Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Một câu chuyện viết theo dạng tâm sự và nhật ký của một anh chàng mới lớn nên mang lời kể ngô nghê, thật thà và hài ước. Nhưng cũng chính vì thế mà tác phẩm được người đọc đón nhận dễ dàng và coi nó như một liều thuốc xả stress không mang nặng tính văn học và bỏ qua những quy tắc nghiêm khắc của văn chương. Khi gấp những trang cuối cùng lại, bạn sẽ hiểu tại sao cuốn sách này - chỉ đơn giản là câu chuyện của một cậu chàng thanh niên ngồi viết nhật ký vì say đắm một mối tình, với lối kể chuyện tung hứng dí dỏm và rực rỡ sắc màu cảm xúc đã khiến cho bao người truy lùng và cuồng nhiệt những năm tháng qua. Một cuốn sách giản đơn nhưng đủ để chúng ta biết rằng, mỗi cuộc tình đều là một câu chuyện kể, mỗi người tình đều là một món quà... "Có con mèo thầm thương chiếc lá Chẳng màng đến cá, mặc cuộn len Tình yêu là thế thôi em nhỉ? Chỉ cần người ấy, chẳng cần gì..." *** Sáng qua mắt nhắm mắt mở ra ban công vươn vai, nhìn thấy ngay em hàng xóm bắc ghế ngồi ngoài ban công nhà ẻm... nhổ lông nách. Hứng lên chụp cho em một tấm. Mang vào post lên face kèm theo caption: "Mới sáng ra đã thấy em hàng xóm nhổ lông nách". Sau đó lũ bạn mình vào chém nhau tơi tả, cười rũ rượi. Facebook của mình tự nhiên tăng lượt theo dõi vùn vụt, yêu cầu kết bạn đến mấy chục người. Hầu hết là bạn bè anh em nhà nhỏ. Nhỏ này định spam cho mình ăn hành đến khi mình gỡ ảnh hay sao ý. Chiều lòng nhỏ, mình cho cái ảnh thành tin nổi bật trong trang facebook, ngày nào cũng đổi thời gian về hiện tại cho nó cứ hiện lên đầu trang cá nhân.   Mẹ bảo mình lên gác rút cho mẹ ít quần áo. Mở cửa ban công, giật bắn mình. Nhỏ đang rút quần áo. Quay sang nhìn trộm nhỏ. Muốn khóc thét. Trên tay nhỏ là đống quần đùi hoa của mình. Mình đứng đờ người. Cố gắng lắm mới dám mở lời: “Đằng ấy cho tớ xin..” “Mơ nha cu! Dám chơi chị à?” Facebook của mình hôm nay có stt mới. ‘‘Chỉ vì mấy cái lông nách mà mất quần đùi’’ Mò mẫm lên facebook xem có gì hấp dẫn. Sao hôm nay chẳng thấy động tĩnh gì ở cái ảnh của nhỏ thế nhỉ ? Hủy được vài cái quần đùi của mình mà hả hê tới mức dừng trận chiến rồi sao ? Mình lần mò sang face nhỏ. Khóc thét. Vào trang cá nhân của nhỏ mà mình như bị sét đánh ngang tai. Chình ình nổi bật giữa trang là ảnh mình mặc quần đùi sọc đứng ngoài ban công vươn vai uốn éo. Cái caption cũng không thể đau lòng hơn. ‘‘Sớm ra thấy anh hàng xóm uốn éo luyện hàng’’ -------------- Tôi tình cờ biết đến cuốn truyện này trong một lần ghé qua thư viện. Bìa sách xuất bản không hề nổi bật, lại còn là tác giả Việt viết, khiến tôi khá hoang mang khi mượn nó về. Nhưng quả thực, "Nhà nàng ở cạnh nhà tôi" đã không làm độc giả thất vọng chút nào. Truyện như một cuốn nhật kí nhỏ của anh chàng Hoàng, sinh viên năm nhất đại học, người gầy nhẳng và bẩn bựa, đúng chất một cậu thanh niên mới lớn. Do một lần lỡ dại chộp được cái ảnh em hàng xóm nhổ lông nách post lên FB mà cậu bị Vi – bé hàng xóm học lớp 11 – ghim thù. Từ đó hàng loạt chuyện dở khóc dở cười diễn ra khi Vi kiếm trò trêu lại Hoàng còn cậu ta thì cay cú trả thù không thành. Dần dần, hai người thích nhau từ lúc nào không hay. Tình yêu của hai đứa ngốc xít, trong sáng mà cũng gặp kha khá ngăn trở. Truyện rất hài, cực kì hài, siêu siêu dễ thương. Hoàng thật thà hiền lành luôn bị Vi bắt nạt, nhưng lại giàu tình thương, sẵn lòng hi sinh bản thân “vì nghĩa”, mặc cho thân hình ốm yếu như cò lả. Vi là một cô bé hoạt bát, không bánh bèo, hay có những trò tinh quái nhưng cũng khá tốt bụng. Cùng nhau, hai người tạo thành một cặp đôi không thể nào dễ thương hơn. Thêm vào đó là dàn nhân vật phụ bẩn bựa bậy như cậu bạn Hưng đầu gấu nửa mùa, hay chơi đểu bạn bè nhưng lúc cần thì rất nhanh nhẹn; mấy đứa trẻ ở quê cời chuồng chạy rông đi đào trộm khoai nhà người ta… Đây không hoàn toàn là câu chuyện về tình yêu nam nữ. Lồng trong đó là cả tình cảm gia đình, bạn bè. Dù cho bố có bỏ mẹ con Hoàng đi, để lại một lỗ hổng lớn trong tim cậu, nhưng chưa bao giờ cậu thôi nhớ bố. Dù cho bố dượng có đánh đập Vi, thì con bé vẫn lo cho bố dượng nó, vẫn muốn về nhà. Còn cả bà nội ở quê của Hoàng, lúc nào cũng quan tâm đứa cháu nhỏ. Cả lũ bạn thôn quê, chân chất mà nghịch ngợm, chẳng đứa nào được học hành tới chốn suốt ngày lêu lổng ngoài đồng. Đọc truyện mà cứ như được quay lại thời gian, trở về tuổi thơ với đồng quê, bạn bè, kỉ niệm… Bạn sẽ không hối tiếc khi tốn thời gian cho cuốn sách này đâu.  “Nhà nàng ở cạnh nhà tôi Cách nhau một giậu mồng tơi xanh rờn Hai người sống giữa cô đơn Hình như nàng có nỗi buồn giống tôi” ------------- Review by Huyên chiêu nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mới sáng sớm đã bị bấm chuông inh ỏi. Bực mình. Mình lật chăn vùng dậy, chạy xuống nhà với cái quần đùi không thể chóe hơn. Tưởng nhà có thư hay điện báo hay thu tiền điện gì gì đó. Ai dè nhỏ hàng xóm. Mình mừng thầm chắc bác nhà bên nấu xôi chè gì đó bảo nhỏ đem sang cho nhà mình chút. Chưa kịp nói gì nhỏ đã đẩy cửa cổng bước vào, mặt mũi hằm hằm như thịt bằm nấu cháo, tát mình cái BỐP! Rồi chẳng để cho mình kịp la lối gì, nhỏ hét luôn một chàng. Lúc này mình vừa xoa mồm vừa tròn mắt nhìn nhỏ. Nhỏ này hôm nay bị khùng sao ý, sáng sớm bấm chuông vô nhà tát người ta xong còn chửi. Mình thề là nhà mình có chó là mình chạy vào thả cho nó đuổi nhỏ chạy chết luôn. Mặt mình lúc này chắc kinh hãi lắm. Nhỏ thì cứ xa xả. “Anh bị điên hay sao? Anh là thằng vô duyên nhất trên đời. Anh không gỡ ngay nó xuống thì đừng trách tôi, thần kinh...” bla bla. Mình cá cả mạng sống cùng cái quần đùi hoa mình đang mặc là mình hiểu nhỏ nói gì thì mình bị sét đánh ngay. Hay nhỏ này đánh ghen nhầm người? Nhỏ về rồi mà mình vẫn run. Bình thường ỏn à ỏn ẻn nói không nên câu mà sao hôm nay như vừa mới uống phải đống thuốc lắc vậy trời Tỉnh luôn cả ngủ. Mình vừa bật máy tính, vừa vặn vẹo hàm xem có gãy cái răng nào không. Đau như trèo cau bị ngã. Vào trang cá nhân, tá hỏa, có cái ảnh của mình vừa bị báo cáo vi phạm. Mình nhớ là hôm qua mình có đăng ảnh nude hay sex gì đâu. Nhấn vào thư thông báo. Xém té ghế. Trời ơi, sao mình quên nhanh thế. Sáng qua mắt nhắm mắt mở ra ban công vươn vai, nhìn thấy ngay em hàng xóm bắc ghế ngồi ngoài ban công nhà ẻm... nhổ lông nách. Hứng lên chụp cho em một tấm. Mang vào post lên face kèm theo caption: “Mới sáng ra đã thấy em hàng xóm nhổ lông nách“. Sau đó lũ bạn mình vào chém nhau tơi tả, cười rũ rượi. Thôi xong rồi. Cái ảnh có rõ mặt đâuAi biết em nó là ai mà hùng hổ sang tát mình lệch mặt thế này. Đã thế, không gỡ ảnh xuống đấy. Xem làm gì được nhau. Nói năng nhẹ nhàng đây còn nghe. Đã châm mìn thì anh phải ném. Mình mắm môi mắm lợi viết cái sờ tát tút mới: “Vừa bị ẻm hàng xóm tát. Cuộc chiến chính thức bắt đầu!” Xong đâu đó, mình bỏ xuống bếp ăn sáng. Nghĩ mình có khốn nạn quá không ta?. Thôi kệ, thỉnh thoảng quậy cho vui. Sống cạnh nhà nhỏ mấy năm trời mà chả được lần chào hỏi bắt chuyện. Nhất là cay cú mối thù vừa bị tát nổ đom đóm mắt. Không cho qua được. Ngày mai, cái gì đến sẽ phải đến C2. Từ ngày hôm đó đi học, mỗi lần bước ra khỏi cổng mà mình phải ngó trước ngó sau mãi mới dám phóng ra đường. Gì chứ, con gái mà bị dìm hàng khùng lắm. Nhỡ đâu em ý điên lên lựa thời cơ lao ra phang cho mình một gậy lăn quay ra trấn thương não thì mình biết ăn vạ ai? Vì mấy cái lông nách mà sống đời sống thực vật chết không cam lòng Facebook của mình tự nhiên tăng lượt theo dõi vùn vụt, yêu cầu kết bạn đến mấy chục người. Hầu hết là bạn bè anh em nhà nhỏ. Nhỏ này định spam cho mình ăn hành đến khi mình gỡ ảnh hay sao ý. Chiều lòng nhỏ, mình cho cái ảnh thành tin nổi bật trong trang facebook, ngày nào cũng đổi thời gian về hiện tại cho nó cứ hiện lên đầu trang cá nhân. Mới hai ngày mà cái ảnh của mình mấy trăm lượt like và hơn nghìnment. Chẳng có lấy cáiment nào của mình và nhỏ. Hầu hết là phe của mình và phe của nhỏ chửi nhau. Phe của nhỏ thì toàn mấy nhóc lít nhít, có cả mấy nhà người lớn vào chửi mình vô đạo đức vô văn hóa thậm tệ. Phe của mình thì cười sằng sặc cãi: “Mới đầu chả biết ẻm là ai, nhờ người của ẻm mà giờ ẻm ra đường ai cũng biết, chúc mừng =))”. Người ngoài cuộc cứ múa may quay cuồng còn người trong cuộc thì im ỉm đóng cửa. Người đau khổ, kẻ hả hê. Sáng sáng ra vươn vai không thấy nhỏ hàng xóm nữa. Cửa phòng nhỏ cứ đóng im ỉm. Mình vươn vai, ngó ngó vài cái rồi đi vào. Hôm nay ăn cũng không thấy ngon nữa. Cảm giác tội lỗi thế nào ý. Mình gặm nốt cái bánh mì, định bụng lát lên gỡ cái ảnh xuống để mai em ý ra đường còn dám ngẩng mặt lên với bạn bè. Cứ thế này, mọi chuyện quá lên, em đi kiện mình xâm phạm đời tư cá nhân thì bỏ xừ. Mẹ bảo mình lên gác rút cho mẹ ít quần áo. Ừ thì lên rút xong xuống giải quyết hậu quả. Mở cửa ban công, giật bắn mình. Nhỏ đang rút quần áo. Mình lúi cúi vơ đống quần áo nhà mình vào để nhanh chạy xuống nhà. Nhỏ này tát đau lắm, suýt gãy răng, nhỡ đâu điên quá bẻ cong song sắt chạy sang xử mình thì tàn đời trai. Quay sang nhìn trộm nhỏ. Muốn khóc thét. Trên tay nhỏ là đống quần đùi hoa của mình. Chả biết nhỏ thò tay rút trộm, hay là gió bay sang. Nhìn mặt nhỏ vẫn hằm hằm như hôm trước. Chắc đống quần của mình bị xé tan nát quá. Mình đứng đờ người. Cố gắng lắm mới dám mở lời: “Đằng ấy cho tớ xin..” “Mơ nha cu! Dám chơi chị à?” Mình nghe xong tí ngất. Ít ra mình cũng hơn nhỏ 2 tuổi. Ăn nói hàm hồ vậy trời! Chưa kịp phản ứng, nhỏ cúi xuống nhét đống quần đùi của mình vào lỗ ống thoát nước luôn. Mình khóc không nổi. Nay lại phải nhờ mẹ đi mua quần đùi cho. Mà đống quần kia mới mua chứ lâu đâu. Facebook của mình hôm nay có stt mới. ‘‘Chỉ vì mấy cái lông nách mà mất quần đùi’’   Mời các bạn đón đọc Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi của tác giả Li Ni.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Em Thuộc Về Anh - Emily Giffin
Ở tuổi ba mươi sáu, Marian Caldwell tạo dựng được một cuộc sống tưởng như hoàn hảo. Cho tới cái đêm cô buộc phải đối diện một bí mật cô đã cố gắng chôn vùi suốt mười tám năm... Kirby Rose - cô bé mười tám tuổi được cho đi làm con nuôi từ thuở lọt lòng - luôn cảm thấy lạc lõng giữa cái gia đình tràn trề tình yêu nhưng không cùng máu mủ. Trước ngưỡng cửa vào đời, cô quyết định tìm lại nguồn gốc. Cánh cửa quá khứ miễn cưỡng mở ra để một lần nữa buộc những người trong cuộc nhìn nhận những chuyển đã qua dưới một ánh sáng mới. Những ngộ nhận, day dứt, tiếc nuối và cả những đam mê nhen lên từ đống tro tàn đã được lột tả vô cùng tinh tế. Không chỉ chứa đựng những tình tiết lắt léo và cảm xúc phức tạp vốn là sở trường của ngòi bút Emily Giffin. Cuốn sách còn là một câu hỏi lớn: rốt cuộc, trải nghiệm hay việc đạt được mục tiêu mới làm nên ý nghĩa cuộc đời? Và, trái tim hay lý trí mới đưa ta về đúng chỗ? *** Emily Giffin (20/31972) là nhà văn nữ của Mỹ nổi tiếng với dòng tiểu thuyết “Chick Lit”, một dòng tiểu thuyết hiện đại gồm các sáng tác của các tác giả nữ, viết về giới nữ và dành cho giới nữ, bắt đầu từ giữa những năm 90. Emily Giffin đã học trung học tại trường Naperville North ở ngoại ô Chicago, nơi tác giả từng là thành viên của hội viết sáng tạo và là biên tập viên chính cho tờ báo của trường, sau đó tốt nghiệp tại trường đại học Wake Forest University và The University of Virginia. Ngoài Xúc Xắc Tình Yêu, Emily Giffin còn được biết đến với các tiểu thuyết khác như: Khao Khát Của Em, London Ngày Nắng Hạ Và Yêu Người Ở Bên Ta. *** Mời các bạn đón đọc Em Thuộc Về Anh của tác giả Emily Giffin.
Người Mẹ - Maxim Gorky
Người mẹ là tác phẩm viết về hiện thực xã hội nước Nga trong những năm đầu thế kỷ 20, khi giai cấp vô sản Nga đang chuẩn bị tiến hành cuộc cách mạng Nga lần thứ nhất. Tác phẩm vẽ ra trước mắt chúng ta bức tranh rộng lớn của xã hội Nga những năm đầu thế kỷ 20 với cái quá khứ nặng nề trong đời sống của vợ chồng bác công nhân Mikhain, với cái hiện tại đấu tranh gian khổ và anh dũng của mẹ con anh công nhân Paven… Đồng thời, tiểu thuyết còn gợi lên niềm tin chắc chắn về thắng lợi tất yếu của những người lao động chân chính với chế độ chuyên chế. Hình ảnh kết thúc của tiểu thuyết, “cảnh người mẹ bị bắt cầm tù” gợi nên trong lòng người đọc nhiều ám ảnh, nhiều xót xa nhưng nó làm cho người đọc lạc quan, tin tưởng ở ngày mai. *** Macxim Gorki (1864 – 1934) là nhà văn vĩ đại của giai cấp vô sản, là ngọn cờ đầu của văn học hiện thực xã hội chủ nghĩa. Trong cuộc đời hoạt động văn học gần nửa thế kỷ, ông đã để lại một sự nghiệp chói lọi, một di sản sáng tác khổng lồ, nó là niềm tự hào của nhân dân Nga và của cả loài người tiến bộ. Truyện ngắn Macxim Gorki có sự kết hợp hài hoà yếu tố lãng mạn và hiện thực. Ở đó có sự gắn bó máu thịt của ông với nhân dân và đất nước qua các giai đoạn cách mạng. Trong truyện ngắn Macxim Gorki bộc lộ niềm khao khát tự do và ca ngợi ý chí hào hùng, bất khuất của con người, phơi bày tính chất tàn bạo của chế độ xã hội – chính trị trước cách mạng, cái chế độ giết chết mọi cái có sức sống trong con người; quá trình trăn trở, tự ý thức đầy gian khổ của các tầng lớp “dưới đáy” để vươn tới sự đổi đời; đề cao và thi vị hoá lao động: phê phán lối sống và tâm lý ươn hèn của tầng lớp trí thức tiểu tư sản và tư sản; những truyện ngắn triết lý, những truyện có tính chất tự thuật… Danh tiếng của Gorky như giọng văn học duy nhất từ những tầng lớp đáy xã hội và như một người ủng hộ nhiệt thành cho cuộc cải cách xã hội, chính trị và văn hoá Nga (tới năm 1899, ông công khai liên kết với phong trào Dân chủ xã hội Mác xít) khiến ông trở nên nổi tiếng trong cả giới trí thức và số lượng ngày càng gia tăng các công nhân "có ý thức". Ở trung tâm của mọi tác phẩm của ông là một niềm tin ở giá trị vốn có và khả năng của con người (личность, lichnost'). Ông đưa ra các cá nhân đầy sức sống, nhận thức về phẩm giá tự nhiên của họ, và có cảm hứng từ nhiệt tình và ý chí của họ, những người chống lại các điều kiện sống đang ngày càng tồi tệ đi quanh mình. Tuy nhiên, cả các tác phẩm cũng như những bức thư của ông cho thấy một "con người không ngừng nghỉ" (một người thường xem xét lại mình) đấu tranh để giải quyết những tình cảm về đức tin và thái độ hoài nghi trái ngược bên trong, tình yêu cuộc sống và sự phẫn nỗ với sự tầm thường và nhỏ mọn của thế giới con người. Mời các bạn đón đọc Người Mẹ của tác giả Maxim Gorky.
Một Lễ Cưới Khác Thường - Jules Verne
Ngôi thứ nhất, Henri Vidal, kể lại câu chuyện mình từ Pháp sang Hungary dự đám cưới em trai Marc, lấy một cô gái bản xứ là Myra Roderich. Tuy nhiên đám cưới bị sự ngăn trở của Wilhelm Storitz, tình địch của Marc, đã bị gia đình Roderich từ chối. Hắn ta đã đe dọa sẽ dùng những "quyền lực siêu nhiên, vượt khả năng chống cự của con người" để can thiệp. Vậy lễ cưới có diễn ra được không, mời các bạn theo dõi. Tác phẩm này của Jules Verne tuy không hấp dẫn và nổi tiếng như các tác phẩm khác của ông như Hai vạn dặm dưới biển, Tám mươi ngày vòng quanh thế giới... nhưng cũng đáng để đọc qua một lần. Trong những tác phẩm khác, các máy móc trong trí tưởng tượng của Verne phần nhiều đã thành hiện thực thì trong tác phẩm này, khả năng "siêu nhiên" rất tiếc khoa học hiện tại đã chứng minh là "bất khả". *** Jules Gabriel Verne sinh ngày 8 tháng 2 năm 1828 tại Pháp và được coi là cha đẻ của thể loại Khoa học viễn tưởng. Để theo đuổi việc viết văn, Jules Verne đã bỏ học luật, nghề cha ông định hướng. Cuốn tiểu thuyết đầu tay thành công Năm tuần trên khinh khí cầu (1863) đã mở đầu cho hàng loạt các tác phẩm nổi tiếng về sau của Jules Verne như Cuộc Thám Hiểm Vào Lòng Đất (1864), Hai vạn dặm dưới biển (1870), 80 Ngày Vòng Quanh Thế Giới (1873)… Các  tác phẩm của ông được dịch khắp nơi trên thế giới. Jules Verne mất ngày 24 tháng 3 năm 1905. Sau khi ông qua đời, nhiều tiểu thuyết chưa in của ông vẫn được tiếp tục xuất bản. Mời các bạn đón đọc Một Lễ Cưới Khác Thường của tác giả Jules Verne.
Miền Đất Ấy - Antônio Torres
Antônio Torres sinh năm 1940 tại Junco, trong khu heo hút của vùng rừng gần như nguyên sinh của miền Bahia. Chúng ta có thể hiểu là: ông thuộc về thế hệ các nhà văn mới đã bén rễ trong vùng Nordeste[1] của quốc gia Brésil. Độc giả của Graciliano Ramos, của Jorge Amado hay Rachel de Queiroz, những bậc thầy của “tiểu thuyết xã hội xứ Nordeste” trong những năm ba mươi, sẽ nhận ra rằng miền đất dữ dội ấy không ngừng nuôi dưỡng sự tưởng tượng và sáng tạo nghệ thuật. Và những ai đã từng tin rằng dòng máu mang tính địa phương chủ nghĩa đã bị cạn kiệt cùng với sự thâm nhập tài tình của João Guimarães Rosa mà tác phẩm của ông đã biến hóa sự phong phú về chủ đề và ngôn ngữ địa phương bằng một tác phẩm cách tân mang tầm toàn cầu, sẽ nghe thấy những tiếng kêu với các trọng âm cấp thiết hơn của miền đất này mà hiện giờ đang trong cơn biến động. Junco không vang lên bên tai chúng ta như những cái tên khiến ta mê hoặc như Salvador, như Recife, Porto Seguro. Junco chẳng có gì khác biệt, không có gì đặc sắc, nó cũng tựa như hàng ngàn những ngôi làng bị hủy diệt bởi sự hoang tàn ù lì của sự đói nghèo và thi thoảng lại bị nạn hạn hán hoành hành. Và trên hết, Junco ngày nay là một vùng đất bị chính những đứa con mình bỏ rơi, những đứa con đó đã ra đi hoặc mơ mộng sẽ ra đi tới những thành phố của “phép mầu công nghiệp”, như Rio de Janeiro, Sao Paulo… Phải chăng sự phản bội ấy là nguyên nhân của tai họa mà nó hình như đè nặng lên những đứa con của vùng đất đã hy sinh vì sự tiến bộ? Mời các bạn đón đọc Miền Đất Ấy của tác giả Antônio Torres.