Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh. Văn Lang là nhà nước đầu tiên của Việt Nam trong lịch sử, được cai trị bởi các vua Hùng. Nước Văn Lang được hình thành vào khoảng năm 2879 TCN và kết thúc vào năm 258 TCN bởi An Dương Vương. Từ đây hình thành quan niệm dân gian coi nước Văn Lang đời Hùng Vương ra đời cách ngày nay khoảng hơn 4000 năm và thường được sách báo nói tới 4000 năm văn hiến. Hương Vị Của Đất hay Văn Lang Dị Sử là 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được thiền sư Thích Nhất Hạnh viết lại, thêm vào những yếu tố mới, đặc sắc và đầy kịch tính. Những câu chuyện được sắp xếp một cách logic theo thời gian, giúp bạn hiểu hơn về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như hiểu hơn về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. BBT xin trích đăng lời nhận xét của đọc giả Nguyễn Đình Tráng về tác phẩm Hương vị của Đất: "Như vậy chỉ trong một thời gian ngắn, tôi đã đọc xong cuốn truyện Hương vị của đất (Văn Lang dị sử) của tác giả Nhất Hạnh. Đây là cuốn truyện tập hợp những truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Thông qua cuộc đối thoại giữa nhân vật Diệu và Ân cuối cuốn sách, tác giả muốn thể hiện quan điểm: “Chúng ta có thể sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại, bởi chúng được truyền lại không phải do một người sáng tạo, trái lại đã được đi qua sự trau chuốt của nhiều thế hệ. Và nếu công việc trau chuốt kia có giá trị, tự khắc hình thái trau chuốt được đại chúng chấp nhận. Còn nếu đó chỉ là những uốn nắn vụng về thì chẳng ai dùng để ca hát và truyền tụng. Đại chúng sẽ tức khắc loại những uốn nắn vụng về kia để tìm lại hình thái mà họ ưa thích.” Thông qua nhân vật Diệu, tác giả cho rằng chúng ta cần thêm các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại để lấy lại sự cân bằng, tại vì từ trước đến nay, những câu chuyện thần thoại ấy đều có quá nhiều hình ảnh, từ ngữ mang tính cách Tàu nhiều hơn (như những cái tên Loa Thành, Kim Quy, Linh Quang Thanh Thảo Thần Nỏ, Thanh Giang Sứ Giả,…) trong khi khu vực đất nước chúng ta xưa kia là khu vực giao tiếp giữa hai nguồn văn minh Ấn (Phạn) và Trung. Dựa trên quan điểm ấy, tác giả đã sáng tạo thêm các nhân vật, các danh từ, tên gọi mang tính cách Ấn như Nãgarãja (tên của Lạc Long), công chúa Sita (con của Long Vương, em gái của Sơn Vương và Thủy Vương), hình ảnh bầy tiên nữ, trong đó có tiên nữ Âu Cơ, đến từ cõi trời Phạm Thiên (Brahma), hình ảnh chim thần guada (hình ảnh của cung điện Cổ Loa), thủy quái maraka, … Tuy nhiên, tác giả cũng thông qua 1 nhân vật khác là Ân để thể hiện quan điểm rằng những sự sáng tạo tiếp nối không thể chỉ là những công việc tô điểm về mặt hình thức có tính cách tiểu thuyết hóa, nó phải dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử để khám phá những sự thật lịch sử. Ví dụ như chuyện Thánh Gióng, thần thoại này có thể là 1 thần thoại đánh dấu sự bắt đầu sử dụng vũ khí bằng sắt, hay thần thoại về nỏ thần đánh dấu tài quân sự của ta thời đó đã sáng tạo ra vũ khí mới là cây nỏ, thần thoại Loa Thành thể hiện tài năng xây dựng của ta thời đó, đã xây được 1 công trình quân sự lớn trên 1 nền đất yếu như ở Phong Châu, … Đọc những câu chuyện sắp xếp 1 cách có logic theo thời gian, tôi đã hiểu thêm về nguồn gốc hình thành nòi giống Tiên – Rồng của đồng bào ta và các diễn biến lịch sử sau đó. Có những chi tiết, những dữ kiện tôi đọc được trong những mẩu chuyện mới hơn so với câu chuyện ấy nhưng đọc ở 1 cuốn sách khác (có thể là chi tiết hay dữ kiện đó đã có trong thần thoại nhưng bây giờ tôi mới được biết), cũng có chi tiết khác đi 1 chút, và tất nhiên là có cả những chi tiết hoàn toàn mới (có thể do chính tác giả sáng tạo tiếp nối mà ra). Một số chi tiết tôi thấy mới, hay là cũ nhưng bây giờ tôi mới được biết, có thể kể đến như là: + Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. + Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. + Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). + Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… + Sơn Vương và Thủy Vương là hai anh em, con trai Long Vương. Sita là con gái Long Vương, luôn muốn hòa giải hận thù của hai anh em nên đã chịu nhiều khổ đau, thiệt thòi,… + …… Có tất cả 15 câu chuyện thần thoại được sắp xếp theo thứ tự thời gian cuốn sách đề cập, trong đó, tôi vẫn luôn ghi nhớ câu chuyện Chìm Châu (tức chuyện Mị Châu – Trọng Thủy) đậm nét. Có lẽ bởi câu chuyện gắn liền với những bài học quá sâu cay của cha ông ta trong việc dựng nước, giữ nước mà con cháu bây giờ không bao giờ được quên lãng: Nàng Mị Châu ngây thơ, trong trắng đã quá tin chồng mà vô tình làm hại đất nước (đến khi nước mất nhà tan, nàng mới nhận ra Trọng Thủy là kẻ phản bội, quân xâm lược kia là quân Triệu, chứ không phải quân Tần như lời lừa dối của chồng). Trọng Thủy là 1 kẻ yêu say đắm, chân thành với Mị Châu nhưng vì tham vọng của cha mà phải làm theo. Và bài học sâu cay nhất là sự chủ quan của An Dương Vương, ỷ vào nỏ thần, vào sự phù trợ của Long Vương, của các thế lực siêu nhiên mà bỏ bê phòng ngự, bỏ bê quân sự, giặc đánh sắp đến nơi rồi vẫn bình thản đánh cờ. Trước đó, An Dương Vương còn gạt đi ý kiến của tướng Cao Lỗ đề xuất không muốn để hai nước Triệu – Âu Lạc kết thông gia vì nghi ngờ 1 âm mưu nào đó đến từ kẻ có tham vọng xâm lược, đã tiến đánh và thất bại 1 lần nay lại tỏ ra thiện ý muốn hòa hiếu, kết thông gia: Tôi kể người nghe chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu. Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu. (Tố Hữu). Tôi kể người nghe chuyện An Dương Ỷ thế siêu nhiên, chẳng tự cường Chủ quan, không biết giặc nham hiểm Nên nỗi nước nhà bể tang thương. Những sáng tạo tiếp nối, tôi thấy thú vị với danh từ mới mẻ này. Các bạn có đồng ý về quan điểm sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại không??? Hãy bày tỏ ý kiến của mình nhé!!!" *** Tóm tắt Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh là một tập hợp 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Cuốn sách bắt đầu bằng câu chuyện về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, khi Lạc Long Quân kết duyên với Âu Cơ, sinh ra 100 người con. 50 người con theo cha xuống biển, 50 người con theo mẹ lên núi. 50 người con theo cha xuống biển được gọi là Tiên Nữ, 50 người con theo mẹ lên núi được gọi là Lạc Hầu. Tiếp theo là câu chuyện về Thánh Gióng, một cậu bé bình thường bỗng nhiên lớn lên nhanh như thổi để đánh giặc Ân. Sau khi đánh thắng giặc, Thánh Gióng bay về trời. Cuốn sách tiếp tục với các câu chuyện về Nỏ Thần, Trầu Cau, Bánh Chưng, Bánh Giầy, Chử Đồng Tử và Tiên Dung, Mị Châu - Trọng Thủy,... Review Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của Thích Nhất Hạnh là một tác phẩm văn học có giá trị, mang lại cho người đọc nhiều hiểu biết về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Tác phẩm được viết với văn phong trong sáng, dễ hiểu, phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Các nhân vật trong truyện được xây dựng sinh động, có cá tính riêng, góp phần làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Điểm nổi bật của cuốn sách là sự sáng tạo tiếp nối của tác giả. Thích Nhất Hạnh đã thêm vào các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại, giúp cho câu chuyện thêm phong phú và hấp dẫn hơn. Tuy nhiên, các yếu tố sáng tạo này vẫn dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử, nhằm khám phá những sự thật lịch sử. Một số chi tiết sáng tạo của tác giả trong cuốn sách có thể kể đến như: Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… Có thể nói, Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử là một cuốn sách đáng đọc đối với những ai muốn tìm hiểu về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Mời các bạn mượn đọc sách Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc
 Mộ Dung Thiên sau khi tới Dị Giới, vừa lạ người lạ cảnh, không tiền bạc, không nghề ngỗng... gặp chuyện gì cũng bị người khác ức hiếp, nên trong lòng chỉ ôm một hoài bão là được sống bình bình an an, yên yên ổn ổn mà qua ngày.  Nhưng sự đời chẳng bao giờ được theo ý nguyện, Mộ Dung Thiên, một tên hèn mọn, bất học vô thuật, hạ lưu & khiếp nhược cuối cùng đã bị mỹ nhân ép cho mất hết cả mặt mũi, và rồi cuối cùng hắn cũng đã lộ ra chí khí nam nhi, lộ ra bản sắc của một nam tử hán... "Ta xin thề, một ngày nào đó, thế giới này sẽ bị dẫm nát dưới chân ta!"  Đọc hồi 32, độc giả mới cảm nhận hết được sự bức xúc của nhân vật chính, sự oan khiên và lòng tự trọng bị tổn thương nặng nề của hắn. Nhẫn nhịn mỹ nhân là một đức tính tốt, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, chỉ đến khi mỹ nhân xem mình như đất bùn, như một phế vật không hơn không kém thì giới hạn đó đã bị xóa mờ và nhường lại cho lòng kiêu hãnh của một nam nhi quật khởi.  Rồi đây, tại Thần Phong đại lục sẽ xuất hiện một kẻ chinh phục ti tiện, bàng môn tả đạo, và sẽ bất chấp thủ đoạn để đạt tới mục đích... cứ hãy chờ mà xem! Mời các bạn đón đọc Dị Giới Dược Sư của tác giả Vô Xỉ Đạo Tặc.
Ngự Thiên Thần Đế - Loạn Thế Cuồng Đao
Loạn Thế Cuồng Đao tác giả của Đao Kiếm Thần Hoàng, Quốc Vương Vạn Tuế... Đại Thiên Thế Giới, giới vực ba nghìn. Thiếu nhiên nhân tộc tên Diệp Thanh Vũ, đến từ Tuyết Quốc, uy ngự Chư Thiên! *** “Tiểu Vũ đừng khóc nữa! Con người ai rồi cũng phải chết, thời gian của ta và mẹ ngươi đã tới rồi…” “Ha ha…, so với lũ nhóc khác đã sớm trở thành tiểu nhị trong quán xá, được tận mắt thấy con lớn dần, từ một hài nhi trở thành đứa trẻ mười một tuổi đã là may mắn của chúng ta rồi.” Trời chiều đỏ như máu. Cuộc chiến giữ thành vừa mới chấm dứt. Một thiếu niên cô đơn đứng trước cổng thành, nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt tràn đầy bi ai, phẫn nộ và cừu hận. Một đôi vợ chồng ngồi trên bậc thang trước cửa một căn phòng còn vương đầy vệt máu. Trên người bọn họ cũng chi chít vết máu. Trên ngực người vợ cắm một thanh chiến mâu đã gãy, hơi thở mỏng manh sắp không trụ được nữa, còn người chồng đã mất đi hai chân và một cánh tay, trên trán ông ta cắm một thanh kiếm ngắn. Trên người bị những vết thương nặng như thế mà vẫn chưa chết. Như lẽ thường, trước khi chết là lúc con người ta bỗng trở nên tỉnh táo kỳ lạ. Đưa cánh tay còn lại ôm lấy thê tử và nhìn người thiếu niên đang đẫm lệ - chính là người con trai độc nhất của họ. Ánh mắt của nam tử tràn đầy yêu thương trìu mến. Hắn mỉm cười. “Lau khô nước mắt đi con, tiểu nam tử hán của ta. Lúc này ta có chuyện rất quan trọng muốn nói cho con, muốn con phải ghi nhớ kỹ. Sau khi ta và mẹ con qua đời, con nhất định phải giữ mộ chúng ta cho đủ bốn năm, một ngày cũng không được thiếu sót, có biết không?” Thiếu nên liên tục gật đầu, nước mắt rơi như mưa trên khuôn mặt. “Ta biết con đang nghĩ gì, nhưng không được phép làm vậy. Không có thực lực, phẫn nộ và căm giận sẽ chẳng có chút ý nghĩa nào. Con vẫn muốn đi Bạch Lộc học viện để học võ, để trở thành cường giả nhưng hiện giờ còn chưa được, nhất định phải giữ mộ của chúng ta trong bốn năm….” “Không nên hỏi ta vì sao, chỉ cần nhớ kỹ. Trong bốn năm này, ngươi phải biến mình thành hạt cát trong sa mạc hoang vu, không để lại tiếng tăm gì, phải làm cho cả quận Lộc Minh như không có ngươi tồn tại. Nếu có thể trở thành một kẻ đần độn trong mắt người khác cũng tốt, nhưng ta nghĩ, Tiểu Vũ của ta sẽ không chịu làm những việc đó.” “Sau bốn năm, con có thể đi làm bất cứ việc gì con muốn làm. Nếu có một ngày con có thể trở thành cường giả cảnh giới Khổ Hải, nhất định phải đi Hoàng Cung Tuyết Quốc thu hồi một kiện đồ vật vốn là của con. Đến lúc đó, đồ vật ấy sẽ nói rõ tất cả chân tướng cho con.” Nam tử nói xong, lấy một huy chương đao kiếm bằng đồng đặt vào tay thiếu niên. Những lời cuối cùng này như đã lấy đi toàn bộ sinh mệnh của hắn. Sau đó hắn thở gấp, sắc mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, máu tươi từ trong miệng phun ra từng ngụm. “Cha…” thiếu niên tuyệt vọng hô lên. “Còn nữa, con có nhớ bộ công pháp thổ nạp minh tưởng vô danh mà ta truyền thụ cho con không? Trong bốn năm giữ mộ, con nhất định phải kiên trì tu luyện nó, khiến cho nó thuần thục như bản năng của con. Con có làm được không?” Thiếu niên dốc sức gật đầu. “Vậy là tốt rồi…” ánh mắt nam tử đã mất đi tia sáng cuối cùng, sau đó sẽ là màn đêm thăm thẳm không bao giờ chấm dứt. Cúi đầu hôn nhẹ lên trán thê tử của mình, thanh âm áy náy khẽ vang lên như không. “Oánh Oánh, ta thực xin lỗi….” sau đó, nam tử qua đời. Trong khóe mắt thê tử chảy xuống một giọt nước mắt óng ánh rồi cũng dừng thở. Thiếu niên quỳ trong vũng máu, bàn tay nắm chặt huy chương, ngẩng mặt khóc rống nghẹn ngào. Tên hắn là Diệp Thanh Vũ. Từ đó về sau, tại quận Lộc Minh, ở một xóm nghèo khu biên giới thành Bắc, bên trong một nghĩa địa hoang dại phủ đầy cỏ có một thiếu niên kiên nhẫn chờ đợi. Trong bốn năm này, đa số thời gian hắn ngồi trước mộ phần như một pho tượng, nhìn qua giống như một kẻ đần độn. Vì thế mà nhận vô số lời khiêu khích, đồn đại ác ý. Mọi người đi qua đều nhận định sau khi cha mẹ chết đi đã để lại cho hắn một nỗi đau quá lớn. Trước kia, hắn chính là một thiếu niên thiên tài có thiên phú bất phàm, từng được lão viện trưởng của Bạch Lộc học viện nhận định là đệ nhất thiên tài thiếu niên, nay đã không còn nữa. Hồn phách của hắn đã không còn, dần dần trở nên ngơ ngác, trở thành một kẻ đáng thương mà bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng coi thường, khinh bỉ. Theo đó, đám người đã từng là bằng hữu của Diệp gia thay nhau bòn rút, lừa đảo để lấy đi bảo kiếm, Linh khí, cũng có người dùng thủ đoạn để cướp đi gia sản của Diệp gia tại thành Bắc. Từng bước từng bước, người thiếu niên này đã mất đi tất cả. Bản thân hắn thì không có phản ứng gì, không hề quan tâm. Tới một ngày, đám bạn ngày xưa thân thiết cũng rời hắn mà đi, không còn lại người nào. “Thanh Vũ ca, người đã quá sa đọa rồi, còn ta nay đã khác. Thực xin lỗi, lời thề cùng giữ mộ ngày xưa giờ đã theo gió bay đi, ngươi đừng trách ta quá đáng, chỉ là…. Ta thi vào Bạch Lộc học viện rồi. Có gặp lại hay không ta cũng không biết nữa.” Tiểu cô nương ngày xưa còn bím tóc sừng dê, người đã từng được hắn nhiều lần giúp đỡ, bảo trợ giờ cúi xuống đám hoa cẩm y, lưu lại mấy câu đó rồi dứt khoát quay người bước đi. Nàng là người có thiên phú kinh người, tiền đồ tương lai nhất định sẽ rạng rỡ. Ở lại chốn hoang vu này, chỉ còn một thiếu niên ngày ngày giữ mộ, cô đơn lạnh lẽo trải qua bốn năm thời gian. ... Mời các bạn đón đọc Ngự Thiên Thần Đế của tác giả Loạn Thế Cuồng Đao.
Nghịch Lân - Liễu Hạ Huy
Nghịch Lân không chỉ là đô thị mà còn xen dị giới, huyền huyễn, quả thật bút pháp rất xuất sắt mới lạ. Từ khi ra tới giờ luôn độc cô cầu bại trên bảng xếp hạng không đối thủ. Sau biết bao lâu tìm kiếm truyện đọc nhưng hiện nay không thấy có mấy truyện viết hay. Từ khi gặp bộ Nghịch Lân này thì cách nghĩ hoàn toàn thay đổi, Liễu Hạ Huy xen lẫn truyện đô thị vào dị giới xen vào các yếu tố huyền huyễn rất mới lạ và lôi cuốn, văn phong hóm hỉnh tràn ngập tiếng cười. Triết lí nhân sinh cảm động trong truyện được khắc họa đặc sắc, các yếu tố đó tạo nên thế độc cô cầu bại từ khi ra tới giờ. Thiết nghĩ chúng ta đọc tiên hiệp huyền huyễn quá nhiều quá nhàm chán sao không đổi mới mở lòng đọc thử nó để cảm nhận vì sao nó không có đối thủ trên bảng xếp hạng . "Trời sinh phế vật, bị Long Thần phụ thể. Kế thừa ý niệm cùng năng lực của Thần Long, sinh lân huyễn trảo, ngự thủy long tức, hành vân hàng vũ, thân thể vô địch. Tại thời đại mà mỗi người đều muốn Đồ Long , cuộc sống của Lý Mục Dương bị rất nhiều áp lực." Mời các bạn đón đọc Nghịch Lân của tác giả Liễu Hạ Huy.
Nhật Ký Của Ngày Mai - Cecelia Ahern
Trong thư viện lưu động của Marcus, số phận trớ trêu đã trao vào tay Tamara một cuốn sách bìa da khóa chặt. Đến khi khóa được mở, không có gì hé lộ, bởi trong đó chỉ toàn giấy trắng.    Rồi một ngày, Tamara sửng sốt thấy trong sách toàn chữ mình viết sẵn nhật ký của ngày hôm sau, và càng sửng sốt hơn khi sự việc thực tế diễn ra đúng như vậy. Cứ thế, mười hai giờ đêm mở sách ra và Tamara biết ngày mai chuyện gì sẽ đến.   Tamara không hiểu, cũng không ai hiểu. Nhưng cuốn nhật ký của ngày mai là có thật. Một thời gian sau, sự hoang đường còn được đẩy đi xa hơn. Thế giới tương lai bị giấu kín khỏi mắt cô, chỉ còn những trang giấy cháy xém như vừa sống sót qua một đám cháy. Một bí mật bàng hoàng về quá khứ của cô đã dần hé lộ… Nhận định “Một câu chuyện ma mị thời hiện đại đúng nghĩa, cuốn tiểu thuyết mới đầy mê hoặc của Ahern chất chứa những bí mật gia đình, những điều huyền bí trêu ghẹo trí tò mò.” - Booklist   “Ahern đã thêm thắt yếu tố ma mị huyền hoặc vào tác phẩm mới nhất này... Ai say mê những câu chuyện có những  tòa lâu đài đổ nát, những bí mật gia đình quái gở... sẽ bấn loạn lên vì cuốn sách này.” - Entertainment Weekly Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Của Ngày Mai của tác giả Cecelia Ahern.