Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phương Trượng - Hắc Thổ Mạo Thanh Yên

Ông trời không có mắt, không ngờ rằng đưa một thanh niên 8X đang bừng bừng sức sống như ta xuyên trở về thời cổ đại. Xuyên qua đã đành, lại còn xuyên trở thành hòa thượng. Xuyên thành hòa thượng cũng không nói, lại còn là một phương trượng. Phương trượng đã đành, còn lấy Hệ Thống Phương Trượng để ước thúc ta, bắt luyện Đồng Tử Công đến đại thành, làm cho Thiếu Lâm trở thành thiên hạ đệ nhất đại phái, làm Minh chủ võ lâm… Hệ Thống yêu cầu quá đáng. Ta chỉ là một thanh niên 8X bình thường, e rằng không thể nào gánh vác nổi sự nghiệp vĩ đại như vậy. Nhưng Hệ Thống đáng chết này lại ước thúc, không muốn gánh vác cũng phải gánh vác. Thanh niên 8X ra sức mà rơi lệ, cũng không ai biết tâm nguyện cuối cùng của vị Minh chủ võ lâm này, vị phương trượng trẻ tuổi như Thái sơn Bắc Đẩu này, chính là hoàn tục. *** Truyện xuyên không hot với tình huống hài hước, nhân vật chính là Xuyên Thành, một ngày tình cờ bị ép buộc xuyên không về cổ đại, hóa thành một hòa thượng. Hắn vốn không cam lòng chịu đựng, nhưng chính là không cách nào trốn thoát được khi không thể trở về, lại còn có một hệ thống với vô số nhiệm vụ đang chờ hắn hoàn thành. Không có đường về, Xuyên Thành không còn cách nào khác là ở lại thế giới này, làm một phương trượng ngoan ngoãn tuân theo những gì hệ thống chỉ dạy trở thành một phương trượng mẫu mực. Thế nhưng, dạng hệ thống này càng ngày càng cố tình hố hắn, hắn là một phương trượng lại bắ hắn lên làm minh chủ võ lâm, hướng thiếu lâm tự trở thành thiên hạ đệ nhất phái. Này cái nhiệm vụ đối với một người mới hoàn toàn chẳng có căn cơ võ học như hắn là tổn hao đến mức nào có biết hay không? Thế nhưng phải làm thế nào bây giờ, hắn không muốn gánh vác cũng phải gánh vác. Phương Trượng là một tiểu thuyết hài hước vui vẻ, nội dung thiên về giải trí với những lí thú trong trí lí của nhân vật chính Xuyên Thành khiến bạn đọc không khỏi có những phút giây cười nắc nẻ khi đọc truyện, nhất là khi chứng kiến Xuyên Thành vướng vào những tình huống trớ trêu lại chẳng có cách nào thoát khỏi, buộc phải tuân theo sự sắp đặt vốn có của hệ thống. Mình cảm thấy đây là một truyện rất hay, hành văn của tác giả ổn, mọi người có thể theo dõi truyện tại đây nè! *** Bên này trò chuyện với nhau, đội ngũ của Hoàng đế Triệu Nguyên Khuê cuối cùng đã đi tới trước cửa Thiếu Lâm tự. Triệu Nguyên Khuê từ xa đã nhìn thấy hoàng thúc của mình đứng ở phía trước đội ngũ, vội vàng bước nhanh mấy bước, đi tới trước mặt của Nhất Đăng, khom người thi lễ nói: - Hoàng thúc, hoàng thúc ở nơi này chịu khổ rồi, tiểu điệt ở đây nhận lỗi với hoàng thúc. - A Di Đà Phật. Bệ hạ, lão nạp đã không phải là hoàng thúc của ngươi nữa, hôm nay đứng ở trước mặt người chỉ là phương trượng Nhất Đăng của Thiếu Lâm tự, giữa người và ta không cần phải đa lễ. Triệu Nguyên Khuê ngẩng đầu nhìn lên, nhìn hoàng thúc của mình, trong lòng trăm mối cảm xúc. Không nghĩ đến, không nghĩ đến hai vạn đại quân của mình trong một đêm đã thua một cách hồ đồ, không ngờ là một đám ong vò vẽ đánh bại quân đội, nghe giống như truyện ngàn lẻ một đêm, thế nhưng thật sự đã phát sinh. Không có biện pháp, đã thua bởi người trẻ tuổi công lực cực kỳ cao kia, Triệu Nguyên Khuê vì mạng nhỏ cũng không thể không đến nơi này, tự mình tới tặng biển “Thiên hạ đệ nhất tự” và “Thiên hạ võ công xuất Thiếu Lâm” cho Thiếu Lâm tự. Người trẻ tuổi thần bí kia là ai? Tại sao muốn trợ giúp Thiếu Lâm tự như vậy chứ? Mọi người không biết suy nghĩ trong lòng của vị Hoàng đế này, thế nhưng khi bọn họ nhìn thấy Hoàng đế tự mình viết biển cho Thiếu Lâm tự, bọn họ đã hiểu được, trải qua trận chiến này Thiếu Lâm vô luận là địa vị trong giang hồ hay là địa vị trong thế tục, đều đã vững như Thái Sơn, lãnh tụ quần hùng. --------------------------------------------------------------------------------------- Nắng xuân rực rỡ, ven hồ Hàng Châu du khách qua lại như dệt cửi. Trong một trà lâu, tiên sinh kể chuyện đang văng nước miếng kể chuyện cho mọi người. Kể chuyện là chuyện lưu hành nhất hiện nay, gọi là Thiếu Lâm anh hùng truyện. Nhân vật chính của chuyện chính là Nhất Giới Đại Sư đức cao vọng trọng, tiền nhiệm phương trượng Thiếu Lâm kiêm nhiệm võ lâm Minh chủ. Nhắc tới Nhất Giới Đại Sư quả thật là xuất sắc, vô luận là ở trên giang hồ hay là giới Phật học, hay là ở dân gian đều có uy vọng vô cùng cao quý. Chẳng những tín đồ của Thiếu Lâm trải rộng khắp thiên hạ, bản thân phương trượng Nhất Giới cũng là võ công cao tuyệt, ngay cả Bạch Phát Huyết Ma Đinh Bất Nhị trăm năm trước, cuối cùng cũng thần phục dưới thần uy của phương trượng Nhất Giới, táng thân ở trong núi lửa. Trên Thiên Thủy hồ, núi lớn từ trên trời giáng xuống, mọi người biết đó là kiệt tác của phương trượng Nhất Giới, cũng chỉ có kỳ nhân bậc này có thể cầu thông cùng thần Phật, mới có thể làm ra chuyện lạ không thể tưởng tượng như vậy. Chẳng qua đáng tiếc phương trượng Nhất Giới vì đối phó Đinh Bất Nhị, cuối cùng cùng với Huyết Ma táng thân trong núi lửa, đã trở thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng giang hồ. Mặc dù phương trượng Nhất Giới đã không còn, thế nhưng Thiếu Lâm vẫn còn, hơn nữa uy vọng không giảm chút nào. Rất nhiều người cảm động và nhớ nhung tấm lòng từ bi bác ái thế nhân của phương trượng, không ngại đường xa vạn dặm tới Thiếu Lâm lễ Phật, ngay cả các tăng nhân Thiên Trúc ở Thiên Trúc cũng thường xuyên đến Thiếu Lâm thỉnh kinh. Hơn nữa trận chiến tấn công Thiếu Lâm của triều đình chẳng những không tạo thành chút ảnh hưởng nào đối với Thiếu Lâm, ngược lại càng làm cho uy danh của Thiếu Lâm thêm hiển hách. Hai vạn đại quân trong một đêm bại lui, không nói Thiếu Lâm không bị thương chút nào, ngay cả đương kim Hoàng đế Triệu Nguyên Khuê cũng tự thân tới cửa, tự tay viết hai tấm biển cực lớn “Thiên hạ đệ nhất tự” và “Thiên hạ võ công xuất Thiếu Lâm”, hôm nay đang treo ở trên sơn môn và Đạt Ma đường của Thiếu Lâm. Sự cường thế của Hoàng đế đã nổi danh, thế nhưng lại không có biện pháp gì với Thiếu Lâm. Chuyện này giống như gió cuốn khắp cả nước, gần như người người đều biết uy danh của Thiếu Lâm tự. Hôm nay hương khói của Thiếu Lâm thịnh vượng đến mức không thể tưởng tượng, nghe nói đi Thiếu Lâm dâng hương cần phải lấy số trước, bên này Đoan Ngọ đã lấy số, bên kia xếp hàng có thể sẽ phải xếp đến Trung Thu. Sự nhiệt tình của mọi người đối với Thiếu Lâm, nguồn gốc đều tới từ phương trượng Nhất Giới, trận chiến Thiên Thủy hồ đến nay đã qua hơn một năm rồi, đề tài về phương trượng Nhất Giới vẫn được mọi người nói đến sôi nổi. Ngay cả ở trong trà lâu kể chuyện, mọi người thích nghe nhất cũng là chuyện này. Chuyện xưa của phương trượng Nhất Giới rất nhiều, hiện tại tiên sinh kể chuyện đáng kể, là chuyện khi phương trượng Nhất Giới năm đó ở Hàng Châu Mộ Dung gia, lực đấu Giang Nam Tứ Đại Tài Tử, cứu Mộ Dung Thu Vũ. - Nói tới ngày đó, phương trượng Nhất Giới đối diện với Đường tài tử cuối cùng, thật là kinh thế hãi tục, trước không có ai sau cũng không có ai. Mọi người đều đã biết Đường tài tử, đó là người đứng đầu Tứ Đại Tài Tử của Giang Nam chúng ta, được xưng là đệ nhất kỳ nhân văn chương thiên hạ. Vế đối của hắn tỉ mỉ chuẩn bị không ngờ bị phương trượng Nhất Giới dễ dàng đối lại, lúc ấy đã chấn động toàn trường. Tiên sinh kể chuyện nhìn một vòng phía dưới, hơi có chút đắc ý nói: - Không dối gạt mọi người, lúc ấy lão hủ đang ở trong đám người quan sát, khoảng cách đối diện với phương trượng Nhất Giới tuyệt đối không vượt quá một trượng. Những người nghe phía dưới không khỏi lộ ra vẻ mặt hâm mộ, lão già này thật sự là tốt số, không ngờ tiếp xúc với phương trượng Nhất Giới ở khoảng cách gần như vậy, quả thực là ở sát bên cạnh người. - Hắc hắc, bắt đầu từ ngày đó lão hủ liền chịu sự ảnh hưởng của phương trượng Nhất Giới. Phương trượng Nhất Giới võ công thiên hạ vô địch, lão hủ đứng cách hắn gần một chút, nhờ vậy hôm nay lưng không mỏi, chân không đau, đi bộ cũng có sức. Hắc hắc, ngay cả văn chương cũng tốt hơn, nếu không có thể đứng ở đây kể chuyện cho mọi người được sao. Giữa ánh mắt hâm mộ của đám người phía dưới, một người đặt câu hỏi. - Tiên sinh, kể chuyện cũng đã kể lâu như vậy rồi, ngài có thể nói một chút cho mọi người nghe hay không, người tốt như phương trượng Nhất Giới sau này luân hồi là sẽ làm người, hay là sẽ làm Phật tổ? Tiên sinh kể chuyện giọng điệu đoán trước nói: - Điều này còn phải nói sao, phương trượng Nhất Giới hiện tại khẳng định đã tiến vào thế giới Cực Lạc, thành Phật tổ rồi, sao có thể ở chung một chỗ với phàm nhân chúng ta. Mọi người rốt rít gật đầu, đây cũng là quan điểm phổ biến nhất. - Ta thấy chưa chắc. Một thanh âm đột ngột đã phá vỡ sự hài hòa bên trong phòng, mọi người đều trợn mắt nhìn, người nào lại to gan lớn mật như vậy, dám nói phương trượng Nhất Giới không phải. Bọn họ chỉ thấy một thanh niên áo trắng đang ngồi ở bàn của trà lâu, ở bàn này còn có mấy nữ tử mang khăn che mặt, không thấy rõ diện mục, nhưng từ vóc người dáng vẻ vừa nhìn đã biết không phải là nữ tử bình thường. Thanh niên bạch y kia cũng tuấn tú, tay cầm chiết phiến khẽ lay động, cười híp mắt nhìn tiên sinh kể chuyện kia. Tiên sinh bị cắt lời có chút không vui, nói với thanh niên: - Vậy ngươi cho là thế nào, sau khi phương trượng Nhất Giới tiến vào luân hồi sẽ là gì chứ? - Người, vẫn là người bình thường. Thanh niên áo trắng giọng điệu khẳng định, giống như lời nói của hắn chính là chân lý. - Hừ. Miệng nói không bằng chứng, lời nói của ngươi sẽ không có ai tin tưởng. - Không phải vậy. Thanh niên áo trắng đứng lên, chiết phiến mở ra, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng nói: - Các ngươi đều cho rằng phương trượng Nhất Giới sẽ thành Phật, thế nhưng các ngươi đều không biết, nội tâm của hắn là khát vọng cuộc sống tự do tự tại. - Lời này hiểu như thế nào? - Điều này còn không đơn giản sao? Các ngươi có thể suy nghĩ một chút, khi phương trượng Nhất Giới ở Hàng Châu là vì trợ giúp ai? - Là Mộ Dung Thu Vũ. Mọi người rất quen thuộc chuyện của phương trượng Nhất Giới, có người liền trả lời một cách tự nhiên. - Không sai, không chỉ trợ giúp Mộ Dung Thu Vũ, phương trượng Nhất Giới một mình lên Thiên Sơn đoạt lại nữ tử từ trong tay Ma giáo, không phải là Ninh Uyển Quân sao? Mọi người ngây ngẩn rồi, những chuyện này tự nhiên cũng có rất nhiều người biết, thế nhưng mọi người lại đều cố ý tránh nói đến đề tài này, cảm thấy là làm nhục uy danh hiển hách của phương trượng Nhất Giới. Thế nhưng người thanh niên này ngay mặt nói ra những chuyện này, mọi người cũng có chút khó trả lời. - Các ngươi đều suy nghĩ quá cao rồi, theo ta được biết, hồng nhan tri kỷ của phương trượng Nhất Giới cũng không ít, rốt cuộc là người trẻ tuổi mà, rất nhiều chuyện cũng không thể hoàn toàn đoạn tuyệt hồng trần, ta nghĩ điểm này các vị ngồi đây đều biết rõ ràng trong lòng. Mọi người trầm mặc một hồi, vẫn là tiên sinh kể chuyện kia nói: - Ngươi nói đúng là không sai, thế nhưng phương trượng Nhất Giới cũng không có phát sinh chuyện gì với hồng nhan tri kỷ của hắn, cuối cùng hắn vẫn là lựa chọn trung với Phật môn, trung với tín ngưỡng của hắn, trả giá sinh mệnh vì sinh linh thiên hạ. Tinh thần và ý chí đại vô úy như vậy là tấm gương cho người trong thiên hạ, chúng ta đều rất bội phục hắn. - Đúng vậy, đúng vậy, nếu như đổi lại là người khác, có những hồng nhan dung mạo như hoa kia chỉ sợ đã sớm hoàn tục rồi, còn ai làm hòa thượng, phương trượng Nhất Giới đã không làm như vậy. Rất nhiều người bắt đầu mở miệng đồng tình với tiên sinh kể chuyện, dù sao phương trượng Nhất Giới đã là nhân vật chí cao vô thượng trong lòng mọi người, quả thật không muốn nghe đến bất cứ ai nói hắn không tốt. Thanh niên áo trắng cười cười: - Mọi người nói không sai, thế nhưng các ngươi có từng cẩn thận nghĩ tới hay không, nếu như phương trượng Nhất Giới luân hồi chuyển thế còn nhớ được chuyện khi còn sống của mình, như vậy hắn sẽ còn lựa chọn làm hòa thượng không? Sẽ còn để cho những hồng nhan tri kỷ kia đau khổ chờ đợi hắn tóc đen biến thành tóc trắng không? Hắn có thể lựa chọn lần nữa con đường như trước hay không? Nhìn thấy mọi người trầm mặc, thanh niên áo trắng đi tới giữa đám người: - Kiếp trước của hắn đã giao phó cho người trong thiên hạ. Đã dâng hiến cho Phật môn, cho nên đời này, nếu như phương trượng Nhất Giới chuyển thể làm người, như vậy hắn nên sống vì mình một lần, hắn đã làm việc vì thiên hạ này đủ nhiều rồi. Mọi người hồi lâu không nói, cuối cùng vẫn là tiên sinh kể chuyện kia lên tiếng. - Thật ra ngươi nói cũng đúng, nếu như phương trượng Nhất Giới chuyển thế vẫn muốn làm hòa thượng, ta cũng cảm thấy quá không công bằng. - Không sai, phương trượng Nhất Giới là người tốt. Không thể cho hắn kết cục bi thảm nhất, cứ để cho hắn hưởng thụ cuộc sống một chút đi. Có người lúc này tò mò hỏi thanh niên áo trắng: - Vị công tử này, theo ngươi nếu như phương trượng Nhất Giới chuyển thế rồi, hắn sẽ làm những gì đây? Thanh niên áo trắng phất tay, chiết phiến “soạt” một tiếng mở ra, nhẹ nhàng phe phẩy, vô cùng phong độ. - Điều này ư, rất đơn giản, chẳng luyện kim đan chẳng ngồi thiền, chẳng mê buôn bán chẳng canh điền, ngồi rồi lại vẽ non xanh bán, không để nhân gian tạo "nghiệp tiền". Thanh niên áo trắng đọc xong bài thơ này, cười ha ha mấy tiếng, nói với những mỹ nhân ở bàn kia: - Các vị nương tử, cũng đã đến lúc chúng ta nên về nhà rồi. Trăng đã lên rồi, sau hoàng hôn không thể lãng phí thời gian. Không thấy được vẻ mặt của những nữ tử kia, thế nhưng ai nấy đều có chút vẻ thẹn thùng, cả đám chậm rãi đứng lên, đi theo sau lưng thanh niên áo trắng, chậm rãi rời khỏi trà lâu. Mọi người đều không lên tiếng, vừa là đắm chìm trong bài thơ của thanh niên, còn có chính là mọi người thầm nghĩ, vì sao tiểu tử này có diễm phúc như vậy, những nữ tử nhìn qua chính là tuyệt sắc này không ngờ đều là nương tử của hắn, đây là tạo hóa tu mấy đời... --------------------------------------------------- Một chiếc thuyền hoa trôi đi dọc theo dòng sông, trên thuyền một đám nữ tử đang vội vàng nấu cơm. Bên trong khoang thuyền khói đen mù mịt, những nữ tử giống như thiên tiên này đều có bản lĩnh không tầm thường, thế nhưng nấu cơm đa số người đều là tay chân vụng về. - Uyển Quân, ngươi nhanh tới giúp ta một chút. Thịt này quá cứng, mau cầm Long Tuyền kiếm của Nguyên Chân tới chặt nó. - Tiểu Hoàn, mau tới, con cá này thật trơn, ta không bắt được nó, người dùng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo bắt, có lẽ có thể bắt được. - An tỷ tỷ, mau dùng Sinh Tử Phù khống chế con vịt kia, ta không muốn sát sinh, sau khi ngươi khống chế được thì để nó tự sát, sau đó ta sẽ cho nó vào nồi. Hai nàng Mộ Dung Thu Vũ, Hứa Tiêm Tiêm xung phong xuống bếp, kết quả làm cho khoang thuyền loạn thành một đám, hai tỷ muội An Như Huyễn, An Như Sương nhìn nhau cười, sóng vai đi vào khoang thuyền, muốn thay công việc của các nàng. Chẳng qua vẫn bị Ninh Uyển Quân và La Thái Y còn có Hoa Tiểu Hoàn cướp trước, dù sao thật ra bọn An Như Huyễn xem như là trưởng bối, vẫn không nên để các nàng xuống bếp. Bên này bận rộn, bên kia trên boong thuyền một mảnh yên lặng. Lý Thanh Hoa đang thỉnh giáo Đông Phương Tình việc thêu may, Đông Phương Tình đang may cho Hoắc Nguyên Chân một chiếc áo lông, kiểu dáng của chiếc áo lông này là Hoắc Nguyên Chân tự mình thiết kế, vô cùng đặc biệt mới mẻ, trên thế giới này cũng chưa từng xuất hiện qua kiểu dáng này. Chẳng qua đồ án chính là Đông Phương Tình thiết kế, là một con hổ, uy phong lẫm lẫm, còn rất đáng yêu Bản lĩnh của Lý Thanh Hoa rất cao, thế nhưng bàn về thêu thùa không ai bì kịp Đông Phương Tình, bản lãnh Tú Hoa châm của nàng là thiên hạ đệ nhất Hoắc Nguyên Chân lại là một thân áo trắng, ngồi ở trước mặt boong thuyền, cầm trong tay một quyển sách xem rất hứng thú. - Nguyên Chân, đỡ ta một chút, ta muốn đi ra ngoài câu cá. Bên trong khoang thuyền truyền ra thanh âm của Nhiễm Đông Dạ, sau khi Hoắc Nguyên Chân nghe được có vẻ không muốn động: - Đông Dạ, võ công của nàng là thiên hạ đệ nhị, còn cần người đỡ sao? Tự mình đi ra là được rồi. - Ta cũng rất muốn, thế nhưng tên tiểu tử này không chịu yên tĩnh, không phải ngươi sợ đụng phải nó sao, nếu ngươi không đau lòng con mình, vậy ta sẽ tự mình đi ra. Nhiễm Đông Dạ vừa nói xong, Hoắc Nguyên Chân nhảy lên như thỏ, ném sách sang một bên: - Tới liền tới liền, nàng cũng thật là, bản thân đã mang bầu còn đi ra làm gì, tới tới tới bảo bối, vi phu tới cõng nàng. Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình nhìn nhau cười, sau khi sư phụ mang thai giống như một đứa trẻ, càng ngày càng làm nũng hơn. Lý Thanh Hoa suy nghĩ một chút, nói với Đông Phương Tình: - Tình nhi, ngươi nói Nguyên Chân lần này chết đi mà sống lại, ta thủy chung cảm giác giống như là đang nằm mơ, Bắc Minh Thần Công kia thật sự thần kỳ như vậy sao? Đông Phương Tình gật đầu một cái: - Có lẽ vậy, sư phụ nói qua môn võ công này có một bản lĩnh vô cùng đặc biệt, chết rồi cũng có thể sống lại, chỉ là không biết gọi là gì, lần này Nguyên Chân có thể sống lại là nhờ môn võ học thần kỳ này. Lý Thanh Hoa liếc mắt nhìn trên mặt đất, hướng về phía Đông Phương Tình nháy nháy mắt: - Tình nhi, quyển sách kia không phải là Bắc Minh Thần Công sao, người cầm lên xem một chút, xem thử bọn họ nói rốt cuộc trang cuối cùng viết võ công gì. Đông Phương Tình vội vàng liếc mắt nhìn vào trong khoang thuyền, thấy Hoắc Nguyên Chân còn chưa đi ra, bèn để kim chỉ trong tay xuống, nhặt bí tịch Bắc Minh Thần Công dưới đất lên. Vội vàng lật tới trang cuối cùng, nhưng chỉ nhìn thấy một trang giấy trắng. Hai người ngơ ngác nhìn nhau, cùng vận hết mục lực, mở Thiên Nhãn ra. Hai người bọn họ đều là cao thủ cảnh giới Ngự, công lực cũng đã khôi phục, dùng thiên nhãn vừa nhìn, chữ viết phía trên lập tức không chỗ ẩn trốn. Hai người đồng thời kinh hãi, bởi vì trên trang cuối cùng của bí tịch Bắc Minh Thần Công rõ ràng viết năm chữ lớn “Bắc Minh Trùng Sinh pháp”. - Trời ơi, thì ra Bắc Minh Thần Công có thể trùng sinh lợi hại như vậy. - Nếu học được môn võ công này, không phải có thể vĩnh viễn bất tử sao? - Còn có thể thanh xuân vĩnh trú. Không thấy Nguyên Chân mấy ngày nay, tối nào cũng..., ôi chao không nói nữa, mắc cỡ chết người. Hai người tò mò nhìn xem, trong lòng cũng có chút động lòng. Ngay vào lúc này, Hoắc Nguyên Chân ôm Nhiễm Đông Dạ đang hoài thai trong bụng từ trong khoang thuyền đi ra, cười hắc hắc nói với hai nàng: - Gần đây vi phu ta đang nghiên cứu một đề tài đỉnh cao, đó chính là làm cho nữ tử cũng có thể tu luyện Bắc Minh Thần Công, cứ như vậy, sau này người nhà chúng ta có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ rồi. Hai người Đông Phương Tình nhìn lén bị phát hiện, đều có chút ngượng ngùng, thẹn thùng để sách xuống, Đông Phương Tình nói: - Sống lâu như vậy làm gì, vậy chẳng phải là thành lão yêu quái. - Ôi, cũng không thể nói như vậy, cuộc sống tương lai tự nhiên có chỗ đặc sắc của tương lai, ta không nói với các nàng nữa. Đợi qua mấy trăm mấy ngàn năm sau, trong kinh thành sẽ cử hành một cuộc thế vận hội thể thao được toàn thế giới chú ý, đến lúc đó chúng ta cùng đi xem lễ khai mạc - Thế vận hội gì, chúng ta cũng chưa từng nghe qua. - Chưa từng nghe qua cũng không quan hệ, tối hôm nay tất cả đến phòng của ta, chúng ta ở cùng một chỗ, mọi người muốn nghe cái gì cũng không cần lén lén lút lút. Hai người nhất thời thẹn thùng đỏ mặt, hoảng hốt tránh né. Nhìn thế tử như hoa trước mắt, ngón trỏ Hoắc Nguyên Chân đại động, bèn ném gánh nặng trong tay qua một bên, muốn xông lên chiếm tiện nghi. Vừa mới ném thứ trong tay đi, đột nhiên lỗ tai đau đớn. Nhiễm Đông Dạ hung tợn kéo lỗ tai của Hoắc Nguyên Chân: - Giỏi cho Hoắc Nguyên Chân người, thậm chí ngay cả con trai ngươi cũng không cần phải không. Nếu không phải ta thân thủ tốt, lần này đã bị người làm ngã rồi. Sau đó nàng nhìn về phía Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình: - Hai xú nha đầu các ngươi, vi sư đã cùng các ngươi chung một phu quân, ta đã mang thai rồi, các ngươi cũng không biết nhường sư phụ một chút, có phải đòi đánh hay không. Nhiễm nữ hiệp thiên hạ vô địch một tay kéo lê tai của trượng phu, vừa phóng về phía hai đệ tử. Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình cười duyên tránh né, trên thuyền hoa nhất thời oanh oanh yến yến, náo nhiệt vô cùng. TRỌN BỘ. Mời các bạn đón đọc Phương Trượng của tác giả Hắc Thổ Mạo Thanh Yên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sự Báo Thù của Bảy - Pittacus Lore
Sau những diễn biến ở cuối tập trước, giờ đây các Garde đang bị chia tách, không chỗ quay về, không thể liên lạc được với nhau. Tuy vậy giờ đây, mục tiêu vẫn còn đó: đánh bại Setrakus Ra và chủng tộc hiếu chiến Mogadorian của hắn. Liệu họ sẽ tiếp tục mục tiêu đó như thế nào? Họ có còn gặp lại nhau nữa hay không? Liệu Số Năm có thực sự là kẻ xấu sau tất cả những gì hắn đã làm? Hãy cùng theo dõi cuốn sách để biết thêm chi tiết! Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus​. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:    1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lories (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) *** Cơn ác mộng đã kết thúc. Khi tôi mở mắt ra, chẳng có gì ngoài bóng tối. Tôi đang nằm trên giường, mà tôi có thể nói, không phải là của tôi. Nệm rất to, bằng cách nào đó có thể cong theo cơ thể của tôi, và trong một khoảnh khắc, tôi tự hỏi liệu có phải bạn bè mình đã chuyển tôi đến một trong những chiếc giường lớn hơn trong căn hộ sang trọng của Chín. Tôi vươn chân và cánh tay của mình ra xa nhưng vẫn không thế với tới cạnh giường. Cái chăn trên người tôi trơn hơn là mềm, gần giống như một miếng nhựa, và nó tỏa nhiệt. Không chỉ là nhiệt, tôi nhận ra, mà còn là một dạng rung động ổn định làm dịu cơ bắp đau nhức của tôi. Tôi đã bất tỉnh bao lâu rồi, và tôi đang ở nơi quái quỷ nào đây? Tôi cố gắng nhớ những gì đã xảy ra, nhưng tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến là hình ảnh cuối cùng trong giấc mơ của mình. Tôi cảm thấy như đã ở trong cơn ác mộng đó nhiều ngày. Tôi vẫn có thể ngửi thấy mùi cao su cháy khét lẹt của Washington, D.C. Những đám mây mù đầy khắp thành phố, một lời nhắc nhở về trận đánh đã diễn ra ở đó. Hoặc trận đánh sẽ được đánh ở đó, nếu viễn ảnh mà tôi mơ thấy thực sự trở thành hiện thực. Các viễn ảnh. Có phải chúng là một phần của Biệt năng mới? Không ai trong số những người khác có Biệt năng làm họ chấn thương tâm lí vào buổi sáng. Liệu chúng có phải là những lời tiên tri? Những lời đe dọa từ Setrakus Ra, như những giấc mơ của John và Tám đã từng có? Chúng có phải là những lời cảnh báo không? Bất kể chúng là gì, tôi ước chúng sẽ dừng lại. ... Mời các bạn đón đọc Sự Báo Thù của Bảy của tác giả Pittacus Lore.
Nguyên Tôn - Thiên Tàm Thổ Đậu
Ta có một cái Huyền Hoàng khí, có thể thôn Thiên Địa Nhật Nguyệt Tinh. Truyện có lối viết văn vui vẻ, miêu tả cảnh chiến đấu rất có thần, khá cuốn hút. Tình tiết: có cao trào, bí cảnh, động thiên. Chu Nguyên thuộc kiểu nam chính đánh 10 trận thì thắng 8, 9 trận, càng đánh càng nhanh lên cảnh giới. Nhân vật: hài hước, có cá tính riêng. Nhưng tác giả vẫn giữ nguyên kiểu nhân vật rất thuần nguyên, đó là chính là chính, mà tà là tà, không có đấu tranh nội tâm nhiều. Cảm nhận: truyện hay, tình tiết nhanh, không quá dài dòng. Truyện sẽ là 1 nam chính yêu duy nhất 1 nữ tử, vì Yêu Yêu quá dữ, cộng thêm đồng minh Thôn Thôn bên cạnh nữa., Chu Nguyên chạy đường nào. Điểm đánh giá: 8/10 sao. *** Chu Nguyên là thế tử của Đại Chu. Ngay vào lúc hắn chào đời, trên trời có dị tượng, tử khí xuất hiện, có long khí quấn thân, tiếng rồng ngâm vang trời, chính là thánh long khí tượng. Chu Nguyên bởi vì bị cướp đi thánh long khí vận, khiên cho thánh long đã bị phá đi phần gốc rễ, bát mạch trời sinh cũng biến mất, mãi cho tới hôm nay bát mạch cũng không hề xuất hiện, tu hành chi lộ đầy gian nan. *** Tại một nơi nào đó Lúc này trong nội điện đèn đuốc sáng rực, vàng son lộng lẫy, khí thế uy nghiêm, đèn trường minh thiêu đốt, tại trung tâm ngọn đèn thiêu đốt một viên đá xanh, khói xanh lượn lờ bay quanh quẩn trong điện. Đó là Thanh Đàn Thạch, khi bốc cháy sẽ phóng xuất ra dị hương, có hiệu quả ngưng thần tĩnh tâm, là đồ vật tu luyện thiết yếu, bất quá giá cả vật này không thấp, có thể làm làm nhiên liệu sử dụng, đủ để chứng minh chủ nhân nơi đây rất có địa vị. Trong nội điện, một nam tử trung niên trên thân mang bào phục màu vàng sáng đứng chắp tay, khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt uy nghiêm, hiển nhiên sống ở vị trí cao lâu năm, người ẩn ẩn toát ra khí tức giống như viêm lôi, âm thanh trầm thấp tiếng oanh minh. Nhưng nếu nhìn kỹ thì ta sẽ phát hiện người nam tử này đã mất đi một cánh tay. ... *** Bối cảnh trong truyện Nguyên Tôn: Trên Thương Mang Đại Lục, vốn tồn tại vô số vương triều lớn nhỏ, có một vương triều cực kỳ nhỏ bé, chỉ là một tiểu quốc nghèo nàn là Đại Chu vương triều. Vốn dĩ trước đó cũng là một đại quốc nguy nga, được các chư quốc ngưỡng mộ, uy chấn bốn phương. Thế nhưng, thời gian hưng thịnh chưa được bao lâu thì đã bị Vũ gia ám toán, tính toán lúc nam chính – Chu Nguyên ra đời, âm mưu thôn phệ số mệnh, Long khí của Chu nguyên, cũng chính là số mệnh vương triều Đại Chu. Tất cả chỉ vì một lời tiên đoán: Mãng tước nuốt rồng, Đại Vũ tất hưng! Vũ vương cướp đi khí vận Chu Nguyên, chuyển qua cho con cái của hắn. Từ đó, Đại Vũ có được long phượng bảo hộ, quốc vận thịnh vượng, tất cả sự hưng thịnh mà Đại Vũ vương triều có được, đều nhờ khí vận đã cướp của Chu Nguyên. Khi thánh long khí vận, bị mãng tước chi mệnh cưỡng chế cướp đi, tất nhiên sẽ sinh ra oán khí mãnh liệt, Vũ vương cố ý phong ấn oán khí này trong cơ thể Chu Nguyên, tạo thành oán long độc, nó sẽ nuốt chửng lấy tinh huyết của hắn, không ngừng lớn mạnh, mãi cho tới một ngày nào đó nó trưởng thành bạo phát, sẽ triệt để nuốt chứng hết sinh cơ của người đó. Diễn biến tiếp theo của truyện là Chu Nguyên, nhờ có đại cơ duyên từ Yêu Yêu cùng với sự nỗ lực tu luyện của mình trở thành Nguyên Sư. Trả thù cho cha mẹ, giành lại được thánh long khí vận, đánh bại kẻ thù đã được chú định từ khi sinh ra. Sau đó tìm ra được mục đích cao cả hơn, trở thành cường giả nắm giữ lực lượng mạnh nhất trong thiên địa này. Nam chính: Chu Nguyên là thế tử của Đại Chu. Ngay vào lúc hắn chào đời, trên trời có dị tượng, tử khí xuất hiện, có long khí quấn thân, tiếng rồng ngâm vang trời, chính là thánh long khí tượng. Chu Nguyên bởi vì bị cướp đi thánh long khí vận, khiên cho thánh long đã bị phá đi phần gốc rễ, bát mạch trời sinh cũng biến mất, mãi cho tới hôm nay bát mạch cũng không hề xuất hiện, tu hành chi lộ đầy gian nan. Nữ chính: Yêu Yêu thần bí. Trong truyện vẫn chưa nhắc đến thân thế hay tên thật của Yêu Yêu, chỉ biết đây là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp, hay ôm sủng vật Thôn Thôn, có trình độ nguyên văn thượng thừa. Tính tình Yêu Yêu cực kỳ thanh cao lãnh đạm, hiếm khi nở nụ cười, lại là con sâu rượu chính hiệu. Đồng thời sở hữu sắc đẹp hoạ thuỷ hồng nhan. Yêu yêu là nữ chính nhưng lại được miêu tả nổi bật hơn cả Chu Nguyên, theo đánh giá Nam chính nhà ta chắc chắn sẽ thành soái ca sợ vợ rồi. Khả năng Yêu Yêu là trùm cuối rất lớn, hơn nữa Chu Nguyên lại bị Yêu Yêu dại dỗ từ thuở bơ vơ thế này, thật sự quan ngại sâu sắc cho main quá. Yêu Thú: Thôn Thôn ham ăn. Là một linh thú cường đại, tính cách bá đạo ẩn trong hình dáng dễ thương. Các đạo hữu đọc truyện tranh sẽ thấy Yêu yêu ôm Thôn Thôn cực kỳ đáng yêu. Trong truyện nhiều lúc thấy Thôn Thôn thật là thê thảm. Ở bên cạnh, vừa làm chân sai vặt vừa làm bảo kê cho Chu Nguyên, lúc chiến đấu lúc nào cũng bị lôi ra cùng, lâu lâu mới được đãi ăn một chầu. Khi giành được bảo vật thì chả khi nào được giữ, toàn bị Yêu Yêu tịch thu tặng cho Chu Nguyên. Lâu lâu còn bị lấy máu để Chu Nguyên tu luyện nữa chứ. Thật là quá thảm đi mà. Cảnh giới trong truyện Nguyên Tôn: Hiện tại chỉ mới tổng hợp những cảnh giới đầu Khai Mạch cảnh – Dưỡng Khí Cảnh – Thiên Quan Cảnh – Thái Sơ Cảnh – Thần Phủ Cảnh – Thiên Dương Cảnh – Nguyên Anh Cảnh – Pháp Vực Cảnh – Thánh Giả Cảnh. Trong nguyên tôn, mọi cảnh giới tu hành đều liên quan đến “nguyên”. Bằng cách tu luyện Nguyên lực, Nguyên khí, Nguyên Văn. Tu luyện nguyên văn: là lấy thần hồn làm vật dẫn, sau đó hội tụ hồn lực ở ngòi bút, phác họa ra nguyên văn. Mỗi một bút vẽ ra, đều phải dùng thần hồn làm mực, cho nên nguyên văn được khắc họa ra mới có thể dẫn động nguyên khí thiên địa. Lúc vẽ nguyên văn, cần phải tĩnh tâm, không được có một chút tạp niệm nào. Cầm bút nguyên văn trong tay, biến nó trở thành một bộ phận trên người, như thế mới có thể khiến cho thần hồn tụ lại nơi ngòi bút, khiến cho bút theo tâm mà động, liền mạch lưu loát. Đánh giá: Truyện có lối viết văn vui vẻ, miêu tả cảnh chiến đấu rất có thần, khá cuốn hút. Tình tiết: có cao trào, bí cảnh, động thiên. Chu Nguyên thuộc kiểu nam chính đánh 10 trận thì thắng 8, 9 trận, càng đánh càng nhanh lên cảnh giới. Nhân vật: hài hước, có cá tính riêng. Nhưng tác giả vẫn giữ nguyên kiểu nhân vật rất thuần nguyên, đó là chính là chính, mà tà là tà, không có đấu tranh nội tâm nhiều. Cảm nhận: truyện hay, tình tiết nhanh, không quá dài dòng. Truyện sẽ là 1 nam chính yêu duy nhất 1 nữ tử, vì Yêu Yêu quá dữ, cộng thêm đồng minh Thôn Thôn bên cạnh nữa., Chu Nguyên chạy đường nào. Điểm đánh giá: 8/10 sao. Phong Vân! Mời các bạn đón đọc Nguyên Tôn của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu.
Huyền Thiên Hồn Tôn - Ám Ma Sư
Tiêu Dao Hồn Hoàng - Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực. Trăm năm sau hắn trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền là một học viên Tinh Huyền học viện trong Lưu Vân quốc, hắn từ một người thường xuyên bị bắt nạt, bị người khác trào phúng là phế võ hồn, tử mạch đến trở thành kẻ có được tam sinh vũ hồn nghịch thiên trong truyền thuyết, hắn bắt đầu lữ trình chinh phục đại lục. Thiên Huyền đại lục lấy linh hải độc tôn. Cường giả cô đọng võ hồn thành Cửu Thiên Võ Đế, du chín tầng trời, thăm thần hải, thân mang võ công tuyệt thế, quân lâm thiên hạ. Ba vạn năm trước, Bá Thiên Hùng Chủ sinh ra Hắc Long Võ Hồn, luyện cửu phẩm hắc long, thành Vô Thượng Võ Đế, bá khí thiên hạ, càn quét thiên quân, thống nhất Vô Tận Hải, xưng tôn trên biển. Một vạn năm trước Thiên Linh Lão Nhân ngưng Linh Hải Võ Hồn, linh hải không cạn thì huyền khí không diệt, sáng lập Lăng Thiên tông, ngạo thị quần hùng, độc tôn một phương. Năm ngàn năm trước Hiên Viên Đại Đế chưởng Xích Nguyệt Võ Hồn, đối với kẻ địch như huyết nguyệt giáng lâm, xác trải trăm vạn dặm, dựng lên Xích Nguyệt đế quốc, xưng hùng đại lục. Ba ngàn năm trước Lăng Ba Nữ Đế hóa Tiên lăng Võ Hồn, Tiên lăng cửu phẩm, siêu phàm nhập thánh, lập Phiêu Miểu cung, bao trùm tuyệt đỉnh. Hiện nay trên đại lục có đế quốc, tông môn, gia tộc, học viện, các thế lực nổi lên, quần hùng cùng tiến trình diễn các cuộc sử thi hùng hồn. Một siêu phẩm nữa của tác giả Ám Ma Sư sau thành công của Dược Thần và Võ Đạo Đan Tôn *** Chẳng qua nếu làm vậy thì tốc độ rất chậm, bản thân hắn khởi điểm đã trễ hơn người khác rất nhiều, nếu như còn làm theo cách đó thì dù có thiên phú cao hơn nữa thì thành tựu tương lai e là cũng chỉ có hạn mà thôi. Hôm nay hắn đã đạt tới cảnh giới nhị mạch đỉnh phong rồi, đúng lúc có thể lợi dụng lục mạch huyền khí của Phượng Nhu Y để giúp bản thân trùng kích cảnh giới tam mạch. Nghĩ là làm. Quá trình đối luyện tiếp theo, Diệp Huyền ngoại trừ lợi dụng huyền khí của Phượng Nhu Y để củng cố cảnh giới của mình ra, còn dựa vào huyền khí của Phượng Nhu Y chậm rãi trùng kích đạo huyền mạch thứ ba của bản thân. Ầm ầm ầm! Lục mạch huyền khí cường đại dưới sự dẫn dắt của hắn đánh thẳng vào mạch bích kiên cố như thác dữ. Nếu như hành động này của Diệp Huyền bị người ta biết được thì sợ là toàn bộ đại lục đều sẽ kinh hãi không thôi, lợi dụng huyền khí của người khác để giúp mình trùng kích cảnh giới, việc này cũng giống như đi dây trên vực cao vạn trượng vậy, sẩy một bước là hối hận ngàn thu, một khi không khống chế tốt, nhẹ thì kinh mạch bị tổn hại, bản thân bị trọng thương, nặng thì kinh mạch đứt đoạn, thổ huyết mà chết. Từng hồi từng hồi đối luyện, mạch bích kiên cố của Diệp Huyền rốt cuộc cũng có chút lơi lỏng, bất quá cách triệt để trùng phá vẫn cứ thiếu một chút gì đó. - Xem ra mấy chiêu này vẫn chưa đủ. Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào Phượng Nhu Y, cố ý bĩu bĩu môi, thấp giọng thì thào: - Lẽ nào thực lực của người giỏi nhất của trung cấp ban cũng chỉ tới vậy thôi sao? ... Mời các bạn đón đọc Huyền Thiên Hồn Tôn của tác giả Ám Ma Sư.
Cửu Ấn Thần Hoàng - Nhất Tê Sinh Kê
Tế ấn, mỗi người chỉ có thể thức tỉnh một cái. Mà hắn lại thức tỉnh ra cửu cái thần bí nhất tế ấn! Âm kiếm, khắp thiên hạ cận tồn chín chuôi mạnh nhất Hồn khí. Mà hắn lại có được chín chuôi âm kiếm trong cường đại nhất một thanh! Hắn có được vô hạn hồn lực hồn nguyên thân thể! Vạn năm trước Vạn Thú chi chủ là hắn ấn trong Hồn thú! Hắn muốn mở ra cửu ấn huyết mạch! Tập hợp đủ Cửu Âm thần kiếm! Chôn vùi Ma tộc! Nhất thống thiên hạ! Hắn là trùng sinh tự Dị Giới đại lục Thần Hoàng, hắn gọi Giang Ly! *** "Tình Nhi, còn nhớ rõ chúng ta lúc trước lần thứ nhất gặp nhau sao?" Giang Ly quay đầu đối với bên người Hạ Tình Nhi cười nói. Hạ Tình Nhi nghe vậy, lập tức tựa hồ lâm vào nào đó nhớ lại, theo khóe miệng nàng ngọt ngào dáng tươi cười đến xem, nhất định là cái cực kỳ ngọt ngào nhớ lại. "Đương nhiên nhớ rõ a! Khi đó ta. . ." Hạ Tình Nhi cảm xúc vừa vặn, đang muốn cùng Giang Ly cùng nhau nhớ lại lúc trước mỹ hảo, bên tai lại truyền đến rất sát phong cảnh một tiếng la lên. "Lão Đại! Ngươi mau tới bình luận phân xử, lão Phong hắn lại còn nói hắn trở thành Thần Vương cùng ngươi không quan hệ! Thằng này thái không có lương tâm rồi!" Bàn Tử đang cùng lại kể ra Phong Tiêu Tiêu tội danh, lại đột nhiên trông thấy Hạ Tình Nhi hung ác ánh mắt, lập tức toàn thân thịt mỡ run lên! "A! ! ! Lão Phong! Chúng ta thù mới lâu thù về sau lại tính toán, chạy mau a!" ... Mời các bạn đón đọc Cửu Ấn Thần Hoàng của tác giả Nhất Tê Sinh Kê.