Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mây Mùa Thu

Duyên Anh tên thật là Vũ Mộng Long, những bút hiệu khác là Thương Sinh, Mõ Báo, Thập Nguyên, Vạn Tóc Mai, Lệnh Hồ Xung, Thái Anh, Nã Cẩu, Bếp Nhỏ, Bếp Phụ và Độc Ngữ. Ông sinh ngày 16 tháng 8 năm 1935 tại làng Tường An, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Ông học tiểu học và trung học ở Thái Bình và Hà Nội. Năm 1954, ông di cư vào Nam và từng làm đủ nghề: bán thuốc sơn đông mãi võ, theo đoàn cải lương lưu diễn, quảng cáo cho gánh xiếc rong, giữ xe đạp hội chợ, dạy kèm, dạy đàn ghi ta, dạy sáo. Năm 1960, được sự nâng đỡ tận tình của nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, Duyên Anh bắt đầu sự nghiệp văn chương và nổi tiếng ngay với tác phẩm đầu tay Hoa Thiên Lý. Tiếp theo đó là một loạt Thằng Côn, Thằng Vũ, Con Thúy.... viết về những kỷ niệm ấu thơ tại miền quê Bắc Việt, giọng văn tha thiết, nhẹ nhàng và tình cảm. Sau đó ông trở thành một ký giả, chủ bút, chủ báo, giám đốc nhà xuất bản. Duyên Anh đã cộng tác với hầu hết những tờ báo lớn ở miền Nam trước năm 1975 như: Xây dựng, Sống, Chính Luận, Công Luận, Con Ong, Tuổi Ngọc... Có một dạo, Duyên Anh thường viết về giới giang hồ, bụi đời trong xã hội trước năm 1975. Trong tác phẩm của Duyên Anh ca ngợi lối sống phóng khoáng, bất cần đời của giới trẻ bị bế tắc trong cuộc sống. Tuy nhiên vẫn thấm đậm một tính cách nghĩa khí và các nhân vật của Duyên Anh đều sẵn sàng chết vì tình nghĩa và chữ tín của mình. Ngoài ra, ông cũng viết nhiều truyện ngắn và truyện dài cho thiếu nhi. Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, cùng với Doãn Quốc Sĩ, Dương Nghiễm Mậu, Nhã Ca, Phan Nhật Nam, Thanh Tâm Tuyền, Duyên Anh bị liệt danh là một trong 10 nghệ sĩ nêu danh là "Những Tên Biệt Kích của Chủ nghĩa Thực Dân Mới Trên Mặt Trận Văn Hóa - Tư Tưởng" và tác phẩm bị cấm lưu hành. Ngày 8 tháng 4 năm 1976, Duyên Anh bị bắt đi tù cải tạo trong Chiến dịch bắt văn nghệ sĩ miền Nam (tháng 4 năm 1976). Sau khi ra khỏi trại cải tạo vào tháng 11 năm 1981 ông vượt biên đến Malaysia. Tháng 10 năm 1983 Duyên Anh sang định cư tại Pháp. Một số tác phẩm ông viết ở Hải ngoại được dịch ra tiếng nước ngoài và dựng thành phim, như Đồi FanTa, Một Người Nga ở Sài Gòn. Thời gian này, ông cũng có viết thơ và soạn nhạc. Năm 1985, ông bắt đầu cộng tác với tờ Ngày Nay và trở thành một trong những cây bút trụ cột của báo này. Ngày 6 tháng 2 năm 1997, Duyên Anh mất vì bệnh xơ gan tại Paris, Pháp. Gần như có hai con người đối lập trong ông. Một Duyên Anh nhà văn có lối viết nhẹ nhàng, trong sáng, mơ mộng, đầy ấp tình người. Và một Duyên Anh nhà báo ngổ ngáo, tai tiếng, lắm kẻ thù với những bài viết sống sượng và cay độc. Ông được đánh giá là một nhà văn, nhà báo có chỗ đứng cao trong văn học nghệ thuật Việt Nam, sức sáng tạo dồi dào: 34 năm cầm bút với 101 tác phẩm. Các tác phẩm chính: Đêm thánh vô cùng Hoa thiên lý Ðiệu ru nước mắt Luật hè phố Thằng Vũ Dấu chân sỏi đá Dzũng ÐaKao Vết thù hằn trên lưng con ngựa hoang Bồn Lừa Ảo vọng tuổi trẻ Gấu rừng Cỏ non Ngày xưa còn bé Nặng nợ giang hồ Mùa thu Con suối ở Miền Ðông Danh ná truyện tuổi nhỏ Giặc cờ đỏ truyện tuổi nhỏ Nhóc tì phản động truyện tuổi nhỏ Hồn say phấn lạ tiểu thuyết trường thiên      Cầu Mơ Ánh lửa đêm tù Ánh mắt trông theo Thằng Côn Trường cũ Tuổi 13 Nhà tôi Mơ thành người Quang Trung Ðàn bà Chương Còm Mặt Trời nhỏ Lứa tuổi thích ô mai Giặc ôkê Đồi Fanta truyện La colline de Fanta dịch bản tiếng Pháp nxb Belfond Paris Một người Nga ở Sài Gòn truyện (1986) Nam Á, Paris Un Russe à Saïgon dịch bản tiếng Pháp nxb Belfond Paris Un prisonnier Américan au Viêtnam truyện nxb Belfond Paris Hôn em kỷ niệm nhạc (1986) Nam Á, Paris Ru tình ngất ngây nhạc      Thơ tù thơ (1984) Nam Á, Paris Em, Sài Gòn và Paris thơ Một người mang tên Trần Văn Bá truyện (1985) Nam Á, Paris Sỏi đá ngậm ngùi truyện (1985) Nam Á, Paris Bầy sư tử lãng mạn truyện (1985) Nam Á, Paris Quán trọ trước cổng thiên đường truyện (1987) Nam Á, Paris Thơ của đàn bà truyện Nhánh cỏ mộng mơ truyện Động lòng chữ nghĩa đoản văn Nhà tù hồi ký (1987) Xuân Thu Hoa Kỳ Trại tập trung hồi ký (1987) Xuân Thu Hoa Kỳ Sài Gòn ngày dài nhất hồi ký, Xuân Thu Hoa Kỳ Nhìn lại những bến bờ hồi ký, Xuân Thu Hoa Kỳ *** Mùa mưa dứt, gánh Đồng Ấu đã rời Tân Châu. Qua một quãng đường và một con đò, chúng tôi tới tỉnh lỵ Châu Đốc. Gánh hát không gặp may ở đây. Bữa tạnh bữa mưa. Mới diễn được ba đêm thì đại ban từ Sàigòn xuống, gánh Đồng Ấu cảm thấy lép vế, thu dọn đồ nghề ra đi. Lại dọc đường gió bụi, lui về quận Cái Dầu. Rồi về Long Xuyên, Thốt Nốt, Ô Môn... Càng đi xa, đi nhiều, gánh Đồng Ấu càng nghèo nàn, rách rưới. Tôi thương nghệ sĩ Năm Chiêu, ông Nghị bội phần. Tình thương, đôi khi, đã làm mờ tình tôi yêu Liên Hương. Hai con người đã từng làm vua, làm hiệp sĩ trên sân khấu Bắc, Nam, từng làm đau nhói biết bao con tim phụ nữ ở bốn phương trời; hai con người từng tạo ra vua, hoàng hậu, hiệp sĩ, từng xây dựng những vương quốc hạnh phúc ấm no trong trí tưởng tượng. Và trí tưởng tượng đó giãi bày xuống giấy trắng thành những vở tuồng. Giờ đây, túng đói, cực khổ vì chuyện tạo ra vua, tạo ra hiệp sĩ, tạo ra ý nghĩa đẹp đẽ cho cuộc đời. Người nghệ sĩ chỉ đủ khả năng dựng lớp lang cho nhân loại nhưng đã bất lực khi muốn dựng một đoạn kết đẹp rực rỡ cho chính bản thân mình. Số kiếp người nghệ sĩ Việt Nam, dường như, đều bị ràng buộc bằng đói rách, bênh hoạn. Ít có người chết bình thường, chết sau khi đã bằng lòng những gì mình làm xong. Những người viết văn làm thơ, soạn kịch, chết đi còn để lại tí tên tuổi còm. Chứ nghệ sĩ Năm Chiêu, ông Nghị chết đi sẽ để lại cái gì? Ai biết ông Tư Chơi, ai biết ông Huỳnh Thái bây giờ ra sao? Cùng lắm, người ta nói "Họ đã chết rồi, họ đã giải nghệ rồi". Sau này, người ta ngâm thơ Đinh Hùng, người ta nức nở khen. Nhưng mấy ai chịu nhớ, khi ông nằm yên dưới mộ, bạn bè thân thích của Đinh Hùng phải góp tiền mua cho vợ con Đinh Hùng căn nhà bé nhỏ tiều tụy. Tôi bắt đầu sợ cái tương lai "nằm gánh". Tôi phải thú thật rằng tôi không dám liều lĩnh, không dám bỏ cái gì đang có để kiếm cái gì sắp có. Vì thế, tôi thiếu đam mê không si tình mãnh liệt. Tôi dễ chán nản. Việc gì khó khăn, tôi lẩn tránh, Tôi bằng lòng với trái cây vừa tầm tay tôi, dù trái cây đó èo ọt, xanh chua. Tôi lười biếng tỏ tình vì nhút nhát. Bị thất vọng, tôi quên ngay. Và bị hắt hủi, tôi không dám nhìn mặt người hắt hủi tôi. Đau khổ cho một người con gái nào trót yêu tôi. Ví như nàng hẹn hò thì chỉ cần một cơn mưa nhỏ, tôi cũng sẵn sàng bắt nàng chờ đợi. Tôi không đến. Mời các bạn đón đọc Mây Mùa Thu của tác giả Duyên Anh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Những Chàng Trai Tháng 12 - Michael Noonan
Michael Noonan là tác giả của 18 cuốn tiểu thuyết và nhiều truyện ngắn nổi tiếng dành cho độc giả ở nhiều lứa tuổi, bao gồm series truyện dài kì Flying Doctor, Magwitch và A Different Drummer. Ông cũng là nhà viết kịch bản, nhà soạn kịch cho các chương trình phát thanh, đài truyền hình, phim truyện và sân khấu. Các tác phẩm của ông đã được xuất bản, dựng thành phim và trình chiếu tại nhiều quốc gia trên thế giới. Cuốn sách đầu tay của ông có tên là In the Land of the Talking Trees được sáng tác khi ông còn đang phục vụ trong quân ngũ ở New Guinea trong Chiến tranh Thế giới thứ II. Cuốn tiểu thuyết dành cho các độc giả tuổi teen của ông có tên là McKenzie’s Boots (có tên trong dang sách “Những cuốn sách bán chạy nhất cho thanh thiếu niên” vào năm 1988 do American Library Association bầu chọn) được dựa theo những kinh nghiệm mà ông có được trong suốt thời kì chiến tranh. Tác phẩm The Patchwork Hero đã được Đài truyền hình ABC chuyển thể thành phim và dành giải thưởng cao. Giống như The December Boys, bối cảnh cho câu chuyện xảy ra vào năm 1930. Sau chiến tranh, Michel Noonan theo học ngành hội hoạ tại Phòng tranh Quốc gia ở Melbourne ( ông là tác giả của cuốn tiểu sử về hoạ sĩ Turner, cha đẻ của bức tranh The Sun Ir God nổi tiếng ), tiếp đó là ngành kịch nghệ, văn học, lịch sử và triết học tai Đại học Sydney. Từ năm 1957 đến năm 1979, ông sống ở Anh, sau đó quay trở về Australia và sống nốt quãng đời còn lại ở Queensland. Ông mất năm 2000. Những chàng trai tháng 12 (The December Boys) từ lâu đã được coi là một tác phẩm kinh điển của Australia. Đó là câu chuyện về 5 cậu bé đến từ Cô nhi viện St.Roderick. Tên của 5 cậu là Maps – thích lần theo đường bờ biển, Sharks – tóc đỏ và đầy chấm tàn nhang, Fido – được đặt tên theo một chú cún trong truyện tranh, Misty – có một mắt bình thường còn mắt kia không tốt, và bị che bởi cái mắt kính mờ tịt, và Choker – được đặt tên như thế (“Choker” có nghĩa là kẻ hay bị nghẹt, nói không nên lời) vì chẳng bao giờ trả lời được các câu hỏi trong lớp học. Năm người bạn này được gọi là “Những chàng trai tháng Mười Hai” vì mọi người đều nghĩ chúng đều được sinh vào tháng Mười Hai. Chúng được đưa đến bãi biển vào kì nghỉ, do bà Hodge “tài trợ”. Câu chuyện này được kể qua lời của Choker với một cái nhìn mới mẻ, ngây thơ và lạ lẫm đối với môi trường xung quanh cũng như với những sự việc xảy ra ở đó. Khi các cậu bé mới đến , tất cả đều sung sướng vì cảm giác tự do. Vì trước đó chưa đứa nào được đến bãi biển, nên chúng thích thú từ cơn sóng, bãi cát và mọi trò khám phá mà chúng có thể thực hiên quanh bãi biển. Captian’s Folly là một thị trấn nổi lên từ cuộc Đại Khủng hoảng những năm 1930 và khá vắng vẻ. Các cậu bé được giới thiệu với một đám dân cư sinh sống ở đây – những người lập dị một cách ngộ ngĩnh và thú vị. Trong đó gồm chủ nhà – ông bà McAnsh, và mấy cậu bé nhanh chóng phát hiện ra rắng hai ông bà dễ dàng bị “hạ gục” bời vài chai rượu vang, cho phép chúng được tự do nhiều hơn. Mấy cậu cũng kết bạn với một đôi vợ chồng – cô Teresa và chú Can Đảm, cùng với ông Lão Làng O’Leary – một người có rất nhiều kiến thức về địa phương. Qua O’Leary mà các chú còn gặp những người khác như Galore Bàn Tay Vàng, Hai Martin và Porter Bụng Phệ. Vào đêm Giao Thừa, Choker tình cờ nghe được chú Can Đảm nói với ông Lão Làng rằng họ (chú Can Đảm và cô Teresa) không thể sinh con và họ muốn nhận một đứa con nuôi. Cảm thấy quá “nặng gánh” nếu cứ giữ bí mật này một mình, Choker đành thú nhận với vị linh mục, và ông khuyên cậu nói ra với những người bạn của mình. Kể từ đó, kỳ nghỉ hầu như bị phá hỏng bởi sự ganh đua và cạnh tranh căng thẳng của các cậu bé, nhằm thể hiện mình vượt trội hơn những đứa khác, để thu hút sự chú ý và cảm tình của cô Teresa, với mong muốn được nhận làm con nuôi, trở thánh thánh viên của một gia đình thật sự… Xuyên suốt câu chuyện là chủ đề về tình bạn, về ước mơ có một gia đình, vế mong muốn rất hường hấy của tuổi mới lớn là được “hoà nhập” với xã hội, được “bình thường” như những người khác. “The December Boys” đã được dựng thành phim, với vai chính thuộc về Daniel Radcliffe (diễn viên đóng vai Harry Potter). Thân tặng Ted Willis – chủ nhân của căn nhà nơi cuốn sách này được thai nghén – vì tình bạn lâu năm và những lời động viên chân thành của anh. *** “Con còn lời nào muốn xưng tội nữa không, con trai?” Một giọng thì thầm khàn đục cất lên, phía bên kia tấm lưới sắt là cái bóng của vị linh mục. Có chứ, tôi vẫn còn muốn xưng tội tiếp nhưng không biết phải mở lời như thế nào. Từ trước tới nay mọi tội lỗi của tôi chỉ xoay quanh mấy chuyện nhỏ nhặt hàng ngày, không có gì là đặc biệt: lỡ miệng nói bậy, gọi tên Người, bật cười trong nhà thờ, nói dối về việc rửa chân mỗi tối, bỏ qua các buổi cầu nguyện sáng và đêm. Tuy nhiên tôi luôn cảm thấy mình có lý do để bỏ qua mấy buổi cầu nguyện đó, bởi lâu nay tôi vốn đã không chăm chú lắm vào điều được coi là Thiên đường của mọi người – các tín đồ Công giáo, Tin Lành… “Hãy nói ta nghe, con trai.” Biết phải giải thích thế nào đây? Tôi tình cờ nghe được thông tin đó thì đâu phải là lỗi của tôi. Nó đè nén trong tôi suốt quãng thời gian qua, như một thứ trái cấm mà tôi không có sự lựa chọn nào khác ngoài mong muốn được nếm thử một lần xem sao. “Con có một bí mật.” – Cuối cùng tôi cũng cất lời. “Một bí mật sao, con trai?” “Vâng, thưa Cha.” “Và nó khiến con phải lo lắng?” “Vâng, thưa Cha.” “Có lẽ con đã bị cám dỗ bởi những suy nghĩ tội lỗi?” Mọi việc có thể không phải bắt đầu theo cái cách mà Cha nghĩ, nhưng rõ ràng là những suy nghĩ tội lỗi của tôi thì có thật. Sự thật là mấy tuần gần đây trong đầu tôi luôn tràn ngập cái ý nghĩ tội lỗi ấy. Thông tin mà tôi nghe lỏm được thật quý giá, và tôi đã bị ám ảnh bởi ý nghĩ phải làm sao để ngăn không cho thông tin ấy lọt vào tai của bốn đứa bạn thân. “Một bí mật cũng có thể là tội lỗi, con trai ạ.” Đó chính là điều mà tôi đã luôn lo sợ. “Hãy bày tỏ nỗi lòng của con và rồi tâm hồn con sẽ được thanh thản.” Và thế là tôi kể cho Cha nghe. Về việc tôi đã nghe lỏm được, một cách vô tình, cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông có tên Foley Can Đảm và O’Leary Lão Làng về một phụ nữ tên Teresa. Có lẽ Cha hiếm khi phải nghe lời xưng tội từ một con chiên mới 12 tuổi như tôi. Cha ngồi trầm ngâm suy tư bên trong căn buồng buông rèm tối đó, nơi những suy nghĩ vẩn đục được các con chiên tự do thổ lộ và chế ngự. Phía bên kia tấm lưới sắt là tôi, đang quỳ gối xưng tội. Toàn bộ căn phòng được bao trùm bởi một sự yên lặng như tờ, đâu đó thỉnh thoảng vang vọng những tiếng thì thầm xưng tội của những con chiên đang ngồi trên các băng ghế dài phía bên ngoài. “Con trai của ta,” – Cha khẽ nói – “bằng việc muốn giữ riêng thông tin này cho bản thân, liệu con đã công bằng với những người khác chưa? Nếu con vẫn tiếp tục giữ im lặng, thì có nghĩa là con đang ích kỷ và trong mắt của Chúa, đó là một tội lỗi. Do đó, để tìm lại sự thanh thản cho mình, có lẽ tốt nhất là con nên chia sẻ thông tin mà con nghe được với những người bạn của mình. Hãy chia sẻ bí mật với họ, con trai của ta. Niềm vui và những nỗi lo trong cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn nếu chúng ta được chia sẻ”. Tiếp đó Cha nói lời xá tội cho tôi bằng tiếng Latinh. Ngày nay phương thức sám hối có vẻ cũng thay đổi, từ việc đọc ba lời cầu nguyện của kinh Kính Mừng hằng đêm đến việc đọc kinh Mân Côi trong 10 ngày liên tục, phụ thuộc vào mức độ nặng nhẹ và độ thường xuyên của tội lỗi mà người đó mắc phải. Tôi đã được Cha miễn cho không phải sám hối nhưng vốn kiến thức ít ỏi về tín ngưỡng vẫn đủ để tôi hiểu được rằng tội lỗi của tôi sẽ chỉ được gột rửa hoàn toàn khi tôi chịu làm theo lời khuyên của Cha và tiết lộ với tám cái tai thính kia của tụi bạn về cái điều sẽ khiến chúng phải ồ lên vì kinh ngạc. “Hãy cầu nguyện cho ta, con trai” – vừa nói Cha vừa kéo tấm gỗ nhỏ đằng sau tấm sắt và quay qua tiếp tục nghe lời cầu nguyện ở phía bên kia của căn phòng. Cầu nguyện cho Cha nữa ư? Với “nhiệm vụ” mà Cha vừa giao, chắc chắn tôi sẽ vô cùng bận rộn cầu nguyện cho bản thân mình ấy chứ.
Tuyển Tập Linda Howard
Linda Howard tên thật là Linda S. Howington. Cô sinh ngày 3/8/1950 tại tiểu bang Alabama thuộc miền Nam Hoa Kỳ. Cô là một trong những tiểu thuyết gia thuộc trường phái lãng mạn nổi tiếng thế giới. Các tác phẩm của cô thường xuyên lọt vào danh sách những cuốn sách bán chạy nhất do tạp chí New York Times bình chọn. Năm 2005, cô đạt giải Career Achievement Award - giải thưởng dành cho các tác giả viết tiểu thuyết lãng mạn xuất sắc nhất. *** Tác phẩm tiêu biểu: Sắc màu của hoàng hôn Cầu vồng lúc nửa đêm Vịnh tình yêu White Lies - Bản giao hưởng ngọt ngào The way home - Đường về nhà... *** eBook Tuyển Tập Linda Howard gồm có: Against The Rules (Tiếng Việt) Almost Forever (Tiếng Việt) An Independent Wife (Tiếng Việt) Angel Creek (Tiếng Việt) Băng Đá Bluebird Winter (Tiếng Việt) Cầu Vồng Lúc Nửa Đêm Con Gái Của Sarah Con Trai Của Bình Minh Đêm Định Mệnh Duncan's Bride (Tiếng Việt) Đường Về Nhà Giã Từ Nước Mắt Hẹn Hò Theo Kiểu Của Em Kill And Tell (Tiếng Việt) Lời Dối Gian Chân Thật Những Điều Hào Nhoáng Núi Tình Quý Bà Miền Tây Quý Ông Hoàn Hảo Sắc Màu Hoàng Hôn The Cutting Edge (Tiếng Việt) Thiên Sứ Tử Thần Thiêu Hủy Tội Ác Trong Mơ Trăng Xanh Tưởng Chừng Mãi Mãi Vịnh Kim Cương Mời các bạn đón đọc ​Tuyển Tập Linda Howard.
Quỷ Mắt Xanh
Review bởi: Jessie Le  ----- Lisa Kleypas là tác giả truyện Tây mình thích chỉ sau Linda. Xét về một khía cạnh nào đó thì mình cảm thấy cách Lisa dàn cảnh nhỉnh hơn Linda Howard một chút nhưng nội dung và ý tưởng thì lại không phong phú bằng Linda Howard. Lisa chuyên về tiểu thuyết lãng mạn với những chi tiết nóng bỏng. Những tác phẩm tiêu biểu của bà là về thời quý tộc của nước Anh, Pháp và Mỹ như series Wallflowers mà bạn Thanh Tâm đã từng review, hay series truyện hiện đại về gia đình giàu có Travis ở Houston. Blue-eyed evil là truyện thứ 2 trong series Travis kể về em gái út của ba anh em nhà Travis – Haven Travis. Truyện này khá nặng nề, trong mạch truyện không có không khí hường phấn và tếu táo như mình vẫn gặp trong những truyện tây khác mình đọc. Lúc nhảy hố mình đã biết là truyện có yếu tố ngược thân ngược tâm. Nhưng mình khá bất ngờ là Lisa viết truyện này cực chắc tay và khá ngược nên các bạn chú ý một chút trước khi nhảy hố. Haven Travis là một đứa con gái ngoan, sống theo kiểu cách và kỳ vọng của mẹ. Chị chưa từng được trải qua một mối tình nào lúc đi họ (vì chị học trường tư chỉ dành cho con gái), cho đến khi gặp được người chồng Nick Tanner. Khoảng thời gian chị sống với người chồng này là một ký ức kinh khủng với sự điều khiển một cách biến thái, sự hành hạ từ thể xác đến tinh thần chị.  Cách anh ta ngược chị rất kinh khủng, các bạn nên đọc cho biết sự khủng khiếp của bạo hành gia đình. Có nhiều con người trưởng thành với tính cách méo mó bệnh hoạn luôn tìm kiếm con mồi trong đám đông để xoa dịu con quỷ dữ trong họ. Xui thay một người con gái ngây thơ như Haven lại vướng phải một con thú đội lối quỷ như vậy. Nam chính đến nửa sau mới xuất hiện, anh có xuất hiện một tí lúc đầu truyện nhưng không được nhắc đến cho đến gần nửa truyện sau. Sau khi chị trốn thoát được cuộc hôn nhân khốn kiếp của mình. Chị phải cố gắng vực dậy tâm lý của mình. Mình thấy chị khá may mắn khi có 3 người anh rất yêu thương em mình theo cách này đến cách khác.  Tuy nhiên có những lúc chị khá là cứng đầu. Ví dụ như khi Gages, anh trai đầu của chị muốn xử Nick, chị lại khăng khăng đòi để chị tự xử lý. Gặp mình có lẽ mình sẽ làm cho tên này hết đường sống luôn. Gia đình chị lại cực kỳ có tài lực và thế lực, tại sao chị lại muốn im lặng chịu đựng vậy. Chính vì chị không muốn làm cho bung bét ra nên tên chồng cũ có cơ hội lại gần chị. Chưa kể chị có bà boss cực phẩm, chuyên gia bắt nạt người khác nữa.  Nhiều khi đọc truyện mà ức gần chết. Tuy mình biết chị muốn tự mình đứng lên giải quyết chuyện của mình, nhưng chính vì chị khá nhu nhược nên mới để tên khốn nạn kia thao túng và điều khiển cuộc sống của chị. Cơ mà xem không ghét chị được. Chị không thánh mẫu, chị chỉ muốn nhịn nhục để giữ hạnh phúc gia đình, chị tưởng con người có thể thay đổi được nhưng chị đã lầm to. Tâm lý những tên biến thái ưa bạo hành không bao giờ bị thay đổi chỉ vì người khác. Đọc truyện cũng tức anh ách. Mình đã từng thấy có nhiều người bị bạo hành gia đình, nhưng lại không muốn rời xa thằng đàn ông đó. Giống loại người không có đàn ông thì không thể sống được, chưa kể đến họ còn có con. Những tên đàn ông có khuynh hướng bạo hành thường sẽ không tha luôn đứa con. Mình đứng ở khía cạnh người ngoài nên không thể đánh giá con người khác. Mình chỉ biết là ai động vào mình, động vào con mình là mình liều chết với họ.  Tên nam phụ cặn bã còn hãm hiếp chị vì muốn chị mang thai, và dùng đứa con để xin tiền gia đình chị. Sau khi rời xa tên cặn bã, chị bị chấn thương tâm lý trầm trọng và khuynh hướng không muốn người khác giới động vào mình, kể cả anh trai chị. Đúng là tên khốn kiếp!! Sau này anh nam chính phải cực kỳ kiên nhẫn để theo đuổi chị từng chút một mới ôm chị về được. Truyện không có yếu tố hài, gây cười. Truyện khá sâu cay và u ám. Nhiều lúc thương nữ chính quá. Không có người phụ nữ nào trên cõi đời này đáng bị đánh đập, nguyền rủa như thế cả. Chuyện lên án nạn bạo hành gia đình từ lý trí tinh thần đến thể xác. Kể cả là vợ chồng, họ cũng không được quyền cưỡng ép quan hệ tình dục bởi vì đó là hãm hiếp.  Mình thực sự muốn thông qua truyện này để động viên các anh chị em, nếu có bạo hành từ trong gia đình mình thì hãy đứng lên chống trả. Đừng âm thầm chịu đựng với lý do vì con vì cái. Con cái trưởng thành trong gia đình mà cha đánh đập mẹ tàn nhẫn như chuyện cơm bữa thì cũng không có hạnh phúc đâu. Thay vào đấy, con cái cũng bạn sẽ lớn lên với khuynh hướng bạo lực sẵn trong người, thật sự rất nguy hiểm. Tuy chuyện khuynh hướng bạo lực có di truyền hay không chưa được khoa học chứng minh nhưng mình đã từng chứng kiến nhiều gia đình có hoàn cảnh tương tự.  Nếu bạn là người nội trợ thì hãy mạnh mẽ lên, ra đường kiếm một công việc đủ để nuôi sống bản thân mình và con của mình. Đừng vùi dập con người và tương lai của mình vào tay đối phương để rồi nhận phải trái đắng. Truyện này mình rate 9/10 về điểm nhân văn của nó. Còn về nội dung thì mỗi người mỗi cảm nhận. Đối với mình truyện này rất hay. *** Series Travis Family gồm có: Sugar Daddy Blue Eyed Devil - Quỷ Mắt Xanh Smooth Talking Stranger - Người Tình Hoạt Ngôn Brown Eyed Girl - Cô Gái Mắt Nâu Mời các bạn mượn đọc sách Quỷ Mắt Xanh của tác giả Lisa Kleypas.
Những Điều Hào Nhoáng - Linda Howard
Linda Howard tên thật là Linda S. Howington, sinh ngày 3/8/1950 tại tiểu bang Alabama, là một trong những tiểu thuyết gia lãng mạn nổi tiếng và có nhiều tác phẩm bán chạy nhất nước Mỹ. Các tác phẩm của Linda Howard thường xuyên xuất hiện trong danh sách bestseller của New York Times, USA Today và Publishers Weekly. Năm 2005, bà giành được giải Career Achievement Award, giải thưởng dành cho các nhà văn viết tiểu thuyết lãng mạn hay nhất. *** Charles nói đột ngột mà không hề báo trước, "Constantinos đã đến London vào sáng nay." Jessica nhìn lên, tâm trí cô trống rỗng trong một khoảnh khắc, rồi cô nhận ra những gì anh nói và mỉm cười. "Well, anh đã báo cho em rồi, Charles. Có vẻ như là anh đã đúng." Không phải cô đã từng nghi ngờ anh, vì bản năng của Charles trong công việc thật kì lạ. Anh đã nói với cô rằng nếu cô dùng cổ phần của cô trong ConTech để chống lại những phiếu bầu của Constantinos, cô sẽ hứng xuống đầu cô cơn giận dữ của cổ đông độc thân lớn nhất và cũng là chủ tịch của tập đoàn, Nikolas Constantinos, và điều đó chứng tỏ rằng một lần nữa Charles lại đúng. Lá phiếu cho Dryden đã được bầu đi vào hôm qua. Bất chấp cảnh báo của Charles, cô đã bỏ phiếu chống lại việc tiếp quản và phiếu của cô đã mang theo nhiều sự ủng hộ. Không đầy hai mươi tư giờ sau, Constantinos đã đến London. Jessica chưa từng gặp anh ta, nhưng cô đã nghe đủ những giai thoại kinh hoàng về anh ta bao gồm cả sự may mắn của chính cô về mối quan hệ này. Theo như những câu chuyện ngồi lê đôi mách, anh ta hoàn toàn tàn nhẫn trong công việc kinh doanh của mình; tất nhiên, đó có nghĩa là anh ta sẽ không bao giờ đạt được vị trí hiện tại bằng việc nhu nhược hay từ tốn hết. Anh ta là một tỉ phú, đầy quyền thế theo những tiêu chuẩn Hy Lạp; cô chỉ là một cổ đông, và cô nghĩ một cách hài hước rằng đó là một trường hợp dùng búa tạ đánh con ruồi để đặt khẩu trọng pháo của anh ta lên cô, nhưng nó trông như thể không vấn đề nào là quá nhỏ với sự chú ý cá nhân của anh ta. Charles đã chỉ ra rằng cô có thể bỏ phiếu cho việc tiếp quản và và giữ lại cho mình những sự khó chịu, nhưng có một điều rằng Robert đã dạy cô trong 3 năm hôn nhân của họ là hãy tự đứng lên bằng chính bản than mình, hãy tin tưởng bản năng của mình và đừng bao giờ bán đứng bản thân. Jessica đã cảm thấy rằng việc di chuyển Dryden thật lén lút và cô đã bỏ phiếu chống lại nó. Nếu Constantinos không có khả năng chấp nhận được rằng cô đã đúng khi bỏ phiếi cổ phần của cô theo cách cô muốn, rồi anh ta sẽ chỉ phải học cách giải quyết nó. Bất chấp việc anh ta quyền lực như thế nào, cô kiên quyết không lùi lại khỏi nơi cô đang đứng, và Charles đã tìm ra rằng cô có thể rất bướng bỉnh khi cô đã định sẵn điều gì đó trong đầu cô. "Em phải cực kì cẩn thận với anh ta," Charles chỉ dẫn cô, phá vỡ những ý nghĩ của cô. "Jessica, em yêu, anh không tin là em nhận ra rằng anh ta có thể gây áp lực lên sức chịu đựng của em đến mức nào. Anh ta có thể làm tổn thương em theo cái cách mà em không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Bạn bè của em có thể mất việc; nhà của họ có thể bị thế chấp; các ngân hàng sẽ ngưng làm việc với em. Nó có thể là những việc nhỏ nhất như kiểu cuộc hẹn sửa chữa xe ô tô của em bị hủy hay chuyến bay của em bị hoãn vậy. Em đã bắt đầu nhìn thấy chưa, em yêu?" Sự giận dữ khiến cô lạch cạch đôi guốc và bước vào xe ô tô, nhưng cô hít lấy vài hơi thở sâu trước khi cô nổ máy. Không biểu hiện nào trong thái độ của người đàn ông có thể đánh đổ cô, có lẽ đủ để là nguyên nhân gây tai nạn, cô tự nhủ. Cô sẽ giũ sạch nó, như cô đã học làm điều này khi cô bị méo mó bởi những lời chỉ trích theo sau cuộc hôn nhân của cô với Robert. Cô đã học cách để cam chịu, để tồn tại, và giờ cô sẽ không bỏ rơi Robert. Sau cuộc hẹn khám răng, đó chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ hàng năm và chỉ tốn một chút thời gian, Jessica lái đến một cửa hàng váy áo nhỏ nằm ở Piccadilly mà người hàng xóm Sallie Reese của cô làm chủ và sáng lập, và giúp Sallie đóng cửa hàng. Cô cũng nhìn quanh chỗ quần áo và chọn lấy 2 mẫu quần áo mới mà Sallie vừa mới nhập về; có lẽ bởi vì cô chưa bao giờ có thứ gì đẹp đẽ khi cô trưởng thành, Jessica yêu những bộ quần áo xinh đẹp và không có đủ điều kiện để mua chúng, mặc dù cô tiết kiệm vào những việc khác quan trọng hơn. Cô không đeo đồ trang sức và không nuông chiều bản thân bằng bất kì cách nào, nhưng quần áo—ờ thì, lại là một chuyện khác. Robert đã luôn luôn bật cười trước niềm vui thích như một cô bé của cô với những bộ váy mới, một đôi giày, quần jean; nó thực sự không còn gì quan trọng nữa khi cô nhìn thấy những cái mới và cô thích điều đó. ... Mời các bạn đón đọc Những Điều Hào Nhoáng của tác giả Linda Howard.