Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cơn Mưa Định Mệnh (Thanhthanh)

Khi con người để cái phần "con" lấn át, không còn màng đến suy nghĩ, đạo đức, thì lúc đó cũng chẳng khác nào "thú vật".

Cái kẻ mà có ý nghĩ ngủ với con gái ruột của mình, không phải thú vật thì là gì???

Không, kẻ đó thậm chí còn thua cả thú vật!!!

Bà Ưng đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần khi mà ông Ưng lại nổi "thú tính"lên...

Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.*** Tìm mua: Cơn Mưa Định Mệnh TiKi Lazada Shopee

Bà tránh ra!

Tránh ra... Nhanh lên.

Tiếng ông Ưng hét lên trong đêm tối.

Tôi xin ông đấy, ông có còn tính người nữa không ông Ưng ơi?

Bà Ưng đau đớn thể xác, bây giờ lại đau đớn cả tinh thần khi mà ông Ưng bỗng nhiên nổi lên cái tính "thú vật". Gọi là thú vật quả không sai, đời thủa nào bố đẻ đòi ngủ với con gái bao giờ??? Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.

Ông Ưng không quan tâm đến sự đau đớn của vợ mình mà hung hăng gạt tay bà ra, trợn mắt giận dữ:

Mày có tránh ra không con kia?

Tao đang khó chịu đấy nhé, không cút ra tao đạp cho một đạp bây giờ?

Từ bao giờ cái loại mày đòi lên tiếng cãi lại lời tao vậy hả??

Bà Ưng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay rồi bà chưa chợp mắt được tí nào cũng là bởi buổi sáng hôm trước bà đi tôi vôi thuê cho người ta. Nhà nghèo, bữa sáng ông Ưng không cho nấu cơm, bà nhịn ăn sáng rồi đi làm, đến nửa buổi, đói quá hoa mắt nên trượt chân ngã xuống hố vôi đang tôi. Phúc lớn mạng lớn là hố vôi đó còn chưa nóng đỉnh điểm, xung quanh có người cùng làm nên kịp thời cứu được bà lên ngay. Nhưng từ gối chân trở xuống bỏng nặng, theo lý thì phải nằm viện để điều trị nhưng ông Ưng không đồng ý. Nói là tốn kém viện phí, mấy đồng lương hưu của ông không đủ để trang trải... Sơ cứu qua loa bà Ưng đòi con gái đưa về nhà...

Sống chung với người chồng vũ phu này mấy chục năm trời nên bà hiểu rõ, từ ngày bà bị bỏng, không giúp ông Ưng giải tỏa được cái máu "dê" trong người nên ông ấy mới hằm hè như vậy. Nhưng hỡi ôi, bà tưởng ông chỉ gia trưởng, vũ phu, keo kiệt thôi, nào ngờ ông ấy còn không bằng cả loài cầm thú nữa. Ông Ưng không làm gì được bà Ưng nên lăm le đòi ngủ với cô con gái út mới 15 tuổi là Thúy Hạnh. Bà nói nhẹ không được, nặng không xong, ông ấy nổi cơn thú tính lên lao vào căn buồng rách nát và đòi ngủ với cô con gái.

Trong căn buồng tối, Thúy Hạnh nghe thấy tiếng cãi nhau, tiếng đồ đạc đập loảng xoảng nên sợ hãi, cô bé định chạy ra ngoài bênh vực cho mẹ vì mẹ đang bỏng nặng. Nhưng... khi nghe được ông Ưng muốn làm trò đồi bại với mình, Hạnh sợ hãi chốn vào trong góc tường, ngồi thu lu một chỗ, tay cầm cái chổi để phòng thân...

Con Hạnh đâu rồi?

Con Hạnh đâu?

Ông Ưng đi vào trong buồng, tối quá nên ông không nhìn thấy gì, khi nãy còn đang hăng "máu", chưa được giải tỏa nên căng thẳng quá, cãi nhau với bà vợ một trận ông còn thấy khó chịu hơn. Quờ quạng tay trên giường không thấy con gái đâu, ông Ưng điên đú:

Cái con đĩ con này nó đi đâu mất rồi?

Con cái mất dạy, ba tuổi đầu đã xí xớn đi đêm không về?

Cái thứ này không để cho bố mày đ!t thì để làm gì...

Cái con mẹ nó chứ? Con mẹ nó đã đeo"" phục vụ được tao thì con đĩ con phải phục vụ bố mày...

Mẹ con chúng mày biết chưa...

Mẹ cha nhà chúng mày chứ...

Ông mày đang nưng"""" kak quá... hừ hừ...

Ông Ưng gầm gừ tìm kiếm trong chiếc chăn bông cũ rích, trời rét, chăn gối vứt ngổn ngang trên giường, tìm mãi không thấy con gái đâu ông ta phát điên lên rồi chợt nhớ ra: mình chưa bật đèn sáng lên! Ông Ưng hung hăng bật công tắc đèn lên và rồi ông ấy cười rú lên như một con sói:

Hahahaha... Con Hạnh, mày đây rồi!

Mày trốn ở đấy làm gì? Đến đây bố bảo.

Ông Ưng chìa tay ra phía trước, ở dưới đũng quần, của nợ khốn nạn của ông đang chĩa ra phía trước, hai con mắt ông nhìn rất đáng sợ. Hạnh sợ hãi tới mức tim đập thật nhanh, cả người run rẩy co rúm lại, cô bé hoang mang không biết nên làm gì khi bố đang tiến lại gần. Bờ môi mấp máy không nói thành câu.. Bà Ưng ở ngoài nhà đau khổ gào khóc:

Thằng khốn nạn... mày là chó chứ không phải người nữa... Ưng ơi, mày giết tao đi, mày giết tao đi còn hơn chứ mày làm thế này thì trời đất nào tha thứ cho mày được?

Nó là con gái mày đấy... thằng khốn nạn kia...

Mày thèm thì mày mang tiền đi mà kiếm gái, tại sao mày lại đối xử với con gái tao như vậy... Ưng ơi...

Ông Ưng nghe thế thì điên lên, ông giậm chân xuống nền nhà thật mạnh, chỉ tay ra ngoài nhà rồi nói:

Con đĩ kia mày im mồm.

Con gái mày đã chết đâu mà mày phải khóc? Không im tao ra tao vả cho giờ?

Thúy Hạnh mở to mắt, trời mùa đông mà mồ hôi trán vẫn ướt đầm đìa, cô bé còn quá nhỏ để hiểu được những việc sắp tới sẽ kinh khủng như thế nào nếu như người bố- người đàn ông khốn nạn kia tiến đến. Hạnh vẫn cầm cái chổi, hai cánh tay run run...

Đến đây bố bảo... đừng sợ, có cái đéo gì mà phải sợ?

Rồi thể nào chả phải làm người lớn??

Đến đây... Nhanh lên...

Khi ông Ưng đi đến gần Hạnh, ông ta đưa cánh tay lên phía trước định giật cái chổi từ tay HẠNH thì bất ngờ con bé phản đòn. Hạnh vung chổi lên vụt vào tay ông Ưng một cái, bị đánh bất ngờ ông ta rụt tay lại mồm tru tréo lên:

Á. con đĩ con này mày dám đánh bố mày à?? Hả!

Hạnh ghê tởm ông ấy đến mức buồn nôn, cô bé chứng kiến hết những nỗi đau mà mẹ phải chịu đựng suốt thời gian qua. Cộng thêm hành động vô liêm sỉ ông ta đang định làm với mình càng làm cho Hạnh thấy hận bố, ghét bố, ghét đến mức muốn ông ấy chết ngay tức khắc.

Ông Ưng vung tay tát đốp vào mặt Hạnh, cô bé thấy tai mình ù đi, má đỏ ửng lên, Hạnh nhìn bố bằng ánh mắt căm thù:

Ông cút đi... huhu...

Nói rồi Hạnh đứng vùng dậy, cô vung chổi liên tiếp đánh trả vào người bố, vừa đánh con bé vừa gào lên:

Chết đi! Chết đi! Chết mẹ ông đi.

Ông Ưng không ngờ con gái lại phản ứng như vậy vì ngày thường Hạnh khá hiền và ít nói, nhất thời ngây ra vì hành động của con gái, ông ta không đánh nữa mà lặng thinh suy nghĩ. Phải chi ông đã thức tỉnh rồi? Ông đã biết việc mình làm là trái luân thường đạo lý nên vậy? Nhưng không, không hề có chuyện đó, chỉ là ông ngạc nhiên trước thái độ của Hạnh mà thôi, ông ta định đánh tiếp thì Hạnh nhanh như con sóc vụt cái chổi vào mặt ông ấy thật mạnh rồi chạy ù ra khỏi gian buồng. Hạnh sợ hãi, sợ bố đuổi theo nên cô bé không quay lại nhìn mẹ lấy một cái, cắm đầu cắm cổ chạy trong đêm tối.

Bị vụt vào mặt một cái đau điếng người, ông Ưng sa xẩm mặt mày choáng váng ngã phịch xuống đất, hai tay ôm lấy mặt rên rỉ:

Cha tiên nhân con đĩ này nó dám đánh ông!

Tiên sư chúng mày... con đĩ mẹ lại đẻ ra con đĩ con, ông nuôi chúng mày để chúng mày đối xử với ông thế này đây!

Để ông tóm được mày ông giết, con ranh con ạ... á á... đau quá...

Ông Ưng ngồi ở dưới nền nhà kêu than, bà Ưng ở bên ngoài thấy mừng thay cho con gái, không biết con bé bỏ chạy đi đâu ngoài trời đêm kia... nhưng thà vậy còn hơn ở nhà để thằng già kia nó giở trò đồi bại. Bà Ưng chắp tay lại khẽ khấn vái mong trời phù hộ cho con gái bà không nghĩ quẩn. Chỉ sợ tâm hồn ngây thơ của nó nghĩ không thông mà làn điều dại dột thì bà không sống nổi nữa. Hạnh ơi, con đừng bỏ mẹ mà đi nhé!

Gió bên ngoài trời thổi rất mạnh, lúc đi khỏi nhà Hạnh chạy như bay nên không hề thấy lạnh, thậm chí trong người vừa sợ vừa hận thù nên cô bé quên đi cả cái giá lạnh. Hạnh không biết bản thân mình nên đi đâu, chỉ sợ bố đuổi theo nên cứ cắm đầu chạy. Nếu là bình thường, có lẽ Hạnh không bao giờ có gan đi một mình giữa đêm khuya thế này. Vì cô bé sợ ma, sợ bóng đêm. Nhưng hôm nay, trong lúc chạy được một quãng dài rồi Hạnh mới nhận ra, thì ra bóng tối chẳng có gì đáng sợ cả... Chỉ có lòng dạ con người mới thực sự ghê tởm, Hạnh không ngờ bố mình lại trở nên đê tiện đến như vậy.

Ngay từ phút giây nghe thấy bố mình - ông Ưng nói rằng "Mẹ cô không phục vụ được ông ấy chuyện giường chiếu thì Hạnh sẽ phải là người thay thế..." Hạnh đã rất ghét bố, ghê tởm bố và sợ hãi đến mức không muốn nhìn thấy mặt ông ta nữa. Tiếng gió vẫn rít từng cơn, hai má Hạnh lạnh cóng, hai bàn tay nắm tròn thành nắm đấm, Hạnh vẫn cắm đầu cắm cổ chạy. Đến khi mệt quá dừng lại nghỉ chân cô bé mới phát hiện không có ai đuổi theo mình cả, nhìn lên phía trước là một ngôi chùa, nơi đây Hạnh có biết vì thỉnh thoảng dịp lễ đầu năm hoặc có việc gì đó cô bé vẫn theo mẹ lên chùa cầu may.

Cây đa trước cổng chùa hứng trận gió đông mạnh nên lá rơi lả tả, cánh cổng chùa đóng im lìm, nhìn qua khe cửa, Hạnh thấy có bóng đèn thắp ở giữa đình để canh kẻ trộm, ngoài ra không thấy bóng dáng một ai. Hạnh không sợ đêm tối nữa, cô bé cũng chẳng sợ ma, chỉ cần nghĩ đến câu chuyện vừa diễn ra khi nãy cũng đủ khiến cô bé rùng mình rồi.

Nghỉ ngơi một lát thần trí ổn định Hạnh bắt đầu thấy lạnh, nhiệt độ ban đêm quả nhiên xuống thấp. Hạnh đưa hai bàn tay lên trước mặt, hà hơi mấy cái để kiếm tìm hơi ấm nhưng không ăn thua. Trên người mặc có chiếc áo thu đông bên trong và chiếc áo len bên ngoài, hai manh áo mỏng không đủ để chống chọi với cái khí hậu khắc nghiệt thế này. Cô bé co ro ngồi xuống cạnh cổng chùa, thân hình bé nhỏ lạc lõng giữa đêm tối, thật đáng thương khi có nhà mà lại không dám trở về.

Sáu giờ sáng. Trời mùa đông nên vẫn còn tối, chú tiểu dậy tụng kinh và quét sân chùa, khi mở cánh cổng ra thì chú giật mình chạy biến vào trong nói với sư thầy:

Thầy ơi! Thầy ơi!

Giọng chú tiểu gấp gáp.

Gì mà nghiêm trọng thế?

Sư thầy vừa tụng kinh xong đang từ trong đình bước ra, trời rét, thầy mặc chiếc áo khoác rất dài và to, nhìn dáng đi chậm chạp đến sốt ruột.

Có người chết ở ngoài cổng thầy ạ!

Sao cơ?

Sư thầy ngạc nhiên.

Con vừa ra mở cổng thấy có một người chết cứng vừa ngã vật xuống đất xong...

Mặt chú tiểu cắt không còn giọt máu, sự tình thế nào không ai biết nhưng trời còn tối, hơn nữa rét buốt thế này tự nhiên có người ngã vật xuống đất bất động thì chắc hẳn ai chứng kiến cũng đều sợ hãi như vậy.

Đi theo ta!

Sư thầy nói xong liền cầm tràng hạt lên trước ngực, vừa đi vừa niệm chú a di đà phật..

Điện sáng được bật lên, đúng là ở giữa cổng có người. Là một cô gái còn rất trẻ. Khoảng lứa tuổi học sinh, thân hình co rúm vì lạnh, môi và mặt tái nhợt, mắt nhắm nghiền nằm co quắp trên nền đất. Sư thầy ngồi xuống đưa tay lên mũi cô bé xem còn thở không, kiểm tra xong thầy nói:

Vẫn còn sống! Mau bế con bé vào trong, đốt một chậu than hồng để ở phòng bên trái... khả năng là bị nhiễm lạnh rồi, mặt nóng ran...

Chú tiểu hấp tấp đỡ cô bé dậy và bế vào trong nhà, sư thầy chuẩn bị một chậu nước ấm và khăn sạch để lau mặt cho cô. Vào phòng kín có than hồng sưởi ấm, cộng thêm sư thầy lau mặt và chườm khăn ấm nên lát sau cô bé tỉnh dậy. Tuy nhiên, cô không tỉnh táo cho lắm, hai mắt nhìn lên trần nhà như vô hồn, mồm lẩm bẩm giống như mê sảng...

Con bé sốt cao lắm, mau lấy thuốc hạ sốt đến đây!

Dạ.!

Không biết con cái nhà ai đêm đông giá buốt mà không biết đường về nhà là sao?

Như này mà không phát hiện sớm là chết đấy..

Sư thầy nghiền nát viên thuốc hạ sốt hòa tan cùng nước và bón cho cô bé từng thìa một. Cơ thể ấm dần lên, thuốc ngấm, chú tiểu nấu một bát cháo loãng và đem lên. Ngủ một giấc đến trưa thì cô tỉnh dậy, đầu óc quay cuồng, nhất thời cô bé ngơ ngác không biết vì sao lại ở đây. Chú tiểu thấy cô tỉnh dậy thì mừng quá, vội chạy đi báo cho sư thầy biết.

Con thấy trong người thế nào?

Sư thầy nhìn cô bé nói nhẹ nhàng, thoáng nhìn đã thấy có thiện cảm. Thúy Hạnh nhìn thấy vị sư thầy trước mắt lúc này mới nhớ ra chuyện đêm qua ngủ quên trước cổng chùa. Bây giờ nằm ở đây, có lẽ được mọi người đưa vào trong chùa. Hạnh e ngại toan ngồi dậy thì sư thầy vội ngăn lại:

Đừng vội... con còn mệt. Cứ nằm nghỉ thêm đi, dậy ngay sẽ chóng mặt đó..

Con cảm ơn thầy!

Hạnh nói lí nhí, cô bé thấy đầu mình đau nhức khủng khiếp, cổ họng khô rát khàn cả tiếng, có lẽ cô đã bị nhiễm lạnh bởi cơ thể đã chịu rét cả đêm qua.

Nhà con ở đâu?

Sư thầy bắt đầu hỏi chuyện, bởi lẽ sư biết được một cô bé bỏ nhà đi đêm không về chắc chắn có nguyên nhân, mà lý do là gì thì người không suy luận ra nổi. Nhìn mặt cô bé cũng sáng sủa, dễ nhìn.. lý nào... Sư thầy trầm ngâm suy nghĩ... Hạnh không nói gì cả, nghe thầy hỏi nhà cô bé òa lên khóc, có phải họ muốn đuổi cô về nhà không nhỉ? Hạnh sợ cái cảnh phải quay về căn nhà đó, nơi đó có một người không bằng cầm thú. Cô không muốn về... Hạnh lắc đầu, cô ấp úng không nói được thành câu, liên tục xua tay...

Đừng sợ... đừng sợ...

Ta không làm hại con...

Bình tĩnh nào, có chuyện gì cứ cứ bình tĩnh rồi hãy nói...

Thầy ơi.. con không về nhà đâu, con mà về là ông ấy sẽ hại con đấy...

Hạnh khóc tu tu, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng. Sư thầy kiên nhẫn lắng nghe.

Ông ấy là ai?

Bố con! Bố con... Ông ấy... ông ấy đòi hại con... hu hu... huhu... bố con là người xấu... hu... hu...

Hạnh khóc nấc lên, dù chưa biết đầu đuôi thế nào nhưng sư thầy cũng đoán được rằng con bé bị bố bạo hành. Bàn tay người lại lần tràng hạt, mồm niệm chú a di đà phật, thật không ngờ lại có người cha nhẫn tâm đến như thế.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cơn Mưa Định Mệnh PDF của tác giả Thanhthanh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Điên Cuồng Bất Đắc Dĩ (Azit Nexin)
Aziz Nesin, đọc là Azit Nexin hay Azit Nêxin, (tên khai sinh là Mehmet Nusret; 20 tháng 12 năm 1915 — 6 tháng 7 năm 1995) là một nhà văn châm biếm được ngưỡng mộ ở Thổ Nhĩ Kỳ và là tác giả của hơn 100 cuốn sách. Thường được gọi với cái tên "Aziz Nesin", đây nguyên là tên cha ông, được Nesin sử dụng làm bút danh khi bắt đầu sáng tác. Ông đã sử dụng hơn năm mươi bút danh, như "Vedia Nesin", tên người vợ đầu, cho những bài thơ tình được xuất bản trên tạp chí Yedigün. Tuyển tập này giới thiệu những truyện cười đặc sắc sau của Azit Nêxin: Điên cuồng bất đắc dĩ Giải sầu chủ nhật Đức vua không nhận ra mình Khi chờ kiệt tác Loại vi trùng quý hiếm Thương thay giống lừa chúng tôi Bà chủ Phụ tùng thời đại văn minh Tình yêu cuồng nhiệt Mảnh sắt gỉ trong kho báu Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Azit Nexin":Điên Cuồng Bất Đắc DĩMọi Ông Bố Đều Đã Từng Xếp Thứ NhấtNhững Người Thích ĐùaTập Truyện Cười Leo Lên Và Tụt XuốngTập Truyện Cười Xin Ch-Ào-Ào!Tập Truyện Cười Xứ Ngáp VặtTình Yêu Cuồng NhiệtXứ Sở Của Những Người NgápĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Điên Cuồng Bất Đắc Dĩ PDF của tác giả Azit Nexin nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gây Rối (Mạt Chi Ly)
Hai vị ca ca kia vừa nhìn thấy nàng, lại đưa mắt nhìn nhau, lập tức vô tội nói.Sorry, ta nhóm câu sai người…Diêm vương mỹ nam là tình nhân, Hắc Bạch Vô Thường là bảo tiêu.Gây quấy rối ta làm, bị thần tiên trách phạt - Diêm vương nhận. Tìm mua: Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gây Rối TiKi Lazada Shopee Dương Quá Long Nữ sư đồ luyến, Hứa Tiên Bạch xà người, Yêu yêu nhauQuốc gia Dị Giới mặc ta sấm, xem ta tiểu quỷ nhạc tiêu dao.Truyện có nhiều tình tiết khá gay cấn, với câu từ hơi khó hiểu và trừu tượng, Mạt Chi Ly đã tô thêm nét đẹp cho Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gấy Rối, khiến tác phẩm càng trở nên đặc sắc và thu hút.***Điện Quỳnh lâu, khói tiên lượn lờTại đại điện thượng thiên cung, chúng tiên xếp thành hai hàng. Ngồi trên ngai vàng là một người đàn ông trung niên uy vũ, nghiêm nghị.Chính giữa điện, một tiểu nữ tử nhỏ nhắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt nhàm chán. Đứng bên cạnh là một nam tử anh tuấn.Thượng đế hừ nhẹ một tiếng:” Tiểu quỷ ngươi thật lớn gan. Có hai việc nhỏ đều làm không xong, địa phủ lưu lại ngươi chẳng lẽ là vô dụng?”.Cô gái xem thường, đối với lời nói của Thiên đế không thêm để ý tới. Tựa hồ là đầu gối quỳ có chút phiếm đau, khẽ cau mày, sau đó kéo kéo tay áo nam nhân đang đứng bên cạnh.Nam tử cúi đầu nhìn nàng. Trong mắt mang theo ánh nhìn bất đắc dĩ và tràn đầy sủng nịnh.Khụ, khụ. Nhẹ nhàng ho 2 cái để thượng đế chú ý.Vậy mà dường như không để ý, thượng đế lại nổi giận nói: ” Tiểu quỷ ngươi, vốn là một oan hồn nên sớm đưa vào luân hồi đi vào lục đạo. Thấy ngươi nhu thuận, khôn khéo mới dễ dàng tha thứ, cho ngươi làm một tiểu quỷ, không ngờ ngươi nhiều lần gây đại họa, ta đối với ngươi thực sự rất thất vọng.Khụ, khu, khụ. tiếng ho khan lần này lớn hơn. Tiểu nữ tử mang vẻ mặt vô tội.“Ngươi nói, nếu như bổn tôn không trừng phạt ngươi thì lấy gì để giao phó với chúng tiên”Thượng đế vừa nói xong, nam tử kia ngẩng đầu nhìn hai bên trái phải. Chỉ thấy chúng tiên đều cuối đầu xua tay, cùng đồng thanh: “Không cần giao phó, không cần giao phó. Thượng đế chính người định đoạtlà tốt nhất”Ách, sắc mặt Thượng đế có chút xấu hổ, nuốt nước bọt nói tiếp: ” Chúng tiên khoan dung với ngươi, nhưng luật trời khó chống. Ta thân là thượng đế phải có trách nhiệm duy trì thái bình thượng giới”Mới vừa mở miệng, liền bị tiếng nói cắt ngang” Ta cái gì? Đủ rồi không cần nói nữa”Chúng tiên cả kinh, thoáng ngẩng đầu, nhìn về hướng nam tử đang đứng. Trong lòng yên lặng rốt cuộc cũng đã bạo phát.Thượng đế cũng cả kinh, sau đó hé miệng, dường như định nói lại bị cắt ngang” Ta nói ngươi gần đây bị táo bón nên bốc hỏa à, sao lại lớn tiếng như thế”Thượng đế nghe vậy thoáng ngây người, suy tư một lát sau, nói: “Hình như là có chút táo bón.” Đang khi nói chuyện, một tiếng nổ đột nhiên vang lên, chúng tiên ngạc nhiên, té xỉu một loạt.Nam tử tuấn tú khẽ lắc đầu, cúi xuống nâng tiểu nữ tử kia đứng dậy. Nàng đang dùng tay che mũi, sợ hít phải mùi ô uế.Trong lúc khẽ mỉm cười với cô gái, quay sang thượng đế lại lạnh nhạt nói: ” Tiểu Vũ là người của ta, ta biết nàng thường gây ra họa. Nhưng ta thay ngươi quản chế toàn bộ địa phủ, áp chế cả đám cô hồn dã quỷ. Cũng giúp ngươi quản lý nhân gian trật tự, nên chết thì chết, nên luân hồi thì luân hồi. Những thứ này không đủ so với lỗi của nàng sao?”Thượng đế hơi méo miệng, không cam lòng nói thầm: ” Vậy, những cái kia đều do ngươi phân loại mà.”Nam tử nhướng chân mày, nhếch miệng đầy châm biếm. Mọi người tâm thần hoảng hốt, kết thúc, người nào cũng lộ vẻ tức giận.Trên mặt rõ ràng là dáng điệu tươi cười mê hoặc lòng người, nhưng thượng đế cảm thấy dựng tóc gáy.” Ta nói ngươi mắc nợ có đúng không? Ta hiện tại mang theo nàng là nể mặt ngươi. Ngươi trách móc một hai câu là được. Đã như thế ngươi còn muốn đánh nàng? Hay là có ẩn ý muốn đánh ta một trận hả?”Thượng đế thân thể hơi về phía sau lui, hai tay buông xuôi, lắc lắc đầu. Dáng điệu chỉ còn lại nửa phần uy nghiêm.” Đừng cho rằng ngươi giữ mặt trời thì cho rằng ngươi đã rực rỡ, đốt cho ngươi một nén nhang thì ngươi tự cho mình là thần. Có tin ta đem hết mấy anh em trong mười tám tầng Địa Ngục toàn bộ thả ra hay không, mang đến Thiên cung của ngươi du ngoạn một chút hay không?”Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Diêm Vương Phúc Hắc Vương Phi Gây Rối PDF của tác giả Mạt Chi Ly nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Diễm Quỷ (Công Tử Hoan Hỉ)
Hạ phàm để tìm kiếm thần khí thượng cổ Hình thiên, Không Hoa đứng đầu Minh phủ gặp Diễm quỷ Tang Mạch miệng lưỡi sắc bén, trong quá trình tìm tông tích Hình thiên từ Tang Mạch, chậm rãi, những chuyện cũ về yêu hận giữa đôi bên bị vạch trần. Không Hoa từng chuyển thế thành tứ hoàng tử Tắc Quân cùng với Tang Mạch từng là tâm phúc của tứ hoàng tử, lúc này đây gặp lại đối với bọn họ rốt cuộc có ý nghĩa gì? à truy đòi ân oán qua lại hay tình yêu tiếp diễn? Minh chủ đang lúc quên tất cả gặp gỡ với diễm quỷ không chịu giải thoát từ trong dĩ vãng, yêu hận lại bắt đầu, ai đạt được ai? Là ai hủy ai? Khi tất cả trần ai lạc định, Tang Mạch cười đến xán lạn “Ngươi vẫn không hiểu yêu hận a…” Khi tất cả đáp án được công bố, Không Hoa nói “Tang Mạch, chúng ta cược thêm một lần nữa, ta đem tất cả mọi thứ của ta ra đặt, cược lấy yêu hận của ngươi.”Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Công Tử Hoan Hỉ":Diễm QuỷDung QuânHạ Tân LangHồ DuyênHoàn KhốNày Những Phong Hoa Tuyết NguyệtQuan Hệ Bất ChínhTư PhàmVi ThầnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Diễm Quỷ PDF của tác giả Công Tử Hoan Hỉ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) (Điệp Chi Linh)
Với "Điểm khởi đầu hạnh phúc", một lần nữa các bạn độc giả sẽ được gặp lại Tiêu Phàm và Vệ Đằng trong cuộc sống mới của họ. Trải qua biết bao thử thách, hiểu lầm và đau khổ, cuối cùng Vệ Đằng và Tiêu Phàm cũng nhận ra được tình cảm thực sự mà mình dành cho đối phương. Hai con người vốn thuộc hai thế giới khác nhau, một Vệ Đằng nhiệt tình sôi nổi, một Tiêu Phàm lạnh lùng lịch lãm, từ lần đầu gặp nhau tưởng như không đội trời chung nhưng nào ngờ đến cuối lại không thể sống thiếu đối phương, một quá trình tưởng chừng khó hiểu nhưng lại hợp lý. "Tình yêu đau dạ dày" đã dẫn dắt bạn đọc đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, tìm hiểu hành trình đến với nhau của nhím con Vệ Đằng và sói trắng Tiêu Phàm. Cuối câu chuyện là một kết thúc đẹp cho mối tình chông gai của cặp đôi này, nhưng bạn đọc vẫn hồi hộp không biết liệu cuộc sống sau này của hai người có hạnh phúc mỹ mãn hay không. "Điểm khởi đầu hạnh phúc" với sáu phần ngoại truyện sau đây của tác phẩm "Tình yêu đau dạ dày" sẽ phần nào mang đến câu trả lời cho bạn đọc. ***Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Tìm mua: Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) TiKi Lazada Shopee Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Điệp Chi Linh":Cho Tôi Một Bát CháoChúc Mừng Sinh NhậtĐiểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày)Ốc Sên ChạyThành Phố Vô TậnTình Yêu Đau Dạ DàyVăn Sĩ Điên Cuồng Tập 1Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) PDF của tác giả Điệp Chi Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.