Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoàn Khố (Phong Lưu Kiếp) - Công Tử Hoan Hỉ

Hoàn khố là chuyện về phong lưu, chuyện về những kẻ mang độ bạc tình ra mà ganh đua tỉ thí. Kẻ hư hỏng khét tiếng thiên hạ, kẻ lãnh đạm cách biệt chúng nhân. Quan hệ giữa họ bắt đầu từ hứng khởi nhất thời, rồi trải dài như giao tranh định mệnh. Mấy trăm năm giày vò lẫn nhau, có cười, có khóc, có phụ rẫy, có sầu hận. Cuối cùng, thế nào mới gọi là chân tình, thế nào là giả ý? "Ngươi muốn ôn nhu, ta cho ngươi ôn nhu, cớ gì còn muốn đòi đến chân tâm của ta?" Trong câu chuyện này, bất kể Ly Thanh hay Lan Uyên, đều có chút ngây ngốc, lúc nào cũng chỉ sợ thương tổn đến thân nên thận trọng khác thường, cứ luôn do thám lẫn nhau, giấu giếm lẫn nhau, dằn vặt lẫn nhau đến cả mấy trăm năm mới bắt đầu thấu hiểu. Đây có thể coi như một vố chơi khăm của tạo hóa, khiến người trong cuộc nhìn lại muốn cười cũng không thể nhếch môi. Trong câu chuyện này, ngay nhân vật phụ cũng chứa đựng ít nhiều suy tưởng và đặc sắc, dù là Thú vương, là kẻ hầu người hạ hay bình dân bách tính. Có kẻ thiện lương, có kẻ nhiệt tình, có cả những kẻ ngồi lê đôi mách... đều là chấm phá sinh động cho thế giới phong lưu của những thế gia tử đệ này. *** Hoàn Khố – Cái gọi là chân tâm Tôi yêu văn của Hoan Hỉ, yêu cái nhẹ nhàng bình dị mà ko kém phần thấm thía trong văn của chị. Ẩn chứa trong từng con chữ có thể là rất nhiều tình cảm, rất nhiều ý tứ, kéo người đọc chìm sâu vào câu truyện trong vô thức.Tôi cảm cái “ngược” trong văn của Hoan Hỉ, cái ngược luẩn khuất trong từng con chữ, trong từng đoạn văn mà khi thoáng nhìn qua ngỡ tưởng chỉ như miêu tả cảnh vật thông thường. Chị luôn biết cách diễn tả những điều mình muốn gửi gắm trong từng thiên truyện một cách giản dị nhất mà cũng hiệu quả nhất. Cái “ngược” trong từng câu truyện của chị thấm sâu vào lòng tôi, để rồi từ nơi sâu nhất ấy, tôi thật đau mà đồng cảm cùng nhân vật, đau nỗi đau của nhân vật, giằng xé tận tâm can. Cũng như rất nhiều người khác, tôi đến với văn của Hoan Hỉ lần đầu tiên qua những bộ đam mỹ thể loại huyền huyễn. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm thể loại truyện này. Ở thế giới ấy có thần tiên, có ma quỷ, có pháp thuật, có người tốt kẻ xấu, có ân oán tình thù, có hiểu lầm khúc mắc… Nhưng điều mà tôi cảm nhận được nổi bật lên trên hết, đó là ở nơi ấy có tình yêu. Thế giới của thần tiên hiện ra trong văn của Hoan Hỉ không đẹp như thơ, trái lại, nó mang rất nhiều éo le và nghịch cảnh. Thần tiên trong những câu truyện của chị cũng như bao con người bình thường khác, họ cũng biết vui biết buồn, biết đau biết hận, biết yêu thương bằng tất cả tấm chân tình. Tôi cảm cái tình trong từng câu truyện của chị, bước qua từng thiên truyện, tôi thấy bản thân dường như cũng đang ở trong thế giới đó, chứng kiến tất cả, lần lượt nhận ra từng ý nghĩa lẩn khuất, nhận ra từng bài học quý giá. Diễm Quỷ, Tư Phàm, Hoàn Khố hay Báo Ân Ký, tất cả mỗi câu truyện đều mang trong mình nhiều tầng ý nghĩa riêng, đòi hỏi người đọc phải thật chú tâm, phải thả mình vào trong đó, phải thật tinh tế cảm nhận và tự nghiệm ra cho mình những bài học. Đôi khi thả mình theo mạch cảm xúc của truyện, người đọc thấy thật đau, thật thương tâm, tự hỏi: “Tại sao lại có thể ngược đến thế?”, “Tại sao họ lại làm khổ nhau nhiều như thế?”… Nhưng những cái “ngược” trong truyện của Hoan Hỉ không hề vô lý, trái lại, nó vô cùng có ý nghĩa. Cảm được cái “ngược” trong truyện của Hoan Hỉ, là phần nào cảm được cái thần của truyện, cảm được một tâm hồn văn chương đẹp đẽ. Tôi yêu tất cả những câu truyện huyền huyễn của Công Tử Hoan Hỉ, nhưng bộ truyện khiến tôi nặng lòng nhất, khiến tôi phải trăn trở nhất, đó chính là Hoàn Khố. Mỗi lần đọc Hoàn Khố là lại thêm một lần tôi nhận ra điều gì đó mà mình còn bỏ sót trong lần đọc trước, cứ như vậy, càng lúc tôi càng yêu bộ truyện này hơn. Từng nhân vật trong truyện đều có cái đáng giận, nhưng cũng có cái đáng thương. Họ mang trong mình nhiều cung bậc tình cảm mà chính họ cũng còn chưa hiểu hết, bởi vậy mới dẫn đến những bi kịch đáng buồn… Nhưng trải qua những nỗi đau, họ mới dần trưởng thành hơn, nhận ra cái mà mình thực sự cần và trân trọng. Ly Thanh và Lan Uyên, hai người họ đều có chút ngốc nghếch, e sợ tổn thương nên thận trọng dè chừng, thử thăm dò lẫn nhau. Hai người đều không hiểu tâm tư của nhau, trải qua ngầm mưu tính kế, trải qua thương tâm, rồi qua hối hận, để cuối cùng dẫn đến vướng mắc mấy trăm năm mới có thể minh bạch toàn bộ. Tới khi đó mới giật mình tỉnh ngộ, “tình yêu” hai chữ bất quá là hỏi một câu thích hay không thích… *** Ly Thanh – Hồ vương lãnh mạc. Cũng như bao nhân vật khác của Hoan Hỉ, Ly Thanh được xây dựng bởi những nét tính cách rất đặc trưng. Nhắc tới Ly Thanh, chắc hẳn tất cả các bạn đọc của Hoàn Khố đều sẽ nghĩ đến sự lãnh mạc, lạnh lùng, nhạt nhòa và khó nắm bắt. Con người ta một khi đã sống quá lâu trong cô đơn, quá quen với tịch mịch, làm bạn với nỗi cô quạnh luôn thường trực, sẽ không còn cảm thấy quá khó khăn nữa, cuộc sống của họ là tồn tại chứ không hoàn toàn là sống. Cô đơn thì đã sao? Một mình thì đã sao? Ly Thanh đã quá quen thuộc rồi. Chính vì đã cô đơn tịch mịch quá lâu, nên chỉ cần một chút ấm áp mà Lan Uyên mang lại đã dễ dàng thấm vào trái tim băng giá ngàn năm của Ly Thanh. Lần đầu tiên Ly Thanh có cảm giác ấm áp, có cảm giác tồn tại một nơi để mình hướng về, tồn tại một con người để mình yêu thương. Bất tri bất giác, băng tuyết ngàn năm đã dần tan chảy. Sự xuất hiện của Lan Uyên đã phá vỡ thói quen tịch mịch và băng hàn ngàn năm trong lòng Ly Thanh. “Đối với một người tịch mịch mà nói, một chút ôn nhu, dù cho biết rõ không phải thật tâm, cũng sẽ nổi lên tâm tư tham luyến.”Ban đầu, Ly Thanh bài xích tình cảm của Lan Uyên trong vô thức, là bởi vì hắn lãnh đạm, biết rõ Lan Uyên là một công tử đa tình, hắn ko muốn sa vào tình cảm hư giả của Lan Uyên. Thế nhưng cuối cùng, Ly Thanh vẫn bị sự ôn nhu ấm áp của Lan Uyên tác động trong vô thức. Bản thân Ly Thanh cũng không thể ngờ rằng, chỉ mới vài ngày không thấy Lan Uyên, hắn cư nhiên lại nổi lên tâm tư tưởng nhớ. Lần đầu tiên nghiêm túc nhìn lại bản thân, giật mình xót xa khi thấy bên mình không có ai cả. “Bị một câu “thân nhân duy nhất” làm chấn động, mới phát hiện ra bên cạnh mình quả thực một người cũng không có, muốn tìm người nào đó để nói vài câu cũng không có.” Ly Thanh thực sự rất đáng thương. Hắn lạnh lùng lãnh mạc cũng chỉ bởi hoàn cảnh khiến hắn phải như vậy. Thân nhân bên cạnh chỉ còn lại một mình Ly Lạc, hắn lại là một kẻ vụng về trong việc thể hiện tình cảm, bởi vậy càng khiến đứa em trai duy nhất dần rời xa mình. Bản thân là vương của một tộc, Ly Thanh cũng cần sự lạnh lùng và uy nghiêm, ngẫu nhiên hắn đã tự xây quanh mình một bức tường băng kiên cố vô hình, ở bên trong đó, chỉ có mình hắn, với sự lạnh lẽo, tịch mịch và cô đơn. Không phải ngẫu nhiên mà Hoan Hỉ để Minh Cơ xuất hiện trong truyện, lại vào đúng thời điểm Ly Thanh đang phải lưỡng lự giữa nhiều sự lựa chọn. Sự xuất hiện của Minh Cơ có vai trò vô cùng quan trọng trong việc phá bỏ rào cản cuối cùng trong lòng Ly Thanh. Chính Minh Cơ là người đã thức tỉnh Ly Thanh, phá vỡ bước tường phòng vệ vô hình mà Ly Thanh vẫn luôn xây bọc quanh mình. Ly Thanh ko muốn xuất ra chân tâm, cũng là sợ phải xuất ra chân tâm. Một người lạnh lùng như hắn, nhàm chán như hắn, liệu có thể có ai yêu, có thể có ai muốn, có thể có ai dùng chân tâm để đối đãi? Là sợ, cũng là vì đề phòng và bảo vệ chính mình, Ly Thanh đã luôn bọc mình trong bức tường cảnh giới ấy, từ chối mọi sự thân cận, mọi tình cảm xung quanh. Vẻ ngoài lạnh lùng, lãnh mạc, nhưng bên trong là một trái tim e sợ tổn thương và sợ mất đi lớp vỏ bảo vệ. Minh Cơ có một tình yêu mù quáng, một tình yêu bất chấp đánh đổi tất cả, nhưng tất cả những cái mà nàng nhận về được lại chỉ là nỗi đau không thể nói hết bằng lời. Những trái tim người… Nàng đoạt đi mạng sống của người khác, hành động tàn ác ấy, có mấy ai nghĩ rằng thật ra cũng chỉ xuất phát từ một ước mơ nhỏ nhoi, từ một hi vọng bình thường mà ai cũng có thể có, đó là hi vọng được bình bình đạm đạm sống qua cả một đời với người mình yêu. Con người có thể yêu, vì sao yêu quái không thể yêu? Vì sao tình yêu của yêu quái lại luôn phải đánh đổi bằng quá nhiều máu và nước mắt như vậy? Âu cũng vì ông trời khi sinh ra yêu quái đã nhẫn tâm cho thêm vào bản tính của nó một thứ khả năng gọi là yêu… Đã gọi là bản năng, là hạnh phúc nhỏ bé, có ai lại không xứng đáng có? Nhưng có mấy yêu quái đạt được niềm hạnh phúc nhỏ bé gọi là tình yêu ấy mà không phải là thần hình câu diệt hay hồn phi phách tán? Nếu con người biết đau, thì yêu quái cũng biết đau vậy. Và biết đâu đấy, có lẽ còn đau hơn gấp ngàn vạn lần con người nữa, vì có những yêu quái chỉ luôn ước mong mình được là một con người bình thường mà thôi… Minh Cơ đáng hận, nhưng cũng thực sự đáng thương. Nàng yêu hết lòng, yêu chân thật, chỉ tiếc thay, nơi nàng gửi gắm trái tim lại không thể hòa hợp với nàng. Người và yêu quái, những mối tình như vậy đã bao giờ có được kết thúc tốt đẹp? Nhưng nàng vẫn cược, vì nàng yêu và khát cầu hạnh phúc tới cháy bỏng. Tuy thua, nhưng chắc chắn sâu trong thâm tâm, Minh Cơ cũng không hề cảm thấy hối hận, bởi nàng đã cố gắng hết mình, thử cố gắng hết mình một lần để giữ lấy và bảo vệ tình yêu của mình. Đó là một việc làm sai trái, nhưng cũng là một việc làm đáng thương. Trước khi bị hành hình, Minh Cơ đã nói:“Ta cả đời có thể được một người đối đãi bằng chân tâm chân ý, còn cầu cái gì hơn? Oán hận duy nhất đó là ta không thể làm một người vợ chân chính của hắn, cầm tay hắn, bầu bạn cùng hắn suốt đời.”Hạnh phúc của nàng tuy nhỏ nhoi và ngắn ngủi, nhưng lại là niềm hạnh phúc mà biết bao người phải mơ ước, đó chính là niềm hạnh phúc khi có được một người đối đãi mình bằng chân tâm chân ý, mình cũng dùng toàn bộ tình cảm, toàn bộ chân tâm chân ý của mình để đối đãi với người đó. Tuy chỉ là một nhân vật phụ, nhưng sự xuất hiện của Minh Cơ trong Hoàn Khố đã để lại cho tôi không ít ấn tượng sâu sắc. Minh Cơ cũng chính là nhân tố quyết định trong việc đánh thức sự khao khát tình cảm, khát khao hạnh phúc trong lòng Ly Thanh. Một câu nói của Minh Cơ thôi đã tác động mạnh mẽ tới Ly Thanh:“Không đánh cược một phen, người sao có thể biết được là thắng hay thua? Biết sao không? Thế gian dẫu có muôn vàn thứ cầu không được, bình bình đạm đạm mà trải qua một đời, cũng không hẳn không phải là một thứ hạnh phúc.” Có lẽ chính nhờ tác động của Minh Cơ mà Ly Thanh quyết định thử cược một lần, thử một lần mở trái tim băng giá của mình, một lần trao đi chân tâm, một lần thật tâm hi vọng nhận lại tình cảm ấm áp. Tuy chính Ly Thanh đã quyết định hành hình Minh Cơ, nhưng hắn không phải là kẻ tuyệt tình, nói đúng hơn, Ly Thanh chỉ là một người công tư phân minh. Sau khi Minh Cơ bị hành hình, Ly Thanh đã chủ động đến nhà Trương Thắng để xóa đi mối nhân duyên oan nghiệt. Đằng sau tấm vỏ bọc lạnh lùng và tuyệt tình, chính là một trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Cũng chính từ cái đêm trở về từ nhà Trương Thắng, Ly Thanh đã chấp nhận tình cảm của Lan Uyên. Suốt dọc đường về, chỉ có một vầng nguyệt bầu bạn, sự lạnh lẽo của trời đêm thấm sâu vào tận trong da thịt. Chắc hẳn Ly Thanh đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về những lạnh lùng mà mình đã có, những cô quạnh tịch mịch mà mình luôn có, những khát khao hạnh phúc của Minh Cơ đã tác động mạnh tới suy nghĩ và nhận thức của Ly Thanh. Lần đầu tiên Ly Thanh đặt cược, đặt cược bằng toàn bộ chân tâm quý giá và hiếm hoi của một con người lãnh mạc. Đáng buồn thay, hắn đã thua trong lần đặt cược ấy. Ly Thanh chỉ lẳng lặng nghe Hồng Nghê kể lại những chuyện trăng hoa của Lan Uyên, nghe Hồng Nghê nhận xét:“Lan Uyên hắn nếu có thể có chân tâm, trời trên đầu cũng sẽ sụp xuống mất”.Khóe miệng Hồ vương ẩn ẩn mơ hồ mang một chút ý cười, có lẽ là nụ cười cay đắng, nhàn nhạt, cười vì mình đã để chân tâm của mình xuất đi hoang phí, cười vì mình đã quá khờ dại để bản thân lún sâu vào ôn nhu của một vị thái tử đa tình. Nhưng Ly Thanh vẫn chưa lật bài ngửa với Lan Uyên, mãi cho tới khi phải chịu thiên kiếp, có lẽ bởi Ly Thanh thực sự là một con người rất tịch mịch, rất cô đơn, luôn khao khát tình cảm, sự ấm áp, dù biết đó chỉ là giả dối. Mời các bạn đón đọc Hoàn Khố (Phong lưu kiếp) của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cấm Ái Chi Tương Sủng
CẤM ÁI CHI TƯƠNG SỦNG     Thông Tin   Tác phẩm : Cấm ái chi tương sủng Tác giả : Tư Đồ Cẩm Tranh Thể loại : Đam mỹ, Cổ Trang, Xuyên Không, Tá Thi Hoàn Hồn, Cường Công Cường Thụ, Hài, Nhất Thụ Nhị Công, HE, Văn Học Phương Đông Tình trạng: Hoàn Chuyển ngữ : Lightraito Nguồn : Sưu tầm Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Khi y đang đợi đèn đỏ, mà cũng có thể gặp phải sự cố. Trực thăng rơi thẳng từ trên trời, trái không rơi phải không rơi, mà lại chọn ngay trên nóc xe của y. Khi tỉnh lại, y cảm thấy tứ chi đau đớn giống như bị nghiền nát, hạ thân cơ hồ không còn tri giác. Điều này làm y càng thêm biết rõ, nam nhân trên người đang điên cuồng chiếm đoạt thân thể của mình. Mẹ nó, ngay cả tiện nghi của lão tử cũng dám chiếm, thật là không muốn sống nữa mà!! Đợi lão tử tỉnh lại, xem ta có bẻ gãy cái căn nguyên thị phi của ngươi không!! Con bà nó bộ ngươi không thể nhẹ một chút sao? Ta cũng là người a!! Ân và oán, thị và phi, vướng mắc không rõ, dứt không đứt, lý càng loạn…   Y đã đủ loạn lắm rồi, đệ đệ đồng mẫu dị phụ lại xen vào, không để y được an ổn hay sao?
Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn Cung - Nại Tiểu Nhàn
《CƯỠNG CHIẾM GIƯỜNG VUA: BẠO QUÂN, THỈNH AN CHO BỔN  CUNG》       Thông Tin   Tác phẩm : Cưỡng Chiếm Gường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bỗn Cung Tác giả : Nại Tiểu Nhàn Thể loại : Cổ Trang, Xuyên Không, Ngôn Tình, HE, Lãng Mạn, Văn Học Phương Đông Tình trạng: Hoàn, 136 chương Convert : Linhmaroon, Ngocquynh520 Ebook : Hana Beta: Tieu_hao Nguồn :   huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu   “ Bạo quân, đêm nay ngươi nên thị tẩm .” Hạ Như Thanh ngồi ở trên long sàng, vẻ mặt cười nhìn Kỳ Lạc Hi.”Hoàng hậu, ngươi muốn làm gì. . . . . .” Kỳ Lạc Hi nuốt nước miếng một cái, dùng ánh mắt hàm chứa sương mù nhìn nàng. Hạ Như Thanh cong môi cười, sau đó”Hoàng hậu, ngươi đừng cởi y phục, ” “Hoàng hậu, đừng kéo đai lưng trẫm, ” “Hoàng hậu, không cần cưỡng bách trẫm!” -“Ngươi xác định không cần? Người triệu nam sủng Nhị Hào tới thị tẩm!” “Trẫm không cho phép, trẫm tới thị tẩm. . . . . .” Đêm hôm đó, hắn tung người vì sói, không biết là ai ăn ai. Chính là dưới đời này không có ăn bữa cơm miễn phí, chiếm tiện nghi liền muốn làm osin.”Bạo quân, châm trà cho Bổn cung. Thay quần áo cho Bổn cung. Làm ấm giường cho Bổn cung. Cho Bổn cung. . . . . .” Hạ Như Thanh hé ra cái miệng nhỏ nhắn lải nhải đối Kỳ Lạc Hi ra lệnh. Mà Kỳ Lạc Hi mặt lại buồn rầu, nữ nhân đáng chết rõ ràng đem hoàng đế làm nô tài sai vặt, xem trẫm không hảo hảo giáo huấn ngươi, “Người tới, đem hoàng hậu kéo tới trên long sàng của trẫm, trẫm muốn tiến hành 【 giáo dục yêu 】 . . . . . .” Hạ Như Nhanh bạc con mắt nhíu lại, nói nhỏ: “Bạo quân, ngươi dám phòng kháng? Người tới, đem nam sủng Nhất Hào mang xuống, triệu Nhị Hào hầu hạ.” Chúng nô tài run rẩy đối Kỳ Lạc Hi nói ra: “Nương nương chí thượng, ngài thứ hai, cho nên ủy khuất hoàng thượng. . . . . .” Mọi người vung tay lên, đem hoàng đế kéo xuống. . . . . . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Tiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện”  cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】 ? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】 ? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút  câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】 ? Hạ Như Thanh bàn chân trắng nõn đứng ở trên giường hoàng đế, nàng cúi người xem nhẹ (khinh thường) bạo quân, cánh tay xinh đẹp vũ động, một mình đấu nâng cái cằm trơn bóng của hắn, không nói lời gì bá đạo hôn xuống, “Bạo quân, làm nam sủng cho Bổn cung được không?” Hạ Như Thanh khẽ cười, hơi nghiêng khóe môi, ba phần cuồng ngạo, bảy phần xinh đẹp —— Cực phẩm yêu nghiệt 】 bạo quân Hắn, Kỳ Lạc Hi, “Kỳ Liên Quốc”  quân chủ vô tình, Một nam nhân làm cả triều văn võ kinh hồn táng đảm, Yêu nghiệt, tàn bạo, vô tình. . . . . . Ai có thể so với hắn cuồng 】 ? Hắn căm tức nữ tử kia đưa hắn đá xuống giường, tà câu lấy khóe môi, “Ngươi muốn giường? Trẫm cho ngươi. Bất quá trẫm muốn người của ngươi. . . . . .” Ai có thể so với hắn ngạo 】 ? Hắn cao gầy nâng lông mày tuấn tú, tà tứ nhìn Hạ Như Thanh chính là lạnh run  , muốn trẫm giúp ngươi ấm giường? Như vậy ngươi trước giúp trẫm ấm áp thân a. . . . . . Ai có thể so với hắn yêu 】 ? Hắn có chút giật mình nhìn  Hạ Như Thanh, hắn đường đường quân chủ một nước, lại bị một nữ nhân cưỡng hiếp, còn muốn hắn làm nam sủng cho nàng? Kỳ Lạc Hi híp lại con mắt lạnh, mới thả ra ánh sáng lạnh, “Không sai a, như vậy khiến cho trẫm cẩn thủ (cẩn thận nghiêm túc) chức trách nam sủng  . . . . . .” Tiếng nói còn chưa hạ xuống, hắn liền ngược lại hôn lên, xâm lược Hạ Như Thanh hết thảy, bá đạo cướp đoạt . . . . . . Nữ nhân đáng chết rõ ràng đem hoàng đế làm nô tài sai vặt, xem trẫm không hảo hảo giáo huấn ngươi, “Người tới, đem hoàng hậu kéo lên trên long sàng của trẫm , trẫm muốn tiến hành giáo dục yêu. . . . . .” Làm cung chủ đụng với bạo quân, Làm cuồng nữ gặp gỡ yêu nam, Khi nữ nhân đụng nam nhân Khiến ngươi biết không khí thuốc nổ mười phần. Theo thời gian dần dần xoay chuyển, Thân thể hắn / nàng bắt đầu rơi vào tay giặc, cũng kể cả tâm. . . . . .
eBook Lãnh Thiếu Truy Thê - Hoa Điền Bắc Full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
LÃNH THIẾU TRUY THÊ       Thông Tin   Tác phẩm : Lãnh thiếu truy thê Tác giả : Hoa Điền Bắc Thể loại : Hiện Đại, HE, Ngôn Tình, Lãng Mạn, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Đông Độ dài : 45 chương + 5 phiên ngoại Editor :  Huyenbibo Ebook : Hana Convert :   tuyetbangnhi.wordpress.com Nguồn online: huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Ebook được tạo với mục đích phi lợi nhuận, mong rằng các bạn sẽ có những phút giây vui vẻ.   Nhan thiếu người thừa kế hợp pháp duy nhất của Chúc gia ở sân bay đối với An Ninh sinh viên đại học vừa thấy đã yêu. Chúc Nhan là người có bề ngoài tốt, có bối cảnh gia đình hiển hách, nhưng lạnh nhạt quái gở, không giỏi nói chuyện; An Ninh điển hình con gái rượu, không có lý tưởng hoài bão lớn, chỉ muốn cuộc sống bình thường, lại bị Nhan thiếu nhìn trúng, nhờ thế lực Chúc gia ép làm tình nhân cố định ở bên cạnh Chúc Nhan anh. Nhân vật không có quan hệ hỗn loạn, không có vợ bé vợ nhỏ lộn xộn, không có cạnh tranh kinh hãi thế tục của nhà giàu có, chỉ có bối cảnh hai người chân thành tha thiết mà yêu nhau…
Tình Nhân Giao Dịch
TÌNH NHÂN GIAO DỊCH         Thông Tin   Tác phẩm: Tình Nhân Giao Dịch Tác giả: Lệ Lỵ Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, tiểu thuyết, Lãng Mạn, Văn học phương đông Beta: Mabư mập Độ dài: 10 chương Convert: Linhmaroon Editor: huyenbibo Ebook: Hana Nguồn: huyenbibo.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Mùa đông lại đến, bông tuyết lại rơi! Hơn hai mươi năm trước, Ngôn Bách Thương cùng vợ Liễu Mạn Lăng vì trốn tránh kẻ thù đuổi bắt, nên từ Đài Loan trốn tới Nhật Bản. Liễu Mạn Lăng mang thai, bởi vì đường xá xa xôi, ở ban đêm gió tuyết sanh hạ bốn cô con gái, thật may là có vị phu nhân hảo tâm cứu bọn họ. Có lẽ hữu duyên ! Vị phu nhân kia cũng không con gái, vì vậy nhận Liễu Mạn Lăng làm con gái. Cho đến mười lăm năm sau phu nhân bởi vì bệnh tim mà qua đời, đem toàn bộ tài sản tặng cho Ngôn Bách Thương. Về phần con gái của Liễu Mạn Lăng, bây giờ ở Nhật Bản được xưng là “Bốn thiên kim” . Bốn chị em này ngũ quan đều xuất sắc cùng vóc người mỹ lệ, có tài hoa hơn người —— Đại tỷ Ngôn Xảo Dung —— có năng lực quản lý ưu tú, là một trong những kỳ tài buôn bán. Nhị tỷ Ngôn Vũ Điệp —— thuật hóa trang tuyệt diệu, là thợ trang điểm đứng đầu. Tam tỷ Ngôn Tư Vũ —— có ngôn ngữ thiên phú, tinh thông ngôn ngữ các nước, các công ty hàng không tích cực mời làm tiếp viên hàng không. Tiểu muội Ngôn Băng Tuyết —— năng lực biểu diễn cực kỳ giỏi, bất kể là nhân vật như thế nào, đều có thể phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn, là nghệ sĩ có cát sê cao nhất. Năm tháng trôi qua mau, vợ chồng Ngôn gia vội vã muốn ôm cháu ngoại, liền thúc giục các cô con gái. Sáng sớm hôm nay, như thường ngày người giúp việc Shary ở phòng bếp Ngôn gia chuẩn bị bữa ăn sáng. Chỉ là hôm nay có thêm một người giúp việc. “Đại tiểu thư, hôm nay muốn ăn cái gì?” Shary dùng quốc ngữ hơi lớn hỏi. Ngôn Xảo Dung mỉm cười chuyển sang Shary. “Sandwich cùng sữa tươi.” “Con cũng cùng đại tỷ giống nhau.” Ngôn Tư Vũ thong thả từ trên thang lầu đi xuống. “Đại tỷ, muốn mở hội nghị gia đình sao?” “Chờ ba, mẹ vận động trở lại rồi hãy nói!” “Shary, cho con một phần salad được không?” Ngôn Vũ Điệp khoác bả vai Ngôn Tư Vũ , cùng nhau đi vào phòng ăn. “Vũ Điệp, về sau nếu như muốn về nhà buổi tối thì nhớ gọi điện thoại.” Ngôn Xảo Dung dặn dò nói. “Biết! Đại tỷ.” Ngôn Tư Vũ bướng bỉnh hướng Ngôn Vũ Điệp làm cái mặt quỷ, nghĩ thầm thật may bị chửi không phải là mình. Lúc này, tiếng mở cửa lại vang lên , Ngôn Bách Thương cùng Mạn Lăng đi vào. “Các con đã dậy hết rồi? ! Băng Tuyết đâu?” “Con ở chỗ này!” Ngôn Băng Tuyết sáng sớm đã rời giường, giúp Shary làm bữa ăn sáng. Đợi mọi người trong nhà đã ngồi xuống bàn ăn, Ngôn Bách Thương mới từ từ nói: “Ba cũng không muốn giấu các con chuyện này nên ba sẽ nói cho các con biết là ba bị ung thư phổi” Ông khàn khàn nói mang theo một chút bất đắc dĩ. “Bác sĩ nói ba các con không còn nhiều thời gian nữa! Các con cũng biết, ba các con rất muốn ôm cháu trai, cho nên hy vọng các con có thể ở cuối năm kết hôn.” Liễu Mạn Lăng vỗ nhẹ vai Ngôn Bách Thương. Bốn chị em Ngôn gia không dám tin nhìn cha. “Đây là yêu cầu cuối cùng của ba các con, đừng làm cho ba thất vọng được không?” Ngôn Bách Thương cố ý ho khan hai tiếng nặng nề. Bốn chị em không ngừng nhìn cha, hai miệng đồng thanh đáp ứng yêu cầu của cha. Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, phá vỡ trầm mặc. Bốn chị em rối rít ôm lấy cha, muốn đem thời gian lưu lại vào giờ phút này “Đừng chậm trễ giờ làm việc!” Liễu Mạn Lăng thúc giục. Bốn chị em lúc này mới luu luyến không muốn rời đi. Đợi các con sau khi đi làm, Ngôn Bách Thương cùng Mạn Lăng mới mừng rỡ ôm nhau Có ai sẽ biết âm mưu của bọn họ! Mà câu chuyện tình yêu của “Bốn thiên kim” cũng đang từ từ phát triển  ——