Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Thương Thi Yêu

Chú ý: Truyện này siêu ngược, ngược thân, ngược tâm. Nàng xinh đẹp có nụ cười tỏa nắng đã len lỏi vào trái tim của hắn, nàng gọi hắn là " ca ca", một cuộc sống nội tâm từ lâu nay đã có người chia sẻ.  Những biến cố khó khăn ập đến, hắn bị giam cầm vào nhà lao, liệu tình yêu giữa hai người có giúp họ vượt qua được.. *** Review : Dạ Vũ - davu308blog.wordpress.com Lâu nay Nhất Độ Quân Hoa luôn vang danh là mẹ kế, ai muốn nhảy hố của bả thì xác định phải có một trái tim mạnh mẽ làm bằng sắt đồng thiếc…, chứ bằng sứ dễ vỡ thì khó có thể lành lặn sống sót qua được những màn ngược tâm ngược thân mà bả viết ra. Biết vậy nên trước khi đọc truyện này, mình cũng hạ quyết tâm lớn và hít một hơi sâu rồi, vừa mở văn án ra tác giả lại bồi thêm một câu “cực độ ngược thân ngược tâm” (khóc không ra nước mắt >.<). Thế là mình ngồi nghiêm chỉnh, chờ đợi một hồi gió tanh mưa máu dội xuống. Nhưng, phải nói sao nhỉ? Đọc đến những dòng cuối truyện, có rất nhiều cảm xúc hỗn tạp trong lòng mình, xót xa có, đau tim cũng có, nhưng nhiều hơn hết hình như là “hụt hẫng”. Cái yếu tố “ngược” rõ ràng rất dã man, mình cảm giác cả nam và nữ chính đều đang quằn quại trong sự sắp đặt của tác giả vậy, nhưng cái sự “quằn quại” ấy không “chạm” được đến mình, nghĩa là mình thấy được, nhưng không cảm được nhiều. Cái này không biết là do không hợp gu hay là do yếu tố nào khác. Nói về văn phong, mình vẫn luôn hài lòng về phong cách của tác giả này, ngắn gọn súc tích, không lan man dông dài mà đi thẳng vào kể truyện chính. Rất tốt, đó chính là lý do hầu như tác phẩm nào của má Nhất mình cũng có thể đọc một mạch không nản, không ngừng nghỉ. Đương nhiên “Tình thương thi yêu” không nằm ngoài điều này, thậm chí còn “vượt quá” điều này. “Vượt quá” nghĩa là sao, nghĩa là theo mình thấy, tác giả gần như là “xộc” thẳng vào kể truyện vậy. Có nhiều đoạn chuyển cảnh, nói chuyển là chuyển, không dẫn dắt chút nào. Việc này điểm tốt là khiến mình không bị sốt ruột khi theo dõi truyện, điểm xấu là khiến truyện bị khô đi, có phần rời rạc. Mình cả gan cho rằng, chính vì tác giả lược bớt nhiều, kể quá nhanh, mạch truyện như ngựa phi khiến cho cảm xúc không được đào sâu, dẫn đến việc nam nữ chính thì bị ngược, còn mình thì không bị ngược @@ Nói thì nói vậy nhưng mình vẫn thích lối kể chuyện súc tích hơn là lê thê dài dòng, chỉ mong má Nhất ơi đừng quá súc tích như vậy nhe! ^^ Mình vẫn luôn tin tưởng vào tài năng của Nhất Độ Quân Hoa bởi đây là một trong số ít những cái tên có thể bảo chứng được nội dung của tác phẩm. Tuy nhiên tác giả này nhiều khi cũng khiến mình phát khiếp, lời văn mạnh bạo, có thể viết ra những tình tiết mà không phải tác giả nào cũng dám viết, có thể xây dựng nên hình tượng nhân vật mà không tác giả nào cũng cả gan dám xây dựng. Mộ Dung Viêm (Phế hậu tướng quân) hay Mộ Dung Lệ (Đông phong ác) là điển hình, hai nam chính này có tính cách khác nhau, nhưng có một điểm chung là khiến độc giả chia làm 2 phe: 1 phe cảm thấy thương tình thay 2 anh, 1 phe lại ghét cay ghét đắng vì không thể chấp nhận nổi hành động làm tổn thương nữ chính của họ. Mà Nam Cung Ngạo trong “Tình thương thi yêu” cũng thuộc dạng nhân vật như vậy. _ _ _ _ _ Nam Cung Ngạo là một đấng nam nhi nuôi chí lớn, từ nhỏ đã mong có được chỗ đứng trong thiên hạ. Hắn cao ngạo lãnh đạm, dường như không có thứ gì trong thiên hạ khiến hắn mảy may chú ý tới. Sự xuất hiện của Ly Nhi – một thi yêu mang điềm xấu – khiến hắn trở nên “có tình”. Lần đầu tiên hắn vì một nữ nhân mà muốn từ bỏ tất cả, suýt đánh mất lý tưởng lớn lao của mình để cùng nàng sống vui vẻ. Thế nhưng hắn vẫn là Nam Cung Ngạo, một kẻ vốn máu lạnh từ trong tâm, hắn cho rằng anh hùng nào mà chẳng một lần rơi vào giấc mộng nữ nhi tình trường, khác biệt ở chỗ tỉnh mộng sớm hay muộn mà thôi. Vậy là hắn chủ động dập tắt lửa tình, tiếp tục luyện Băng Tâm Liệt Hỏa, một thứ tà pháp có thể khiến hắn duyệt tình tuyệt ái. Từ lúc quen biết nhau, hắn hai lần hại chết đứa con của nàng và hắn: một lần đấm vào bụng nàng khiến nàng sảy thai, một lần mặc kệ người ta thiêu chết đứa bé. Hắn hai lần muốn thiêu nàng, nhưng cũng hơn hai lần đón nàng trở về bên mình. Mỗi khi ở bên nàng hắn sẽ bị Băng Tâm Liệt Hỏa phản phệ, dù đau đến lạnh người nhưng vẫn cố chấp muốn ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào trong lòng. Nhưng nàng là một thi yêu, là một yêu quái hút dương khí và óc người để sống, cho nên có quá nhiều bất đắc dĩ quấn lấy hắn. Hắn không còn cách nào khác trơ mắt nhìn nàng bị thiêu cho đến chết, sau đó quay người rời đi, chỉ có điều tay nắm chặt thành quyền, lòng đau đến lợi hại. Nỗi đau này đi theo hắn suốt nhiều năm về sau, cái tên Ly Nhi là điều cấm kỵ đối với hắn. Đến một ngày kia Hoàng đế tặng cho hắn một lễ phẩm, một quan tài bằng vàng cùng Ly Nhi đang an nhiên nằm trong. Nàng sống lại, cùng hắn xây dựng một cuộc sống hạnh phúc. _ _ _ _ _ Nữ chính Ly Nhi mình không có nhận xét gì nhiều, bởi nàng là thi yêu, phần lớn thời gian xuất hiện trong truyện đều là ngồi ngây ngô trì độn, chả nhớ gì cũng chả biết gì. Hành động nàng làm hầu như chỉ có: phản kháng yếu ớt với những nam nhân muốn tra tấn/cường bạo nàng; và ngoan ngoãn làm nũng/làm tình với Nam Cung Ngạo >.< Điểm nổi bật nhất của nàng là trở thành người “ăn đủ” những màn ngược tâm ngược thân, chung tình và trong mắt chỉ có một mình nam chính. Nói chung nữ chính bánh bèo nhưng mình lại không thấy ghét, chỉ thấy đáng thương. Về nam chính Nam Cung Ngạo, mình cũng không biết nên yêu hay nên ghét nữa. Đối với một người có tính cách máu lạnh như Nam Cung Ngạo thì việc yêu một người như vậy là quá dễ dàng, quá nhanh quá nguy hiểm. Phần lớn thời gian ở cùng nàng đều là chịch chịch và chịch >.< cảm giác như tình yêu này dựa trên skinship vậy á. Hắn được một điểm cộng là khi nhận ra đã yêu nàng thì sủng vô bờ bến, thâm tình một cách bất ngờ. Ly Nhi vì nghe lời xui dại của mẹ Nam Cung Ngạo mà muốn rời xa hắn, tính cách nàng đơn giản nên chỉ nghĩ ra được chiêu trò rất trẻ con như là cố tình để hắn “bắt gian tại trận” nàng với người đàn ông khác (đây chính là kiểu ngược cẩu huyết trong truyền thuyết đây mà). Nhưng may thay Nam Cung Ngạo sáng suốt không bị mắc lừa, thành công tránh được một xô máu cún dội vào người. Đáng khen! Mặc dù Nam Cung Ngạo rất yêu và đau đớn khi mất đi Ly Nhi, nhưng vẫn không thể phủ nhận hắn là người đã tạo ra mọi đau thương cho Ly Nhi, giết người nuôi dưỡng nàng rồi cướp nàng về, giết con nàng, giết nàng, tất cả những gì hắn làm đều khiến hắn không xứng đáng có được hạnh phúc. Vì có kết SE và ngoại truyện HE, nên ai muốn ngược nam, muốn nhìn hắn đau khổ dằn vặt suốt đời thì nên bỏ qua 2 cái phiên ngoại. Riêng mình thấy ngoại truyện HE cũng không có gì là không tốt. Dù sao Ly Nhi đã đau khổ quá nhiều, mà một thi yêu đơn thuần như nàng thì biết hận ai được chứ, bởi vậy thiết nghĩ được trở về bên Nam Cung Ngạo âu cũng là điều nàng mong muốn. P/s: Dạo này tự dưng không hiểu lấy đâu ra cảm hứng, viết review dài kinh khủng @@ Trên đây chỉ là suy nghĩ chủ quan của mình về tác phẩm này, ban đầu cũng chỉ định viết đôi lời nhận xét ngắn ngắn thôi, cũng không định chê bai gì cả, ai ngờ cứ viết, viết viết lại thành ra dài ngoằng ngoẵng thế này, lại còn giống như đang ném đá vậy >.< Hic, mình không có ý ném đá truyện của má Nhất đâu mà, ngàn sai vạn sai đều là cái bàn phím sai ^^ *** Đêm, ánh trăng mờ ảo như sương. Kiếm Tự Hồn hai tay gối trên đầu, nằm ngửa trên chiếc giường nhỏ, nhìn ra màn sương màu tím nhạt ngoài cửa sổ, không làm sao ngủ được. Cạch một tiếng, cửa gỗ bị đẩy ra, sau đó cái người mà luôn phảng phất trong đầu hắn thong thả đi vào. Dưới ánh trăng liếc mắt nhìn một cái, có lẽ ấn ký trên trán nàng sẽ làm cho người ta giật mình kinh hãi, nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện vẻ xinh đẹp yêu mị toát ra mạnh mẽ từ thân thể nàng. Kiếm Tự Hồn không nói lời nào, nhắm mắt lại giả ngủ, một lát sau liền cảm giác có người như cá trạch rúc vào lòng mình, mà hắn lại không tự giác vươn tay, mặc cho tay phải bên kia vẫn nắm Kiếm Thần, tay còn lại vuốt ve mái tóc đen mềm như tơ. Bàn tay thô ráp vân vê vài sợi tóc, mùi hương mê ly thoang thoảng tràn vào mũi. Chỉ một lát sau, người trong lòng đã ngủ thật say. Kiếm Tự Hồn lúc này mới hơi hơi cúi đầu nhìn xuống mỹ nhân ở trong lòng, khuôn mặt gần như trong suốt, hai mắt khép hờ, hàng lông mi dài che lấp đôi mắt màu nâu, ánh sáng chiếu lên mi hắt xuống mí mắt bóng đen nhàn nhạt, cái mũi xinh xắn, môi phấn hồng nở nang, chớp mắt một cái, trái tim vốn đã tĩnh lặng nhiều năm vậy mà bỗng nổi lên một tia dục vọng. Hắn cúi xuống gần hơn, gần như muốn hôn lên gương mặt phấn nộn kia, đột nhiên lại bị hành động của mình làm cho kinh sợ, bây giờ Kiếm Tự Hồn mới phát hiện người nằm trong lòng vốn đã không còn là đứa trẻ năm nào nữa rồi. Ngoài cửa sổ, gió thổi qua biển sương màu tím, xào xạc rung động, người trong lòng hình như có chút lạnh, lại lùi vào trong ngực hắn một chút. Kiếm Tự Hồn theo bản năng siết chặt vòng tay ôm nàng, dưới ánh trăng, trên dung nhan khuynh quốc kia là một đóa hoa được vẽ kéo dài từ trán xuống má phải, bàn tay thô ráp mơn trớn ấn ký giống như giọt nước rơi xuống, đột nhiên nhớ đến thi yêu, nếu không phải có ấn ký này, nàng và những mỹ nhân bình thường khác có gì khác nhau đâu? Mời các bạn đón đọc Tình Thương Thi Yêu của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chuyện Ma Quái Ở Bênh Viện Đồng Hoa - Nam Lang Yếu Giảm Phì
Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa (Đồng hoa trung lộ tư nhân hiệp tế bệnh viện quái đàm) Thông tin:   Tên truyện: Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa Tác giả : Nam Lang Yếu Giảm Phì/ 南琅要减肥 Thể loại:  Đam mỹ, Hiện đại, Kinh dị, Văn học phương Đông Edit:  Y Vũ Minh, Mị Ảnh   Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: superruaham.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung:   Thành thị nào cũng có tội ác cùng chú oán, chúng nó tập hợp lại, và nơi đó được gọi là “huyệt”. Nếu lỡ bước vào nơi này, không có khả năng hóa giải, chỉ có thể trốn thoát. Hai người nam nhân bình thường tự nhiên lại rơi vào khu nhà của một bệnh viện, dựa vào đèn pin, một quyển sổ được ghi chép những lần chạy trốn và tìm kiếm manh mối, hiềm nghi có, kinh sợ có, tìm ra lời giải có, ngụy trinh thám có. Một chút sợ hãi một chút hài hước chỉ có hai nam nhân liếc mắt đưa tình …… là không có. Mở ra những bí mật được cất giấu, hai nhân vật cùng trốn chạy lâu ngày sinh tình cảm, tác giả vô lực ngăn cản a.              
Long Hồn - Hoàng Thành U Hỏa
  Bánh Tiêu: Truyện này có văn án nhưng ta thấy không hay mà lại rất ít nên ta mạo muội dịch chút bình luận trên mạng để mọi người hiểu thêm về truyện này. Trùng: Tác phẩm này viết rất tốt, tiểu thuyết trộm mộ tổng hợp rất nhiều tư liệu, những thông tin trong nội dung câu chuyện chuẩn xác không sai sót, tình tiết rất thoải mái phập phồng, trung gian xen kẽ nhưng tình huống đùa giỡn vui cười của nhân vật để giảm bớt tâm tình khẩn trương, phong phú mà đặc sắc. Trước tiên nói Vô Tranh và Khiêm Tử đi, hai người bọn họ không cách nào tách ra. Vô Tranh là một người rất đáng yêu, tên cơ hồ hoàn toàn trái ngược tính cách trong nữ vương táo bạo mang theo ôn nhu. Mặc dù ta còn chưa rõ Vô Tranh tại sao bắt đầu yêu Khiêm Tử, nhưng có lẽ là sự hấp dẫn giữa những kẻ mạnh. Khiêm Tử là cường hãn đến thế, nhưng đối đãi với Vô Tranh ôn nhu, ra vẻ lạnh lùng vô tình thực tế nội tâm đơn thuần chấp nhất, ít nói mà lại thông minh. Các loại nhân tố cùng đối nghịch. Khiêm Tử là một người rất cường đại, thiện võ, thông thạo các loại vũ khí, giống như vũ khí giết người siêu cấp có thể hành tẩu. Cảm giác có thể một người tiêu diệt 10 vạn âm binh. . . . . Mãnh Quỷ Hệ Liệt gồm có: Long Hồn Quỷ Tế Cổ Thuật Phong Quỷ
Vòng Bảy Người - Thanh khâu
Chữ trong ngoặc màu đen là của tác giả, màu tím nhạt là chú thích của ta *** Đây là một câu chuyện liên quan đến sự cam kết, người trong truyện không phải nhân vật hư cấu, người đang đọc đây cũng là nhân vật trong truyện, anh không phải người đứng ngoài cuộc, mà là kẻ cùng tham gia. Ngay khi anh phát hiện quyển sách này, anh đã bước vào thế giới trong sách. Chớ kinh ngạc, cũng đừng hoài nghi. Bởi vì anh sẽ nhận ra cuộc sống của mình chính là một phần của cuốn tiểu thuyết. Đây là thế giới thuộc về anh, một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và câu trả lời.Tôi, chính là tác giả. Tôi tồn tại trong cuộc sống hiện thực, nhưng đồng thời cũng hiện hữu trong câu chuyện này. Là tôi để anh nhìn thấy cuốn sách này. Tôi là trung gian, là cầu nối đưa anh bước vào thế giới sách. Cám ơn tôi đi, đồng thời cũng bắt đầu cầu nguyện là vừa. Bởi nó không còn đơn giản chỉ là một bộ tiểu thuyết. Tôi nhắc lại lần nữa: Đây là một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và niềm hy vọng. *** Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia nắng mỏng manh của mùa hè thiêu đốt, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u mù mịt. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là điểm yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn xong giấy báo ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường kiểu cũ kia, vỗ bả vai lão Triệu đang ngồi ăn điểm tâm nói: "Chú Triệu, con đi trước chỉnh lý lại giá sách một chút." Lão Triệu xem như là tam đương gia của nơi này, đại đương gia chính là viện trưởng, nhị đương gia xem như Cố Lão, còn lão Triệu bị đẩy vào vị trí thứ ba còn lại. Bất quá qua một năm nay, Chu Quyết cũng biết ông già này nếu so với hai người trước còn láu cá hơn, cùng cậu lộn xộn còn giả bộ thành thật, bằng không thì cá chạch gặp gỡ tảng băng (Bánh Tiêu: cả hai đều trơn ^^~), còn chưa chắc là đầu ai gian giảo hơn ai đâu. Lão Triệu không nhanh không chậm nhấp một ngụm trà, vui a híp mắt nói: "Được đó, vậy làm phiền cậu rồi. Đúng rồi, lần này cuối cùng đã đến một lượng lớn sách mới, tôi phỏng chừng viện trưởng nhất định là muốn đem đám sách cổ này đá bay rồi. Đến lúc lại xuất hiện một đống việc bận." ...