Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nữ Đế Trọng Sinh

Bạn đang đọc truyện Nữ Đế Trọng Sinh của tác giả Tùy Vân Lưu Thủy. Chỉ mới ba năm, mà cảm giác như một giấc mộng thật dài, cả đời người dường như cũng chỉ ngắn lại chừng đó! Còng không phải là một đời sao? Vì Dạ An Thần hiện giờ đã không phải là Dạ An Thần của ba năm trước nữa. Đời trước, muội muội của nàng lật đổ nàng, muốn bước lên đế vị, còn người nàng để ở trong lòng, đến mức đem hết tâm can dâng hiến, cuối cùng lại chĩa mũi đao hước về nàng. Nàng mới hiểu mình đã ngu dại đến chừng nào! Những người nàng tin tưởng, bộ mặt thật xấu xí và ghê tởm đến cỡ này! Trọng sinh trở lại, nàng một lần nữa bước lên ngôi vị nữ đế, nhưng người đã lặng lẽ bảo vệ nàng – Tuyết Sương Linh – đã không thấy bóng dáng. Khi tất cả bắt đầu lại lần nữa, nàng biết ông trời đối với nàng không tệ, những người thiếu nàng, tất cả phải trả lại cho nàng. Mà Tuyết Sương Linh, nàng phải sủng trong lòng bàn tay, không ai có thể tổn thương nàng lần nữa. *** Ba năm trước, muội muội của nàng làm phản. Người nàng yêu nhất cầm đao hướng về phía nàng, khi đó nàng mới hiểu rõ mặt nạ của người nàng coi trọng, người nàng yêu nhất là như thế nào. Ba năm sau, nàng một lần nữa bước lên ngôi vị nữ đế, nhưng người đã lặng lẽ bảo vệ nàng - Tuyết Sương Linh - đã không thấy bóng dáng. Khi tất cả bắt đầu lại lần nữa, nàng biết ông trời đối với nàng không tệ, những người thiếu nàng, tất cả phải trả lại cho nàng. Mà Tuyết Sương Linh, nàng phải sủng trong lòng bàn tay, không ai có thể tổn thương nàng lần nữa. Editor: Nói chung, tác phẩm này nói về một nữ đế sống lại và trở về quá khứ. Nàng sủng người đã bảo vệ nàng năm xưa và trả thù tất cả những kẻ đã hại nàng! *** Hoa tuyết từ không trung lả tả rơi xuống, chỉ trong chốt lát, mặt đất đều bị tuyết bao phủ. Tựa như mùa đông ba năm trước. Một lần nữa bước lên ngai vàng, một lần nữa trở thành nữ đế của Linh Quốc, Dạ An Thần đứng trước cung điện nguy nga, trên người còn mang theo khí tức âm trầm từ thiên lao, gương mặt lạnh lùng không thể che giấu sự tàn nhẫn. Nàng vừa đi ra từ thiên lao, từng là Thụy Đoan vương gia, sau lại trở thành Thụy Đoan nữ đế, đang bị nàng nhốt tại thiên lao. Trước mắt cung điện từng là tẩm cung của nàng, chỉ là ba năm trước đây một lần đại hỏa, đem nơi này đốt thành tro bụi, bao gồm nữ nhân làm cho nàng ngày đêm suy tư suốt ba năm. Tẩm cung đã hoàn toàn không giống như lúc trước, cứ như ông trời muốn nói cho nàng, tất cả đều không thể quay trở về được. Mùa đông năm đó cũng là phá lệ rét lạnh, cũng là như vậy một hồi đại tuyết. Chính là khi đó hoàng cung một mảnh hỗn loạn, rất huyên náo, không giống giờ phút này yên tĩnh không tiếng động. Khi đó là nàng là Linh Quốc hoàng đế đời thứ bảy, sủng ái quân thị Ly Tuần Lạc, coi trọng muội muội Thụy Đoan Vương gia, cho bọn họ vô thượng sủng ái cùng tín nhiệm, chỉ là hai người này đều phản bội nàng, cùng nhau phản bội nàng. Dạ An Thần nhìn cung điện, suy nghĩ lại về mùa đông ba năm trước đây. Nàng ngồi bên trong cung điện nguy nga, cô linh hiu quạnh, chỉ có mình nàng, những người ngày xưa đi theo làm tùy tùng của nàng, đều rời khỏi, chỉ còn nàng một người - mặc kệ là tự đi, hay là bị nàng đuổi đi, đều đi rồi. Không lâu trước đây, Dạ An Thần thu được tin tức, thân sinh muội muội của nàng, Linh Quốc Thụy Đoan Vương gia Dạ An Từ phạm thượng tác loạn, đã khống chế được hoàng thành binh mã, rất nhanh sẽ tới hoàng cung, bức vua thoái vị. Mà binh mã của hoàng đế là nàng, còn xa xăm ngàn dặm, đợi khi binh mã đến, Hoàng đế... đã sớm thay đổi người làm. Nàng thực tín nhiệm muội muội của mình, phong nàng làm Linh Quốc thân vương, cho nàng vô thượng vinh quang, bên trong hoàng thành, ai dám cùng nàng sánh vai, cho nàng nắm giữ hoàng thành binh mã, cơ hồ là đem chính mình tính mạng giao cho nàng, nhưng cuối cùng, Dạ An Từ phản bội nàng, khi lấy được binh phù, liền khẩn cấp muốn mạng của nàng. Dạ An Từ thành công. Dạ An Thần xác thực thực tin tưởng nàng, bằng không, cũng không đem toàn bộ binh mã của hoàng thành giao cho nàng. Sau đó, Dạ An Từ phản bội nàng. Hiện tại, toàn bộ hoàng thành đều vào tay nàng. Dạ An Thần biết chính mình sẽ không chết, Dạ An Từ muốn danh chính ngôn thuận làm Linh Quốc hoàng đế, nhất định phải cho nàng viết chiếu thư thoái vị, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho nàng, sau đó đem nàng nhốt ở trong cung, có lẽ lúc Dạ An Từ đăng cơ, một lúc nào đó nàng vô thanh vô tức chết đi. Nhưng là, trong vòng ba năm, nàng tuyệt đối sẽ sống được thật tốt. Nàng sẽ sống được thật tốt, bằng không, người trong thiên hạ sẽ mắng tử Dạ An Từ. Nhưng là, điều này không phải điều nàng muốn. Nàng Linh quốc nữ đế, tình nguyện chết, cũng không nguyện ý sống như vậy. Một nam tử ăn mặc phức tạp trang sức chậm rãi tiến vào, tiện tay đóng cửa tẩm điện. Dạ An Thần thủy chung trên mặt không có biểu tình lại gợn sóng, nàng đi vài bước rồi ngồi xuống, sốt ruột nói, "Trẫm không phải phân phó ám vệ đưa ngươi ra ngoài sao? Nơi này rất nguy hiểm, ngươi đi mau, Lạc, nơi này thật sự rất nguy hiểm, ngươi nhanh lên rời khỏi nơi này, ngươi yên tâm, trẫm không có việc gì." Nàng nói xong đẩy nam tử rời đi. Ly Tuần Lạc tránh Dạ An Thần. Dạ An Thần sửng sốt, "Lạc......" Ly Tuần Lạc khinh thường nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nở nụ cười, "Lo lắng? Dạ An Thần, không cần tự mình đa tình, ta không đi, là muốn nhìn ngươi mất đi ngôi vị hoàng đế như thế nào, chết như thế nào!" Dạ An Thần thật không ngờ Ly Tuần Lạc sẽ nói như thế, "Ngươi nói cái gì?" Ly Tuần Lạc lớn tiếng nở nụ cười, trong thanh âm mang theo vô hạn trào phúng: "Dạ An Thần, ngươi sao so với được với Thụy Đoan Vương gia? Người như ngươi, làm sao có thể làm Linh Quốc hoàng đế? Ngươi nhìn còn không hiểu sao? Là ta, là ta phản bội ngươi, là ta bảo ngươi đem hoàng thành binh mã giao cho nàng, ngươi quên sao?" Đồng tử Dạ An Thần co rụt lại. "Dạ An Thần, ta căn bản không thương ngươi, do ngươi, là ngươi, hủy diệt cả đời ta." Trong anh mắt Ly Tuần Lạc, nàng nhận ra hận ý khắc cốt ghi tâm, hắn nhẫn đến hiện tại, đến nay là rốt cuộc nhịn không nổi nữa, "Nếu không phải ngươi cứng rắn nạp ta làm phi, ta đã sớm cùng vớiThụy Đoan Vương gia cùng một chỗ. Chúng ta sẽ hài tử, sẽ rất vui vẻ, đều là ngươi, Dạ An Thần, là ngươi hủy diệt hết thảy, đây đều là trừng phạt ngươi." "Tiến cung, là ngươi nguyện ý." Dạ An Thần nhẹ giọng nói, có lẽ, nàng cho tới bây giờ đều không biết chính mình yêu một người như thế nào, Ly Tuần Lạc biểu hiện, tất cả đều là giả. Ly Tuần Lạc hét lên, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo, "Nếu ngươi không phải hoàng đế, ta làm sao cần gả cho ngươi? Ngươi sao có thể so với Thụy Đoan vương gia! Hiện tại nhanh viết chiếu thư thoái vị đi." Dạ An Thần cảm thấy tâm một mảng lạnh lẽo, nàng thật sự không dám tin tất cả là sự thật. Nàng nhớ mẫu hoàng từng nói: "Con không thể yêu hay tin tưởng bất kỳ ai, nhất là người bên cạnh con, bởi vì tình yêu sẽ làm con nhìn không rõ sự thật, ở hoàng gia, nhìn không rõ, sẽ chết." Nàng đăng cơ lúc niên thiếu, mẫu hoàng giao cho nàng một quốc gia phồn vinh, tuy biên cương có chiến tranh, nhưng đa số là thắng, quốc lực cường đại; Bên người nàng cũng không thiếu những kẻ hơn người, nàng tự nhận có khả năng thấy rõ hoàng cung kẻ đùa người xiếc, nàng nghĩ Ly Tuần Lạc yêu nàng, nhưng nàng không nghĩ đến tất cả đều là giả! Nàng quả nhiên vẫn là quá non. "Nga, đúng rồi! Còn có hài tử của ngươi, vì muốn cho Thụy Đoan vương gia ngồi lên ngôi vị hoàng đế, hài tử của ngươi đều bị ta giết chết." Ly Tuần Lạc cười nói "Dạ An Thần, ta từng mang hài tử của Thụy Đoan vương gia, nhưng ta bỏ nó, vì ta không thể lưu lại . " Giờ khắc này, trong lòng Dạ An Thần nỗi lên hận ý đến tận xương, nàng đăng cơ mới năm năm, hài tử đều chỉ có vài người, lớn nhất chỉ bảy tuổi, nhưng, tiện nhân trước mắt, cư nhiên hại chết hài tử của nàng! Là nàng có mắt không tròng, coi trọng kẻ lòng lang dạ sói. Tín nhiệm của nàng, tình yêu của nàng, toàn bộ đều cho sai người rồi! "Ly Tuần Lạc, trẫm thật là có mắt không tròng, mới có thể yêu người như ngươi." Dạ An Thần lạnh lùng nói, lửa giận dâng lên, xông tới bóp cổ nam nhân, "Vì hài tử của trẫm, đền mạng đi!" Ly Tuần Lạc từ trong lòng lấy ra một thanh đao nhỏ, trực tiếp hướng Dạ An Thần đâm tới, Dạ An Thần bất đắc dĩ, chỉ có thể buông tay lui về sau.   Mời các bạn đón đọc Nữ Đế Trọng Sinh của tác giả Tùy Vân Lưu Thủy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thân Biên (Nhân Quỷ) - Miêu Oa
Vào một ngày giữa tháng 10,  Thân Đồ Thành phát hiện ra huyết ngọc điệp. Trong một trò chơi hắn thấy tay của Điệp tiên, cũng từ ngày đó, Điệp tiên luôn xuất hiện bên cạnh hắn một cách quỷ dị.  Đầu tháng 12, nữ sinh Bạch Lộ của đại học Z ly kỳ tử vong, thi thể không thấy bóng dáng, có người chứng kiến trên xác chết có một cái huyết ngọc điệp. Ngay sau đó, phòng 308 trong ký túc xá xảy ra hiện tượng dây chuyền, mỗi khi có một người nhìn thấy người đã chết thì người đó cuối cùng cũng chết đi. Thân Đồ Thành cũng bị liên lụy, nhưng người xuất hiện trong giấc mơ kia rốt cuộc là ai? Là Điệp tiên? Hay là người hắn đã từng yêu? Bạn biết không? Internet kì thật rất nguy hiểm. Những nam sinh từng tham gia trò chơi chiêu quỷ lúc ấy, từng người một lần lượt chết đi, nguyên nhân đưa bọn họ tới họa sát thân rốt cuộc là Internet hay vẫn là Điệp tiên? Thân Đồ Thành nhìn bạn thân lần lượt tử vong, hắn quyết tâm tìm ra đáp án. Nhưng cuối cùng Điệp tiên xuất hiện ở trước mặt hắn, đến tột cùng là người lương thiện mà hắn yêu, hay là ác quỷ mà hắn hận? *** Khu Lão Thành nằm ở phía Bắc thành phố Z có rất nhiều con hẻm nhỏ cổ xưa tĩnh mịch, chúng nó đan xen khắp nơi, dấu vết thời gian khắc sâu trên phiến đá xanh, khi bước vào bên trong phảng phất như có thể nhìn thấy màu sắc của năm tháng. Sớm tinh mơ, Thân Đồ Thành mang theo hai phần điểm tâm trở về nhà, Cố Phán Hảo đã thức dậy, cậu đang tưới hoa trên ban công. “Đồ ăn đặc sản của thành phố Z đây, cơm nóng cộng thêm sữa đậu nành”. Thân Đồ Thành giơ cái túi trong tay vẫy vẫy về phía Cố Phán Hảo, “Còn nóng hổi”. Cố Phán Hảo đáp một tiếng, đặt bình tưới xuống rồi đi vào phòng khách. Cậu đang mặc T-shirt của Thân Đồ Thành, nó rộng hơn so với vóc người của cậu, vì vậy để lộ một khoảng lớn da thịt trên vai. Cậu đi đến gần, hương thơm hoa sen như có như không cũng theo đó bay đến, Thân Đồ Thành gãi đầu mũi, nói: “Chốc nữa theo anh ra ngoài mua quần áo”. Lúc này, hai người đã trở về từ núi Ngưu được một tháng, từ khi Cố Phán Hảo ăn vào liên nhục tự tay Thân Đồ Thành đưa đến thì hình dáng mờ ảo ngày càng rõ ràng, đến hiện tại, cơ thể của cậu đã không khác gì với người thường. Chỉ là phiền não cũng theo đó mà đến, đầu tiên chính là vấn đề thức ăn______từ nghìn năm trước, Cố Phán Hảo vẫn sống dưới dạng “hồn phách”, mọi người đều biết hồn phách không cần ăn uống, vì thế từ lâu Cố Phán Hảo đã quên sạch khái niệm “ăn”, nên từ lúc bắt đầu có thân thể, cần suy nghĩ đến việc dùng thức ăn để duy trì chức năng hoạt động của cơ thể. Có một lần, Thân Đồ Thành được cha gọi về gấp, hắn buộc phải trở về nhà một chuyến, ba ngày sau hắn trở lại, vừa mở cửa thì liền nhìn thấy Cố Phán Hảo sắc mặt tái mét nằm trên ghế sô pha, dọa đến hắn thiếu chút nữa mất đi lý trí. Hắn run rẩy ôm lấy Cố Phán Hảo rồi chạy như bay đến bệnh viện, mà kết quả kiểm tra lại khiến hắn dở khóc dở cười, hóa ra trong ba ngày hắn rời đi, cậu không ăn chút cơm nào. ... Mời các bạn đón đọc Thân Biên (Nhân Quỷ) của tác giả Miêu Oa.
Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) - Quỷ Sách
Mẹ gọi điện thoại kêu Ngụy Ninh về nhà,bất ngờ khi vừa về tới nhà thì hắn đã bị mẹ ép phải kết hôn, Nhưng càng không ngờ tới đối tượng mà mẹ hắn bắt kết hôn là  một bài vị — đó là một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi *** Biên tập đánh giá: Gần đây Ngụy Ninh không gặp may, không chỉ bị cô bạn gái hẹn hò nhiều năm đá mà còn bị gặp chuyện đen như mực. Buồn bực vì xui xẻo, hắn bị một cuộc điện thoại của mẹ gọi về ngôi nhà đã rời đi nhiều năm Không nghĩ đến thứ đang đợi Ngụy Ninh chính là một cuộc âm hôn. Hoang đường hơn nữa chính là hắn là đàn ông mà lại kết hôn với một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi! Nhiều năm qua vẫn thấy hổ thẹn với cậu thiếu niên đã chết Ngụy Ninh bất đắc dĩ đành đồng ý… Từ đây về sau bắt đầu những ngày sống chung với quỷ Lối suy nghĩ của tác giả độc đáo, xây dựng bầu không khí tốt, miêu tả cảnh quỷ thần sắc sảo, giật gân nhưng không dọa người. Cái gọi là bát vị tương hợp, thiên tác chi mỹ, đại khái chính là nhân duyên giữa ngụy an và A tích. Mặc kệ sinh tử, bỏ qua giới tính, trốn cũng không thoát được. Một loại hương vị của số mệnh tràn ngập. Hãm sâu trong đó không chỉ là Ngụy Ninh làm vợ của quỷ, còn kéo thêm người bạn tốt Ngụy Thời và người ngoài Trần Dương. Tình cảm nam nam chưa dứt của quỷ tình này nên phát triển như thế nào? *** Tác giả: Tác phẩm này chia ra thành ba cố sự độc lập, từng cố sự đều có liên quan một chút với nhau, do một đầu mối xuyên qua tạo thành tác phẩm hoàn chỉnh, cuối cùng kết thúc công việc. mùa hè quá nóng, trời nắng chang chang, viết thử một câu chuyện của quỷ hẳn là không kinh khủng, chủ yếu vấn là xu hướng ấm áp =.= *** Trong phòng im ắng, Ngụy Ninh không nói lời nào, “Ngụy Tích” cũng duy trì trầm mặc, dường như có một loại không khí giằng co giữa hai bên. Ngụy Ninh vươn tay đẩy “Ngụy Tích” vẫn cứ đè trên người mình: “Cậu nói cái này vô ích, giả vờ không hiểu cũng vô dụng, cậu không ngốc như vậy, ý của anh cậu rất rõ ràng.” Ngụy Ninh một lời nói thẳng “Ngụy Tích” không khờ dại, cũng không phải không hiểu sự đời như vẻ ngoài của cậu. “Ngụy Tích” vẫn cúi đầu không chút kháng cự, tùy anh đẩy cậu sang một bên, cậu ngồi trên giường nhìn xuống, Ngụy Ninh đứng trên vũng nước bẩn, trên gương mặt trắng bệch hiện lên một nụ cười: “Anh biết rõ vậy, nhưng thế thì sao?” “Ngụy Tích” lắc đầu, dường như không đồng tình với việc Ngụy Ninh vẫn ngoan cố như vậy: “A Ninh, anh biết rõ em là quỷ nên đừng nghĩ đến việc có thể thuyết phục em. Chẳng lẽ Ngụy Thời không nói với anh cái này, hay anh quên rồi?” Ngụy Thời có nói không cần nói lý với quỷ, nhất là với những đứa oán khí nặng, chấp niệm sâu, nói cũng vô ích. Bọn chúng cầu không được, quên không xong, yêu không được, hận cũng không đành, sau khi chết hóa thành chấp niệm. Do đó mấy người âm hồn bất tán là do khi sống họ kiên định ở một mặt nào đó, hoặc là người vô cùng chấp nhất, sau khi chết rồi liền đi ngăn cản việc mà người sống muốn làm, chặn những thứ mà họ muốn, cứ ở lại như vậy, tồn tại như vậy. Lúc Ngụy Thời nói đến đấy thì hỏi Ngụy Ninh: “Anh Ninh, anh nghĩ xem chuyện này đáng sợ thế nào?” ... Mời các bạn đón đọc Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) của tác giả Quỷ Sách.
Dưới Vòm Ký Ức - Bát Nguyệt Trường An
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn. *** Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..." ... Mời các bạn đón đọc Dưới Vòm Ký Ức của tác giả Bát Nguyệt Trường An.
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Dưa Hấu
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng là tựa truyện mang đậm phong cách xuyên không được kết hợp với nét nhẹ nhàng, dịu dàng của thể loại truyện teen, mở ra một câu chuyện sâu sắc và mới mẻ. Chàng mang trong mình dòng máu vương tử cao quý, vì một giấc mộng rồng mà được sinh ra, được người người khom lưng cúi đầu. Từ đó vận mệnh của chàng gắn với vận mệnh của gia tộc, gắn với tranh bá quyền hành. Nàng là một cô gái hiện đại, chỉ vì một tai nạn bất ngờ, linh hồn nàng quay ngược thời gian nhập vào thể xác của một cô gái đang hấp hối, sống cách nàng đến hơn 200 năm, nước Đại Việt thế kỷ 18. Từ đây, nàng gặp được chàng và bị cuốn vào thời thế hỗn loạn. Vận mệnh liệu có xoay vần? Nàng với những kiến thức hiện đại, liệu có thể thay đổi được số phận của chàng? Có thể thay đổi được lịch sử? *** Trịnh Khải định kéo tay tôi quay lại đường cũ thì nghe tiếng người ngựa ở đầu con phố vang lại. Tôi quay qua nhìn sắc mặt lo lắng của Trịnh Khải thì không khỏi sợ hãi trong lòng: - Họ là...? - Đừng sợ. Tuy Trịnh Khải đang trấn an tôi nhưng giọng anh vẫn không giấu được sự lo lắng, tay anh nắm chặt tay tôi, cả hai nhanh chóng chạy vào một con ngõ nhỏ gần đó. Ánh trăng mờ nhạt trên đầu soi sáng con đường nhỏ có hai bóng người đang vội chạy trốn. Cuối con ngõ là một ngôi nhà gỗ nhỏ bị khóa cửa từ bên ngoài, Trịnh Khải rút kiếm chặt đứt dây khóa rồi vội vàng mở cửa kéo tay tôi bước vào trong nhà. Bên ngoài cũng vừa lúc có tiếng bước chân và cả ánh sáng từ ngọn đuốc của bọn lính. Giọng một người đàn ông ra lệnh cho lính dưới quyền: - Bao vây tất cả các con đường xung quanh đây, bất cứ ai lạ mặt đều bắt hết cho ta. - Dạ! Tôi cố nín thở nghe trống ngực đang đập từng hồi mạnh mẽ. Trịnh Khải nắm chặt tay của tôi, anh ghé mặt sát khe cửa để nhìn ra ngoài. Mùi bụi bặm và không khí ngột ngạt trong nhà cho thấy ngôi nhà này đã lâu không có người ở. Chít chít... ... Mời các bạn đón đọc Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng của tác giả Dưa Hấu.