Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hậu Tinh Thần Biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị

Bạn đang đọc truyện Hậu Tinh Thần Biến của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị trên trang đọc truyện online. Tinh thần biến là một tiểu thuyết tiên hiệp có nội dung về một câu truyện tiên hiệp hoành tráng kể về người thanh niên Tần Vũ gian khổ tu luyện, vượt hết khó khăn này đến nguy hiểm khác để lên Thần Giới tìm người yêu. Tần Vũ đã gặp duyên kỳ ngộ học được Tinh Thần Biến công pháp của Lôi Vệ, gian khổ tu luyện để làm cho người thân mình an toàn, nhờ sự giúp sức của Lan thúc (chú của người yêu) và Nghịch Ương tiên đế để phi thăng lên tiên giới và thần giới, nhưng rồi tại thần giới tranh đấu với cả nhà thần vương của Lôi Phạt thành và Lôi Phạt thiên tôn, cuối cùng nhờ sự giúp sức của Lôi Mông (sau này là nhị sư huynh của Tần Vũ và cũng là Lâm Lôi trong truyện Bàn Long cùng tác giả) phát triển lên sau này đã sáng tạo ra Tần Mông vũ trụ của riêng mình. Truyện mang đậm sắc thái tiên, thần, lấy tinh thần dũng cảm vượt khó khăn, cố gắng đến cực hạn của bản thân nhân vật chính để đi tìm được tình yêu của mình. *** Tần mông vũ trụ, tân thần giới, sau một ngàn năm hình thành lên hai mươi bốn tòa thành trì, cũng sau một ngàn năm hai mươi bốn thế lực phi thăng giả cũng xuất hiên. Tần Vũ một thân hắc bào, mỉm cười nhìn sự biến hóa của tân thần giới, bọn người Khương Lập, Hậu Phí, Hắc Vũ không có nói, cũng nhìn sự biến hóa của tân thần giới. tại Phiêu Tuyểt thành, Hình Viễn cười a a vuốt ve bụng thê tử, Tử Vân kia bụng đã có lớn chứng minh Hình Viễn cũng sắp được làm cha, Từ Vân khẽ khép mắt tựa vào ngực Hình Viễn. " Hình Viễn ca, huynh xem chúng ta có thể hay không mời Tần đại nhân đặt cho đứa nhỏ một cái tên?" tin tức Tần Vũ là sư thúc của Thiên tôn đã truyền khắp Phiêu Tuyế thành, Từ Vân và Hình Viễn đối với Tần Vũ vô cùng bội phục, Hình viễn cũng không có nghĩ tới ngày trước Lưu Tinh kế nhiệm mình làm Kim Hình Quân ngày hôm nay tại Thần giới đã đứng ở lơi cao nhất( đỉnh cao). đương nhiên là có thể rồi, ha ha, Hình viễn huynh sau này nữ nhi gọi là Hình Uyển Nhi như thế nào?" trước mắt Hình Viễn, Tử Vân đột nhiên có một điểm sáng, sau đó liền xuất hiện tại bầu trời Tần mông vũ trụ thần giới, hai ngời khiếp sợ nhìn mấy người trước mặt " Tần Vũ... ngươi... ngươi như thế nào biết con chúng ta nhất định là nữ nhân?" Hình Viễn nhìn toàn bộ xung quang, cực độ khiếp sợ, trước kia vài lần Tần Vũ tới Phiêu Tuyể thành khuyên tiến vào tân vũ trụ, nhưng bất quá tại Phiêu Tuyết thành thần nhân cũng chẳn biết nhiều. Tần Vũ mỉm cười không nói, tương lai sau này của Hình Viễn, kể cả đứa con của bọn họ, Tần Vũ sớm đã biết được. " Hình Viễn, đây là tân thần giới Tần mông vũ trụ, cũng là vũ trụ, thế giới của Tần Vũ ta, Hình Viễn huynh có bằng lòng hay không tiếp nhận Kim nguyên lực, làm một thủ giả* tân thần giới, cũng là tân thần giới Thánh hoàng người thứ nhất?" "cái gì, thế giới của ngươi Tần Vũ, Thánh hoàng..." Hình Viễn cùng Tử Vân miệng mở to, giật mình hai mắt nhìn nhau. " không sai, đúng như vậy, tân thần giới chính là cùng chúng ta nguyên lại vị trí có một người bất đồng, cái không gian, Hình Viễ huynh có bằng lòng hay không làm người thứ nhất là Thánh hoàng?" " bằng lòng, chúng ta bằng lòng!" Tử Vân kéo Hình Viễn vẫn còn đang giật mình, vội vàng đáp lời, đối với những phát sinh thần kì xung quanh Tần Vũ, Tử Vân đã không có hoài nghi. phía đông Tần mông vũ trụ tân thần giới có một Kim thành kim quang lóng lánh, từ từ xuất hiện, từng luồng Kim nguyên châu nho nhỏ từ bên trong thành bay ra, phiêu phiêu nhập vào trong người Hình Viễn, trong phút chốc, Hình Viễn liền có thể hiểu được hết thảy tân vũ trụ, tu vị cũng từ hạ bộ thiên thần trực tiếp thăng tiến cảnh giới Thần Vương, phía trên bầu trời tân thần giới nhất thời xuất hiện bảy sắc tường vân, Thần Vương thứ nhất của tân thần giới chính thức xuất hiện( hình thành). sau khí Kim nguyên châu nhập vào, Hình Viễn đối với Tần Vũ thật sự cảm kích, mang theo Tử Vân bay về phía sau Tần Vũ. tân thần giới người thứ nhất là Đông cực Thánh hoàng của Kim thành, Thánh hoàng Hình Viễn, sáu mươi bốn thành bên trong Kim thành đều ro Hình Viễn nắm giữ. " chúc mừng, Hình Viễn huynh!" mấy người Hắc Vũ, Hầu Phí đều hướng về người Thánh hoàng thứ nhất mà chúc mừng. Thanh đế Trì Thanh, thiên tài tiên đế Quân Lạc Vũ, Khương Nghiêm đang ở tửu lầu của Phiêu Tuyết thành uống rượu, nói chuyện phiếm, bọn họ toàn bộ nói về Phiêu Tuyết thành, chủ nhân của Phiêu Tuyết thành, thành chủ Tần Vũ, Tần Vũ trở thành sư thúc của Thiên tôn, ngày hôm nay cả Phiêu Tuyế thành đều kiêu ngạo, hãnh diện. trước mắt ba người chợt lóe sáng, cũng giống như Hình Viễn, đều xuất hiện tại tân thần giới, Khương Nghiêm mê mang nhìn bốn phía, đọt nhiên trước mặt sáng ngời, cả người đứng lên bay đến ôm chặt Khương Lập lớn tiếng nói:" tỷ tỷ, tỷ phu, các người cuối cùng vẫn còn nhớ tới ta a, ta còn tưởng các ngươi đã quên mất ta rồi, nơi này thật náo nhiệt a?" nói xong, không có quên trừng mắt Tần Vũ một cái, bây giờ người dám trừng mắt với Tần Vũ sợ rằng cũng chỉ có Khương Nghiêm trước mặt. " Trì Thanh huynh, Lạc Vũ huynh, đã lâu không có gặp a!" Tần Vũ mỉm cười nhìn hai người. " Tần Vũ huynh, Trì Thanh như thế nào cũng không có nghĩ tới, Tần Vũ huynh có thành tựu như ngày hôm nay, khó trách Ngân hoa mỗ mỗ vẫn nói...nhìn không có thấu Tần Vũ huynh." Trì Thanh tới không có như Hình Viễn cùng Quân Lạc Vũ kinh ngạc, mà đưa tay ôm quyền đối với Tần Vũ nói chuyện. "Trì thanh huynh, Lạc Vũ huynh, nơi này chính là Tần mông vũ trụ, nhị vị có bằng lòng hay không tới tân thần giới làm một Thánh hoàng đầu tiên, chấp chưởng vũ trụ nguyên tố, làm thủ giả tân thần giới?" ... Mời các bạn đón đọc Hậu Tinh Thần Biến của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phong Lưu Tiêu Diêu Thần - Luyến Thượng Nam Sơn
Lưu lạc phàm gian vô nhân tri, nhất triêu thành thần thiên hạ văn. Phong hành cửu thiên dương uy danh, địch đãng cửu giới yêu ma hận. Tái ca khởi vũ chung bất hối, thượng thiên nhập địa sính ngã năng. Vạn thế anh hùng bất mộ tiên, đãn tiện bỉ dực sanh liên căn. Quái đản đích thần thú, thần kì đích pháp bảo, kinh diễm đích mĩ nhân, li kì đích cố sự! Ngao du cửu giới, tiêu diêu cửu thiên, sư pháp tự nhiên, dụng tâm truy cầu, chân thần tái thế. Hai mươi năm đằng đẵng cầu công danh nhưng bất thành, rốt cuộc chỉ mang về cái danh hiệu tú tài nhỏ nhoi, nghĩ đến đó không khỏi buông ra một tiếng thở dài. Chợt nghĩ đến thành gia lập thất đã mười năm mà không có lấy một mụn con nào khiến trong lòng có cảm giác chán nản vô cùng....! Mời các bạn đón đọc Phong Lưu Tiêu Diêu Thần của tác giả Luyến Thượng Nam Sơn.
Trần Duyên - Yên Vũ Giang Nam
Hôm nay ngồi lục lại những bộ truyện kinh điển đã đọc, mới thấy Trần Duyên vẫn vứt trong xó. Không phải là không hay, mà quá hay. Không phải ta không muốn đọc, vì ta không dám đọc. Không phải vì ta ích kỷ, nhưng quả thật trong ta có ý định giữ nó mãi cho riêng mình.  Phổ biến hay không phổ biến, nhiều hay ít người đọc, số view ảo đến đâu, ta không quan tâm. Cái ta quan tâm, nó thế nào? Hay, dở, tuyệt phẩm kinh điển hay chỉ một đống rác nhan nhản trên mạng. Cái ta quan tâm là thế. Vậy nên truyện của ta giới thiệu cũng đều thuộc dạng như vậy. Có thể không thuộc tuýt truyện ưa thích của nhiều người, nhưng đối với ta và những người cùng sở thích, thì nó là tác phẩm hay. Trong rất nhiều tác phẩm hay mà ta đã giới thiệu, tuyệt phẩm là không nhiều, và kinh điển thì càng hiếm.  Ta đã đọc xong Trần Duyên rất rất lâu rồi, nhiều lần cũng định giới thiệu nhưng hôm nay có lẽ số phận sắp đặt, để ta lại một lần nữa thấy nó trong xó nhỏ và để ta giới thiệu nó đến đông đảo con nghiện Tiên hiệp. Một tác phẩm rất hay. Cứ nghĩ đến Trần Duyên là ta lại nhớ đến Tru Tiên. Có lẽ đối với nhiều người, Tru Tiên là một tác phẩm dang dở. Nhưng mọi người có nhớ đâu: Tình đẹp là tình dang dở, truyện hay là truyện để người đọc nhớ mãi, đọc 1 lần, 2 lần, nhiều lần người ta vẫn cứ không kìm đựoc và thốt lên lời khen ngợi. Mọi người quá yêu Tru Tiên nên thấy kết vậy không hợp, nên ghét, nên căm thù cả tác giả lẫn tác phẩm. Trần Duyên cũng làm ta liên tưởng đến Tru Tiên. Đọc xong, rất nhiều người sẽ có cảm giác trái ngược nhau. Khen có, chê có... nhưng vì khen mà chê, vì yêu mà ghét, tràn ngập mâu thuẩn. Vậy nên, làm ơn hãy đọc tác phẩm chầm chậm thôi, từ từ thôi. Cảm nhận từng câu chữ, cảm nhận từng khung cảnh, cảm nhận từng chút cảm xúc, cảm nhận cái tình và cái vô tình. Tu tiên là tu tâm, người bình thường, người tu tiên đều có tình cảm. Trên đời mấy ai có thể trảm tình duyên, đoạn hồng trần để trở thành chân tiên. Đến chân tiên có lẽ cũng không dứt được hồng trần, vẫn vương vấn thế gian đời đời kiếp kiếp, ngàn năm không đổi... Tất cả đều vì một chữ tình. Trần Duyên xứng đáng cùng Tru Tiên là những tác phẩm kinh điển dòng Tiên hiệp cổ điển. Mời các bạn đón đọc Trần Duyên của tác giả Yên Vũ Giang Nam.
Bất Hủ Phàm Nhân - Ngã Thị Lão Ngũ
Sách Nói Bất Hủ Phàm Nhân   Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh. Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình! Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ – Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng , hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé. *** - Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi... Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng. - Keng... Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói: - Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi? Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất. - Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi. Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng: - Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới. Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói: - Phương thuốc đã có rồi sao? Mạc Vô Kỵ gật đầu: - Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút... Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình. Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn. Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi: - Nhược Nhân, vì sao? Vì sao??? Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào. - Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi... Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào. Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân: - Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao... Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn. Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn. Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt. - Lạch cạch... Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!) ... Mời các bạn đón đọc Bất Hủ Phàm Nhân của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ.
Lạc Hồng Ký - Long Giang
Tu đạo, trường sinh, thần tiên là gì? Hiểu được bản chất của thiên địa, ngộ ra thâm ý của vạn vật, vượt qua được ranh giới của sinh – lão – bệnh – tử rồi sẽ ra sao? Biết tận căn cơ, xương tủy của đạo, trở thành thần tiên, thọ ngang trời đất cuối cùng cũng không rũ bỏ được quá khứ của một phàm phu tục tử. Hỏi trời đất, có thèm không cảm giác hỷ - nộ - ái - ố? Có thèm không một cảm giác được yêu thương, mong ngóng? Khi người ta đạt được đến cảnh giới cuối cùng mới nhận ra rằng, điều quan trọng không phải là sự trường sinh bất tử mà là cảm xúc của một con người bình dị, sống một cuộc sống vô ưu bên cạnh người mà mình thương yêu nhất. Thế nhưng, cho dù một người ngộ ra, trăm triệu người khác vẫn tranh đấu khốc liệt, vẫn ôm giấc mộng một lần bước đến ngưỡng cửa thần thánh. Trong cuộc ganh đua ấy, có mưu ma chước quỷ, có thủ đoạn tàn khốc, có máu, có nước mắt, có những thiên anh hùng ca được viết lên không phải bởi những thần tiên đắc đạo mà từ chính những con người phàm trần, nhỏ bé. Mời các bạn đón đọc Lạc Hồng Ký của tác giả Long Giang.