Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mệnh Kỵ Sĩ - Ngự Ngã

Vương quốc Forgotten Sound nọ có một tòa thần điện ánh sáng. Trong thần điện ánh sáng có mười hai vị thánh kỵ sĩ rất mực tài hoa, là niềm ước mơ của mọi đứa trẻ trên lục địa. Từ năm mười tuổi, các ứng viên nhí được lựa chọn và tham gia vào cuộc huấn luyện vô cùng tàn khốc để có cơ hội trở thành một thành viên đủ tiêu chuẩn của hội mười hai thánh kỵ sĩ. Cuộc huấn luyện đó là gì... Luyện kiếm ư? Sai bét. Cưỡi ngựa? Bắn cung? Nhầm luôn. Xử lý công vụ? Chiến đấu tập thể? Giải cứu công chúa? Giết rồng? Tiêu diệt ma vương? Trật hết rồi. Để tôi tiết lộ bạn nghe, đó là: SAO Y BẢN CHÍNH! Mỗi thánh kỵ sĩ trong hội mười hai người đều có những cá tính đã tạo thành thương hiệu, sống mãi trong lòng người tiêu dùng... à không,  trong lòng dân chúng. Cậu bé Grisia may mắn được chọn để trở thành Sun Knight đời thứ 38. Nhưng khốn nỗi ngoài tổ hợp tóc vàng mắt xanh da trắng, cậu chẳng có đặc điểm nào giống với vị Sun Knight đời đầu tiên cả. Sun knight kiếm thuật giỏi giang, cưỡi ngựa điêu luyện. Cậu thì dốt cả hai món ấy. Sun Knight tao nhã, luôn cười xán lạn tựa ánh dương, luôn tha thứ cho tất cả mọi người. Cậu lòng dạ nhỏ nhen, có thù tất báo. Sun knight thế nọ. Cậu thế kia. Khốn khổ nhất là, cậu luôn giơ cao tôn chỉ “tôi yêu phụ nữ”, còn Sun Knight không màng trai gái, chỉ yêu thần! Nếu muốn biết bí quyết trở thành một Sun Knight thành công nhất trong lịch sử của anh chàng Grisia cưỡi ngựa sợ ngã, cầm kiếm sợ rơi, ra nắng sợ đen, dầm mưa sợ bị cảm này, bạn còn chờ gì mà không tìm đọc ngay tập đầu tiên trong series - “Nhập môn kỵ sĩ” nào? *** Ta là một gã kỵsĩ, chính xác mà nói, là Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng. Thần Điện Ánh Sáng thờ phụng chính là Thần Ánh Sáng, cũng là một trong ba tín ngưỡng có thế lực lớn nhất trên khối đại lục này. Người của toàn đại lục đều biết, Thần Điện Ánh Sáng có mười hai vị Thánhkỵsĩ, mỗi một thánhkỵsĩđều có tính cách và đặc trưng nên có của mình. Sun knight chính là phải có một đầu tóc vàng lóng lánh, đôi mắt xanh biếc, tính cách đầy lòng trắc ẩn và nụ cười rạng rỡ. “Thần Ánh Sáng nhân ái sẽ tha thứ tội ác của bạn.” Cái câu này ở trong kiếp sốngkỵsĩcủa ta ít nhất phải nói qua cả trăm vạn lần. Nhưng ta đời này kỳ vọng lớn nhất chính là có thể ở trước mặt toàn đại lục gào rống lên: “ĐM cái ‘toàn đại lục đều biết’ á, Ta cái Sun knight này chính là ghét cười! Ta chính là không muốn tha thứ cho cái lũ cặn bã kia! Ta chính là khi nói mỗi một câu đều muốn văng tục!” Đáng tiếc, cho tới bây giờ, ta vẫn là tiếp tục mang tươi cười nói: “Thần Ánh Sáng sẽ tha thứ tội ác của bạn.” Mở đầu: Chư Thần tín ngưỡng Đây là một khối đại lục đa tín ngưỡng. Trên khối đại lục này, “Thần” không phải là hư vô viễn tưởng, hay cái danh từ mà chỉ khi la hét kêu cứu mới xài tới. Thần là có thực, hơn nữa số lượng tồn tại còn không ít. Có Thần cực kỳ yếu, đương nhiên, cái gọi là “yếu” đó cũng là lấy tiêu chuẩn của Thần ra so sánh, cũng có những Thần cực kỳ mạnh, sức mạnh của Thần hầu hết xuất phát từ lòng mộ đạo của tín đồ, cho nên số lượng tín đồ thường thường là yếu tố quan trọng để quyết định mạnh yếu của Thần. Bởi vậy, chúng Thần giống như những trùm băng đảng tranh đoạt địa bàn, bạt mạng mở rộng tín ngưỡng của chính mình. Nhưng, nếu Thần vì mở rộng tín ngưỡng, mà tùy ý thi triển sức mạnh lên đại lục, cùng xung đột với các vị Thần khác, thì không cần bao lâu sau cả khối đại lục này sẽ không còn tồn tại. Để tránh tình huống trên, mấy vị Thần hùng mạnh nhất trong chúng Thần đã thiết lập “giao ước Thần thánh”, tất cả các vị Thần bị cấm sử dụng Thần lực trực tiếp lên đại lục này, cách duy nhất là ký thác sức mạnh của mình lên trên người tín đồ, từ tín đồ phát huy sức mạnh. Thế là, vô số tín ngưỡng từ đó mà hưng khởi. Trong đó tín ngưỡng nổi tiếng nhất chẳng có cái nào hơn Thần Điện Ánh Sáng của Thần Ánh Sáng. Mặc dù, dưới sự hưng khởi của Chiến Thần và Hỗn Độn Thần, Thần Điện Ánh Sáng đã không còn quang vinh và phồn thịnh như xưa, nhưng chính cái này gọi là, lạc đà chết vẫn to hơn ngựa sống, cho nên, mặc dù tín ngưỡng Ánh Sáng không còn hưng thịnh như dĩ vãng và lượng người tin tưởng giảm bớt qua mỗi năm, nhưng nói đến tín ngưỡng cổ xưa nhất và có truyền thống nhất, sợ rằng trong mười người thì hết mười người sẽ nói đó là tín ngưỡng Ánh Sáng. Tất cả mọi người đều biết, trong tín ngưỡng Ánh Sáng, nổi danh nhất chính là 12 Thánhkỵsĩ, với vị trí được truyền từ đời này sang đời khác. Nổi tiếng nhất trong đó, dù không phải là giáo đồ của Thần Ánh Sáng hay thậm chí gần như đứa trẻ lên ba nào cũng biết, người được xưng đến gần với sự hoàn mỹ nhất chính là “Sun knight”. ... Mời các bạn đón đọc Mệnh Kỵ Sĩ của tác giả Ngự Ngã.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tuyệt Thế Vũ Thần 2: Phong Vân Tái Khởi
Cửu Tiêu lúc sau, thần lục cùng ngày, một thế hệ thiên kiêu lâm phong, xâm nhập tân thế giới, lần thứ hai nhấc lên một mảnh phong vân, đứng ngạo nghễ độc hành hắn sẽ đạt tới tình trạng gì? Làm chúng ta rửa mắt mong chờ!! *** "Gia gia, gia gia, ta quyền lực không đủ!"     "Gia gia, gia gia, cháu nhỏ cước lực không đủ!"     "Ông ngoại, đệ đệ lại tè ra giường!"     Ở võ hồn thế giới cây sinh mạng hạ, Lâm Phong mặt đầy hiền hòa ngồi dưới tàng cây hạ, nhìn vây ở bên cạnh mình một đống lớn đứa trẻ, nụ cười vui vẻ đến trình độ cao nhất.     Cái này mấy tên tiểu tử thúi đều là mình mấy con trai cùng con gái đứa trẻ, bọn họ cũng đều tìm được riêng mình thật yêu, Lâm Phong rất là vui vẻ yên tâm, nhớ năm đó bọn họ cũng còn là tè ra quần đứa bé, hôm nay cũng đã lớn lên người lớn, lấy vợ sinh con, lập gia đình sống chết.     Lâm Phong ở nơi này võ hồn thế giới ở một cái chính là năm mươi năm, đã sớm đột phá thiên đạo cảnh, nhưng là nhưng chậm chạp đợi không được ngụy thiên đạo xuất hiện, có lẽ ngụy thiên đạo đời này cũng không dám ra ngoài phát hiện, hoặc giả rất nhiều hắn căn bản không có đột phá đến thiên đạo cảnh, liền bỏ mình.     Bất kể như thế nào, hôm nay mình đã là thiên đạo cảnh cường giả, là cả giữa vũ trụ cường đại nhất vậy một trong mấy người, Lâm Phong đương nhiên biết rõ vực ngoại giới còn có một chút thiên đạo cảnh cường giả cùng mình vậy, chẳng qua là hôm nay mình cũng không muốn đi vực ngoại giới, cũng không cách nào đã qua.     Vực ngoại giới cùng Tổ Giới, hoàn toàn chính là hai cái thứ nguyên, muốn chuyển kiếp, thật là quá mức khó khăn, cũng không phải là ai cũng có thể giống như côn bằng lão tổ vậy, liều mạng đi vực ngoại giới rình coi.     Lâm Phong chính là Lâm Phong, những thứ khác không người nào quan, cũng sẽ không xuất hiện ở những người khác trong thế giới.     Có thể dưới gối con cháu cả sảnh đường, hưởng thụ tình cha con chi vui mừng, đã là hạnh phúc nhất sự việc.     Nhìn xa xa ấm áp tiểu viện bên trong, hơn mười cái xinh đẹp mê người cô gái, thấy biển rừng cùng Nguyệt Mộng Hà hai lão mặt đầy hạnh phúc, thấy mình nhiều con trai như vậy cũng đảm nhận lớn đảm nhiệm, thấy mình cháu trai ở trước người nô đùa đùa giỡn.     Lâm Phong chảy nước mắt, nhớ lại lúc đó rất nhiều nhân vật, nhớ lại năm đó đối với bản thân có ân những cái kia tiền bối, nhớ lại đã từng mình vô số gặp trắc trở dưới, thậm chí chết sau đó, con người thân quen cố gắng.     "Lâm Phong, ngươi phế vật này, không xứng thành là người Lâm gia!"     "Lâm Phong, cút ra khỏi Lâm gia, chúng ta Lâm gia mặt cũng để cho ngươi vứt sạch!"     Lâm Phong trước mắt ánh phát hiện Lâm gia con em đối với mình như vậy hận thấu xương, như vậy khinh bỉ khinh thường.     "Đứa nhỏ, có ta Viêm Đế ở đây, không người tổn thương ngươi, ha ha!"     "Lâm Phong, Huyết thần hoàng vì ngươi, bỏ ra sinh mạng, ngươi có thể không nên cô phụ hắn!"     Bên tai vang lên Viêm Đế cái lão già đó nói tiếng nói, Lâm Phong ánh mắt liền hội tụ tới cực điểm.     "Tiểu sư đệ, sư tôn chờ chúng ta đi cứu!"     "Tiểu sư đệ, nhớ đại sư huynh nói, không nên vọng động!"     Lâm Phong thấy được Thiên Thai các sư huynh đệ đối với mình khuyến cáo cùng trông đợi, thấy được Hầu Thanh Lâm, thấy được Vũ Hoàng.     . . .     Lâm Phong lau đi nước mắt, suy nghĩ hồi cho tới bây giờ, thời gian vội vã trôi qua, hôm nay đã năm hai ngàn, cái này năm hai ngàn thời gian, xảy ra quá nhiều sự việc, nhưng mà bỏ mặc chuyện gì xảy ra, bên cạnh mình người thân chưa bao giờ rời đi mình, mình bạn tốt một nhóm tiếp theo một nhóm.     Đã từng là nhớ lại còn trong lòng quấn quanh, mình trí nhớ cũng không từng tiêu diệt, bởi vì là mình không dám quên quá khứ, quên đã từng là phấn đấu.     "Làm người đứng ở cao nhất chóp đỉnh lúc này không thể nghi ngờ là nhất tịch mịch!"     Đã từng là mình vẫn không thể hiểu tường tận những lời này, hôm nay cũng hiểu được, người đứng càng cao, vượt cảm giác cô độc.     Hôm nay mình đã là cô độc, mặc dù có nhiều như vậy người thân bầu bạn, con cháu cả sảnh đường, Lâm thị gia tộc càng ngày càng khỏe lớn, Tổ Giới càng ngày càng huy hoàng, phía dưới thế giới vậy càng ngày càng hoàn thiện, nhưng là Lâm Phong mình nội tâm nhưng là không phạp.     Không có tu luyện mục tiêu, giống như là đi ở đường cùng hiệp khách, đau đến không muốn sống.     "Đều nói tu luyện không chừng mực, nhưng vì cái gì tu luyện tới chung cực sau đó, như vậy cô độc!" Lâm Phong than thở không biết làm sao.     Lâm Phong đứng dậy, không để ý tới bên cạnh đứa trẻ, những đứa nhỏ này vậy đều vô cùng hiểu chuyện, gặp gia gia không vui, không người nào dám tiến lên chọc giận lão nhân gia ông ta, chỉ có thể ngoan ngoãn ở chỗ này.     Rất nhanh, Lâm Hằng, Lâm Thánh Cảnh các người đem con mình ôm trở về, nhìn đờ đẫn giống vậy phụ thân, những thứ này làm con cái trong lòng rất là thống khổ.     "Ai, phụ thân đỉnh núi sau đó, thật giống như rất không vui!" Lâm Già Thiên lắc đầu than thở, hắn chưa bao giờ gặp qua phụ thân như vậy, đoạn này sống như vậy chật vật cùng chán chường, một chút cũng không giống là thiên đạo cảnh cường giả.   Mời các bạn đón đọc Tuyệt Thế Vũ Thần 2: Phong Vân Tái Khởi của tác giả Đô Úy Q.
Chuyện Khuya
Review bởi: Tú Quỳnh Nguyễn - fb/hoinhieuchu Giới thiệu: Ta còn nhớ, người đứng bên bờ sông, trùm sa mỏng màu đen chết chóc; người khuấy động bình yên duy nhất của ta, khiến linh hồn ta từ ấy lưu lãng đảo điên. (bị tác giả gạch bỏ) Đây là câu chuyện đêm muộn (khuya tức là đêm đã muộn), thuộc seri chúc các bạn ngủ ngon được viết bởi Thiên thần Twentine, trong một phút lỡ làng đâm đầu vào một cái thể loại mà nàng ấy, sau khi kết thúc truyện đã từng có lời hứa: "sẽ ban thể loại này mãi mãi", nhá hàng câu này là để các độc giả đừng mong chờ về một điều gì đó rất - rất nặng ký, nó chỉ là cái loại truyện "chúc bạn ngủ ngon" thôi nghen. Ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có 4 chủng tộc sinh sống, Vu tộc (phù thuỷ hay pháp sư), Sói tộc, Ma cà rồng tộc và Nhân tộc. Để duy trì cái nền hoà bình và văn minh, các tộc đã có hiệp ước với nhau như vầy: - Sói tộc và Ma cà rồng tộc cam kết không uýnh nhau, không xâm phạm địa bàn của nhau, Sói không lê la đến chỗ Ma cà rồng. - Sói tộc không uýnh nhân tộc. - Vu tộc đứng ở phe trung lập. - Còn nhân tộc (tính ra nên gọi là nhân loại, thôi cứ gọi tộc đi cho đồng bộ) thì vô tư như ruồi, chả biết gì. Ngày tháng cứ êm đềm trôi đi như thế, cho đến một ngày nọ, một nữ pháp sư đã thất học lại không đăng ký hành nghề pháp sư ở Vu tộc quyết định đi cưa cẩm một anh Sói xịp trắng còn chưa học hết lớp 12. Mà Sói xịp trắng, nghe giang hồ đồn là 12 tuổi mới dậy thì, tâm hồn non trẻ da dẻ hổng có nếp nhăn nhưng mặt đanh như cụ già, tôn thờ việc học - học nữa - học mãi - cho đến khi không hiểu nổi thì thôi, đã rụt rè sa vào lưới tình. Thủ đoạn của pháp sư ấy à: - Bám đến tận lớp học, quấy nhiễu tinh thần học tập nghiêm túc của Sói xịp trắng - Lừa phụ huynh đến làm gia sư trong khi bản thân mình là dân - thất - học - Mang đồ ăn đi cua Sịp trắng, vì mấy đĩa thịt bò mà cua đứt càng cua luôn .... Đáng tiếc thay cho một mầm non của Sói tộc, anh đã bị bán rồi còn thay pháp sư đếm tiền, hùng hồn tuyên bố: "Em là người được tôi chọn". Ổng nào biết để cua ổng, em pháp sư đã đầu tư hết mặt nạ đến kem dưỡng da, rồi quần quần áo áo, rồi cả pháp thuật tè le hột me... Than ôi, phí một đời Sói. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu cái thế chân vạc Nguỵ - Thục - Ngô, í lộn, Sói - Ma cà rồng - Vu tộc mãi mãi giữ được thế cân bằng. Tiếc thay, ma cà rồng sắp tuyệt chủng rồi. Sói tộc Vu tộc còn sinh sản tự nhiên, Ma cà rồng thì ngược lại, chỉ có chuyển hoá và chuyển hoá, người ta nói "chết mới siêu sinh", cái mớ Ma cà rồng có chết đâu mà đòi "sinh", thế là phải nghĩ cách rồi. Nghe đồn đâu đó có Vua sói, phải kiếm thôi. Nghe đồn tim của Vua sói lợi hại lắm, phải tìm cách xài thôi Nghe đồn Sói trung thành lắm, phải kiếm cái gì nặng nặng kí làm đối trọng để Sói chạy theo thôi... Thế là cái màn giành giật vua Sói bắt đầu. Đã có giành giật là sẽ có đổ máu, máu ma cà rồng đổ, máu pháp sư đổ, máu Sói (à quên, máu chó) cũng đổ, tuy nhiên, tin vui là dù đổ cả xô máu chó nhưng nhiều người chỉ thấy mỗi Sói xịp trắng quẹt mồm một cái là hết máu nên cứ bình tĩnh đọc đến phút cuối đi ha. *** Đây là đường phân cách phát biểu cảm nghĩ Chuyện khuya là một câu chuyện đọc phì cười từ đầu tới cuối, phì cười cả cái kết của má Twentine. Má ấy cũng hồn nhiên thanh minh, do viết truyện mà không viết dàn ý, nên đi vấp cục đá quên mất tiêu mình định viết cái gì (xạo chơi đừng tin nha ????), nhưng với mình, má ấy viết giải trí vầy được rồi, cẩu huyết quá khuya hết ai dám ngủ luôn a. Điểm cộng rất lớn của Chuyện Khuya là câu thoại nào cũng buồn cười, cute phô mai que hết cỡ, nhân vật thì lạc quan, đối thủ thì thông minh quá đáng cũng có, ngu như heo cũng có nên cảm giác rất đa sắc thái. Ví dụ có cái anh ma cà rồng nọ, trước khi chuyển thế thì cái hồn cũng lang thang chạy đi ngó cái mộ phần của mình, ngó hoài đợi hoài chả có ma nào đến viếng, có mỗi 2 kẻ thù đến đốt giấy đưa ma. Đến khi anh ta sống lại, việc đầu tiên là đến quậy 2 kẻ thù của ảnh, quậy chơi cho vui vậy đó, thiệt là rảnh rỗi sinh nông nổi mà. Ủa nhưng cũng không đến nỗi quậy chơi, nhờ có ảnh mà chị pháp sư mới kiên quyết đi cua anh Sói con nít ranh nha. Điểm cộng nữa của Chuyện khuya là cái lối dịch của Bòn, nó khó tả ghê gớm nhưng mà thiệt tình là rất hợp với câu chuyện. Một khi Bòn không sắm vai thanh niên nghiêm túc nữa, lối dịch của Bòn cũng lầy lội xối xả, đọc lên cứ tưng tửng mắc cười ghê luôn. Điểm trừ ấy à, có điểm trừ không? Có nhưng tui thiên vị Twentine tui nhất quyết không trừ nha nha nha. Ai muốn trừ thì nhảy hố đi rồi trừ. *** Review Bạch Bách Bon:   Dù bộ này Twentine vẫn đang viết, dịch giả vẫn đang dịch, chưa bên nào hoàn cả nhưng mình vẫn muốn viết bài review để quảng bá cho nó. Ai yêu mến Twentine mà không đọc bộ này thì thực sự là một thiếu sót cựcccccccc kỳ lớn. Để nói về bộ truyện này thì… có lẽ khi đọc các bạn sẽ liên tưởng ngay đến series nổi tiếng Twilight của tác giả Stephenie Meyer vì có người sói, có ma cà rồng… nhưng đây hoàn toàn không phải là đạo phẩm (tất nhiên rồi) mà đây đơn thuần chỉ là một bộ truyện lấy cùng đề tài về một thế giới giả tưởng, kỳ bí. Bạn có thể hiểu là Twentine đã học hỏi nền tảng về ma cà rồng, về người sói ở Twilight. Còn nội dung thì đương nhiên là hoàn toàn khác nhau. Nên mình nói trước thế này chỉ để nhấn mạnh với các bạn một điều: Chuyện Khuya là một bộ truyện độc lập, mới mẻ, tuyệt vời và có cái chất riêng… rất Twentine  Vì thế hy vọng các bạn không so sánh Chuyện Khuya với Twilight và nói lời cay đắng với nó. Nếu không hãy đón nhận cơn thịnh nộ của ta đâyyyyyyyy  Nam nữ chính trong bộ truyện này đều là những người đặc biệt. Nữ chính Kiều Dĩ Sa là một phù thuỷ (hay gọi là Vu nữ của Vu tộc). Cô lớn lên bởi tình yêu của bà ngoại, bởi đòn roi của người cậu ruột, và cuối cùng trưởng thành trong thế giới đen tối tạp nham nhưng đầy tình nghĩa của Liễu Hà. 3 con người này đã góp phần tạo nên một Sa Sa rất đời, cô không phải là một cô gái hiền lành tốt bụng, nhưng cô đầy nghĩa khí, tình cảm. Nói chung là tính cách của nhân vật chính trong truyện của Twentine luôn như vậy, khiến cho người ta không sao ghét được. Nam chính bộ này thì… ờ chính là sói mặc quần lót trên ảnh bìa truyện đó. Dịch giả có tâm ghê gớm khi des cái bìa đúng dáng mặc quần lót của ẻm  À bộ này là tình chị em nha. Mình hóng hớt thấy dịch giả nói xấu Twentine như này: Ý bảo là khi con người ta càng nhiều tuổi thì sẽ càng thích zai trẻ, muốn biến ước mơ của mình thành sự thật ở trong truyện, nên mới viết ra tình chị em. Đây không phải là lời của mình, là lời của dịch giả, là mình chỉ nghe được vậy thôi nha. Muốn uýnh vì tội nói xấu Twentine thì hãy uýnh dịch giả. Tiếp tục nói về nam chính A Sâm của chúng ta nhé, mọi người biết ấn tượng đầu tiên của mình sau khi nghe cái tên Sâm là gì không? Mình thấy như tên của ông già ý, nghe thôi đã thấy già cỗi, kiểu như nhân sâm nghìn năm. Mà sự thật là dù mới có 18 tuổi nhưng tính tình ẻm khô khan tẻ nhạt như ông già, y như cái tên của ẻm. Ẻm là sói. Nên ẻm giống như bao chú “cẩu” khác đó là thích ăn thịt, thích ăn đến nỗi lần đầu tiên gặp nhau, Sa Sa chỉ cần dùng 4 đĩa thịt bò và 1 ly đá bào là đã dụ được ẻm đi theo mình . Tính tình ẻm đơn thuần, vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ (thực ra là mặt đơ mới đúng), đầu óc thì hơi “kém thông minh” (không phải thiểu năng đâu nha ) chỉ là ẻm có chí cầu tiến, chăm chỉ học hành nhưng học mãi không vô thôi. Túm lại ẻm là một cậu thanh niên không có gì ngoài cái mặt đẹp, và sức khoẻ, điển hình của cái câu “đầu óc ng. u si tứ chi phát triển”. Còn một điểm nổi bật nữa của ẻm, vì ẻm là “cẩu”, mà đặc tính của “cẩu” chính là trung thành. Hức, cưng một cách dễ sợ. Một chú sói con trưởng thành trong thế giới loài người, tuy rất giống người, nhưng vẫn có bản năng hoang dã và sự chung thuỷ ở tận sâu trong tiềm thức. Cái cảnh ẻm tỏ tình với Sa Sa. Không dùng lời hoa mỹ, không cầu kỳ cao sang. Những lời chân thật giản đơn của ẻm đã đủ để khiến trái tim mình rung rinh (dù những lời đó hổng dành cho mình, a cay ghê ) [Cậu nói: “Tôi không biết người khác như thế nào.” Cậu ngửa đầu nhìn cô. “Tôi chỉ biết tôi chính là tôi. Nếu tôi đã chọn em, thì tôi sẽ bảo vệ em.” Tầm mắt cậu không dịch chuyển, nói tiếp: “Nếu em cũng chọn tôi, vậy cả đời này chúng ta sẽ ở bên nhau.” …. “Được anh lựa chọn, đó là vinh hạnh của em.”] Sa Sa và A Sâm gặp nhau chưa lâu, thời gian quen nhau chưa đủ dài. Nhưng đó không phải là điều quan trọng. Miễn sao họ hiểu nhau, trân trọng nhau là đủ rồi. Họ đến với nhau đơn giản chỉ vì họ là một nửa của nhau, như là điều vốn dĩ nó phải thế. Mặc kệ thân phận, mặc kệ tuổi tác, họ yêu nhau bằng tình cảm đơn thuần nhất, yêu là bảo vệ, là che chở cho người kia. Cũng có lẽ họ có sự đồng cảm với nhau, bởi cả hai người đều là người cô độc, sống tách biệt với đồng loại của mình. Họ chọn cách sống tự do, không gò bó, cách sống khiến họ cảm thấy hạnh phúc.!~ Tình yêu giữa người với người đã là một điều thiêng liêng. Vậy tình yêu giữa phù thuỷ và một chú sói thuần hoá sẽ như thế nào? Mình thích cái cách A Sâm cọ cọ rúc rúc đầu mình vào người Sa Sa. Thích cái cách Sa Sa lén bứt trộm lông sói của A Sâm cất trong người. Thích cái cách mà A Sâm tin tưởng vô điều kiện vào Sa Sa, Sa Sa chế ra thuốc gì cũng uống, đắng đến mấy cũng chịu. Nói chung là, trong tình yêu, có điều gì đáng quý hơn lòng tin tưởng tuyệt đối dành cho nhau? Dàn nhân vật phụ của truyện cũng mang một cá tính rất riêng và nổi bật. Một Liễu Hà – Hà đại ca đáng thương, hổ báo cáo chồn không thua kém ai, mà bị bọn đàn em không đứa nào nó cho vào mắt. Một Sài Long hiếu thuận đến ngốc nghếch, chỉ vì muốn chữa bệnh cho mẹ mà sẵn sàng hy sinh thân mình. Cả 2 anh này tuy già nhưng đều cute phô mai que vô cùng. Một công chúa Sói tộc Lỗ Lai đầu trọc, lông mày trọc, xăm trổ đeo khuyên khắp người, mình nghĩ, cạo trọc thế đến lúc biến thành sói cùng là sói trọc à  mà Twentine không tả nên cũng không biết được  Còn cả ba Hồng Diêm Đức của Hồng Hựu Sâm, ông mất cả gia đình trong một vụ tai nạn, được chú sói con A Sâm cứu, và ông đã nhận nuôi A Sâm, cho A Sâm một gia đình, còn ông thì có một đứa con trai khác. Ông yêu thương A Sâm, bao nhiêu kỳ vọng đều uỷ thác lên người A Sâm, ông mong A Sâm sẽ được giỏi giang như đứa con đã mất của mình, tiếc là A Sâm lực bất tòng tâm, có lòng nhưng không được thông minh cho lắm nên toàn làm ông thất vọng Nhưng ông vẫn không ngừng nuôi hy vọng, ông muốn A Sâm được hoà nhập vào thế giới con người, vì ông biết A Sâm là người sói, lần đầu tiên A Sâm biến thành sói đã tấn công ông, dù bị thương nhưng ông vẫn tuyệt đối không buông tay, vẫn ôm chặt đứa con trai của mình vào trong lòng. Ông không những không kỳ thị hắt hủi, mà ông càng yêu thương và càng muốn để A Sâm được hoà nhập hơn. Chính vì tình cảm tuyệt vời đó của ông mà A Sâm đã nguyện cố gắng vì ông, dù học hành có khó khăn gian khổ đến đâu, A Sâm vẫn gắng sức để ông được vui lòng. Hồng Diêm Đức là một người cha điển hình, ông có thể khô khan nghiêm khắc, nhưng ông vẫn luôn bảo bọc yêu thương con trai mình.  Bộ truyện mới đi được non nửa quãng đường thôi, vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn nữa chưa được hé mở, đó là về ba mẹ đẻ của A Sâm, về thân thế đặc biệt của ẻm. Về âm mưu đen tối mà ma cà rồng đang nung nấu, ma cà rồng chính là kẻ thù không đội trời chung mà người sói gọi một cách khinh ghét là Muỗi. Cho đến hiện tại, tất cả mọi chuyện đều mới chỉ là mở đầu, chắc chắn đằng sau sẽ còn nhiều tình tiết gay cấn và hấp dẫn hơn nhiều. Chỉ mong là Twentine cho đôi chính HE, thì cũng sẽ cho một HE trọn vẹn cho tất cả dàn nhân vật phụ tuyệt vời của truyện. Các bạn hãy nhảy hố đi nào, ủng hộ cho Twentine và ủng hộ cho cả dịch giả của chúng ta nữa, để dịch giả của chúng ta có thể dịch nhanh nhanh chút.. Mình tin là các bạn cũng sẽ yêu thích bộ truyện này như mình thôi.  Mời các bạn đón đọc Chuyện Khuya của tác giả Twentine.
Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên
Mọi người còn nhớ Liên Tống và Thành Ngoc trong Thập lý đào hoa sao? Cả trong Chẩm thượng thư nữa? Một đôi tình nhân trải qua bao hiểu lầm ngờ vực, lại gặp đủ tình huống trùng hợp mà tiếp tục duyên phận với nhau. Mỗi bước chân đi là một đoá sen nở, gọi là bộ sinh liên. *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai​​​​​​​ Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... *** Tháp khóa yêu sụp đổ tạo ta tiếng động hủy thiên địa diệt, đã hai mươi bảy ngày không có lấy một tiếng người, Chư Thần than thở từng người rời đi, không một ai chú ý tới đang bị đè dưới tòa tháp chín tầng chính là dao trì tiên tử Hồng Liên. Nàng bị đau mà tỉnh lại, mở mắt là một màu máu đỏ, hai chân bị xích khóa yêu trói chặt, một đoạn tường của tháp khóa yêu đổ ngang trước mặt nàng. Dưới ánh trăng âm u lạnh lẽo, đau đớn như mạng nhện từng vòng bao phủ lấy nàng, đem nàng bọc kín như một con nhộng không thể phá kén. Yêu khí không bị Chư Thần giam cầm tựa như giao long đang gầm rú phía đông bầu trời, biến một vùng biển mây hóa thành huyết vũ, sông ngân hà tạo thành một dải lụa đỏ vắt ngang bầu trời. Nước mưa màu đỏ rơi xuống mặt nàng, đem theo cái lạnh buốt thấm vào da, mồ hôi lạnh từng giọt lớn lăn dài trên trán, giọng nói đã khản đặc không thể nào phát ra tiếng. Đau đớn không ngừng. Nàng không biết nên cầu sống hay chết, lại càng không biết hướng ai để cần sống chết. Đau đớn khiến nàng không thể cử động được, ngay cả tự kết liễu tính mạng cũng không thể. Trong cơn mưa phùn mù mịt, nàng nhớ ra vì sao mình ở chỗ này, nàng tới giúp bằng hữu Tang Tịch cứu người yêu hắn ra khỏi tháp khóa yêu. Tự tiện xông vào tháp khóa yêu sẽ chịu tội bị tước tiên tịch vĩnh viễn, nàng sao không biết điều đó, chẳng qua là vận khí nàng trước nay luôn không được tốt. Có thể toàn bộ may mắn đều dùng hết trong một ngày này. Lúc này, người được cứu đã rời đi, mà vận khí nàng đã dùng hết nên không thể không thay thế bọn họ chịu sự trừng phạt vì đã mạo phạm tòa bảo tháp của cửu trọng thiên. Lúc bảo tháp sụp đổ, ma thạch trên đỉnh tháp ầm ầm rơi xuống, từng tảng đá lớn như sao sa bổ xuống người, nàng chỉ kịp hướng tới hắn nói đừng quay đầu lại. Không được quay đầu lại. Lần cuối cùng bị ma thạch đè lên, nàng nhìn thấy hắn đang ôm người con gái trong ngực, cẩn thận vượt qua đám bụi đá vụn. Hắn nghe lời nàng, không hề quay đầu lại. Đã hai mươi bảy ngày, không nhìn thấy bóng dáng thiên cung. Bọn họ có thuận lợi chạy trốn hay không nàng không biết, vì cứu bọn họ, nàng đã cho đi một cái mạng. Kỳ thật nàng không biết nó sẽ nguy hiểm như vậy, trước khi đi còn nói với nàng đây là lần cuối cùng, chỉ cần bọn họ chạy thoát khỏi cửu trọng thiên, nàng không cần phải duy trì cái tình bạn này nữa. Mời các bạn đón đọc Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên của tác giả Đường Thất Công Tử.
Viêm Đế Quyết
Đại đạo ngàn vạn, hồng trần đến gian, sinh tử tiêu tan, duy tình sở khiên! Phong ma quật nát, quần ma loạn vũ, oán khí trùng thiên. Chấp này thiên băng địa liệt lúc, ma tộc đương đạo thời điểm, Thiếu niên trống rỗng đạt được Thái Cổ lúc mạnh nhất chi Cửu Kiếp Tiên Quyết hoành không xuất thế, Khởi tử hoàn sinh, trái tim bị một đám lửa thay thế! Đến tột cùng là người vì đó làm, vẫn là ý trời khó tránh? Một đoạn bất phàm phong ma hành trình, vì ngươi để lộ Đạo gia văn hóa thần bí màn che...... Thượng cổ luyện khí thuật chân thực tu tiên hệ thống diễn dịch, toàn diện nhất tiên pháp đạo thuật lăng thiên; Trầm bổng chập trùng âm mưu quỷ kế, biến ảo khó lường trận pháp thao lược; Khí thế rộng rãi tồn vong chi chiến, hiệp cốt nhu ruột khoáng thế tuyệt luyến. Hết thảy đều ở "Viêm Đế quyết"! ***  “Còn muốn chạy?”  Ma tôn Lạc Anh không khỏi hừ lạnh một tiếng, quanh thân máu đỏ sát khí lại phóng ra, toàn bộ thế giới lập tức liền vừa biến thành lúc trước cái kia màu máu không gian, mấy người lập tức cảm giác như là vùi lấp vũng bùn, bay trốn tốc độ trực tiếp hạ xuống gấp đôi không tới.  Ma tôn Lạc Anh đối mặt xông tới mặt sọt liễu lớn Lôi Hoàn, tùy theo cười lạnh một tiếng, ngay sau đó thân hình hoa một cái, Lôi Hoàn lại trực tiếp mặc thể mà qua.  “Cái gì!?”  Vệ Tử Dạ không khỏi kêu lên một tiếng, vội vàng muốn thao túng Lôi Hoàn quay đầu, lại nhìn thấy Ma tôn Lạc Anh cầm trong tay Hỏa Tiêm Thương vung mạnh, trực tiếp một cái hồi mã thương liền đem cái kia Lôi Hoàn bổ nổ, mà hắn bản tôn lại là dựa vào này cỗ nổ tung sản sinh mạnh mẽ sóng khí, dùng càng nhanh hơn tốc độ hướng về Phu Dịch bọn người phóng đi.    Mời các bạn đón đọc Viêm Đế Quyết của tác giả Đạp Tinh Truy Nguyệt.