Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Âm Gian Thương Nhân

Tên khác: Buôn đồ người chết, Âm phủ thương nhân   Ta là một cái chuyên môn thu thập âm tà ngoạn ý thương nhân, người chết đồ vật đều là thứ tốt! Người chết xuyên qua giày thêu, ta muốn! Tro cốt đốt thành sứ Thanh Hoa, ta muốn! Chém eo dùng đại dao cầu, ta còn muốn! Mấy thứ này gác ở người thường trong tay, tiểu tắc ác quỷ quấn thân, đại tắc cửa nát nhà tan. Nhưng nếu là dừng ở trong tay của ta, lại có thể thăng quan phát tài, nghịch thiên sửa mệnh, thỏa mãn hộ khách hết thảy nhu cầu. Muốn biết vì cái gì sao? Hư, có lá gan nói, liền tới nghe một chút ta nhập thịnh hành tiếp đệ nhất đơn khủng bố sinh ý đi... *** Ai cũng bảo người già sẽ thành tinh, nhưng thật ra đồ cổ có niên đại lớn cũng có khả năng “thành tinh” Ví dụ như vòng ngọc, tượng Phật, đao kiếm,… Nếu có một ngày, bạn phát hiện trong nhà cứ xảy ra những việc lạ lùng, cứ đến đêm phòng khách hay phòng bếp thường có động tĩnh lạ lùng, có lẽ món đồ cổ nào đó bạn cát giữ trong nhà đang quấy phá đấy! Trong nghề của chúng tôi, gọi mấy món này là âm vật. Nếu trong nhà có âm vật, thường xuyên xảy ra chuyện xui xẻo, có khi mất luôn cả mạng sống nữa. Nhưng nếu biết lợi dụng, có thể thăng quan tiến chức, gầy được nhân duyên, cho nên bất kể là quan lại hay quý nhân, danh môn vọng tộc đều có nhu cầu với đồ âm vật. Mà đã có cầu tắc có thị trường để cung, vì thế nghề gọi là âm vật thương nhân ra đời. Nghe kể, ông nội từng đào được đôi mắt của con Hà Đồng, bán cho Viên Thế Khải, Viên Thế Khải từ quân phiệt trở thành hoàng đế. Cha tôi bán thanh bảo kiếm mà Ngũ Tử Tư dùng để tự sát cho một diễn viên họ Triệu, tên Tướng Thanh, thực lực của vị diễn viên này vang danh cả nước, hot đến tận bây giờ. Đến lứa tôi, thị trường âm vật còn khổng lồ hơn nữa, danh nhân mà tôi tiếp xúc dùng hai bàn tay còn đếm không xuể. Chuyện tôi muốn kể tiếp sau đây là chuyện cũ của mình. Năm 2000, lúc tôi tiếp nhận tiệm đồ cổ tổ truyền từ tay cha mình. Mặt tiền cửa hàng này rất nhỏ, chỉ chiếm một góc nhỏ trong con phố đồ cổ này. Bởi vì mới tiếp quản nên không có kinh nghiệm gì, cho nên việc làm ăn trong tay tôi không được khấm khá cho mấy, có khi còn ăn không đủ no. Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với âm vật, là trong khoảng thời gian tôi ăn không đủ no, ngủ không đủ ấm đó. Gọi một bình rượu lâu năm, kêu một cân thịt bò, tôi ngồi ở trong quán nhỏ, nhìn đường cái vắng tênh, tôi rất hưởng thụ cảm giác này. Nhà của chúng tôi không làm ăn như nhà khác, cách mở cửa cũng rất khác biệt, lúc mặt trời xuống núi mới là lúc tôi mở cửa buôn bán, quy củ này đã kéo dài ba đời rồi. Cho nên nhà chúng tôi ở phố đồ cổ cũng được người ta nể nang đôi phần, bởi vì không cùng người ta giành mối làm ăn đấy. Lúc này, Lý mặt rỗ bộ dáng lén la lén lút chạy đến, trong lòng ngực còn ôm chặt một cái túi màu đen. Lý mặt rỗ cũng là đồng nghiệp, cửa hàng ở tận cuối phố Tây. “Này, Trương gia tiểu ca, uống rượu hả?” Lý mặt rỗ thấy tôi, vẻ mặt bỗng chốc thả lỏng, không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi học được từ cha cách xem mặt đoán ý rất hay, từ mấy động tác đơn giản của Lý mặt rỗ, tôi đã biết hắn đang gặp chuyện phiền phức gì lớn lắm đây. Nếu không thì không thể nào đang lo lắng lại thấy tôi thì thả lỏng đôi chút thế được. Bản lĩnh khác thì không dám, nhưng diễn sâu cho giống cao nhân tôi làm được. Tôi hờ hững nói: “Lý mặt rỗ, tìm ta có việc gì? Có việc thì nói thẳng.” Lý mặt rỗ bỗng khẩn trương lần nữa, trộm chạy đến cửa, đầu ngẩng lên nhìn quanh thấy không có ai, mới ra vẻ thần bí rất tức cười chạy đến đóng cửa lại. Đến trước mặt tôi, đặt túi vải màu đen xuống trước mặt: “Trương gia tiểu ca, cái này đúng là rất tà môn, tốt nhất đừng chạm vào. Nhà ta mà xảy ra chuyện đen đủi cũng bởi vì chạm phải thứ này đây…” Tôi có chút khẩn trương, Lý mặt rỗ có tiếng to gan trong vùng, có thể khiến hắn bị dọa thành như thế này chắc chắn không phải đồ vật bình thường. Tôi nghiêm mặt nói: “Nhà ngươi xảy ra chuyện gì? Kể lại cho ta từ đầu đến cuối đi” Lý mặt rỗ thở dài, lúc này mới nói cho tôi biết lai lịch món âm vật này. Chuyện là hàng năm Lý mặt rỗ thường đi khắp cả nước tìm kiếm bảo vật, gặp nông thôn sẽ dừng chân nhìn xem có kiếm được món đồ cổ nào đáng giá hay không. Không ngờ, lúc hắn trở về quê nhà, giữa đường thuận tiện đã làm mấy mối buôn bán, trong đó bao gồm món âm vật trước mắt tôi: Một chiếc giày thêu. Chiếc giày nhìn thì thấy ngay nét lịch sử in sâu trong đó, là kiểu dáng thời kỳ Mãn Thanh. Bởi vì cửa hàng còn chưa mở cửa, nên Lý mặt rỗ để tạm chiếc giày thêu ở nhà. Mà những việc kỳ quái, cũng bắt đầu từ lúc này. Vào ban đêm, Lý mặt rỗ thường cùng mấy anh em chiến hữu uống rượu, về đến nhà, hắn không thấy giày thêu đâu nữa, tìm từ phòng khách tìm xuống cũng không thấy. Hắn còn nghĩ do say rượu nên trông gà hóa cuốc, quên mất chỗ để giày thêu ở đâu nên không để trong lòng chuyện này. Nhưng mà đã quá nửa đêm, Lý mặt rỗ bỗng nghe mông lung tiếng người đi lại ở phòng khách, liền bò dậy từ giường ra phòng khách xem xét. Phòng khách không bật đèn, ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào trông có vẻ rất đìu hiu, cô quạnh. Theo ánh trăng, hắn thấy một bóng người, đang dọn dẹp vệ sinh ở phòng khách, giặt quần áo rồi rửa chén. Lý mặt rỗ bước lên nhìn lại, phát hiện đó là con trai của mình, hai mắt mở to quạch, mắt cả buổi trời không nháy lấy một cái, vẻ mặt có vẻ khủng bố. Vợ Lý mặt rỗ chết sớm, hắn cùng con trai nương tựa nhau mà sống. Thấy con trai đã hiểu chuyện như vậy, Lý mặt rỗ rất vui mừng, lập tức khen mấy câu. Nhưng mà thằng bé giống như không nghe thấy, thờ ở không trả lời trả vốn, vẫn rửa chén đều đều như cũ. Lý mặt rỗ với thần kinh thô còn tưởng con mình tức giận chuyện hắn nhậu nhẹt say xỉn nên không nghĩ nữa, tiếp tục đi ngủ. Nhưng không ngờ là, mấy ngày kế tiếp, mỗi khi tiếng chuông điểm 12 giờ, thằng bé vẫn rửa chén, dọn dẹp quét dọn như người máy. Nền nhà đã rất sạch, chén cũng rửa sạch rồi, nhưng nó vẫn cứ quét qua quét lại không thôi. Lý mặt rỗ cảm thấy kỳ quái, nghĩ là con trai đâu có tật mộng du, mấy ngày nay bị sao ấy nhỉ? Gặp mộng dù cũng đâu phải mỗi ngày như thế. Lý mặt rỗ mới nghiêm túc suy nghĩ, hắn đánh giá con trai mình, lúc này mới thấy trên chân thằng bé mang một chiếc giày thêu. Mà rõ ràng giày thêu đó là chiếc giày mình lấy từ nông thôn mấy ngày trước. Một đứa con trai, đi mang giày thêu, hơn nửa đêm lại đi tới đi lui làm đủ chuyện kì quái trong phòng khách khiến Lý mặt rỗ sởn tóc gáy. Hắn ý thức được sự việc, chắc chắn giày thêu có vấn đề. Cho nên ngày hôm sau, không chút do dự đem giày thêu vứt ở nơi khác cách xa nhà mình. Nhưng không ngờ chuyện này vẫn không kết thúc, tới tối rồi, Lý mặt rỗ lại nghe tiếng con trai mình hát tuồng với tông giọng nữ trong phòng. Lý mặt rỗ lập tức vọt vào phòng, hắn sợ hãi phát hiện chiếc giày thêu bị vứt lại tìm tới cửa, còn nằm trên chân của đứa con mình. Thằng bé nâng tay kiểu lan hoa chỉ, xướng bộ kịch “Trầm Hương Phiến” rất chi và này nọ. Mà đứa con trai nhìn thấy Lý mặt rỗ còn nhếch miệng lên cười với hắn. Lý mặt rỗ bị dọa mất mật, lập tức đánh thức con trai. Nhưng sau khi nó tỉnh, trong đầu gì cũng không nhớ, càng không biết chiếc giày thêu kia ở đâu tới nữa. Lý mặt rỗ sợ hãi, lập tức ném chiếc giày vào giếng nước trước nhà. Không ngờ, buổi tối hôm sau, Lý mặt rỗ cảm thấy hít thở không thông nên tỉnh dậy. Lúc mở mắt hắn thấy đứa con trai cả người ướt nhẹp đang bóp cổ mình. Một bên bóp, trong miệng còn hùng hổ nói: “Vì sao dìm chết ta? Vì sao dìm chết ta?” Sức lực đó cực kỳ lớn, nào giống sức của một đứa trẻ. Nếu không phải Lý mặt rỗ bắt kịp bình rượu bên cạnh, nện lên đầu con trai thì có khi đã chết tươi vì mất oxi. Sau khi Lý mặt rỗ tỉnh táo, phát hiện cả người con trai đều là nước, một chân còn mang chiếc giày thêu ướt đẫm kia. Hắn ý thức được đây là một sự thật rợn người, con trai thế mà bò xuống giếng vớt giày thêu lên lại… Giếng nước đó rất sâu, hơn nữa không có chỗ để leo lên, con mình làm cách nào đi xuống được. Nghĩ đến đấy thôi, cả người Lý mặt rỗ đã phát run. Đứa con trai là điểm chí mạng của hắn, nếu con mình mà có bất trắc gì chắc Lý mặt rỗ cũng không muốn sống nữa. Lý mặt rỗ biết chắc rằng giày thêu đang quấy phá, nhiều năm ăn cơm trong cái nghề đồ cổ này cũng đủ để hắn ý thức được giày thêu này hẳn được xếp vào thứ trong truyền thuyết kia: “âm vật”, lập tức cởi nhanh chiếc giày từ trên chân con xuống. Sau khi cởi ra, đứa con liền tỉnh lại, giống như mấy lần trước, một chút ký ức tồn đọng lại cũng không. Lý mặt rỗ sợ rồi, hắn dỗ dành con trai rồi ôm giày thêu chạy thục mạng tới tìm tôi. Chỉ cần là người của con phố đồ cổ này thì đều rõ, chỉ có nhà chúng tôi mới dám thu mua loại đồ vật mang điềm gở này. Nghe Lý mặt rỗ nói thế, lòng tôi cũng bắt đầu đập thịch thịch liên hồi. Trước kia xem cha thu âm vật, chưa từng gặp phải tình huống như lúc này! Đa số đều là hại chủ nhân, khiến chủ nhân ném đi chúng, khiến căn nhà gà chó không yên, loại âm vật này chỉ cần dùng chút kỹ thuật là có thể thu phục rồi. Nhưng như tình huống của Lý mặt rỗ, thứ này hẳn được xếp vào hàng “vật đại hung” mất rồi? Tôi hơi đau đầu, không ngờ lần đầu tiên mở hàng lại gặp thứ khó giải quyết thế này. Trong nghề chúng tôi có quy tắc “Ba không thu”, làm hại tính mạng người khác, không thu mua; làm loạn nhân khí người khác, không thu; hút máu người khác, không thu, đây là nguyên tắc cơ bản nhất đồng thời cũng là cách chúng tôi bảo vệ mình. Cho nên trước khi thu mua âm vật này, cần phải biết nó đã đạt đến trình độ hung như thế nào rồi? Có tính là vi phạm quy củ nghề này chưa? Lý mặt rỗ đương nhiên đồng ý nhanh chóng. Tôi dùng vôi sống bôi trên tay, đây là cách để tránh lây dính thứ đen đủi vào mình. Túi đen mở ra, một chiếc giày thêu còn dính nước hiện rõ trước mắt tôi. Không thể phủ nhận rằng, họa tiết trên giày thêu cực kỳ tinh xảo, mũi chỉ tinh tế, họa tiết đỏ rực, dù thời gian có qua bao nhiêu năm thì thứ màu đỏ đó cũng không chút nào tàn phai. Ngược lại, dưới ánh nước lại càng tô thêm vẻ tuyệt đẹp, như ngọn đèn ở trong đêm tối, nhìn giống như một đốm máu đỏ tươi. Tôi nhíu mày, nhìn chằm chằm Lý mặt rỗ hỏi: “Còn chiếc giày thêu khác ở đâu?” Lý mặt rỗ nói: “Chỉ có một chiếc này thôi” Tôi hít mạnh một hơi, lạnh lùng đậy lại chiếc giày thêu: “Ngươi đem đi đi, có người muốn hại ngươi, ta không giúp được ngươi.” Mời các bạn mượn đọc sách Âm Gian Thương Nhân của tác giả Đạo Môn Lão Cửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đạo Mộ Bút Ký Tập 2 - Nam Phái Tam Thúc
Cuốn sách này có nhiều nội dung sai lệch về biển đảo của Việt Nam ta. Mọi người cân nhắc khi đọc. Đạo Mộ Bút Ký là tên bộ tiểu thuyết 9 tập do tác giả Nam Phái Tam Thúc viết, tác phẩm kể về những cuộc phiêu lưu mạo hiểm của một nhóm người chuyên săn tìm mộ cổ với hai nhân vật chính là Trương Khởi Linh và Ngô Tà. Từ khi xuất hiện, "Đạo Mộ Bút Ký” đã thu hút sự chú ý của hàng vạn độc giả và đến năm 2011, tác phẩm này đã trở thành một trong những cuốn sách có lượng tiêu thụ lớn nhất tại Trung Quốc.   Vốn không phải là một nhà văn chuyên nghiệp mà là một người làm trong ngành ngoại thương nhưng "Đạo Mộ Bút Ký” đã mang tên tuổi của Nam Phái Tam Thúc đến với hàng triệu độc giả, đồng thời doanh thu từ việc bán bản quyền tác phẩm đã đưa tác giả này đứng vào vị trí thứ hai trong Bảng xếp hạng các tác gia có thu nhập cao nhất Trung Quốc. Cùng với Thiên Hạ Bá Xướng - tác giả của bộ tiểu thuyết Ma Thổi Đèn - Nam Phái Tam Thúc là một trong những tác giả hàng đầu trong dòng tiểu thuyết trộm mộ Trung Quốc. *** Câu chuyện bắt đầu từ năm mươi năm trước, một nhóm thổ phu tử - những kẻ trộm mộ ở Hồ Nam đào được một bộ sách lụa Chiến quốc, trên đó có ghi chép vị trí một ngôi mộ cổ đặc biệt, ai ngờ bọn họ lại gặp nạn dưới lòng đất, kết quả hầu hết đều bỏ mạng, chỉ có duy nhất một người sống sót.   Năm mươi năm sau, cháu trai của người ấy phát hiện bí mật này từ ghi chép ông nội cậu để lại, theo chân một nhóm trộm mộ, cậu dấn thân vào con đường đi tìm báu vật. Dần dần, dưới sự dẫn dắt của số mệnh, họ lần lượt trải qua hàng loạt nguy hiểm, trải dài từ dãy Phiêu Tử, vòng qua ra biển Tề Ân rồi Thất tinh Lỗ vương cung ở Sơn Đông, dãy Tần Lĩnh, núi Trường Bạch… Tất cả những hành trình đó nối liền với nhau bằng một bí ẩn đã có từ cả ngàn năm trước, như một câu hỏi bất tận không có câu trả lời.   Nếu đủ can đảm, mời bạn tiến vào thế giới của “Đạo mộ bút ký”! Công ty phát hành: Bách Việt Nhà xuất bản: NXB Thời Đại Trọng lượng vận chuyển (gram): 650 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Author: Nam Phái Tam Thúc Số trang: 552 Ngày xuất bản: 03-2015
Đạo Mộ Bút Ký: Lão Cửu Môn - Nam Phái Tam Thúc
Tên eBook: Lão Cửu Môn Tác Giả: Nam Phái Tam Thúc  Thể Loại: Trộm mộ, Kinh dị, Ma quái, Phiêu lưu, Văn học phương Đông   Bộ sách: Đạo Mộ Bút Ký   Editor: Phượng Vỹ   Beta: tieudieututai   Nguồn: cuahangbantaybac.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Lão Cửu Môn trong Đạo Mộ Bút Ký vẫn thường xuyên nhắc tới chín đại gia tộc trộm mộ tại Trường Sa, danh hiệu là Cửu Môn Đề Đốc.   Lão Cửu Môn được chia thành Thượng Tam Môn, Bình Tam Môn, Hạ Tam Môn. Những người hoạt động trong đội khảo cổ Tây Sa gồm có: Trương Khởi Linh, Lý Tứ Địa, Trần Văn Cẩm, Ngô Tam Tỉnh, Hoắc Linh, Tề Vũ, Giải Liên Hoàn. Dòng họ theo thứ tự là: Trương, Lý, Trần, Ngô, Hoắc, Tề, Giải. Hoàn toàn phù hợp với dòng họ của Lão Cửu Môn, vậy thì đây không phải là một điều ngẫu nhiên…. Trong eBook này mình gộp luôn một phần ngắn Ngô Gia Toái Niệm. Mời các bạn đón đọc.
Cánh Cửa - Chu Đức Đông
Tên eBook: Cánh  Cửa Tác Giả: Chu Đức Đông  Thể Loại: Kinh dị, Ma quái, Văn học phương Đông  Công ty phát hành: Tân Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển (gram): 480   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 530   Ngày xuất bản: 12-2014   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 120.000 ₫   Nguồn: hoatanhoano.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:   "Nếu bạn không phải là người có thần kinh thép, nếu bạn không biết khống chế nỗi sợ, thì xin đừng mở cuốn sách này"   Cuốn tiểu thuyết này không phải là một câu chuyện trải phẳng mà là một mê cung kinh dị đa chiều. Khi được đưa vào mê cung, bạn không biết cánh cửa nào là cánh cửa nào, cho tới cái đích cuối cùng của mê cung ấy, bạn mới vỡ ra rằng mọi thứ xảy ra đều có lý do và tiền đề của nó, không thứ gì là thừa thãi và xuất hiện vô tình. Số mệnh cũng hoạt động trên nguyên lý tương tự. Đó chính là cách tác giả Chu Đức Đông xây dựng nên cốt truyện tác phẩm này.Bạn có thể cho rằng trong thực tế, ma quỷ hay những con người dối trá mới là những thứ thật đáng sợ. Câu chuyện này lại kể về một sinh vật sống: Anh ta giả dạng con người, nhưng hoàn toàn không phải yêu tinh, cũng không phải ma quỷ, vậy anh ta là gì?... Sự kinh dị ẩn mình sau những điều chưa rõ… *** Bản thảo sáng tác ban đầu của Chu Đức Đông và câu chuyện được viết ra hoàn toàn khác nhau… Sự kinh dị ẩn mình trong những sai lệch.Chu Đức Đông thật khôn khéo khi luôn tìm ra được những nỗi sợ thâm sâu nhất trong nội tâm con người và nhẹ nhàng gieo vào trong đó hạt giống sợ hãi. Mỗi người có một nỗi sợ khác nhau nên hạt giống sẽ trổ ra những thứ hoa khác nhau. Chắc chắn nỗi sợ không chỉ diễn ra trên trang sách, mà nó còn ám ảnh ra ngoài cuộc sống thực tại của bạn, thậm chí trườn đến ngay bên cạnh bạn. Mời các bạn đón đọc Cánh Cửa của tác giả Chu Đức Đông.
Tắt Đèn Kể Chuyện Ma Tập 2 - Loan Báo Quần
Tên eBook: Tắt đèn kể chuyện ma (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Loan Báo Quần Thể loại: Ma quái, Kinh dị, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Bộ sách: Tắt Đèn Kể Chuyện Ma (tập 2)   Dịch giả: Đỗ Mai Dung   Giá bìa: 69.000 ₫   Kích thước: 13 x 21,5 cm   Ngày xuất bản: 15-11-2012   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: miki90   Type: silverysnow: 1-6  Mac Senh: 7-11  susubexinh: 12-16  kararoxbee: 17-hết   Beta: Vu Dinh   Làm ebook: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu Cuộc sống luôn tồn tại những điều khó có thể lý giải, được đồn thổi từ người này sang người khác, từ năm này qua năm khác và dần phủ lên chúng lớp vỏ bí ẩn ma mị. "Tắt đèn kể chuyện ma" là một cuốn sách tổng hợp những câu chuyện liêu trai, cổ quái như vậy. Nhưng thay vì khai thác yếu tố ma mị vốn là thế mạnh của những câu chuyện liêu trai, tác giả Loan Bảo Quần với sự uyên bác và tinh tế của mình đã khéo léo kết hợp những kiến thức đông tây kim cổ và kể lại những câu chuyện ấy theo một khía cạnh khác đời thường hơn, thực tế hơn. Có thể là những lý giải khoa học khách quan, có khi lại là những suy diễn chủ quan của góc nhìn tác giả, có những câu chuyện buồn bã thê lương, cũng có những mẩu chuyện vô cùng hài hước. Nhưng dù là câu chuyện nào cũng đều khiến độc giả kinh ngạc và thích thú vì những bí mật được hé mở trong đó. Thủy quỷ, nịch quỷ, cương thi, trành quỷ, sát quỷ, thảo trái quỷ, khảo trường đại đầu quỷ, quỷ thất tình lục dục, quỷ hóm hỉnh, hài hước; vấn đề miếng ăn, chỗ ở, cái mặc của quỷ; vấn đề cái chết của quỷ... Thế giới ma quỷ rốt cuộc có dáng vẻ ra sao? Tắt Đèn Kể Chuyện Ma là thế giới của những câu chuyện liêu trai và cổ quái, là sự giao hoà của tri thức đông tây kim cổ tích tụ từ ngàn năm. Đằng sau lớp vỏ ma mị ấy ẩn chứa những sự thật gì? Ngay cả đến quyền uy cao nhất của cách mạng, trên thực tế đối với những giá trị vật chất và tinh thần của người dân cũng không có gì có thể lay chuyển hoặc dập tắt được… Từ bé tôi đã thích nghe những câu chuyện về ma, nghe rồi sợ, sợ rồi vẫn muốn nghe… xem nhiều các câu chuyện về ma, nên có một chút hiểu biết về thế giới âm phủ của người Trung Quốc, ít nhiều cũng có thể nhìn ra, câu chuyện nào có thể đại diện cho phong tục của người dân đối với quan niệm về thế giới âm gian, những chuyện nào thuộc diện phần lớn là do tác giả sáng tác ra… Mà cái quan trọng nhất là biết cách cảm nhận, có nghĩa là những câu chuyện về ma đã từng rất đáng sợ, nhưng thực tế không có gì sợ hơn những cái thuộc về nhân thế, chịu khó suy nghĩ một chút, ta sẽ hiểu ra chân lý giản đơn mà cực kì lý thú này.  Tác giả Loan Bảo Quần đã tập hợp những câu chuyện như thế và viết cuốn sách Tắt đèn kể chuyện ma dưới góc nhìn và sự phân tích, những lời nhận xét hóm hỉnh, hài hước nhưng không kém phần sâu sắc của chính tác giả. Vậy thế giới tâm linh huyền bí về ma quỷ rốt cuộc có dáng vẻ ra sao? Bạn đọc lần theo sự gợi mở trên từng câu chữ, quay ngược thời gian trở về với hàng ngàn năm trước, vén bức màn bí ẩn lên để từng bước khám phá thế giới u minh huyền bí của người Trung Quốc xưa và nay! Tác phẩm Tắt đèn kể chuyện ma do Đinh Tị books liên kết với Nhà xuất bản Văn học ấn hành. Mời các bạn đón đọc Tắt Đèn Kể Chuyện Ma tập 2 của tác giả Loan Báo Quần.