Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn)

Văn án:   Thẩm Huyên sau một giấc ngủ tỉnh dậy, liền nhìn thấy trước mặt đặt một tấm chi phiếu ba nghìn vạn cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn, đối diện còn có một soái ca cấm dục đang lạnh lùng nhìn chính mình.   Ở "Hào môn giả tình: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng tài", Thẩm Huyên là một nữ phụ ác độc điên cuồng, vì gả cho nam chính mà không tiếc lấy công ty của gia tộc làm tiền đặt cược, sau khi phát hiện nam chính thích nữ chính, càng là vô nhân tính, ác độc làm ra hành động bắt cóc, ám sát, tạt axit cùng một loạt thủ đoạn não tàn khác, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào kết cục thân bại danh liệt.   Nhìn đơn thỏa thuận ly hôn trước mặt, Thẩm Huyên cười lạnh một tiếng, tùy tay ném tới trước mặt người đàn ông, "Anh cho rằng tôi cần ba nghìn vạn này của anh sao? Anh định tống cổ ăn mày hả! Không có sáu nghìn vạn, anh đừng mơ tôi sẽ ký tên!"   Nam chính: "..."   Cho đến khi một chi phiếu hai trăm triệu đặt ở trước mặt cô, hai mắt Thẩm Huyên liền tỏa sáng, "Cảm ơn ông chủ Mục, chúc anh cả đời bình an hạnh phúc."   Một cây bút máy chợt ấn ở trên mặt chi phiếu, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, "Gọi ông xã."   Thẩm Huyên: "???"   Duyên trời tác hợp, nữ phụ ngọt văn. *** Kiếp trước, Thẩm Huyên chỉ có một mình trên thế giới này, những người mà cô yêu thương đều lần lượt rời xa. Khi ấy, cô dường như bơ vơ bất định. Từng ngày dài trôi qua đều là nỗi lo cơm áo gạo tiền, chưa từng có những phút giây vui vẻ ấm áp. Thẩm Huyên cô đơn và mỏi mệt.   Thế nhưng, sau một giấc ngủ dài, Thẩm Huyên lại xuyên đến một cuốn tiểu thuyết mà mình đã đọc trước kia. Đáng tiếc, cô không phải là nữ chính hào quang chói lòa, cũng không phải là một nhân vật qua đường tùy ý, mà cô chính là nữ phụ phản diện đáng ghét…   Theo nguyên tác mà Thẩm Huyên đọc được, thì nữ phụ này thầm yêu nam chính nhiều năm. Vì yêu, lại dường như bất chấp tất cả mà gây ra rất nhiều sai lầm. Cô đem công ty vào đặt cược trong cuộc hôn nhân cùng nam chính. Đáng tiếc, cho dù bản thân cô có cố gắng như thế nào thì chung quy không yêu vẫn mãi là không yêu. Huống gì trong câu chuyện này, cô chỉ là nhân vật phụ phản diện, người làm nền cho tình yêu của nam nữ chính.   Vậy nên, khi nam nữ chính gặp và bắt đầu đến với nhau, nữ phụ đã điên cuồng mà tìm mọi cách níu kéo cuộc hôn nhân vô vọng của mình cũng như ngu ngốc làm tất cả những điều xấu xa để chia cắt tình yêu của họ. Cuối cùng, cái giá mà cô phải trả chính là bi thương và kết cục rất thê thảm.   Cho nên, sau khi xuyên đến thân xác nữ phụ này, Thẩm Huyên nhất định sẽ không lặp lại con đường sai lầm đó và để cho bi kịch kia xảy ra. Nếu cuộc hôn nhân của cô đã không thể cứu vãn hay đem đến kết quả hạnh phúc, vậy thì cô việc gì phải khổ sở như vậy. Ly hôn - lấy tiền bồi thường - sống một cuộc sống vui vẻ - tìm nuôi thêm vài “tiểu thịt tươi”.   Vì thế, ngay khi gặp được người chồng trên giấy tờ của mình - Mục Đình, câu đầu tiên của Thẩm Huyên chính là đồng ý ly hôn, đòi tiền bồi thường. Cô sẽ đem tiền rời đi nơi này, sống thật tốt.   Đáng tiếc, kế hoạch ly hôn của Thẩm Huyên không diễn ra đúng như mong đợi chút nào. Bởi vì, Mục Đình đổi ý… ***   Mục Đình là một người đàn ông nạm kim cương ở thành phố này. Anh sinh ra ở gia tộc hào môn quyền thế, từ nhỏ đã được tôi luyện để trở thành một người thừa kế ưu tú và tài giỏi. Anh tuấn tú bức người, thông minh năng lực, lại nắm trong tay khối tài sản khổng lồ. Vì thế, việc anh có nhiều người để ý, thầm thương trộm nhớ và muốn gả cho cũng là lẽ dĩ nhiên.   Cuộc hôn nhân của Mục Đình và Thẩm Huyên là cuộc hôn nhân mà anh không hề mong muốn. Bởi, anh không hề yêu cô, tất cả chỉ là giao dịch mà thôi. Anh muốn ly hôn người vợ toan tính này…   Chỉ là, qua mấy ngày gặp lại, cô vợ nhỏ của anh dường như thay đổi rất nhiều. Cô ấy sẽ không làm loạn, không nháo, cũng không hề bám dính hay khiến anh ngột ngạt khó thở như trước nữa. Cô ấy có vẻ sợ hãi, muốn chạy trốn khỏi anh. Và hơn hết, cô ấy muốn cùng anh ly hôn, rất quyết tuyệt, rất rõ ràng.   Vì thế, mỗi lần cùng anh gặp nhau hay nói chuyện, cô ấy sẽ luôn hỏi anh những câu như: “Chúng ta chừng nào thì ly hôn?”, “Bao giờ thì ly hôn?”, “Lúc nào mới có thể ly hôn được?”, “Còn bao lâu nữa thì ly hôn?”...   Đặc biệt cô ấy rất thích tiền, ly hôn phải bồi thường cho cô tiền, thế nhưng lại không muốn nhiều tiền, chỉ ít thôi liền chấp nhận rời đi…   Mục Đình thông minh ẩn nhẫn như vậy, rốt cục cũng không thể hiểu được, cô vợ nhỏ của mình bị làm sao? Rõ ràng, trước kia yêu anh, quấn quýt và làm nhiều trò như vậy. Thế nhưng, bây giờ lại một hai phải ly hôn mà đi… Càng nghĩ, Mục Đình càng tức giận, lẽ nào cô vợ nhỏ của anh bị kích thích, còn muốn đem tiền đi bao dưỡng thêm vài tình nhân nhỏ nữa chứ? Cuộc sống không có anh của cô chính là những tháng ngày như vậy hay sao? Ăn, ngủ, nuôi bồ nhí???   Vậy nên, Mục Đình liền thuê những bác sĩ chuyên gia tâm lý về cải thiện lại cảm xúc cũng như tính cách hiện tại của cô vợ nhỏ mình. Bởi vì, anh phát hiện, thế nhưng khi cô muốn cùng anh vạch rõ mọi khoảng cách, cắt đứt tất cả quan hệ, anh lại không cam lòng hay vui vẻ tiếp nhận như lúc trước. ***   Có lẽ, Mục Đình ở những khoảnh khắc không ngờ nhất đã để cho cô vợ nhỏ Thẩm Huyên chạm vào trái tim mình.   Phải chăng là khi cô nói với anh rằng, cuộc hôn nhân này cô sai lầm rồi, thời gian mấy năm qua dần bào mòn đi tất cả yêu thương trong cô, chỉ còn lại mệt mỏi, cô muốn từ bỏ đoạn tình cảm vô vọng và đau thương này. Phải chăng là khi cô biết tất cả chỉ là giao dịch nhưng vẫn hết lòng đối xử thật tốt với ông nội anh bằng anh cả tấm lòng, khiến cho quãng thời gian bệnh tật còn lại của ông luôn là niềm vui cùng nụ cười hạnh phúc. Phải chăng là khi anh nhìn thấy cô hồn nhiên rạng rỡ nở nụ cười xinh đẹp, vô tình bày ra những dáng vẻ tự nhiên mà anh chưa từng để ý…   Hay phải chăng, ngay từ ban đầu, anh đã để cô vào lòng rồi, nhưng mà mãi vẫn cố chấp không nhận ra… Cho nên, bây giờ, cô mới muốn ly hôn và rời anh mà đi.    Nhưng có lẽ, Mục Đình không biết, Thẩm Huyên người yêu anh điên cuồng ngày xưa đã không còn nữa. Bây giờ, chỉ còn lại Thẩm Huyên lý trí của hôm nay thôi. Người có thể dốc hết sức lực cho những điều xứng đáng nhưng cũng biết buông bỏ cho những thứ không thuộc về mình.   Và nếu tình cảm cùng hôn nhân của họ, là những tảng băng mong manh dễ vỡ và khiến cho thương tích đầy mình, thì cớ sao lại tiếp tục níu kéo. Cho nên, cô nhất định ly hôn, trả anh về đúng vai diễn của mình, cũng tìm cho bản thân cuộc sống thuộc về chính cô.   Đáng tiếc, những thay đổi trong cách nghĩ cũng như cách làm của Thẩm Huyên đã vô tình hay cố ý đem trái tim của Mục Đình gần lại. Anh dần cảm nhận được những bất an lo sợ của cô, cũng hiểu được trong cuộc hôn nhân của họ, anh đã vô tâm vô tình như thế nào. Vì thế, anh muốn níu kéo lại, đem cô cùng tình yêu trở về bên mình.   Vì thế, người đàn ông kim cương lạnh nhạt Mục Đình đã có những nước cờ vô cùng xảo trá và gian manh để thu phục con thỏ nhỏ Thẩm Huyên. Anh chính là đồng ý ly hôn, nhưng lại không chịu đi công chứng, cũng không nói cho cô biết những điều luật về nó. Hại Thẩm Huyên lấy được chữ ký ly hôn với đồng giấy tờ vô tác dụng mà như mở cờ trong bụng, còn đem cất đi thật kỹ. Mỗi lần cô nói muốn phân chia rạch ròi cùng anh, anh lại ném cho cô một tờ chi phiếu với giá trị siêu lớn để dụ dỗ. Thế là, mọi chuyện đâu lại vào đấy…   Nhưng mà, đây không phải là cách hay để có thể thực hiện lâu dài. Thế nên, anh đã dũng cảm thừa nhận những tình cảm trong lòng mình, cũng thừa nhận những sai lầm đã có trước kia với cô và mong muốn họ cùng nhau trao cho đối phương một cơ hội làm lại từ đầu, vun đắp cho tình yêu và hôn nhân của họ.   Có thể nói, đây là một bước ngoặt rất lớn trong câu chuyện. Bởi vì, trong tất cả các mối quan hệ, thì cùng nhau xây dựng luôn là biện pháp tốt nhất để thấu hiểu, quan tâm và sửa chữa những lỗi lầm đã có.   Mục Đình, khi không yêu có thể lạnh lùng tàn nhẫn không ai bằng. Mục Đình, khi đã yêu có thể dịu dàng kiên trì không ai bằng. Vì vậy, Thẩm Huyên khi đứng trước một Mục Đình như thế, trái tim cũng dần rung động. Thì ra, khi có người đặt bạn vào trong lòng mà yêu thương, chính là cảm giác ngọt ngào và hạnh phúc đến vậy.   Từ đây về sau, Mục Đình sẽ vì Thẩm Huyên mà viết lại câu chuyện cho tình yêu của họ. Không có ly hôn, không có phân chia, không có rời đi… Chỉ có ấm áp, an yên một đời… ***   “Mỗi ngày đều muốn ly hôn” thật sự là một bộ truyện hay và hấp dẫn mà mình nghĩ mn nên đọc để đổi gió trong thời gian này. Nội dung truyện là quá trình thay đổi vận mệnh, tìm lại tình yêu cùng cuộc hôn nhân của nữ chính. Truyện mang màu sắc nhẹ nhàng, cuốn hút lại đặc biệt siêu sủng ngọt hài hước và có cái nhìn sâu sắc dành cho mỗi người.   Nữ chính Thẩm Huyên là nhân vật để lại cho mình rất nhiều ấn tượng. Cô ấy thông minh lý trí, biết tiến biết lùi. Bị đặt trong hoàn cảnh khó khăn khi đứng bên bờ vực hôn nhân tan vỡ, chồng không yêu thương, cô ấy đã nhìn nhận sai lầm, cố gắng sửa chữa, tìm cho bản thân mình con đường tốt nhất để đi. Không nhất thiết bắt ép bản thân phải gò mình vào khuôn khổ nhất định, tâm thái luôn tự nhiên, vui vẻ.    Có thể, chính những nét đẹp này của cô, đã khiến cho nam chính Mục Đình có cái nhìn khác về cô vợ bé nhỏ của mình. Nên anh ngày càng quan tâm để ý chăm sóc và dần yêu thương cô nhiều hơn. Đặc biệt mình rất thích suy nghĩ phóng khoáng của cô, nếu hôn nhân không hạnh phúc, không thể vun đắp hay thay đổi cốt truyện vậy thì cứ ly hôn, cầm tiền làm một tiểu phú bà, bao dưỡng trai đẹp :v Đơn giản mà vui vẻ :v   Nam chính Mục Đình tuy là có hơi lạnh lùng và ít thể hiện cảm xúc nhưng mà cách làm việc đúng gian xảo nguy hiểm không ai bằng. Thứ anh đã muốn nắm trong tay, bằng cách này hay cách khác đều có thể lấy được. Mà sự mềm mại dịu dàng của người đàn ông ưu tú tài giỏi nạm kim cương này mấy ai mà có thể kháng cự được kia chứ. Cho nên, không sớm thì muộn những câu cửa miệng muốn ly hôn của nữ chính Thẩm Huyên cũng sẽ bay màu theo thời gian thôi à.   Truyện khá ngắn, chỉ có 43 chương và đặc biệt sủng ngọt hài hước nên mình đọc rất nhanh. Mong rằng, câu chuyện như cơn gió mới này sẽ khiến mn thích thú ạ. Mình đảm bảo là không phí thời gian đâu. Đọc xong cứ ấn tượng mãi câu nói của nữ chính "Thế chừng nào thì chúng ta ly hôn?" trong mọi hoàn cảnh trong mọi đề tài nói chuyện với nam chính :v   À, đề cử edit nhaaaaa. _________   Văn án được edit bởi #Nghịch Thần page #RVNT0105 #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn (Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn) của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Em Là Ánh Sáng Của Đời Anh - Du Nhàn Miêu
Một lần tình cờ gặp nhau trên máy bay, kể từ giây phút đó, cuộc tình ấm áp và ngọt ngào bắt đầu được mở ra. Từ buổi đầu gặp gỡ xao xuyến, cho đến khi trái tim thổn thức lỗi nhịp, hơn nữa, xuyên suốt câu chuyện sẽ là những ca khúc du dương cảm động khiến người vương vấn mãi… *** Cùng chồng Tinh Tinh kề cận bên nhau ở bên hồ, theo mặt trời xuống núi, khí lạnh chui thẳng vào tận xương, lấy tay sờ sờ chân của anh, phát hiện chúng cũng đã trở nên lạnh lẽo, vội vàng đứng lên, xoay người lại giúp anh xoa bóp hai chân của anh một chút, có chút lo lắng nói: "Đều tại em, ở trong lòng anh cũng không cảm thấy lạnh, anh nhất định đông cứng rồi. Sao rồi, chân không có việc gì chứ?" Văn Thông nâng hai tay của tôi từ trên đùi của anh lên, mỉm cười nhìn tôi nói: "Yên tâm đi, ôm mèo đáng yêu chắc chắn sẽ không cảm thấy lạnh." Tính đến hôm nay anh vẫn luôn bị tôi kéo đi rất nhiều chỗ, hơn nữa anh cũng hồi phục sau giải phẫu chưa được bao lâu, chắc chắn anh đang gạt tôi. Vậy nên tôi đề nghị đêm tân hôn của chúng tôi sẽ trải qua ở trấn nhỏ này. Trong trấn nhỏ vô cùng vắng vẻ, không ồn ào náo nhiệt như thành phố lớn phồn hoa, cũng không có khách sạn sang trọng, tôi và Văn Thông đi tới một khách sạn nho nhỏ, bên trong trang trí vô cùng đơn giản, Re¬cep¬tion ngồi bên trong là một bà chủ lớn tuổi, bộ dạng của bà ấy rất hòa ái, nhìn thấy chúng tôi đi tới, liền nhiệt tình đi ra nghênh đón chúng tôi từ bên trong. ... Mời các bạn đón đọc Em Là Ánh Sáng Của Đời Anh của tác giả Du Nhàn Miêu.
Đoàn Tàu Thuỷ Tinh - Khang Thành
Chúng ta cùng bắt chuyến tàu thủy tinh này, băng qua những mơ mộng hão huyền, nỗi oán hận, cầu mà không được, để đến chốn trong sạch cô độc. *** Sau mấy tháng cắm dùi chờ nhà bạn Fei lấp hố, cộng với sự lăng xê nhiệt tình của chị Bòn thì mình đã lao ngay vào đọc bộ này ngay khi nó hoàn. Không biết có phải tại dạo này mình khó tính hơn, hay là tại vì không hợp với giọng văn của Khang Thành. Mà phải nói sao nhỉ, cảm thấy hơi thất vọng sau khi đọc xong bộ này. Cũng có thể tại nghe chị Bòn giới thiệu nên nghĩ nó vô cùng hay, mang sự kỳ vọng quá cao khi bắt tay vào đọc để rồi cuối cùng thấy nó ko được như mình nghĩ. Truyện này nam chính và nữ chính được xây dựng là 2 con người cô đơn, tự trong đáy lòng của họ đều cất chứa nỗi đau của riêng bản thân mình nên sống khá phóng túng. Hai người gặp nhau, bắt đầu với nhau bằng tình dục. Và suốt thời gian đó, mình chỉ thấy tình dục trong mối quan hệ của họ. Mình ko cảm nhận được tình yêu giữa 2 người. Lên giường với nhau xong, mỗi khi gặp lại đều là sự hờ hững đối với đối phương. Có lẽ tác giả cố xây dựng họ là một kiểu người bề ngoài bất cần nhưng nội tâm mềm yếu, nhưng tiếc là mình ko cảm nhận đc. Đôi lúc mình ko hiểu tác giả cho thêm nữ phụ (hay phải nói là nữ phụ nửa mùa) vào làm gì, một nhân vật Hạ Vi hiếm lắm mới xuất hiện, chẳng gây ảnh hưởng gì đến mối quan hệ của đôi chính. Và mình ko thích nhất là chi tiết tác giả cho nam chính ngủ với gái trong khi vẫn đang có mối quan hệ với nữ chính. Nó thể hiện sự coi thường, coi nữ chính cũng giống như những người khác, gặp dịp thì chơi, ko có nữ chính thì có em khác giải toả ngay. Đã vậy biết nữ chính đang sống chung với mình vậy mà còn dắt gái về nhà, rồi bị nữ chính bắt gặp, cả hai phản ứng tỉnh bơ kiểu rất bất cần, nam chính bị bắt quả tang thì thái độ kiểu “thôi lộ cmnr, lộ thì lại chia tay kiếm con khác chứ có gì đâu”. Nữ chính thì rất kiêu hãnh lạnh lùng, nhìn phát rồi bỏ đi. Trước khi bỏ đi vứt lại cho nam chính một câu “anh đừng hối hận”. Nghe câu đấy mình đã hy vọng rất nhiều là nữ chính sẽ cho nam chính một bài học, sẽ ngược hắn tới bến luôn. Nhưng cuối cùng gặp lại, tát cho phát, rồi lại sà vào nhau ???????? Mình cảm thấy, đôi này yêu nhau, bởi vì họ là nhân vật chính, và bởi vì tác giả muốn thế ???????? Đến cuối cùng chị nói chị yêu anh, mà mình cảm thấy nó cứ gượng ép sao ấy. Nói chung điểm cộng khi đọc truyện này đó là chất lượng edit của nhà bạn Fei, vô cùng mượt luôn (vào nhà bạn Fei thì ko bao giờ phải lo lắng về chất lượng). Các bạn nào thích Khang Thành sau khi đọc Cơn Mưa thì có thể thử nhảy hố xem. Vì thực ra mình chỉ cảm thấy truyện này ko đáp ứng được kỳ vọng quá lớn của mình. Chứ còn xét về tổng thể thì truyện đọc khá, có rượu có thịt. Bạn nào thèm thịt nhào dzô ???????? Review: Bạch Bách Bon *** Cuối tháng Ba, vụ án của Hà Chí Bân mở phiên tòa. Hôm đó Chung Đình đi chung với lão Vạn, ngồi hàng ghế dự thính ở phía dưới. Đồng thời bị thẩm vấn cùng anh còn có năm người khác, tất cả đều là tội hối lộ. Bắt đầu từ khoảnh khắc anh bị áp giải ra, Chung Đình luôn nhìn anh. Thế nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt Hà Chí Bân không hề nhìn sang. Giải quyết dứt khoát. Hà Chí Bân bị xử hai năm tù có thời hạn, hưởng án treo hai năm. Trên tòa, anh từ bỏ việc kháng cáo, tuân theo xét xử. Ở tòa án làm các thủ tục liên quan xong, Hà Chí Bân đi theo luật sư, người nhà họ Hà, lão Vạn ra ngoài. Anh đã thay đồ họ mang đến, đối với mức hình phạt này, họ dường như đã chuẩn bị sớm từ trước. Tháng Ba mùa xuân, bầu trời xanh không thể tưởng tượng nổi, nhưng gió táp vào mặt vẫn còn hơi lạnh. Ở cửa, người nhà họ Hà, lão Vạn cảm ơn luật sư. Nhận được kết quả như vậy, mọi người đều có phần vui mừng. Cuối cùng dặn Hà Chí Bân mấy câu, luật sư cười đi trước một bước. Họ dùng ánh mắt đưa tiễn, chỉ thấy một chiếc xe đậu dưới bậc thang cao cao, một người phụ nữ đứng bên xe. Cô mặc bộ đồ tây, kính râm màu đen trên mặt làm lớp son môi màu đỏ sậm càng thêm rực rỡ. Nhìn thấy anh nhìn sang, cô nở nụ cười. Nụ cười ấy tự nhiên mà điềm tĩnh. ... Mời các bạn đón đọc Đoàn Tàu Thuỷ Tinh của tác giả Khang Thành.
Chuyện xưa Nam Tây - Hạ Nặc Đa Cát
Anh bảo vệ em chu toàn, em đạt được chân tướng *** Ninh Ngạn nói dối chỉ có mình có cách mở con dấu tìm được di chúc, cộng thêm việc đuổi theo nhóm Chúc Nam Tầm thời gian gấp rút, cho nên những tên kia tạm thời không ép cô giao đồ ra, nhưng cô vẫn không thể hoàn toàn nhận được sự tin tưởng của những tên đó, vì vậy những tên đó giữ chị cô lại, bảo cô và anh mình lên xe van đuổi theo, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của họ. Trên đường đến bệnh viện, khi đang hỗn loạn, cô đã giao con dấu cho anh trai, rồi van xin ông ấy nhất định phải trả lại cho Chúc Nam Tầm. Cô thậm chí không chắc chắn anh mình có thể gặp được Chúc Nam Tầm hay không, nhưng khoảnh khắc đó, cô đã chuẩn bị việc nghênh đón tử thần. Bao nhiêu năm như vậy, cô nhìn bố mình sống trong nỗi sợ hãi, anh chị lại bị ép tìm tung tích Lục Tây Nguyên khắp nơi, họ bị những tên đó lợi dụng, uy hiếp bằng mạng sống của bố cô, muốn mượn tay họ giết người, để họ đi làm tay đao phủ. ... Mời các bạn đón đọc Chuyện xưa Nam Tây của tác giả Hạ Nặc Đa Cát.
Công Chúa Bari - Hwang Sok-Yong
Tác phẩm là bức tranh toàn cảnh về thực tế khắc nghiệt của thế kỉ XXI cũng như hành trình tìm cách thoát khỏi khổ đau thông qua Bari, nhân vật chính của một câu chuyện cổ dân gian Hàn Quốc. Trong truyện cổ, cô gái trẻ Bari (công chúa) sau nhiều lao khổ đã lấy được nước trường sinh để cứu cha mình (thế giới). Nhân vật trùng tên với cô trong tác phẩm của nhà văn Hwang Sok-Yong sống trong những năm cuối thế kỉ XX, đầu thế kỉ XXI có khả năng đặc biệt biết về tiền kiếp của mọi người và đi lại giữa thế giới này và thế giới khác. Sinh ra tại Bắc Hàn, Bari đã rời khỏi đất nước của mình sau khi mất cả gia đình trong cảnh đói khổ vào cuối những năm 1990. Trong một lần tìm cách trốn khỏi Trung Quốc trên một chuyến tàu, cuối cùng Bari cũng đến được London và trở thành một người lao động nhập cư bất hợp pháp. Là trung tâm của Đế quốc Anh cũ, London là điểm nóng của các vụ xung đột sắc tộc, tôn giáo, giới tính và đồng thời cũng là nơi mọi người luôn nỗ lực chống lại các mâu thuẫn đó bằng tinh thần đoàn kết và tình thương yêu. Bari đã kết hôn với một người Hồi giáo, có con và rồi nhận được tin chồng mình bị mất tích trong một cuộc chiến. Không chỉ dừng lại ở đó, con cô cũng chết trong một tai nạn. Trong đỉnh điểm đau đớn, Bari lên đường vượt ra khỏi thế giới thực để tìm nước trường sinh không chỉ để cứu bản thân cô mà còn cho cả nhân loại trong thế giới đầy rẫy những muộn phiền và đau khổ. *** “Công chúa Bari” chính là tác phẩm văn học đầu tiên tôi được tiếp xúc khi bước chân sang Hàn Quốc bắt đầu cuộc sống mới của mình. Ở một nơi không phải là nơi chôn nhau cắt rốn, không gia đình, bạn bè, người thân đồng thời là điểm tựa duy nhất của tôi trong môi trường hoàn toàn xa lạ chính là người chồng bản địa, dùng chung ngôn ngữ nhưng không cùng điểm xuất phát, phong tục tập quán. Nói rộng hơn là không cùng chung nền tảng văn hóa, đó là cả một thử thách vô cùng gian nan. Trong hoàn cảnh ấy, nếu không có lòng can đảm, ý chí tự vươn lên cùng với sự giúp đỡ của chồng, gia đình chồng và người bản địa thì tôi khó lòng vượt qua được. Thời điểm đó, như một nhân duyên, “Công chúa Bari” đã đến với tôi và tuồng như có một sức hút rất lớn khiến tôi hồi hộp theo dõi hành trình đầy gian nan và đau thương của cô từ Jeong Jin Bắc Hàn tới Trung Quốc, từ Trung Quốc tới nước Anh với một sự đồng cảm sâu sắc. Mỗi miền đất cô neo lại đều được thể hiện rất rõ dưới nét bút tài hoa của nhà văn Hwang Sok-Yong, được miêu tả vô cùng sinh động và phong phú bằng chính trải nghiệm thực tế của tác giả. Bạn sẽ không thể tưởng tượng được bên cạnh sự phát triển nhảy vọt bằng “Kì tích sông Hàn” của Hàn Quốc những năm 1980, 1990 với những vòng hào quang sáng chói, đem lại cho người dân Hàn Quốc một cuộc sống ấm no viên mãn sánh ngang tầm với những cường quốc, thoát khỏi nỗi ám ảnh của thời kì huynh đệ tương tàn những năm 1950 thì Bắc Hàn - người anh em ruột thịt của Hàn Quốc - lại lâm vào cảnh cháy rừng, lũ lụt và nạn đói triền miên, khiến thây người chất đầy đường và những cái xác trôi sông không còn ai đủ sức vớt lên chôn cất. Số phận người dân trở nên mong manh như ngọn đèn trước gió, không biết tai họa ập xuống khi nào và không hề có bất kì một sự hỗ trợ, bảo hộ nào. Lưu lạc sang Trung Quốc, số phận của Bari một lần nữa lại xoay vần với những bất an, nguy hiểm của một cuộc đời lưu vong nơi đất khách quê người. Tuy nhiên nơi đó cũng không thể bảo vệ và che chở cho cô để rồi cô lại phải vượt biển, trải qua một cuộc hành trình kinh hoàng đến bên kia bán cầu và bắt đầu những chuỗi ngày gian nan không dứt. Tác giả đã mượn tác phẩm thần thoại “Công chúa Bari” với thủ pháp nghệ thuật đan xen giữa hiện thực và hư ảo để thể hiện hiện thực một cách sống động và vô cùng phong phú. Tác phẩm mở ra một chương sử thi mới vượt lên trên tất cả chiến tranh và ranh giới, nhân chủng và tôn giáo, thế giới hiện tại và thế giới tâm linh, văn hóa và hệ thống tư tưởng để mổ xẻ bóng tối của chủ nghĩa tân tự do, để tha thứ, cứu rỗi cho những linh hồn và con người chịu nhiều đau thương, bất hạnh. Như đã đề cập ở phần đầu, cuốn sách đến với tôi như một nhân duyên, giúp tôi có thêm nhiều can đảm, mạnh mẽ để hòa nhập với đời sống mới, nền văn hóa mới vốn không ít những định kiến, và cái nhìn thiếu thiện cảm dành cho các cô dâu đến từ đất nước khác. Và chồng tôi chính là người đã hỗ trợ tôi một cách đắc lực trong suốt quá trình tôi dịch cuốn sách này. Anh giúp tôi hiểu thêm về văn hóa, cuộc sống của con người Hàn Quốc không chỉ trong đời sống thường ngày mà còn trong cả những trang sách tràn đầy tính nhân văn của tác giả Hwang Sok-Yong. ĐINH THỊ KIỀU OANH (Cựu Phó chủ tịch Hội người Việt Nam tại Hàn Quốc 2010-2013) Mời các bạn đón đọc Công Chúa Bari của tác giả Hwang Sok-Yong.