Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cây Olive Màu Trắng (Cửu Nguyệt Hi)

Tỷ lệ người với người có duyên gặp gỡ là một phần bảy tỷ. Trong tỷ lệ hiếm hoi ấy, trong vài tích tắc ngắn ngủi trước khi quả bom phát nổ, số phận của nữ phóng viên Tống Nhiễm và chuyên gia gỡ bom Lý Toản bỗng gắn chặt với nhau bằng một sợi dây chỉ đỏ.

Trải qua những phút giây hiểm nguy cận kề, những thời khắc tưởng chừng tất cả có thể nổ tung trong chớp mắt, hay khi bóng ma tâm lý bủa vây, họ vẫn luôn lặng lẽ dìu đỡ, chở che cho đối phương.

Trên mảnh đất bạc màu vì bom đạn anh chỉ cho cô thấy một cây olive trắng. Màu trắng đó tương trưng cho bi thương, mất mát, nhưng cũng chính là màu của dịu dàng, thuần khiết, như chính tình yêu của họ.

“Cây olive trắng dưới bầu trời sa mạc xanh trong, còn họ ở bên nhau, chứng minh rằng mọi chuyện không phải một giấc mộng.”

*** Tìm mua: Cây Olive Màu Trắng TiKi Lazada Shopee

Có một tài liệu nào đó đã viết rằng, trong một cuộc thi giành quyền bảo vệ thành phố Attica cổ ở Hy Lạp, người chiến thắng là nữ thần Athena đã dùng cây giáo của mình để tạo ra cành olive, với mong muốn mang đến sự màu mỡ và bình an. Từ đó, cây olive được tượng trưng cho an bình và thịnh vượng.

Nhưng dòng sông lịch sử bằng một cách chân thực nhất, cũng nói cho nhân loại biết rằng, muốn có hòa bình và thịnh vượng, nhất định phải trải qua chiến tranh, giữa cái cũ và cái mới, giữa bảo thủ và tiến bộ, giữa thiện và ác.

Thế giới này, khi bạn sống trong yên ổn và hòa bình, không có nghĩa là những nơi khác cũng như vậy. Họ vẫn đang hằng ngày hằng giờ đấu tranh để sinh tồn, hay chỉ đơn giản chỉ là cố gắng sống để chờ đợi một cuộc đời tươi sáng hơn.

Làm sao chúng ta biết được nỗi đau của họ?

Làm sao để giúp đỡ họ?

Chính là nhờ những người như Lý Toản và Tống Nhiễm.

Lý Toản thuộc lực lượng đặc biệt được cử đến hỗ trợ quân đội nước D chống lại quân p.hản c.hính phủ và bọn khủng bố. Tống Nhiễm là phóng viên chiến trường, ghi lại những khoảnh khắc đó để truyền tin tức đến khắp nơi trên thế giới, để mọi người biết rằng còn có một đất nước đang cần giúp đỡ như vậy.

Tỷ lệ gặp gỡ giữa hai người trên hành tinh này là một phần bảy tỷ, tỷ lệ để lưu lại ấn tượng về nhau có lẽ còn thấp hơn như vậy nữa. Nhưng họ chỉ cần 5 giây đồng hồ.

5 giây, chỉ hơn thời gian chờ đợi đèn vàng chuyển sang đỏ một chút xíu, nhưng cũng có thể mãi mãi không thể chạm tới chiếc huy chương vàng danh giá trong một cuộc thi.

5 giây, không đủ để quay đầu khi lướt qua nhau trên phố, nhưng cũng có thể cứu được một mạng người.

Lý Toản đã cứu Tống Nhiễm như vậy đấy. Giữa chiến trường đầy mưa bom bão đạn, anh đã cứu một phóng viên, cũng cứu lấy lý tưởng của một cô gái, cũng cứu lấy lý tưởng của chính mình, chỉ là điều đó sau này anh mới biết.

Hết thời hạn biệt phái, Tống Nhiễm quay lại thành phố hòa bình phồn hoa, nhưng ánh mắt của người lính dũng cảm kia mãi vẫn không thể ra khỏi tâm trí cô. Có quan tâm nhất định sẽ tìm kiếm, cuối cùng cô cũng có được tin tức của anh. Thì ra anh thuộc lực lượng quân đội thành phố ngay bên cạnh cô thôi, rất gần.

Nhưng biết rồi thì có thể làm sao? Chẳng làm sao cả, mình có ý chắc gì người ta đã có tình? Tống Nhiễm rất nặng lòng, nhưng cũng không cố chấp đến vậy.

Vì hiểu lầm tình trạng độc thân của anh, cô lại một lần nữa xung phong đến nước D. Chỉ là không ngờ, duyên phận sẽ không vì sự bỏ cuộc của cô mà đứt đoạn, họ gặp lại nhau.

Lý Toản ban đầu cảm thấy có chút lạ, vì sao cô gái này lại thay đổi thái độ với anh? Nhưng là một người lính trên chiến trường, nhiệm vụ vẫn quan trọng hơn tất thảy, may sao Tống Nhiễm cũng cảm thấy vậy. Cô cố gắng dằn những cảm xúc ngổn ngang trong lòng mình xuống, phối hợp với anh hoàn thành nhiệm vụ.

Chính vì những va chạm hết sức đời thường như vậy, hai trái tim lần nữa đến gần nhau hơn. Cho đến lúc, cô xác định được mình đã hiểu lầm, trái tim lại lần nữa thổn thức mạnh mẽ vì anh. Trùng hợp thay, cả anh cũng vậy.

Nhưng trước khi họ kịp nhận ra tình cảm của đối phương, biến cố ập đến.

Họ đều trở về nhà, nhưng là với một sự hoang mang về lý tưởng.

Thì ra, không chỉ nơi có tiếng s.úng rền vang mới là chiến trường.

Thì ra, không chỉ có s.úng ống đạn dược mới gây ra tổn thương cho người khác.

Tống Nhiễm vì một bức ảnh đoạt giải thưởng mà bị chỉ trích là kiếm tiền bằng sự khổ nạn của người khác.

Lý Toản vì một quyết định trong lúc cấp bách mà không thể tha thứ cho bản thân.

Họ đều lạc lối trong lý tưởng ban đầu. Một người trầm cảm, một người ám ảnh tâm lý.

Mẹ cô từng nói, cô và Lý Toản là hai con người thuần khiết và thiện lương hiếm có còn sót lại, chính vì như vậy, họ giống như hai hòn đảo cô đơn lạc lõng giữa dòng đời này. Cuối cùng, hai con người lạc lõng ấy, đi ngược lại dòng đời mà gặp được nhau.

Họ đều từ nơi đó trở về, hiểu được tiếng lòng của nhau, có thể san sẻ nỗi đau cho nhau. Cuối cùng,

“Nhiễm Nhiễm, anh thật sự thích em.”

“Em cũng vậy.”

Rất nhẹ nhàng và cũng rất nhanh chóng. Hôm qua thổ lộ, hôm nay về gặp bố, hôm sau ở cùng nhau. Có thể bạn thấy nhanh, nhưng thực tế không phải vậy.

Từng đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, hơn ai hết họ quý trọng những giây phút yên bình bên nhau, không muốn lãng phí bất kỳ khoảng thời gian nào. Họ lặng lẽ ở bên nhau như vậy. Nhưng mà, nỗi ám ảnh trong lòng cần phải được cởi bỏ.

Lý Toản muốn trở lại nước D, muốn chính mình giải quyết nỗi ám ảnh trong lòng và quay về toàn tâm toàn ý với Tống Nhiễm.

Nhưng cách làm của anh lại là một cách vô cùng mạo hiểm, thế nên trước khi rời đi, giữa hai người đặt ba dấu chấm. Tống Nhiễm vừa đau lòng vừa xót xa, giận dỗi với anh, nhưng rồi cũng không thể chiến thắng sự nhung nhớ da diết. Cuối cùng, cô cũng quay lại nơi đó. Vì công việc, cũng là vì anh.

Lần này gặp lại nơi chiến trường, mọi thứ đã được đẩy lên đỉnh điểm. Mặt trận, sống chết và cả tình yêu. Họ thăng hoa cảm xúc sau những lần an toàn hoàn thành nhiệm vụ. Họ bắt đầu mơ ước về một cuộc sống sau khi trở về.

Thế nhưng, điều đó cũng giống như cây olive màu trắng mà họ đã từng nhìn thấy vậy. Chỉ là ảo ảnh. chiến tranh của đất nước đó đã dừng lại, tôi cũng muốn dừng lại. Tôi muốn mọi chuyện chấm dứt ở giây phút họ trở về từ cõi chết, ở thời khắc Tống Nhiễm không từ bỏ hy vọng, tìm được Lý Toản điên loạn trên đường phố. Tôi muốn mọi chuyện kết thúc vào lúc Tống Nhiễm đưa Lý Toản quay về nhà với câu nói “A Toản, không sao cả. chiến tranh kết thúc rồi.”

Thế nhưng, mọi chuyện là không thể. chiến tranh kết thúc, người hy sinh được vinh danh, vậy người còn sống trở về thì sao? Họ mang trên người vết tích của từng trận chiến, mang trong đầu nỗi ám ảnh về cái chết của chiến hữu, của những người mà mình yêu thương, mãi không thể hồi phục.

Con người có thiện ác, xã hội có trắng đen. Nhưng Tống Nhiễm và Lý Toản dùng trái tim không một vết xước của mình, bao dung đối phương.

Nước D lấy đi của họ tuổi trẻ, nhiệt huyết và thân thể khỏe mạnh. Nhưng họ không hối hận. Họ luôn tin rằng, cây olive màu trắng mà họ nhìn thấy không phải là ảo ảnh, mà là một giấc mơ, giấc mơ một đời bình an.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Cửu Nguyệt Hi":Anh Biết Gió Từ Đâu Tới - Tập 1Anh Biết Gió Từ Đâu Tới - Tập 2Archimedes Thân YêuFreud Thân YêuMột Tòa Thành Đang Chờ AnhNhược Xuân Và Cảnh MinhThiên Kim Đại ChiếnThời Niên Thiếu Của Anh Và EmThời Niên Thiếu Tươi Đẹp ẤyTiểu Nam PhongVì Gió Ở Nơi ẤyVì Gió Ở Nơi ĐấyAnh Biết Gió Đến Từ ĐâuMười Bảy Mùa Hè Ở Nam GiangCây Olive Màu Trắng

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cây Olive Màu Trắng PDF của tác giả Cửu Nguyệt Hi nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Hoa Lan Đâu Có Tặng Nàng (James H. Chase)
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi xế chiều tháng bảy, không khí nóng bức, da trời màu xanh lơ, gió nóng thổi tung bụi mịt mù. Nơi giao lộ về thành phố Kansas có một quán nước và trạm xăng. Trạm xây bằng gỗ, tường tồi tàn, chủ là một người đàn ông góa vợ trung niên và cô con gái mập mạp. Đôi nét về nhà văn James H. Chase James Hadley Chase là bút danh của tác giả người Anh - Rene Brabazon Raymond (24/12/1906 - 6/2/1985), người cũng đã viết dưới tên James L. Docherty, Ambrose Grant và Raymond Marshall. Ông được sinh ra ở Luân Đôn, là con của một đại tá người Anh phục vụ trong quân đội thuộc địa Ấn Độ, người dự định cho con trai mình có một sự nghiệp khoa học, bước đầu đã cho học tại trường học Hoàng gia, Rochester, Kent và sau đó học ở Calcutta. Tìm mua: Hoa Lan Đâu Có Tặng Nàng TiKi Lazada Shopee Ông rời gia đình ở tuổi 18 và làm nhiều công việc khác nhau, một nhà môi giới trong nhà sách, nhân viên bán sách bách khoa toàn thư của trẻ em, người bán sách sỉ trước tập trung vào sự nghiệp viết lách, đã sản xuất hơn 80 cuốn sách bí ẩn. Năm 1933, ông đã cưới Chase Sylvia Ray và có một con trai. Trong Thế chiến II, ông phục vụ trong Không quân Hoàng gia, cuối cùng đạt được thứ hạng lãnh đạo Đội tàu chiến. Chase đã biên tập Tạp chí Không quân Hoàng gia cùng với David Langdon với nhiều câu chuyện, nó được phát hành sau chiến tranh trong cuốn sách Slipstream. Chase chuyển đến Pháp năm 1956 và sau đó đến Thụy Sĩ vào năm 1961, sống một cuộc sống ẩn dật ở Corseaux-Sur-Vevey, phía bắc của hồ Geneva, từ năm 1974. Ông qua đời yên bình vào ngày 6/2/1985. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, với khoảng 90 tiểu thuyết, hầu như câu chuyện nào của James Hadley Chase cũng có một nhân vật chính muốn làm giàu nhanh bằng cách phạm tội ác - lừa gạt, cướp bóc hay ăn trộm. Nhưng kế hoạch của họ luôn thất bại, phải giết người để gỡ bí, và càng bí thêm. Tác giả: James H. Chase - Giọng đọc: Lê DuyênDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "James H. Chase":Cái Chết Từ Trên TrờiCạm BẫyĐam Mê Và Thù HậnKinh Cầu Hồn Cho AiMuốn Sống Thì Hãy…Vụ Giết Người Bí ẨnHoa Lan Đâu Có Tặng NàngHãy Đặt Nàng Lên Tấm Thảm HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hoa Lan Đâu Có Tặng Nàng PDF của tác giả James H. Chase nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Một Thời Ngang Dọc (Hoàng Ly)
Cuốn tiểu thuyết này của Hoàng Ly đặt trên bối cảnh đất nước ta dưới thời đô hộ. Khi vua Hàm Nghi bị bắt, Tôn Thất Thuyết lên đường sang Long Châu (Trung Quốc) tiếp tục hoạt động, chờ thời cơ trở về khôi phục giang sơn. Đi đến bên bờ sông Đà ở Lai Châu (Tây Bắc), Tôn quyết định chôn giấu số vàng trong kho tàng triều Nguyễn tích lũy bao năm mà Tôn mang theo ở một địa điểm bí mật, lại vẽ một tấm bản đồ để sau này biết đường tìm kiếm, dùng số vàng đó chiêu binh mãi mã, trả thù cho nước. Tất cả những đám sơn tặc đều tìm cách chiếm đoạt kho vàng đó nhưng không lần ra tấm bản đồ. Hồng Lĩnh, chàng trai trẻ người Kinh, vì cha là một chiến sĩ yêu nước bị tên phản bội Trần Tắc báo cho Pháp bắt đưa lên máy chém, nên chàng bỏ lên miền núi Thập Vạn Đại Sơn làm lạc thảo. Bởi vì có tài bắn súng tuyệt kỹ nên chàng được đám giang hồ đặt cho cái tên “Thần Xạ Đại Sơn Vương”. Trên đường đi tìm Trần Tắc để báo thù nhà, chàng đã cứu được Phượng Kiều, éo le thay lại chính là con gái Trần Tắc, bị bọn thổ phỉ Thoòng ở Cao Bằng bắt để buộc Trần Tắc nộp nửa mảnh bản đồ mà chúng nghi là Trần Tắc giữ. Tri Châu Trần Tắc biết chàng là tướng lạc thảo Thập Vạn Đại Sơn nên tìm cách ám hại, nhưng nhờ Phượng Kiều giúp đỡ, chàng đã thoát và lạc đến xứ sở người H’mông ở Hoàng Su Phì, được thủ lĩnh H’mông giúp đỡ. Trần Tắc dẫn quân Pháp đến đánh để tiêu diệt chàng nhưng chàng được thủ lĩnh vùng Cầu Mây yểm trợ. Bọn thổ phỉ Hoàng Liên Sơn bắt được Trần Tắc tra khảo nơi giấu nửa mảnh bản đồ. Trên đường theo dõi bọn này, Hồng Lĩnh đã giết được Trần Tắc trả mối thù nhà, lại lấy được nửa mảnh bản đồ. Khi gặp thủ lĩnh H’mông, chàng được ông trao cho nửa mảnh kia, đem ráp lại để chàng tìm kho tàng của ông cha dùng vào việc lớn của dân tộc Việt Nam: quét sạch ngoại xâm ra khỏi bờ cõi.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Một Thời Ngang Dọc PDF của tác giả Hoàng Ly nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nô Tỳ Isaura (Bernardo Guimarães)
Là con gái một nô tì da đen và một viên quản lý người Bồ Đào Nha, Isaura được nữ chủ nhân một điền trang ở Campos thuộc tỉnh Rio de Janeiro nuôi dạy như một tiểu thư con nhà giàu. Vào tuổi hai mươi, nhan sắc của nàng được mọi người chiêm ngưỡng: dung nhan như một nữ thần, mái tóc đen dài và rậm, dáng dấp như một nữ hoàng. Nhưng rồi nữ chủ nhân qua đời trong khi chưa kịp trả tự do cho cô gái, bỏ nàng lại làm một mồi ngon cho dục vọng của Leoncio, người chủ mới của điền trang. Bị ép uổng, hành hạ, Isaura phải trốn đi với cha, sau khi Leoncio không chịu để ông này chuộc con về. Ở Recife, số phận run rủi cho Isaura gặp Alvaro, một thanh niên giàu có có tư tưởng chống chế độ nô lệ. Một tình yêu mãnh liệt nảy nở giữa hai người. Nhưng Alvaro vì thiếu tỉnh táo đã đưa nàng đến dự một buổi dạ hội của giới thượng lưu, trong đó Isaura bị lộ tung tích. Nô tì Isaura (tiếng Bồ Đào Nha: A escrava Isaura, phát âm tiếng Việt như là A ét-cơ-ra-ba Y-xao-ra) là một cuốn tiểu thuyết khai thác đề tài giải phóng nô lệ da đen của nhà văn Bernardo Guimarães, xuất bản lần đầu năm 1875. Với cuốn tiểu thuyết này, Bernardo Guimarães đã giành được danh vọng tột đỉnh trong sự nghiệp sáng tác, thậm chí được chính hoàng đế Pedro II đánh giá rất cao. Trước khi trở thành bộ phim vô tuyến truyền hình nhiều tập nổi tiếng vào bậc nhất trên thế giới, Nô tỳ Isaura vốn là một thiên tiểu thuyết rất lớn của văn học Brazil thế kỷ thứ XIX.Được viết vào năm 1875 do ngòi bút của Bernardo Guimarães (1825_1884), nhà thơ, nhà văn và giáo sư, cuốn tiểu thuyết này minh hoạ cho phong trào phản kháng mãnh liệt lên án và đòi bãi bỏ chế độ chiếm hữu nô lệ đang dấy lên rầm rộ trên khắp đất nước Brazil lúc bấy giờ ( chế độ này tồn tại đến năm 1888).Sự kiện trong truyện xảy ra vào khoảng thập kỷ 1830, dưới triều vua Pêdrô đệ nhị. Tìm mua: Nô Tỳ Isaura TiKi Lazada Shopee Là con gái một nô tỳ lai da đen và một viên quản lý người Bồ Đào Nha, Isaura được nữ chủ nhân một điền trang ở Campos thuộc tỉnh Rio de Janeiro nuôi dạy như một tiểu thư con nhà giàu. Vào tuổi hai mươi, nhan sắc của nàng được mọi người chiêm ngưỡng:dung nhan như một nữ thần, mái tóc đen dài và rậm, dáng dấp như một nữ hoàng. Nhưng rồi nữ chủ nhân qua đời trong khi chưa kịp trả tự do cho cô gái, bỏ nàng lại làm một mồi ngon cho dục vọng của Leoncio, người chủ mới của điền trang.Bị ép uổng, hành hạ, Isaura phải trốn đi với cha, sau khi Leoncio không chịu để ông này chuộc con về. Ở Recife, số phận run rủi cho Isaura gặp Alvaro, một thanh niên giàu có có tư tưởng chống chế độ nô lệ. Một tình yêu mãnh liệt nẩy nở giữa hai người.Nhưng Alvaro vì thiếu tỉnh táo đã đưa nàng đến dự một buổi dạ hội của giới thượng lưu, trong đó Isaura bị lộ tung tích. Trong câu chuyện đầy những tình tiết bất ngờ này, đây chỉ là đoạn giữa chừng. Người đọc hồi hộp cầu mong cho cuộc tình duyên đầy gian truân của đôi bạn kêt thúc tốt lành... *** Vào những năm đầu của triều đại Don Perdro, trên dải đất Goitacases phì nhiêu và trù phú, có một điền trang tuyệt đẹp trải dọc con sông Paraiba, cách thị trấn Campos mấy dặm đường. Một tòa dinh thự nguy nga với những đường nét hài hòa mọc lên trên vùng đồng bằng canh tác, dưới chân mấy ngọn đồi phủ rừng đã có phần được những người tiều phu khai phá. Quanh vùng ấy, thiên nhiên hãy còn giữ nguyên vẻ hoang dã nguyên thủy, nhưng trong khu vực gần dinh thự bàn tay con người đã thuần phục cái thế giới thực vật quá phồn vinh để gầy dựng những khu vườn cây ăn quả, những bãi chăn súc vật tươi tốt và những vườn hoa cỏ xén phẳng phiu. Lác đác đó đây mới thấy những cây đại thụ - những cây xoài khổng lồ, những cây thông bá hương và những khóm chuối - hắt bóng lên cảnh vật như những di tích còn lại của sức sống mãnh liệt của rừng xưa. Họa hoằn lắm mới thấy một dãy tường, một hàng rào hay một quãng hào hố. Những cánh đồng cỏ và những khu trồng trọt lân cận được phân giới bằng những lũy tre khiến cho toàn cảnh nom như một khu công viên rộng mênh mông. Tòa nhà trông thẳng ra mấy ngọn đồi.Trước mặt nhà là dãy thềm bậc đá dẫn đến một khung cửa bám đầy những cây leo lúc nào cũng nở hoa. Phía sau tòa dinh thự là khu nhà phụ thuộc: những túp lều của nô lệ, những dãy chuồng bò và những kho chứa thóc và rơm rạ. Xa hơn nữa là những khu vườn hoa, vườn trồng cau và một khu vườn ăn quả rộng mênh mông chạy dài ra đến bờ sông. Ấy là một buổi chiều tháng mười quang đãng và yên tĩnh. Mặt trời như vẫn chần chừ không muốn lặn; nó cứ nổi lềnh bềnh cuối chân trời, treo lơ lửng trên những đám mây viền kim tuyến chốc chốc lại đổi màu. Một làn gió nhẹ và thơm khẽ lay động đám cây con và những tàu lá dừa soi mình trên nước sông trong vắt. Ánh tà dương đỏ rực chiếu thẳng vào các cửa kính trông như thể ở bên trong các phòng lửa đã tràn ngập khắp nơi. Cảnh vật chìm trong im lặng. Mấy con bò cái tơ nằm dưới bóng cây cao nhai cỏ chầm chậm, dáng hiền hòa. Đàn gà vịt tha thẩn đi nhặt thóc quanh nhà, mấy con cừu chốc chốc lại kêu lên vài tiếng “bê-ê-bê bê-ê-bê”, và mấy con thỏ thong thả về chuồng, thỉnh thoảng cất tiếng rống buồn bã. Tòa nhà dường như hoàn toàn hoang vắng. Chỉ có mấy cánh cửa lớn ở phía trước và mấy cánh cửa sổ ở phòng khách mở rộng là còn cho biết rằng trong nhà vẫn có người. Bỗng trong bóng hoàng hôn êm ả nổi lên những tiếng dương cầm thánh thót, rồi một giọng nữ du dương và tha thiết, tươi mát và trong trẻo lạ thường, cất tiếng hát. Giọng hát tuy có phần bị nén lại nhưng vẫn có một âm hưởng vang dội. Điệu hát buồn buồn, nghe như xa vắng khiến người ta nghĩ đến lời than thở của một tâm hồn bị giày vò đau đớn. Lời hát rằng: Từ thuở lọt lòng tôi đã thở Không khí đắng cay của kiếp nô lệ Như một mầm cây gieo xuống Một mảnh đất bị rủa nguyền Suốt đời tôi than khóc Thân phận kẻ tôi đòi. Hai cánh tay tôi bị kìm hãm Chẳng còn ôm ấp được ai Đôi môi và đôi mắt của tôi Nào có dám nói lấy một lời âu yếm Trời cho tôi một quả tim Chỉ để tôi đau khổ hơn nữa mà thôi. Trong gió đồng nội cất lên Hoa tỏa hương ngây ngất Chim chóc tự do ca ngợi Vẻ đẹp của rừng Riêng kẻ nô tỳ tội nghiệp Làm gì có được một lời ca! Hãy im đi, kẻ nô tỳ đáng thương Lời than của mi đầy tội lỗi Mi không có quyền Hát lên những niềm tủi cực Đời mi nào phải của mi Mà tim mi cũng không: hãy nhớ lấy.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nô Tỳ Isaura PDF của tác giả Bernardo Guimarães nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nô Tỳ Isaura (Bernardo Guimarães)
Là con gái một nô tì da đen và một viên quản lý người Bồ Đào Nha, Isaura được nữ chủ nhân một điền trang ở Campos thuộc tỉnh Rio de Janeiro nuôi dạy như một tiểu thư con nhà giàu. Vào tuổi hai mươi, nhan sắc của nàng được mọi người chiêm ngưỡng: dung nhan như một nữ thần, mái tóc đen dài và rậm, dáng dấp như một nữ hoàng. Nhưng rồi nữ chủ nhân qua đời trong khi chưa kịp trả tự do cho cô gái, bỏ nàng lại làm một mồi ngon cho dục vọng của Leoncio, người chủ mới của điền trang. Bị ép uổng, hành hạ, Isaura phải trốn đi với cha, sau khi Leoncio không chịu để ông này chuộc con về. Ở Recife, số phận run rủi cho Isaura gặp Alvaro, một thanh niên giàu có có tư tưởng chống chế độ nô lệ. Một tình yêu mãnh liệt nảy nở giữa hai người. Nhưng Alvaro vì thiếu tỉnh táo đã đưa nàng đến dự một buổi dạ hội của giới thượng lưu, trong đó Isaura bị lộ tung tích. Nô tì Isaura (tiếng Bồ Đào Nha: A escrava Isaura, phát âm tiếng Việt như là A ét-cơ-ra-ba Y-xao-ra) là một cuốn tiểu thuyết khai thác đề tài giải phóng nô lệ da đen của nhà văn Bernardo Guimarães, xuất bản lần đầu năm 1875. Với cuốn tiểu thuyết này, Bernardo Guimarães đã giành được danh vọng tột đỉnh trong sự nghiệp sáng tác, thậm chí được chính hoàng đế Pedro II đánh giá rất cao. Trước khi trở thành bộ phim vô tuyến truyền hình nhiều tập nổi tiếng vào bậc nhất trên thế giới, Nô tỳ Isaura vốn là một thiên tiểu thuyết rất lớn của văn học Brazil thế kỷ thứ XIX.Được viết vào năm 1875 do ngòi bút của Bernardo Guimarães (1825_1884), nhà thơ, nhà văn và giáo sư, cuốn tiểu thuyết này minh hoạ cho phong trào phản kháng mãnh liệt lên án và đòi bãi bỏ chế độ chiếm hữu nô lệ đang dấy lên rầm rộ trên khắp đất nước Brazil lúc bấy giờ ( chế độ này tồn tại đến năm 1888).Sự kiện trong truyện xảy ra vào khoảng thập kỷ 1830, dưới triều vua Pêdrô đệ nhị. Tìm mua: Nô Tỳ Isaura TiKi Lazada Shopee Là con gái một nô tỳ lai da đen và một viên quản lý người Bồ Đào Nha, Isaura được nữ chủ nhân một điền trang ở Campos thuộc tỉnh Rio de Janeiro nuôi dạy như một tiểu thư con nhà giàu. Vào tuổi hai mươi, nhan sắc của nàng được mọi người chiêm ngưỡng:dung nhan như một nữ thần, mái tóc đen dài và rậm, dáng dấp như một nữ hoàng. Nhưng rồi nữ chủ nhân qua đời trong khi chưa kịp trả tự do cho cô gái, bỏ nàng lại làm một mồi ngon cho dục vọng của Leoncio, người chủ mới của điền trang.Bị ép uổng, hành hạ, Isaura phải trốn đi với cha, sau khi Leoncio không chịu để ông này chuộc con về. Ở Recife, số phận run rủi cho Isaura gặp Alvaro, một thanh niên giàu có có tư tưởng chống chế độ nô lệ. Một tình yêu mãnh liệt nẩy nở giữa hai người.Nhưng Alvaro vì thiếu tỉnh táo đã đưa nàng đến dự một buổi dạ hội của giới thượng lưu, trong đó Isaura bị lộ tung tích. Trong câu chuyện đầy những tình tiết bất ngờ này, đây chỉ là đoạn giữa chừng. Người đọc hồi hộp cầu mong cho cuộc tình duyên đầy gian truân của đôi bạn kêt thúc tốt lành... *** Vào những năm đầu của triều đại Don Perdro, trên dải đất Goitacases phì nhiêu và trù phú, có một điền trang tuyệt đẹp trải dọc con sông Paraiba, cách thị trấn Campos mấy dặm đường. Một tòa dinh thự nguy nga với những đường nét hài hòa mọc lên trên vùng đồng bằng canh tác, dưới chân mấy ngọn đồi phủ rừng đã có phần được những người tiều phu khai phá. Quanh vùng ấy, thiên nhiên hãy còn giữ nguyên vẻ hoang dã nguyên thủy, nhưng trong khu vực gần dinh thự bàn tay con người đã thuần phục cái thế giới thực vật quá phồn vinh để gầy dựng những khu vườn cây ăn quả, những bãi chăn súc vật tươi tốt và những vườn hoa cỏ xén phẳng phiu. Lác đác đó đây mới thấy những cây đại thụ - những cây xoài khổng lồ, những cây thông bá hương và những khóm chuối - hắt bóng lên cảnh vật như những di tích còn lại của sức sống mãnh liệt của rừng xưa. Họa hoằn lắm mới thấy một dãy tường, một hàng rào hay một quãng hào hố. Những cánh đồng cỏ và những khu trồng trọt lân cận được phân giới bằng những lũy tre khiến cho toàn cảnh nom như một khu công viên rộng mênh mông. Tòa nhà trông thẳng ra mấy ngọn đồi.Trước mặt nhà là dãy thềm bậc đá dẫn đến một khung cửa bám đầy những cây leo lúc nào cũng nở hoa. Phía sau tòa dinh thự là khu nhà phụ thuộc: những túp lều của nô lệ, những dãy chuồng bò và những kho chứa thóc và rơm rạ. Xa hơn nữa là những khu vườn hoa, vườn trồng cau và một khu vườn ăn quả rộng mênh mông chạy dài ra đến bờ sông. Ấy là một buổi chiều tháng mười quang đãng và yên tĩnh. Mặt trời như vẫn chần chừ không muốn lặn; nó cứ nổi lềnh bềnh cuối chân trời, treo lơ lửng trên những đám mây viền kim tuyến chốc chốc lại đổi màu. Một làn gió nhẹ và thơm khẽ lay động đám cây con và những tàu lá dừa soi mình trên nước sông trong vắt. Ánh tà dương đỏ rực chiếu thẳng vào các cửa kính trông như thể ở bên trong các phòng lửa đã tràn ngập khắp nơi. Cảnh vật chìm trong im lặng. Mấy con bò cái tơ nằm dưới bóng cây cao nhai cỏ chầm chậm, dáng hiền hòa. Đàn gà vịt tha thẩn đi nhặt thóc quanh nhà, mấy con cừu chốc chốc lại kêu lên vài tiếng “bê-ê-bê bê-ê-bê”, và mấy con thỏ thong thả về chuồng, thỉnh thoảng cất tiếng rống buồn bã. Tòa nhà dường như hoàn toàn hoang vắng. Chỉ có mấy cánh cửa lớn ở phía trước và mấy cánh cửa sổ ở phòng khách mở rộng là còn cho biết rằng trong nhà vẫn có người. Bỗng trong bóng hoàng hôn êm ả nổi lên những tiếng dương cầm thánh thót, rồi một giọng nữ du dương và tha thiết, tươi mát và trong trẻo lạ thường, cất tiếng hát. Giọng hát tuy có phần bị nén lại nhưng vẫn có một âm hưởng vang dội. Điệu hát buồn buồn, nghe như xa vắng khiến người ta nghĩ đến lời than thở của một tâm hồn bị giày vò đau đớn. Lời hát rằng: Từ thuở lọt lòng tôi đã thở Không khí đắng cay của kiếp nô lệ Như một mầm cây gieo xuống Một mảnh đất bị rủa nguyền Suốt đời tôi than khóc Thân phận kẻ tôi đòi. Hai cánh tay tôi bị kìm hãm Chẳng còn ôm ấp được ai Đôi môi và đôi mắt của tôi Nào có dám nói lấy một lời âu yếm Trời cho tôi một quả tim Chỉ để tôi đau khổ hơn nữa mà thôi. Trong gió đồng nội cất lên Hoa tỏa hương ngây ngất Chim chóc tự do ca ngợi Vẻ đẹp của rừng Riêng kẻ nô tỳ tội nghiệp Làm gì có được một lời ca! Hãy im đi, kẻ nô tỳ đáng thương Lời than của mi đầy tội lỗi Mi không có quyền Hát lên những niềm tủi cực Đời mi nào phải của mi Mà tim mi cũng không: hãy nhớ lấy.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nô Tỳ Isaura PDF của tác giả Bernardo Guimarães nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.