Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tả Đạo Khuynh Thiên

Thị phi ai đến phán định, công tội ai cho trí bình? Đời này không muốn quy củ, chỉ cầu tùy tâm sở dục. Thiên cơ nắm trong tay, nhìn ta ngang ngược. —— —— ta là Tả Tiểu Đa, ta không đi đường thường. *** Phong Lăng Thiên Hạ là một vị uy tín lâu năm Chí Cao thần cho nên hành văn vô cùng tốt, mặc dù gần đây thành tích không tốt vì bệnh nhưng lần này trở lại với 《 Tả Đạo Khuynh Thiên 》đang được độc giả nhiệt tình truy phủng.        Nam chính Tả Tiểu Đa có được gia đình hạnh phúc nhưng dưới tác dụng thiên cơ làm tất cả những thứ này cũng không nhất định có thể tiếp tục kéo dài. . .        May mắn Tả Tiểu Đa tại dưới cơ duyên xảo hợp thu được Thiên Nhân hình ảnh, có thể thấy một người ba tháng họa phúc, bởi vậy hắn cũng nhìn thấy hắn Tiểu Niệm tỷ tỷ sẽ tại hai tháng rưỡi về sau tẩu hỏa nhập ma. Vì vậy nam chính liền bậc hack cố gắng.        Nam chính thông qua Thiên Nhân hình ảnh không ngừng cho người khác xem tướng, tích lũy điểm vận khí, dựa vào dạng này bàng môn tà đạo phương pháp tu luyện, nam chính chẳng những có thể nghịch thiên cải mệnh, càng phải đem Thiên Cơ nắm trong tay, trở thành cực kỳ cường đại thầy tướng!        Nội dung truyện còn thiên về hài hước vô cùng giải trí.  *** Main tham tài - sợ chết - tiện bức - có dũng - có trí - có mưu. Tác giả từng viết 4 bộ : Lăng Thiên Truyền Thuyết - Dị Thế Tà Quân - Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Ta Là Chí Tôn nên bút lực rất cứng, cốt truyện mạch lạc, dễ hiểu. Yếu tố hài bao quanh truyện từ đầu đến cuối, không gây cảm giác nhàm chán chỉ biết cắm đầu tu luyện. Nói chung bộ này có tiềm chất thành siêu phẩm, trân trọng mời mọi người đọc thử! *** Tinh Hồn đại lục. Viêm Võ đế quốc. Trung Nguyên, Phượng Hoàng thành. Thanh Thủy Khu. Tiểu khu, nơi ở của Phượng Vũ gia. . . . . . . . . . . . . "Cẩu Đát!" Một giọng nói thanh thúy vang lên. Tả Tiểu Đa ánh mắt mờ mịt nhớ lại cảnh trong mộng, ánh mắt tán loạn chậm rãi tập trung lại, sau đó buồn bực kéo chăn lên che đầu. "Tiểu Cẩu Đát. . ." Giọng nói đó lại vang lên, kéo dài ra, còn có chút vui sướng, chứng tỏ lúc này chủ nhân của giọng nói đó cực kỳ vui vẻ. Nhưng mà tâm tình của Tả Tiểu Đa rất không thoải mái. Bởi vì cái tên 'Tiểu Cẩu Đát' này là tên của hắn. Cho dù bất kỳ người nào bị gọi là Tiểu Cẩu Đát thì chắc cũng sẽ không vui vẻ gì. Nhưng bây giờ Tả Tiểu Đa không thể tức giận. Hắn cũng không dám tức giận. Hắn không biết mình đã có được bao nhiêu cái tên. Ừa, không sai, người đang kêu to đó là mẹ hắn. Dám tức không? Một trăm phần trăm chỉ có bất đắc dĩ. Từ trong miệng cha và mẹ, từ khi Tả Tiểu Đa bắt đầu hiểu chuyện đến nay thì hắn chỉ biết tên của mình nhiều như là hạt cát trong Trường Giang mênh mông, ngôi sao trong tinh hà vô tận. Mà muốn gọi mình với cái tên gì thì tùy vào tâm trạng của cha mẹ. Khi tâm trạng vui vẻ thì Cẩu Đát, Tiểu Cẩu Đát, Tiểu Miêu Miêu, Tiểu Mễ Mễ, Tiểu Đản Đản, Tiểu Thân Thân. . . nghĩ ra cái gì thì gọi cái đó. Khi tâm trạng bình thường thì gọi Tiểu Đa, rất nghiêm túc. Khi tâm trạng không tốt, nhất là khi mình chọc giận bọn họ thì tiểu vương bát đản, tiểu hỗn trướng, ranh con, tiểu túng, tiểu xích lão, tiểu quỷ báo, tiểu vô lương tâm. . . muốn cái gì cũng có. Hơn nữa còn dùng phương ngôn của nhiều nơi để gọi. Có đôi khi Tả Tiểu Đa cảm thấy rất kỳ quái, cha mẹ mình uyên bác cỡ nào, từ nam đến bắc từ đông đến tây, tiếng địa phương các nơi không gì không biết không gì không hiểu, hơn nữa còn chuyên môn dùng để chửi mình. . . Cách gọi tên cũng chính là cách phỏng đoán tâm trạng của cha mẹ. Ví dụ như bây giờ gọi là Tiểu Cẩu Đát, Cẩu Đát thì chứng minh tâm trạng của mẹ vui vẻ, nếu vui vẻ thì sẽ không dễ dàng tức giận, như vậy mình đáp hay không đáp nàng cũng không quan trọng. . . . Ta phải thông qua chuyện mình bị gọi bằng cái tên gì để phỏng đoán mình sẽ bị đánh hay không. . . Ta quá khổ. Tả Tiểu Đa nằm trên giường, yên lặng thở dài. Lung tung gọi Cẩu Đát, Tiểu Cẩu Đát. . . thì cũng thôi đi. Vấn đề là Tả Tiểu Đa cũng hoàn toàn không hài lòng với cái tên của mình bây giờ! Tiểu Đa? Ngươi nghe thử xem, đó là cái tên quái quỷ gì thế? Không có chút bá khí nào! Có một đồng môn, tên là Triệu Giang Hồ! Hào khí cỡ nào? Còn có vị tên là Lý Trường Thiên nghe thì cảm thấy lợi hại! Nhưng tên của mình thì. . . Hơn nữa, ngày ấy. . . Cha hắn uống nhiều rượu, nhìn thấy tâm trạng hắn vui vẻ nên Tả Tiểu Đa can đảm hỏi một câu: Vì sao tên ta là Tiểu Đa? Có thể đổi một cái tên khác dễ nghe hơn một chút hay không? Lúc ấy cha hắn liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt ghét bỏ, chém đinh chặt sắt nói: "Không được!" "Tại sao?" "Không vì cái gì cả! Tóm lại là không được đổi tên!" "Vậy tại sao gọi là Tiểu Đa, cái này hẳn là có thể nói chứ?" Lúc đó cha hắn hừ một tiếng, liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Bởi vì ngươi sinh ra, đối với ta và mẹ ngươi thì có chút dư thừa." . . . Có chút dư thừa = Tiểu Đa?! Lúc đó Tả Tiểu Đa cảm thấy lòng mình như đã chết lặng. Hóa ra các ngươi chê ta sinh ra phá hủy thế giới hai người của các ngươi? Ta dư thừa như vậy sao? Nhà ai có huyết mạch truyền thừa mà không vui mừng hớn hở? Nhất là ta vẫn là con trai, nhưng sao đến lượt hai người các ngươi thì lại biến thành dư thừa? Lúc đó Tả Tiểu Đa nước mắt rưng rưng hỏi: "Các ngươi ghét ta như vậy sao?" Cha hắn uống một hớp rượu, chậm rãi. . . Ừm, nhấn mạnh một câu: Cha của Tiểu Đa khí chất rất là hào hoa phong nhã, nho nhã tiêu sái, hơn nữa còn anh tuấn, dáng vẻ là mỹ nam tử tuyệt thế, ngoại trừ có chút lười ra thì hoàn toàn không có khuyết điểm. . . Cha hắn chậm rãi nói: "Lúc đầu rất ghét bỏ, sau này mẹ ngươi phát hiện, từ khi có ngươi, nàng lại có thêm một món đồ chơi hay. . . phát hiện có con thì vẫn rất thú vị, thế là nàng cứ thế mà chơi. . . từ từ, cũng không chê nữa. . ." Đồ chơi! Nghe được hai chữ này, Tả Tiểu Đa bị bạo kích, trực tiếp tự bế. Hai ngươi sinh một cái đồ chơi! Mẹ hắn ở bên cạnh lý lẽ hùng hồn nói: Sinh con không phải để chơi hay sao? Giống như nhà thím Lý nuôi mèo đó, Vương đại mụ nuôi chó đó, không cần biết là gì, tóm lại cũng phải nuôi một cái chơi đúng không? Ngài nói rất hay có đạo lý. Ta lại không phản bác được. Cuộc nói chuyện đêm hôm đó đến đó là dừng. Tả Tiểu Đa cảm thấy mình không còn bất cứ hứng thú để gặn hỏi thêm gì khác, ôm trái tim đủ thương tích về tới phòng mình. Tả Tiểu Đa cảm thấy may mắn mà tim mình rất tốt. Hắn cảm thấy có thể là do mình quá rộng rãi, bị đả kích nghiêm trọng như vậy mà cũng không có để ở trong lòng, vẫn không tim không phổi gắng gượng qua ngày. Hơn nữa thần kỳ nhất chính là qua đêm hôm đó, hắn lại bình thường trở lại —— không đúng, nói chính xác hơn thì còn chưa qua hết đêm đó thì hắn đã bình thường trở lại. Ai, ta vốn là một cái đồ chơi. . . đồ chơi, là đồ chơi cũng được. . . Trên thế giới này, có ai mà không phải là đồ chơi? Nhưng mà, có thể đổi tên khác hay không? . . . Mời các bạn đón đọc Tả Đạo Khuynh Thiên của tác giả Phong Lăng Thiên Hạ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thịnh Đường Vô Yêu
Cố Duệ là một nhà khảo cổ học xinh đẹp mạnh mẽ mang tính tình của những cô gái thời hiện đại. Trên đường đi làm về thì bỗng nhiên cô lại bị hút vào không gian xuyên ngược về thời cổ đại nhà Đường.  Nhưng lại trái ngang khi ngày đầu tiên cô xuyên qua lại bị ép phải lên kiệu hoa xuất giá, không những vậy trên đường đi cô còn gặp phải một nữ quỹ vô cùng đáng sợ ở thôn trang và cũng phải trãi qua nhiều chuyện khiến cô nhớ mãi không quên và còn được gặp những con người kỳ lạ.... Lão sư phụ: “Cô gái, sao trên đời này lại có một người có cốt cách hoàn mỹ, mệnh cách cao quý, không có yêu ma nào có thể nhập vào được như vậy.” Cố Duệ: “Nói tiếng người giùm đi.” Lão sư phụ: “Mạng của cô “cứng” lắm nên hãy bước lên trước và trừ tà đi!” *** Trong một ngọn núi sâu trong Kiếm Nam đạo, một đám hắc y nhân dáng vẻ thướt tha đứng trước lối vào ngọn núi, trong tay một mỹ nhân có Bát Xỉ Luân Bàn đang lơ lửng, tám cây châm phía trước đang xoay tròn với tốc độ chóng mặt. “Khí địa mạch quá hỗn loạn, xem ra nguồn căn thiên tượng dị động của Phạm Dương hai năm trước chính là ở đây.” Bọn họ tiến vào trong núi, phát hiện bên trong có một cái hồ cực lớn...  “Đã dò xét rồi.” Người phụ nữ nhìn hồ nước yên tĩnh, tự mình lẩm bẩm: “Là ai đã ra tay mạnh như vậy, thay đổi nước cả hồ, loại thuật pháp này...” Người phía sau đều hít một hơi. ... Mời các bạn đón đọc Thịnh Đường Vô Yêu của tác giả Thương Lan Chỉ Qua.
Pokemon no Teiju
Trời xanh bích thảo ở giữa bay lượn giương cánh Altaria Hoang nguyên sa mạc bên trên kiệt ngạo cuồng dã Mightyena, Ánh trăng rừng cây hạ xuyên thẳng qua xước ảnh Darkrai, Vách núi cheo leo trong uống gió nuốt sương mù Mismagius, Hạo hãn uông dương dưới đáy bóng chồng mà qua Gyarados, Biển mây trên đỉnh núi ngạo nghễ cô lập Slaking, Ninetales, Milotic, Starmie, Gallade, Cresselia. . . Tại cái này kỳ huyễn sáng chói, kỳ quái thế giới, Teiju từ Fallarbor Town đi ra, bằng vào tự thân trí tuệ cùng vận khí, hướng về mộng tưởng không ngừng khởi xướng leo lên *** Cảm tạ mọi người một đường làm bạn. Chính văn mặc dù nhưng đã kết thúc, nhưng Teiju lộ còn rất dài, hắn hội kết hôn, sinh con, có được hoàn chỉnh gia đình, chỉ bất quá những này liền để cho mọi người mặc sức tưởng tượng. Lời trong lòng, rất không nỡ hoàn tất... Có lẽ có thiếu hụt, có lẽ có độc điểm, nhưng bất kể nói thế nào, Teiju bồi bạn hai ta năm, ta tự tay để hắn từ một cái bắt giữ thiếu niên biến thành vị thứ nhất Fairy Thiên Vương, trong lúc đó hồi ức nhiều lắm. Tại Chương 851: Thời không khe hở hình tượng một chương bên trong, Ta miêu tả cùng thời không song song Lysandre đối chiến thần bí Trainer, nhưng thật ra là ta sớm định ra hạ quyển sách nhân vật chính, Ta muốn thông qua Team Rainbow Rocket đem hai quyển sách liên động, muốn cho Teiju thân ảnh, Pokémon tại sách mới bên trong xuất hiện. ... Mời các bạn đón đọc Pokemon no Teiju của tác giả Khinh Tuyền Lưu Hưởng.
Nho Đạo Chí Thánh
Đây là thế giới mà người đọc sách nắm giữ lực lượng của thiên địa. Trong thân có tài khí, thơ cũng có thể giết địch, từ có thể diệt quân, văn chương bình thiên hạ. Tú tài nhấc bút, chỉ thượng đàm binh, Cử nhân giết địch, xuất khẩu thành thơ, Tiến sĩ giận dữ, thần thương thiệt kiếm. Thánh nhân giá lâm, dùng ngòi bút làm vũ khí, có thể phạt người, có thể phê phán thiên tử vô đạo, dùng sức một người địch cả nước. Lúc này, Thánh viện lũng đoạn văn vị, vua nắm giữ quan chức, mười nước tranh chấp, Man tộc thèm thuồng, Yêu tộc làm loạn. Lúc này, không có thơ Đường rầm rộ, không có từ Tống cường thịnh, không có văn chương cách tân, đã trăm năm không có vị Thánh mới. Một con cháu bần hàn không có tiếng tăm gì, sau khi bị đập đầu, cắp thơ từ truyền thế, viết kinh thánh văn chương, đạp vào con đường Chí Thánh. *** Thánh Nguyên Đại lục, Cảnh quốc, Giang Châu, Đại Nguyên phủ, Tế huyện. Bầu trời xanh biếc, ánh nắng tươi sáng, chim chóc kêu hót vui đùa, sau cơn mưa đêm qua trên mặt đất rơi đầy những lá cây cùng cánh hoa, xuân ý dồi dào. Cả người Phương Vận lạnh run khiến hắn bừng tỉnh dậy, mờ mịt mở mắt quan sát xung quanh. Phương Vận phát hiện mình đang nằm trên một bàn đá xanh trong một con hẻm nhỏ, mắt đất thì ướt nhẹp. Hắn vội vàng vịn tường đứng lên, đồng thời cảm thấy toàn thân đau nhức.nóng hừng hực. “Ta nhớ rõ ràng thư viện bị cháy, sau đó ta nhảy lầu chạy trốn, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này? Đây là nơi nào?" Phương Vận nghi hoặc nghĩ thầm. Đôi mắt Phương Vận chợt phát hiện ra quần áo trên người mình cũng không đúng, sau khi cúi đầu xem liền sợ hãi cực kỳ, không ngờ trên người mình lại đang mặc áo vải thô của thời cổ đại, trên quần áo dính nước bùn và vết máu, cánh tay của mình lại còn vừa dài vừa nhỏ. Phương Vận cúi đầu nhìn xuống một vũng nước nhỏ ở bên cạnh, vũng nước phản chiếu ra gương mặt của hắn. “Đây không phải là hình dáng của mình lúc mới mười bốn, mười lăm tuổi sao?” ... Mời các bạn đón đọc Nho Đạo Chí Thánh của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa.
Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ
Một đao bổ ra sinh tử đường, hai chân bước ra thị phi môn! Phàm nhân nắm giữ hủy thiên diệt địa Siêu Phàm súng đạn; Võ giả tu luyện tồi thành diệt quốc bí truyền võ đạo; Đó là một kẻ yếu không phải con sâu cái kiến, cường giả không phải Thượng đế thế giới. Một cái tê liệt ở giường, đầy cõi lòng oán hận không cam lòng thanh niên, như vậy vượt qua giới trùng sinh! ***   Quần tình sôi trào, người người cảm thấy bất an tình huống cấp tốc lắng xuống. Hơn mười vị chúa tể cấp bậc tồn tại nhiều hứng thú đánh giá lồng giam không gian bên trong mấy tên nhân vật, tựa hồ đang quan sát cái gì, mà chư thiên văn minh cường giả tại yên tĩnh qua đi lại lần nữa sôi trào: "Đáng chết, đáng chết a!" "Hảo hảo thẩm vấn thẩm vấn mấy người này, xem bọn hắn đến cùng biết bao nhiêu!" "Nghĩ không ra, Khởi Nguyên giới vậy mà lặng yên không tiếng động ở tại chúng ta bên người chôn xuống cái đinh, khinh người quá đáng!" ... Mời các bạn đón đọc Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ của tác giả Dạ Dữ Tuyết.