Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Con Quỷ Một Giò

Truyện Kinh Dị Chọn Lọc:  Hồn Ma Báo Mộng Nghiệp Chướng Sợi Dây Thừng Người Chết Người Đàn Bà Của Bóng Đêm Bến Đò Biệt Ly Vết Xăm Ma Ma Tình Một Xác Hai Hồn Linh Hồn Trong Ngọn Nến Trò Chơi Ma Quái Tình Người Kiếp Rắn Trở Về Từ Kiếp Sói Chuyến Xe Cuối Cùng Đồng Xu Nhuốm Máu Bức Tranh Chết Chóc Chiếc Áo Khoác Trên Mộ Tiếng Khóc Trên Mộ Gốc Cây Mặt Quỷ Bóng Người Trên Biển Vắng ... *** Tiếng gió hú nghe thật thê lương trong màn đêm thâm u tĩnh mịch. Tân khẽ rùng mình, kéo lại cổ áo rồi rảo bước thật nhanh để vượt qua đoạn đường vắng đi xuyên qua bãi tha ma rộng lớn mang đầy âm khí này. Trong xóm đã bắt đầu râm ran tiếng chó sủa. Ban đầu chỉ là những tiếng sủa rời rạc, chừng như mới chỉ là những lời báo hiệu cho bạn bè chúng biết rằng có một người lạ đang đi về xóm. Và chỉ một loáng sau đó, những tiếng sủa lại rộ lên, đủ mọi thanh âm phá vỡ sự im lặng của một thôn xóm bình yên trong đêm tối. Ánh trăng đầu tháng lờ mờ treo lơ lửng trên bầu trời tỏa xuống trần gian một thứ ánh sáng lạnh lẽo huyền hoặc làm cho cảnh vật xung quanh thêm phần kỳ bí. Tân vốn là một thanh niên cường tráng, chưa từng biết run sợ trước điều gì, nhưng bỗng dưng tối nay lại cảm thấy trong lòng như có điều bất an đang len nhẹ... Lâu lắm rồi Tân mới lại tìm về cái xóm nhỏ đìu hiu quạnh vắng này. Ở đây, Tân có một người chú họ, tuổi đã ngoài năm mươi mà chẳng vợ con gì, sống một mình cu ki suốt quãng đời dài dằng dặc. Hơn mười năm trước thì Tân ở với chú, hai chú cháu thân thiết, thương yêu nhau vừa như cha con, vừa như bè bạn. Nhưng rồi Tân phải trở về quê để làm tròn bổn phận của đứa con trai độc nhất đối với cha mẹ. Tân cưới vợ, rồi lo làm ăn sinh sống, và những tất bật cơm áo gạo tiền cứ cuốn phăng Tân đi, làm Tân cũng ít khi nào nhớ tới chú, nghĩ về chú. Mấy năm vừa qua, Tân liên tiếp gặp những chuyện đau buồn. Cha mẹ qua đời chỉ cách nhau một năm. Hai cái tang chồng chất vẫn chưa mãn thì vợ Tân cũng bỏ Tân mà đi trong một ca sinh khó, cả đứa bé mà vợ chồng Tân thiết tha mong đợi cũng chưa được cất tiếng khóc chào đời... Tân đau đớn, bơ vơ… bỏ bê công việc, vùi mình vào những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng để cố quên đi những nỗi buồn đau mà ông trời đã giáng xuống cuộc đời Tân không một chút xót thương nương nhẹ... Nhưng có quên được đâu, dẫu cả ngày say sưa lướt khướt? Nhìn quanh mình, chỗ nào cũng đầy ắp hình bóng của những người ruột thịt, thân yêu… Tân không chịu đựng nổi nữa, Tân muốn làm một điều gì đó để phá hủy tất cả, nhưng cuối cùng Tân chẳng biết phải làm gì ngoài việc gom góp chút hành lý đơn sơ, khóa cửa nhà và tìm về với ông chú họ... Vì lỡ mất một chuyến xe, Tân phải lội bộ gần mười cây số nên khi về tới xóm này thì màn đêm đã buông xuống từ lâu, nhà nhà đã tắt hết đèn, chìm trong giấc ngủ. Mặc những con chó hung tợn cứ như chực chờ nhảy bổ vào mình, Tân vẫn điềm nhiên cất bước. Những hàng cây bên đường đứng lù lù, trông giống như những người khổng lồ đang gườm gườm với kẻ lạ mặt không mời mà đến trong đêm. Cuối cùng, Tân dừng bước trước một căn nhà ngói ba gian nằm khuất trong vườn chuối ở cuối xóm. Căn nhà đã cũ kỹ, già nua theo thời gian, trong một đêm như thế này trông nó càng có cái vẻ tội nghiệp vì nó giống như một ngôi nhà mồ hơn là nhà của người sống. - Chú ơi! Chú... Tân cất tiếng gọi to. Trong nhà vẫn không có tiếng ai đáp lại, cũng không có một con chó nào nhảy xổ ra như tưởng tượng của Tân. Tân run run... Chẳng lẽ... chẳng lẽ cả đến chú cũng không còn? - Chú ơi... chú có nhà không? Bây giờ thì những con chó của các nhà bên cạnh lại xộc ra sủa ỏm tỏi, như muốn ăn tươi nuốt sống Tân, như muốn đánh thức cả xóm cả làng thức dậy. Tân lùi lại một bước, đứng thủ thế trước những cái miệng ngoác ra lộ hàm răng trắng nhởn của mấy con chó nhà bên. Có tiếng lục đục mở cửa, rồi tiếng một người đàn ông cất lên ồm ồm: - Ai đó? Ai kêu réo gì lúc đêm hôm khuya khoắt thế này đây? Cánh cửa xịch mở, và với ánh đèn dầu leo lét đủ để Tân nhìn thấy gương mặt già nua nhăn nhúm đến tội nghiệp của người chú họ. Tân run giọng vì những xúc cảm đột ngột trào dâng: - Chú... chú ơi! Con là thằng Tân nè! Thằng Tân về thăm chú nè chú! Ông già giơ cao ngọn đèn lên, đôi chân bước dần ra cổng. Tân sải bước tiến gần lại chú để ông nhìn cho rõ mặt mình. - Mày... mày đúng là thằng Tân? Ông già giương đôi mắt đục lờ lờ nhìn thẳng vào mặt Tân mà dường như không thể nào thấy rõ, ông hỏi lại như để khẳng định cái điều mình vừa nghe được là sự thật chứ không phải giấc mơ. Tân đỡ lấy cây đèn trên tay ông, cánh tay còn lại đưa ngang qua lưng dìu ông trở lại vào nhà. - Chú ơi! Mấy năm rồi chú sống ra sao? Chú không được khỏe hay sao mà trông chú... không được như trước? Tân vừa đi vừa hỏi. Ông già cười móm mém: - Mồ tổ cha mày, làm như mày mới đi có mấy ngày không bằng! Hơn mười năm rồi đó nghe con, hơn mười năm rồi mày chưa một lần thăm lại lão già này... Tân chua xót: - Dạ... cháu biết cháu có lỗi nhiều với chú... nhưng... mà thôi, để từ từ cháu kể chuyện nhà mình cho chú biết. Dù sao hôm nay cháu trở về, thấy chú còn đi đứng được vầy là cháu mãn nguyện lắm rồi chú ạ! - Tao còn sống đây cũng là để chờ mày đó con ạ! Ông già nhìn Tân trìu mến. Một nỗi hối hận nghẹn ứ trong cổ Tân. Bao nhiêu năm qua, tuy cuộc sống nhiều khó khăn vất vả nhưng nếu thật sự muốn, Tân vẫn có thể thu xếp để về thăm chú, thậm chí vẫn có thể đón chú về sống với gia đình mình. Vậy mà Tân đã không làm! Để bây giờ, khi chỉ còn trơ lại một mình, khi đã cảm nhận được nỗi cô đơn tê tái, Tân mới chợt nhớ tới người chú cô độc nơi này... Mình quả là đứa bỏ đi... Tân tự trách mắng mình như thế. Mời các bạn đón đọc Con Quỷ Một Giò của tác giả Thạch Bất Hoại.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Án Mạng Thôn Trinh Phụ - Võ Hoàng Phúc
Trong lúc làm lễ thần Huyền Võ, một người đã phát hiện ra xác chết dưới sông Hậu, anh ta nghi ngờ là Quỷ Sông. Hai từ Quỷ Sông này khiến cho người trong thôn Trinh Phụ sợ hãi. Kéo theo đó là hàng loạt những chuyện kinh dị xãy ra. *** Dẫu biết Đặng Phong không phải là người, cậu ta chỉ là một ưu linh có tiên khí bao quanh, tuy nhiên nếu không giải cứu cậu ta ngay, có lẽ kết cục sẽ là hồn siêu phách tán, không gì cứu vãn nổi. "Phúc Phúc". Giọng nói nghẹn ứ nơi cổ họng của Đặng Phong vang lên. Tôi vội vàng quay sang, thì nhìn thấy cậu ta đang cầm đoạn đao chỉ về phía Tâm Ma. Lúc này tôi mới nhận ra, cây đoạn đao đó dường như đang dần tan biến. "Mau lên". Đặng Phong như thể hét lớn, có vẻ như linh lực của cậu ta sắp hết, và cậu ta đang dần hồn siêu phách tán. "Im miệng". ... Mời các bạn đón đọc Án Mạng Thôn Trinh Phụ của tác giả Võ Hoàng Phúc.
Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt - Li Duo Wu
Thế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực khảo cổ.  Một sớm xuyên qua, trở thành Tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, vốn nên sống nhưng bị chết đói.  Cha không yêu, bị ghét bỏ, thân thể nho nhỏ trời sinh không đủ dinh dưỡng!  Vì thế, để kiếm bạc ăn cơm no, nàng làm lại nghề cũ - Pháp y chuyên môn hoạ người chết!  Một đôi tay khéo léo, vuốt ve xương trắng, phá được án treo ngàn năm.  Hắn là Vương gia mĩ mạo lạnh lùng, chỉ vì nụ cười của mỹ nhân, không ngần ngại ném đi những nguyên tắc đạo đức của mình, liên tục tán tỉnh nàng.  "Vương gia, sờ một lần, một ngàn lượng."  "Bổn vương cho ngươi một vạn lượng, hôn một cái!" *** Đồng thời khi nói chuyện, nữ tử nâng ống tay áo lên, chắn nơi chóp mũi, làm ra một bộ dáng ghét bỏ. Trên đài, Mị Hương cúi đầu càng thấp, dùng tay kéo kéo chiếc khăn quàng cổ trên vai, che che cổ mình lại. Nhưng vẫn lộ ra một vết sẹo màu tím đỏ trên cổ của nàng ấy. Dấu vết giống như bị người lột da, nhưng cũng giống như bị bỏng bởi lửa cháy nóng, da thịt nhăn nheo, thực sự có chút đáng sợ. Nhưng nếu như được bọc kín mít một chút, thật ra rất khó nhìn thấy. Bởi vì giọng nói của nữ tử rất lớn, khách nhân xung quanh đều nhìn về phía Mị Hương, bắt đầu sôi nổi nghị luận, chỉ chỉ trỏ trỏ. Chưởng quầy sợ ảnh hưởng tới danh dự tửu lầu, sau khi giải thích với nữ tử kia vài câu, lập tức chạy đến trên đài. Chưởng quầy dùng sức kéo ống tay áo Mị Hương một chút, tàn nhẫn nói một câu ở bên tai nàng ấy: "Không phải bảo ngươi dùng đồ che cổ ngươi rồi hay sao? Đã xảy ra mấy lần rồi, ngươi đang định không để ta làm ăn buôn bán nữa sao? Ngươi có phải thật sự muốn cút đi hay không?" ... Mời các bạn đón đọc Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt của tác giả Li Duo Wu.
Người Điều Khiển Tâm Lý III - Dực Tô Thức Quỷ
Tôi phân tích tâm lý của họ, tôi cũng giống như họ? Đội trưởng đội Điều Tra Đặc Biệt và đội viên làm bảo mẫu cho cô gái mặt lạnh? *** Đây là câu chuyện kể về Đội Điều tra đặc biệt chuyên xử lí các vụ án khó. Đội trưởng tên Tần Uyên, tính cách hơi nóng nảy, là người cuồng công việc. Một ngày, cục trưởng đưa một cô gái trẻ tên Mộc Cửu, là tiến sĩ tâm lí tội phạm, gia nhập vào đội. Đội trưởng Tần Uyên dù khó chịu nhưng cũng đành chấp nhận, còn phải cho cô ta ở cùng nhà. Mộc Cửu còn rất ít tuổi mà đã là thiên tài, tuy nhiên tính cách lại có phần kì dị. Cô nàng đến máy tính cũng không dùng mà khi phân tích tâm lý tội phạm lại không lệch một li. Cô làm việc rất năng suất, nhưng ăn uống cũng năng suất không kém, đặc biệt còn ham ngủ. Không ít lần tính cách này làm Tần Uyên và cả đội “ngã ngửa”. *** Một cuộc chiến khốc liệt giữa cái thiện và cái ác, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự sống và cái chết. Những bí ẩn được che dấu đằng sau mỗi vụ án; tình yêu, tình bạn và tình thân đâu là lời giải đáp?? Mộc Cửu, tiến sĩ tâm lý tội phạm với vẻ ngoài nhỏ nhắn cùng một đôi mắt đen nhánh khiến người đối diện không thể nào quên, một thành viên mới của Đội Điều Tra Đặc Biệt. Từ nhỏ đã trải qua không ít biến cố khiến cho tính tình Mộc Cửu trở nên kỳ lạ, bản thân cô cũng tự nhận mình là một tên “biến thái”. Mộc Cửu được ví như người cổ đại ở thế giới hiện đại, khi mà đến điện thoại di động cô cũng không có mà máy vi tính cũng không hề biết cách sử dụng. OTZ!!! Tần Uyên – đội trưởng Đội Điều Tra Đặc Biệt, tuy tính cách có phần nghiêm nghị lạnh lùng nhưng anh là một người đội trưởng có trách nhiệm. Bằng tài năng và sự giúp đỡ của những đồng nghiệp trong đội, Tần Uyên đã dẫn dắt đội phá những vụ án hóc búa ở trong và ngoài thành phố X. Mở đầu câu chuyện là những bí ẩn từ “Trò chơi mật thất”; những cái chết bí ẩn, tình tiết của vụ án xoay quanh nhân vật Trần Tử Sơ – hoa khôi đại học Minh Khả. Đội Điều Tra Đặc Biệt bắt đầu tham gia vào vụ án, những chứng cứ tại hiện trường, từng phân tích lập luận được đưa. Vụ án được khép lại nhanh chóng bởi những đầu mối do Mộc Cửu cung cấp, cô lại lần nữa khiến cả đội bất ngờ không thôi. Vụ án tiếp theo được mở ra ở thành phố Y, với cái chết của nữ minh tinh đình đám Hàn Giai Lệ; những tranh chấp nảy sinh khi hai đội điều tra của hai thành phố X và Y hợp tác cùng nhau. Đặc biệt khi Phùng Hoàn – người yêu cũ của Tần Uyên không ngừng gây sóng gió… *** Mọi chuyện trở nên rắc rối khi những thành viên của Đội Điều Tra Đặc Biệt đều gặp nạn, hai nữ sát thủ bí ẩn không ngừng khiêu khích Mộc Cửu. Bọn chúng bắt đầu với những người ở bên cạnh Cửu Cửu với mong muốn ép cô trở lại thế giới đầy tăm tối đó. Bí mật về thân thế của Tiểu Cửu ra sao? Người mẹ mà cô vẫn không ngừng tìm kiếm thế nào??? Liệu rằng sau tất cả những thành viên của đội có còn chào đón cô như trước kia?? Mong rằng các bạn sẽ có câu trả lời sau khi đọc truyện. Với lối kể chuyện ngắn gọn đầy súc tích, Dực Tô Thức Quỷ đã mang bạn đọc bước vào thế giới khác - một thế giới mà mở đó sự sống và cái chết chỉ cách nhau trong chốc lát. Một câu chuyện về đề tài tâm lý tội phạm, những ẩn khuất lần lượt được giải đáp sau mỗi vụ án, nếu bạn là người yêu thích thể loại trinh thám thì đừng bỏ qua tác phẩm gay cấn này nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^.^ Mời các bạn đón đọc Người Điều Khiển Tâm Lý III của tác giả Dực Tô Thức Quỷ.
Kiếp Nạn Người Sói - Vương Văn Kiệt
Liệu bạn có cảm thấy một đôi mắt đỏ lừ đang dõi theo bạn từ một góc khuất nào đó? Tại một trường đại học, các hiện tượng kì dị liên tiếp xảy ra, sau khi năm nữ sinh ở cùng một căn phòng trong kí túc xá nhận được những bức thư khác nhau, lần lượt chết đi một cách bí ẩn. Rốt cuộc, ai đã đứng phía sau giết chết họ? Những vụ án giết người, phá xác hung tàn khiến trường học không còn bình yên. Sau khi cảnh sát vào cuộc, chân tướng cũng dần dần hiện ra, chính vào lúc tất cả mọi việc sắp được làm rõ, một âm mưu thâm độc mới lại âm thầm tiếp diễn… Khi xâu chuỗi tất cả những nghi vấn và sự việc tưởng như không liên quan với nhau lại, người ta phát hiện ra những bí mật kinh hoàng. Những tiếng hú kỳ lạ trong đêm đen, những con người dị thường xuất quỷ nhập thần, những tội lỗi ghi khắc trong linh hồn… Rốt cuộc mười tám năm trước đã xảy ra chuyện gì? Không ai biết rõ, hung án vẫn tiếp tục diễn ra, nạn nhân tiếp theo, rất có thể là bạn… *** Đây là tiểu thuyết dài kỳ thứ ba của tôi, phải mất hơn ba tháng mới viết xong bộ tiểu thuyết này. Nói thật lòng, tôi đã nhiều lần đắn đo về cách sắp xếp nhân vật trong truyện. Đối với tôi mà nói, viết truyện là một công việc cực kỳ vui vẻ, tạo ra tình tiết câu chuyện, sắp xếp số phận của các nhân vật trong tiểu thuyết cũng rất thú vị và hấp dẫn. Lúc viết cuốn “Kiếp nạn người sói” này cũng như vậy, tôi luôn cho rằng mỗi một vật đều có giá trị tồn tại của nó. Kinh dị không chỉ là hoảng loạn, bên trong còn ẩn chứa nhân tính và dục vọng, có thể phản ánh được bộ mặt xấu xa của con người rõ rệt hơn bất cứ thứ nào khác. Trong xã hội hiện nay, có bao nhiêu người vì tiền bạc mà không từ thủ đoạn, cho dù đó là làm những chuyện vô nhân tính, tất cả cũng chỉ vì có được món tiền lớn. Cuốn sách này kể về một hành trình khá dài, sau nhiều tháng tôi đã hoàn thành xong bộ tiểu thuyết kinh dị vừa lạnh giá lại vừa ấm áp này. Cũng giống như một hành trình du lịch tìm về con đường chính đạo, nhất định phải đi qua những con đường u tối, sa mạc hoang vu, mưa bão mãnh liệt, mới có thể nhận được ánh mặt trời ấm áp giữa không trung. Trong người bắt đầu phát ra thứ cảm giác đau đớn ngấm vào tận xương tủy, cuộc hành trình trước kia là bắt đầu cũng là kết thúc của tai họa, dùng sự ấm áp kết thúc vận mệnh của tất cả mọi người. Đây là bộ tiểu thuyết kinh dị thứ ba, có lẽ đã bắt đầu quen thuộc với những cuốn tiểu thuyết hãi hùng, cho nên tôi thường xuyên lạc chân giữa những hãi hùng ấy, đôi khi cũng bắt gặp những miêu tả tình cảm bên trong. Tình bạn, tình yêu, tình thân được đặt trong chiếc bình màu đen tràn đầy bất trắc, len lỏi cùng những bí mật riêng tư, sau cùng va chạm, cọ xát để tìm đường ra ngoài. Tình tiết không còn bị từ ngữ khống chế mà lúc viết lúc dừng tùy theo tình cảm, sau cùng luôn là một dấu chấm. Có lẽ đây là một thói quen viết truyện không tốt, bởi vì tôi đã viết xong đề cương cả truyện từ lâu, chỉ là đôi khi lại bị lệch hướng bởi một vài ý niệm hoặc ham muốn nào đó, ngay chính bản thân tôi cũng không biết phải kết truyện bằng phương thức thế nào. Cho nên, mỗi lần đăng tải câu chuyện lên mạng, mỗi lần các bạn hỏi tôi kết cục sau cùng thế nào, tôi đều mơ màng đáp lại, tôi vẫn chưa viết xong, tôi không biết được kết cục ra sao. Mọi người thường không hiểu được cách viết truyện như vậy, tôi lại cảm thấy dùng cách đó để sáng tác truyện kinh dị dường như sẽ tạo ra được cảm giác bất ngờ khó đoán. Tôi cho rằng, tiểu thuyết là một cuộc tìm kiếm bằng linh hồn, bởi vậy tôi thường đeo lên những chiếc mặt nạ của các nhân vật khác nhau, trải nghiệm những cuộc đời khác nhau bằng ngôn từ để kiếm tìm kết thúc chưa ai biết trước. Cuốn sách này cũng là như vậy. Trong một cuốn sách đương nhiên chẳng thể nào thiếu được là tình yêu lặng thầm. Từ Giai Thần là một người đàn ông vô cùng dịu dàng, Lý Bích Hoa vì thù hận mà rơi vào vực thẳm. Tôi đã tạo ra một Chu Thiên quá đỗi hoàn mỹ, thế nhưng sau cùng lại yêu thích Từ Giai Thần hơn cả, có lẽ bởi vì tấm chân tình kia của anh đã khiến người ta phải đau lòng, phải cảm động. Thực ra ý nguyện ban đầu của tôi là hy vọng sáng tác ra một cuốn truyện kinh dị bình thường, chẳng bao lâu, tôi liền phát hiện mình đã dùng bút pháp kinh dị để miêu tả những tình tiết cảm động, khiến bộ tiểu thuyết này càng thêm đặc sắc. Lo nghĩ là một chiếc chìa khóa mở ra tất cả các tình cảm, dưới danh nghĩa tình yêu, dẫn dụ tất cả các câu chuyện rơi vào vòng xoáy khủng bố cực đại, các bí mật trong quá khứ dần dần hiện ra. Thực ra đây là một cách viết truyện cực kỳ bình thường, mỗi người đều canh cánh trong lòng vì những sai lầm trong quá khứ. Nỗi hoảng sợ bắt nguồn từ sự bất an trong lòng, điều này gần như đã trở thành điều mà cả bộ tiểu thuyết này muốn diễn đạt, còn điều mà bản thân tôi muốn nói chính là sức mạnh của nhân tính. Nói cho cùng tất cả mọi câu chuyện đều bắt đầu từ một vài người hoặc ân oán từ đời trước. Còn hung thủ sau cùng chỉ do quá đỗi bi thương, khốn khổ mà tính cách biến đổi, trở thành một kẻ ác độc. Trên con đường sáng tác tiểu thuyết kinh dị, tôi là một người không đủ đơn thuần, lúc nào cũng muốn tìm điểm sáng hy vọng giữa đêm đen, để độc giả có thể gạt bỏ sợ hãi, từ đó cảm nhận được sự tốt đẹp của tình yêu. Cho nên từ đầu tới cuối, chúng ta đều ngủ say trong ánh sáng ấm áp, trải qua một khoảng thời gian dài. Thực ra chỉ cần một người không có tâm ma, dù cho có chuyện gì xảy ra cũng không thể sợ hãi. Vào lúc khủng hoảng, vẫn còn ánh sáng ấm áp xung quanh, đây chính là thứ tình yêu chẳng có ai đúng ai sai, nhưng lại đau đớn quặn lòng. Mời các bạn đón đọc Kiếp Nạn Người Sói của tác giả Vương Văn Kiệt.