Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gỗ Mun (Ryszard Kapuściński)

Trước hết là cái nhìn: Ryszard Kapuściński. Đó là một cái nhìn luôn luôn độc đáo và thấu suốt, cho dù đối tượng sự quan sát của ông có là gì, và cho dù không mấy khi ông thích phân tích dài dòng. Nhất là khi đối tượng ấy là châu Phi, một lục địa dường như rất hợp với tâm tính ông, thì Kapuściński nhìn thấy cả những gì sâu xa, nhỏ bé nhất của nơi đây. Và sau đó là cách chạm vào châu Phi: thông qua sự mô tả cuộc đối đầu nghẹt thở với một con rắn, Kapuściński làm sống lại sự rung động của tâm hồn cả một châu lục, trong đó có sự mãnh liệt và có hiểm nguy tàn khốc. Rồi tất nhiên ta phải nói đến một tài năng văn chương hiếm thấy, hiện ra tràn ngập những trang viết của thông tín viên Ba Lan kiệt xuất này. Tất cả cộng lại để tạo nên một Gỗ Mun như tác phẩm không thể không nhắc tới về châu Phi thế kỷ XX.***

Lời khen tặng dành cho Gỗ Mun:

“Giống như Gabriel García Márquez là ông hoàng đen vĩ đại của tiểu thuyết hiện đại, Kapuściński là vị phù thủy kiệt xuất của phóng sự.”- John Le Carré

“Ryszard Kapuściński là một ví dụ hiếm hoi trong nền văn hóa của chúng ta về một nhà văn người-Ba-Lan-toàn-cầu. Ông, một công dân thế giới, luôn luôn chống lại việc dựng lên các rào ngăn đối với Người Khác, đóng sập cửa trước mặt họ. Dường như ông muốn nói: bài ngoại là căn bệnh của những kẻ khiếp nhược, bị mặc cảm về sự thấp hèn hành hạ, sợ hãi ý nghĩ đến lượt họ sẽ phải soi mình trong văn hóa của Người Khác.”- Adam Michnik Tìm mua: Gỗ Mun TiKi Lazada Shopee

“Chúng ta đang sống trong một thế kỷ nhiều thách đố nhất trong lịch sử thế giới, bản chất thực của nó còn là một bí ẩn tối tăm. Chúng ta rất cần những nhà giải mã như Ryszard Kapuściński.”- Salman Rushdie

“Tôi nghĩ đến những cuốn sách ông đã viết với lòng biết ơn sâu sắc, và nghĩ đến những cuốn sách ông còn chưa kịp viết với nỗi buồn sâu sắc. Một nhà văn lớn, một con người cao quý, một người lữ hành không mệt mỏi qua thế giới đầy quyến rũ nhưng mãi luôn luôn bất an của chúng ta.- Wisława Szymborska

“Tôi không biết bất cứ ai có viết với sự thấu cảm đến thế về Thế giới Thứ ba. Mỗi lần được tin giải Nobel được trao cho một người khác, tôi lại cảm thấy thất vọng. Tôi luôn luôn chắc chắn rằng Kapuściński sẽ nhận được giải thưởng này.”- Tomas Venclova

“Ryszard Kapuściński đã viết một tác phẩm để đời: cuốn sách về châu Phi với nhan đề Gỗ Mun. Cuốn sách của Kapuściński đặt chúng ta trước nhiều câu hỏi. Đó là những câu hỏi cốt yếu. Cuộc sống là gì, ý nghĩa của nó, đạo đức, tội ác, lòng kiêu hãnh và khiêm nhường, sự phản kháng hay chấp nhận số phận? Chúng ta vẫn luôn đặt ra những câu hỏi ấy trong văn hóa của mình, nhưng những lời giải đáp và phản ứng của chúng ta lại hoàn toàn khác.”- Helena Zaworska

“Không trực tiếp, nhưng rất rõ ràng, Kapuściński luận chiến với hai lối nghĩ dĩ Âu vi trung rập khuôn về châu Phi: với khuôn mẫu khiến người ta nhìn châu Phi như một châu lục của những người man rợ thấp kém hơn về văn hóa, khó hiểu (vì chẳng đáng được hiểu); và với huyền thoại hậu thực dân đầy cảm tính (dù chỉ như trong Xa mãi Phi châu của Karen Blixen) nhìn thấy ở châu Phi thiên đường đã mất.”- Piotr Bratkowski

***

Trước hết là ánh sáng đập vào mắt. Khắp nơi là ánh sáng. Khắp nơi chói lòa. Khắp nơi là nắng. Mới ngày hôm qua, London mùa thu lướt thướt nước mưa. Máy bay lướt thướt nước mưa. Gió lạnh và âm u. Còn ở đây, từ sáng sớm cả sân bay ngập trong nắng, tất cả chúng tôi ngập trong nắng.

Thời trước, khi người ta đi bộ du hành qua thế giới, cưỡi ngựa hay đi thuyền, cuộc hành trình làm họ thích nghi dần với các thay đổi. Các hình ảnh của trái đất từ từ trôi qua trước mắt họ, sân khấu của thế giới quay chầm chậm từng chút một. Hành trình kéo dài hàng tuần, hàng tháng. Con người có thời gian để thích nghi với môi trường khác, với quang cảnh mới. Khí hậu cũng thay đổi từng bước, qua các giai đoạn. Trước khi một người du hành từ châu Âu lạnh lẽo đến được xích đạo nóng bỏng, anh ta đã trải qua cái ấm áp dễ chịu của Las Palmas, cái nóng nực của Al-Mahara và địa ngục Quần đảo Cape Verde.

Ngày nay, những giai đoạn ấy chẳng còn lại chút gì. Máy bay đột ngột bứt chúng ta ra khỏi tuyết và băng giá rồi ngay ngày hôm đó ném ta vào vạc dầu nhiệt đới nóng rực. Đột nhiên, chỉ vừa mới dụi mắt là ta đã ở trong địa ngục ẩm ướt. Ta bắt đầu đổ mồ hôi ngay. Nếu bay đến từ châu Âu mùa đông, ta quăng bỏ áo choàng, cởi áo len. Đó là hành động đầu tiên của chúng ta, người phương Bắc, khi đến châu Phi.

Người phương Bắc. Có bao giờ ta từng nghĩ rằng người phương Bắc chỉ chiếm một phần rất nhỏ trên hành tinh này? Người Canada và Ba Lan, người Litva và bán đảo Scandinavia, một bộ phận người Mỹ và Đức, người Nga và Scotland, người Sami[1] và Eskimo, người Evenki và Yakut, danh sách cũng không dài lắm. Tôi không rõ tổng cộng nó có nhiều hơn năm trăm triệu người - chưa đến 10% cư dân trái đất - hay không. Ngược lại, một phần rất lớn sống trong ấm áp, cả đời được sưởi nắng. Vả lại, con người được sinh ra trong ánh nắng, những dấu vết cổ xưa nhất của con người được tìm thấy ở các xứ sở ấm áp. Thiên đường trong Kinh Thánh có khí hậu thế nào? Ở đó ấm áp vĩnh cửu, nóng nực là đằng khác, đến nỗi Eva và Adam có thể trần truồng và không cảm thấy lạnh ngay cả trong bóng cây.

Ngay ở cầu thang máy bay ta đã gặp một điều mới mẻ khác: mùi nhiệt đới. Điều mới mẻ? Nhưng đó chính là mùi hương ngập tràn trong cửa tiệm nhỏ của ông Kanzman “Hàng hóa từ thuộc địa và các loại khác” trên phố Pereca ở Pinsk[2] đấy mà! Quả hạnh, đinh hương, chà là, ca cao. Va ni, lá nguyệt quế; cam và chuối bán quả, bạch đậu khấu và nghệ bán cân. Còn Drohobych thì sao? Những cửa hàng quế của Schulz[3] thì sao? Chính là “những đồ vật sẫm màu và trang trọng được chiếu sáng lờ mờ, thơm nồng mùi của màu, sơn, nhang, đẫm hương của các xứ sở xa xôi và những chất liệu quý hiếm”! Tuy vậy, mùi nhiệt đới có khác một chút. Ta nhanh chóng nhận ra sức nặng của nó, sự nhớp nháp của nó. Thứ mùi này cho ta biết ngay rằng ta đang ở một điểm trên trái đất nơi giới thực vật rậm rạp và không mệt mỏi luôn liên tục hoạt động, sinh sôi, lan tràn và nở hoa, song đồng thời cũng đang tật bệnh, bị đốn ngã, sâu ruỗng và héo rụi.

Đó là mùi của những tấm thân được sưởi nóng và cá khô, của thịt ôi và sắn nướng, của hoa tươi và tảo rữa, tóm lại là mùi của tất cả những thứ đồng thời vừa dễ chịu vừa khó chịu, vừa lôi cuốn vừa đáng ghét, những thứ cám dỗ hoặc làm người ta ghê tởm. Thứ mùi này bay đến với chúng ta từ những rừng cọ không xa, thoát ra từ mặt đất nóng ran, bốc lên trên những rãnh nước mốc meo của thành phố. Nó không rời chúng ta, nó là một phần của miền nhiệt đới.

Và cuối cùng là khám phá quan trọng nhất - con người. Những người ở đây, dân bản xứ. Họ mới hợp với phong cảnh, ánh sáng và thứ mùi này làm sao! Dường như họ tạo thành một tổng thể. Dường như con người và cảnh vật không tách rời nhau, bổ sung cho nhau, là một bản sắc, một cộng đồng hài hòa. Dường như mỗi sắc dân được đặt vào phong cảnh của riêng mình, khí hậu của mình! Chúng ta tạo ra phong cảnh của mình, còn phong cảnh nặn thành hình các đường nét trên gương mặt chúng ta. Người da trắng ở giữa những cây cọ và đám dây leo này, trong các bụi cây và rừng rậm này là một điều gì đó lạc lõng thừa thãi. Nhợt nhạt, yếu ớt, áo đẫm mồ hôi, tóc dính bết, anh ta luôn bị cái khát, cảm giác bất lực và chán nản hành hạ. Anh ta luôn luôn sợ hãi, sợ muỗi, a míp, bọ cạp, rắn - tất cả những gì cử động đều làm anh ta tràn ngập lo sợ, khiếp hãi, hoảng loạn.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Gỗ Mun PDF của tác giả Ryszard Kapuściński nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Sắc, Giới (Trương Ái Linh)
…Sắc, giới là một câu chuyện đam mê dữ dội của tình yêu và gián điệp, trong bối cảnh Thượng Hải thời thế chiến II. Giữa lúc quân Nhật chiếm đóng Trung Quốc và Hồng Kông, hai sinh mệnh quyện chặt vào nhau: Vương Giai Chi, một nữ sinh viên hoạt động cho quân kháng chiến, và ngài Dị, một chính khách uy quyền làm việc cho chính quyền thân Nhật. Trong khi chơi trò chơi bí mật ngoại tình bên những bữa tiệc trà quý tộc Thượng Hải và công việc can dự vào chính trị đầy bất trắc với ý thức hệ của riêng mình, họ không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của nhau, như thể đó là hai mặt của định mệnh. Được viết bằng giọng văn gợi cảm, tinh tế và đẫm không khí chính trị ngột thở, Sắc, giới vẽ nên một Thượng Hải thời những năm 1940 đầy ma mị làm nền cho một cuộc tình nhục cảm mang cái kết ngoài dự đoán.*** Những nhận xét về quyển sách: “Một nhà văn viết hư cấu đặc biệt và gây sững sờ.”- New York Times Book Review “Một bậc thầy về truyện ngắn… Thế giới của Trương Ái Linh là một nơi chốn khắc nghiệt và u uẩn nơi con người đấu tranh để tìm thấy lối trong tình yêu nhưng thường thất bại dưới áp lực gia đình, truyền thống và tập tục.”- The New Yorker Tìm mua: Sắc, Giới TiKi Lazada Shopee “Trương Ái Linh, một tiểu thuyết gia và cây bút truyện ngắn nổi tiếng - người đã mài sắc những nghiên cứu tâm lý đầy tinh tế và ngôn từ chuẩn xác - đã được ca ngợi như một bậc kỳ tài của văn học Trung Quốc hiện đại.”- New York Times *** Trương Ái Linh (Eileen Chang) sinh ngày 30 tháng Chín năm 1920 tại Thượng Hải trong một gia đình dòng dõi quan lại nhà Thanh, tên thật là Trương Anh. Gia đình Ái Linh chuyển đến Thiên Tân năm 1922, nơi Ái Linh đi học vào năm lên bốn. Khi Ái Linh năm tuổi, mẹ cô bỏ đi Anh sau khi cha cô cưới một cô vợ lẽ. Sau đó ông lâm vào cảnh nghiện thuốc phiện. Gia đình Ái Linh quay lại Thượng Hải năm 1928. Cô bắt đầu đọc Hồng Lâu Mộng khi mới tám tuổi. Hai năm sau, Trương lấy tên là Ái Linh và vào trường dòng nữ học. Ngay sau đó, mẹ cô trở về và và ly dị. Tuổi thơ bất hạnh của Ái Linh trong gia đình tan vỡ chắc chắn đã là nguyên nhân khiến cho các tác phẩm sau này có tâm thế bi quan. Năm 1932, cô viết cuốn truyện vừa đầu tay. Ngay từ khi học trung học phổ thông cơ sở, Ái Linh đã thể hiện năng khiếu văn chương qua những tác phẩm được đăng trên tạp chí trường học. Năm 1938, sau một trận cãi nhau với mẹ kế và cha, cô bỏ nhà đến ở với mẹ. Năm sau, Ái Linh nhận được học bổng học tại Đại học London, nhưng cơ hội này bị bỏ lỡ do chiến tranh ở Trung Quốc. Vì vậy, cô theo học văn chương ở Đại học Hồng Kông. Chỉ một học kỳ sau, ngày 25 tháng Chạp năm 1941, Hồng Kông rơi vào tay Nhật Bản cho đến tận năm 1945. Trương Ái Linh quay về Thượng Hải. Dự định ban đầu của cô là hoàn thành bằng đại học ở trường Đại học Saint John ở đây, nhưng việc học chỉ kéo dài được hai tháng. Thiếu tiền là một nguyên nhân khiến cô phải bỏ trường. Cô từ chối công việc dạy học hoặc làm biên tập viên, để tập trung vào việc cô làm tốt nhất - viết văn. Mùa xuân năm 1943, Ái Linh có một cuộc gặp định mệnh với biên tập viên và trở thành nhà văn được độc giả chú ý nhất ở Thượng Hải năm 1943-1944, mặc dù tuổi đời còn rất trẻ. Hai tập sách gây tiếng vang là Truyện lãng mạn (1944) và Viết trong làn nước(1945). *** Mặc dù trời vẫn trời còn sáng, ngọn đèn nóng hực chiếu xuống bàn mạt chược. Nhẫn kim cương lóe lấp lánh trên các bàn tay xoa lách cách những quân bài. Chiếc khăn trải, cột chặt ở bốn chân bàn, kéo thành một mảnh vải trắng xóa. Ánh đèn nhân tạo tôn lên đường cong đầy đặn của bộ ngực Chia-chih, và làm rõ gương mặt trái xoan thanh tú của nàng, mấy lọn tóc ơ thờ rơi trên vầng trán hẹp lại tăng thêm phần kiều diễm. Nàng có lối trang điểm kín đáo, nhẹ nhàng ngoại trừ vành môi cong tô đỏ bóng. Mái tóc nàng được vén hững hờ ra sau gáy, rồi buông lơi xuống bờ vai. Chiếc áo xường sám của nàng bằng hàng satin moiré xanh lam dàí tới gối, cổ áo chỉ cao vài phân, theo kiểu tây phương. Chiếc ghim cài cổ áo hòa hợp với đôi hoa tai ngọc bích cẩn kim cương. Hai người đàn bà -- tai-tai -- ngồi bên trái và phải nàng đều mặc áo choàng len đen không tay, thân áo giữ hờ ở cồ nhờ một sợi dây chuyền vàng dầy nặng thò ra dưới bâu áo. Cách ly với thế giới vì bị quân Nhật chiềm đóng, Thượng Hải đã tự tạo ra vài kiểu thời trang. Trong những vùng bị chiếm đóng, giá vàng cao vọt nên các sợi dây chuyền dầy như thế rất đắc tiền. Tuy nhiên, nếu dùng thay thế cho nút áo cổ, chúng không có vẻ phô trương thô tục, do đó người mang chúng có cớ để trình diễn sự giàu sang của họ khi đi đây đó trong thành phố. Vì những lý do tuyệt diệu đó, áo choàng và dây chuyền vàng trở thành đồng phục ưa thích của các bà vợ các viên chức chính phủ bù nhìn Wang Ching-wei. Cũng có thể họ bắt chước Chungking, thủ đô của Trung Hoa Dân Quốc, nơi đó áo choàng đen rất đuợc giới phụ nữ đài các phe chính khách thượng lưu ưa chuộng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sắc, Giới PDF của tác giả Trương Ái Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Sa Đọa (Albert Camus)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sa Đọa PDF của tác giả Albert Camus nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Sả Chanh Ngày Hạ (Macchiato)
Vương Hiểu Hạ cảm nắng Trình Dịch từ năm lớp bốn. Vì sao à? Là thế này này... "Nếu nói, trái tim mỗi chàng trai đều có một nữ thần Thẩm Giai Nghi, vậy thì, trong lòng mỗi cô gái cũng đều có hoàng tử Lớp Trưởng. Từ nhỏ đến lớn, lớp trưởng trong ấn tượng của tôi đều là những sinh vật toả sáng lấp lánh". Huống chi, Hiểu Hạ học chung lớp với Trình Dịch từ năm lớp 4 đến tận lớp 9. Đâu có nhiều lớp trưởng toả sáng lấp lánh đâu. Lần đầu gặp nhau, chẳng phải một khởi đầu hoa mỹ gì, chỉ có bụi phấn bay lơ lửng khắp trời, vào một chiều đầu hạ bình thường, Hiểu Hạ như bị sét đánh, phải lòng Trình Dịch. Con gái, một khi gặp ai đó, thích họ rồi, sẽ bắt đầu làm những việc ngốc nghếch. Ít nhất, Hiểu Hạ là người như thế. Tìm mua: Sả Chanh Ngày Hạ TiKi Lazada Shopee Cách thể hiện tình cảm của cô luôn là kiểu lạ lùng, nếu không giở trò chọc ngoáy thì sẽ gây sự để ngáng chân cậu bạn lớp trưởng gương mẫu. Nếu Trình Dịch đảm nhận vai trò đệm nhạc cho dàn hợp xướng của trường, thì Hiểu Hạ chuyên hát sai nhạc, đến một nốt nhạc cũng không thuộc lại dũng cảm đăng ký vào dàn hợp xướng. Hiểu Hạ tuy còn bé nhưng đã có nghề bám đuôi rất xịn, theo Trình Dịch về nhà, để đến khi bị chú chó đen nhà cậu đuổi theo thì gào khóc gọi bố mẹ rồi chạy mất dép, từ đó không dám bén mảng đến nhà cậu nữa. Hiểu Hạ thích Trình Dịch từ những điều tốt đẹp của cậu cho đến cả căn bệnh bới lông tìm vết đúng chuẩn Xử Nữ, thói khó tính lập dị khác người, cả vẻ già đời và lầm lì khó hiểu của cậu ấy. Thích đến mức đặt cho cậu cái biệt danh xấu xa "Cá Chình" để tỏ ra mình khác biệt và bắt mọi người gọi cậu bằng cái tên đó. Thích đến mức, khi cậu ấy dậy thì vỡ giọng cùng thời điểm với anh trai, mẹ Hiểu Hạ luôn chuẩn bị những món canh đồ uống gia truyền cho anh, thì bé Hiểu Hạ cũng chịu khó dậy sớm để trộm món gia truyền nhà họ Vương mang cho Trình Dịch. Đương nhiên, Hiểu Hạ sẽ không e thẹn nói với Trình Dịch rằng: Của quý nhà tớ, cậu uống đi. Mà cô bé dùng cách khác người, trộm bình nước hoặc giấu bình hoặc ngang nhiên cướp bình nước của Trình Dịch để uống, và đưa cho cậu bình nước gia truyền mà cô mang đi, hùng hồn nói rằng: chắc cậu không muốn hôn môi gián tiếp đâu nhỉ, uống của tớ đi nè. "Thích" của Hiểu Hạ chưa nói thành lời, nhưng nhìn vào ai cũng biết. Cho đến tận năm lớp 9, do duyên cớ xô đẩy mà Hiểu Hạ phải tỏ tình với Trình Dịch. Nhưng câu trả lời của cậu là... không có. Cậu sang Anh ngay sau ngày đó. Không liên lạc, không có câu trả lời. Chỉ có bình nước 'trống không' của cậu lẳng lặng nằm trong ngăn bàn Hiểu Hạ. Để đến hai năm sau, khi anh trai lục ngăn bàn cô, bình nước rơi ra ngoài, cô mới nhìn thấy câu trả lời dưới đáy bình nước "Tớ cũng thích cậu". Nếu như có câu rằng: Con gái bất tài vô dụng, chả làm mợ gì cũng khiến người người nhà nhà yêu thương vì đó là nữ chính, thì Hiểu Hạ là nữ chính như thế. Hoặc khi còn ở độ tuổi đó, nữ chính bồng bột, ngây dại, ghen tuông?... Trình Dịch là một thiếu niên có hoàn cảnh gia đình phức tạp và khá bất hạnh. Khi còn bé xíu, vì bị bệnh mà cậu phải ở lại Đài Loan sống cùng ông nội còn bố mẹ và anh trai sang Anh định cư. Bố mẹ hứa rằng chỉ cần cậu đứng nhất, sẽ về thăm cậu. Vì thế nên Trình Dịch luôn cố gắng dùng tất cả thời gian của mình cho việc học hành để đạt được điều đó, nhưng số lần bố mẹ về thăm cậu ít đến thảm thương. Cho đến khi được đón sang Anh, những tưởng được đoàn tụ với gia đình, thì bố mẹ cậu đã ly dị từ lâu, anh trai đã theo mẹ về Đài Loan tái giá. Còn Trình Dịch - không biết gì cả, ước mơ về việc đoàn tụ với gia đình vỡ nát... Mọi người đều lừa dối cậu. Cuối năm lớp 11 Trình Dịch quay về, sau nhiều biến cố, họ thành một cặp. Có rất nhiều chuyện xảy ra sau này, cùng với nhiều bí mật được bật mí, như bình nước trống không nằm trong ngăn bàn kia, về lần đầu tiên của họ,... Dẫu thế nào, Trình Dịch luôn chọn ở lại Đài Loan, luôn hi sinh và quan tâm săn sóc nữ chính. Nhưng đối với mình, nữ chính khá ích kỷ, tuỳ hứng. Có thể do hoàn cảnh sống tạo nên tính cách. Trình Dịch người lớn hơn, còn Hiểu Hạ trẻ con hơn. Nhiều đoạn có motip cũ rích, đọc muốn bóp chết nữ chính nhưng may nam chính luôn là người thông minh tỉnh táo. Cuối cùng họ vẫn về bên nhau, kết hơi nhanh, nhưng càng đọc đến cuối càng thấy tình cảm sâu đậm của nam chính (dù có đoạn tác giả hơi buff quá đà). Không có ngoại truyện????. Lề: Nữ chính có bạn thân tên Bưởi. Mình những tưởng là con gái, nhưng không, là con trai đó ạ =)))). Bưởi là bạn thân từ lúc cởi chuồng tắm mưa với Hiểu Hạ, luôn là cái đuôi nhỏ của Hiểu Hạ. Cặp đôi bạn thân này đáng yêu vô cùng, cho đến lúc lớn. Lớn lên thật phức tạp. Tuy nhiên, Bưởi là người con trai tốt. Do nữ chính nhiều lúc xấu xa thôi.???? Giọng văn của tác giả duyên dáng, hóm hỉnh, bạn dịch truyện này dịch khá hay. Đọc phần đầu truyện phấn khích lắm. Đoạn sau nhiều lúc chỉ muốn bóp chết nữ chính thôi =)) P/s: Về cái bìa truyện: Hồi còn bé tí, Hiểu Hạ bỏ nhà ra đi, đến một nơi xa lạ, gặp một chú chó đen đi lạc, rồi gặp một tên nhóc. "Nó tên là gì thế?" Tên nhóc hỏi. "Tiểu Bạch". Tôi trả lời. "Tiểu Bạch? Nhưng nó màu đen mà." Cậu ta tỏ vẻ khó hiểu. "Chỗ này màu trắng!" Tôi ôm chú cún con lên, chỉ vào đám lông tơ màu trắng hình trái tim trên bụng nó". Chiều hôm ấy, trong công viên không lớn lắm, họ cùng nhau chơi đùa, cô bé đẩy Tiểu Bạch cho cậu con trai nuôi, còn mình với lời hứa "ngày mai sẽ quay lại" hoàn thành chuyến 'bỏ nhà ra đi đầu tiên' trong cuộc đời mình.Review bởi: Tâm Bùi ÁnhĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sả Chanh Ngày Hạ PDF của tác giả Macchiato nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Rừng Răng-Tay (Carrie Ryan)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Rừng Răng-Tay PDF của tác giả Carrie Ryan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.