Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Giảo Phụ

Cuộc đời của một người nam nhân cổ đại quan trọng nhất là cái gì? Một, chính là công thành danh toại, đạt được quyền cao chức trọng. Hai, chính là mỹ nhân vây quanh, con đàn cháu đống.  Rất tiếc là cả hai điều trên, Chân Ngọc đều không có. Hắn là Bảng nhãn gia danh tiếng vang xa, trí sĩ được Cửu Giang vương trọng dụng nhất. Cực khổ bao nhiêu năm trời bày mưu tính kế cho Vương gia ngồi lên ngai vàng, hắn không dám hưởng thụ tửu sắc, bỏ qua hết ham muốn của nam nhân bình thường. Chờ đợi mòn mỏi mới đến ngày công thành danh toại, thì hắn lại vì "mệt mỏi quá độ" mà lăn ra chết. Ông trời ơi, công lí ở đâu???  Chân Ngọc buồn bực nhắm mắt xuôi tay, ngỡ phải xuống địa phủ đầu thai thì khi tỉnh lại phát hiện điều kì diệu. Hắn thế mà chưa chết. Hắn đã sống lại, nhưng là trong thân xác "Chân Ngọc" phu nhân của trạng nguyên Vương Chính Khanh. Đời này, Chân Ngọc bảng nhãn cũng đã chết, đại nghiệp của Cửu Giang vương vẫn chưa thành, nghiễm nhiên Vương Chính Khanh được trọng dụng. Chân Ngọc sau khi phát hiện ra sự thật này, chỉ hận không thể đập đầu để quay lại gặp Diêm Vương.    Vương Chính Khanh là ai chứ, chính là kẻ năm đó dùng sắc đẹp mê hoặc lão hoàng đế, đoạt mất danh hiệu trạng nguyên của Chân Ngọc, khiến hắn phải ngậm ngùi ôm cái chức bảng nhãn. Sau này hai người lại cùng đầu nhập dưới trướng Cửu Giang vương, âm thầm cạnh tranh sự sủng ái của vương gia. Đời trước Chân Ngọc đắc ý bao nhiêu vì đè ép được Vương Chính Khanh thì đời này lại buồn bực bấy nhiêu về tình cảnh của bản thân. Hắn giờ đã là nữ nhân đã có phu quân, làm sao có thể xuất đầu lộ diện can dự vào chính trường được nữa.  (Từ đoạn này tớ xin phép gọi Chân Ngọc là "nàng" nhé) Chuyện triều chính đã bó tay, Chân Ngọc bắt đầu thăm dò việc nhà trong phủ trạng nguyên. Chủ nhân thân xác mới này cũng không vui vẻ gì, thành thân đã được một năm mà Vương Chính Khanh chẳng hề đoái hoài đến nàng. Nàng lại dăm ba bữa nháo một trận, ốm một hồi, càng làm cho Vương Chính Khanh ghét bỏ. Chân Ngọc cân đi nhắc lại, vỗ đùi cảm khái thế này quá tốt rồi, Vương Chính Khanh không muốn nhìn mặt nàng, nàng cũng lười đi lấy lòng hắn. Giờ nàng chỉ muốn ôm mỹ nhân tiêu dao thôi. Kiếp trước nàng còn chưa kịp hưởng qua ít xuân tình nào đâu đấy. Nghĩ là làm, Chân Ngọc ngay lập tức gọi hai vị thiếp xinh đẹp của Vương Chính Khanh qua, ngày ngày bóp chân đấm lưng, thi thoảng lại sờ chỗ nọ bóp chỗ kia. Nói trắng ra là chơi bách hợp giữa nhà, làm các di nương sợ hết hồn, chỉ dám âm thầm than khổ.  "Mỹ nhân dưới thân chợt rên rỉ một tiếng, toàn thân tản mát ra hương thơm mê người, môi mọng hé mở. Chân Ngọc xuân tâm nhộn nhạo, không kiềm chế được nữa, chỉ cảm thấy bụng dưới nổi sóng, vội vạch áo dài ra, thò tay vào quần quờ quạng một hồi. Nàng cứ móc, cứ móc, cứ móc mãi mà không tìm được "cái" cần tìm.  Chân Ngọc vươn tay, chợt chạm phải cái cột đỡ giàn dưa. Dò dẫm một hồi lại bắt được quả dưa leo trên giàn rủ xuống. Sờ được hai quả dưa lớn, nhất thời vui mừng, vặt lấy một quả đặt ở dưới bụng ướm thử. Tự hỏi: quả dưa này có đủ lớn không nhỉ?" * Chờ đến khi Vương Chính Khanh nhận ra ba nữ nhân của mình ngày nào cũng quấn lấy nhau, bỏ mặc vị phu quân là hắn đây làm bù nhìn, mới thấy có gì đó không đúng lắm. Hắn nạp thiếp mà chẳng được hưởng thụ, còn phu nhân thì cứ vui cười hớn hở là sao?  Vương Chính Khanh cũng không phải là ngốc, hắn nhận ra Chân Ngọc rất thông minh, cũng một lòng vì Cửu Giang vương. Nàng hiểu biết không kém gì nam tử, cầm kì thi họa đều tinh thông vượt bậc, nếu đặt ngang hàng với hắn thậm chí không biết ai hơn ai.  Và đặc biệt là, nàng làm hắn nhớ đến cố nhân Chân bảng nhãn, người hắn âm thầm mến mộ bao năm qua. Giờ Chân bảng nhãn đã qua đời, nhưng lại có một Chân Ngọc cứ lượn qua lượn lại trước mắt, Vương Chính Khanh thật sự chịu không nổi. Thế là hắn bắt đầu thân cận, lấy lòng nàng. Nhưng Chân Ngọc cũng là người có một không hai, chỉ thích mỹ nhân không muốn phu quân. Vương Chính Khanh mấy lần bị nàng "động tay chân", ăn đủ khổ. Nhưng vì việc lớn, hắn nhịn rồi lại nhịn. Một lần nhịn đến cả nửa năm trời! Còn Chân Ngọc ấy à, nàng tuy vẫn là "hồn Trương Ba da hàng thịt", nhưng dần dần cũng có chút hơi thở của nữ nhân. Lại tối ngày kề cận bên Vương Chính Khanh ngọc thụ lâm phong, nàng chợt nhận ra mình cũng hơi xiêu lòng. Dường như, ở chung với hắn cũng không khó khăn đến thế.  Trong một lần chắn tên của thích khách cho Cửu Giang vương, Chân Ngọc trọng thương tưởng như không sống nổi, trước khi nhắm mắt đã phun ra một câu vào tai Vương Chính Khanh: "Ta chính là Chân bảng nhãn trọng sinh đấy, ngươi liệu mà làm!" khiến trạng nguyên gia bị dọa đến thất thần. Sau phút bối rối, Vương Chính Khanh bỗng thấy mừng như điên vì Chân Ngọc chưa chết, lại còn trở thành người bên gối của mình. Nàng là nam cũng tốt, là nữ cũng được, chỉ cần là Chân Ngọc thì hắn đều yêu. Chút tình cảm ái mộ dành cho Chân bảng nhãn năm nào đã được hợp thức hóa, hắn muốn ngửa mặt lên trời mà cười thật to.  Sau khi tỉnh lại, nàng thế mà mất trí nhớ tạm thời. Không sao, dù nàng có là Chân Ngọc nương hay là Chân bảng nhãn thì đời này, đã không thể thoát khỏi tay của Vương Chính Khanh nữa rồi. Hắn nhân lúc cháy nhà hôi của, dụ dỗ nàng lên giường lăn lộn, sinh ra sản phẩm. Nàng có nhớ lại thì cũng đã muộn, có hài tử níu chân, làm sao có thể cao chạy xa bay được nữa!  Một đời của Chân bảng nhãn uy danh, cứ thế mà trao cho Vương Chính Khanh, phu thê nhốn nháo vui vẻ cùng chung sống đến bạc đầu.  ---------- Thú thật đọc xong truyện này tớ cũng không biết đây là giả danh bách hợp hay đam mĩ trá hình nữa :v. Nửa đầu truyện Chân Ngọc lăn lộn cùng đám di nương đến vui vẻ, khiến Vương Chính Khanh tức điên mà không làm gì được. Nửa sau khi Vương trạng nguyên biết được sự thật thân thế của Chân Ngọc thì lại lộ ra là, hắn cũng từng âm thầm mến mộ Chân bảng nhãn. Thuận nước đẩy thuyền, Vương Chính Khanh lừa Chân Ngọc lên giường, chờ đến lúc nàng nhớ lại thân phận "nam nhân" của mình thì hài tử cũng đã có, làm gì chạy được nữa.  Do là nữ nhân mang trí óc của nam nhân nên Chân Ngọc làm gì cũng thấy buồn cười. Nàng không cầm nổi cây kim thêu nhưng nói đến chuyện chính trị lại sắc bén như dao. Nàng mang tấm lòng nhớ chủ nhân cũ, tha thiết nhìn Cửu Giang vương, vào mắt người ta lại thành "lẳng lơ quyến rũ", mang đến bao chuyện dở khóc dở cười. Vì nàng mà Vương Chính Khanh mỹ nhân đưa tới cũng không thèm nhìn, kè kè đi giám sát phu nhân, chỉ sợ nàng đem mỹ nhân về nhà thì mình lại "ra rìa".  Truyện cũng không xoắn não mấy chuyện đấu đá giữa các vương gia với nhau lắm. Chỉ có Chân Ngọc xui xẻo, hay bị rơi vào bẫy của các vị nữ nhân trong hậu trạch, nhưng lần nào cũng thoát được hiểm cảnh. Chân Ngọc thì từ khi còn là nam nhân đã sạch như tờ giấy trắng, sau khi trọng sinh thành nữ nhân cũng là sạch tinh tươm. Còn Vương Chính Khanh trước khi cưới Chân Ngọc có vài nha đầu thông phòng, nam nhân cổ đại mà, không tránh khỏi. Nhưng từ sau khi cưới nàng thì hắn còn chẳng dám động vào nữ nhân khác. Thứ nhất là sợ Chân Ngọc ghen, thứ hai nhỡ đâu nàng nổi thói xấu, hắn lại đi ghen ngược với thiếp nhà mình thì mệt.  Truyện nhiều đoạn cười chảy nước mắt với cặp đôi oan gia truyền kiếp Chân Ngọc bảng nhãn và Vương Chính Khanh trạng nguyên, sẽ "đổi gió" rất tốt cho bạn nào thích cốt truyện mới lạ nhé.  Nếu thích rv này của tớ thì hãy like và cmt chia sẻ cảm nhận của bạn nào! ___________ *: Trích bản edit Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chân Ngọc nhìn dung mạo của người trong gương, tròng mắt suýt chút nữa lồi hẳn ra ngoài, vội vàng cầm ống tay áo chà qua xát lại mặt gương. Mặt gương sáng choang, khuôn mặt người trong gương cũng càng thêm rõ ràng, xác nhận không có nhìn lầm, mới buồn bã ủ rũ nói: “Thì ra là phu nhân của Vương Chính Khanh!” Lúc này đã qua giờ ngọ, trong phòng không có ai, Chân Ngọc ngồi ở trước gương nhìn một hồi đánh giá. Tuy người này tóc mây tán loạn, thần sắc tiều tụy, nhưng không thể che giấu hết được vẻ đẹp diễm lệ kia, không khỏi có chút xúc động, thương tiếc nói: “Tiểu nương tử xinh đẹp như thế này! Chẳng lẽ ông trời cũng không nỡ để nàng hương tiêu ngọc vẫn, nên mới để ta trọng sinh vào thân thể của nàng sao?” Chân Ngọc vốn là một thiếu niên tuấn kiệt, là tiến sĩ của Cảnh Thái năm thứ ba, nhưng con đường làm quan bắt đầu không được thuận lợi, về sau làm mưu sĩ dưới trướng của Cửu Giang vương, dốc hết sức lực cùng tham mưu giúp Cửu Giang vương đoạt ngôi vị Thái tử. Chân Ngọc cố gắng suốt ba năm, cuối cùng Cửu Giang vương cũng được lập thành Thái tử, sau đó là lên ngôi vị hoàng đế, sửa quốc hiệu thành An Bình, rồi ban thánh chỉ đại phong công thần. An Bình đế vừa lên ngôi, chuyện đầu tiên là dự định để cho Chân Ngọc vào Đại nội, trở thành nội quan trẻ tuổi nhất trong Đại nội từ trước tới giờ. Năm nay, Chân Ngọc hai mươi lăm tuổi, đúng là lúc đang tràn đầy khí thế, tuổi trẻ đắc ý, là thời điểm huy hoàng nhất của của đời. Nhưng ngay khi An Bình đế chuẩn bị hạ chỉ thì Chân Ngọc lại đột nhiên đổ bệnh, nằm bẹp trên giường không dậy nổi, dầu hết đèn tắt (chết ~). Sau khi Thái y khám nghiệm, về bẩm báo lại cho An Bình đế: Chân Ngọc do lao lực quá độ, vắt hết óc suy tính mưu kế, ngủ không đủ giấc, lại thêm ăn uống không đúng giờ, thiếu chất trầm trọng, ảnh hưởng lớn tới khí huyết. Nên một khi ngã xuống, bên ngoài mắc bệnh, bên trong hư nhược, dùng thuốc hay châm cứu cũng đều vô dụng. An Bình năm thứ hai, Chân Ngọc bệnh mà chết. Lúc sắp chết, hắn thề trước ngọn đèn dầu, nếu có thể được làm công việc nặng một lần, nhất định phải chọn công việc không phải động não, phải chăm sóc bồi bổ bản thân thật béo tốt khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi. Mời các bạn đón đọc Giảo Phụ của tác giả Cống Trà.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mạnh Mẽ Khi Yêu - Quý Khả Tường
Tên Ebook: Mạnh Mẽ Khi Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Quý Khả Tường Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Hội nhà văn   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Mạnh Mẽ Khi Yêu Giới thiệu: Thẩm Tĩnh và Mạnh Đình Vũ là một cặp đôi ngọt ngào như bao cặp tình nhân khác. Thẩm Tĩnh ngây thơ hồn nhiên, tay chân vụng về, luôn thích dựa dẫm nhõng nhẽo với người yêu. Ban đầu Mạnh Đình Vũ cảm thấy cô như vậy rất đáng yêu, anh cũng sẵn lòng chăm sóc cô cả đời. Nhưng thời gian dần dần trôi qua, anh bắt đầu không vừa lòng với cô, luôn trách cứ cô không biết tự chăm sóc bản thân, làm gì cũng sai sót. Lẽ nào anh thật sự phải làm bảo mẫu cả đời của cô ư? Anh cũng là một người đàn ông có tham vọng, có chí tiến thủ. Anh muốn nắm lấy cơ hội hiếm hoi được chuyển đến phố Wall làm việc. Mặc dù lưu luyến cô, lo lắng cho cô, nhưng cuối cùng anh đã chọn con đường thực hiện ước vọng của mình. Năm tháng trôi đi, giờ đây anh đã công thành danh toại, tiền bạc, địa vị, danh tiếng, cả những tiểu thư danh gia vọng tộc đeo bám anh không dời. Nhưng anh bị chứng mất ngủ trầm trọng, thậm chí phải đi gặp bác sĩ tâm lý. Anh không tài nào nghỉ ngơi, đầu óc không lúc nào thanh thản, hình ảnh Thẩm Tĩnh ám ảnh anh. Ước vọng đã thành hiện thực, nhưng anh không tìm thấy hạnh phúc. Anh quyết định quay lại Đài Loan để tìm cô. Nhờ sự giúp đỡ của Ngụy Nguyên Lãng, khó khăn lắm anh mới tìm lại được cô, nhưng Thẩm Tĩnh bây giờ không còn là cô gái yếu đuối từng khóc lóc van xin anh đừng ra đi ngày nào. Đài Loan thay đổi, cô cũng đã đổi thay. Cô trở thành người phụ nữ chững chạc điềm đạm, bình thản đối mặt với anh, bình thản khuyên anh hãy rũ bỏ quá khứ, hãy tiến thẳng trên con đường mà anh đã chọn. Cô không hề trách cứ anh, cô coi anh như một người bạn đã lâu không gặp, cô mong anh tiếp tục gặt hái những thành công tiếp theo. Hoàn toàn trái với tưởng tượng của anh, không có nước mắt, không có oán thán, nhưng thái độ lạnh lùng đó của cô càng khiến anh đau đớn... Mời các bạn đón đọc Mạnh Mẽ Khi Yêu của tác giả Quý Khả Tường.
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh
Cô là một trợ lý của tổng giám đốc trong truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc, một lần trong một đêm mê loạn . Anh đã bắt, ôm chặt lấy cô và khiến cho người con gái ấy không thế chống cự . Trông anh như là một con sói liên tục cắn lấy môi cô và nếm máu của miệng nàng ... Cô quá sợ hãi và đã biến mất khỏi cuộc sống của hắn sau khi chuyện ấy xảy ra cùng với khuôn mặt bị thương của mình. *** Anh nâng chặt mặt của cô, nhấp nhẹ máu trong môi cô, giọng khàn khàn, gấp rút nói: "Tôi đã nếm máu của cô, mạng của tôi sẽ là mạng của cô, nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!" Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . . "Bây giờ tôi đi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được âm thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" Anh nói hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa đi ra ngoài! "Này. . . . . ." Đường Khả Hinh còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của anh, căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi không biết anh, tại sao tôi phải giúp anh? Tôi không biết những người anh nói a! ! Tôi nên làm thế nào?" Mời các bạn đón đọc Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc của tác giả Hàn Trinh Trinh.
5 Năm bị đánh cắp - Bát Nguyệt Trường An
Tên eBook: 5 Năm Bị Đánh Cắp (full prc, pdf, epub) Tác giả : Bát Nguyệt Trường An Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa : 99.000 ₫   Công ty phát hành: Alphabooks   Nhà xuất bản: NXB Lao Động   Trọng lượng vận chuyển: 400 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 336   Ngày xuất bản: 02/2014   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách 5 Năm bị đánh cắp Giới thiệu: Tỉnh lại sau một lần tai nạn xe, Hà Mạn bỗng phát hiện mình đã ly hôn cùng người chồng từng yêu nhau tha thiết, hơn nữa anh ta lại còn có bạn gái mới. Thêm vào đó, người bạn tốt nhất của mình - Tiểu Hoàn - giờ cũng trở nên lạnh nhạt, xa cách, các đồng nghiệp trong công ty xa lánh, không ai dám đến gần… Nhưng ký ức của cô lại dừng lại ở thời điểm tuần trăng mặt của cô và người chồng cũ 5 năm về trước. Hóa ra, cô hoàn toàn quên hết tất cả những gì xảy ra trong 5 năm vừa qua, và trong 5 năm đó, cô đã đánh mất đi hai điều quan trọng nhất trong cuộc sống: tình bạn và tình yêu của mình. Để tìm lại hạnh phúc, cô đã dọn đến nhà của Tạ Vũ - chồng cũ của cô trong hiện tại - từng bước lần tìm những manh mối nhỏ nhoi cho cuộc sống của 5 năm vừa qua, bắt đầu một cuộc hành trình tìm lại 5 năm bị đánh mất. Mời các bạn đón đọc 5 năm bị đánh cắp của tác giả Bát Nguyệt Trường An.
Vì Em mà Anh đến - Huyền Mặc
Tên eBook: Vì Em mà Anh đến (full prc, pdf, epub) Tác giả: Huyền Mặc   Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Mai Dung   Đơn vị phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 445   Ngày xuất bản: 27/1/2015   Giá bìa: 105.000đ   Tạo prc: Horcrux   Nguồn: EbookFun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Vì Em mà Anh đến Giới thiệu Lúc đó, ba người đang đứng ở ngã tư đường, khi chiếc xe chở hàng lao tới, Kiều Ngự đã kéo tay cô bạn đứng đối diện, hai người họ cùng lùi về phía sau để tránh, cô nhớ mình đã đứng sững nhìn chăm chăm vào động tác của anh, thế cờ ba người, và cô đã bị hất ra khỏi thế cờ đó. … Trong câu chuyện về quãng thời gian thanh xuân, họ từng là những người bạn không có gì là không nói, vì vậy cuối cùng chẳng có gì để nói. “Nếu có thể… giúp em lấy lại cuốn nhật ký, em muốn biết, tại sao chuyện lại thành ra thế này, và tại sao… em mãi chỉ nhớ mình anh ấy.” Tác giả Huyền Mặc: Chòm sao Song Tử, là một tác giả trẻ tuổi. Sống ở Bắc Kinh. Đã bắt đầu sự nghiệp sáng tác được bảy năm, thích đọc sách, trong lòng luôn tâm niệm rằng, câu chữ chính là thứ bất diệt với thời gian, là biểu tượng của nền văn minh nhân loại. Văn phong của Huyền Mặc vô cùng hoa mĩ, phóng khoáng. Huyền Mặc yêu thích văn hóa truyền thống và mong muốn kiếp này có thể dệt nên thật nhiều giấc mộng hoa lệ. Mời các bạn đón đọc Vì Em mà Anh đến của tác giả Huyền Mặc.