Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cứ Quyết Định Vậy Nhé - Tiểu Bố Thích Ăn Bánh Trứng

Anh từng cho rằng bản thân chỉ có thể cuồng nhiệt với bóng đá. Mãi đến khi gặp cô. Một kẻ nhất kiến chung tình, bắt đầu cho câu chuyện tình chị em không ngơi nghỉ. Một đoạn tình yêu có chút đen tối giữa chân sút lưu manh và tiểu biên tập trầm tĩnh. Đây không phải là bài viết về bóng đá, mà chỉ là một câu chuyện tình yêu. *** Nội dung: Ngọt ngào, thi đấu thể thao. Nhân vật chính: Khâu Thiên, Kim Đa Bảo. *** Lời nhắn của Blue: Nam chính rất bạo :v Nếu bạn từng đọc truyện tranh Namaikizakari sẽ thấy nam chính trong truyện này khá giống Naruse Shou. Cả hai đều nhỏ tuổi hơn nữ chính, giỏi thể thao, và biết cách chơi đểu người khác =v= *** Thể loại: Hiện đại, thể thao (nam9 là cầu thủ bóng đá), hài, 2S, nhẹ nhàng ấm áp, HE Độ dài: 53 chương + 1PN Tình trạng: Hoàn edit Link onl: https://ngoilangcuagio1211.wordpress.com/cu-quyet-dinh-vay…/ ____________ Nếu người yêu bạn là một cầu thủ bóng đá nổi tiếng, bạn sẽ làm gì? OK, có vẻ như câu hỏi này hơi khó trả lời nhỉ, bởi vì may mắn đâu có dễ dàng rơi vào đầu chúng mình như thế, phải tu mới được đấy. TT.TT Nữ chính trong truyện có cái tên khá là dễ nhớ, Kim Đa Bảo, là người làm trong ngành xuất bản, ngày ngày phải căng da mặt đi đòi các bạn tác giả trả nợ bản thảo. Với bối cảnh như vậy thì hiển nhiên hiểu biết của bạn Bảo về thể thao mà cụ thể là bóng đá chỉ bằng con số 0. Cho nên mới có chuyện dở khóc dở cười là bạn Bảo đặt tượng đội bóng của nam chính trong nhà mà không hề biết cái thằng nhóc đang đứng cạnh mình cũng là một cầu thủ nổi tiếng trong đội. Chuyện phải kể từ đầu, vào một ngày nắng đẹp trời, bạn Bảo xách hai chiếc vali hì hục leo mấy tầng lầu thì gặp một cậu nhóc đẹp trai cao ráo không nói hai lời đã giúp bạn Bảo một tay. Cuối cùng hoá ra cậu nhóc là hàng xóm của nhà bạn Bảo, tên Khâu Thiên. Trưa hôm ấy, cậu nhóc ra ngoài quên khoá nên bị nhốt ngoài cửa, Kim Đa Bảo tốt bụng mời cậu vào nhà uống miếng nước ăn miếng bánh, mà cậu nhóc còn ăn luôn nửa suất cơm ít ỏi của chủ nhà. Tiễn được “nam thần” nhà bên về, chiều đó, tâm huyết dâng trào thế nào mà bạn Bảo lang thang đến sân bóng gần nhà và được chiêm ngưỡng cậu nhóc hàng xóm đá bóng. Từ hôm ấy, bạn Bảo bỗng nhiên phát hiện thì ra bóng đá cũng không quá nhàm chán, ít ra thì cậu nhóc nhà bên cũng đá rất hay. ---------- “Thấy tôi đá có hay không?” “Hay vô cùng.” “Cô xem hiểu không?” “Đã lỡ nói là cậu đá hay rồi, cho nên cũng không tệ.” (*) ---------- Sau đó nữa thì cậu nhóc nhà bên phải trở về đội luyện tập, không thường xuyên ở nhà, nhưng mà chả hiểu sao hai người cứ hay đụng mặt nhau lúc thì trên xe bus, lúc thì trước cửa (hoặc là do có người nào đó cố ý hihi). Tuy nhiên hai con người ở hai thế giới trái ngược nhau, Khâu Thiên thì chỉ biết thi đấu và luyện tập, còn Kim Đa Bảo lúc nào cũng có chữ nghĩa bay trong đầu. Vậy mà hai người bằng một cách thần kì nào đấy đã kết nối tâm hồn được với nhau. Kim Đa Bảo dạy Khâu Thiên cách suy nghĩ như một người đàn ông trưởng thành, còn Khâu Thiên cũng dạy cô cách thả lỏng và hài lòng với bản thân. Từ những lần gặp mặt “tình cờ” khi Khâu Thiên luôn trêu chọc cô nàng Kim Bảo Bảo của chúng ta, hai người nhanh chóng đáp chuyến bay chiến lược vèo cái tới vạch đích hẹn hò luôn. “Khâu Thiên lấy điện thoại di động, tìm một dãy số trong danh bạ, sau đó gửi tin nhắn: “Bàn chuyện yêu đương không?” Kim Đa Bảo đang ngâm chân, đắp mặt nạ, nghe tiếng điện thoại rung bèn cầm xem thử. Một số máy lạ, và một tin nhắn quái dị? Cô nhìn số điện thoại đó hồi lâu nhưng vẫn không biết ai đang trêu chọc mình, do dự nửa ngày bèn gửi tin nhắn trả lời: “Xin hỏi bạn là ai vậy?” Một lúc lâu sau, đối phương đáp lại: “Bán bảo hiểm.” (*) Quá trình hai người hẹn hò cũng đầy chuyện dở khóc dở cười. Tuy Kim Đa Bảo hơn Khâu Thiên 2 tuổi nhưng về tuổi tinh thần thì hai người chẳng lệch nhau là mấy, vì thế mới có chuyện buổi hẹn đầu tiên hai đứa vào khu trò chơi tiêu hết xèng để gắp thú nhồi bông, rồi Kim Bảo Bảo bị nam sắc làm mù mắt, bị ướt hết quần áo. Thế là hai người lại dắt nhau vào nhà nghỉ để… hong khô đồ. Trong quá trình yêu đương cũng có lúc thấy tủi thân bởi hai người gặp nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều. Bởi tính chất nghề nghiệp, Khâu Thiên thường phải đi thi đấu khắp nơi, về đến nhà thì lại phải nghỉ ngơi rồi lao vào luyện tập cho mùa giải mới. Mỗi lần hai bạn trẻ ôn lại tình cảm chỉ vỏn vẹn một hai ngày. Tuy nhiên bé Khâu Thiên cũng rất ngoan khi từ chối mọi cuộc vui nơi xứ người sau trận bóng để nằm nhà nhắn tin yêu đương với Kim Đa Bảo. Trích đoạn Khâu Thiên và Kim Đa Bảo nói chuyện sau khi “yêu”: Khâu Thiên nghiêm túc hỏi: “Em không thích làm vậy hả?” “Không thể nào, em thích anh như vậy, sao mà không thích được.” “…” “Quên đi. Bây giờ chuyện gì có thể khiến em vui?” “Muốn xem phim, ăn kem li nữa.” “Được, sau này mỗi lần ‘làm’ xong anh sẽ xem phim và ăn kem li với em, em sẽ luyện thành phản xạ có điều kiện, trong lúc ‘làm’ cứ nghĩ: sau khi kết thúc có chuyện vui, thế là thích làm ngay.” “Anh học cái này ở đâu thế?” “Tự nghĩ, chẳng phải huấn luyện chó đều như vậy sao?” Khâu Thiên xuống giường lấy kem li, “Chờ chút nha chó Bảo.” (*) Cuối truyện là một cảnh siêu siêu lãng mạn khi anh chàng cầu thủ Khâu Thiên tỏ tình trực tiếp với Kim Đa Bảo trên sóng truyền hình. Và tiếp theo là gì, là các bạn phải đọc truyện ngay và luôn đi để biết thêm chi tiết nhé. :v Bởi đây là một câu chuyện hết sức hài hước và đáng yêu đảm bảo sẽ thoả mãn được tâm hồn fangirl bé bỏng của các gái. Nam chính trẻ tuổi lại đá bóng giỏi, đẹp trai, thích trêu chọc bạn gái cơ mà cũng chiều người yêu ra phết. Thi thoảng bạn Bảo không hiểu ý đồng đội là bạn Khâu Thiên lại dỗi như cún con ý. Còn nữ chính thì thông minh trên lí thuyết và ngốc nghếch khi yêu đương thực tế, thi thoảng bị bạn Khâu thả ít thính là đã chết ngất đứ đừ như chị em chết vì U23 rồi. Lời cuối, chúc các chị em đọc truyện vui vẻ và đón valentine thật rực rỡ nha. :* ____________ (*): Trích đoạn trong bản edit Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Họa Gian Phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** Thể loại: Hiện đại, cầu thủ bóng đá, biên tập viên Tình trạng: Hoàn Review bởi: Mai Quế Ngân - fb/hoinhieuchu  Mình đã trở lại cùng một bộ truyện ngọt ngào vui vẻ nữa đây <3  "Cứ quyết định vậy nhé" kể về câu chuyện tình yêu của chàng cầu thủ trẻ tuổi Khâu Thiên và cô nàng biên tập viên sách ngôn tình Kim Đa Bảo. Vào một đêm mưa của nhiều năm về trước, Kim Đa Bảo đã tình cờ gieo hạt mầm tình yêu đầu tiên vào trái tim cậu thiếu niên 16 tuổi Khâu Thiên. Nhưng tức giận quá, lần gặp lại thứ hai cách mấy năm trời, chàng thì đã sớm nhận ra nàng, còn nàng vẫn lớ ngớ không biết chàng là ai! Hừ, trẻ tuổi, đẹp zai, anh tài trên sân cỏ, vậy mà em lại không nhớ, lại không biết Khâu Thiên này?! Được rồi, vậy bản soái ca sẽ biến em thành Chó Bảo của riêng gia, để xem em còn dám quên gia nữa không! Và rồi em chó Bảo ngốc nghếch rơi vào tay sói "trẻ" Khâu Thiên, cùng nhau viết nên câu chuyện tình chị em đầy tiếng cười và ngập ngụa hường phấn!  Nam chính Khâu Thiên đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu vô cùng luôn ý. Để tìm được chủ đề chung với một crush thích đọc sách, cậu chàng cũng lọ mọ đi tìm đọc thơ, rồi cậu hăng say nghe Đa Bảo giảng giải, và mang những lời ấy về "khai sáng" cho cậu bạn cùng đội, nhiệt tình như kiểu cậu đích thực là người yêu văn chương ???? ???? ???? Cách Đa Bảo và Khâu Thiên ở bên nhau không tạo cho mình cảm giác một bà chị đang bảo bọc cậu em nhỏ, mà là cảm giác đôi bên hòa hợp, tự nhiên như thể, họ là những mảnh ghép còn thiếu của nhau. Đa Bảo lớn hơn Khâu Thiên 2 tuổi, tình tình dịu dàng, hiền lành, ít nói. Ấy vậy mà ở bên Khâu Thiên, cô cũng biết phụng phịu, cũng biết nũng nịu, cũng như chú cún nhỏ thích bám rịt lấy Khâu Thiên. Còn Khâu Thiên, tuy vẫn còn rất trẻ, vẫn đôi khi nóng nảy và nông nổi, nhưng cậu lại ấp áp, biết chiều chuộng, vẫn là điểm tựa đáng tin cậy cho người cậu yêu.  Đôi bạn trẻ ở bên nhau dễ thương lắm lắm, ngọt ngào như hũ mật <3
Có đoạn Đa Bảo tặng Khâu Thiên chiếc nhẫn 30 đồng, cậu chàng đeo ra sân thi đấu, ai ngờ bị ngã, nhẫn văng đâu mất tiêu. Suốt cả trận cậu cứ không ngừng xới xới đám cỏ. Phóng viên để ý, hỏi thì cậu đáp: Do chỗ đất không bằng phẳng nên cậu đắp lại ???? Có ai ngờ, là Khâu Thiên đang tìm... nửa chiếc nhẫn bị vùi dưới lớp cỏ đó ạ ???? Truyện có "tiểu tam" không? Có chứ. Nhưng tại sao mình lại để chữ "tiểu tam" này trong ngoặc, là vì anh chàng "tiểu tam" này không giống bất kỳ "tiểu tam" nào mà mình từng gặp =)) Khâu Thiên biết không, người đào góc tường nhà cậu, là chú út yêu dấu của cậu đó! ???? "Tiểu tam" Thẩm Tùng Nguyên thích Đa Bảo, nhưng lại không biết cô là bạn gái của cháu trai mình, thế là hăng hái chạy tới trước mặt người ta, hùng hồn tuyên bố: Em suy nghĩ lại đi, chọn tui đi, tui tốt hơn bạn trai em đó!! Ấy thế mà, khi sự thật sáng tỏ, "tiểu tam" ngay lập tức cắp mông chạy mất, còn không quên căn dặn: Xin em đừng nói với cháu trai tui là tui đào góc tường nhà nó nhé, tui sợ nó bỏ muối vào chén cơm của tui!! ???? ???? ???? Truyện gì mà nhân vật nào cũng dễ thương hết biết!!!   Mời các bạn đón đọc Cứ Quyết Định Vậy Nhé của tác giả Tiểu Bố Thích Ăn Bánh Trứng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ác Nhân Thành Đôi - Quỷ Quỷ Mộng Du
Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp. Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi. Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi. Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt. *** "Tỉnh dậy." Lời nói lành lạnh, mang theo vô tận triền miên và ôn nhu khiến Trang Thư Tình lập tức xoay người ngồi dựng lên, ký ức trở về. Đúng rồi, Chỉ Cố đã trờ lại.” "Giờ nào ?" "Hẳn là sắp giờ Thìn." Vừa lòng nhìn thất nét mặt tỏa sáng của người trên giường, khóe miệng Bạch Chiêm gợi lên độ cong rõ ràng. Đã là giờ thìn rồi sao, giấc ngủ này của nàng thật tốt. Đầu óc Trang Thư Tình tỉnh táo lại, nhìn bàn tay bị hắn giữ lại nàng cũng không vội mà rời giường, dựa vào lòng hắn nói: “Cứ như vậy cùng ta cả đêm?” “Ừm.” Bạch Chiêm nâng tay kia đặt lên ngực, “Thật vui.” Không cần dùng nhiều cảm xúc, không cần suy nghĩ nhiều, ý cười cứ như vậy từ trong lòng tràn ra, tràn tới trong ánh mắt, nét mặt Trang Thư Tình xuất hiện phong tình tươi đẹp, cứ như vậy vô cùng tự nhiên. Bạch Chiêm tiến lên trước, ngậm lấy hai cánh môi kia, giây phút đó, phàng phất như đấy lòng của hắn đang tươi cười, thỏa mãn thở dài một tiếng. Bạch Chiêm không có tiến thêm một bước, chỉ nhẹ nhàng chạm lên môi nàng nói: “Hữu Phong, chúng ta thành thân đi.” Tên này đã mấy tháng qua chưa có ai gọi nàng như vậy, lúc này hai tiếng kia phát ra từ trong miệng hắn, nàng lại cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, thậm chí còn đề cập đến chuyện hôn sự, nàng cũng cảm thấy bản thân không cần nghĩ nhiều hơn nữa, “Được.” Hơi thở của Bạch Chiêm hơi loạn một chút, càng ra sức hôn sâu. Cho nên khi Trang Thư Tình xuất hiện trước mọi người, sắc môi nàng hôm nay vô cùng diễm lệ. ... Mời các bạn đón đọc Ác Nhân Thành Đôi của tác giả Quỷ Quỷ Mộng Du.
Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu - Vô Xứ Khả Đào
Thời khắc đẹp nhất của tình yêu là tại nơi tình yêu bắt đầu. Thư Hoàn từng nói với Hoắc Vĩnh Ninh: “Nếu lúc nào em cũng mang đến cho anh cảm giác mới mẻ, có thể để em ở bên anh lâu hơn được không?” Lúc check in, Hoắc Vĩnh Ninh tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần: “Nếu lúc đó mình kiên trì, liệu hiện tại có thể khác đi không?” Thông thường, tất cả những chuyện xảy ra trước khi gặp nhau đều vì chờ đợi, sau khi gặp nhau, rõ ràng rất yêu nhưng lại khiến nhau tổn thương. Thế rồi sau khi biệt ly, mới hiểu hóa ra thực sự đó là chữ “yêu” nhưng tất cả đều không cách nào trở lại như xưa được nữa. Sau khi tất cả yêu hận tình thù được giấu sau bức màn “thân thế” được vén lên, sự hổ thẹn và tự trách của Hoắc Vĩnh Ninh ngày càng nhiều hơn là vì cả hai lần, anh không cách nào bảo vệ người mà mình yêu thương nhất, vì thế anh đã lựa chọn một cách yêu khác… Thời gian tiến về phía trước, em nguyện lùi lại phía sau, chỉ để được bình yên nắm tay anh lần nữa. *** Đôi lời người dịch: Truyện không dài không ngắn, tầm tầm như các truyện đã xuất bản bình thường, mình không hứa trước bất cứ điều gì nhưng sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nhanh nhất có thể. Mình cũng đã dịch một vài truyện trước đây nhưng thực sự đây là cuốn mình rất tâm đắc, ấp ủ từ khi truyện mới được xuất bản bên Trung (nếu mình nhớ không nhầm thì đầu năm 2014) nhưng đến giờ mới quyết định dịch và đăng cho mọi người đọc. Truyện không kể về một nữ chính Tiểu Bạch hay hoàn hảo, vị tha gì đó... mà ngược lại, nữ chính có lẽ những chương đầu sẽ bị ném đá rất nhiều, nhưng sau khi đọc phần sau các bạn sẽ hiểu và thông cảm. Nói chung là nói trước mất hay nhưng đảm bảo hãy nhảy hố đi, các bạn sẽ không hối hận đâu! Thật đấy! Trust me! *** Lời cuối sách: Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc Tôi viết câu chuyện này vào lúc cuối thu, qua một mùa đông rồi đến tận mùa xuân năm sau. Ấn tượng sâu nhất là một lần đi học buổi sáng, ngồi trên xe bus, đột nhiên nghĩ đến kết cục này… nghĩ đến hai người trong câu chuyện chia lìa nhau trước ranh giới sinh tử, càng ngày càng rời xa và cuối cùng không thể gặp lại nữa. Tôi bị kết thúc đó ám ảnh. Mải mê suy nghĩ đến mức ngồi quá trạm xe bus cần xuống, lần đầu tiên trong đời. Khoảnh khắc ấy, tôi biết câu chuyện sẽ kết thúc như vậy. Mặc dù lúc đó lòng tôi nặng trĩu. Nhiều lần sau đó tôi muốn đổi sang một kết thúc khác, cảm thấy nếu như vậy thì cuộc đời quá tàn nhẫn với Thư Hoàn, một kết thúc có hậu cũng không tệ. Nhưng đắn đo suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn không thay đổi. Dù lúc mới chắp bút, tôi chưa nghĩ gì đến kết thúc của các nhân vật, nhưng tôi hiểu rõ sự cố chấp của Thư Hoàn, từng bước dẫn dắt cô ấy đến điểm cuối cùng. Sau khi trải qua tuổi thơ đó, cho dù có gặp lại Hoắc Vĩnh Ninh một lần nữa thì anh cũng không còn mang lại cảm giác an toàn đầy đủ cho cô ấy nữa. Cả đời này cô không cách nào đặt niềm tin vào anh hay bất cứ người nào khác được nữa. Cơ hội xoay chuyển duy nhất của họ có lẽ là câu chuyện “mang thai”. Đáng tiếc vận mệnh vẫn không mỉm cười với họ. Đứa bé đó không xuất hiện. Nếu không, cuộc đời cô đã tươi đẹp hơn nhiều. Còn Hoắc Vĩnh Ninh, từ sự bất lực khi còn nhỏ đến sự bỏ lỡ khi trưởng thành… Từ đầu đến cuối, anh chỉ thiếu đúng mấy chục giây chờ đèn đỏ mà thôi. Nhưng lại vì thiếu sót đó mà chịu đau khổ cả đời. Lúc viết câu chuyện này, tôi nghe đi nghe lại một bài hát: Người của hai thế giới vương vấn không thôi Ban đầu chắc hẳn là sự dối trá thiện ý của số phận Nỗi nhớ của anh dành cho người đó Trở thành nỗi đau dai dẳng trong em Em đau lòng cho chúng ta Tạm biệt Nhưng không hẹn ngày gặp lại Chia ly làm anh lưu luyến Cái chết đừng cướp đi nỗi nhớ của anh Lời bài hát có lẽ là tâm trạng người vợ của Hoắc Vĩnh Ninh trong ngoại truyện. Hoắc Vĩnh Ninh sẽ đối tốt với Phó Đình suốt đời. Cũng có thể cô ấy sẽ biết đến câu chuyện này hoặc là mãi mãi không. Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc. Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đọc đến những dòng này của tôi. Cảm ơn sự đồng hành và ủng hộ của các bạn trong mấy năm viết sách của tôi. Cảm ơn sự tâm huyết của tổng biên tập và biên tập Khang Khang. Hẹn gặp lại ^_^ By Vô Xứ Khả Đào. Mời các bạn đón đọc Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu của tác giả Vô Xứ Khả Đào.
Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) - Lạc Hi
Phong Luyến Vãn và Nhan Mạc Oa là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Bỗng 1 ngày thiên địa chấn động, Ma vương xuất thế quấy nhiễu người dân. Thiên Sơn tiên nhân thấy Nhan Mạc Oa người tỏa thần khí xuất chúng hiếm có nên đưa đi tu tiên, mong một ngày nào đó thành đạo giúp dân lành. 10 năm sau, Phong Luyến Vãn đi tìm lại người bạn ngày xưa của mình trên Lam Uyên Đại Lục rộng lớn này..... *** Ta nói nha, sau khi được tên Nhan đại thần kia khao một bữa, nghĩ lại bụng vẫn còn rất no, hôm nay Lục viện huyên náo hơn hẵn, ta bước vào sảnh kiếm đại một chỗ ngồi chờ Tiêu Tiêu đến, vô tình nghe được một số chuyện rất thú vị, phía trước mọi người đang bàn tán về người sẽ khảo sát sức mạnh của từng người để xếp loại kia là ai, còn nghe người sẽ khảo sát có thể là Huyền Linh chân nhân gì đó, nghe nói người đó có thể là Viện trưởng của Lục viện lắm a ! - Haizzzzz~~~~ Tiêu Tiêu sao giờ này còn chưa đến nữa ?!! Không lẽ lại bị mấy tên đáng ghét kia bắt nạt nữa ? Vừa nghĩ đến chuyện đó ta liền đứng dậy, định bước ra tìm Tiêu Tiêu thì đã thấy cô ấy đi vào, mấy người đang bàn tán về Huyền Linh chân nhân kia bỗng nhiên đổi chuyện, một tên nam nhân có vẻ là một thiếu gia nói mỉa với một tên khác có thể là người hầu của hắn . - Chẳng phải là con bé cửu phẩm đây sao ? Ta tưởng ngươi đã biết điều cuốn gối về quê rồi chứ ? Ngươi xem có phải không ? Hahahahahahhh!!!!! - Thiếu gia, người nói hơi quá rồi, chắc cô ta ở lại để xin làm người hầu của chúng ta đấy . À mà, rác phẩm như cô ta thì chắc không có ai nhận cô ta làm người hầu đâu. Ta thấy vậy liền bước đến phía Tiêu Tiêu đỡ lời. - Cái gì mà cửu phẩm, rác phẩm không bằng người hầu ? Ta thấy nó còn hợp hơn ngươi nhiều đó, đồ công tử bột ! -Ngươi ! được lắm, bạn của rác phẩm cũng chỉ là rác phẩm mà thôi, trước khi chết ngươi khôn hồn mà phun tên ra để thiếu gia ta đây còn làm một cái bia cho ngươi nữa ! - Phong Luyến Vãn ! ... Mời các bạn đón đọc Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) của tác giả Lạc Hi.
Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát - Lạc Mạc Chi Vũ
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi, dù bạn gấp gáp, nó cũng không vì bạn mà nhanh hơn, dù bạn hoài niệm, nó cũng không vì bạn mà dừng lại thêm một khoảnh khắc nào. Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời, đã bao lần ta chậm lại cảm nhận nhịp đập của thời gian, đã bao lần ta tĩnh lặng lắng nghe thời gian đang hát? Tình yêu và tình bạn chân thành, liệu chúng ta có từng bỏ lỡ điều gì trong quãng thời gian hữu hạn của mỗi người? “Tình yêu cũng giống như lon cola, có khi rất ngọt, có khi rất kích thích; song nếu để lâu sẽ bị mất gas, cảm giác kích thích cũng không còn nhưng vẫn lưu lại dư vị ngọt ngào.” *** Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết. Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị. Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị. Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy. Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ. Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên. Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó. Hạnh phúc là gì? Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.   Mời các bạn đón đọc Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát của tác giả Lạc Mạc Chi Vũ.