Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Trai Tốt Quá Làm Sao Bây Giờ?

Văn án:   Trong bộ truyện《Cưỡng chế yêu》, nữ phụ Hoắc Vũ làm công chúa giả danh mười tám năm.   Mà tất cả những gì cô có vốn đều là của nữ chính.   Một lần ngoài ý muốn, thân thế thật sự của Hoắc Vũ bị bại lộ.   Cô và nữ chính ai về chỗ nấy, nhưng cô vẫn bị nữ chính xem là đinh trong mắt, gai trong thịt. Cuối cùng rơi vào kết thúc thê thảm.   Sau khi ngôi sao nhỏ tuyến mười tám Hoắc Vũ xuyên thành nữ phụ cùng tên liền run cầm cập.   Sức chiến đấu của nữ chính quá mạnh, chọc không nổi, chọc không nổi.   Vì để tránh kết cục trong sách, cô ôm chặt đùi của ‘anh trai ruột’, mong anh che chở.   Chiếc đùi vàng này cực kì thô khỏe, vai nam phụ ‘anh trai ruột’ lại càng cường đại đến mức không gì không làm được.   Nhưng mà…   Tại sao cứ ôm mãi ôm mãi lại không buông lỏng được nữa rồi?   Hoắc Vũ chớp mắt, “Nếu anh thật sự là anh trai của em thì tốt rồi.”    Hoắc Dữ Sâm nhàn nhạt từ chối, “Không, anh chỉ muốn làm người đàn ông của em.”   …   Anh trai đối với ta quá tốt, phải làm sao đây?   Còn có thể làm sao nữa, đương nhiên là bên nhau rồi. ______   “Em chưa từng mong ước rằng trong đời mình. Định mệnh sẽ đưa ta đến bên nhau…” (*)   Em cũng chưa từng nghĩ rằng, giữa biển người mênh mông ở thế giới xa lạ này, em sẽ tìm thấy anh…   ***   Kiếp trước, Hoắc Vũ chỉ là một tiểu minh tinh tuyến mười tám không hề có danh tiếng. Cuộc sống của cô lúc ấy, rất vất vả và mệt mỏi dường như chưa từng có chút ấm áp nào. Từng ngày trôi qua là những chuỗi dài nỗ lực cố gắng không ngừng vì công việc, vì vươn lên tại giới showbiz mà như đã quên mất đi những yêu thương, chở che khao khát trong lòng.    Thế nhưng, vận mệnh trêu đùa một cách tàn nhẫn, trong một lần thực hiện cảnh quay nguy hiểm, dây thép bảo vệ an toàn cho Hoắc Vũ bị đứt. Cô cứ thế, rơi xuống vực sâu thăm thẳm. Giây phút ấy, chỉ còn lại tiếng gió và giọt nước mắt nhanh chóng biến mất trong không trung...   Hoắc Vũ tựa như bông tuyết vừa rơi xuống trần gian rồi tan biến vội vã không để lại dấu vết gì.   Có lẽ, bởi vì số phận và cái chết của cô quá bi thương nên ông trời đã cho cô cơ hội được sống lần nữa trong một thế giới khác. Thế giới đó chính là quyển sách có tên “Cưỡng chế yêu” mà cô đọc được mấy hôm trước.   Hoắc Vũ giờ đây đã xuyên đến vai nữ phụ trùng tên với mình. Nhân vật này theo như nguyên tác chính là một tiểu công chúa giả danh đang sống tại Hoắc gia.   18 năm trước, vì bị ôm nhầm mà nữ phụ Hoắc Vũ cùng nữ chính Khương Dư Khanh bị đánh tráo với nhau. Sau này, thân phận thật sự của họ bị đưa ra ngoài ánh sáng.    Khương Dư Khanh vì chán ghét Hoắc Vũ đã thay mình sống cuộc sống giàu sang phú quý từ bé mà luôn muốn dồn cô đến con đường chết.   Cô ta lợi dụng sự yêu thương muốn bù đắp của ba, sự lạnh nhạt vô tình của anh trai, sự tàn nhẫn độc ác của bạn bè mà cứ thế từng bước thiết kế Hoắc Vũ vào kết cục thê thảm.   21 tuổi năm ấy, nữ phụ Hoắc Vũ rời bỏ thế gian này, cứ thế biến mất.   Bây giờ, Hoắc Vũ lại trở thành nữ phụ trùng tên ấy. Cô đã biết được tất cả mọi chuyện và bi kịch cho cuộc đời sau này của mình. Cho nên, cô nhất định phải thay đổi vận mệnh, tìm cho mình một chiếc đùi vàng để ôm. Mà người đó chỉ có thể là anh trai Hoắc Dữ Sâm.    ***   Hoắc Dữ Sâm trong nguyên tác chính là một vai phụ có sức ảnh hưởng không nhỏ. Anh dường như còn ưu tú và tài giỏi hơn nam chính rất nhiều lần.    Xuất thân trong gia tộc hào môn hiển hách, lại là người thừa kế duy nhất của tập đoàn lớn, từ bé cho đến khi trưởng thành, Hoắc Dữ Sâm luôn là người mà bất kì ai khi nhìn đến cũng không dám chạm vào.    Hoắc Dữ Sâm lại còn sở hữu vẻ đẹp tuấn tú khó ai bì kịp và sự thông minh, tài năng trong mọi lĩnh vực đáng ngưỡng mộ. 25 tuổi, anh trở thành người đàn ông nạm kim cương ở thành phố này.   Cho nên, nói anh là chiếc đùi vàng đáng giá bạc tỷ để ôm lấy quả không sai.    Thế nhưng, Hoắc Dữ Sâm lại có một trái tim lạnh nhạt. Lạnh nhạt đến mức khiến người khác sợ hãi không thôi. Anh - là người vô tình.   Vì vậy, khi Hoắc Dữ Sâm trở về nước tiếp nhận công ty và quay về nhà thăm gia đình, Hoắc Vũ đã tìm mọi cách để đến gần bên anh, hết sức lấy lòng anh. Bởi vì cô biết, ở thế giới xa lạ này, chỉ có anh mới có đủ năng lực giúp cô tránh khỏi kết quả bi thảm kia.    Ban đầu, Hoắc Dữ Sâm vẫn giữ thái độ lạnh nhạt xa cách như từ trước đến nay với Hoắc Vũ. Anh, không hề dao động chút nào.   Thế nên, Hoắc Vũ lại nỗ lực thêm gấp nhiều lần. Cô ân cần hỏi thăm quan tâm anh, rồi rụt rè muốn đến gần anh hơn một chút. Cuối cùng, lại sợ hãi anh tức giận mà làm nhiều điều ngốc nghếch…    Một chút, một chút ấy, Hoắc Vũ không biết rằng, Hoắc Dữ Sâm đã luôn để ý đến.   Anh cảm thấy cô giống như con mèo nhỏ, rõ ràng là muốn được anh yêu thương vuốt ve bộ lông mềm mại của mình mà quẩn quanh chân anh, rõ ràng là thích thú mới lạ với mọi thứ anh có nhưng lại sợ sệt không dám đến lấy, rõ ràng là hết sức lấy lòng anh nhưng lại meo meo vờ như chỉ vô tình mà thôi…   Em gái nhỏ của anh, từ bao giờ lại ngây ngô và dễ thương đến thế nhỉ?    Thế nhưng, trái tim của Hoắc Dữ Sâm chính thức có một góc nho nhỏ dành cho Hoắc Vũ có lẽ là khi cô bị bệnh rất nặng vào đầu mùa hè này. Đêm ấy, cô sốt rất cao cả người đều mơ mơ màng màng không tỉnh táo. Vậy mà, trong giấc mơ của cô vẫn luôn gọi tên anh cầu chở che, từng tiếng anh trai anh trai, lặp đi lặp lại.   Lúc ấy, giống như có những cánh hoa xinh đẹp bị gió thổi tung, xoay vòng rực rỡ và rơi vào lòng anh. Chưa bao giờ, trái tim anh xao động đến thế.    Hóa ra, em gái nhỏ luôn cần được yêu thương sủng ái đến nhường nào. Hóa ra, em gái nhỏ chỉ có mình anh để dựa dẫm chở che mà thôi. Hóa ra, thế gian rộng lớn tẻ nhạt này, cuối cùng lại có một người vì anh mà trong giấc mơ cũng rơi đầy nước mắt để níu kéo.   Cũng từ đêm hôm đó, Hoắc Dữ Sâm đã cho Hoắc Vũ cơ hội bước vào thế giới của mình.    Thế là, Hoắc Vũ sẽ mỗi đêm ôm một đống bài tập qua nhờ anh giải giúp. Hoắc Vũ mỗi sáng sẽ chào anh bằng nụ cười rực rỡ. Hoắc Vũ mỗi tối sẽ luôn đợi anh trở về, hỏi xem anh đã ăn gì chưa…    Biệt thự thật lớn, lại luôn có ngọn đèn nhỏ, bất kể như thế nào đều tỏa màu vàng ấm áp, nhắc nhở anh đây là gia đình mình.   Cứ thế, góc nhỏ trong trái tim Hoắc Dữ Sâm dành cho Hoắc Vũ càng ngày càng lớn. Anh bây giờ mỗi khi nhìn đến cô đều cảm thấy, đây là điều tốt đẹp nhất trên thế gian này mà mẹ để lại cho anh. Bởi vì, ở đâu có cô, ở đó đều rực rỡ sắc màu.    Cho nên, Hoắc Dữ Sâm muốn đem mọi thứ quý giá nhất đều dành tặng cho Hoắc Vũ.   Thế nhưng, những tháng ngày ấm áp hạnh phúc chưa được bao lâu thì việc Hoắc Vũ chỉ là tiểu công chúa giả danh bị nuôi nhầm cuối cùng cũng bị đưa ra ngoài ánh sáng.   Hoắc Dữ Sâm sẽ giải quyết như thế nào với người em gái này. Khi mà, anh còn nhớ rõ, vào buổi tối tuyết rơi đầy trời ngoài kia, Hoắc Vũ đã nói với anh rằng: "Anh trai, nếu em là cô bé bán diêm, vào thời điểm khi em thắp sáng hết ba que diêm, nhất định sẽ nhìn thấy anh."   Nhất định sẽ nhìn thấy anh, nhìn thấy anh…   Hoắc Vũ là vậy, luôn mềm mại như thế, dịu dàng như thế, ấm áp như thế. Cô ấy là người duy nhất quan tâm đến anh, đối xử thật lòng với anh, nghiêm túc mà chân thành nói cho anh biết rằng, sẽ tặng anh món quà là thực hiện giấc mơ bay trên bầu trời đã từng dang dở của anh từ rất lâu trước kia.   Giờ đây, cô ấy chỉ có mình anh chở che giữa cuộc đời đầy sóng gió và bão tố này thôi.    Cho nên, ai cũng không được tổn thương cô ấy, hủy hoại sự nghiệp của cô ấy. Nếu không, anh sẽ dùng mọi thứ mình có hủy diệt tất cả.   Bởi, vào giây phút khi biết sự thật về thân thế của Hoắc Vũ, Hoắc Dữ Sâm đã cho phép trái tim lạnh nhạt cố chấp của mình rung động rồi.   Mà rung động này, chính là cả một đời.   ***   Hiện tại bộ truyện "Anh trai tốt quá làm sao bây giờ?" đang là bộ truyện hot nổi bật nhất nhận được khá nhiều tương tác bình luận với ý kiến trái chiều khác nhau ở diễn đàn truyện convert. Không biết với các bạn khác như thế nào nhưng riêng mình thì mình phải nói là khá thích bộ truyện này.   Nội dung truyện đơn giản kể về hành trình dung hòa tại thế giới mới đầy xa lạ của Hoắc Vũ và kế hoạch thành công ôm chiếc đùi vàng Hoắc Dữ Sâm.    Có thể nói, tác giả đã tài tình và khéo léo khi miêu tả nội tâm của từng nhân vật. Một Hoắc Vũ muốn tìm con đường sống nên phải ích kỷ che dấu sự thật vì bản thân mình; một Hoắc Dữ Sâm lạnh lùng vô tình có thể từng chút từng chút thay đổi, trở thành người ấm áp hơn, lại có lúc bản chất thật sự bộc lộ, tuyệt tình và tàn nhẫn không ai bằng cho dù đó là người ruột thịt; một Khương Dư Khanh bị cuộc sống mài mòn mà ngày càng toan tính, độc ác đến sáng sợ…   Thế nhưng, qua câu chuyện này, mình lại nhận ra được rất nhiều. Đó là, khi bạn dùng sự chân thành thiện lương của mình dành cho người khác, thì đến ngay cả trái tim sắt đá nhất cũng sẽ mềm lại.    Có lẽ vì vậy, nên khi Hoắc Dữ Sâm biết được sự thật, lại có thể dùng tất cả của mình để bảo vệ Hoắc Vũ, không cho ai hủy hoại cô.    Bởi vì, cho dù cô không phải là em gái ruột của anh thì trong khoảng thời gian đã qua, cô là người duy nhất khiến anh cười, khiến anh ấm áp và khiến anh nhìn thấy kì thực thế giới này vốn dĩ vẫn luôn xinh đẹp như vậy.   Chuyện tình cảm của Hoắc Vũ và Hoắc Dữ Sâm rất nhẹ nhàng, tự nhiên nhưng không kém phần sâu đậm. Từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc đều là sự ngọt ngào sủng ái vô cùng tận. Đọc truyện mà trái tim cũng mềm mại theo những lời nói, hành động của nhân vật chính.   Thế nên, một bộ truyện với đầy đủ các tag hot như xuyên thư, nữ phụ, ôm đùi, sủng sạch ngọt như này và nội dung siêu hấp dẫn nữa thì mn ngại gì mà không nhảy ạ. Biết đâu, sau khi đọc xong lại phải dùng lý lẽ của con tim và lý trí của mình mà lên tranh luận một phen cho các bạn khác biết về bộ truyện này nè.    Vì thế, chúc mn có những phút giây thư giãn khi đến với RVNT ạ. Mình cũng mong ai đó sẽ đào bộ này cho các bạn không đọc được convert nhảy hố nhé. Đảm bảo, đề tài và nội dung của bộ truyện sẽ hot lắm ạ :) _______   Văn án được dịch bởi #Baileys thuộc #LustAveland " ": trích từ truyện được edit bởi rv-er. (*): Trích bản dịch lời bài hát Meet hem among them do Lee Sun Hee thể hiện   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Hoắc Vũ lại một lần nữa quên mất lời kịch. Khi cô đối mặt với nam thứ anh tuấn lần thứ ba, rốt cuộc đạo diễn không thể nhịn nổi nữa, ném tấm bảng trong tay xuống, rống lớn một tiếng: "Nghỉ ngơi năm phút đồng hồ, lát nữa quay cảnh của nữ chính trước!" Thời gian đã đi vào mùa đông, dưới tiết trời tháng 12 lạnh giá, trên người Hoắc Vũ chỉ mặc một bộ trang phục diễn mỏng manh. Sau khi đạo diễn hô nghỉ ngơi, bị gió lạnh thốc vào, Hoắc Vũ theo bản năng mà rụt cổ lại, hai tay ôm lấy cơ thể mình. Cô rũ mắt, không dám nhìn sắc mặt đen như Bao Công của đạo diễn lúc này. Nam thứ đi vài bước đến bên người cô, tốt bụng đưa cho cô một chiếc áo khoác dày, ngữ khí ân cần hỏi:" Vì nghỉ ngơi không tốt à?" Tuy rằng Hoắc Vũ chỉ là một tiểu minh tinh tuyến mười tám, lần này đảm nhận cũng chỉ là vai nữ số 3, nhưng ngày trước cô đối với công việc mình phụ trách hết sức tận lực, bản lĩnh nhớ lời kịch bản cũng vô cùng thâm hậu. Tình huống giống như ngày hôm nay, quên lời thoại liên tiếp ba lần, trước kia chưa từng phát sinh. Hoắc Vũ nhận lấy áo khoác từ tay nam thứ, nhẹ giọng nói một câu cảm ơn. Lúc nghe được lời nói của anh ta, cô chớp chớp mắt, khẽ gật đầu một cái. Hoắc Vũ cũng biết trạng thái hôm nay của mình không tốt, nhưng lí do không phải như nam thứ nói. Mà lí do chân thật, chính cô cũng ngượng ngùng không dám nói ra. Tối hôm qua sau khi xem xong lời thoại của kịch bản, vì uống cà phê nhiều nên Hoắc Vũ không có chút buồn ngủ nào. Cô liền tùy tiện tìm một quyển tiểu thuyết trên mạng, chuẩn bị để giết thời gian. Nói đến cũng khéo, cô tùy tiện tìm, lại tìm được cuốn tiểu thuyết ngôn tình có tên << Cưỡng chế yêu >>, nữ phụ trong đó trùng tên với cô. Cô vốn tính toán xem qua nửa giờ, đợi cho đến khi buồn ngủ thì lập tức đi ngủ luôn. Nhưng vừa xem, cô liền nhập tâm vào trong truyện, đến nỗi quên cả thời gian, trực tiếp xem cả một đêm. Trong sách, nữ phụ vốn là con nhà nghèo, nhưng mười tám năm trước, y tá trong bệnh viện vì nhầm lẫn mà đem cô cùng đứa con của gia đình giàu có hoán đổi với nhau. Bởi vậy, cuộc sống mà nữ phụ có được vốn dĩ không thuộc về cô ấy. Nhưng chân tướng luôn sẽ có một ngày lộ ra ngoài ánh sáng. Mười tám năm sau, trong một lần ngoài ý muốn, sự thật nữ phụ không phải con gái ruột của Hoắc gia bị truyền khắp cả nước. Cuộc sống của cô ấy vì thế mà xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nghĩ đến kết cục của nữ phụ trong sách, Hoắc Vũ khe khẽ thở dài. Nữ phụ tuy rằng kiêu căng nhưng kỳ thực, tâm không xấu. Hơn nữa, sự tình lúc trước hoàn toàn không phải lỗi sai của cô. Xét đến cùng, nữ phụ cùng nữ chính đều không sai. Hai đứa bé bị đổi, là do bệnh viện làm việc thất trách. Nhưng nữ chính lại đem toàn bộ lỗi lầm đổ lên đầu nữ phụ, cho rằng chính nữ phụ đã cướp đoạt đi mười tám năm hạnh phúc của cô ta. Cũng bởi vậy mà tiến hành trả thù nữ phụ. Xem xong kết cục cuối cùng của nữ phụ, Hoắc Vũ liền ném tiểu thuyết sang một bên. Mặc dù Hoắc Vũ biết rõ cuộc đời nữ phụ không phải là của cô, nhưng vì hai người trùng tên, cho nên đọc xong tiểu thuyết, lòng cô liền nặng trĩu, làm gì cũng không động đậy nổi. Thức cả đêm, lại thêm buổi sáng hôm nay, tâm tình của cô đều đã bị tiểu thuyết ảnh hưởng, có chút xuống thấp. Chính vì vậy mà thời điểm quay phim sáng nay, cô mới có thể phạm phải sai lầm liên tục. "Hôm nay quay xong, cô nên nghỉ ngơi sớm một chút. Tôi thấy sắc mặt cô thực sự không tốt". Kỳ thực, Hoắc Vũ cùng nam thứ không có giao tình gì, hai người chỉ vì cùng đóng chung kịch bản cổ trang lần này mà quen biết. Nhân khí của đối phương so với cô nhiều hơn không chỉ một chút. Nhưng lúc này, Hoắc Vũ không có tâm trạng cùng hắn trao đổi, chỉ nhẹ nhàng mà gật gật đầu. Sau năm phút đồng hồ nghỉ ngơi, nữ chính lên quay trước, Hoắc Vũ đứng ở một bên an tĩnh đợi. Lần này, phải đến hơn bốn giờ nữa mới tới cảnh quay của cô. Cảnh quay lần này là nữ số ba nhảy xuống vực tự tử vì tình, cho nên cần dùng đến dây thép. Hoắc Vũ tuy rằng vẫn luôn ở tuyến mười tám, nhưng mấy năm nay cô cũng từng đóng qua nhiều cảnh phải dùng dây thép. Mời các bạn đón đọc Anh Trai Tốt Quá Làm Sao Bây Giờ? của tác giả Thập Lục Nguyệt Tây Qua.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hệ Thống Tu Chỉnh Vận Mệnh - Mộ An Thiển
Bạn muốn tìm một bộ truyện nhanh xuyên với những câu truyện ngắn gọn và súc tích. Không cần nội dung phải cẩu huyết ngược luyến, chỉ cần có chút ngọt sủng trong tình yêu, chút phấn khích khi được vả mặt tra nam, tra nữ. Bạn muốn tìm một bộ truyện có sự xuất hiện của những bé pet manh manh dễ thương, sẵn sàng làm tan chảy trái tim của các “Sen”. Vậy thì chúc mừng bạn, “Hệ thống tu chỉnh vận mệnh” chính là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. Câu chuyện bắt đầu khi Tô Noãn là nhân viên thực tập ở cục quản lý “Tu Chỉnh Vận Mệnh”, cục quản lý này có nhiệm vụ sửa lại vận mệnh cho những ai bị đánh cắp, bị quấy rối và lệch khỏi số phận ban đầu bởi các yếu tố ngoại đạo như trọng sinh, xuyên không... Mà Tô Noãn chính là người chấp hành nhiệm vụ này, cô sẽ ẩn mình dưới lớp áo của những con thú cưng, đi đến các thế giới khác nhau, giúp đỡ người đã bị đánh cắp vận mệnh, cho họ tìm lại vinh quang, tìm lại hạnh phúc vốn thuộc về họ. Nhưng mà Tô Noãn chỉ là cô nhân viên thực tập thôi, đã vậy còn phải giúp người trong tình trạng biến thành thú cưng nữa. Haizz, không thể nói cũng chẳng thể viết, Tô Noãn phải làm sao bây giờ? Đúng rồi, cô còn có bạn đồng hành giúp sức mà ^^. Tần Cẩn Ngôn đã yêu thầm Tô Noãn từ lâu, anh và cô tính ra cũng là thanh mai trúc mã. Ngay từ nhỏ, Tần Cẩn Ngôn vẫn luôn chú ý đến tiểu cô nương mềm mụp, lúc nào cũng tươi cười ấy. Nhưng hình như cô không thích anh. Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần anh giả bộ lơ đãng đến gần, cô liền nở một nụ cười tôn trọng mà xa cách, chưa hàn huyên được vài câu đã vội vã rời đi.  Cẩn Ngôn yêu Tô Noãn, anh muốn được ở bên cô, muốn cô nhìn anh bằng đôi mắt rực rỡ lung linh luôn mang theo ý cười nghịch ngợm, muốn được cô thân cận, muốn được cô làm nũng...Và rồi Cẩn Ngôn lén đi theo Tô Noãn mỗi khi cô làm nhiệm vụ. Thế là từ đó, Tô Noãn luôn có một người bạn đồng hành, người bạn ấy giúp cô không còn cảm thấy cô đơn, hỗ trợ cô trong quá trình làm nhiệm vụ, quan trọng hơn là luôn yêu thương và bảo vệ Tô Noãn hết mực. Tuy Cẩn Ngôn không có ký ức trong từng thế giới, nhưng bản năng sủng ái, cưng chiều Tô Noãn đã ăn sâu vào tiềm thức của anh.  Mời các bạn đón đọc Hệ Thống Tu Chỉnh Vận Mệnh của tác giả Mộ An Thiển.
Con Rể - Triệu Hi Chi
 Người ta hay nói "chuột chạy cùng sào" để nói về tuyệt cảnh, về bế tắc, về những lựa chọn ngắc ngoải không có lối ra, ở Hứa Tắc trong cuốn Con rể, mình thấy rõ điều đó. Hứa Tắc, nói không ngoa, khi lựa chọn kết hôn với Thiên Anh, làm rể nhà họ Vương, đã là "chuột chạy cùng sào". Dẫu nàng không cố ý lựa chọn, nhưng tại thời điểm ấy, cái danh con rể là cánh cửa cuối cùng nối dài thêm những hoài bão, những nguyện vọng, những trách nhiệm mà Hứa Tắc tự giao phó cho mình, đồng thời, cánh cửa đó cũng đóng đinh luôn thân phận nàng, khiến nàng mãi mãi không thể trở mình về làm nữ tử được nữa.  Câu chuyện mở ra với hoạt cảnh Hứa Tắc ngoại gia thì lận đận, nội gia thì lục đục, bị nhà vợ chế giễu, bị cha vợ đuổi đánh chạy té khói, còn bị ném cho u đầu chảy máu. Giữa lúc đó, người anh vợ Vương Phu Nam vừa trở về toả sáng như "bạch mã hoàng tử", thật là, anh vợ với em rể, khoảng cách không chỉ là con lừa non và con ngựa bạch mà họ cưỡi, khoảng cách đó hệt như so con phượng hoàng đỏ rực và con quạ đen cháy khét, mà đáng buồn nhất là chúng lại đứng cạnh nhau. Hứa Tắc làm việc ở Bỉ Bộ, cái chức trách còn chưa được gọi là "quan", việc nhiều mà lương lại nhẹ, tóc bạc sớm, một đường không thấy cơ hội thăng quan tiến chức. Cơ hội duy nhất nàng lựa chọn cho mình là thi "nâng bậc" thì trong phút chốc bị vỡ thành bọt nước khi chủ khảo thẳng tay đánh "đỗ" thành "trượt". Thật đúng là, tên nàng có chữ "Tắc", tắc mãi chẳng thấy thông. Con đường nàng phải đi tiếp theo, ngoài ý muốn của nàng, nằm trong mớ âm mưu dương mưu ở chốn quan trường. Nếu nói kỳ thi nàng bị cố ý đánh trượt là kỳ thi "nâng bậc", thì kỳ thi nàng bắt buộc phải đỗ, kỳ thi Chế khoa, cũng xem như kỳ thi "công chức" thời bây giờ. Phải làm sao để bước được những bước đi của riêng mình, mà bề ngoài lại có vẻ như mình đã hoàn toàn bị thao túng?  Phải làm sao để mục đích của mình đạt được, mà không phá vỡ cái bố cục của "cấp trên", để mình vẫn như một quân cờ nhỏ bé trên bàn cờ đã được bày binh bố trận ?  Quan lộ như chiếc thuyền đi trong vũng lầy, khi bước vào ai cũng hy vọng rạng rỡ tổ tông, nhưng càng đi càng xa, trải qua sóng gió, cũng càng xa hoài bão ban đầu. Trên đời này, những việc bản thân có thể thay đổi bằng thực lực quá ít, nếu có bạn đồng hành, liệu có thể cầu mong có chút ít khả thi chăng? May mắn thay cho Hứa Tắc, nàng dù muốn dù không, nàng vẫn có Vương Phu Nam ở bên cạnh. Dẫu ban đầu chỉ là chìa tay bôi thuốc cho nàng, cho nàng cưỡi nhờ ngựa, cầm chân quan phủ cho nàng hoàn thành nốt bài thi, cho nàng thuê con ngựa già mà hắn hết lòng chăm sóc... hay về sau là những gợi ý, những chỉ điểm từ một tiền bối đã lăn lộn chốn quan trường, là ân tình bảo vệ nàng an toàn khi nàng gặp nguy hiểm... với Hứa Tắc, chỗ nào cũng như ẩn như hiện có bóng dáng Vương Phu Nam, như sương sớm mùa thu, như gió mát mùa hè, như trăng ấm đêm đông, như hoa cỏ mùa xuân.  Mà Vương Phu Nam cũng không mong cầu nhiều hơn thế, như chàng từng tha thiết thổ lộ: "ta cam nguyện trở thành sương sớm mùa thu của nàng". Nhưng dẫu bên này có lòng, bên kia có ý, Hứa Tắc cũng không dám bước thêm một bước. Nàng khao khát cái mảnh chân tình ấy như rét nàng Bân thiếu chăn, nhưng cũng chính nàng là kẻ co ro ngồi ngoài hiên chịu lạnh để chôn vùi cái mảnh tình vừa manh nha đâm mầm xanh biếc. Vương Phu Nam, cậu bé con 5 tuổi thuở xưa theo chân cha nàng đòi làm con rể, cậu bé con nhất quyết chăm sóc con ngựa để Vệ tướng quân có thể gả con gái cho hắn, cậu bé con "quách tỉnh" đòi tín vật vì sợ chẳng có gì làm tin, sau này đã thành cậu thanh niên 28 tuổi, dù cho Vệ tướng quân đã mất tích nhiều năm, dù cho con gái ông đã bặt vô âm tín, vẫn nguyện chờ đợi nàng cho đến khi hắn tròn 30 tuổi. Trời cao không phụ hắn, cuối cùng hắn cùng tìm được người hắn chờ. Nhưng tìm thấy thì sao? Không tìm thấy thì sao? "Giữa bọn họ không có hiểu lầm gì hết, nhưng khó đến được với nhau, hắn tiến từng bước thì nàng lui từng bước. Hắn nóng vội tiến lên, nàng đau lòng lùi lại. Hắn không thể ép buộc nàng, mặc dù biết trong lòng nàng cũng cất giấu tình ý. Chặn giữa hai người là dòng sông lớn cuồn cuộn, không chỉ là Thiên Anh mà còn có lý tưởng và hoài bão của mỗi người. Chỉ vì tình nghĩa riêng tư mà vứt bỏ tất cả, dường như là không thể nào". *** Thiên Anh hung hăng ném ánh mắt coi thường về phía Vương Phu Nam, Hứa Tắc cũng hùa với Thiên Anh để hắn thấy rằng, với họ, lòng tốt của hẳn chẳng qua cũng chỉ là cáo chúc tết gà mà thôi. Thế nhưng, với Vương Phu Nam mà nói, những hành động đó của phu phụ Hứa Tắc không đáng để tâm. Thiên Anh nắm chặt tay Hứa Tắc. Vương Phu Nam lại không mảy may để ý, mở hộp thuốc của mình ra, dùng tay chấm chấm một ít thuốc, thoa lên vên thương trên trán Hứa Tắc. Hứa Tắc khẽ cau mày. Vương Phu Nam chỉ mải chăm chút cho vết thương trên trán Hứa Tắc, nhưng cũng không quên mở miệng: "Thiên Anh kia, nhiều lúc mạnh miệng nhưng ngoài việc giữ được chút thể diện không cần thiết, thì chẳng còn gì. Thừa nhận sự thật thì có gì khó khăn, thuốc của muội tốt hay không tốt, vết sẹo trên trán muội là minh chứng rõ nhất." Vương Phu Nam thoa thuốc xong thì thản nhiên thu tay về, vẻ mặt rất bình thản, không tỏ ý khiêu khích nhưng lời nói ra lại trái ngược hoàn toàn: "Thuốc của Thiên Anh vừa đưa là thuốc từ mười năm trước, muội phu nếu thấy còn dùng được thì cứ dùng, nếu thấy không được thì dùng cái này." Vương Phu Nam vừa nói vừa kín đáo đưa hộp thuốc của mình cho Hứa Tắc, cũng không nói thêm lời nào với Thiên Anh, liền đi vòng qua cửa ngách vào nhà, cái túi hình cá màu bạc lắc lư bên hông. "Hắn ta như vậy là có ý gì!" Thiên Anh tức giận đóng sầm cửa lại, lại cau mày quay về phía Hứa Tắc, giằng lấy hộp thuốc trong tay nàng: "Không được phép dùng!" Trên đường chợt có mấy tiếng chó sủa. Hứa Tắc cúi đầu ho nhẹ một tiếng, nhìn hộp thuốc Thiên Anh cầm tới: "Thuốc này chắc đúng là từ mười năm trước." ... Mời các bạn đón đọc Con Rể của tác giả Triệu Hi Chi.
Anh Ấy Thả Siêu Nhiều Thính - Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang
Cô được mệnh danh là bà chị đanh đá ghê gớm cả con phố quán bar, Tần Cần. Sở thích có ba thứ: Mặc đồ da, đi xe máy, chém gió. Nếu đứng ở quầy bar nhìn thấy cô đội tóc giả, mặc váy, mở miệng ra là nũng nịu: “Ghét ghê, váy của người ta nhăn hết cả rồi nè ~”. Vậy thì chứng tỏ rằng bác sĩ Hứa không ở trong quán bar, mà là đang trên đường đến quán bar. ----- Hứa Trì thường nói, răng khôn ấy mà, nhổ sớm một chút là “giải thoát”, nhổ muộn một chút là “thỏa hiệp.” Nhưng có một chiếc răng khôn khác mọc ngay trong tim, không nhổ được. Chiếc răng khôn này tên là “Tần Cần.” *** Hứa Trì vỗ bóng rổ, nhìn đã thua hơn mười phần Tần Phóng, nhịn không được cười nói: “Như thế nào hôm nay không ở trạng thái?” Tần Phóng vẫy vẫy ngọn tóc thượng mồ hôi, tức giận thở dài: “Mấy ngày nay ta thức khuya dậy sớm, khổ a ——” Hứa Trì đem cầu ném cho hắn, trêu chọc mà nói: “Có khoa trương như vậy sao? Còn thức khuya dậy sớm.” Tần Phóng vỗ bóng rổ vòng hồi khởi điểm tuyến ngoại, thảm hề hề oán giận nói: “Nhưng còn không phải là sao, buổi sáng đưa cái kia tiểu tổ tông đi học, buổi tối còn phải cho nàng học bù, trời biết tiểu thăng sơ đề như thế nào như vậy khó!” Hứa Trì lau mồ hôi, khom lưng chuẩn bị sẵn sàng động tác, sấn Tần Phóng một cái không lưu ý, lại lần nữa đoạt lấy cầu, ba bước thượng rổ. “Tóm lại là cái tiểu hài nhi, ngươi cái này đương ca, mệt điểm nhi cũng nên.” Ai ngờ Hứa Trì nói âm rơi xuống, liền nghe được cách đó không xa truyền đến một đạo thanh âm. “Tần Phóng! Nhanh lên về nhà ăn cơm!” ... Mời các bạn đón đọc Anh Ấy Thả Siêu Nhiều Thính của tác giả Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang.
Đại Thần, Em Muốn Sinh 'Khỉ Con' Cho Anh - Hàn Mạch Mạch
“Đại thần, em muốn sinh “khỉ con” cho anh!”. Đây chính là câu nói vô cùng phổ biến của các nữ sinh trên mạng xã hội. Là con gái, ai cũng có một thời cuồng si như thế. Đường Viên cũng không ngoại lệ. Nhưng cô khác với những cô gái kia ở chỗ, cô đã từng học chung lớp với đại thần, cho dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Rồi sau đó lại học cùng một trường đại học với anh, cho dù anh chẳng hề nhận ra cô. Không sao cả, Đường Viên không buồn, bởi vì con đường mà cô lựa chọn, là thầm mến. Đường Viên nhìn thấy Dung Giản lần đầu tiên chính là buổi khai giảng vào năm lớp 10. Được xếp vào cùng một lớp là ngẫu nhiên, nhưng vào cùng một trường đại học thì đã không còn là trùng hợp nữa rồi. Kể từ giây phút nhìn thấy anh phát biểu trên bục, Đường Viên đã không ngừng cố gắng để khoảng cách giữa anh và cô ngày càng ngắn lại. Nhưng mà cũng chỉ là như vậy thôi, Đường Viên không hề có thêm một ý nghĩ nào xa vời hơn, bởi vì cô mập. Đúng vậy, từ nhỏ đến lớn, Đường Viên luôn có thân hình tròn trịa mũm mĩm, nhưng bù lại khuôn mặt cô rất xinh đẹp. Điểm đáng quý của Đường Viên chính là, cô chưa bao giờ cảm thấy thiếu tự tin với vóc dáng của mình, tuy rằng có đôi lúc tâm hồn con gái trỗi dậy cũng sẽ muốn giảm cân. Mà suy nghĩ này thường chỉ xuất hiện mỗi khi cô vô tình gặp được nam thần Dung Giản mà thôi. Thế nên đương nhiên cân nặng không tự nhiên tăng lên cũng không tự nhiên mất đi, mà nó sẽ tồn tại từ ngày này qua ngày khác một cách vô cùng bền vững. Tuy rằng Đường Viên luôn không thừa nhận, nhưng có lẽ vóc dáng cũng là một phần nguyên nhân khiến cho cô lựa chọn đoạn tình cảm đối với Dung Giản là thầm mến chứ không phải là theo đuổi. Một lần gặp gỡ, lại có thể kéo dài tình cảm này thật nhiều năm. Không nói ra, có thể là vì sợ lời từ chối, cũng có thể là vì muốn giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng, cũng có thể chỉ đơn giản là chờ đợi, chờ đến một ngày tình cảm này không còn đủ sức để tồn tại nữa. Thế nhưng, Đường Viên lại không thể đợi được đến ngày đó. Bởi vì, một cách vô tình hay cố ý của số phận, mà cô và Dung Giản lại cùng tham gia một vài dự án, một vài hoạt động của trường. Rồi cứ như vậy, thời gian tiếp xúc nhiều lên, dũng khí kìm nén bấy lâu nay của Đường Viên cũng nhiều lên, cô quyết định tỏ tình. Giống như dự đoán, câu trả lời của Dung Giản chính là: “Hiện tại, yêu đương và kết hôn không nằm trong kế hoạch của anh.” *** Các cô ấy đều nói em là người không có kiên nhẫn. Nhưng có hai việc em vẫn luôn kiên trì cho tới tận bây giờ, một là béo, còn một điều nữa, đó là em thích anh. —— Đường Viên Khi Đường Viên dùng nick đi càn quét Weibo của nam thần cùng mấy cô gái với nội dung ‘Đại thần, em muốn sinh ‘khỉ con’ cho anh’, cô chưa từng ngờ rằng, có một ngày cô thực sẽ sinh khỉ con, à không, đứa con cho anh. Khi đại thần Dung Giản nhận nội dung kịch bản mới, anh phát hiện ra tên của nam chính trong tiểu thuyết giống như của mình.... Được ăn cả, ngã về không: Sinh.//Thịt viên chua ngọt: Đại thần, em muốn sinh ‘khỉ con’ cho anh! P/s: 1. Cùng hệ liệt với Em có bệnh, phải trị 2. Truyện ngọt, đơn phương thầm mến, là mối tình đầu của nhau, HE 3. Hiện thực mới là chính, chỉ có một chút chút xíu là trên mạng. Câu chuyện về cô gái tròn trắng mập cùng với nam thần lạnh lùng tinh anh. Truyện này còn có tên "Tôi viết một câu chuyện, nam chính là nam thần trong lòng tôi", "Cô có kỹ năng thầm mến đặc biệt" Nhân vật chính: Đường Viên, Dung Giản | Nhân vật phụ: Đường Bao (con khỉ nhỏ), Hà Khánh Nguyên, Nguyễn Tâm, Nam An An, Cố Ly, An Ngưng, An Nại (An Nại trong truyện Nại Hà)   Mời các bạn đón đọc Đại Thần, Em Muốn Sinh 'Khỉ Con' Cho Anh của tác giả Hàn Mạch Mạch.