Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

1300 eBook Ngôn Tình hay PRC

Đây là kho ebook truyện ngôn tình mà mình lấy bên hoabanland.wordpress.com, tổng cộng có gần 1.300 ebooks ngôn tình các loại. Rất nhiều, mình chưa thể làm bài giới thiệu từng ebook được, nay vứt tạm vào cùng một thư mục để mọi người tải về nhé. :)   1.300 Ebook Ngôn Tình hay PRC Để tìm truyện nhanh hơn bạn nhấn Ctrl+F để tìm nhé , nó sẽ hiện lên ở góc trên cùng bên phải đối với Chrome, góc bên dưới bên trái đối với Firefox, góc trên cùng bên trái đối với IE !   Chú thích: tác giả – tác phẩm:   1.Huyền Ẩn = Thi Định Nhu   2.Sói xám mọc cánh = Sói mọc cánh dài   3.Sugar = Thư Cách   4.Scotland Chiết Nhĩ Miêu = Mèo Folk Scotland   5.Hồ Tiểu Mị = Khiêu Dược Hỏa Diễm   6.Con hồ ly kia = Na Chích Hồ Ly   7.Tắc Mộ = Tựu Mộ   Chú ý: Một số truyện có 2 bản ebook: edit và sách   Thông tin dữ liệu:   -Tổng dung lượng download hiện tại: 767 MB   -Tổng dung lượng sau khi giải nén: 1.03 GB   -Sắp xếp: Tên tác giả – [Tên hệ liệt] Q? Tên tác phẩm 50 Độ U Lam – Cưng Chiều Em Cả Đời Ai là mẹ anh – Tắc Mộ Ân Tầm – Đại Hoàn Dư – Cho Ta Khuynh Thất Giang San Âu Dương Mặc Tâm – Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ (Tập 1) Âu Dương Tuyết – Tuyệt đỉnh vương phi Bích Tố – Đào hoa nhất thế Cá thích leo cây – Quân sinh ta đã lão Cầm Sắt Tỳ Bà – Nam bác sĩ và nữ thạc sĩ Chiêm Qua – Không kết hôn liệu có chết Cúc Tử – Dựa vào hơi ấm của em Cúc Tử – Người đẹp phải mạnh mẽ Cuồng Ngôn Thiên Tiếu – Ninh Phi Cuồng Thượng Gia Cuồng – Dục vọng chiếm hữu Cửu Lộ Phi Hương – Tình kiếp tam sinh (sách) Cửu Lộ Phi Hương – Trăng trong gương Cửu Lộ Phi Hương – Tuyết thảo Dạ Sơ – Nương tử, nàng đừng quá kiêu ngạo Điệp Chi Linh – Mối tình đầu của nàng Bọ Cạp Diệp Lạc Vô Tâm – Nếu không là tình yêu Diệp Mê – Mộc Ngọc thành ước Đinh Mặc – Hãy nhắm mắt khi anh đến Đinh Mặc – Từ bi thành (sách) Đông Bôn Tây Cố – Hai cầm cùng vui Đồng Hoa – Đại mạc dao (Tập 1) Đường chim bay – Cuồng Ngôn Thiên Tiếu Đường Thất Công Tử – Năm tháng là đóa Lưỡng Sinh Hoa (sách) Guai Wu – 365 ngày hôn nhân (Khóa trụ tim em) Hà Lạc – Tân hôn phòng Hắc Nhan – Vãn hương nguyệt Hàn Hàn – 1988 Tôi muốn trò chuyện với thế giới Hàn Ni – Vọng Nguyệt Hiên Viên Huyền – Chú Thiền ký Hoa Mai – Lệnh truy nã đông cung ái phi đừng chạy trốn Họa Thi Ngữ – Thái hậu nương nương mười sáu tuổi Jeong Un-gwol – Vụ bê bối ở Sung Kyun Kwan Khuyết danh – Tội lỗi Lam Bạch Sắc – Yêu không lối thoát Lâm Địch Nhi – Hoa hồng sớm mai Lâm Địch Nhi, Hồng Táo – Truyện ngắn Lâu Vũ Tình – Dịu dàng im lặng Liên Tâm – Scandal giá trên trời Lục Ngân – Lái buôn Lục Xu – Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu Lưu Trúc Mã Đích Thanh Mai – Nhẹ nhàng vào lòng anh Mặc Giản Không Đường – Mã Văn Tài ngươi đáng đánh đòn Mạc Nhan – Yêu thương ma cà rồng Mèo Lười Ngủ Ngày – Hưu thư khó cầu Mỗ R – Hoàng hậu lười Y Nhân (Q3,4,5) Ngải Mễ – Trúc mã thanh mai Ngô Trầm Thủy – Phồn Chi (Tập 1) Ngũ Canh Vũ – Thú nam và tiểu bạch Nguyễn Sênh Lục – Lang thang trong trái tim anh Nhạc Nhan – Mèo hoang nhỏ từ đâu tới Nhâm Thủy Yên Vân – Bá Nữ Khiêm Quân Ni Mạc Tiểu Ngư – Âm mưu nơi công sở Orange Quất tử – Chỉ ôn nhu mình em Hạ Thiên Phồn Hoa Ca Tẫn – Đại Hán phi ca Phong Hiểu Anh Hàn – Loạn thế giang hồ Sói Xám Mọc Cánh – Bình yên khi ta gặp nhau Tâm Lam – Cuồng đồ hái hoa Táo Đỏ – Ăn trộm gà Thái Trí Hằng – Gặp chính mình nơi miền đất tuyết Thanh Ca Mạn – Đấu Thiên Thánh Yêu – Ám dục Thiên Y Hữu Phong – Phượng Tù Hoàng Thục Khách – Trọng tử (Tập 1) (sách) Thương Nguyệt – Đỉnh Kiếm Các hệ liệt Thương Thái Vi – Bến xe (sách) Thủy Tụ Nhân Gia – Dây leo Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây – Tỷ, cho em đường sống Tinh Dã Anh – Khách điếm Đại Long Môn (Tập 1) Tình Không Lam Hề – Không chỉ trong lời nói Tô Tiểu Tứ – Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua Toái Dạ – Tiệm Quan Tài Phố Tây Tội Gia Tội – Ai cứu vớt ai Tứ Diệp Linh Lan – Giang sơn như họa Tuyết Linh Chi – Chi hương như tô Tuyết Linh Chi – Dấu mộng Vụ Thỉ Dực – Hiền thê khó làm Danh sách ebook hiện có:   A Bạch Bạch – Ánh sáng nhạt A Đậu – Cố tích A Đậu – Trọng sinh Lý Mạc Sầu A Đậu – Vinh hoa phú quý A Đinh đại thảo nhân – Mê muội vì em A Đồng – Hành quân liên A Đậu – Trọng sinh tên ta là Lâm Đại Ngọc Ái hành thụ đích ngư – Thay đổi vận mệnh Ám Dạ Lưu Tinh – Xin chào, vợ đồng chí An Dĩ Mạch – Mây trên đồng bay mãi (sathanhsong) Ẩn Hình Đích Xí Bàng – Sứu nữ cũng khuynh thành An Kỳ – Cô vợ bỏ trốn của bạo quân An Mộng – Mỹ nhận đá An Nhiên – Chiều bỗng lạ khi yêu anh An Nhiên – Ngã rẻ đi về phía anh An Ninh – Huyền của Ôn Noãn Ân Tầm – Bảy ngày ân ái Ân Tầm – Dụ tình – Lời mời của boss thần bí Ân Tầm – Trò chơi nguy hiềm Tổng tài tội ác tày trời An Tư Nguyên – Duyên trời định An Tư Nguyên – Mê trước cưới sau An Tư nguyên – Mỹ Mãn đệ nhất thiên hạ An Tư Nguyên – Giang hồ kỳ cục Anchan – [HL Sếp! Anh là tên xấu xa] Q1 Sếp ta chuyên ngành là đào bẫy Anchan – [HL Sếp! Anh là tên xấu xa] Q2 Sếp ta mặt dày vô đối Anchan – [HL Sếp! Anh là tên xấu xa] Q3 Sếp ta thực ôn nhu Ảnh Chiếu – Ai gửi cánh thư vào trong mây Anh Tú – Điều bí mật của chồng Âu Dương Hinh – Tiểu miêu tân nương Âu Dương Mặc Tâm – Đến Phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ (Tập 2) Ba Nữu – Năm mươi thước thâm lam Bạch Đồng – Đồ vô sỉ (P1) Bạch Thủ Chữ Khê Đản – Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau đại loại là thế này… Bài Tang – Con gái của biển cả Bàn Tơ – Chưa đủ Banana Yoshimoto – Vĩnh biệt Tugumi Băng Triệt – Tổng tài mặt trắng Bào Kình Kình – 33 ngày thất tình Bảo Kình Kình – 33 ngày thất tình Bát Bảo Trang – Vận đào hoa của Tiểu Mật Béo Phù – Tình triền nhật nguyệt Bí Bứt Bông – Lửa nở thành hoa Bích Diệp Phi Tuyết – Chiếc bông tai định ước Bích Tuyết – Bản chất sau những chiếc mặt nạ Bình Quả Thụ – Quán cà phê XY Black. F – Noãn Đông Blue – Ở nơi nào có cây dẻ gai Blue An Kì Nhi – Anh chàng xấu tính BMW – Lọ lem đường phố Bố Đinh – Tổng tài lên giường đi Bộ Vi Lan – Sự nhầm lẫn tai hại Bộ Vi Lan – Tình yêu nơi đâu (Tập 1) Bộ Vi Lan – Tình yêu nơi đâu (Tập 2) Bổn Túi Túi – Xà vương tuyển hậu Bồng Vũ – [HL Bắc Đẩu Thất Tinh ] Q1 Chiến Xu Chi Tinh Bồng Vũ – [HL Bắc Đẩu Thất Tinh ] Q3 Cuồng lãng chi tinh Bồng Vũ – [HL Bắc Đẩu Thất Tinh] Q2 Lãnh lệ chi tinh Bồng Vũ – [HL Đông Phương mĩ nhân] Q1 Lời nguyền mỹ nhân Bồng Vũ – [HL Đông Phương mĩ nhân] Q2 Sinh tử kiến Bồng Vũ – [HL Linh lực câu lạc bộ] Q3 Báo nam Bồng Vũ – [HL ngũ hành kì lân] Q1 Kiếp hôn kí Bồng Vũ – Ác điêu Bồng Vũ – Chết cũng không thể yêu Bồng Vũ – Cô gái mù kì duyên Bồng Vũ – Dã Phượng Bồng Vũ – Nhiệm vụ cứu yêu Born – Sẽ để em yêu anh lần nữa Búp bê Chiqu – Thái Tử Phi rắc rối Cá Du Du – Khinh Thủy Dao Cá Thích Leo Cây – Chớ cười ta hồ vi Cá thích leo cây – Quân sinh ta đã lão Cẩm Sắt – Lưỡng thế hoa Q1 Cầm Sắt Tỳ Bà – 7788, em yêu anh Cầm Sắt Tỳ Bà – Giường đơn hay giường đôi Cẩm Tố Lưu Niên – Lục Thiếu Phàm, em yêu anh Cẩm Trúc – Bác sĩ, Nhất Thế cần gì Cẩm trúc – Bình hoa đại thần Cận Niên – Tổng tài thật đáng sợ Cần Thái – Ân nhân của Võ Hoàng Cần Thái – Người hầu kiếm thánh Cần Thái – Tướng gia ái thê Cảnh Hành – Thích Cảnh Hành – Thính Phong Cát Cánh – Bí mật của bạn trai mẫu mực Cát Cánh – Nương tử nàng là lớn nhất Cầu Mộng – [HL Ném tú cầu] Q1 Ăn định trạng nguyên phu Cầu Mộng – [HL Ném tú cầu] Q2 Túc vương thiên tuế Cầu Mộng – [HL ném tú cầu] Q3 Triền định tướng quân phu Cầu Mộng – Ác bá cửu vương gia Cầu Mộng – Ân Nhân quá vô lại Cầu Mộng – Bánh bao thịt tướng công Cầu Mộng – Cự gả vương gia phu Cầu Mộng – Dã man kiều thê đánh tới đây Cầu Mộng – Đại ôn thần Cầu Mộng – Hồ ly phu Cầu Mộng – Lên xà nhà trộm thê Cầu Mộng – Nhà có tà phu Cầu Mộng – Nuôi dưỡng thỏ tiểu thư Cầu Mộng – Nương tử tạm khoan dung Cầu Mộng – Nương tử thích tác quái Cầu Mộng – Tổng tài chung nhà, xấu xa Cầu Mộng – Tướng gia xin bớt giận Cầu Mộng – Tướng quân lấy chồng Cầu Mộng – Vương gia sợ vợ Cầu Mộng – Yêu nghiệt nhà ta Cầu Mộng -Tướng công hoắc hoắc triền Cầu Mộng- Vợ yêu thích tán gái Caycodai – Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi Chanh Tinh – Âm mưu của hoa mĩ nam Chanh Tinh – Bách biến tiểu mỹ nhân Chanh Tinh – Nam cương trực sợ nữ dây dưa Chanh Tinh – Thú vợ tùy thê Chỉ Tiêm Nhi – Cho bạc hà thêm đường Chiết Chỉ Mã Nghị – Em là đôi cánh của anh Chiết Chỉ Mã Nghĩ – Sự mềm mại dưới quân trang Chirikamo -Biệt thự hoàng tử Chiu Kon-Loh – Điệu slow trong thang máy Chu Ánh Huy – [HL Mỹ nhân quan] Tà vương diễn tì Chu Ánh Huy – Làm khốc bảo chủ tức giận Chu Ánh Huy – Minh vương đoạt hậu Chu Ánh Huy – Trò đùa của Nguyệt Lão Chu Đức Đông – Cưới ma Chu Khinh – Cô nàng không muốn kết hôn Chu Khinh – Hàng phục băng sơn mỹ nhân Chu Khinh – Kết hôn rồi yêu Chu Khinh – Nhật ký anh chàng yêu vợ Chu Khinh – Thưởng hôn Chu Khinh – Tôi muốn chàng nam sủng này Chu Khinh – Yêu nữ hoành hành Chu Kinh – Khất phu Chu Mộng – Công chúa Đại Phúc Chu Ngọc – Đạo Tình Chu Ngọc – Quay về đời Đường làm lưu manh Chu Ngọc – Thú phi Chử Nguyệt – Bắt được người đàn ông lưu manh Chu Sa – Tiểu thư kỳ quái Chu Tiếu Y – Hương thơm mê hoặc của hoàng hậu Chu Tuyết Nhi – Nhật ký ly hôn Chu Y Điểm Thủ – Darling, chúng ta ly hôn nhé (Tập 1) Chương Xuân Di – Đức Phật và nàng – Hoa sen xanh (Tập 1) Chương Xuân Di – Đức phật và nàng – Hoa sen xanh (Tập 2) Chương Xuân Di – Đức Phật và nàng (Tập 1) Chương Xuân Di – Đức phật và nàng (Tập 2) Chúy – Gom nắng cho em Cỏ già ăn trâu trẻ – Hạnh phúc quả táo chín Cổ Hạnh Linh – Ma vương hoàng hậu Cổ Linh – [HL Kinh thành tứ đại cấm vệ] Nương tử, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn Cổ Linh – [HL Thất Tu La] Q2 Độc nhất nam nhân tâm Cổ Linh – [HL Thất Tu La] Q4 Ách dương tình quanh co Cổ Linh – [HL Thất Tu La] Q5 Ôn nhu nộ tướng công Cổ Linh – Chỉ sợ tương tư khổ Cổ Linh – Cưới hỏi sinh tử duyên Cổ Linh – Dẫn lang cắn câu Cổ Linh – Dê ác đánh sói Cổ Linh – Độc nhất nam nhất tâm Cố Mạn – Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên Cố Mạn – Bên nhau trọn đời     Cố Mạn – Gặp gỡ trên cầu Hỉ Thước Cố Mạn – Tôi như ánh dương rực rỡ Cô Nham Nhụy Vy – Đấu tranh đến cùng cho tình yêu Cổ Tân – Tướng công không bằng cha Cố Tây Tước – Bức thư bị lãng quên Cố Tây Tước – Cùng chung một ngày Cố Tây Tước – Nắm bắt trái tim Cố Tây Tước – Thần Hi Cổ Tây Tước – Vì sao hạ mát (Phần 2 Vì sao đông ấm) Cổ Tây Tước – Vì sao mùa đông ấm áp Cố Tô Lan – Anh yêu em rất nhiều Cốc Dủy Tử – Nắm tay sai, gả đúng người Con hồ ly kia – Vật trong ao Cống Trà – Cuộc chiến hôn nhân Cù Khải Minh – Kết hôn ly hôn Cư Ni Nhĩ Tư – Đen ăn đen (bản full PN) Cư Ni Nhĩ Tư – Đen ăn đen Cư Tiểu Diệc – Yêu em thiên trường địa cửu Cúc Hoa Trà Xanh – Chồng yêu của em Cung Sơn Thiến – Hồng trang tình lang Cương quyết mạnh, Ưng lâm liên – Giấc mộng giang sơn Cusiu – Chị ơi … anh yêu em Cửu Bả Đao – Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Cửu Cửu Kỳ Tất – Cân đo tình yêu Cửu Dạ Hồi – Mối tình đầu Cửu Lan Tử Tuyết – Xuyên không, ta kết duyên cùng tổ tiên Cửu Lộ Phi Hương – Bách quỷ tập Cửu Lộ Phi Hương – Cô nàng mạnh mẽ Cửu Lộ Phi Hương – Đào yêu Cửu Lộ Phi Hương – Khuynh Thế Cửu Lộ Phi Hương – Mười năm không xa Cửu Lộ Phi Hương – Nhẫn Đông Cửu Lộ Phi Hương – Nhất thời xúc động bảy kiếp không may Cửu Lộ Phi Hương – Tam Sinh, Vong Xuyên bất tử Cửu Lộ Phi Hương – Tang Ca Cửu Lộ Phi Hương – Ti mệnh Cửu Lộ Phi Hương – Trần tiên sinh và Trình phu nhân Cửu Lộ Phi Hương – Vài lần hồn mộng Cửu Tiểu Diệc – Chạy theo thuyền giặc Dạ Cát Tường – Nương tử, vi phu bị bắt nạt Dã Cố Giai – Ấu niên ký sự bộ.mobi Dạ Dao – Khi ta đi lướt qua nhau Dạ Lai Chử Tửu Luận Anh Hào – Muôn ngàn sợi tuyết vấn vương Dạ Lễ Phục Mông Diện – Oan gia ngõ hẹp! Đa Lộc Lộc Đa – Đại lục thất lạc Dạ Tử Vũ – Thuần thú sư Dạ Tuyết Miêu Miêu – Thích khách vô danh Dạ Vi Lan – Tình muộn Đại Bài Nha Hoàn – Đều là thiên kim chọc họa Đại Phong Quát Quá – Nhiễm Hương Phiến Đạm Anh – Ai gia, có hỉ Đạm Mạc Đích Tử Sắc – Minh tinh kiêm tổng giám đốc Đạm mạc đích tử sắc – Một đêm ân sủng Đạm mạc đích tử sắc – Sầu triền miên Đạm Nguỵêt Tân Lương – Ái phi tuyệt sắc của thần bí vương gia Đản Đản – Mảnh vá trái tim Đản Đản 1113 – Hoa Lửa Đản Đản 1113 – Sự hiểu lầm của Tiêu Đồ Đản Đản 1113 – Tôi là bảo bối của ai Đản Đản 1113 – Trời sáng rồi, nói tạm biệt! Đan Ninh – Bị tuyển giai phu Đan Phi Tuyết – Bản báo cáo tình yêu Đan Phi Tuyết – Độc thân tính theo thời gian đếm ngược Đan Phi Tuyết – Hắc la sát Đan Phi Tuyết – Người yêu thích giả ngốc Đan Phi Tuyết – Quán rượu nhỏ yêu nhau Đan Phi Tuyết – Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn ! Đan Phi Tuyết- Theo đuổi em, khổ quá cơ! Đan Thanh Mộng – Mẹ, chúng con muốn cha Mật Đường bảo bối Đằng Dã Kha – Chuyện ba người Đặng Nguyễn Đông Vy – Hãy tìm tôi giữa cánh đồng Đằng Qua – Tình yêu đau đớn thế Đào Đào Nhất Luân – Độc nữ PK thầy giáo lưu manh Đào Hắc Tiểu Thất – Bảy năm lại bảy năm Đào Nghiên – Tuấn Nam Vs Tiểu Dã Miêu Đào Nhạc Tư – Bảo bối trong lòng phúc hắc tổng tài Đào Nhạc Tư – Sống riêng không đơn giản Đào Tĩnh Văn – Dụ hương Đào Tử Hạ – Tình yêu là một lần cảm cúm Dật Danh – Xấu nữ tung hoành thiên hạ Đậu Hoa – [HL Ma Lạt Thiên Hậu sau học viện] Yêu người không thông minh Dạy Hư Nương Tử – Yêu nghiệt, buông tha ta Di Sinh Hạ Thảo – Trình gia có hỉ Dịch Phấn Hàn – Bốn năm phấn hồng Dịch Phấn Hàn – Cô đơn vào đời Dịch Phấn Hàn – Thẻ đọc tâm Địch Tư Nhân – Hà mộ sanh Tiêu bảo bối Điển Điển – Kết hôn với tổng tài Điền Phản – Em là học trò của anh thì sao Điển Tâm – [ HL Giai nhân] Q4 Lâu Lan giai nhân Điển Tâm – [HL “Tần” tập đoàn] Q1 Sói Điển Tâm – [HL “Tần” tập đoàn] Q2 Thất tịch (Soái ca quản gia) Điển Tâm – [HL Đảng ác ma] Q1 Chú rể của ác ma Điển Tâm – [HL Kim tiểu khí gia tộc] Q6 Tề gia chi bảo Điển Tâm – [HL Nhân viên công vụ] Q1 Đại Hùng và Nghi Tĩnh Điển Tâm – [HL Nhân viên công vụ] Q2 Kiều thê của tôi Điển Tâm – [HL Nhân viên công vụ] Q3 Người hùng của em Điển Tâm – [HL Phúc nhĩ ma sa] Q1 Dương Oa Oa vô địch Điển Tâm – [HL Phúc nhĩ ma sa] Q2 Hân Hân Hướng Vinh Điển Tâm – [HL Phúc nhĩ ma sa] Q3 Làn váy lay động Điển Tâm – [HL Phúc nhĩ ma sa] Q4 Phản nghịch Điển Tâm – [HL Phúc nhĩ ma sa] Q5 Tương tư cơm nắm Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q1 Thiên hạ đệ nhất gả Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q10 Mẫu đơn của Hắc Báo Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q12 Tây hoàng đậu mỹ nhân Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q15 U Lan Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q16 Phú quý nhuyễn nương tử Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q7 Họa mi Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q8 Khuynh quốc Điển Tâm – [HL Tân Long Môn khách sạn] Q9 Long vương Điển Tâm – [HL Thục nữ] Q1 Thục nữ mất hồn Điển Tâm – [HL thục nữ] Q2 Cực phẩm thục nữ Điển Tâm – Bao quân mãn ý Điển Tâm – Chọc giận thục nữ Điển Tâm – Kiều thê của tôi Điển Tâm – Trầm Hương Điện Tuyến – Hương mật tựa khói sương (Tái bản) Điện Tuyến – Hương mật tựa khói sương Điện Tuyến – Mãn Hán toàn ngư Điệp Chi Linh – Chờ một ngày nắng Điệp Chi Linh – Cực phẩm tiểu Bạch chơi game Điệp Chi Linh – Tình yêu đau dạ dày Điệp Chi Linh- Ốc sên chạy Diệp Chính Linh – Nấc thang hạnh phúc Diệp Khuynh Thành – Ai là kẻ thứ ba Diệp Lạc Vô Tâm – Chờ em lớn, được không Diệp Lạc Vô Tâm – Đồng lang công chẩm (Sói và dương cầm) Diệp Lạc Vô Tâm – Đồng lang cộng hôn Diệp Lạc Vô Tâm – Động phòng hoa chúc sát vách Diệp Lạc Vô Tâm – Gió chớ động tình Diệp Lạc Vô Tâm – Mãi mãi là bao xa Diệp Lạc Vô Tâm – Ngàn năm chờ đợi Diệp Lạc Vô Tâm – Sa ngã vô tội Diệp Lạc Vô Tâm – Thoát không khỏi ôn nhu của anh Diệp Lạc Vô Tâm – Trao lầm tình yêu cho anh Diệp Lạc Vô Tâm – Vượt qua lôi trì Diệp Toàn – Hotgirl lưu lạc giang hồ Diệp Tử – Đáng tiếc không phải anh Diệp Tử – Dùng cả đời để quên Diệp Tử – Gặp anh là sự bất ngờ tuyệt vời Diệp Tử – Mùa hạ chung tình Diệp Tử – Thù Đồ Diệp Tử – Tương tư tuyệt Diệp Vi Linh – Ngốc nghếch vương gia xuyên việt phi Diệp Vi Linh – Phi tử của vương gia ngốc Đình Hòa – Xuyên Qua Thành Hoa Tranh Đinh Mặc – Độc quyền chiếm hữu Đinh Mặc – Độc quyền chiếm hữu Đinh Mặc – Dục vọng kẻ chinh phục Đinh Mặc – Kiêu sủng Đinh Mặc – Nếu ốc sên có tình yêu Đinh Mặc – Săn lung truyền Đinh Mặc – Từ bi thành Đinh Mặc – Xem mắt người chồng thật và giả Đình Nghiên – Người giám hộ tà ma Đô Xuân Tử – Vợ trước của Satan Đóa Diên – Hướng hết sủng nịnh Đoan Mộc Đồng – Đản sinh vương phi Doãn Thần Y – Công chúa yêu phò mã Độc Độc – Phù Hiểu, em là của anh! Độc Mộc Châu – Ánh trăng nói đã lãng quên Đông Bôn Tây Cố – Nhớ mãi không quên Đồng Hoa – Bí mật bị thời gian vùi lấp Đồng Hoa – Bộ bộ kinh tâm Đồng Hoa – Đoá mạn đà la của cô dâu xứ Lâu Lan Đồng Hoa – Tôi không thể quay về thời niên thiếu đó Đồng Hoa – Từng thề ước (2 tập) Đồng Hoa – Vân Trung Ca Đông Ly Cúc Ẩn – [HL Lục Phúc nhàn rỗi] Q3 Nhất chân tâm Đông Ly Cúc Ẩn – Đâm lao phải gả theo lao Đông Ly Cúc Ẩn – Tối Chân Tâm (Tập 1) Đổng Ny – [HL hoàng triều diễm sử truyền] Q1&2 Phong lưu diễm vương, Tiêu dao bá vương Đổng Ny – [HL hoàng triều diễm sử truyền] Q3 Tuyệt thế hôn quân Đổng Ny – Đường triều khởi nữ tử Đổng Ny – Man nữ hiệp Đổng Ny – Tùy hứng hoàng đế Đồng Phi pHI – Huyên thảo chưa tàn Đông Phương Trúc Nguyệt – Trong mộng kỳ duyên Đông Tẫn Hoan – Thú nhân chi Long Trạch Đông Tẫn Hoan – Trộm trái tim đoạt ái tình Đông Tẫn Hoan – Trộm trái tim, đoạt ái tình Đồng Tranh – Kim bình mai hoa kỷ nguyệt hoa khai Đồng Tranh – Thỏ nữ lang tây du ký Du Đăng – Cuộc sống mới của Đường Uyển Du Hoan Hoan – Có con chó nhỏ tên Du Hoan Hoan Du Nhược Thanh Phong -Tiểu Thất, chậm đã Dư Phàm – Câu được anh trai thân yêu.mobi Dư Uyển Uyển – Đào hôn tám trăm năm Dư Uyển Uyển – Phúc yêu Dục Hồng Y – Chuyện tình vượt thời gian Dung Cửu Ngôn – Yêu nghiệt nhớ thuần ngốc Dụng Hồng Sắc Thiên Ái Thông – Chỉ yêu mình em (Câu chuyện về Đại Lệ) Dụng Hồng Sắc Thiên Ái Thông – Tam tiếu Đường Ân – Bạch hổ khiêu tình Đường Cán Sa – Người tình tóc vàng Duong Gia Tam Thieu – Băng hỏa ma trù Đường Khả Điền – Hiệp nữ khuynh thành (Tập 1) Đường Khả Điền – Hiệp nữ khuynh thành (Tập 2) Đường Nhân – Độc Vương cốc Đường Nhân – Ngốc thê Đường Nhân – Thật giả vị hôn thê Đường Nhân – Thiên hạ đệ nhất trang Đường Nhân -Vương gia cầm phi Đường Quả Mạch Tử – Săn chồng Dương Quan Tình Tử – Đương gia cách cách Dương Quang Tình Tử – Hoàng thượng tạo tặc thuyền Dương Quang Tình Tử – Phu nhân vạn an Đường Quyên – Ác ma mỉm cười Đường Quyên – Ấn kí của lão hổ

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sở Sở
Con gái khi yêu lại rất tin vào lời hứa của con trai, làm mọi thứ cho người ấy. Cũng như Mục Sở Sở vào mùa hoa nở năm ấy đã có người từng nói với cô: "Chờ sau khi chúng ta ra ngoài, anh nhất định sẽ cưới em." Mục Sở Sở cho rằng, cô gả cho Trần Kính Đông là chuyện nước chảy thành sông. Sau này cô mới biết được, thì ra, có vài chuyện đã sai một lần, sẽ muôn đời không thể sửa... *** Đêm, hơi lạnh. Mục Sở Sở cứ đứng yên lặng ở cửa phòng bệnh, vẻ mặt không buồn không vui. Trần Kính Đông đứng ở trước mặt cô, đôi mắt cực rét lạnh nhìn cô, mũi phát ra tiếng hừ lạnh khiến cho người ta sợ hãi: "Độc phụ này, cô biết rõ Liễu Liễu đã có thai, cô còn muốn đẩy cô ấy, cô có biết, cô đẩy cô ấy, cũng giết chết con của tôi..." Mục Sở Sở nghe xong chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ là cười cực cứng nhắc, cười cực cô độc... Cô biết, Trần Kính Đông hận cô, không, là hận chết cô. Có lẽ y nằm mơ cũng muốn cô chết đi. Cô chiếm vị trí vốn nên thuộc về một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó tên là Tần Liễu Liễu, Trần Kính Đông nói, đó là tình cảm chân thành của y. Tình cảm chân thành? Mục Sở Sở cảm thấy vô cùng nực cười, ở trong sơn động đó, Trần Kính Đông từng nói rõ, người y muốn kết hôn là cô. Nhưng mới qua bao lâu, cô ở trong lòng y, đã chẳng còn là gì nữa, chỉ là một độc phụ đê tiện, một sự tồn tại dư thừa. Có lẽ nụ cười của Mục Sở Sở quá mức châm chọc, bỗng nhiên gương mặt Trần Kính Đông cực kỳ khó coi, y như con sư tử nổi giận, xông tới nắm chặt cổ họng Mục Sở Sở. Nháy mắt, lưng cô dán lên vách tường, lạnh lẽo tận xương. Mục Sở Sở nhìn thấy màu đỏ sẫm trong mắt Trần Kính Đông, cô bị bóp đến không phát ra tiếng được, hơn nửa ngày mới mở to hai mắt, gằn từng tiếng hỏi y: "Anh...muốn giết tôi?" Lòng, đau như muốn vỡ ra, từ từ lăng trì từng dao một. Nhưng cô lại quật cường không chịu rơi lệ. Năm năm hôn nhân, dieendaanleequuydoon – V.O, tất cả nước mắt đã sớm chảy khô, cô bây giờ, chỉ là buồn phiền kéo dài hơi tàn mà thôi... Ánh mắt Trần Kính Đông tràn ngập sát khí, y ra tay vô cùng ác độc, không để chút lối thoát nào, nếu giết người không phải đền mạng, có lẽ, y thật sự sẽ giết Mục Sở Sở. Y nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn ngập hận thù: "Cô đừng cho là tôi không dám động đễn cô, nếu Liễu Liễu xảy ra chuyện gì không hay, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô, tôi sẽ cho cô lấy mạng đền mạng..." Lời nói lạnh lẽo không hít thở nổi. Mục Sở Sở chỉ cảm thấy lạnh từ đầu đến chân. Y vì người phụ nữ kia, thật sự sẽ giết cô... Cô là gì chứ? Yêu y mười năm, một hồi trò cười. Trần Kính Đông hừ lạnh một tiếng, buông lỏng cô ra, lập tức xoay người đi vào phòng bệnh. Cách một bước tường, cô nghe được giọng của Trần Kính Đông cực kỳ dịu dàng: "Liễu Liễu, không sao hết, ngoan, không sao, anh sẽ luôn luôn ở đây với em, em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai làm hại em nữa, tuyệt đối không..." Mục Sở Sở nghe thấy tiếng khóc kể như tiếng kêu rên của Tần Liễu Liễu, cô ta đấm đấm ngực Trần Kính Đông, từng chữ đều như đổ máu: "Kính Đông, con của chúng ta không còn, con của chúng ta không còn, là con tiện nhân Mục Sở Sở kia, là cô ta hại chết con của chúng ta, Kính Đông, anh nhất định phải báo thù cho con của chúng ta, nhất định phải báo thù cho con..." Mục Sở Sở dựa lên vách tường, bỗng nhiên cười "ha ha" một tiếng, cười vô cùng bi thương... Cô biết, cô chưa bao giờ đẩy ngã Tần Liễu Liễu, cô càng biết là, Tần Liễu Liễu lừa Trần Kính Đông. Nhưng, Trần Kính Đông chỉ tin lời Tần Liều Liễu nói, cũng không tin cô. Mặc dù cô giải thích, vậy cũng là dư thừa. Trận chiến này, cô thua hoàn toàn, thua tình yêu, thua tôn nghiêm, cũng thua bản thân mình... Mời các bạn đón đọc Sở Sở của tác giả 099.
Si Mê Bất Chấp
Có một loại tình yêu, dẫu không trải qua nhiều tháng năm bên nhau, cũng không một lời thề thốt đến sông cạn đá mòn. Dẫu chỉ gặp thoáng qua thôi, vẫn có thể bùng cháy nồng nàn, oanh oanh liệt liệt như lửa. Có một loại nhân duyên, hữu hạnh gặp được nhau trong một biển người rộng lớn, anh quay đầu rời đi, tôi xoay lưng không luyến tiếc....Thế nhưng ở cuối con đường, chúng ta lại tình cờ tương ngộ trùng phùng. Đối với Doãn Lam Lam mà nói, cô sôi nổi, nhiệt huyết như lửa bao nhiêu. Quách Cảnh Đức lại trầm lặng, bình thản như nước bấy nhiêu. Tình yêu có đôi khi kỳ diệu như thế, biết rõ từ tính cách đến nội tâm của hai người là hoàn toàn trái ngược, nhưng lại không thể ngăn cản nổi trái tim mình vẫn cứ say đắm hướng về đối phương. Lam Lam nhiệt tình theo đuổi Cảnh Đức suốt hai năm như vậy, không màng đến sĩ diện của bản thân, cũng không quan tâm đến hai chữ "hối hận". Bởi vì, yêu vốn chỉ là yêu thôi, đâu cần quan tâm điều gì khác, cũng đâu phải cứ ngồi yên một chỗ là hạnh phúc sẽ tự tìm đến dưới chân. Nhưng...đi đến cuối cùng, cô rốt cuộc cũng hiểu, người đàn ông cô yêu mãi mãi như loài bạch trà thanh cao, toả ra hương vị thơm ngát, thanh đạm. Còn cô chỉ là một đoá hoa Diên Vĩ hoang dại, vĩnh viễn sẽ cam tâm tình nguyện vì anh mà từ bỏ đi khát vọng của mình. Dẫu có lựa chọn đau lòng buông tay sau hơn sáu trăm ngày cháy bỏng, dẫu có nuối tiếc rời bỏ anh để chạy đến một phương trời xa xôi...thì tình yêu trong cô, vẫn luôn luôn là "SI MÊ BẤT CHẤP"!!!  *** Lần đầu tiên, Lam Lam gặp Cảnh Đức là ở tại thành phố New York!!! Sáng hôm ấy, cô cầu kỳ ngồi trang điểm đến tận hai tiếng đồng hồ, còn mặc một bộ váy phù dâu đuôi cá màu trắng tinh khiết, đi qua đi lại trước gương khoảng hai mươi vòng, chỉnh trang thêm khoảng nửa tiếng nữa, sau đó mới tặc lưỡi, gật đầu tạm thấy hài lòng với sắc đẹp của bản thân hôm nay. Lam Lam vui vẻ bắt một chiếc Taxi đến nhà hàng tiệc cưới ngoài trời Metropole ở phía đông nam thành phố, bấm đồng hồ thì vẫn còn hai tiếng nữa mới tới giờ cử hành hôn lễ của bạn thân cô - Tống Liên Chi. Mà nói đến Tống Liên Chi thì cũng phải giới thiệu sơ qua về "ông chồng quốc dân" của cô ấy một chút, người đó không ai khác, chính là Tổng giám đốc Dương Vũ điển trai lừng lẫy, năm nào cũng được vinh danh trên trang bìa của tạp chí Fobes, là soái ca của soái ca của soái ca trong lòng cả nghìn nhân viên nữ ở Hàn Thiên, hiển nhiên trong đó có cả Lam Lam. Đương nhiên là Lam Lam không mơ mộng cao đến mức yêu được một anh "đặc biệt soái ca" như Dương Vũ, cô chỉ cầu gặp được một chàng trai bằng một nửa tổng giám đốc thôi, là đã thấy mãn nguyện lắm rồi. Thế nhưng, thế sự vô thường, bất ngờ lại luôn luôn không thể lường trước được. Cô không những gặp được một người có thể sánh ngang với Dương Vũ, hơn nữa, anh ta còn đặc biệt thanh cao như loài hoa bạch trà. Chỉ có thể đứng từ xa ngây ngốc nhìn ngắm chứ không cách nào đem nuốt trôi vào miệng được. *** Đèn đỏ ở đại lộ Madison... Chỉ còn cách một khu phố nữa là đến trung tâm tổ chức tiệc cưới, vậy mà chiếc taxi kẹt cứng trong làn xe cộ đông đúc, đứng suốt mười lăm phút rồi cũng vẫn không thể nhúc nhích thêm một centimet nào. Lam Lam sốt ruột hết nhìn đường rồi lại nhìn đồng hồ, vẻ mặt căng thẳng đến nỗi chú tài xế phải quay đầu lại, dùng ánh mắt cực kỳ cảm thông mà nói với cô - Cháu gái, kẹt xe như thế này hai tiếng nữa chưa chắc đường đã thông được. Từ đây đến nhà hàng Metropole chỉ còn một quãng ngắn nữa. Nếu cháu sợ muộn giờ, hay là xuống đi bộ đi. - Dạ??? Lam Lam nghệt mặt nhìn chú tài xế, sau đó lại cúi xuống nhìn đôi giày cao gót 10cm dưới chân mình, nhận thấy tình hình dù không khả quan cho lắm, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, đành móc trong ví ra 30USD trả tiền taxi rồi vội vội vàng vàng, mở cửa xe, phi xuống đường đi bộ. Mọi việc đáng lẽ vẫn sẽ suôn sẻ, bầu trời vẫn sẽ tươi sáng, và cô cũng trở thành phù dâu xinh đẹp...nếu như, cái tên chết dẫm lái chiếc Lamboghini màu đen như con bò xấu xí kia không vượt đèn đỏ mà đâm vào cô. Ok!!! Tắc đường, nhưng không ai vượt đèn đỏ. Ok!!! Kẹt xe, nhưng không ai dám lái xe cả lên vỉa hè. Nhưng hắn...riêng hắn thì không thế. Lam Lam lâu nay vẫn tự luôn cho rằng, ý thức tham gia giao thông của người phương Tây rất tốt, đèn đỏ còn 3s mà người đi bộ vẫn thản nhiên băng qua đường thì cũng không sao cả. Nghĩ vậy, cô liền hiên hiên ngang ngang rảo bước trên đôi giày cao gót 10cm, chậm rãi bước qua vạch dành cho người đi bộ khi đèn đỏ chỉ còn đúng...1 giây. Chưa đầy nửa giây sau, màng nhĩ của cô truyền thẳng đến đại não một tiếng phanh xe dài đến chói tai. Mùi lốp cao su ma sát trên đường xông lên mũi một mùi hương khét lẹt. Lam Lam giật mình hoảng hồn quay đầu lại thì đầu xe Lamboghini cũng vừa vặn chạm đến bắp chân. Lực đâm không lớn lắm, cũng không va đập mạnh, tuy nhiên vẫn đủ để làm cô ngã ngồi trên nền đất, chân tay trượt xuống đường, trầy xước thê thảm. Đáng nói hơn nữa là bộ váy phù dâu màu trắng tinh mà ban nãy cô hài lòng ngắm đi ngắm lại trước gương mấy chục vòng, nay đã rách hẳn một mảng, màu đất lấm tấm hoà cùng màu váy. Tạo nên khung cảnh thảm hại vô cùng. Mười lăm giây sau, một người đàn ông châu Á cao lớn từ trên xe hốt hoảng bước xuống. Anh ta vội vàng chạy đến nâng Lam Lam dậy, ánh mắt sốt sắng chăm chú quan sát cơ thể cô một lượt, sau đó dùng nét mặt cực kỳ bất đắc dĩ mà trình bày với cô - Xin lỗi, rất xin lỗi. Cô có sao không? - Đau quá. Đi đứng kiểu gì thế hả? Lần này, hắn ta không buồn trả lời, mà lập tức cầm tay cô lên, nắn nắn một hồi, sau đó lại cầm chân, nắn nắn tiếp. Lam Lam vì bất ngờ bị đâm xe, cộng thêm ngạc nhiên vì hành động kỳ dị của hắn cho nên cứ trợn tròn mắt kinh ngạc, cái đầu ngu vẫn chưa thể hoạt động lại bình thường, đương nhiên cũng cứ ngồi đơ ra như tượng, mặc cho hắn sàm sỡ. Sau khoảng ba phút sờ sờ nắn nắn, hắn mới thở hắt ra một hơi rồi móc từ trong túi áo vest một ví tiền, lấy ra một xấp đô la dày cộp, dúi vào tay cô - Thành thật xin lỗi, hiện tại tôi đang có việc rất gấp. Cô cầm lấy chút tiền này đến bệnh viện kiểm tra đi. Đây là danh thiếp của tôi, có chuyện gì cứ liên lạc với tôi. Dứt câu, hắn chẳng buồn nghe cô trả lời lại, vội vội vàng vàng đứng dậy, mở cửa lên xe phóng mất hút. Để lại Lam Lam vẫn thất thần ngồi há hốc miệng trên nền đất, cho đến khi định thần lại thì hắn cùng chiếc Lamboghini đã cao chạy xa bay rồi. Cô tức đến nghiến răng nghiến lợi, lồm cồm chống tay bò dậy, tập tễnh đi đến ngồi xuống bồn cây cạnh vệ đường. Bao nhiêu dự định tốt đẹp ngày hôm nay bỗng chốc vì hắn mà tan tành thành mây khói, bây giờ đến cả tiệc cưới của Liên Chi cô còn chưa chắc đã đến kịp, huống hồ nói gì đến làm phù dâu. Huhu. Cái tên biến thái chết dẫm, đâm người ta xong còn không thèm đưa đến bệnh viện mà ỷ mình giàu có, vứt cho một tập tiền rồi biến mất. Thật mất nhân tính, vô lương tâm, không có đạo đức. Lần sau gặp lại nhất định cô sẽ lột da, rút xương hắn, ninh một nồi lẩu để nhai cho tới khi không còn một mẩu thì thôi. Nghĩ đến đó, Lam Lam điên tiết ném tấm danh thiếp của hắn vào thùng rác bên lề đường, sau đó lại tập tễnh lặc đến nhà hàng tiệc cưới. Cũng may, khi cô đến nơi, buổi lễ kết hôn của Liên Chi vẫn còn chưa bắt đầu, khách khứa mời tham dự đứng tụm năm tụm ba bên sảnh lễ đường, xung quanh trải dài những chùm hoa hồng trắng thơm ngát. Lam Lam thoáng thấy bóng Liên Chi mặc váy cưới trắng muốt, dịu dàng cuốn hút, đứng nói chuyện với mấy người đàn ông ở cách đó một quãng, sau đó cô lại bất giác nhìn xuống dưới thân. Chiếc váy phù dâu xinh đẹp trở thành một nhúm lôi thôi lếch thếch, cổ chân trắng nõn bị trầy mất một mảng, trông kinh khủng vô cùng. Cơn bực tức vừa mới dịu xuống lại bất chợt xông lên nghẹn ứ cổ họng, Lam Lam chẳng còn buồn quan tâm đến hình tượng cái gì, phù dâu cái gì, lập tức tập tễnh chạy lại phía Lam Lam, túm lấy cô ấy mà xả nỗi hận trong lòng - Liên Chi, thật xin lỗi, mình xảy ra chút chuyện nên tới muộn. - Lam Lam, có chuyện gì vậy? Sao cậu lại thành ra như vậy? - Đừng nói nữa. Đáng lẽ mình đã đến trước hẳn 1 tiếng để giúp cậu chuẩn bị váy áo, nhưng trên đường đi tự nhiên lại đụng phải một tên điên nào đó. Không hiểu mắt mũi hắn để đâu mà đường rộng không đi, lại đâm sầm vào tớ. Đâm xong còn tỏ vẻ như mình rất bận, vội vội vàng vàng ném cho tớ một xấp tiền rồi lên xe phóng mất hút. Cậu nói xem, cái tên đó chết dẫm đó có đáng bị xử bắn không? - Vậy sao? Cậu có nhớ biển số xe của hắn không? Trông hắn thế nào? - Ừmmm, cao khoảng 1m80 gì đó, biển số xe thì không nhớ. Khuôn mặt thì trông rất biến... Chữ "thái" chưa kịp vọt ra khỏi miệng, khuôn mặt của cô lập tức trở nên cứng đờ. Không phải chứ? Cái tên thủ phạm biến thái kia tại sao lại đường hoàng xuất hiện ở đây? Lại còn ngang nhiên đứng cạnh tổng giám đốc Dương Vũ. Ôi mẹ ơi!!! Bây giờ cô mới thấm thía thế nào là "oan gia ngõ hẹp", thế nào là "phước bất trùng lai, họa vô đơn chí". Nãy giờ mải mê kể tội hắn mà cô quên mất nhìn người đàn ông đứng phía đối diện, khuôn mặt hắn sau khi nghe cô trình bày xong thì hết xanh lại trắng, nét mặt trông khó coi vô cùng. Hắn im lặng một lúc, gân xanh nổi đầy trên trán cũng dần dần lặn bớt đi, nửa phút sau mới khó nhọc lên tiếng - Tôi biến thái đến vậy sao? Đầu Lam Lam bỗng nhiên nổ ầm một tiếng, chỉ hận New York bây giờ không xảy ra thảm họa hay thiên tai ngay đi, để cô có thể kiếm cái lỗ nẻ nào mà chui xuống. Gặp ai không gặp, ở đâu không ở, tại sao lại là hắn? tại sao lại ở ngay tiệc cưới của Tống Liên Chi? Ôi trời ơi!!! Doãn Lam Lam, thật quá mất mặt, mất mặt quá sức tưởng tượng!!! Mời các bạn đón đọc Si Mê Bất Chấp của tác giả HoBexinhdep.
Cô Vợ Bỏ Trốn
Converter: ngocquynh520 Edit: Su_ri Thể loại: ngôn tình hiện đại, ngược sủng. Bởi vì cha mẹ chia tay cho nên Kiều Minh Hạ lại theo mẹ tái giá, ngày đầu tiên bước vào cửa thì cô đã phải chịu khổ bởi người anh trai mới ghét bỏ cô. Lúc nào anh ta cũng chỉ coi thường ý tốt của cô mà còn chê cười, hơn nữa còn đe dọa cô. Đối mặt với sự lạnh lùng của anh ta, cô quyết định nhẫn nại thuyết phục. Nào có thể biết được, tên đàn ông tồi tệ này lại tổn hại đến luân lý đạo đức. Chẳng những cường hôn cô, còn bắt cô trở thành người phụ nữ của anh ta. Tịch Mộc Thức Minh anh dám thề: cho đến bây giờ cô không phải em gái của anh. Mẹ anh vì uất ức mà chết, làm sao anh có thể tiếp nhận hai mẹ con bọn họ. Mà đứa con gái riêng kia lại muốn dùng sự ôn nhu dịu dàng tới cứu gia tộc hắc đạo bọn họ. Nực cười! Con gái của hồ ly tinh sao có thể là thiên sứ chứ! Vậy mà, sự đơn thuần, thiện lương của cô lai khiến anh có chút động lòng…… Không thể! Đối với bọn người xâm nhập này, anh tuyệt đối không thể mềm lòng… *** Trên chiếc xe danh tiếngxa hoamàu đen, Kiều Minh Hạ lại một lần nữa đảo mắt quan sát mọi người ngồi trong xe, bao gồm có mẹ cô ngồi bên cạnh, người lái xe và vị trợ lý cấp cao, cảm thấy không thú vị liền quay ra nhìn phong cảnh ngoài cửa xe. Vừa rồi lúc đi theo mẹ vào sân bay Naritathì cô vẫn liên mồm dùng tiếng Trung hỏi lung tung hết cái này đến cái kia, không nghĩ tới lại khiến mẹ nhìn cô với ánh mắt không vui. “Từ hôm nay con mang họ Tịch Mộc chứ không phải họ Kiều nữa, nhớ chưa?”Úy Tử dặn đi dặn lại cô. Cô gật đầu một cái đáp lại kỳ vọng tha thiết của mẹ. Cô cũng biết cuộc sống sau này sẽ thay đổi 180 độ. Nhưng cô không thể quên sạch khoảng thời gian 13 năm trước a! Đã hơn một giờ kể từ lúc rời sân bay mà mọi người vẫn một vẻ trầm mặc như vậy, không phải là buồn bực đến chết sao? Cô biết bây giờ bọn họ đang đến Kyoto, một cố đô nổi tiếng của Nhật Bản. Nhưng lần này không phải cô đi du lịch, cũng không phải đi nghỉ mát mà là đi định cư, bởi vì mẹ muốn tái giá với một người tên là Tịch Mộc Nhất Chi Trợ, về làm vợ kế của người đó. Tên mẹ rất đẹp, gọi là Úy Tử. Từ nhỏ đến lớn cô cảm thấy cha mẹ đều “tương kính như tân”, không quá mức nồng nhiệt. Ba năm trước, cha cô vốn là bác sỹ trong tổ chức nhân đạo MSF(Bác sỹ xuyên biên giới - Medecins Sans Frontieres)sang Châu Phi rồi mắc bệnh mà qua đời, cho nên bây giờ mẹ tái giá rồi đem cô đến Nhật Bản. Tuy còn nhỏ nhưng cô biết cũng không ít. Lần trước mẹ nói cho cô cha dượng cô Tịch Mộc Nhất Chi Trợ là đại gia tộc trong giới kinh doanh, hai phái hắc bạch đều phải kính trọng gia tộc Tịch Mộc vài phần…., đến đây cô sẽ có thêm một chị gái và ba anh trai. Đây mới là điều làm cô cảm thấy tuyệt diệu nhất! Cô là con một, vẫn muốn có thêm anh chị em làm bạn, không phải bây giờ đã có rồi sao, trong lòng bèn đặc biệt trông đợi! Cô nhất định phải cùng anh chị em sống chung thật tốt, cùng nhau học tập, cùng nhau nói chuyện phiếm. Nghĩ đi nghĩ lại, cô đột nhiên cười ra tiếng. Úy Tử thấy lạ hỏi con gái: “Sao vậy?” Minh Hạ mạnh mẽ lắc đầu. Làm sao cô có thể nói với mẹ vì sắp co anh chị em mà cười trộm đây? Lại trầm mặc một hồi lâu, đến khi xe đi vào một đình viện thật lớn, cô cực kỳ hưng phấn mà kêu lên: “A! Đến rồi”. Cô nhanh chóng nhảy xuống, hít thở sâu mấy cái. Không khí trong lành thật tốt a! Trên xe chật chội, không khí không được tuần hoàn khiến cô cực kỳ khó chịu, nhưng chưa được năm giậy, mẹ ở phía sau lập tứckéo cô đến bên cạnh, quở trách: “Minh Hạ, sao lại không có quy củ vậy!” Cô bĩu môi nói: “Con hóng mát một chút cũng không được sao? Vừa rồi ở trên xe thật khó chịu mà!” Úy Tử tức giận, lại dặn dò con gái: “Minh Hạ, ở nơi này là người mới đến, phải ngoan ngoãn nghe lời mới có thể hòa thuận với anh chị em. Chỉ cần con ngoan ngoãn thì con sẽ là ngũ tiểu thư có thể kêu mưa gọi gió, vô cùng uy phong. “Con đến đây không phải để thể hiện uy phong mà!” Trực giác cho cô thấy, đáp án này là tốt nhất. Cô không thích mẹ dặn dò như vậy, cảm thấy như vậy là dối trá. Vì để cho người khác yêu thích mà phải giả bộ ngoan hiền sao?” “Phu nhân, tiểu thư, xin vào nhà nghỉ ngơi một chút đi!” Một người phụ nữ lớn tuổi mặc ki-mô-nô màu xanh đậm đi về phía bọn họ nói, đồng thời ra lệnh cho mấy người phụ nữ trung niên cũng mặc ki-mô-nô mang hành lý của bọn họ. Minh Hạ quay đầu nhìn lại, trời ạ! Đây là chuyện lạ thế giới nha! Đây chính là nhà mới của cô sao? Ngôi nhà lớn theo kiến trúc kiểu cổ kính truyền thống Nhật Bản, không nhìn được đến cuối tường rào, mà hai bên cửa chính có mấy người phụ nữ mặc ki-mô-nô cùng mấy người đàn ông mặc tây phục đứng xếp hàng. Lúc cô theo mẹ đi đến gần cửa chính thì mọi người đồng thời cúi gập 90 độ hành lễ với bọn họ, hô to: “Hoan nghênh phu nhân, tiểu thư về nhà!” Minh Hạ chưa bao giờ trải qua tình huống phô trương như vậy, không khỏi cảm thấy choáng váng, dừng bước lại, yên lặng chăm chú nhìn mọi người. Cô biết bộ dáng mình bây giờ chẳng khác gì một cô gái quê mùa, nhưng cô không thể khống chế được bản thân. “Minh Hạ”, Úy Tử không hài lòng gọi cô. “Dạ”, cô lập tức theo mẹ đi vào cửa. Ở đây mọi người đều lễ phép cung kính với cô, nhưng tất cả đều y phục giống nhau, động tác giống nhau, như đã được công thức hóa vậy. Đúng, trong đầu nàng lóelên ba chữ “công thức hóa”, mọi người giống như ở trong trường học, không có người tốt người xấu, mọi người đều mặc đồng phục, theo yêu cầu của giáo viên mà thi lễ. Cô cảm thấy nơi này….. có chút xa cách. Cô đi tới một vườn hoa rất lớn kiểu Nhật. Chiếc cầu nhỏ tao nhã, nước chảy róc rách, khắp nơi đều là trúc lá tươi tốt tỏa bóng mát, cảnh quan tự nhiên, cùng với bày trí của con người, chỉ cần hòa mình vào trong đó, tâm tình bỗng trở nên thư thái lạ thường. Đoàn người dừng lại ở sau một cánh cửa giấy lớn. “Lão gia, phu nhân và tiểu thư đã tới”, người phụ nữ mặc ki-mô-nô xanh đậm hướng bên trong cửa nói. “Vào đi” Lúc cánh cửa giấy kia được kéo ra, Minh Hạ thấyngười đàn ông trung niên mặc ki-mô-nô đối diện mỉm cười với mẹ. Đây là…. Cha dượng mới của cô? Trên trán người đàn ông có mấy nếp nhăn thật sâu cùng vài sợi tóc bạc đã ám chỉ tuổi tác thực sự của ông, nhưng thân thể khôi ngô cùng khuôn mặt cởi mở cho cô biết người đàn ông này tuyệt đối không vì tuổi đã xế chiều mà mất đi vẻ uy nghiêm trời sinh. Úy Tử nhìn thấy Tịch Mộc Nhất Chi Trợ, lập tức cúi đầu gập người chào, sau đó cả người quỳ sấp trên mặt đất. “Kính chào lão gia!” Minh Hạ ngẩn người, kinh ngạc nhìn hành động của mẹ. “Tốt lắm, mau đứng dậy đi, đừng làm đứa bé hoảng sợ!”. Tịch Mộc Nhất Chi Trợ tươi cười tiến lên đỡ Úy Tử dậy. “Sao lại hành lễ lớn vậy? Đừng để Minh Hạ nghĩ tôi là một người cha tồi tệ không ai bằng mà chán ghét chứ”. Úy Tử cười khẽ, quay đầu lại nói với con gái: “Minh Hạ, mau lại đây chào hỏi cha!” Minh Hạ chần chừ một lúc, ngẩng đầu lên nhìn Tịch Mộc Nhất Chi Trợ rồi lớn tiếng tự giới thiệu: “Cha, lần đầu tiên gặp mặt, xin chào. Con tên là Minh Hạ, “Minh” trong “quang minh”, “Hạ” trong “xuân hạ thu đông”, năm nay mười ba tuổi, từ nay về sau đều nhờ người chăm sóc. “Tử, em dạy con nói như vậy ư? Không phải là con không hiểu tiếng Nhật sao?” “Nửa năm trước khi lão gia nói với em muôn đưa mẹ con em đến Nhật Bản thì em đã cho con học tiếng Nhật rồi, mặc dù không thể nói là tốt, nhưng cơ bản có thể ứng đối đơn giản được!” “Con nói sai gì sao?” Minh Hạ kéo tay mẹ, nghi ngờ hỏi. Mẹ cùng với cha mới rốt cuộc là đang nói chuyện gì? Cả hai người đều nói rất nhanh, cô nghe không hiểu được. “Minh Hạ, con không nói sai chuyện gì, ngược lại cha cảm thấy con rất giỏi!” Tịch Mộc Nhất Chi Trợ đi về phía cô, khen ngợi nói. “Cha…..” Minh Hạ ngạc nhiên nhìn ông, “Cha nói được tiếng Trung?” “Đúng”, người đàn ông trung niên nở nụ cười ấm áp, “Cho nên Minh Hạ, về sau nếu có việc gì cũng đừng ngại nói với cha, cha nhất định nghe hiểu được”. Minh Hạ nghe ông nói, gò má đỏ ửng, “Cảm ơn cha, nhưng mẹ nói ở Nhật Bản thì không thể không hiểu tiếng Nhật”. “Đúng, cho nên Minh Hạ phải ở đây học giỏi tiếng Nhật nha, có như vậy cuộc sống mới vui vẻ”, ông rất thích cô con gái mới ôn thuận động lòng người này. “Cha, cảm ơn cha!", cô không tự chủ được đưa hai cánh tay về phía cha, ánh mắt long lanh hơi mờ mịt. Tịch Mộc Nhất Chi Trợ ôm lấy Minh Hạ nhỏ bé, hôn một cái lên mặt cô, “không cần cảm ơn, ngược lại cha muốn cảm ơn con đã nguyện ý làm con gái cha. Con xuất sắc như vậy làm người khác yêu thích, cô con gái này là ta được ban cho!”. Dường như bọn họ rất có duyên vời nhau, vừa nhìn thấy Minh Hạ ông đã cảm thấy rất vui mừng. “Lão gia, ông đừng nói vậy, là ông không ngại chứa chấp hai mẹ con em, chúng em mới không phải không có nơi nương tựa”. Úy Tử đi về phía hai cha con, xúc động ôm bọn họ. “Được rồi, đừng nói những lời khách sáo nữa, từ nay về sau chúng ta chính là người một nhà, không nên quá khách khí!”, Tịch Mộc Nhất Chi Trợ mỉm cười, dùng cánh tay trống vỗ nhẹ bà xã. “Cha, cha thật tốt! Cha yên tâm, con sẽ ngoan ngoãn không làm người phiền muộn”. Tịch Mộc Nhất Chi Trợ hòa ái dễ gần làm lo lắng của Minh Hạ hoàn toàn biến mất, trước khi đến Nhật cô còn tưởng người cha dượng này sẽ không thích cô vì cô không phải là con gái ruột, thì ra cô nghĩ sai rồi!”. Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Bỏ Trốn của tác giả Tiểu Đào.
Cuộc Sống Sâu Gạo Của Mọt Sách Ở Thanh Triều
Tên gốc: 书虫在清朝的米虫生活 Tác giả: Thiên Bản Anh Cảnh Nghiêm - 千本樱景严 Edit: Vi Ánh Nữ chính: Đọc sách uyên bác, không đủ chiều sâu. Tiềm năng vô cùng, tính trơ mạnh mẽ. Thanh thuỷ văn, một nửa là hư cấu, cho nên nữ chính không phải là nhân vật có thật trong lịch sử, chỉ là tưởng tượng. Tứ Tứ vẫn là Tứ Tứ kia, sẽ không chuyên sủng một nữ nhân. Nữ chính vẫn là nữ chính, yêu nhất bản thân, sẽ không để một người nam nhân ngăn trở bầu trời của chính mình. *** Nữ chính: Thích đọc sách, uyên bác, nhưng không đủ sâu sắc. Rất có tiềm năng, nhưng bản tính trơ lì chậm tiến. Truyện một nửa là hư cấu, vậy nên nữ chính không phải là nhân vật có thật trong lịch sử, chỉ là tưởng tượng. Tứ Tứ vẫn là Tứ Tứ kia, sẽ không chuyên sủng một nữ nhân. Nữ chính vẫn là nữ chính, yêu nhất bản thân, sẽ không để một nam nhân che lấp khoảng trời của mình. NHẬN XÉT VỀ TRUYỆN: Của người edit: mình đã gặm nhấm xong convert, thấy truyện khá là hài hước và giải trí. Rất tiếc là không dành cho ai đang tìm truyện về tình yêu sâu đậm, chết đi sống lại =)) (Vụ tình cảm ở truyện này nhẹ hơn cả lông hồng ý ~) *** Nữ chính Trình Mỹ Hảo sống ở thời hiện đại là một người thích đọc sách, uyên bác hiểu nhiều nhưng không sâu sắc cho lắm. Một đêm mát trời cô đang đọc sách về triều đại Khang Hi thì chợt ngất đi, tỉnh dậy đã thấy bản thân xuyên không về thời Khang Hi, trở thành Đông Thục Lan, vợ mới cưới của Tứ bối lặc – hay còn gọi là Tứ Tứ. Thật ra tuy nội dung như vậy, nhưng bộ truyện có cái tên siêu dài và nội dung hơn một trăm chương này không giống như những tác phẩm xuyên không thường thấy. Không có những tình tiết đậm lãng mạn, nữ chính không si tình cũng không cao ngạo, nam chính cũng không cuồng mê chỉ yêu mỗi nữ chính, cũng không có nhịp điệu gay cấn lung trời chuyển đất thay đổi chính sự gì cả. Cả câu chuyện dường như kể lại cực kì chân thực cuộc sống sau xuyên không muốn khó thì khó, muốn nhàn thì sẽ nhàn của cô gái Mỹ Hảo. Mỹ Hảo không coi việc bị xuyên không là tai họa gì khủng khiếp, cũng không có nhu cầu thể hiện bản thân để thay đổi triều đại mà chỉ an phận đọc sách, sống đời cách cách trong phủ của Tứ Tứ. Nhàn nhã, vui vẻ, biết tận hưởng, lâu lâu làm nghĩa vụ gối chăn của vợ cho chồng thế là xong. Cá nhân tôi thấy truyện này có YY nhưng không quá lắm, nhưng không có yêu đương gì cả. Một vài người đọc thấy có thì có lẽ có, nhưng hơi nhạt. Dường như giữa Tứ gia và nữ chính Thục Lan chỉ là hai đường thẳng chạy song song, dính líu vào nhau ở nghĩa vụ của vợ và chồng đã được mặc định, ngoài ra thì không có gì đậm đà, sâu sắc giữa hai người cả. Vì vậy câu chuyện này vừa có một sự nhàm chán, không đặc sắc khiến người đọc có cảm giác không hay lắm, đọc cho vui thôi. Nhưng bên cạnh đó, cũng có thể công nhận rằng câu chuyện phản ánh cuộc đời xuyên không rất thực tế, không lãng mạn hóa nó quá đáng đồng thời thể hiện một nữ chính rất biết lý trí, biết nắm bắt tình hình của bản thân. *** Khác với bên ngoài đang sôi sùng sục, trong phủ Tứ bối lặc lại tương đối bình tĩnh, nếu mọi chuyện đã định thì điều duy nhất có thể làm bây giờ là nghĩ xem ai nên ra mặt. Ô Lạp Nạp Lạt Thị thân là đích phúc tấn, lại có đại a ca, vậy nên địa vị sẽ không chịu chút tổn hại nào, kể cả vị công chúa Triều Tiên kia có vào cửa thì tối đa cũng chỉ có thể làm trắc phúc tấn. Nếu Ô Lạp Nạp Lạt Thị nghênh chiến mà không may thua thì dường như sẽ tổn hại mặt mũi của Tứ bối lặc. Cho nên, sau khi mọi người thương thảo xong xuôi liền cho ra đáp án như bên ngoài phỏng đoán – bước đầu tốt nhất cứ để Niên trắc phúc tấn ra mặt. Hơn nữa xem tình hình này thì khá chắc chắn Khang Hi cũng sẽ đến xem náo nhiệt. “Tiểu thư, người thấy Niên trắc phúc tấn có bao nhiêu phần thắng?” Tiểu Thúy thấy Đông Thục Lan đọc được một đoạn đã khép sách lại, nhắm mắt dưỡng thần, liền đem nghi vấn của mình hỏi ra miệng. Khụ, chủ tử các viện bây giờ đều coi tiểu thư nhà nàng như thầy bói, không phải tiểu thư chỉ đánh cược thắng một lần vào năm ngoái thôi sao, vậy mà đại nha hoàn bên người trắc phúc tấn cứ liên tục tới tìm nàng. Với lại chuyện này thì sao có thể xem tướng mà đoán thắng thua? Cho dù có đoán ra được, chắc chắn tiểu thư cũng không tự nguyện dây vào mớ bòng bong này. “Phần thắng gì?” Thục Lan mở mắt ra. “Chính là chuyện Niên trắc phúc tấn cùng công chúa Triều Tiên tranh tài lần này. Cả kinh thành đều đang truyền nhau.” “Tranh tài gì?” “Còn tranh tài nào nữa? Hai bên đều là tài nữ có tiếng, đương nhiên là sẽ đấu cầm kỳ thi họa, thi từ ca phú, đủ các loại tài nghệ.” “Ồ tài nữ! Không biết là nước mấy phần(*)? Nếu khoảng cách giữa các nàng không rõ ràng như chữ viết bút lông của bản tiểu thư đặt cạnh chữ viết bút lông của phúc tấn thì kết quả của cuộc so tài này sẽ hiển nhiên phụ thuộc vào việc bối lặc gia có muốn thắng hay không thôi.” (*) Đọc tiếp sẽ hiểu =)) “Hả?” Tiểu Thúy có phần mơ hồ: “Tiểu thư, nước cái gì phần cơ?” “Chính là tài nữ đó. Không phải đều do người ngoài thổi phồng lên sao? Ra ngoài nhiều, thi từ nhiều, được người bình phẩm nhiều thì đương nhiên sẽ nổi tiếng. Nước ở đây giống như trong “rượu trộn nước” vậy, không thể nhìn mà nói trước được có bao nhiêu phần thực tài. Nếu ta là Niên thị thì bây giờ ta sẽ cấp tốc cho người đi thu thập chữ viết, thi từ cùng những bức họa của vị công chúa kia, nếu chênh lệch không quá lớn thì có thể vô ưu mà làm những gì nên làm.” “Nô tỳ không rõ.” “Trong thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa, chỉ trừ mỗi “kỳ” là có thua thắng rõ ràng, còn lại những thứ khác đều vô cùng mơ hồ, không có quy định rạch ròi thắng thua. Ví dụ như chữ viết bằng bút lông, nếu như lấy chữ của ta so với phúc tấn thì đương nhiên không có gì để nói, thế nhưng khi đặt chữ của hai người thực lực tương đương nhau vào cùng một chỗ để so sánh thì sở thích cá nhân của người so sánh sẽ chiếm một phần rất lớn trong việc phân định thắng thua. Hắn có thể nói chữ của ngươi thiên về mềm mại, hay nói chúng thiên về cứng cỏi. Ngươi sẽ không phản bác được, bởi căn bản cũng đâu có luật nào quy định rõ ràng.” Đông Thục Lan thấy Tiểu Thúy vẫn còn chút khó hiểu liền thầm thở dài, nha đầu này cái gì cũng tốt, chỉ có điều hơi ngốc nghếch. Nhưng mà ngốc một chút cũng không sao, mặc dù khi nói chuyện có hơi mệt nhưng rất hợp để giữ bên người. “Ta nói rõ ràng hơn là được. Ví dụ như khi nghe hát thì tiểu thư ta thích nghe những khúc anh hùng ca, còn ngươi lại thích nghe những điệu hát dân gian vùng Giang Nam. Khi hai người đàn hai thể loại khác nhau, không kể đến họ đàn hay hay dở, ta sẽ cảm thấy dân ca Giang Nam không đủ khí thế, ngươi sẽ cảm thấy anh hùng ca quá bi tráng, trên thực tế thì đây là hai thể loại nhạc khác nhau nên không thể đem ra so sánh được, thế nhưng nếu cho bỏ phiếu không phải ngươi sẽ chọn vị nhạc công đàn khúc dân ca Giang Nam sao?”   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Sâu Gạo Của Mọt Sách Ở Thanh Triều của tác giả Thiên Bản Anh Cảnh Nghiêm.