Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Trung Mị (Vưu Tứ Tỷ)

Bạch Chuẩn: Trong mắt ta, tình yêu là nhành liễu dưới hoa trăm xoay ngàn chuyển, là nhớ nhung bất tận rót dần vào tim, là gió mát, là chồi non, là phiêu du hồng trần vừa trăm ngàn cay đắng vừa như nếm mật nuốt đường.

Diễm Vô Phương: Chớ đùa nữa, cũng chỉ là hết giả ngây giả ngô, vắt óc tìm kế rồi tới cởi áo tụt quần, còn gì không làm nữa đâu?***

Nếu bạn muốn kiếm một bộ huyền huyễn tuyệt đôi sạch sủng, tuyệt đối hài hước, không xoắn não, không nhức óc, không máu chó, không tiểu tam, thì xin chúc mừng, hố này dành cho bạn rồi!!! Không có bựa nhất, chỉ có bựa hơn, bộ này vui lắm, đọc mà cứ cười khùng khục, đáng yêu hết sức, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng, đọc vô cùng thoải mái. Mại dô!

Nội dung truyện là quá trình truy thê của Lệnh chủ Yểm Đô - Bạch Chuẩn, vùng trung tâm của khu vực Phạn Hành Sát Thổ, nơi mệnh danh là uế thổ với đủ mọi yêu ma quỷ quái, nơi bị chư Phật ruồng bỏ, yêu quái lộng hành. Lệnh chủ sức mạnh vô biên đại chiến vạn năm trước hạ gục hàng loạt yêu quái sừng sỏ, xưng vương 1 cõi, thống nhất nơi uế thổ hỗn tạp, vang danh khắp nơi, được xưng là lão yêu quái biến thái ai cũng phải sợ.

Nữ chính là linh y của khu vực này, nàng là yêu quái được kết tụ từ sát khí của một tòa thành sau khi bị đồ sát. Xuất thân thấp kém, may mắn nàng được Liên Sư cứu độ và chỉ dạy tu hành, rồi trở thành linh y cứu chúng sinh để tự hóa giải sát khí. Nàng thanh tu nghìn năm, chẳng hay vì nổi lòng từ bi cứu một kẻ sắp chết mà bản thân vô ý trở thành vị hôn thê của người ta. Mà người ta ở đây là Lệnh chủ uy danh bốn bề Bạch Chuẩn. Tìm mua: Huyền Trung Mị TiKi Lazada Shopee

Nam chính truyện này đáng yêu cực, lâu lắm rồi ý mới gặp một nam chính moe đến vậy, phải nói là dở khóc dở cười với anh này. Người ta EQ thấp thì thường ít nói mặt lạnh còn anh đây đã EQ thấp lại còn chăm mở mồm, trình tự luyến thì không ai bằng, mở mồm ra là sát phong cảnh, khiến người ta muốn đạp cho vài nhát = )) Còn nữa, anh có bộ áo choàng đen Voldemort vạn năm ko đổi, mũ trùm cả mặt, ai đời gần 50c mà dân tình vẫn không biết mặt nam chính, vì anh chàng còn làm phép giấu mặt nữa. Bựa nhất là có lần anh chàng cool ngầu tung áo choàng đánh quái ra uy với nữ chính. Chẳng ngờ bị nữ 9 phán cho câu “Lệnh chủ hình như không mặc quần dưới áo choàng, sao ta thấy cả lông chân???” Anh chàng vội vàng nhanh nhảu chống chế “ta có mặc xà lỏn mà” = )) Ối dời ơi, dưới áo choàng là xà lỏn đỏ, lại còn giải thích mặc xà lỏn vì thân thể tính hỏa sợ nóng quá cháy quần dài = )) Sau đó thì mất cả tuần quắn quéo, nàng thấy lông chân ta rồi, ta phải làm sao, nàng sẽ chê ta thô bỉ = ))

Lệnh chủ khét tiếng bên ngoài nhưng thực ra là ngây thơ như con cún, có sở thích nặn tượng đất hình người rồi làm phép biến thành người, nặn cả trăm đứa thành 1 tòa thành rồi gọi chúng nó là con, chăm chút cho từng đứa. Anh chàng còn biết may quần áo, tuy nhiên thẩm mỹ hơi có vấn đề chút, tỷ như quần xà lỏn thêu uyên ương màu vàng trên nền đỏ, 2 con uyên ương vươn cổ gặp nhau đúng chỗ đũng quần khiến cho nữ chính phải cảm thán “Bạch Chuẩn à, thẩm mỹ của chàng còn khuya mới đuổi kịp diện mạo chàng” =)) Anh chàng này truy thê siêu thảm, nhưng được cái, liệt nữ cũng sợ triền lang, đẹp zai ko bằng chai mặt nên chàng ta cuối cùng vẫn cưa đổ được đệ nhất mỹ nhân Sát Thổ, lại còn cưa đổ người ta trước khi cho người ta xem mặt nhé. Rõ là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi!

Không phải ăn ruồi mà cưa được vợ đâu, có chiến thuật cả đấy. Trông ngốc ngốc, EQ thấp thế mà cưa gái cũng có bài. Từ việc ám thị chuyện chỉ có yêu thương chân chính mới nhìn được dung nhan mình (thực ra là anh chàng có thể làm phép tùy thời lộ 1 phần mặt hoặc cả mặt) khiến con gái người ta rối rắm mâu thuẩn, đến chuyện cho quân đóng giả người bệnh lợi dụng lòng thương của vợ để nàng đồng ý làm mẫu cho hắn nặn tượng nữ (mà món này thì ko khỏi phải sờ soạng). Thế rồi những lúc cần ra tay bảo vệ, anh chàng đều có mặt che chở cho nữ chính, cho nàng một cảm giác an toàn ấm áp. Tuy rằng chàng ta ngây ngô ngốc nghếch nhưng bản tính lương thiện và tấm lòng nhiệt tình lại chậm rãi cảm hóa trái tim sắt đá của nữ chính, khiến nàng tuy có tức giận nhưng nhiều hơn là thương là cảm.

Mang tiếng là truy thê nhưng anh chàng quá ngốc nên hôn vợ cũng phải dạy, động phòng cũng vào nhầm chỗ, vợ lại phải chỉ cho tường tận. Hỏi ra mới biết anh chàng kiếm được bí kíp phòng the của bọn quái vật và mấy con thú, điển hình như bí kịp chịch nhau của rùa (> O <) về làm mẫu khiến cho nữ chính dở khóc dở cười. Đã thế mồm còn oang oang suốt ngày, nương tử thấy ta đẹp không, mê vóc dáng ta lắm đúng không, sức lực ta hầu hạ nàng ngày đêm là không vấn đề, eo ta khỏe lắm, ngày nào cũng nude chạy quanh thành mấy vòng, blab la…. Bao nhiêu tình thú là cứ theo lời anh chàng nói biến đi đâu cả, đến nỗi nữ chính có lúc phải quát “câm miệng, tập trung vào hôn đi, không đánh cho bây giờ” =)) Anh chàng này thường khiến nữ chính lâm vào ảo giác: bọn họ giống 1 cái vòng luẩn quẩn, xa nhau thì nhớ muốn chết, mà gần nhau thì chỉ muốn đập.

Truyện còn có một đám nhân vật phụ đáng yêu tỷ như thuộc hạ thằn lằn tinh mồm mép tép nhảy, quân sư quạt mo ăn hại, sáng kiến không thấy chỉ thấy tối kiến, nhất là bí kíp cưa gái của hoa hoa công tử, toàn vứt cho chó ăn không có tính tham khảo. Hay như đồ đệ điểu tinh ba chân thô hơn ngói, ngốc hơn cả Lệnh chủ của nữ chính. Đám này cũng góp bao nhiêu phần với các tình huống gây hài của truyện. Một đám yêu quái như con Thôn Thiên (quái vật khủng khiếp, nuốt tất cả mọi thứ ai cũng phải sợ thực ra ngu hơn con bò tót, gặp Lệnh chủ là sợ co vòi) hay con rắn yêu dương oai diễu võ bị đồ đệ ngốc và nô tài bựa của 2 nhân vật chính bận gây gổ với nhau mà làm lơ, thậm chí gây gổ đến mức làm nó rớt mất cái trâm cài tóc Vương mẫu tặng cho, khiến nó khóc lóc thảm thiết (con này là yêu nam nhưng vì đồ Vương mẫu tặng nên trâm nữ nó cũng cài bừa vào đầu).

Truyện có một chút âm mưu, một hai nhân vật phản diện nhưng mưu kế không hack não, nam phụ aka NV phản diện cũng không tung hoành kinh lắm, chủ yếu vẫn là vợ chồng cặp chính hú hí chim chuột nhau thôi =)

So với những bộ khác cùng tác giả, bộ này thuần túy giải trí, hài hước, vui vẻ, sảng khoái, không có ngược (bà này mà viết ngược cũng phê xoắn lắm), giọng văn lôi cuốn, mượt mà, cách kể hấp dẫn có duyên, phong độ ổn định. Một lựa chọn hoàn hảo để thư giãn sau khi đã tắm đủ máu chó, ngược ngạo, lâm li bi đát???? Nhiệt liệt đề cử.

BONUS: Đoạn cuối có NHÂN THÚ chị em ạ????))) Đọc cười rách mồm!!!!!!!!

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyền Trung Mị PDF của tác giả Vưu Tứ Tỷ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tân Phong Nữ Sĩ (Hồ Biểu Chánh)
Cô Hai Tân ngồi suy nghĩ một hồi rồi nói rằng: “Con muốn hoặc rủ chị em bạn của con hiệp nhau lập một trường nữ nhi học hiệu đặng đào tạo ra một đám con gái mới, có đủ tư cách cứng cỏi, cao thượng, như con gái bên Âu bên Mỹ, để giải thoát cái ách tôi mọi của đờn ông, họ hầm hầm quyết mang vào cổ chúng con hoài, hoặc lập một tờ nhựt báo mà vận động khuyến khích chị em gái phải đổi lòng sửa trí, phải kết đoàn, phải tranh đấu đặng lướt cho khỏi cái địa vị hèn hạ mà phong tục cứ buộc chúng con phải loi nhoi ở trong đó hoài, đặng chung đứng ngang hàng với đờn ông con trai trong xã hội”. Bà Đạo chắt lưỡi nói rằng: “ Trời ơi! Phận riêng của con còn chèm nhem đây, biết con lo cho thân được yên hay không mà, hơi nào mà lo cho thiên hạ nữa không biết” Cô Hai Tân nói: “Thưa má, phận con yên lắm có chèm nhem chỗ nào đâu, con đã nhứt định ở độc thân không thèm lấy chồng, thì thân con khỏe khoắn thong thả lắm. Mà ở đời phải có một cái mục đích gì để làm đường mà đuổi theo, thì sự sống mới có ý nghĩa, mới được vui vẻ. Con quyết lấy sự giải phóng phụ nữ mà làm mục đích cho sự sống của con. Nếu thầy với má thương con, thì cho phép con tự do mà làm việc ấy, là một việc không vô ích cho đời của con, mà cũng không vô ích cho xã hội đâu”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hồ Biểu Chánh":Chúa Tàu Kim QuyTại TôiĐỗ Nương Nương Báo OánHai Thà Cưới VợHai Khối TìnhKẻ Làm Người ChịuChị Đào, Chị LýNợ ĐờiHạnh Phúc Lối NàoAi Làm ĐượcÝ Và TìnhCười GượngVợ Già Chồng TrẻTỉnh MộngĐóa Hoa TànLời Thề Trước MiễuLòng Dạ Ðàn BàMẹ Ghẻ Con GhẻVì Nghĩa Vì TìnhCon Nhà GiàuCon Nhà NghèoTơ Hồng Vương VấnSống Thác Với TìnhĐoạn TìnhĂn Theo Thuở, Ở Theo ThờiTiền Bạc Bạc TiềnÔng CửTừ HônThiệt Giả Giả ThiệtNgười Thất ChíÁi Tình MiếuCay Đắng Mùi ĐờiCha Con Nghĩa NặngNam Cực Tinh HuyNặng Gánh Cang ThườngChút Phận Linh ĐinhBức Thư Hối HậnCư KỉnhLạc Đường - Hồ Biểu ChánhNgọn Cỏ Gió ĐùaNợ Tình - Hồ Biểu ChánhTân Phong Nữ SĩThầy Chung Trúng SốThầy Thông NgônĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tân Phong Nữ Sĩ PDF của tác giả Hồ Biểu Chánh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tân Phong Nữ Sĩ (Hồ Biểu Chánh)
Cô Hai Tân ngồi suy nghĩ một hồi rồi nói rằng: “Con muốn hoặc rủ chị em bạn của con hiệp nhau lập một trường nữ nhi học hiệu đặng đào tạo ra một đám con gái mới, có đủ tư cách cứng cỏi, cao thượng, như con gái bên Âu bên Mỹ, để giải thoát cái ách tôi mọi của đờn ông, họ hầm hầm quyết mang vào cổ chúng con hoài, hoặc lập một tờ nhựt báo mà vận động khuyến khích chị em gái phải đổi lòng sửa trí, phải kết đoàn, phải tranh đấu đặng lướt cho khỏi cái địa vị hèn hạ mà phong tục cứ buộc chúng con phải loi nhoi ở trong đó hoài, đặng chung đứng ngang hàng với đờn ông con trai trong xã hội”. Bà Đạo chắt lưỡi nói rằng: “ Trời ơi! Phận riêng của con còn chèm nhem đây, biết con lo cho thân được yên hay không mà, hơi nào mà lo cho thiên hạ nữa không biết” Cô Hai Tân nói: “Thưa má, phận con yên lắm có chèm nhem chỗ nào đâu, con đã nhứt định ở độc thân không thèm lấy chồng, thì thân con khỏe khoắn thong thả lắm. Mà ở đời phải có một cái mục đích gì để làm đường mà đuổi theo, thì sự sống mới có ý nghĩa, mới được vui vẻ. Con quyết lấy sự giải phóng phụ nữ mà làm mục đích cho sự sống của con. Nếu thầy với má thương con, thì cho phép con tự do mà làm việc ấy, là một việc không vô ích cho đời của con, mà cũng không vô ích cho xã hội đâu”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hồ Biểu Chánh":Chúa Tàu Kim QuyTại TôiĐỗ Nương Nương Báo OánHai Thà Cưới VợHai Khối TìnhKẻ Làm Người ChịuChị Đào, Chị LýNợ ĐờiHạnh Phúc Lối NàoAi Làm ĐượcÝ Và TìnhCười GượngVợ Già Chồng TrẻTỉnh MộngĐóa Hoa TànLời Thề Trước MiễuLòng Dạ Ðàn BàMẹ Ghẻ Con GhẻVì Nghĩa Vì TìnhCon Nhà GiàuCon Nhà NghèoTơ Hồng Vương VấnSống Thác Với TìnhĐoạn TìnhĂn Theo Thuở, Ở Theo ThờiTiền Bạc Bạc TiềnÔng CửTừ HônThiệt Giả Giả ThiệtNgười Thất ChíÁi Tình MiếuCay Đắng Mùi ĐờiCha Con Nghĩa NặngNam Cực Tinh HuyNặng Gánh Cang ThườngChút Phận Linh ĐinhBức Thư Hối HậnCư KỉnhLạc Đường - Hồ Biểu ChánhNgọn Cỏ Gió ĐùaNợ Tình - Hồ Biểu ChánhTân Phong Nữ SĩThầy Chung Trúng SốThầy Thông NgônĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tân Phong Nữ Sĩ PDF của tác giả Hồ Biểu Chánh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lòng Vàng (Nguyễn Công Hoan)
Này! Các anh! Thế nào nhỉ? Ở đám tế, muốn bảo đứng dậy, họ xướng thế nào nhỉ? Hơơơng. À phải... Nói xong, anh Tam khuỳnh hai tay ra đằng trước, dài giọng ra mà: - Hơơơng! Tiếng cười rầm rầm: - Kìa vua Zéro! Ngài có nghe tiếng không? Tìm mua: Tấm Lòng Vàng TiKi Lazada Shopee - Ngài lờ mãi! Ngài quỳ gan thế! Tiếng vỗ tay đôm đốp: - A hay! Hơơơng! Đức ơi! Hơơơng! Ơ nó cứ quỳ bạt mạng đi thôi! Anh em cười nôn ruột. Nhưng thầy giáo hất tay, bắt mọi người đi chơi xa. Từ lúc ấy, sân trường mới được vui vẻ. Chỗ này, vài anh đuổi nhau. Chỗ kia, vài anh rủ nhau đánh bi. Cạnh hàng rào anh Thơm nhồm nhoàm chiếc bánh tây. Ở góc trường, anh Lục hút thuốc lá vụng. Anh Đa, anh Banh khoác tay nhau, đi bách bộ, lầm bầm đọc bài chốc nữa. Anh Tý vạch xuống đất để hỏi anh Học bài tính vừa rồi. Chẳng còn ai để ý đến Đức đang quỳ ở góc lớp ba như ban nãy nữa. Ông giáo Chính ngồi ở bàn giấy, gấp quyển vở lại, gọi: - Đức! Anh lại gần đây. Rồi thầy nghiêm nét mặt, nhìn Đức. Đức, khoanh tay, cúi gầm, e lệ đến cạnh bàn thầy đứng im. Ông giáo trỏ quyển vở, trang nghiêm nói: - Anh không đáng tên là Đức! Anh ngẩng lên nhìn tôi đây. Đức sợ hãi, thưa: - Dạ! - Vở anh giữ rất sạch sẽ, sao không bài nào anh thuộc! Đức im lặng, không đáp. - Tôi nhận thấy độ ba tháng nay, anh đổi khác hẳn. Trước anh chăm chỉ bao nhiêu, nay anh lười biếng bấy nhiêu. Tại làm sao thế? Đức vẫn không đáp. - Tôi rất không bằng lòng. Các bạn anh đặt tên anh là vua Zẻro! Anh hay phải phạt! Anh có xấu hổ không? Thẹn thùng, Đức khẽ đáp: - Bẩm thầy, có. - À, có! Vậy sao anh không chịu học? Sao anh còn lười? Lười đến nỗi cả quần áo cũng để bẩn thỉu quá! Tôi tiếc cho anh rất sáng dạ. Anh phải biết, người sáng dạ đến đâu mà lười, cũng không bằng người tối dạ mà chăm. Tôi phạt anh là để anh sửa lỗi. Nhưng nếu anh không sửa lỗi, thì từ nay tôi không phạt nữa. Đức cảm động, hai mắt mọng những nước. Ông giáo nói tiếo: - Trước anh là một người học trò rất ngoan ngoãn. Tôi tưởng lên lớp này, anh vẫn ngồi đầu như năm ngoái ở lớp tư. Thế mà chỉ được một tháng, rồi anh đổi khác hẳn. Tuy trong lớp, anh không nghịch ngợm, anh chịu khó nghe, anh trả lời được những câu hỏi khó, nhưng đến bài học là anh không thuộc bao giờ, có khi bài làm, anh cũng bỏ dở. Giá anh chịu khó một tí đã đủ hơn anh em rồi. Vậy mà đến bây giờ, trong năm mươi người, anh ngồi thứ bốn mươi sáu! Anh có thấy rằng anh học lùi lại không? - Bẩm thầy, có. - Tại làm sao anh về nhà không chịu học? Có phải anh đã làm phiền cho cha mẹ tốn kém vì anh không? Nói xong, thầy im, nhìn Đức một lúc để cho lời nói ấy thấm thía đến tận đáy lòng Đức- Thì quả nhiên, ở mắt Đức, hai giọt nước ứa ra, to dần, rồi chảy dài xuống má. Nhưng thầy vờ mắng: - Anh còn cho là oan, phải không? Đức lấy vạt áo chùi nước mắt, đáp: - Bẩm thầy, không phải thế ạ. - Được, thầy me anh có nhà không? Rồi tôi đến chơi để mách rằng anh lười biếng. Đức nức nở, khóc to ra tiếng. Ông giáo lấy làm lạ, hỏi to: - Sao anh khóc? - Bẩm thầy, con có dám lười đâu. Thấy câu nói vô lý, thầy cau mặt lại. Nhưng rồi thầy cười gằn và hỏi vặn: - Hừ! Anh không dám lười! Thế tại làm sao không bài nào anh thuộc? Anh ở nhà làm gì? Đức run run đáp: - Bẩm thầy, tại ở nhà, con không được học. Rồi Đức òa lên khóc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lòng Vàng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tấm Lòng Vàng (Nguyễn Công Hoan)
Này! Các anh! Thế nào nhỉ? Ở đám tế, muốn bảo đứng dậy, họ xướng thế nào nhỉ? Hơơơng. À phải... Nói xong, anh Tam khuỳnh hai tay ra đằng trước, dài giọng ra mà: - Hơơơng! Tiếng cười rầm rầm: - Kìa vua Zéro! Ngài có nghe tiếng không? Tìm mua: Tấm Lòng Vàng TiKi Lazada Shopee - Ngài lờ mãi! Ngài quỳ gan thế! Tiếng vỗ tay đôm đốp: - A hay! Hơơơng! Đức ơi! Hơơơng! Ơ nó cứ quỳ bạt mạng đi thôi! Anh em cười nôn ruột. Nhưng thầy giáo hất tay, bắt mọi người đi chơi xa. Từ lúc ấy, sân trường mới được vui vẻ. Chỗ này, vài anh đuổi nhau. Chỗ kia, vài anh rủ nhau đánh bi. Cạnh hàng rào anh Thơm nhồm nhoàm chiếc bánh tây. Ở góc trường, anh Lục hút thuốc lá vụng. Anh Đa, anh Banh khoác tay nhau, đi bách bộ, lầm bầm đọc bài chốc nữa. Anh Tý vạch xuống đất để hỏi anh Học bài tính vừa rồi. Chẳng còn ai để ý đến Đức đang quỳ ở góc lớp ba như ban nãy nữa. Ông giáo Chính ngồi ở bàn giấy, gấp quyển vở lại, gọi: - Đức! Anh lại gần đây. Rồi thầy nghiêm nét mặt, nhìn Đức. Đức, khoanh tay, cúi gầm, e lệ đến cạnh bàn thầy đứng im. Ông giáo trỏ quyển vở, trang nghiêm nói: - Anh không đáng tên là Đức! Anh ngẩng lên nhìn tôi đây. Đức sợ hãi, thưa: - Dạ! - Vở anh giữ rất sạch sẽ, sao không bài nào anh thuộc! Đức im lặng, không đáp. - Tôi nhận thấy độ ba tháng nay, anh đổi khác hẳn. Trước anh chăm chỉ bao nhiêu, nay anh lười biếng bấy nhiêu. Tại làm sao thế? Đức vẫn không đáp. - Tôi rất không bằng lòng. Các bạn anh đặt tên anh là vua Zẻro! Anh hay phải phạt! Anh có xấu hổ không? Thẹn thùng, Đức khẽ đáp: - Bẩm thầy, có. - À, có! Vậy sao anh không chịu học? Sao anh còn lười? Lười đến nỗi cả quần áo cũng để bẩn thỉu quá! Tôi tiếc cho anh rất sáng dạ. Anh phải biết, người sáng dạ đến đâu mà lười, cũng không bằng người tối dạ mà chăm. Tôi phạt anh là để anh sửa lỗi. Nhưng nếu anh không sửa lỗi, thì từ nay tôi không phạt nữa. Đức cảm động, hai mắt mọng những nước. Ông giáo nói tiếo: - Trước anh là một người học trò rất ngoan ngoãn. Tôi tưởng lên lớp này, anh vẫn ngồi đầu như năm ngoái ở lớp tư. Thế mà chỉ được một tháng, rồi anh đổi khác hẳn. Tuy trong lớp, anh không nghịch ngợm, anh chịu khó nghe, anh trả lời được những câu hỏi khó, nhưng đến bài học là anh không thuộc bao giờ, có khi bài làm, anh cũng bỏ dở. Giá anh chịu khó một tí đã đủ hơn anh em rồi. Vậy mà đến bây giờ, trong năm mươi người, anh ngồi thứ bốn mươi sáu! Anh có thấy rằng anh học lùi lại không? - Bẩm thầy, có. - Tại làm sao anh về nhà không chịu học? Có phải anh đã làm phiền cho cha mẹ tốn kém vì anh không? Nói xong, thầy im, nhìn Đức một lúc để cho lời nói ấy thấm thía đến tận đáy lòng Đức- Thì quả nhiên, ở mắt Đức, hai giọt nước ứa ra, to dần, rồi chảy dài xuống má. Nhưng thầy vờ mắng: - Anh còn cho là oan, phải không? Đức lấy vạt áo chùi nước mắt, đáp: - Bẩm thầy, không phải thế ạ. - Được, thầy me anh có nhà không? Rồi tôi đến chơi để mách rằng anh lười biếng. Đức nức nở, khóc to ra tiếng. Ông giáo lấy làm lạ, hỏi to: - Sao anh khóc? - Bẩm thầy, con có dám lười đâu. Thấy câu nói vô lý, thầy cau mặt lại. Nhưng rồi thầy cười gằn và hỏi vặn: - Hừ! Anh không dám lười! Thế tại làm sao không bài nào anh thuộc? Anh ở nhà làm gì? Đức run run đáp: - Bẩm thầy, tại ở nhà, con không được học. Rồi Đức òa lên khóc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tấm Lòng Vàng PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.