Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lăng Thiên Truyền Thuyết - Phong Lăng Thiên Hạ

Lăng Thiên kiếp trước sống ở thế kỷ 21, vì đấu tranh nội bộ gia tộc nên bị người trong gia tộc vu hại kết cục là bị phế võ công rồi trục xuất làm ăn mày hết 2 năm –> Nhân vật chính cuối cùng đặt bom (giống Iraq) nổ chết cùng kẻ thù. Kiếp sau, tại dị giới, đầu thai vào Lăng gia, một trong 8 đại gia tộc tại đại lục, luyện võ ngay từ trong bụng mẹ rồi mới sinh ra đời. Từ lúc 5 tuổi, Nhân vật chính lập quân đội ngầm + tập đoàn sát thủ. Nhân vật chính vì ẩn dấu thực lực nên tự tạo cho mình danh hiệu “thiên hạ đệ nhất hoàn khố công tử” —> nên bị Tiêu gia từ hôn. Tới 15 tuổi, thế lực hình thành bước vào con đường tranh phách thiên hạ + võ công tại tần thứ 9/12 tần của Kim Long thần công bằng tầng lớp cao thủ hạ nhất của đại lục. *** Tác giả Phong Lăng Thiên Hạ Sinh 18/10/1982, người Lai Vu, Sơn Đông, xuất thân quân ngũ, giỏi hát vè, hát quân ca.   Tác phẩm tiêu biểu : - Lăng Thiên Truyền Thuyết - Dị Thế Tà Quân - Mộng Võ Phong Vân - Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Ta Là Chí Tôn *** Phong Lăng Thiên Hạ là một tác giả nổi tiếng. Nếu chúng ta từng mến mộ mà mê say Linh Vũ Thiên Hạ, Dị Thế Tà Quân hay Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên thì chắc chắn không thể bỏ qua tiểu thuyết kiếm kiệp lang thien truyen thuyet. Mặc dù xuất hiện ở giai đoạn sau này, nhưng Lăng Thiên Truyền Thuyết vẫn tạo được chổ đứng vững chắc trong lòng những ai đam mê võ học và dị giới. Lăng Thiên vốn dĩ là một thanh niên sống ở thế kỷ 21. Đáng lẽ hắn nên có một cuộc đời bình an giản dị như bao người cùng thời khác, nhưng số phận dường như muốn thử thách sức mạnh và ý chí của hắn khi cho hắn sinh ra trong một gia tộc lấy võ công làm trọng yếu. Để rồi như con cừu non ngơ ngác, hắn bị chính những người thân trong gia đình, vì tranh chấp quyền lực và tiền bạc, đã lập mưu hãm hại hắn. Từ một nam nhân mạnh khỏe, võ công cao cường, phút chốc trở thành gã trói gà không chặt. Những kẻ táng tận lương tâm đó đã phế đi hết thảy võ công của hắn rồi đuổi Lăng Thiên ra khỏi gia tộc, quyết tâm dồn ép hắn vào đường cùng. Vừa mất đi võ công lại mất đi gia đình, Lăng Thiên chỉ còn cách đi ăn xin để kéo dài sự sống. Với cái tôi cao ngất ngưỡng cùng những phẩn uất lẫn đau đớn khi bị lừa dối, phản bội, Lăng Thiên đã ra một quyết định táo bạo nhưng có phần dại dột chính là đặt boom để kẻ thù phải chết chung với mình. Mang theo hận ý sâu sắc cùng bao hoài bão, ước mơ chưa thực hiện được, Lăng Thiên quả thực là chết không nhắm mắt. Ông trời có lẽ muốn cho kẻ đáng thương như hắn một cơ hội nên đã cho Lăng Thiên một cơ hội tái sinh. Một cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ còn dang dở ở kiếp trước. Ở lần tái sinh này, hắn được may mắn cho đầu thai vào Lăng gia – một trong bát đại gia tộc lẫy lừng ở dị giới. Với gia thế lẫy lừng như thế, hắn đã bắt đầu luyện võ từ trong bụng mẹ cho đến khi sinh ra. Vừa chào đời đã thông minh, lanh lợi khiến người khác thập phần yêu thích. Lăng thiên 5 tuổi đã bắt đầu ngấm ngầm trau dồi bản thân và lập một đội quân ngầm cho riêng mình. Hắn muốn dùng cuộc đời này để làm hết tất cả những dang dở, những thiếu sót mà kiếp trước hắn chưa kịp làm. Kiếp trước bị chính những người thân yêu phản bội khiến trái tim của Lăng Thiên tổn thương nặng nề. Cho nên ở kiếp này, hắn luôn dùng trái tim lạnh nhạt, chứa đầy hoài nghi và nhẫn tâm mà đối đãi với mọi người. Hắn âm thầm xây dựng cho mình một nhóm sát thủ riêng. Để an toàn phát triển tiềm lực lẫn tài lực, hắn quyết tâm che giấu dã tâm của bản thân. Hắn giả vờ bê tha trác táng tới mức được mệnh danh là “Thiên hạ đệ nhất hoàn khố công tử” khiến người người chê trách lẫn khinh ghét, tới mức bị Tiêu gia từ hôn. Nhưng với hắn, tất thảy những việc đó vốn dĩ không đáng quan tâm. Một cuộc đời ở kiếp trước của hắn, đã nếm trải đủ cay đắng ngọt bùi lẫn sự sắc lạnh của lòng người, lẽ nào hắn còn chưa thấu rõ. Chỉ có tự mình làm nên nghiệp lớn, đứng đầu thiên hạ, chinh phạt tất thảy, mới có thể khiến người khác vừa kính vừa sợ, mới có thể cao cao tại thượng mà sống an nhàn. Tuy chỉ mới 15 tuổi nhưng với ý chí kiên cường lẫn sự thông minh đỉnh ngộ hiếm thấy, và cả mưu sâu khôn cùng, Lăng Thiên đã có thể trở thành một cao thủ. Hắn đường đường chính chính bắt đầu con đường chinh phạt thiên hạ của mình. Con đường tranh phách thiên hạ, võ công tại tầng thứ 9/12 của Kim Long thần công tất cả đều khiến hắn hứng thú và ham mê chinh phục. Giọng văn gãy gọn, dẽ hiểu, bút lực dồi dào lẫn sự hấp dẫn trong từng chi tiết, từng chặng đường chinh phục của Lăng Thiên đều ghi điểm với độc giả. Đây là một bộ tiểu thuyết khá dài, nhưng tác giả đã thành công khi vẫn giữ được “lửa” trong từng câu chữ để thu hút độc giả không bỏ sót trang truyen doc hay nào. Giống như phượng hoàng phải trải qua đau đớn khi tắm trong biển lửa để tái sinh, để trở thành bất tử và không thể bị đánh bại, Lăng Thiên luôn coi những sóng gió kiếp trước chính là bàn đạp cho sự trỗi dậy mạnh mẽ phi thường để bình định thiên hạ của hắn ở kiếp này. Dù cho sóng gió, dù cho nguy hiểm chực chờ thì với một kẻ lạnh lùng, ngạo nghễ lẫn tài năng, mưu mẹo như hắn làm sao có thể khuất phục. Những biến cố trên con đường bước lên ngôi cao ở Dị giới của hắn chắc chắn sẽ khiến độc giả thích thú vì những bất ngờ đan xen. *** Dương Không Quần sắc mặt tối sầm, tức giận quát: "Chuyện này là thế nào?" Mất thấy vẻ thảm hại của tôn tử, lập tức đau lòng nói: "Còn không mau thả người?" Tên gia đinh về phủ hồi chỉ nói Dương Vĩ thiếu gia và tiểu công tử của Lăng gia xung đột, Lăng gia tiểu công tử vu cho Dương Vĩ công tử tạo phản, rồi trói người lại. Dương Không Quần liền cảm thấy rất không hợp lý. Nhưng rốt cuộc vì sao lại tên gia đinh này lại không dám nói ra. Chuyện nhục mạ hoàng thượng, một tên gia đinh nho nhỏ há lại dám nói? Cho nên Dương Không Quần hiện tại vẫn còn chưa biết, chỉ nghe nói rằng sự tình vô cùng nghiêm trọng, liền hối hả phi tới. Nếu Dương Vĩ trêu vào nhà khác, Dương Không Quần hoàn toàn không thèm để ý, nhưng một khi trêu vào Lăng gia, trừ phi Dương Không Quần đích thân ra mặt, những người khác căn bản không làm được gì. "Khoan!" Thấy người của Dương gia không người lại dám cởi trói cho thiếu gia của mình như ở chỗ không người, Lăng Chiến đại nộ. "Chuyện thị phi phải trái còn chưa rõ ràng, phải làm rõ đã rồi hẵng nói." Dương Không Quần tức giận nói: "Lăng lão nhi, người bị trói ở dưới đất là cháu ta đó!" Ý của lão là không phải là cháu ngươi thì ngươi đương nhiên không đau lòng rồi! Lăng Chiến lạnh lùng nói: "Ta biết, nó không phải họ Lăng; Có điều, trói một lúc không chết được đâu." Dương Không Quần tức giận đến nỗi cả người run cầm cập, miễn cưỡng áp chế, nặng nhọc thở ra mấy hơi. Tiếng vó ngựa chỉnh tề, tiếng bước chân hỗn tạp vang lên, phía đông có một vệ đội giáp trụ sáng loáng đi tới! Kinh thành chấp pháp đội! Đám người Dương gia cơ hồ cả con ngươi cũng lồi ra ngoài! Kinh thành chấp pháp đội chính là một lực lượng đặc biệt trong kinh thành, cũng có thể nói là ngoại trừ quân chính quy ra thì chính là lựcg lượng cường đại nhất, chiến lực của nó so với quân đội chính quy của vương quốc thì chỉ hơn chứ không kém! Đôi ngũ này từ khi xuất hiện cho đến nay luôn nằm trong tay thành viên hoàng thất, đối với các thế lực lớn trong kinh thành, văn võ bá quan là một lực lượng có sức chấn nhiếp rất mạnh. Trên mặt của đám người Lăng gia đều lộ ra vẻ đắc ý. Dương Không Quần lập tức cảm thấy bất diệu, đột nhiên quay đầu lại hỏi: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Một cánh tay nhanh chóng thò ra, tóm lấy tên đánh xe trắng mập kéo về phía mình. Tên đánh xa trắng mập mặt như đưa đám, đem sự tình từ đầu chí cuối nói ra một lượt. Nhưng hắn cũng không nghe thấy câu nói sau cùng của Lăng Thiên rốt cuộc là gì, mà khiến cho Dương Vĩ đột nhiên mở miệng chửi cô trượng của đối phương như bị thần kinh bấn loạn. Lúc này bị Dương Không Quân hỏi, chỉ đành thật thà kể lại, nói là công tử chủ động chửi công trượng của đối phương, vân vân… Dương Không Quần hít một hơi lạnh! Chuyện này vừa to lại vừa nhỏ, nhưng phải xem xem là gặp ai. Nếu Lăng gia khăng khăng không bỏ qua, một mực vu cáo tội khi quân của Dương Vĩ, chỉ sợ đưa cháu này của mình tiêu đời rồi.Dương Không Quần tức giận, nhấc chân đá một cái lên người Dương Vĩ: "Sao ngươi ngu thế? Người ta rõ ràng là đào một cái hố cho ngươi, ngươi lại không chút suy nghĩ nhảy ngay vào? Hắn có cô trượng, ngươi chẳng lẽ không có à? Cô trượng của hai người các ngươi là một người đó! Đồ khốn nạn!" Dương Không Quần bị tôn tử của mình làm cho tức giận đến mức hồ đồ! Dương Vĩ mắng cô trượng của Lăng Thiên! Vậy chẳng phải là mắng cô trượng của chính hắn à? Dương Không Quần cũng lờ mờ cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ quặc! Dương Vĩ tuy kém cỏi, nhưng cũng tuyệt đối không ngu tới mức này. Trong đây nhất định có ẩn tình khác. ... Mời các bạn đón đọc Lăng Thiên Truyền Thuyết của tác giả Phong Lăng Thiên Hạ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cửu Thiên Khuynh Ca - Trúc Yến Tiểu Sinh
Mãnh liệt nhất, đớn đau nhất, say đắm nhất phải là việc nàng mở từng lớp khóa trái tim mỏng manh để đặt vào đó cái tên Trọng Uyên. Chàng không phải là Đông phương Thanh đế Phục Nghi trong sách ghi chép, cũng không phải là Nguyệt Hoa thượng thần Phất Tức của hiện tại, chàng chỉ là người sẵn sàng chịu ba trăm lôi hình thay nàng nơi Lôi Trạch, dám bỏ hết công lao tu tập ngàn năm vì nàng… Rốt cuộc là thứ tình yêu gì lại có thể khiến chàng tình nguyện hy sinh tất cả vì nàng? Tại hạ nhưng mà là vương mẫu trên núi một cái không quá chịu đợi gặp Tiểu Phượng hoàng, như thế nào có thể được nguyệt hoa thượng thần chi chiếu cố. Không thể tưởng được này cái gọi là nguyệt hoa thượng thần nhưng mà là cái cầm đèn đốt lửa phái đi, chỉ là như thế này bất nhiễm trần tục nhân, vì sao sẽ là ủy khuất như vậy? Thì ra của ngươi nguyên thân, cư nhiên như vậy đáng yêu… Từ nay về sau, ta còn là gọi ngươi tiểu sủng hảo. Cửu Thiên huyền nữ, thanh đế Trọng Uyên, nhạc thần Trường Cầm. Cũng hoặc là vương mẫu sơn hạ điềm xấu chim chóc Tiểu Bạch hoàng, chiết cánh hậu thế nguyệt hoa thượng thần, hóa thành mây khói chẳng biết đi đâu thái tử Trường Cầm. Đó là một về Ngũ Đế chi chiến trước sau, không khổng lồ mà lại không ngược luyến tiểu chuyện xưa. Sơn hải hồng hoang trung thần tiên, tiện tay mà viết, ba phần thực đến thất phân bịa đặt. *** Lâm Yên chỉ là một tiểu cô nương chưa đầy ba tuổi nhưng thiên bẩm thông minh đĩnh ngộ, là tiểu thần tiên được chú ý nhiều nhất từ trước đến nay. Thế nên từ nhỏ cô bé đã có khí chất nổi trội hơn hẳn những bạn bè cùng trang lứa. Cô thích nhất là được khai đàn thuyết pháp bên bờ suối Dao Sơn. Giữa đám đông tiểu bằng hữu đồng lứa xúm xít vây quanh, Lâm Yên tỏ vẻ uyên thâm lắm, bắt đầu kể chuyện bằng một câu thế này: Cha nói rằng… Dân chúng bốn bề Dao Sơn đều biết cha Lâm Yên là ai, cho nên chỉ cần nghe những lời ấy là đã đủ tò mò háo hức lắm rồi. Lâm Yên càng được dịp thể hiện, khua khoắng tay chân, chỉ trỏ đông tây, nói chưa tròn chữ nhưng vẫn liên thiên như đúng rồi, chốc chốc còn dụ thêm được vài linh thú chưa được khai sáng tìm đến lắng nghe. Một ngày nọ, Lâm Yên vừa kể hết đoạn “Âm phù kinh” cha giảng cho bèn đưa mắt trông về phía xa, thấy con đại dã thú vẫn ngồi yên vị ở chỗ cũ, đôi mắt sáng quắc không thôi liếc nhìn mình. Cô bé cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, nghiêng đầu săm soi mấy lần, nói với đám bạn vài câu gì đó, rồi nhanh chân chạy như bay về phía đại dã thú. Nếu là một đứa trẻ bình thường, nhất định đã phải sợ hãi lắm, hoặc ít ra cũng không tự dấn thân vào chốn nguy hiểm như thế. Nhưng Lâm Yên thì khác hẳn. Thân thể khỏe khoắn, hơn nữa sau lưng lại có một cao nhân đắc đạo phi phàm. Tuy tiểu cô nương hãy còn thấp bé, nhưng số pháp bảo cất trong thắt lưng không ít hơn chục loại. Chẳng trách từ trước tới giờ Lâm Yên luôn hành xử vừa quyết đoán vừa cẩn trọng, không e sợ điều gì. Đại dã thú thấy Lâm Yên đuổi theo bèn quay người chạy về phía rừng sâu. Lâm Yên cho là nó sợ mình, nên càng bám sát, miệng la lớn: “Nè, ngươi chớ có chạy…”. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Thiên Khuynh Ca của tác giả Trúc Yến Tiểu Sinh.
Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về - Nhược Ngã Túy
Lạc Thủy thượng thần nhặt được một con hổ màu tím trên đường lại chưa từng tu luyện thành hình người. Nếu như nàng đã không được chào đón thì mình tạm nuôi vậy. Ba trăm năm sau, Lạc Thủy thượng thần vì bảo vệ con hổ tím đó mà bị thương, sau đó hổ tím được giao cho Đạp Vũ thượng thần chăm sóc dùm. Con hổ tím liều mạng lắc lắc cái đầu nhỏ: “Ta không muốn, ta muốn đi theo ngài, theo ngài có thịt ăn.” Lạc Thủy thượng thần an ủi nó: “Ngoan, nghe lời.” Yên lặng rồi lại yên lặng, chung quy có chút cảm giác không ổn, nhưng lại không nghĩ ra cái gì nữa, chỉ có thể nói với Đạp Vũ thượng thần: “Đừng cho người khác ức hiếp nàng.” Đạp Vũ không ngờ người quyết đoán, lạnh lùng như Lạc Thủy lại có lúc dong dài đến vậy. Hắn dừng một chút rồi vui vẻ giống như đám yêu ma quỷ quái đang ăn ngon xem kịch vui lại giống như chúng tiên hớn hở đến hội bàn đào ăn uống. Quạt ngọc lay động hai cái, nụ cười phong lưu lại mang chút nghiêm trang bảo: “Ta sẽ nhận nàng làm đồ đệ có được không? ài, ta đây, một sư phụ vừa mạnh mẽ lại đẹp không chê vào đâu được, đến lúc đó tiểu nha đầu ở cùng ta sớm sớm chiều chiều chung một mái nhà, chắc chắn sẽ nảy sinh tìm cảm ám muội với ta, như vậy sẽ tạo nên một đoạn sư đồ cấm luyến chấn động lục giới, vang đội cổ kim, làm cho thiên địa quỷ thần phải xúc động a!” Lạc Thủy thượng thần trước sau vẫn không có biểu hiện gì, dường như có nhíu mày suy nghĩ một lúc, giọng nói tựa suối trong chảy qua đá ngọc bay vào trong tai mọi người: “Nếu như muốn một đoạn sư đồ cấm luyến, nàng còn chưa bái ta làm thầy.” …. Hỏa phượng kiêu ngạo bay lướt tới, con hổ nhỏ nghi hoặc: “Ta và ngươi quen biết nhau sao?” Con hỏa phượng nào đó tức giận nói: “Sở Từ.” Con hổ nhỏ chợt hiểu ra: “Thì ra là con chim nhỏ màu đỏ kia à.” Con hỏa phượng kiêu ngạo xinh đẹp nào đó tiếp tục tức giận nói: “Cái gì con chim nhỏ màu đỏ! Bổn đại gia là hỏa phượng! Hỏa phượng!” Tiếp tục thở dài: “Ài, khó trách người không nhận ra, chưa thấy hỏa phượng à? Huống chi lúc đó bổn đại gia bị ám toán nên trọng thương, thu nhỏ nguyên hình…” …. A, con đường thành tiên thật dài? Con hổ nhỏ dựng tai lên, ào ào nói: “Ai nói ta muốn thành tiên? Ta muốn thành thần!” Giàu nhất lục giới? Được cưng chiều nhất lục giới? Nữ thần đáng yêu? Đều là mây bay! Con hổ nhỏ nào đó ở trong lòng ngực ấm áp thơm mát của vị thần nào đó nghiêm túc tổng kết: “Hạnh phúc chính là có thịt ăn, có thoại bản đọc, có đánh nhau, ờ, còn có vị thần nào đó ôm…” Hãy nhìn xem con hổ nhỏ, bước đường đi lên sung sướng thành thần. *** Duyệt Nhi có một giấc ngủ ngon nhất từ khi đến Thánh giới, lúc tỉnh dậy thì Tức Mặc Ly đã không còn ở Yểm Tịch sơn. Cô hổ nhỏ buồn thiu, rầu rĩ không vui ăn điểm tâm Ninh Tê làm. Đang nghĩ xem một lúc nữa đi đâu chơi thì được thì Ngu Ngư đã hốt ha hốt hoảng chạy tới bẩm báo: “Duyệt Nhi cô nương, Cấp Quỳnh Thánh quân ở chủ sơn nói muốn gặp cô, phụ thân bảo ta đến hỏi cô, nếu cô không muốn gặp, vậy người sẽ ngăn lại.” Duyệt Nhi nhớ lại mấy đoạn chơi xấu trong thoại bản, cười hắc hắc nói: “Nói với nàng ta, bổn quan bệnh rồi, không tiện gặp người khác.” Mọi người:…………. Ngu Ngư ho khan một tiếng, nhịn cười không được nói: “Vậy tại hạ trước đi bẩm báo với phụ thân.” Không ngờ Cấp Quỳnh còn mặt dày đến thế, nàng ta không dùng địa vị thân phận của Thánh quân tới gặp Duyệt Nhi, mà nói đơn giản là muốn gặp Duyệt Nhi. Theo như cách nói của Cửu Kiếm, nàng ta nhất định là đến châm ngòi ly gián. Cấp Quỳnh nhiều lần tới gặp không có kết quả, sau đó trực tiếp giao đấu với Ngu Cực, cũng bất chấp thể diện, bay tới Yểm Tịch sơn tìm Duyệt Nhi. Lúc tìm được Duyệt Nhi, nàng đang ở trong hồ ngồi trên ngọc liên, đôi chân thon dài trắng nõn ngâm trong nước đùa nghịch cùng mấy chú cá. ... Mời các bạn đón đọc Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về của tác giả Nhược Ngã Túy.
Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến - Thập Tứ Khuyết
Chuyện xưa viết về một vị muội muội lên núi tu chân gặp được các loại sự kiện ly kỳ, cuối cùng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi  ~ ——————————— Giang Dạ Bạch, nữ nhi của kẻ giàu nhất thiên hạ, từ nhỏ không có mục tiêu  gì, không có theo đuổi  gì. Bởi vì  mọi thứ chiếm được rất dễ dàng.  Sau lại đi vào Thục Sơn mới hiểu được mình nhỏ yếu, tính mệnh tùy thời đều có thể mất đi. Cố gắng sinh tồn, có điểm nét phác thảo tính cách dần dần trở nên cứng cỏi, dũng cảm, cho dù lại gian nan khốn cảnh, cô nương ấy cũng có thể cười đi đến cuối cùng!  Luôn cảm thấy cô nương này có chút ngốc nghếch.  Luôn lo lắng nàng bị người ta lừa, kỳ thật là nàng giả trư ăn thịt hổ!  Làm bộ như bị ức hiếp, kì thực ở trong bố cục từng bước đều lưu lại đường lui cho mình.  Chính là cảm tình luôn không thể khống chế, nàng vẫn là dần dần thích cái tên Cảnh Nguyên mà nàng cảm thấy thực dối trá kia, ở thời điểm cuối cùng tuyệt vọng,  trong lòng nàng thậm chí còn có chút vi hi vọng, hi vọng hắn cuối cùng có thể cứu nàng. ... Nam chính nhìn như vô tình, kì thực thâm tình, thật sự là che giấu quá sâu.  Không nghĩ tới  tất cả mọi việc đều là vì nữ chính, chỉ là vì một cái kết cục đã  định .  Hắn trả giá rất nhiều, một mình vượt qua bao nhiêu gian nan.  Lại nhìn đến người kia vẫn là không thể nhận mặt, không thể yêu nhau, thậm chí chỉ có thể dùng thần sắc thật lãnh đạm đối đãi nàng.  Đợi cho đến cuối cùng mới dám đem lòng tràn đầy vui mừng tiết lộ ra.  ... Nam phụ cũng cực kỳ thâm tình, nhưng tình cảm của hắn đến mức chấp mê mà nhập ma. *** Cảnh Nguyên với quyết tâm cùng nghị lực lớn nhất của một nam nhân, đã thản nhiên tiếp nhận chuyện thực sự Giang Dạ Bạch cũng đến Thục Sơn. Sau đó, xoay người đi tìm Quỳnh Hoa, bắt hắn cứu người. Lúc này hắn rốt cục đã tìm được chỗ an trí thiên thư. Đó là —— Giang Dạ Bạch. Vào lúc Quỳnh Hoa thi pháp cứu Giang Dạ Bạch, Cảnh Nguyên bất động thần sắc lợi dụng áo tàng hình của hắn, đem thiên thư lặng lẽ đưa vào cơ thể Giang Dạ Bạch. Làm được hết thảy người không biết quỷ không hay, Quỳnh Hoa đang thi pháp, cùng Nhất Cửu bên trong Giang Dạ Bạch cũng không phát hiện. Tiếp theo tất cả đều thuận lý thành chương .... Mời các bạn đón đọc Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến của tác giả Thập Tứ Khuyết.
Đại Việt Truyền Kỳ - Ôm Anh Từ Phía Sau
Nơi mà các ngươi vẫn sống gọi là Trái Đất, thuộc hệ Mặt Trời, nằm trong dải Ngân Hà, thế nhưng đó chỉ là một ngân hà bé nhỏ nằm trong Đại Thiên Hà - Thái Bình Thiên Hà. Vậy mới nói, đối với Thái Bình Thiên Hà bao la thì Trái Đất chỉ như một hạt cát nằm trong sa mạc, hằng hà vô số. Vậy cũng chưa hết, ngoài Thái Bình Thiên Hà còn tồn tại mười bảy Đại Thiên Hà khác. Đại Thiên Hà rộng lớn, và người đứng đầu mỗi Đại Thiên Hà được gọi là Đại Đế. Nhân vật chính của chúng ta tên Phạm Văn Long, hắn xuất thân từ nước Việt... *** Tại khu vực phía nam tầng thứ hai Thông Thiên Tháp, thân ảnh Phạm Văn Long vẫn kiên trì bước tới. Hiện tại tốc độ của hắn không còn giữ được như ban đầu nữa, càng tiến về phía trước càng chậm. Tuy nhiên, khoảng cách với Băng Hải Đảo xem chừng cũng không còn bao xa. - Cẩn thận! Một âm thanh như sấm nổ ngang trời, vang vọng khắp trong đại não làm Phạm Văn Long hết hồn, dừng ngay lại. - Sư phụ, có chuyện gì thế? Phạm Văn Long tức thì nhận ra tiếng của lão Kim, nghi hoặc hỏi lại. - Nhóc con, nhìn cho kỹ không gian phía trước đi. Nghe câu trả lời không đầu không đuôi của lão Kim, Phạm Văn Long vội vặn hỏi thêm vài câu. Thế nhưng, lão Kim giống như chưa từng lên tiếng, dù hắn có kêu gọi thế nào cũng im bặt. ... Mời các bạn đón đọc Đại Việt Truyền Kỳ của tác giả Ôm Anh Từ Phía Sau.