Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã

Tên Hán Việt: Cặn bã thế thân ánh trăng sáng. Số chương: 70 chương - 3 PN Bìa: Chị Tâm - HNC Editor: Tiểu Màn Thầu Kiểu Trịnh xuyên thành nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết về giới giải trí. Bởi vì người nữ phụ mà Kiều Tịnh xuyên vào có ánh mắt cùng khí chất tương tự nữ chính - người mà nam chính để trong lòng nên cô trở thành thế thân cho nữ chính, đến khi chính chủ trở về thì cô liền bị nam chính hắt hủi. Kết cục của nguyên thân Kiều Tịnh rất thê thảm, vì vậy cô phải đảm nhận sứ mệnh, trải qua hết mọi chuyện trong cốt truyện, mới có thể đi đầu thai chuyển kiếp. Kiều Tịnh không còn cách nào khác, đành phải trải qua hết cốt truyện để chờ chết, bất quá nam chính, anh ta lại không muốn chia tay, cho dù đã trải qua hết cốt truyện, chỉ là ~.~ Chỉ là, cô không chết!!! Hệ thống thông báo một tiếng: " Xin mời lựa chọn, tiếp tục sống ở thế giới này đến hết quãng đời còn lại, hay nhanh là nhanh chóng đi đầu thay?" Nam chính cười âm hiểm: " Không muốn chết nữa sao? Vậy cả đời này đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn." - - trên ngực có nốt chu sa, mất đi chính là mất mạng. Lưu ý nhỏ: 1. Nữ chính xinh đẹp, tính cách yếu đuối. 2. Đoạn trước nam chính là một nam cặn bã, vô cùng cặn bã, về sau trở thành kẻ si tình, vô cùng si tình, chỉ yêu duy nhất một mình nữ chính, không yêu thích xin đừng đọc. *** Thể loại: Hiện đại, xuyên sách, hệ thống, nữ phụ, ngược nam, cường thủ hào đoạt, nam chính bệnh xà tinh Tình trạng: Hoàn convert Review bởi: Tuno - fb/hoinhieuchu Chỉnh ảnh: Tâm Chú thích: bệnh xà tinh = bệnh thần kinh, nam chính có tình yêu không bình thường với nữ chính, có tiềm chất biến thái. Chú thích: Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh.  Thẩm Luân từng có một tình yêu thời thanh xuân tươi đẹp khiến hắn nhớ mãi không quên, để rồi nhiều năm về sau, dù gặp gỡ rất nhiều đoá hoa xinh đẹp khác, cô gái năm ấy vẫn mãi là “ánh trăng sáng” tưởng như bất diệt trong lòng hắn. Nhưng rồi một ngày nọ, Thẩm Luân gặp được một cô minh tinh nhỏ có ánh mắt quen thuộc tựa bóng dáng năm nào….  Trong nguyên tác, Thẩm Luân bao dưỡng nguyên thân Kiều Tịnh vì cô có đôi mắt cùng khí chất giống như tình đầu của mình, nhưng khác với Đường Diễn trong “Nữ phụ chia tay hàng ngày”, có thể nói Thẩm Luân là một gã đàn ông si tình, vì dù là kim chủ của nguyên thân nhưng hắn không hề động vào cô. Nếu những bức ảnh giúp con người ta lưu giữ ký ức, thì đối với Thẩm Luân, Kiều Tịnh chính là hoá thân của môt con búp bê xinh đẹp mang bóng dáng người cũ mà hắn thỉnh thoảng mang ra ngắm nhìn tưởng niệm. Mối quan hệ giữa hai người chỉ là một giao dịch máy móc, nhưng rồi Kiều Tịnh đã phạm phải một sai lầm nguy hiểm, một sai lầm đủ khiến cô rơi vào địa ngục không lối thoát: cô đã yêu kim chủ của mình. Trong tình yêu có một nguyên tắc bất di bất dịch, đó là không phải cứ cho đi tình yêu thì sẽ nhận lại tình yêu, mà kẻ như Thẩm Luân thì sao có thể yêu một thế thân hắn dùng tiền mua được chứ?  Kiều Tịnh mở mắt ra đã phát hiện mình xuyên thành một nữ phụ lót đường trong cuốn tiểu thuyết về giới giải trí. Trong nguyên văn vì có đôi mắt giống với nữ chủ nên nguyên thân được nam chủ bao dưỡng, trở thành một thế thân, thẳng đến lúc nữ chủ trở về nước thì bị vứt bỏ. Cuối cùng vì tranh đấu với nữ chủ mà bị nam chính và nam phụ phong sát, rơi vào nghiện ngập rồi chết thảm. Kiều Tịnh cực kì sợ hãi, muốn thoát ngay khỏi vận mệnh lót đường nhưng rất tiếc: câu chuyện này tuyệt đối không phải nữ phụ nghịch tập. Kiều Tịnh bị một hệ thống quản chế, ép buộc phải đi theo kịch tình, nếu không sẽ hồn phi phách tán. Thì ra Kiều Tịnh là một luồng u hồn đến từ thế giới khác, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có thể đi chuyển thế đầu thai, chứ không có cách nào trở lại kiếp trước đươc nữa, vì dù sao ở trong thế giới của mình, cô đã là một người chết. Để giữ mạng sống, cũng để dành chút tài sản lo cho bà ngoại, người thân duy nhất của nguyên thân, Kiều Tịnh đành lá mặt lá trái chung sống với Thẩm Luân, chấp nhận làm thế thân cho hắn giống như nguyên văn. Nhưng dù che giấu thế nào thì sự chán ghét, ghê tởm của Kiều Tịnh dành cho Thẩm Luân vẫn bị hắn phát giác: rõ ràng là căm ghét mà trước mặt vẫn tươi cười giả tạo với hắn, lúc nào cũng trưng ra khuôn mặt nịnh nọt, yếu đuối, vậy sau lưng thì sao? Càng khó hiểu, càng tò mò, thì Thẩm Luân lại càng muốn quan sát kỹ để tóm được cái đuôi của con hồ ly Kiều Tịnh, và rồi cuối cùng lại thích cô lúc nào không hay… Kiều Tịnh hiện tại không còn là bản thể - người yêu Thẩm Luân điên cuồng nữa, cô là một linh hồn trở về từ cõi chết, là kẻ biết rõ ràng nhất kết cục thê thảm của nguyên thân, vậy thì làm sao mà Kiều Tịnh có thể động lòng trước tình yêu của Thẩm Luân được? “Anh ta luôn miệng nói thích tôi, yêu tôi, nhưng anh ta hiểu cái gì gọi là tình yêu sao? Sợ rằng trong suy nghĩ của anh ta, yêu chỉ là sự cưỡng ép, chiếm đoạt mà thôi! Quên đi!”  Con đường chinh phục tình yêu của Thẩm Luân hết sức gập ghềnh, hiểm trở. Yêu mà không được đáp lại, khiến Thẩm Luân từ một kẻ lạnh lùng, cao ngạo, ngày càng trở nên hung ác, biến thái, hắn luôn muốn kiểm soát Kiều Tịnh, muốn chiếm hữu rồi giam cô trong lòng bàn tay mình: “Hắn không chiếm được nàng, dù hắn làm bất cứ điều gì cũng không thể khiến nàng mảy may rung động, quên đi, tốt nhất là giết chết nàng, để không ai trên cõi đời này có được nàng…” Liệu đến cuối cùng, Thẩm Luân có giành được trái tim của Kiều Tịnh không? Hay mối quan hệ của hai người sẽ mãi là một cuộc rượt đuổi không hồi kết trong cái vòng luẩn quẩn của kẻ yêu và người bị yêu?  Truyện ngược nam tuyệt đối, bá đạo tổng tài hay hệ thống quản chế chỉ là mây bay, nữ chính lạnh tâm, lý trí, truyện là cuộc hành trình huấn luyện nam chính từ ác khuyển thành chó nhà ???????? Nam chính tuy hơi bệnh xà tinh nhưng được cái dứt khoát, rõ ràng, khi xác định yêu nữ chính thì rất chung thuỷ, xử lý tình cũ + tiểu tam nhanh gọn, biết nhân nhượng, nhường nhịn nữ chính (tuy rằng đến phút cuối vẫn phát bệnh). Đoạn chuyển biến tình cảm lúc cuối của cặp đôi chính cũng được tác giả xử lý rất khéo nên truyện kết thúc hợp lý mà vẫn ngọt ngào! Đề cử!   *** “Thực sự anh rất khó chịu, không tin em sờ thử đi.” Thẩm Luân tiến lại gần khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, trong không khí đều tràn ngập hormone nam tính, mặt cô ửng đỏ, ánh mắt ánh nóng bỏng, hơi thở nóng rực phả lên mặt cô, thật là ngứa ngáy, bàn tay của cô bị anh kéo xuống phía dưới. Khi cô sờ đến vật nam tính kia, nó đang chờ cơ hội xuất đầu lộ diện, cô cắn môi, hận không thể đạp anh xuống giường. “Anh thật là đồ không biết xấu hổ! Đồ thần kinh!” Hơi thở trở nên rối loạn, gương mặt ửng đỏ, cô nhắm mắt lại mắng anh. Cô càng mắng, anh càng cảm thấy hưng phấn, tiến đến gần khuôn mặt trắng nõn của cô, nói lời ái muội: “Em cứ việc mắng đi, lặp đi lặp lại chỉ có mỗi hai câu, muốn anh chỉ em cách mắng người không?” Thẩm Luân cởi từng nút áo của cô ra, làn da tin tế lộ ra trước ánh đèn mờ ảo, Thẩm Luân nhìn đến mê muội. Anh ngẩng đầu, đôi mắt nhu hoà nhìn thẳng vào cô, hôn lên cần cổ trắng nõn của cô. Kiều Tịnh lười giãy giụa, đối với việc không biết xấu hổ của anh, cô cũng đã từng lãnh giáo. “Anh làm nhanh lên.” Cô khẽ nói một tiếng. Nhắm hai mắt lại, ngậm chặt miệng không muốn phát ra tiếng rên rỉ. Thẩm Luân khẽ cười bên tai cô, ngay sau đó cô bị anh bế lên trên, thân dựa vào đầu giường, thừa dịp đó anh tiến vào. Sau khi sự hoảng loạn qua đi, cô đưa tay muốn tắt cái đèn đặt trên đầu giường. “Đừng mà.” “Em nằm mơ đi!” “Á.” [ Đoạn trên tỉnh lược hai ngàn từ] Ngày hôm sau, Kiều Tịnh nằm trên giường suốt cả buổi sáng, gần 11 giờ trưa mới rời giường, cô đen mặt, mấy ngày kế tiếp không cho Thẩm Luân một sắc mặt tốt. Thể xác và tinh của anh đều cảm thấy sảng khoái, đối với những yêu cầu của cô, anh không dám làm trái. “Thiệt là chuyện gì cũng sẽ đồng ý?” Buổi tối, Kiều Tịnh trang điểm xinh đẹp chuẩn bị đi ra ngoài, hôm nay cô có hẹn với Dương Diệu Nhiên đi đến quán bar chơi. Tuy sắc mặt Thẩm Luân bình thản, nhưng giữa đêm, anh không thể ngồi yên ở nhà, liền gọi điện thoại cho đám Chu Xuyên. Chu Xuyên ngạc nhiên nói: “Hả, anh thực sự muốn ra ngoài chơi à?” “Đừng nói lời vô nghĩa, địa điểm tôi quyết định.” Thẩm Luân cúp điện thoại, thay quần áo liền đi ra ngoài. Trong quán bar, Chu Xuyên gọi cho Tiền Lập cùng một số bạn bè khác đến đây, bọn họ nhìn thấy sắc sắc mặt Thẩm Luân không tốt, cho nên không dám lên tiếng trêu chọc anh, kết quả nhìn theo tầm mắt của anh, lập tức phát hiện ra Kiều Tịnh và Dương Diệu Nhiên, lúc này ánh mắt của mọi người khi nhìn đến anh càng trở nên vi diệu. Vẻ mặt của Tiền Lập là bình tĩnh nhất. Anh ta đã sớm nói qua Thẩm thiếu vô cùng yêu thương vị hôn thê kia rồi mà, nghiễm nhiên muốn quản thật chặt vợ của mình. Ban đầu đám người của Chu Xuyên còn bán tín bán nghi, nay đã được chứng kiến tận mắt. Ngoài trừ cảm thán Thẩm thiếu đã rơi vào lưới tình, hơn nữa bọn họ còn vô cùng tò mò về Kiều Tịnh, rốt cuộc cô thần thông quản đại như thế nào, lại có thểđem tình thánh Thẩm Luân nắm trong lòng bàn tay. Thậm chí chết mê chết mệt cô như vậy ————//——//———- * Editor: Chắc đám Chu Xuyên sẽ nói “Tình anh em chắc có bền lâu”. Mời các bạn đón đọc Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã của tác giả Ngọc Cốt Tán.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Độc Dược Phòng Bán Vé - Ức Cẩm
Cô là diễn viên xuất sắc có tài năng, tỏa sáng lộng lẫy, xinh đẹp lại tao nhã Không thiếu kẻ rỗi hơi, ganh tị với cô, ai chẳng biết sau lớp hóa trang rực rỡ muôn màu đó, nụ cười của họ lại có bao nhiêu phần chân thật chứ Hừ Cô cũng không thèm so đo Ở giới showbiz này, ai chẳng phải đóng kịch cho tốt, cô cũng không ngoại lệ, các người ton hót, cô sẽ cố vờ e lệ, dịu dàng chấp nhận, các người dọa nạt, cô sẽ run rẩy đáng thương tranh thủ sự đồng tình, kẻ muốn sờ mó đụng chạm, cô còn có thể trả đũa cho hắn tím tái mặt mày, mất mặt ê chề Muốn đấu với diễn viên như cô sao, về mà luyện lại trước gương 1000 lần đi nhé Còn dám đồn thổi rằng cô đi đường tắt Nói ra thật nực cười Quá thừa đi! Trong phạm vi nào đó, có nữ minh tinh nào có thể dũng cảm đứng ra vỗ ngực nói: "Tôi cho tới bây giờ chưa từng dựa vào mối quan hệ với cấp trên! E rằng vỗ ngực cũng chẳng có tiếng kêu, trái lại còn làm xẹp xuống đám si-li-con trong ngực ấy!" *** Ở lễ trao giải Kim Linh chuyên nghiệp này, truyền thông cũng không hỏi những vấn đề quá thấp hèn, nhưng dù vậy họ vẫn rất quan tâm đến hôn lễ của Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ. "Xin hỏi hai người dự định bao giờ cử hành hôn lễ?" "Hôn lễ có mời giới truyền thông đến dự không?" "Hai vị đều có weibo, xin hỏi có truyền trực tiếp lên weibo không?" Họ hỏi nhiều đến mức khiến Mạch Nhiên choáng váng đầu óc. Đợi đến khi buổi lễ bắt đầu, cô mới lấy lại tinh thần, lôi tay Thẩm Lâm Kỳ hỏi, thấp giọng oán giận: "Kết hôn sao phiền phức như vậy?" "Như vậy mà cũng ngại phiền phức, sau này sinh con thì sao hả?" "Ai nói sẽ sinh con cho anh chứ!" Mạch Nhiên lầu bầu, không để ý tới Thẩm Lâm Kỳ nữa. Anh khẽ cười: "Chúng ta đánh cuộc nhé?" "Cược cái gì?" Mạch Nhiên hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn anh. "Giải thưởng Kim Linh lần này, anh cá là em giành được." ... Mời các bạn đón đọc Độc Dược Phòng Bán Vé của tác giả Ức Cẩm.
Ngày Tháng Trắc Trở - Thiên Như Ngọc
Hằng đêm trước khi đi ngủ, Thừa tướng Tạ Thù đều phải nhắc nhở bản thân mình ba điều: Một, phải cẩn thận Vũ Lăng vương. Hai, vẫn là cẩn thận khi đụng phải Vũ Lăng Vương. Ba, trước khi lâm triều phải bó ngực. *** Tại quận Vũ Lăng, hai năm liền mùa đông đều có đại tuyết cuồng thổi, lạnh lẽo ẩm thấp đến độ người ta khớp hàm run lập cập. Vài loại hoa cỏ đại thụ trân quý trong phủ đều chờ chăm nom, quản gia có chút sốt ruột, cầm sổ theo sau Tạ Thù vòng vèo khắp phủ. “Vương phi, ngài xem liệu có cần mời người làm giúp?” “Vương phi, ngài xem cần chi bao nhiêu ngân lượng thì được?” “Vương phi………………” ... Mời các bạn đón đọc Ngày Tháng Trắc Trở của tác giả Thiên Như Ngọc.
Nữ Ân Sư - Thiên Như Ngọc
"Người làm thầy là người truyền đạo, dạy nghề, giải thích nghi hoặc cho học trò của mình". "Bản vương có một chuyện nghi hoặc, chỉ có ân sư đích thân truyền dạy mới có thể giải hoặc". *** Nghe Tư Mã Tấn nói vậy, Kỳ Phong và Cố Trình bên ngoài bình phong mới biết xảy ra chuyện gì, lập tức quỳ xuống đất, đồng thanh kêu lên: “Điện hạ ngọc thể quý giá, sao có thể để người khác khinh nhờn được...”   Hai mắt Bạch Đàn cong như trăng non: “Bọn chúng nói đúng, điện hạ là ngọc thể hoàng gia, tại hạ không dám khinh nhờn, càng không dám thật sự lột da điện hạ”.   Dường như đã đoán trước nàng có hậu chiêu, Tư Mã Tấn bình tĩnh nhặt áo sam lên khoác vào người: “Cần gì cứ nói thẳng đi”.   Bạch Đàn phe phẩy quạt lông, vẻ mặt nghiêm nghị: “Ta cần điện hạ bái ta làm thầy, sau này tiếp nhận sự dạy bảo của ta”.   Trong trướng cực kì Tư Mã Tấn. Tư Mã Tấn không lên tiếng, còn hai người bên ngoài chỉ sợ đã hóa đá rồi.   Bạch Đàn nói xong chính mình cũng cảm thấy kinh hãi. Nàng lại định thu nhận gã sát thần này làm học trò hay sao? Đúng là kích động quá mức rồi! ... Mời các bạn đón đọc ​Nữ Ân Sư của tác giả Thiên Như Ngọc.
Hoàng Hậu Siêu Quậy - Haza2369
Nàng là nữ sát thủ của thế kỷ 21, trong một lần làm nhiệm vụ bất ngờ xuyên qua cổ đại trở thành vị hoàng hậu của vương triều này. Ở đây những người tốt đều tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Dù nếm trải không ít khó khăn, kẻ ác thì sẽ nhận kết cục rất bi thảm. Trích dẫn lời nói của nữ chính: " Hận ư sao ta phải hận bọn họ chứ, không nhờ bọn họ thì ta đâu đến được đây, không ngờ bọn họ thì sao ta lại có trượng phu tốt như vây, chung quy ta nên cảm ơn họ vì đã phản bội ta". *** Ngày hôm sau, mọi việc vẫn cứ diễn ra như bình thường. Hắn vẫn dậy sớm thiết triều và nàng vẫn dự định nằm nướng đến trưa. Nhưng có một sự bất thường ở đây là hôm nay trong cung có một người đến rất sớm để thăm hỏi nàng, với một cái khí chất phi phàm tựa như mình là chủ nhân của cái cung này, nực cười hơn nữa người này lại xem nô tì ở đây như thuộc hạ mà sai bảo. Sáng sớm tinh mơ, Song Nhi đã rời giường từ sớm để chuẩn bị, từ khi luyện võ họ có thói quen thức sớm để luyện tập cùng những cung nhân khác. Người ở Trường Thu Cũng không phải là người tài giỏi nhưng ai cũng biết một ít võ phòng thân, và sư phụ của bọn họ chính là Song Nhi họ thấy song nhi tập, tập theo nên cũng biết chút ít. Lúc bọn họ đang tập thì bỗng nhiên cửa cung có người gõ vang lên ba tiếng dài, một cung nhân ra mở cửa: Cánh cửa vừa mở cung nhân nhướng đầu ra hỏi” Ai vậy, sao lại đến đây sớm thế” Đối mặt cung nhân là hai người chưa từng gặp một người trong hai người lên tiếng:“ Huynh làm ơn báo cho hoàng hậu biết là có Liễu Ninh Quận Chúa đến thăm“. Cung Nhân ngẫm nghĩ một lúc xem có ấn tượng với cái tên này không và nhận ra người này rất lạ nên hắn nói:“ Cô nương thông cảm xin báo lại là hoàng hậu hiện vẫn chưa tỉnh giấc, xin hẹn dịp sau vậy“. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Siêu Quậy của tác giả Haza2369.