Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Thể loại: HĐ, ngược Editor:Shyn, Ru Tơ  Convenrter: uttichcoc  Trên chiếc giường khổng lồ xa hoa, anh giống hệt một đế vương, suốt ba ngày ba đêm giữ lấy thân hình mềm mại của cô, biến cô từ một cô gái ngây thơ trở thành đoá hoa nở rộ.  “Nhớ kỹ cách tôi yêu em, về sau em chỉ có thể là của tôi!”  ______________________ Cô thầm mến anh rất nhiều năm, vì muốn anh chú ý mà làm rất nhiều chuyện, vì anh mà làm tổn thương biết bao cô gái.  Cô đốt cửa hàng bán hoa của tình địch làm bỏng người cô gái anh yêu, đổi lại, anh không kiêng nể danh tiếng thị trưởng của bố cô, trực tiếp đem cô tống vào tù. Sau khi ra tù, cuộc đời cô trở nên ảm đạm, cô không còn là tiểu thư được nuông chiều từ bé Tô Đại Lận, mà là Tô Đại Lận với hai bàn tay trắng, cửa nát nhà tan.  Thế nhưng trong mắt anh, cô vẫn là Tô đại tiểu thư được nuông chiều như ngày nào. Cô hèn mọn sống, nhìn anh sắp kết hôn, địa vị càng ngày càng cao, diện mạo càng ngày càng mê người.  Ngày anh dắt vợ yêu đến dự tiệc, cô sắm vai bồn bàn, hèn mọn ngồi dưới chân lau đi vết rượu dính trên giày cao gót của vợ anh.  Khi cô yêu anh, anh không cần. Khi anh muốn yêu cô, cô không dám. *** Editor: Shyn Nơi rừng núi hoang vắng, cổ thụ vươn cao che kín một khoảng trời, âm trầm mà u lãnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng chui vào bụi rậm của một con rắn nhỏ, trời đất vô cùng tĩnh mịch. “Anh Duệ Triết, anh muốn dẫn em đi đâu vậy?” Cô gái bất an nhìn chằm chằm vào mặt người đàn ông. Anh ta lái xe rất nhanh, gương mặt đanh lại: “Không phải nói muốn tôi thích cô sao? Tôi sẽ đưa cô đến một nơi rất tốt!” Gương mặt tái xanh, anh đột nhiên dừng xe trước cửa nhà trọ. “Anh Duệ Triết?” Anh ấy thích cô sao? Lòng cô đột nhiên có cảm giác bất an như có lửa thiêu đốt. Đây là lần đầu anh đưa cô ra ngoài. Người đàn ông trừng mắt một cái, thô bạo kéo cô ra khỏi xe: “Đi xuống!” Cô chật vật té xuống xe, chưa kịp bò lên, người đàn ông đã kéo cô lên tầng 2 của phòng trọ, một cước đá văng cửa ra, ép chặt tay cô, trực tiếp áp cô vào tường, “Tô Đại Lận, không phải cô thích tôi sao? Có phải sẽ để tôi làm chuyện tôi muốn muốn không? Được. Hôm nay, tôi sẽ làm theo ý cô!” Lập tức! Anh hung tợn xé rách váy hồng của cô, quần áo bay tán loạn. Cô run rẩy, sợ hãi đứng lên, nhìn khuôn mặt tuấn tú khiến cô mê đắm nhiều năm, khẽ trốn tránh cặp mắt hung bạo nhìn cô, “Anh Duệ Triết, em sợ!” “Cô cũng biết sợ!?” Người đàn ông cười lạnh, thô bạo ném cô lên chiếc giường lớn, “Loại phụ nữ như cô, con mẹ nó đáng chết!” Anh như một con Đại Bàng cường tráng, ngăn chân tay vùng vẫy của cô, cắn cắn nơi cổ cô, trong mắt nồng đậm lửa giận,“Tô Đại Lận, nhớ kỹ ngày hôm nay. Đây chính là cách tôi yêu cô!” Túm tóc dài của cô không hề thương tiếc, mạnh bạo làm nhục nhã thân cô. “Anh Duệ Triết, em không cần anh yêu em giống như vậy!” Cô gào to lên, bên dưới truyền đến đau đớn, khó chịu, cô chỉ muốn đường đường chính chính được anh yêu, chứ không phải là bị anh cường bạo! Thì ra cảm giác bị hôn trên người lại khó chịu như vậy, “Mau buông ra!” Anh cởi thắt lưng, gân xanh trên trán nổi lên, đem trói tay giãy giụa của cô, kéo cô đến trước gương, gắt gao đè nặng từ phía sau, “Nhìn kĩ xem, tôi yêu cô như thế nào!” Trước gương, cô trần như nhộng bị ném trên giường, bị tách hai chân ra, bị đối đãi không khác kỷ nữ. Cô kịch liệt giãy giụa đứng lên, nước mắt không ngừng tuôn rơi, hoảng hốt lao về phía trước, “Duệ Triết, tôi không thích anh, buông tôi ra, đưa tôi về nhà!” Anh bắt lấy mắt cá chân của cô, thô lỗ kéo lại,“Về nhà? Tôi còn chưa đề bù thứ cô mong muốn hết. Sao lại về nhà?!!” Tay mạnh mẽ túm eo cô lại, giữ chặt mông cô, vật cứng đưa đến trước lối vào của cô. Trong nháy mắt đâm và rồi dứt khoát bỏ ra, thầm chửi nhỏ, anh bước xuống giường, mặc quần áo, bước ra khỏi cửa. Cô lăn đến đầu giường, thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn tái xanh. Anh Duệ Triết tức giận thật rồi, anh ấy thay đổi, không còn là Duệ Triết trầm ổn nữa, mà là một con hổ giận dữ, muốn ăn tươi nuốt sống cô. Ngòi cửa truyền đến âm thanh xe anh rời đi, sau đó lại rơi vào một mảnh im lặng. “Anh Duệ Triết!” Cô vội vã lau nước mắt, lao ra khỏi cửa, đuổi theo bóng xe đã xa dần,“Đừng bỏ em ở nơi này, đưa em về nhà!” Anh không để ý tới, tuyệt tình rời đi. Thành phố Cẩm có thể nói là khá bận rộn, dòng người tấp nập như mắc cửi. Cửa hàng hoa nằm ngay chỗ rẽ đầu đường, khung cửa sổ được thiết kế hình ô vuông, lớp thủy tinh trong suốt, tấm rèm màu sơ-ri nhẹ nhàng rũ xuống, tinh tế mà không hề mất đi vẻ lịch sự tao nhã, người qua đường rộn rã vào ra, nối liền không dứt, nhưng chẳng ai biết, một làn khói đặc đang từ bên trong cuồn cuộn toát ra, đại hỏa ngày càng lớn, thiêu rụi cả những khung cửa sổ kính, mọi thứ hiện rõ mồn một trên cửa Phong Linh. Một cô gái từ cửa hàng chạy vọt ra, cả khuôn mặt nhỏ nhắn lem luốt thất kinh, cô dùng tay ôm cánh tay bị thương của mình, lảo đảo bước đi, có lúc như sắp ngã, hướng về chiếc xe thể thao đắt tiền dừng gần đó, cầm lấy điện thoại, bấm nhanh 119, giọng run run, nói năng lộn xộn “Ở đây có hỏa hoạn...... Mau tới cứu người! Người phóng lửa không phải tôi, tôi.. tôi chỉ nhất thời muốn hù dọa cô ta. Tuyệt đối không nghĩ đến việc châm lửa!” -- Ba năm sau. Tại nhà tù nữ của Cẩm thành. Cửa chính của ngục giam mở “rầm” một tiếng, phát ra giọng nói mang theo chút uy lực, lại có nữ tù nhân đã hết thời hạn giam giữ chậm rãi đi ra. “Rời khỏi đây rồi, nhớ mà ăn ở lương thiện” Người nữ canh ngục liếc mắc nhìn cô gái đang đi ra đầy cảm khái, lắc lắc đầu, rồi lại “rầm” một tiếng đóng cửa ngục giam. Cô run rẩy một cách yếu ớt, trên dáng người cao gầy còn đang khoác lên chiếc váy dài Bohemian đã phai màu, trong tay cầm theo một chiếc túi hành lý cũ kĩ. Cô ngoái đầu nhìn thoáng qua bức tường, mái ngói đầy bụi bặm của nhà giam, chậm rãi đi lên sơn đạo khẩu. Hương cỏ xanh lan toả trong không khí, hô hấp của cô bỗng chốc trở nên không đều đặn, sợ rằng cái hương thơm đó sẽ theo chóp mũi mà trốn đi. Ba năm, cô ở đây ba năm, với những tòa thiếc, khung sắt cứng ngắc mà lạnh lẽo, từ không thích ứng đến thích ứng, từ mong mỏi chờ đợi đến tuyệt vọng, rồi chết lặng. Bên môi cong nhẹ gợi nét cười yếu ớt, cô đem bàn tay nhỏ thậm chí có chút thô ráp vỗ về đám cây bạch dương. Cô còn nhớ rõ vào năm bị áp giải tới đây, đám bạch dương này còn bé xíu. Diệp tử ở trong gió lay động , đáp lại tiếng than khóc của cô. Có lẽ, chúng nó đang cười nhạo cô và cả việc làm đáng bị trừng phạt. Hẳn là đang cười nhạo. “Tiểu thư, muốn gọi xe sao? Trên đường này đầy xe nhưng rất khó mà gọi được một chiếc” Một chiếc xe hướng về phía cô, ấn kèn inh ỏi. Cô đi tới, lễ phép hạ thấp người “Xin hỏi đi đến Nam Thai Đông, cần bao nhiêu tiền?” Cô vốn chỉ ở trong ngục giam, đan túi chữ nhật kiếm được 300 tệ, không thể dùng toàn bộ để đi xe. “Nam Thai Đông?” Người lái xe nghe cô nói, cố ý tựa đầu nhìn, mắt liếc nhanh cái túi đề nữ tù nhân cô đang giữ, trong mắt hiện lên giọng mỉa mai “Thì ra là muốn đi cùng người giàu có, 300 tệ!” Cô đứng thẳng người, dứt khoát đóng cửa xe “Thật xin lỗi, tôi không ngồi.” “Ha ha!” hắn cười như không cười nhất nút đóng kính cửa xe. Chân đạp ga, nghênh ngang rời khỏi. Cô mím môi liếc mắt nhìn cái xe ngày càng đi xa, một lần nữa bước trên quốc lộ, lẳng lặng đi về hướng chân núi. Cứ mỗi khi có xe dừng lại, cô đều hơi cúi đầu, nói rằng không cần đi xe. Cô biết, người từ ngục giam ra, đều bị xem là kẻ hèn hạ. Rồi sau đó đi đến biệt thự Nam Thai Đông. Đêm đã khuya hơn một chút, cơ thể cô lại đang dính phải luồng ám khí. Cô dựa người vào buồng điện thoại công cộng nghỉ ngơi, đi hướng này thể nào cũng thấy ở lân cận mấy ngôi biệt thự nhiều cửa hàng tiện lợi. Cô nghĩ mua một vài bao băng vệ sinh cũng tốt. Ba năm sống trong ngục giam, chưa từng có người nào đến thăm, cũng chưa từng có ai đưa cô những đồ dùng vệ sinh. Mà trong tù những thứ này lại vô cùng ít, không chỉ có thô ráp, hơn nữa còn rất quý. Cô mỗi lần đến ngày đèn đỏ, băng vệ sinh đều phải dùng tiết kiệm, cũng là do một bao băng vệ sinh bằng giá tiền công cô làm một ngày một đêm trong tù. Mà mỗi lần đến tháng, chỉ một bao băng vệ sinh đương nhiên không đủ cho cô sử dụng. Lượng kinh cô đã nhiều, lại còn phải chia cho đám người cùng phòng cầm một nửa. Thật bất tiện! Mang theo túi hành lí phai màu, cô đi vào cửa hàng tiện lợi. Nhân viên cửa hàng liếc nhìn cô một cái, rồi cuối đầu tiếp tục xem tiểu thuyết. Cô đứng ở phía trước, mới đầu cầm bao huân y thảo khô mát võng mặt - loại hương hoa cỏ giá 20 đồng, tiện đà lại buông, bàn tay di chuyển xuống phía dưới, cầm hai bao 20 phiến trang*. *Ru Tơ: Ở đây mình không biết phiến trang là gì :v, mong độc giả thông cảm Nhân viên cửa hàng cấp cho cô loạt mã vạch, ôn hoà hỏi câu:“Còn muốn cỡ khác?” Rồi đem 2 bao kia ném trực tiếp đến, nhìn lướt qua cô một cái. Khuôn mặt này thật sự có gì đó quen mắt, có phải đã từng gặp qua? “Không cần.” Cô đem đồ dùng vệ sinh nhét vào túi hành lý cúi đầu đi ra ngoài. “Ồ, hình như có chút ấn tượng , đây chẳng phải là Tô đại tiểu thư sao? Trước kia thường xuyên đi những chiếc xe thể thao đắt tiền….” Một mình đi dưới ánh trăng, bóng dáng của cô cao gầy mà cô đơn, đèn đường kéo cái bóng đen ra thật dài. Cô dừng lại ở trước Uyển 33, lẳng lặng nhìn căn biệt thự ba tầng. Căn biệt thự vốn đã bị viện pháp niêm phong, Ba cô ở tòa án lại bị tắc nghẽn cơ bụng, trên trường đến bệnh viện đã qua đời. Cô đau xót, quỳ xuống thật mạnh. Ba, con thực xin lỗi người. Sờ vào cái đầu, cái trán lạnh như băng, nước ở hốc mắt cô nhòe đi. Nếu có thể quay ngược thời gian, cô nhất định nghe lời ba, nhất định không để chuyện này xảy ra. -- “Ở một đêm 50 tệ, vui lòng cho biết thân phận để có thể đăng ký” Đầu không ngẩng lên nhìn, người đàn bà ôn tồn nói, tiếp tục may áo lông. “Đây là thân phận của tôi, làm phiền xem qua” Đại Lận đem chứng minh thư ra, đảo mắt một vòng quanh nhà trọ. Phòng của khách san sát nhau, có chút bẩn cũ, ngay cả vách tường đều bong ra từng màng . “Đi theo ta.” Người phụ nữ lấy cái chìa khóa, dẫn cô lên lầu “Nhà vệ sinh ở cuối hành lang, tắm rửa thì đến đó!” Tay chỉ chỉ, rồi lắc lắc mông rời khỏi. Trong phòng chỉ có chiếc giường, vách tường màu đen, không rõ còn dính chút gì trên đó, cô lấy quần áo từ túi hành lý cũ, để ở trên giường, dời cái gối đầu, ngưỡng mặt nằm xuống. Một mình ngủ một phòng cảm giác thật tốt, không cần bị bạn cùng phòng chen lấn xô đẩy chiếm lấy cái giường; Không cần ngủ đến nửa đêm lại đột nhiên bị người khác sờ vuốt phải tỉnh; Không cần xếp hàng đi ra ngoài rửa mặt; Không cần tranh giành mỗi lần tắm rửa chỉ được vỏn vẹn 15 phút… Do nhớ rõ lúc mới vào ngục giam, cô không chịu ăn đồ ăn ở đó, chạy trốn, bị cảnh ngục đánh, bị đám người cùng phòng dùng công cụ tra tấn...... Cô khóc, cô sợ, nhưng không có một người nào tình nguyện giúp đỡ. Khoảng thời gian trong tù, không cần đem so với thứ khác, cô cũng tự biết nó kinh khủng đến độ nào. Cô cảm thấy 3 năm này đã quá đủ để chấm dứt cuộc đời, từ thích ứng đến chết lặng. Cô đang hối hận về hành động lúc trước sao? Cô cười khổ, sức mạnh nhất thời được truyền xuống con nhện nhỏ, niết ở lòng bàn tay. Hối hận. Nếu đổi làm trước kia, khi thấy con vật nhỏ bé này, cô nhất định sẽ sợ hãi, thét toáng lên, mà bổ nhào vào trong lòng Duệ Triết, nhưng hiện tại, cô thậm chí có thể ăn luôn một chén chứa đầy những con gián ghê tởm. Trước kia là ăn sơn hào hải vị, hiện tại có thể lấy rau xanh làm món ăn quý và lạ. Cô không có tư cách trách oán Duệ Triết đã tự taynh tống cô vào ngục giam, mạnh tay nhúng vào vấn đề chính trị của ba cô, bởi vì gian hàng bán hoa của Diệp Tố Tố xác thực đã cháy , Diệp Tố Tố còn bị phỏng thành trọng thương. Là cô, là cô đã hùng hổ đi tìm phiền toái, túm lấy Diệp Tố Tố mảnh mai, từ ngoài cửa lôi vào bên trong cửa hàng, dùng sáp du* đe dọa cô ta, khi cô đè nặng, Diệp Tố Tố đánh nghiêng sáp du sôi trào ở cánh tay phía trên của cô, đá ngả lăn thành sắp xếp ngọn nến...... * *Ru Tơ: thật tình sáp du là gì mình nghĩ không ra, cũng chả biết vì sao lại bốc cháy ^^ Nên mấy bạn thông cảm cho qua. Đại loại là từ cái sáp đấy rồi phát sinh ra ngọn lửa. “Cứu tôi!” Cô gái kéo tà váy bị cháy quay cuồng trên mặt đất, ngọn lửa lẻn đến tấm thảm lông dê, hỏa thế thành hoạ. Cô kinh ngạc một giây, đại hỏa thiêu toàn bộ thảm lông dê, ngọn lửa tiếp tục bén đến bức màn, ghế sô pha, không biết làm thế nào, Diệp Tố Tố đoạt lấy áo choàng phía trên...... Sau một khắc, cô nhìn biển lửa trước mặt, thật sự muốn người con gái kia vĩnh viễn biến mất. “Con mẹ nó, thứ đàn bà không biết xấu hổ, nếu Tố Tố có việc, xem tôi như thế nào hành hạ cô!” Đằng Duệ Triết cho cô một cái tát, làm cho cô nghiêng người lảo đảo. Xem tôi như thế nào hành hạ cô! Cô trở người, cuộn mình đứng dậy. Anh thật sự đã làm như vậy, thậm chí không hề kiêng nể mặt mũi của ba cô, sau lần Diệp Tố Tố thoát nạn, anh kéo cô lên núi, làm nhục cô, chửi mắng, để cô tại núi cao mấy ngày mấy đêm; Lấy tội cố ý phóng hỏa, cố ý giết người, tống cô vào tù. Năm đầu tiên vào đại học, cô là sinh viên duy nhất chạy xe thể thao đắt tiền đến trường. Gặp phải chuyện không may, giới truyền thông lại điên cuồng đăng tin, trỉ trích cô kiêu ngạo, ương ngạnh, được ba nuông chiều quá mức nên mới hành động như vậy. Ba cô giải thích hết sức rõ ràng, nhưng không thể bình ổn sự phẫn nộ của dân chúng. Bị bỏ tù 3 tháng, cô mới nghe được tin từ báo chí, ba bởi vì chuyện của cô mà bị liên lụy đến vấn đề chính trị. Đầu tiên là giới miễn nói chuyện, sau khi xử phạt kỷ luật, trực tiếp bị mất chức để điều tra, khiến dân chúng dịu đi phần nào. Mà hết thảy nguyên nhân, đều là từ việc Duệ Triết tự mình tống cô vào tù mà bắt đầu, cô hại chính ba của cô. Cô cắn cắn môi. Đằng Duệ Triết, một cái tên nghe thật tuấn mỹ, nhưng cũng không kém phần thâm độc. “Nước ấm đặt ở cửa , nước nấu chín, có thể uống!” Chủ nhà thuê gõ cửa. “Được rồi.” Cô chống thân mình ngồi dậy, vén vén mái tóc, cầm bình thủy vào lại phòng. Rồi sau đó lấy từ túi hành lý một cái túi chườm nóng, nhẹ nhàng để lên bụng. Thiếp một hồi, bụng vẫn trướng đau, tay chân lạnh như băng, cô để túi chườm nóng qua một bên , loạng choạng đi tới phòng vệ sinh ở cuối hành lang. Mỗi lần đến kỳ, cô rất ghét bụng lạnh, đau không cách nào tả được. Nhịn ba năm, kinh nguyệt lý đã có huyết khối. Chị Đào nói, cần điều dưỡng, nếu không, khó mà có con cháu nối dõi, nhất là người nữ phải bồi bổ nhiều. Sau khi ra tù, nhớ nói bà ngoại bỗ dưỡng cho. Cô chỉ dùng giọng điệu kính trọng mà đáp, lại không biết phải nói như thế nào. Căn bản người chăm sóc cô không phải bà ngoại. Tô Đại Lận là do ba cô nhận nuôi, do vợ khó sanh, đứa bé đã qua đời ở phòng sinh lý. Sau khi ba cô ôm con trở về, nói sẽ nuôi đứa con này thành giống hệt vợ lớn, rồi công bố với bên ngoài là đứa con do vợ lớn sinh ra. Và còn, ba mẹ của mẹ Hàn Tử đương nhiên cũng là ông bà ngoại của cô. Ông bà ngoại đối xử với cô rất lạnh lùng, mẹ đối với cô lại rất tốt. Chỉ cần cô muốn, bất cứ diều gì đều sẽ thỏa mãn. Mẹ Hàn từ nhỏ đã dạy cô, hễ muốn gì, thì đừng từ thủ đoạn mà chiếm đoạt, mặc kệ cái giá phải trả đắt bao nhiêu,… Ví dụ như, với thân phận của ba, trên đường cô có thể tùy tiện mà lái xe, xảy ra chuyện, chỉ cần ba cô lên tiếng là có thể giải quyết. Theo đuổi đàn ông, phải ráo riết, tích cực, động tĩnh càng lớn, càng có thể khiến cho hắn chú ý. Đối với kẻ thù, chỉ sợ bị nhìn với con mắt khinh bỉ… “Mẹ, thật là động tĩnh càng lớn, càng dễ khiến cho hắn chú ý sao?” Cô nhìn vào bộ dạng tiều tụy của mình, vô lực cười cười: “Ở cùng ba con trước khi ly hôn, mẹ giống như mẹ ruột của con, là mẹ dạy con bước đi, nói chuyện, mặc quần áo, tình cảm con dành cho mẹ cũng sâu nặng chẳng khác gì tình cảm ruột thịt. Nhưng đến khi con bị bỏ tù, ba của con bị người khác hãm hại, mẹ lại đem đơn ly hôn đến trước mặt ba con, lúc mẹ vừa đi, con mới biết được tình yêu có nghĩa như thế nào đối với mẹ. Tình yêu đó, là mẹ tự hủy diệt. Ở trong tù ba năm, rốt cục cũng nghĩ thông suốt lý do vì sao mẹ không đến thăm con dù chỉ một lần.” Cô lấy tay vỗ nhẹ mặt của mình: “Lũ người đó đều bỏ đi cả, nhưng Tô Đại Lận mày còn tốt dạng , nhất định phải tiếp tục sống sót.” Mời các bạn mượn đọc sách Lỗ Ái (Bắt Yêu) của tác giả Ảm Hương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Những con quỷ Sa Tăng cô đơn - Mộc Đồng
Tên ebook: Những Con Quỷ Sa-tăng Cô Đơn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mộc Đồng Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nguyên tác: 寂寞的撒旦   Dịch giả: Như Tâm   Nhà xuất bản: Văn Học   Công ty phát hành: Tân Việt   Số trang: 376   Trọng lượng: 440 gram   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 13 x 21 cm   Giá bìa: 69.000   Năm xuất bản: 2008   Đánh máy: vigneyard, Cá Viên, Hoàng Liêm   Soát lỗi và tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: fb.com/smartebooksvn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Những con quỷ Sa Tăng cô đơn Giới thiệu: Khi sự cô đơn trở thành nhãn mác của chốn đô thành Những con quỷ Sa-tăng cô đơn dắt tay nhau du ngoạn khắp nơi Và mọi thứ đều trở nên sầu thảm, tuyệt giao với thế giới bên ngoài Nhưng những con quỷ Sa-tăng chưa bao giờ được rạng rỡ và thỏa mãn đến như vậy. Bốn “Sa-tăng” vốn không quen biết, không có gì liên quan đến nhau, nhưng vì mối nhân duyên ngẫu nhiên và tất nhiên nên cùng đồng thời xuất hiện. Mặc dù độ tuổi và tính cách khác nhau, nhưng họ lại có chung những phẩm chất: cùng thích cô đơn, coi thường những chuẩn mực quy phạm của xã hội, tôi vẫn là tôi, tôi luôn làm những gì mình muốn. Con quỷ Sa-tăng thứ nhất xuất thân trong một gia đình làm kinh doanh. Từ nhỏ, gia đình đã bị đổ vỡ. Để tránh sự lạnh nhạt của cha và sự căm hận đối với mẹ kế, cậu đã đến học ở trường Đại học Bắc Kinh. Thông qua mạng internet, cậu kết bạn với Sa-tăng 3, cậu này bị đè nén dưới quyền lực của cha, nên đã mắc chứng trầm cảm. Hai người cùng an ủi, cùng thấu hiểu nhau, và đã dẫn đến mối tình đồng tính mà mọi người xung quanh không thể hiểu nổi. Cô Sa-tăng 2 chính là em họ của Sa-tăng 3, từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, ở nhờ nhà Sa-tăng 3. Cô này đã yêu giảng viên đại học (Sa-tăng 4) người lớn hơn mình những 20 tuổi. Câu chuyện xảy ra xung quanh bốn người này vừa lãng mạn thê lương, vừa rung động lòng người, được thể hiện ra trong thành phố cô độc của họ… Tình yêu lãng mạn đã chữa lành những vết thương do sự đổ vỡ của gia đình đem lại, đồng thời cũng đẩy họ vào những áp lực và sự chỉ trích của xã hội. Kết cục và tương lai của họ sẽ ra sao? Giới thiệu tác giả: Mộc Đồng là nhà văn trẻ có cách nhìn sắc sảo tiếp thu tinh hoa nền văn hóa phương Đông và phương Tây, đi sâu vào những nơi cô đơn trống trải nhất trong tâm hồn chúng ta, đồng thời dùng sự thông minh trí tuệ và tâm hồn, sáng tác nên những trang viết cô đơn tuyệt đẹp. Tác phẩm của anh được giới phê bình đánh giá rất cao, được khen ngợi là tác phẩm mới lạ, sắc bén, sâu sắc nhất về văn hóa Trung Quốc của lớp nhà văn 8X. Anh được giới truyền thông tôn xưng là “Oscar Wilde của Trung Quốc”. Anh tốt nghiệp trường Đại học Bắc Kinh khoa Truyền thông, đã từng du học ở trường Đại học Copenhagen (Đan Mạch), nên anh đã có kinh nghiệm dạo chơi khắp châu Âu. Hiện đang học thạc sĩ ngành Văn học tại trường Đại học Bắc Kinh, đồng thời đảm nhận viết bài cho chuyên mục văn hóa của mạng QQ và Sohu. Những tác phẩm đã xuất bản: - Quả táo của A-đam, - Triều ca  Nhận định về tác phẩm: Ở bất kỳ thời đại nào cũng đều không thiếu những trào lưu tuổi trẻ táo bạo, tác phẩm của Mộc Đồng rất mới lạ, sắc bén và độc đáo trong trào lưu mới. Mỗi nhân vật trong truyện của anh đều có sức lôi cuốn độc đáo riêng, từng mối tình đều có sức cảm nhiễm mạnh mẽ để lại ấn tượng sâu sắc trong chúng ta. Anh đã tạo cho các nhân vật đó nét “cô đơn” đặc trưng khiến độc giả vô cùng xúc động. Đằng sau mọi câu chuyện đều là hiện tượng sinh tồn của xã hội vật chất và căn bệnh thành thị buộc ta phải suy ngẫm, phản tỉnh. Triều Lỗ, Kênh đọc sách mạng QQ Sự tinh tế của Mộc Đồng thể hiện trong tác phẩm “Những con quỷ Sa-tăng cô đơn” có nét đẹp phảng phất phong cách của Haruki Murakami (tác giả cuốn “Rừng Nauy”). Dù là miêu tả về một ca khúc, một nhà văn, một bộ phim điện ảnh, một khung cảnh hay bầu trời… đều là sự trải nghiệm chân thực của sự tinh tế này, khiến bối cảnh của cuốn tiểu thuyết tràn ngập sự bi thương tuổi trẻ và nét đặc trưng chân thực của cuộc sống.  Tiểu Bạch, Kênh đọc sách mạng Sina Nhóm người được miêu tả trong “Những con quỷ Sa-tăng cô đơn” có vẻ như khác biệt, nhưng thực ra lại vô cùng đơn thuần. Tình cảm và câu chuyện của họ giống như một loại kí hiệu chốn đô thành, in dấu trong hiện thực, sâu sắc khiến ta cảm thấy xót xa. Trần Nghiên, Kênh đọc sách mạng Sohu Mời các bạn đón đọc Những con quỷ Sa Tăng cô đơn của tác giả Mộc Đồng.
Một Mối Tương Tư - Thiên Tuế Ưu
Tên eBook: Một mối tương tư (full prc, pdf, epub)  Tác giả:  Thiên Tuế Ưu Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học Phương đông   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: Nxb Lao Động   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 440   Ngày xuất bản: 01/2014   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Hana Lee   Type: Oni Gato, Prince Ashitaka, Mary Lenox, Alyssia Linh, Linh Linh   Beta: Nguyễn Bích Hân   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Một Mối Tương Tư Giới thiệu:   “Có một loại tình ái vững bền trường cửu khiến lòng người say mê, lại có một loại ái tình làm tổn thương người khác, cũng tự tổn thương bản thân.   Có một loại cổ độc được gọi là nhất vị tương tư, có khả năng khiến cho người ta không tự chủ mà trầm túy, tương tư đến tận xương tủy.”   …   Trong ký ức của nàng, có một người đã cùng nàng bước qua những tháng ngày của thuở niên thiếu ấy, là người từng kiên nhẫn đứng ngoài cửa đợi nàng mỗi buổi học đàn, là người luôn cười dịu dàng chờ nàng gọi một tiếng “Bình ca ca”, là người mà nàng đã từng được hứa gả.   Đó cũng là người nhất quyết muốn ra sa trường bảo vệ tổ quốc và cũng là người đã vĩnh viễn rời xa nàng. Nàng còn chưa kịp bước lên kiệu hoa của người đó…   7 năm qua đi, thiếu nữ mười lăm tuổi năm nào giờ đã trở thành một cô gái quá lứa lỡ thì. Những tưởng ước mong về một tình yêu và một gia đình yên ấm đã trở nên quá xa vời thì điều bất ngờ đã xảy ra. Hóa ra tình yêu luôn là vậy, luôn là một điều kỳ diệu mà không ai lường trước được.   Vì mưu sinh nàng đến làm phụ bếp trong phủ quận vương, ngẫu nhiên gặp gỡ thế tử quận vương vừa từ biên cương quay về. Chàng phong lưu, chàng độc đoán, chàng bá đạo… chàng giống như một cơn bão, ào vào cuộc sống của nàng, càn quét một ngóc ngách trong tâm tư nàng cho đến khi mọi suy nghĩ của nàng đều bị chiếm trọn.   Hạnh phúc tưởng đã rất gần, có ai ngờ vẫn là muôn trùng xa.   Gia thế của chàng, địa vị của nàng, khoảng cách này liệu có thể vượt qua?   Tình yêu của chàng hiện tại và người con trai trong quá khứ của nàng đột ngột trở về với một thân phận khác. Liệu nàng sẽ lựa chọn ra sao? Mời các bạn đón đọc Một Mối Tương Tư của tác giả Thiên Tuế Ưu.
Yêu lại từ đầu - Minh Nguyệt Tha Hương Chiếu
Tên eBook: Yêu lại từ đầu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Minh Nguyệt Tha Hương Chiếu Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Người dịch: Phương Sang   Kích thước: 16 x 24   Ngày phát hành: 01/04/2014   Số trang: 304   Giá bìa: 75.000 VNĐ   Nhà xuất bản: Nxb Tổng hợp TP.HCM   Chụp pic: kanita   Type: Mộc Linh Rùa, bon bon, annakate   Beta: kararoxbee   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Yêu Lại Từ Đầu Giới thiệu: Số phận bắt chúng ta mất đi người ta yêu quý, nếu không, chúng ta sẽ mãi mãi không biết được người ấy quan trọng đến nhường nào. Phương Nghiên, cô gái có gia cảnh khá giả nhưng nay đã trở nên nghèo khó, trong một lần làm việc ở trung tâm mua sắm đã gặp lại Giang Đào, mối tình đầu của cô, quá khứ lại trỗi dậy, ký ức cũ đưa hai người đến đầu bên kia của thời gian… Năm ấy anh trẻ trung bồng bột, không chịu nhận những gì bố cô cho; Năm ấy cô tươi trẻ xinh đẹp, bất chấp tất cả để rời nhà đi theo tiếng gọi tình yêu; Năm ấy họ không có gì trong tay, tình yêu nối kết cả hai nhưng cuối cùng lại chia tay vì sự trêu ngươi của số phận. Chàng trai nghèo thuở nào nay đã công thành danh toại, đồng thời đã có người yêu mới Trần Duyệt Nhiên; Công tử nhà giàu Tô Nguyên Khải vẫn theo đuổi Phương Nghiên, nhưng lại thầm ra tay sắp đặt âm mưu. Khi tình yêu xuất hiện, cô lại cảm thấy lạnh lẽo, bình thản như mặt nước. Sai lầm nối tiếp sai lầm, liệu họ có thể gương vỡ lại lành, quay lại quãng thời gian đẹp đẽ yêu nhau ban đầu hay không? Tác giả Minh Nguyệt Tha Hương Chiếu Cô gái Thiên Bình phiêu bạt nơi Bắc Kinh, luôn ôm ấp những mơ ước văn chương thuở ban đầu, tìm kiếm sự cân bằng hoàn hảo giữa cuộc sống và văn chương. Trải qua một số việc, cô đã dùng ngòi bút chân thành nhất để tạo nên những câu chuyện tình yêu. Mong rằng những câu chuyện đó cũng sẽ làm bạn rung động. Những tác phẩm đã xuất bản: - Phi thủy ký. - Quãng thời gian rung động đầu tiên. - Bỗng quay lại, tình yêu vẫn đây. - Yêu lại từ đầu. Mời các bạn đón đọc Yêu Lại Từ Đầu của tác giả Minh Nguyệt Tha Hương Chiếu.
Bữa Trưa Tình Yêu - Cố Mạn
Tên eBook: Bữa Trưa Tình Yêu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cố Mạn Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Công ty phát hành: Quảng Văn   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 550 g   Kích thước: 13.5 x 20.5 cm   Dịch giả: Đỗ Mai Quyên   Số trang: 432   Ngày xuất bản: 08/2013   Tạo prc: lehongtho120589   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bữa Trưa Tình Yêu Giới thiệu: Bữa trưa tình yêu - Đây là tác phẩm kể về lịch sử đấu tranh của nhân viên quèn Sam Sam dưới tiếng nghiến răng kèn kẹt của Boss Phong Đằng. Càng chiến càng bại, càng bại càng chiến, cuối cùng đành phải ngoan ngoãn đầu hàng ... Đại boss bá đạo và thỏ trắng ngây thơ Đại boss vừa kỳ cục, vừa kiêu gạo, thích bắt nạt, tính trẻ con... nhưng cũng vô cùng chu đáo dịu dàng... Thỏ trắng thật thà, trong sáng, ngây thơ, đặc biệt là luôn bị khuất phục dưới tài sắc của Đại boss. Từ một lần hiến máu cho em gái Đại boss để rồi thỏ trắng ngây thơ lĩnh luôn hậu quả phải nhẫn nhục kiêm chức ôsin gắp rau, vì Đại boss đã nói rồi, không thể lãng phí thức ăn, nên những thứ Đại boss không ăn thì ôsin gắp rau phải ăn hết! Thức ăn là chân lý, đấu với Đại boss là khờ khạo vô cùng, nịnh nọt xun xoe mới là đúng đắn! Thỏ trắng không phải phượng hoàng hay thiên nga, nhưng lại khiến ánh mắt Đại boss luôn dõi theo, cũng tại bởi thỏ trắng “dễ ăn” mà thôi! Thông tin tác giả: Cố Mạn là một trong những tác giả văn học mạng Tấn Giang, biên tập viên của tạp chí Cinderella. Văn phong của Cố Mạn nhẹ nhàng, lãng mạn, câu truyện ấm áp, vui tươi, từng câu chữ như đều chứa đựng sức sát thương của ánh nắng mặt trời và cảm giác vui vẻ. Mời các bạn đón đọc Bữa Trưa Tình Yêu của tác giả Cố Mạn.