chìm trong bầu không khí căng thẳng hồi hộp, đầy những nhân vật không thể quên và chằng chịt những mạch ngầm dữ dội của khát khao, tham vọng." - Amazon.com "Một câu chuyện tình yêu đích thực hòa trộn giữa sự hài hước, hồi hộp, bí ẩn và lãng mạn khôn cùng."- Regan *** JUDITH McNAUGHT (1944) được xem là một trong những tác giả được yêu thích nhất mọi thời đại với thể loại tiểu thuyết lãng mạn cổ điển. Trước khi bước vào sự nghiệp viết lách, McNaught đã thành công trong lĩnh vực phát thanh, điện ảnh và tài chính. Bà đã quyên góp và làm rất nhiều việc từ thiện. Judith McNaught hiện đang sống ở Houston, Texas. Tác phẩm: Hơn Cả Tuyệt Vời Như Cõi Thiên Đường 11 Năm chờ 11 Tuần yêu Ai Đó Dõi Theo Em Whitney Yêu Dấu Vương Quốc Của Những Giấc Mơ Em Có Để Ta Hôn Em Không? Hạnh Phúc Nhân Đôi Tender Triumph Trong Từng Hơi Thở Tiếng Sét Xanh Định Mệnh Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng Một Lần Và Mãi Mãi Điều Kỳ Diệu Remember When Thiên Đường ... *** “Nào nào, cháu yêu,” Nữ công tước Claremont nói, tay vỗ vỗ lên vai của cô chắt gái của bà. “Ta thật tan nát cả lòng khi thấy con đau khổ thế này.” Victoria< cắn môi nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm những bãi cỏ cắt tỉa gọn ghẽ trải dài trước mặt và không nói gì cả. “Ta khó mà tin được là chồng cháu lại không đến để xin lỗi về cái âm mưu tàn nhẫn mà hắn và Antherton thực hiện với cháu,” nữ công tước gắt gỏng tuyên bố. “Có lẽ cậu ta chưa trở về nhà đêm đó, rốt cuộc là vậy.” Bà lui tới một cách nôn nóng trong phòng, tựa người vào cây gậy, đôi mắt linh lợi của bà bắn nhanh về phía cửa sổ như thể cả bà nữa cũng đợi Jason Fielding đến bất cứ lúc nào. “Khi nào cậu ta thực sự xuất hiện, ta sẽ thoả mãn cực kỳ nếu cháu bắt cậu ta quì xuống!” Một nụ cười nhăn nhó rầu rĩ xuất hiện trên đôi môi mềm mại của Victoria. “Thế thì có cơ bà phải thất vọng rồi bà ạ, vì cháu có thể cam đoan với bà không một chút nghi ngờ là Jason sẽ không làm điều đó. Có khả năng hơn là anh ấy chỉ bước vào đây và cố hôn cháu và, và—” “—và lôi cuốn cháu về nhà phải không?” Nữ công tước thẳng thừng kết thúc. “Chính xác.” “Và liệu cậu ta có đạt được điều đó không?” bà hỏi, nghiêng mái đầu bạc của bà sang một bên, đôi mắt bà trong phút chốc đầy vui thích bất chấp vẻ nhăn nhó của bà. Victoria< thở dài và quay lại, tựa đầu vào khung cửa sổ và vòng tay lên ngang ngực. “Có thể.” “Được, chắc chắn cậu ta sẽ thong thả mà làm chuyện đó. Cháu có thực sự tin là cậu ta biết về những bức thư của anh Bainbridge không? Ý ta là nếu cậu ta thật sự biết về chúng thì cậu ta thật là quá sức vô lối khi không nói với cháu.” “Jason chẳng có lề lối gì cả đâu ạ,” Victoria chán chường nói. “Anh ấy không tin vào nguyên tắc đạo đức đâu.” Nữ công tước lại bước đi đầy suy tư nhưng bà bỗng nhiên ngừng phắt lại khi bà đi tới chỗ Sói, nó đang nằm trước lò sưởi. Bà rùng mình và đổi hướng. “Chẳng biết ta đã phạm phải tội lỗi gì mà phải chịu có cái con vật dữ tợn này làm khách trong nhà, ta không biết nữa.” Một tiếng cười buồn thoát ra khỏi miệng Victoria. “Cháu xích nó lại bên ngoài nhé?” “Chúa lòng lành, không! Nó đã xé tan đũng cái quần chẽn của Michaelson khi ông ta cho nó ăn sáng nay.” “Nó không tin đàn ông.” “Một con vật khôn ngoan. Mặc dù xấu xí.” “Cháu nghĩ nó thật đẹp cái kiểu hoang dã, kiểu săn mồi đấy chứ—” giống như Jason, nàng nghĩ, và vội vã gạt bỏ những hồi tưởng làm nàng não cả người ấy đi. “Trước khi ta cho Dorothy đi Pháp, nó đã nuôi hai con mèo và một con chim sẻ gãy một cánh. Ta cũng không thích chúng, nhưng ít ra chúng không dè chừng ta như cái con vật này. Ta bảo cho cháu biết, nó rất vui lòng mong đợi được chén thịt ta đấy. Ngay cả bây giờ nó cũng đang tự hỏi không biết mùi vị của ta ra sao.” “Nó quan sát bà là vì nó nghĩ nó đang bảo vệ bà,” Victoria mỉm cười giải thích. .... Mời các bạn đón đọc Một Lần Và Mãi Mãi của tác giả Judith McNaught.
Hạnh Phúc Nhân Đôi
Corey Forrester đã yêu Spencer Addison ngay cái nhìn đầu tiên khi cô gặp anh tại một buổi tiệc lúc cô mới chỉ 14 tuổi. Anh là tình yêu thơ dại của cô và cô luôn đi theo anh đến bất cứ nơi nào anh đến. Tuy nhiên một lần thất hẹn đã tước đi mọi sự si mê và yêu mến của cô đối với anh. Bây giờ sau nhiều năm cô quay lại nơi anh sống ở Rhode Island để quay phim cho đám cưới của cháu gái anh. Một khi đến đó, tình cảm xưa trỗi dậy và cô bất ngờ khám ra rằng sự si mê thơ dại của cô đối với anh lúc còn trẻ đã phát triển thành tình yêu sâu đậm khi cô trưởng thành. Cô có thể tin Spencer một lần nữa với tình yêu của cô không? Spencer Addison phấn khích để gặp lại Corey Forrester sau hơn 5 năm. Cô đã từng là chiếc bóng của anh khi họ còn trẻ và anh chỉ không thể hình dung được là chuyện gì đã gây ra sự bất hòa giữa họ. Nhưng khi anh gặp cô ở nhà mình, anh không thể tin là cô đã trở thành một người phụ nữ xinh đẹp và dí dỏm. Và anh không thể ngăn mình đừng yêu cô. Để chỉnh sửa lỗi lầm mà anh đã gây ra khi còn trẻ, anh muốn chứng minh bản thân với cô một lần nữa. Anh có thể thuyết phục Corey rằng anh là người mà cô có thể tin tưởng và trao trái tim cho anh không? *** Nhận định "Judith McNaught là một đẳng cấp riêng." - USA Today "Tác giả ăn khách bậc nhất New York Times đã khéo léo dệt nên một câu chuyện ly kỳ đắm chìm trong bầu không khí căng thẳng hồi hộp, đầy những nhân vật không thể quên và chằng chịt những mạch ngầm dữ dội của khát khao, tham vọng." - Amazon.com "Một câu chuyện tình yêu đích thực hòa trộn giữa sự hài hước, hồi hộp, bí ẩn và lãng mạn khôn cùng."- Regan *** JUDITH McNAUGHT (1944) được xem là một trong những tác giả được yêu thích nhất mọi thời đại với thể loại tiểu thuyết lãng mạn cổ điển. Trước khi bước vào sự nghiệp viết lách, McNaught đã thành công trong lĩnh vực phát thanh, điện ảnh và tài chính. Bà đã quyên góp và làm rất nhiều việc từ thiện. Judith McNaught hiện đang sống ở Houston, Texas. Tác phẩm: Hơn Cả Tuyệt Vời Như Cõi Thiên Đường 11 Năm chờ 11 Tuần yêu Ai Đó Dõi Theo Em Whitney Yêu Dấu Vương Quốc Của Những Giấc Mơ Em Có Để Ta Hôn Em Không? Hạnh Phúc Nhân Đôi Tender Triumph Trong Từng Hơi Thở Tiếng Sét Xanh Định Mệnh Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng Một Lần Và Mãi Mãi Điều Kỳ Diệu Remember When Thiên Đường ... *** Q uấn trong chiếc áo choàng nhung màu đỏ, Corey đứng ở cửa sổ của ngôi biệt thự nhỏ, nhìn tuyết đang rơi, ánh trăng quét qua những ngọn đồi của Vermont, nơi họ đã quyết định trải qua lễ Nô-en đầu tiên thật sự của họ. Chồng cô nhấn mạnh đây cũng là tuần trăng mật thứ hai của họ - tuần trăng mật mà họ sẽ có nếu Corey có đám cưới vào lễ Nô-en của cô... và anh đang đóng vai một chú rể rực lửa đam mê. Cô quay lại và đi đến giường nơi Spence đang ngủ, cô cúi xuống và đặt một nụ hôn lên trán anh. Trời đã gần sáng, và anh đã làm tình với cô cho đến khi cả hai đều kiệt sức, nhưng hôm nay là sáng ngày lễ Nô-en, và cô lo lắng đến ngớ ngẩn khi thấy anh mở quà của anh. Anh luôn tặng quà cho cô, và cô cũng phải đi tìm nhiều tháng trời để mua một món quà chỉ cho riêng anh. Một nụ cười hiện lên môi của anh. "Sao em lại thức?" anh hỏi mà không mở mắt ra. "Hôm nay là sáng Nô-en. Em muốn tặng quà cho anh. Anh có phản đối không?" "Hoàn toàn không," anh nói với tiếng cười khàn khàn và kéo cô nằm xuống trên người anh. "Đây không phải là quà của anh," cô thông báo cho anh biết, chống khuỷu tay trên ngực anh khi anh mở áo choàng của cô. "Anh đã có cái này rồi." "Anh thích có hai món quà cùng một lúc," anh tiếp tục dai dẳng, lướt ngón tay anh xuống khe hở giữa ngực cô. "Hai Lễ giáng sinh và hai tuần trăng mật, tất cả trong cùng một năm," cô trả lời trong tiếng cười hổn hển khi môi anh dò tìm lối đi quyến rũ nơi bàn tay anh đã ở đó. "Chẳng lẽ chúng ta sẽ luôn làm mọi thứ thành một cặp sao?" Câu trả lời cho câu hỏi đó xuất hiện chín tháng sau trong mục báo tin trẻ mới sinh của tạp chí People: Đó là niềm "hạnh phúc nhân đôi" cho Spencer Addison và vợ của anh, nhiếp ảnh gia Corey Foster - một cặp sinh đôi giống hệt nhau tên là Molly và Mary, chào đời vào ngày 25, tháng Chín. .... Mời các bạn đón đọc Hạnh Phúc Nhân Đôi của tác giả Judith McNaught.
Em Có Để Ta Hôn Em Không?
Tác giả Judith McNaught đã đưa người đọc đi từ những vùng đất hoang dã của nước Mỹ đến thành phố London thanh lịch vào những năm 1820 trong một sự tình cờ lãng mạn khó quên. Sheridan Bromleigh, cô gia sư tóc đỏ người Mỹ được thuê để đồng hành với nữ thừa kế mười bảy tuổi Charise Lancaster tới nước Anh làm lễ cưới với vị hôn phu của mình. Giữa đường, Charise bỏ trốn theo một anh chàng lạ mặt khác khiến Sheridan khổ sở vì không biết sẽ phải giải thích ra sao với nam tước Burleton, hôn phu của Lancaster. Đứng trên bến tàu, Bá tước Langford Stephen Westmoreland cho rằng người phụ nữ trẻ đang đi về phía chàng là Charise Lancaster, chàng phải có trách nhiệm thông báo với nàng về cái chết của Burleton mà chàng đã gây ra trong vụ tai nạn vào đêm trước đó. Mất kiểm soát vì bối rối, cô gái loạng choạng bước ngay dưới các thùng hàng hóa đang rơi... Sheridan tỉnh dậy trong lâu đài của Westmoreland mà không còn nhớ mình là ai; chỉ có một dấu vết duy nhất về quá khứ rằng tất cả mọi người đều gọi nàng là Charise Lancaster, và nàng tin Stephen chính là vị hôn phu của mình. Tất cả những gì nàng thực sự biết đó là nàng đang yêu ngài bá tước người Anh đẹp trai, lạnh lùng nhưng lại vô cùng quyến rũ. Cuộc sống bắt đầu bày ra trước mắt nàng những biến cố, hiểu lầm, giận dữ và cả một câu chuyện tình nóng bỏng, lãng mạn tuyệt vời... Judith McNaught, tác giả cuốn "Paradise - 11 năm chờ ... 11 tuần yêu", đã đưa người đọc đi từ những vùng đất hoang dã của nước Mỹ đến thành phố London thanh lịch vào những năm hai mươi của thế kỷ XIX, trong một sự tình cờ lãng mạn khó quên. ----- Đây là cuốn sách cuối cùng (xét về mặt bối cảnh) trong bộ ba về gia đình Westmoreland hùng mạnh và nói về những biến cố trong gia đình xảy ra bốn năm sau khi Whitney kết hôn cùng Công tước Claymore. Stephen Westmoreland - nhân vật chính trong truyện này là em trai của Clayton trong Whitney, My Love. *** Nhận định "Judith McNaught là một đẳng cấp riêng." - USA Today "Tác giả ăn khách bậc nhất New York Times đã khéo léo dệt nên một câu chuyện ly kỳ đắm chìm trong bầu không khí căng thẳng hồi hộp, đầy những nhân vật không thể quên và chằng chịt những mạch ngầm dữ dội của khát khao, tham vọng." - Amazon.com "Một câu chuyện tình yêu đích thực hòa trộn giữa sự hài hước, hồi hộp, bí ẩn và lãng mạn khôn cùng."- Regan *** JUDITH McNAUGHT (1944) được xem là một trong những tác giả được yêu thích nhất mọi thời đại với thể loại tiểu thuyết lãng mạn cổ điển. Trước khi bước vào sự nghiệp viết lách, McNaught đã thành công trong lĩnh vực phát thanh, điện ảnh và tài chính. Bà đã quyên góp và làm rất nhiều việc từ thiện. Judith McNaught hiện đang sống ở Houston, Texas. Tác phẩm: Hơn Cả Tuyệt Vời Như Cõi Thiên Đường 11 Năm chờ 11 Tuần yêu Ai Đó Dõi Theo Em Whitney Yêu Dấu Vương Quốc Của Những Giấc Mơ Em Có Để Ta Hôn Em Không? Hạnh Phúc Nhân Đôi Tender Triumph Trong Từng Hơi Thở Tiếng Sét Xanh Định Mệnh Yêu Em Cho Đến Hơi Thở Cuối Cùng Một Lần Và Mãi Mãi Điều Kỳ Diệu Remember When Thiên Đường ... *** Sheridan Bromleigh, cô gia sư tóc đỏ người Mỹ được thuê để đồng hành với nữ thừa kế mười bảy tuổi Charise Lancaster tới nước Anh làm lễ cưới với vị hôn phu của mình. Giữa đường, Charise bỏ trốn theo một anh chàng lạ mặt khác khiến Sheridan khổ sở vì không biết sẽ phải giải thích ra sao với nam tước Burleton, hôn phu của Lancaster. Đứng trên bến tàu, Bá tước Langford Stephen Westmoreland cho rằng người phụ nữ trẻ đang đi về phía chàng là Charise Lancaster, chàng phải có trách nhiệm thông báo với nàng về cái chết của Burleton mà chàng đã gây ra trong vụ tai nạn vào đêm trước đó. Mất kiểm soát vì bối rối, cô gái loạng choạng bước ngay dưới các thùng hàng hóa đang rơi... Sheridan tỉnh dậy trong lâu đài của Westmoreland mà không còn nhớ mình là ai; chỉ có một dấu vết duy nhất về quá khứ rằng tất cả mọi người đều gọi nàng là Charise Lancaster, và nàng tin Stephen chính là vị hôn phu của mình. Tất cả những gì nàng thực sự biết đó là nàng đang yêu ngài bá tước người Anh đẹp trai, lạnh lùng nhưng lại vô cùng quyến rũ. Cuộc sống bắt đầu bày ra trước mắt nàng một câu chuyện tình nóng bỏng, lãng mạn tuyệt vời… và cả những biến cố, hiểu lầm, giận dữ… khi nữ thừa kế mười bảy tuổi Charise Lancaster trở lại và muốn dành lấy vị trí mà lẽ ra cô ta được đặt vào đó. Cuốn tiểu thuyết gồm 2 tập, với lối đối thoại hài hước giữa các nhân vật, hành văn uyển chuyển mềm mại... chắc chắn độc giả sẽ cuốn hút đến những dòng cuối cùng của cuốn sách. .... Mời các bạn đón đọc Em Có Để Ta Hôn Em Không? của tác giả Judith McNaught.